Em muốn trả anh về với tất cả thơ ngây Em rất muốn trả anh về nơi có vầng trăng Tuổi mười sáu với lời thề nguyên vẹn Với câu ca tươi bờ môi hò hẹn Với áng mây hồng còn ấm vòng tay. Em rất muốn trả anh về nơi đã mê say Với cỏ may, với bằng lăng và cơn mưa từng ồn ã Với dòng sông xanh bờ khuyết lở Với ruộng đồng thơm ngát mùi rơm. Em muốn trả anh về nơi chưa vướng áo cơm Chỉ có khung trời bình yên có hai người tô vẽ Nơi cỏ may chưa từng ngã rẽ Khi tháng chín rủ về những cơn gió u mê. Em rất muốn trả anh về nơi chưa có chán chê Chưa có đắng môi phía nụ cười gượng gạo Nơi chỉ có những vì sao trong mắt Lấp lánh nơi ai cả những giọt mi buồn. Em rất muốn trả anh về nơi khởi nguồn yêu Những cái đầu đời giản đơn như vầng trăng chưa khuyết Nơi mùa đông chưa từng có tuyết Bông phượng đầu mùa in lưu luyến lên mây. Em rất muốn trả anh về với tất cả thơ ngây Để anh sống hồn nhiên với cánh diều không thay sắc Nơi ngô nghê chưa một lần thắc mắc Vầng trăng, bờ bãi, quê nhà. Phạm Thúy