Truyện Ngắn Em Đã Tưởng Anh Yêu Em - Thu Thủy

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Thu Thủy, 7 Tháng bảy 2020.

  1. Thu Thủy

    Bài viết:
    14
    [​IMG] Tên truyện: Em đã tưởng anh yêu em.

    Tác giả: Thu Thủy

    Thể loại: Truyện ngắn

    Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Thu Thủy

    Văn án:

    Hai người vốn là đường thẳng song song không liên quan đến nhau.

    Vô tình một lần gặp mặt làm cuộc sống của hai người thay đổi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng bảy 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Thu Thủy

    Bài viết:
    14
    Chương đầu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ninh Sở - là một cô gái mạnh mẽ kiên cường xinh đẹp.

    Tư Thần- một chàng trai nhà giàu, đẹp trai lịch lãm, là mẫu đàn ông lí tưởng của rất nhiều chị em phụ nữ.

    Hai người vốn là hai đường thẳng song song không liên quan gì tới nhau nhưng vào năm cô 20 tuổi khi ấy một sự cố sảy ra với gia đình cô khiến cô phải nghỉ học để đi làm.

    May thay khi đó cô được nhận vào công ty của anh làm việc. Mọi chuyện diễn ra rất bình thường cho đến khi người anh yêu bỏ anh theo người đàn ông khác. Trong lúc tuyệt vọng thì anh gặp được cô, cô có gương mặt giống với người anh yêu, bắt đầu từ lúc đó cuộc sống của cô bắt đầu thay đổi.

    Khi biết cô là nhân viên của công ty mình, anh liền cho gọi bộ phận nhân sự, phân cô thành thư kí riêng của anh. Hằng ngày anh luôn luôn giúp đỡ cô, quan tâm cô. Dần dần trong công ty mọi người truyền tai nhau rằng anh đang theo đuổi cô. Còn về phía của cô, trong lòng cô cũng bắt đầu hình thành thứ tình cảm mà ban đầu cô chưa bao giờ nghĩ đến.

    Hằng ngày mọi việc vẫn cứ diễn ra theo một chu kì nhất định, sáng sớm cô đến công ty đập mắt cô chính là một đóa hoa tường vi- loài hoa mà cô thích nhất, tiếp sau đó là những hành động cử chỉ quan tâm chăm sóc cô của anh, tan làm anh sẽ đứng đợi dưới công ty để cùng cô đi về. Cứ như vậy đến một ngày anh bất ngờ tỏ tình với cô, cô vui vẻ đồng ý với sự chúc mừng của mọi người trong công ty.

    Sau hơn một tháng hẹn hò yêu đương thì anh cũng đã dẫn cô về ra mắt ba mẹ và bà nội của anh. Khi dẫn cô về ra mắt, mọi người trong nhà rất ngạc nhiên nhưng rồi với sự dễ thương thông minh của mình, cô đã làm cho mọi người trong gia đình anh yêu quý cô hơn cả anh. Sau khi ăn cơm xong, ba mẹ anh kêu anh đi vào phòng làm việc để nói chuyện, để cô và bà nội anh ở ngoài tâm sự.

    Vừa bước vào phòng làm việc, ba mẹ anh chưa kịp nói gì thì anh đã lên tiếng trước.

    - Con biết ba mẹ định nói chuyện gì với con, con bây giờ đã không còn tình cảm gì với Ngọc Hân nữa, người con yêu bây giờ là Ninh Sở. (Ngọc Hân chính là cô gái mà anh yêu trước kia)

    - Tư Thần, ta mong những điều con nói là sự thật, con bé Ninh Sở là một cô gái tốt, ta không mong nó phải rơi giọt nước mắt nào vì con. - Bà Tư- mẹ Tư Thần nói, trong giọng của bà kèm theo một chút lo lằng, thật tâm bà rất thích cô bé Ninh Sở đó, một cô gái hồn nhiên dễ thương như vậy bà không mong cô phải chịu bất kì ủy khuất nào.

    Ba người ở trong phòng nói chuyện một lúc thì đi ra, Tư Thần xin phép được đưa cô về cho cô nghỉ ngơi, bà nội anh dù rất luyến tiếc không muốn để cô về nhưng thấy cô có vẻ mệt mỏi nên không giữ cô ở lại nữa.

    Cứ thế qua hơn sáu tháng trời, anh cầu hôn cô, cô đồng ý. Cha mẹ và bà nội anh đương nhiên ủng hộ điều này nên lễ cưới của hai người diễn ra nhanh chóng dưới sự chúc mừng của mọi người.

    Khi cưới về, anh và cô ra ở riêng không ở chung với người lớn trong gia đình, mà mọi người trong gia đình anh cũng đồng ý chuyện này mong hai người có không gian riêng tư thì sẽ sớm có cháu cho họ bồng.

    Khi về ở chung một nhà, cô cảm nhận được thái độ của anh rất khác, lúc trước anh biết rõ cô thích hoa tường vi, nhưng khi lấy nhau về anh bắt buộc cô phải thích hoa hồng, anh biết rõ cô không ăn được cay nhưng mỗi bữa cơm đều là những món cay, anh biết rõ cô không thích màu đỏ nhưng những bộ quần áo anh mua cho cô đều là màu đỏ.

    Đến một ngày anh dắt một cô gái về, giới thiệu cô ấy là bạn cũ của ạn không có chỗ ở nên ở nhà hai người họ một thời gian. Cô nhìn cô gái đó, cô gái đó có gương mặt giống cô đến 80%, trên người cô ấy mặc một chiếc váy bó sát màu đỏ, trên tay cầm một đóa hoa hồng, cô nhìn thấy sự dịu dàng của anh đối với cô ấy. Lúc này cô bỗng hiểu rõ, hóa ra từ trước đến giờ anh chỉ coi cô là một người thay thế.

    Từ khi cô gái kia chuyển vào nhà sống, mẫu thuẫn của cô và anh ngày càng nhiều. Một buổi sáng sau khi cô gái kia chuyển đến sống, cô đang trong bếp làm bữa sáng bỗng nhiên cô ta bước vào nói lời khiêu khích cô rồi tự dưng động vào ấm nước sôi bên cạnh làm ấm nước rơi xuống đập vào chân cô. Khi đó anh bước vào phòng bếp, thấy dưới chân cô ta có một vết bỏng nhỏ liền trách cô làm ăn cẩu thả rồi bế cô ta ra xe đi đến bệnh viện mặc kệ cô đang đứng đơ trong bếp. Anh không hề biết rằng ấm nước đó chỉ bắn vài giọt vào chân cô ta còn số nước sôi còn lại đến đổ vào chân cô. Cô nén nước mắt không cho nó chảy xuống, bước lên phòng bôi thuốc.

    Còn tiếp!
     
    Táo NgọtTRANG SACH thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng bảy 2020
  4. Thu Thủy

    Bài viết:
    14
    Chương tiếp.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng hôm sau anh ôm cô ta từ trên ô tô bước xuống, bước vào nhà anh giật mình khi thấy mẹ của mình đang ngồi với cô, anh vội buông cô ta ra rồi bước đến bên cạnh bà Tư. Cô ả kia thấy bà Tư cũng vội vàng bước đến bên cạnh nhưng chưa kịp nói câu gì thì bà Tư đã lên tiếng:

    - Cô đừng có lại gần tôi như vậy.

    Khi nghe mẹ của anh nói xong, sắc mẹ cô ta thay đổi nhanh chóng.

    - Mẹ..

    - Con im lặng cho mẹ.

    Không để anh nói hết câu bà Tư liền lên tiếng không cho anh nói.

    - Con đã từng nói với ba mẹ những gì. Tại sao cô ta lại ở đây?

    Câu đầu bà Tư nói với anh nhưng đến câu sau lại nhìn chằm chằm vào cô ả đang đứng ở gần anh.

    - Bác ơi, bác đừng trách anh ấy tất..

    Nghe mẹ của anh nhắc đến mình, cô ta vội vàng lên tiếng nói chuyện nhưng chủ nói được vài từ thì lại bị bà Tư chặn họng.

    - Cô không có quyền lên tiếng ở đây.

    Nghe bà Tư nói vậy, mặt cô ta nhăn nhó không dám lên tiếng nữa.

    Bà Tư không thèm để ý đến anh và cô ta nữa, bà quay ra nói chuyện với cô. Từ lúc thấy anh bước xuống xe với cô ta, cô đã không lên tiếng chấp vấn hay làm gì anh cả cô chỉ im lặng nghe mọi người nói chuyện, thấy thái độ quan tâm của anh dành cho cô ta càng làm trái tim của cô tổn thương nặng nề.

    Nói chuyện với cô được một lúc thì bà Tư về, trước khi về bà có dặn cô rằng nếu không chịu đựng được thì bảo với bà, bà sẽ giúp cô có cuộc sống mới.

    Sau khi bà Tư về cô liền đi thẳng lên phòng của mình (ban đầu anh và cô ở chung phòng nhưng từ khi cô ta chuyển đến nhà của hai người thì anh đã đề nghị cô dọn ra phòng khác ở, cô cũng hiểu ra mọi chuyện nhưng vì muốn cuộc sống hôn nhân của mình được hạnh phúc và muốn lúc nào cũng được nhìn thấy anh nên cô làm theo mọi yêu cầu của anh) anh và cô ta cũng vì thế mà không cần kiêng dè gì nữa, cứ thể thân mật ngay trước mắt người làm trong nhà. Người làm trong nhà cảm thấy thương thay cho cô chủ của mình và tự trách sao cậu chủ của họ ngu ngốc đến vậy, người con gái tốt thì nhẫn tâm phá nát trái tim yếu đuối của họ.

    Càng ngày cô ta càng quá đáng hơn, khi anh không có ở nhà thì làm ra vẻ mình là chủ nhân chân chính của ngôi nhà, khi anh đi làm về thì nói bóng nói gió rằng cô cùng người làm ăn hiếp bắt nạt cô ta. Nghe cô ta nói xong anh không cần biết đúng hay sai mà nổi giận đùng đùng bước vào phòng cô rồi mắng chửi cô mà không nghe cô giải thích. Nhiều lần như vậy, cô cũng lười chả muốn giải thích gì với anh, người làm trong nhà nhiều lần bí mật nói cho mẹ của anh biết, bà nghe được liền đến khuyên nhủ cô nhưng lúc nào cô cũng chỉ nói một câu: "Con không sao đâu."

    Có một lần anh đang họp liền nhận được một tin nhắn nói rằng thấy cô ta cùng một người đàn ông đi vào khách sạn, anh lập tức chạy đến nơi đó, cửa phòng mở ra cô ta nhìn thấy anh thì sắc mặt xanh mét nhưng một giấy ngay sau đó bỗng dưng xà vào lòng anh khóc như mưa, nói rằng cô ta thấy Ninh Sở cùng người đàn ông khác thân mật với nhau, vì vậy Ninh Sở cho người đến để làm nhục cô ta.

    Tư Thần nghe cô ta nói vậy liền tức giận đi về nhà, về nhà thấy cô đang ngồi xem tivi. Cô quay ra thấy anh đang bế cô ta, mặt cô ta đẫm nước mắt, cô đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng dưng anh đặt cô ta ngồi xuống ghế còn anh thì bước đến cạnh cô, dùng tay nâng cằm cô lên và nói:

    - Cô có biết Ngọc Hân đang mang thai không hả, sao cô lại độc ác như vậy, uổng công tôi trước kia cho rằng cô hiền lành, cô thích đàn ông lắm đúng không được vậy tôi sẽ thỏa mãn cho cô.

    Càng nói lực đạo trên tay anh càng mạnh, bóp chặt cằm cô làm cho cô khó chịu dãy giụa.

    - Anh.. anh nói gì.. em.. không hiểu.

    Cô bị anh bóp chặt cằm nhưng vẫn cố gằng nói chuyện với anh.

    - Không hiểu đúng không, được để tôi cho cô hiểu.

    Anh vừa dứt lời thì bỗng dưng từ ngoài cửa bước vào là ba tên đàn ông. Khi nhìn thấy ba người đàn ông đó bước vào cô bỗng dưng cảm thấy hoảng sợ cố gắng thoát khỏi anh nhưng không được.

    - Tôi thưởng cô ta cho các người, làm gì thì làm nhưng không được để cho cô ta chết.

    Giọng điệu của anh làm cô cảm thấy tuyệt vọng, tình yêu của cô từ trước đến giờ đều vì câu nói của anh mà tan biến hết. Khi cô hoàn hồn lại thì thấy mình đã bị những người đàn ông kia lôi vào phòng cô la hét thảm thiết. Anh khi nghe tiếng hét của cô thì muốn chạy vào căn phòng đó lôi mấy người đàn ông kia ra đánh nhưng anh lại không làm vậy, anh chỉ đứng im nghe cô là hét.

    Những người làm trong nhà đã gọi để thông báo bà Tư đến cứu cô.
     
    Táo Ngọt, Nguyệt mâyTRANG SACH thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng bảy 2020
  5. Thu Thủy

    Bài viết:
    14
    Chương cuối .

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời điểm bà Tư đến, bà bước vào vào thấy anh và cô ta đang ngồi tình tứ với nhau, đồ đạc trong nhà thì vứt lung tung, người hầu đứng lo sợ nhìn về phía phòng ngủ của anh và cô.

    Thấy bà Tư đến, quản gia vội vàng chỉ vào phía căn phòng đang có tiếng khóc của cô, bà vội vàng bước đến căn phòng, mở cửa ra đập vào mắt bà là căn phòng hỗn loạn, cô đang ngồi vào khóc phòng khóc, bên cạnh là những tên đàn ông to cao đang mặc quần áo, chỉ cần nhìn như vậy là bà biết chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng.

    Anh khi thấy mẹ mình đến thì hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì mặc kệ bà Tư đi cứu cô, còn khi col ta thấy bà Tư đến thì hơi chột dạ, linh cảm của cô ta cho thấy cuộc sống của cô ta sau này sẽ không được êm đẹp.

    Quay trở lại phòng ngủ của cô, bà Tư nước mắt rưng rưng bước đến chỗ cô, bà lấy áo khoác của mình phủ lên người cô. Khi đó cô ngước mắt lên nhìn bà, chỉ nói một câu duy nhất nhưng đủ để làm bà cảm thấy hổ thẹn và có lỗi với cô.

    - Mẹ đừng lại gần con, người con bẩn lắm.

    Vừa nói nước mắt cô vừa chảy. Bà Tư nghe cô nói vậy không biết nói gì chỉ biết im lặng ôm cô, hai người khóc nấc lên. Khóc được một lúc thì ba của anh đến đưa hai người đi, trước khi đi bà Tư có để lại cho anh một câu nói

    - Vì một con đàn bà không ra gì mà mày nhẫn tâm hại một cô gái ngây thơ ra nông nỗi như thế này. Mày nên nhớ, sự thật mãi chỉ có một mà thôi.

    Khi anh nhìn thấy cô được bế ra khỏi phòng, trái tim anh nhói lên, cảm giác đau nhức nơi lồng ngực khiến anh nhíu mày, nhưng anh lại cảm cái cảm xúc đang dâng trào của mình, ngước mắt nhìn cô được đưa đi. Sau khi mọi người đi hết, anh liền ôm cô ta vào một căn phòng khác làm chuyện người lớn mặc kệ cô giờ đang như thế nào.

    Cô sau khi được ông bà Tư đưa đi bệnh viện, cô chỉ ngồi nhìn ra cửa sổ, không nói chuyện với ai mặc kệ ông bà Tư có nói gì đi chăng nữa thì cô vẫn cứ im lặng. Lúc nào nhìn ra cửa sổ cô cũng lẩm bẩm một câu, vừa nói nước mắt vừa chảy.

    - Thật bẩn.

    Nhìn cô như vậy bà Tư muốn đánh chết thằng con bất hiếu của mình. Bà Tư cũng thắc mắc, con trai mình sẽ không vô duyên vô cớ mà hãm hại cô như vậy, tuy là anh không thích cô nhưng cũng sẽ không làm chuyện như vậy. Nghĩ vậy bà Tư liền nhờ chồng mình điều tra chuyện hôm đó, vốn dĩ ông Tư rất yêu thương vợ của mình nên không có lí do nào mà từ chối yêu cầu của vợ mình được.

    Mấy ngày hôm sau, khi đang làm việc ở công ty, anh nhận được một bưu phẩm đó chính là bưu phẩm mà mạ của anh gửi. Anh mở bưu ra thì chết đứng, trong đó toàn là hình người tình của anh đang ôm hôn với một số người đàn ông, anh nhận ra những người này đa số đều là đối thủ của công ty của anh. Bên cạnh sấp ảnh còn có băng ghi âm ghi lại những chuyện xấu xa của cô ta, những âm mưu hại công ty anh và đặc biệt là việc cô ta đổ oan cho cô là thuê người hãm hiếp cô ta. Đang xem bỗng nhiên điện thoại của anh vang lên, là mẹ anh gọi đến nói rằng không thấy cô ở đâu cả, nghe như vậy anh liền cúp điện thoại lấy áo khoác bước vội ra khỏi công ty.

    Anh đi tìm cô ở mọi nơi mà anh thường đưa cô đi, bỗng nhiên anh nhớ tới có lần cô nói với anh rằng cô rất thích leo núi. Nghĩ vậy anh liền phóng xe như bay đi tìm cô. Đến khi tìm được cô thì anh thấy cô đang đứng trên đỉnh ngọn núi, trên người cô mặc một chiếc váy màu trắng, mái tóc buông xõa, nhìn gương mặt tái nhợt của cô khiến lòng anh như bị ai đó bóp chặt. Thấy anh đến cô mỉm cười nhìn anh.

    - Anh đến đây làm gì.

    Nghe cô nói như vậy, trái tim của anh càng thắt lại, cảm giác khiến cho anh gần như thấy ngột thở.

    - Em xuống đây với anh đi, anh xin lỗi, cho anh được bù đắp cho em có được không?

    Anh nói rất nhỏ nhẹ, như sợ chỉ cần anh lớn tiếng một tí là cô sẽ nhảy xuống vách núi đó.

    Cô nghe anh nói bỗng dưng mỉm cười, nụ cười của cô đầy dẫy sự đau khổ, sự thất vọng.

    - Anh có biết không, khi anh xuất hiện trong cuộc sống của em.. lúc đó anh như ánh mặt trời chiếu thẳng vào tâm hồn của em, sự dịu dàng ân cần của anh làm em nhớ đến ba mẹ đã mất của mình, khi đó.. Em đã tưởng anh yêu em.

    Càng nghe cô nói anh càng thấy đau, nhưng anh biết, nỗi đau này của anh không là gì so với những điều cô phải chịu. Cô tiếp tục nói với anh:

    - Anh cho em gửi lời xin lỗi đến bà nội và ba mẹ, cảm ơn họ vì đã coi em như người thân đối đãi, xin lỗi vì đã không thể chăm sóc họ.

    Vừa dứt lời cô liền quay đầu ra phía sau nhảy xuống vách núi sâu thăm thẳm đó, thấy cô nhảy xuống anh vội vàng lao đến nhưng không kịp.

    Đợi đến lúc bà Tư đến chỉ thấy con trai mình đang khóc lóc muốn nhảy xuống vách núi đó, bà vội vàng cản anh lại. Khi này anh bỗng hóa thành đứa trẻ lao vào lòng mẹ mình khóc thật lớn.

    * * *

    1 năm sau.

    Sau vụ việc cô tự tử, anh như biến thành một người khác. Cô tình nhân đổ oan cho cô bị anh xử lý đến chết đi sống lại.

    Anh dành hết thời gian vào công việc, ba mẹ anh có nói gì anh cũng chỉ để ngoài tai, cả ngày chỉ cắm cúi vào công việc, có lẽ đối với anh, chỉ có bận rộn mới làm anh nguôi đi nỗi nhớ cô.

    Vào ngày chủ nhật cuối tháng mùa đông, người ta đi qua sẽ thấy một anh chàng cao ráo đẹp trai đang ngồi khóc bên cạnh một ngôi mộ, trên ngôi mộ là hình ảnh của một cô gái đang mỉm cười rất tươi. Khi người nhà tìm thấy anh thì thấy anh đã chết, chết vì lạnh nhưng trên gương mặt ấy lại lại là nét mặt hạnh phúc.

    HẾT.
     
    Táo Ngọt thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...