Em - Mưa Hà Nội Tác Giả: Thanh Hoàng Mưa mùa đông, lạnh theo từng đêm mùa đông. Gió rít trên những mái tôn chợt nặng thầm, Sao nghe hồn.. sau phố nhỏ, càng cô đơn, Trong giá lạnh giăng trên màu mắt ướt. Mưa ướt bờ mi, bỏng rát tiếng ca buồn. Mênh mông đường đời, lặng xanh cả màn đêm, Em mang trong tay một trời thương để nhớ.. Cây bàng năm ấy lá vàng rơi rơi nhỏ, Dòng mực trắng hòa vào căn nhà cổ, Tan lễ nào còn đọng lại tiếng chuông ngân. Còn em.. một chiều tím không gian, Và làn tóc em bay, chợt ẩn và hiện. Ta còn em, một màu xanh thời gian, Và làn mây trắng chưa phai, Nao nao kỷ niệm. * * * Lòng thành phố, bỗng ngập trong tiếng sóng, Hoàng hôn tím bỗng tắt theo cơn gió, Ta thấy mình.. chẳng nhớ nỗi một con đường. Và hồi chuông ngắt tạnh tự bao giờ.. * * *