Truyện Ngắn Ê! Làm Bạn Gái Tao Nha! - Tiểu Thư

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tiểu Thư, 21 Tháng sáu 2018.

  1. Tiểu Thư {♡}

    Bài viết:
    141
    Ê! Làm bạn gái tao nha!

    Tác giả: Tiểu Thư

    Thể loại: Truyện ngắn ngôn tình & học đường.


    Văn án:

    Ê! Làm bạn gái tao nha là câu chuyện tình lãng mạn không kém phần hài hước trong thế giới học đường. Nhi và Thịnh là hai cậu học trò cùng lớp và còn là hàng xóm của nhau. Hai người từ trước đến giờ không bao giờ hòa hợp với nhau, gặp đâu cãi đó. Chuyện tình này sẽ đi đến đâu đây? Hai người có thể ở bên cạnh nhau mãi mãi hay không? Mời các bạn tìm đọc nhé!

     
    MuốiChiracat thích bài này.
    Last edited by a moderator: 15 Tháng hai 2020
  2. Tiểu Thư {♡}

    Bài viết:
    141
    CHAP 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Ê! Mày thích nó hả?

    - Không! - Nó trả lời.

    - Vậy tại sao ngày nào cũng lôi tao ra đây xem nhóm EFF biểu diễn thế?

    (EFF: Đây là tên nhóm nhạc của bọn con trai trong lớp nó, trong đó có Thịnh - oan gia từ nhỏ của nó)

    - Không phải thằng cha Thịnh bắt tao ra sao? Hắn dám uy hiếp tao nếu không ra hắn sẽ mách bố mẹ tao vì chuyện không thuộc bài đấy?

    Nó tên là Nhi, là một đứa con gái chưa được khoa học chứng minh 100% là con gái. Vì tính cách nó chẳng khác nào đứa con trai. Còn Thịnh là một anh chàng bảnh bao, có thể xem là hot boy của lớp nó. Hay ức hiếp nó, đem bố mẹ nó ra hù dọa đủ thứ. Mà bất công thật, năm ngoái gia đình nó lại chuyển về nơi gần nhà nó ở. Khiến cho nó bị Thịnh xách mũi mà đi.

    - Đi thôi Nhi!

    Biểu diễn xong, cả lũ bảy đứa bọn nó gồm năm đứa con trai trong nhóm nhạc và hai đứa con gái là nó và Thư cùng nhau vô quán bar ăn uống.

    - Kêu gì? Hôm nay tao bao. - Thịnh lên tiếng.

    - Oaa.. hiếm khi hot boy bớt keo kiệt. Nào bọn mày cứ ăn uống nhiều vô. Không cần sợ không có tiền trả. - Nó hào hứng nói.

    Ăn no nê xong cả lũ ai về nhà nấy. Và tất nhiên là Thịnh chở nó về.

    - Ê, Nhi! - Thịnh kêu nó.

    - Gì? - Từ trước tới giờ nó luôn trả lời cọc cằn như vậy đấy.

    - Mày không thể trả lời lịch sự chút à?

    - Xin lỗi! Tao không thích.

    - Tối mai mày rãnh không? Tao muốn.. - Thịnh ấp úng.

    - Có gì nói tẹt ra luôn đi. Bộ mày sợ tao đánh mày giữa đường à!

    - Tối mai mày có kèo đi chơi với ai không?

    À, ngày mai là lễ giáng sinh nên bọn trong lớp chắc sẽ đi phượt cả ngày vì được nghỉ đấy á!

    - Có - nó trả lời nhưng thật ra là không ai rủ nó đi cả. Vì muốn chảnh chọe nên nói có đi cho đỡ mất mặt.

    - Tiếc thật! Tao có 2 vé ăn free mà mày có kèo rồi. Vậy tao rủ Thư đi vậy.

    - Ơ! Tao nói tao có kèo hồi nào? - Nó bĩu môi phản bác.

    - Mày mới nói hồi nãy chứ đâu?

    - Chắc mày nghe nhầm đấy! Nên đi kiểm tra tai đi nhá!

    Cái con nhỏ này đúng là hết thuốc chữa. Nghe tới ăn free là nó bay như gió, thay đổi 360 độ trong vòng nửa giây. Nó ăn nhiều vậy mà không bao giờ thấy nó mập lên tí tẹo nào cả.

    Về tới trước cổng nhà nó..

    - Tao vào đây! Ngủ ngon! - Nó nói.

    - Ừ. Ngủ ngon. Mai 6h tao qua nhà đèo mày đi! - Thịnh nói.

    - Bye bye - Nó chào tạm biệt rồi chạy một mạch vào nhà.

    Không biết hôm nay, nó làm sao vậy nhỉ. Nó cảm thấy ánh mắt của Thịnh khi nhìn nó thật dịu dàng làm sao? Tim nó nhảy lung tung lên nảy giờ rồi. Đã học chúng nhau hai năm sau hôm nay mới có cảm giác hồi hộp khi nói chuyện với nó vậy? Vì lúc ở bar có uống một ít bia nên khi nằm xuống giường, nó ngủ một mạch tới 11 giờ trưa ngày mai.

    Bốn giờ.

    Nó đang lướt facebook trên phòng thì điện thoại reo lên. Nó bắt máy mà chẳng nhìn số điện thoại là của ai.

    - Alo..

    - Mày chuẩn bị đi. Lát tao qua - Thịnh nói.

    "Sao thằng này hôm nay kì lạ vậy ta" - Nó nghĩ. Đầu dây bên kia không thấy nó trả lời, Thịnh hỏi:

    - Mày còn đó không?

    - Ừ. Tao đi liền. Có mỗi đi chơi cũng hối tao. Mày phiền chết mất!

    Nói xong, nó cúp điện thoại lấy ra một bộ váy màu đỏ cùng chiếc giày công chúa thay vào. Tóc uốn xõa ngang lưng. Makeup nhè nhẹ. Nhìn nó chẳng khác nào cô công chúa bé nhỏ cả. Không biết tại sao hôm nay nó có hứng mặc váy và trang điểm thế. Không phải chỉ là một buổi đi chơi giáng sinh thôi sao. Thôi kệ, lỡ mặc rồi thì mặc luôn. Sợ gì thằng cha đó chọc chứ. Hừ..

    Cánh cổng thần kì của nhà nó mở ra, bỗng mặt Thịnh đóng băng tại chỗ vì vẻ đẹp rạng ngời của người bạn không được xem là con gái này.

    Nó thấy mắt Thịnh đang nhìn nó chằm chằm nên nó khó chịu quát lớn:

    - Mày nhìn đủ chưa hả? Đi được chưa?

    - Hôm nay, mày thực sự rất đẹp! - Thịnh khen.

    - Tao đẹp đó giờ mày mới biết hả? - Nó lên mặt nói.

    Hai đứa cùng nhau tám từ chuyện này sáng chuyện khác. Đến khi chiếc xe đạp dừng lại tại một quán ăn hấp dẫn, nó lên tiếng khen:

    - Oaaa! Quán này thật đẹp! Rất lãng mạn!

    - Thích không? - Thích, tất nhiên là thích?

    Nó nắm tay Thịnh kéo chạy vào bên quầy tiếp tân. Thịnh đưa ra hai vé ăn. Cô tiếp tân cười tươi, nói với bọn nó:

    - À! Quán chúng tôi có làm một món ăn đặc biệt tặng riêng cho những cặp tình nhân. Xin hỏi hai người có phải là người yêu của nhau không ạ?

    - Phải! Chúng tôi đang hẹn hò - Nó vừa định trả lời 'không' thì Thịnh đã giành trả lời trước.

    Bây giờ nó mới ý thức được tay nó đang nắm chặt bàn tay của Thịnh. Nó định rút tay ra thì Thịnh phản ứng liền giữ chặt không buông.

    - Nếu muốn ăn đồ ăn ngon thì mày phải đóng giả làm người yêu tao? - Thịnh thì thầm vào lỗ tai nó. Hơi thở của Thịnh phủi vào mặt nó làm mắt nó ửng hồng như ăn phải cả nắm ớt vậy. Còn chưa kịp tiêu hóa lời Thịnh nói, nó đã bị một bàn tay ôm ngay hông kéo qua ngồi ở phía bàn trong góc.

    Khoảng cách giữa hai người giờ đây quá gần, gần đến nỗi nó có thể nghe được nhịp tim của hắn. Trên người của hắn có một loại mùi hương rất đặc biệt làm cho nó say sưa đến ngẩn cả người.

    - Mày điên hả? - Nó vừa nói vừa lấy con gấu bông bên cạnh đập vô đầu thằng bên cạnh. - Buông ngay cái tay dơ bẩn của mày ra?

    Nó làm vậy không hề hấn gì đối với Thịnh cả mà làm cho Thịnh ôm chặt hơn.

    - Nếu mày muốn, tao sẽ đi nói với cô tiếp tân vậy! Ngược lại, mày sẽ không ăn được món đặc biệt. Haha.. Cô..

    Thịnh vừa chuẩn bị gọi thì miệng đã bị che lại bởi bàn tay của nó. Hắn biết cô nàng này rất tham ăn, còn là ăn free nữa cơ chứ!

    - Thịnh ca ca, tao đồng ý là được chứ gì? - Nó vừa nói vừa nũng nịu. Nếu không phải vì cái món đó, còn lâu nó mới năng nỉ thằng cha này. Hứ..

    - Vậy mới ngoan! - Thịnh vừa nói vừa sờ đầu nó, mặt cười thâm hiểm.

    - Bây giờ cho tao qua bên kia ngồi! - Nó đề nghị.

    Thịnh chưa kịp đồng ý nó đã nhanh chân thoát khỏi bàn tay của ai đó chạy qua bên ghế đối diện ngồi. Thằng cha này lúc nào cũng ăn hiếp nó. Ước gì lúc này có thể đấm cho thằng này một trận.

    Hết chương 1

    Bấm theo dõi để được đọc truyện sớm nhất nhé!
     
    MuốiChiracat thích bài này.
    Last edited by a moderator: 15 Tháng hai 2020
  3. Tiểu Thư {♡}

    Bài viết:
    141
    CHAP 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thức ăn đã được dọn lên. Quả thật vì món ăn đặc biệt này mà đóng giả làm người yêu của Thịnh thật không uổn phí. Nó ăn tới tấp, ăn tới cái bụng nó sắp nổ luôn rồi vậy mà còn nhét được. Thịnh ngồi nhìn nó ăn mà cười thỏa mãn.

    Bước ra khỏi quán ăn.

    - Ăn xong rồi! Bây giờ đi đâu? - Nó thắc mắc hỏi Thịnh.

    - Đi rồi mày biết! - Thịnh lên tiếng rồi chở nó đến một nơi bí mật mà hắn đã chuẩn bị từ trước.

    * * *

    - Đẹp quá! - Nó thỏa mãn khen ngợi. Đây là sân thượng của một khu chung cư. Ở trên đây có thể ngắm nhìn toàn cảnh về đêm của thành phố nhộn nhịp này.

    - Ơ.. Thịnh! Mày đâu rồi! - Nó quay bốn phía để tìm người đã dẫn nó đến đây. Bây giờ chẳng thấy ai cả.

    * * * Cạch***

    Bỗng khắp sân thượng sáng lên bởi những ánh đèn lung linh đủ màu sắc. Gió đêm thổi nhè nhẹ làm cho nó thật thoải mái.

    Từ phía sau, một chàng trai cầm một bó hoa bước tới gần nó.

    Nó quay mặt lại. Ánh mắt như không thể ngờ. Người trước mặt nó không phải là thằng bạn hay ức hiếp nó hay sao? Sao nó mặc bộ đồ vest lên mà trông giống hoàng tử thế? Hàng loạt câu hỏi đang hiện hữu trong đầu nó. Nó muốn hỏi nhưng chẳng thể nói được câu gì hoàn chỉnh.

    - Mày.. làm.. gì.. thế? - Nó hỏi.

    Thịnh quỳ một chân xuống trước mặt nó, ngẩn đầu lên trả lời:

    - Cầu hôn!

    Câu trả lời của Thịnh làm nó lùi lại vài bước. "Cái gì? Cầu hôn?". Thật không thể tin vào cảnh tượng trước mặt nó. Một cảm giác hồi hộp xông thẳng lên đầu nó làm tim nó đập lỗi vài nhịp.

    - Mày nói đùa? - Nó trả lời nhưng vẫn có một chút hy vọng đây là sự thật.

    - Tao không đùa. Nhi à! Tao thích mày! Làm bạn gái tao nha! - Thịnh chắc chắn nói ra từng câu làm nó không biết phải trả lời thế nào. Mặt nó không biết từ lúc nào đã ửng đỏ lên.

    "Không được! Nhi! Chắc nó đang chọc mày thôi. Mày không được đồng ý. Không đồng ý."

    - Tao không giỡn với mày nữa. Tao về trước đây! - Nó chạy một mạch xuống lầu rồi bắt taxi về nhà. Bỏ lại Thịnh thơ thẫn suy nghĩ.'Mày không thích tao sao Nhi?'Đây là lần đầu tiên hắn bị con gái từ chối một cách dứt khoác đến vậy.

    Một tuần sau..

    Mấy ngày nay, nó chưa từng nói chuyện với Thịnh dù chỉ một câu. Mặc dù gặp nhau thường xuyên trong lớp nhưng đứa nào cũng xem đối phương như người dưng. Không còn thân như trước nữa. Bởi vậy, người ta nói tình bạn chỉ đẹp khi chưa có hai chữ tình yêu.

    Mà từ tuần trước đến giờ, trong đầu nó luôn toàn là cái cảnh lãng mạn của buổi cầu hôn đêm đó. Nó rất muốn đây là sự thật. Cũng rất muốn nó và Thịnh có thể hòa hợp lại với nhau. Nhưng vì sợ mất mặt nên nó chẳng thèm nhắn tin hay nói chuyện với Thịnh dù chỉ một câu. Bây giờ nó lại nhớ tới khoảng thời gian vui vẻ của lúc trước.

    - Thôi! Không nghĩ nữa! Đi ngủ thôi! - Nó tự khuyên nhủ bản thân.

    Bước lên giường lăn qua lăn lại. Nó không ngủ được. Mi mắt có cứ giựt hoài. Giống như sắp có điều xấu gì đó sắp xảy ra.

    "Em yêu bắt máy đi! Em yêu bắt máy đi!.."

    Đây là tiếng chuông mà Thịnh cố cài cho nó từ mấy tháng trước. Lúc đó cứ nghĩ, nó chỉ muốn chọc mình giờ nghĩ lại thì thật khó hiểu.

    - Alo? - Nó bắt máy.

    - Alo! Nhi hả? Tao Thư nè! - Giọng bên kia là Thư làm nó hụt hẫn vài giây.

    - Có chuyện gì? - Nó trả lời như không muốn nói nhiều.

    - Mày đến bệnh viện nhanh đi. Thịnh vì mày nên đi uống rượu, bị xe đụng đang cấp cứu. Mày đến mau đi.

    - Cái gì? - nó như thể không tin. Tắt điện thoại bắt taxi đến bệnh viện. Trên đường đi nó suy nghĩ rất nhiều điều. Nghĩ về khoảng thời gian có Thịnh bên cạnh. Nghĩ về lúc cùng nhau đi xem phim, đi ăn. Bỗng nó cảm thấy cô đơn. Nó không muốn Thịnh xảy ra chuyện gì. Thật sự không muốn. Nó còn muốn nói với Thịnh "Tao đồng ý làm bạn gái của mày?" Nhưng mà.. huhu. Nước mắt nó cứ chảy như thác nước, ông tài xế cũng tăng tốc vì chắc biết có chuyện buồn xảy ra.

    - Thịnh đâu? - nó hớt ha hớt hãi chạy đến bên chỗ Thư. - Mày nói gì đi chứ? - Nó lắc hai vai Thư năng nỉ Thư nói cho nó kết quả.

    Bỗng cánh cửa phòng phẩu thuật mở ra, các ý tá đang đẩy một xác bệnh nhân ra khỏi.

    - Thịnh! Mày tỉnh dậy cho tao! Mày không được chết! - Nó chạy đến bên giường bệnh la to lên.

    - Tao đồng ý làm bạn gái mày! Mày không được bỏ tao! Huhu.. Nó khóc như nước bị vỡ lu. Làm cả y tá sửng sốt. Vậy mà nó chẳng hay biết, cô bạn và cái thằng mà nó tưởng là chết đang ở phía sau nó cười thỏa mãn nhìn khung cảnh đang diễn ra trước mắt.

    - Cô à! Hình như cô nhận lầm người rồi. Đây là một ông già chín mươi tuổi vì bệnh tim mà chết. - Vô y tá nói.

    - Hả? - Mặt nó ngơ ngác quay sang Thư đang cười haha. Nó quay về phía sau mình thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang nhìn nó chằm chằm.

    Nó chậy tới ôm Thịnh khóc òa lên.

    - Mày lừa tao! Đồ khốn kiếp! Mày biết tao lo lắm không? - Nó vừa nói vừa đấm vào lưng thằng cha lừa đảo này.

    - Hồi nãy em vừa nói gì? - Thịnh lên tiếng.

    - Tao.. - Nó không biết trả lời thế nào cho phải. Mặt nó đỏ ửng lên.

    - Ờ thì.. tao đồng ý làm bạn gái mày! - Nó ấp a ấp úng trả lời.

    Chưa nói hết câu nó đã bị Thịnh bồng lên chạy ra khỏi bệnh viện. Trên mặt hai người đều là nụ cười hạnh phúc.

    THE END
     
    Muối thích bài này.
    Last edited by a moderator: 15 Tháng hai 2020
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...