Ngày mai tôi đi, Đến một nơi chẳng có nắng gió Cũng chẳng có hương hoa Chẳng có sắc chiều tà Chẳng thấy bình minh lên Một nơi chẳng có ưu phiền Cũng chẳng có bi thương Đến một nơi không ánh mặt trời Một nơi sâu thẳm tăm tối Một nơi không có em Một nơi không thấy em Một nơi chỉ có tôi Lời biệt ly sau cuối Tôi tự hỏi mình có ngậm ngùi Lệ có vương khoé mắt Buồn có sầu vương mi Khi tôi đi liệu nắng có tắt? Hoa sẽ tàn, hoàng hôn ảm đạm? Khi tôi đi, Liệu em có nhớ hay em sẽ quên? Quên đi những, năm tháng kí ức Quên đi những hồi ức nồng nàn Quên đi những yêu thương nồng cháy Quên đi những, lời hứa dở dang! Em sẽ quên đi, quên một người Từng bên em, từng yêu em Em sẽ quên đi, quên từng khoảnh khắc Ta say đắm, ta nồng nàn Quên đi những dấu vết thời gian Có tôi có em có chúng ta Ngày mai tôi đi, Em sẽ chẳng biết, Lời tạm biệt ấy, tôi còn giữ mãi Chẳng muốn rời xa, chẳng nghĩ phai nhòa Chỉ là, tôi dừng lại, em có buông tay? Sao cũng được, em nhỉ? Quên tôi cũng tốt Nhớ nhung làm gì Bước trên con đường em đi Sống một cuộc sống em vẫn đang làm Tôi, sao cũng được! Chỉ là, một chút lưu luyến Một chút đau, một chút yêu Một chút tan vỡ Định trước kết cục Là chia ly! Chẳng thể thốt lên tiếng giã từ Chỉ tạm biệt trong im lặng em nhé! Thế giới không có tôi nữa Em sẽ tốt thôi Thế giới không còn tôi nữa Em vẫn sẽ ổn Chúng ta, Chia ly, Em nhé!