Em đừng giận Tác giả: Tiểu Lạc 1. Em đừng giận, Bởi anh gặp em trong một ngày nắng sớm Nụ cười em, Không khác ánh nắng ấy là bao. Xua đi trong anh cái băng giá hôm nào Em ơi! Anh sục trào lửa đốt. 2. Và con mắt anh sẽ vô cùng đui chột Nếu không thể tả hay nói về ánh mắt của em Anh say mê, Chìm đắm ngắm nhìn xem: "Mặt trăng có ban ngày không em hỡi?" 3. Anh không thể nói thêm, Bởi thời gian anh đâu nỡ lòng hoang phí. Như một con hổ nhẹ nhàng giơ vuốt mái tóc em Không sao đâu, bé ơi! Chúa sơn lâm.. cũng phải có sự nhỏ nhen! Gạt chữ uy của mình sang một bên để đó. 4. Dẫu thoáng qua, Nhưng bóng hình em anh đâu nỡ lòng vứt bỏ Anh đã chôn vùi, keo dán ở trong tim. Nhưng.. Anh không thể thương không thể yêu em Ôi! Lí trí.. Ta xin.. Đừng hành hạ gã cô đơn trong bóng tối in hình người con gái, Không phải kẻ Điên cuồng trong đêm, Say trong nức nở Tiểu thuyết ái tình mở đường vào mà chẳng thể có lối ra, Đôi chân nặng nề lê bước: Ngã cũng qua Lạ thay! Ngẩn ngơ anh trước sau như một ngả? Tái bản 2019