Em Ơi Em - Trung Đức Em ơi em giữa muôn vạn nẻo đường Đâu là chốn yên bình hạnh phúc Đâu là nơi ta cần trong những lúc Để buồn phiền theo gió cuốn đi Em ơi em giữa muôn vạn lối đi Đâu là nơi ta về trong tĩnh lặng Đâu là nơi ta về trong đôi mắt Để yêu thương thêm chút đong đầy. Em ơi em ta từng có những ngày Cùng lang thang trên con đường cỏ Mòn lối vì đôi chân ta đó Rồi cuối cùng chúng ta lại rời xa Em ơi em có những bản tình ca Viết cho em nhưng chưa từng kể Viết cho em những điều không thể Cất trong lòng sâu thẳm vạn năm Em ơi em em có biết chăng? Có mặt biển nào không sóng vỗ Có dòng sông nào không còn thở Có nỗi nhớ nào như nỗi nhớ em Em ơi em em hãy lắng nghe xem Những con đường vẫn không ngừng hát Những con đường vẫn mênh mông bát ngát Em ở đâu giữa những cung đường Em ơi em ai chẳng muốn yêu thương Chẳng ai muốn một mình tĩnh lặng Chẳng ai muốn cô đơn và hiu quạnh Ai trên đời chẳng muốn có tình yêu Em ơi em từng có những chiều Anh trông chờ bóng hình ai đó Anh trông chờ em về trước ngõ Cho muôn nẻo đường lại nở rộ yêu thương Em ơi em mơ ước chỉ tầm thường Mà sao mãi chỉ là mơ ước Mà sao mãi ta bước thêm nghìn bước Muôn nẻo đường, ngược lối, ngược yêu thương * * *