Bách Hợp [edit] Xuyên Thư Sau Ta Cướp Vợ Của Nam Chủ - Kê Mao Lệnh Tiễn

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Cô độc quen rồi, 25 Tháng tám 2020.

  1. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    [​IMG]

    BHTT: Xuyên thư sau ta cướp vợ của nam chủ

    Hán Việt: Xuyên thư hậu ngã thưởng liễu nam chủ lão bà

    Tác giả: Kê Mao Lệnh Tiễn

    Editor: Cô độc quen rồi

    Số chương: Chưa biết

    Nguồn QT: Wikidich

    Link thảo luận: [Thảo luận - Góp ý] - Các truyện edit của Cô Độc Một Mình

    Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Xuyên thành nữ phụ, Chủ thụ, Sảng văn, Cận thủy lâu đài, 1v1

    Văn án​

     
    Last edited by a moderator: 25 Tháng tám 2020
  2. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 1: Xuyên qua

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Này, lão Tiết, Ngày mai ngươi bảo lão nhị đừng có đến trường?"

    Tiết Tiểu Linh vừa mới mở hai mắt, lại đột nhiên nghe được những lời này. Ý thức được lời này là ai nói, nàng theo bản năng liền căng chặt thân mình.

    "Nhưng lão nhị không phải còn có một tháng nữa là phải thi đại học sao? Không được, chúng ta lại chờ một thời gian đi."

    Dương Tiểu Mai vừa nói xong, Tiết Đại Sơn liền nói luôn.

    "Thi đại học! Thi đại học! Nhà của chúng ta hiện tại có một người sinh viên là đủ rồi, không cần nó lại đi thi? Hơn nữa, nếu mà nó thật sự thi đỗ, thi ông cho nó nộp học phí à? Ông có nhiều tiền như vậy sao?"

    "Nhưng!"

    "Hinh Hinh hiện tại lên năm nhất, mỗi lần đóng học phí lại mất hơn vạn khối, nuôi nó thôi chúng ta đã đủ kiệt sức, lấy đâu ra tiền nữa mà nuôi lão nhị. Còn có tiểu bảo, hiện tại cũng đã lên cấp 2, Ông làm bố mà không biết suy nghĩ cho hắn sau này sao?"

    "Nhưng tiểu Linh từ lúc lên lớp 12, học tập liền tiến bộ vượt bậc. Tôi lần trước đi họp phụ huynh, giáo viên chủ nhiệm lớp cong nói là nó có hi vọng thi đậu đại học trọng điểm, bảo chúng ta nên duy trì một chút mà bà lại như thế!"

    Ông Tiết hư nhược, trước sau như một đều bị vợ quản nghiêm.

    "Mấu chốt là con trai của chúng ta cũng lớn a, hắn về sau tiền học đại học, tiền cưới vợ, tiền mua nhà. Như vậy nhiều tiền phải dùng, ông không thể không suy xét đi? Với lại Ông mỗi tháng lương được có 3000 tệ, ông lấy cái gì tới cho nó? Hơn nữa muốn cho cũng là phải cho liền 3-4 năm a? Con gái không giống con trai, nói không chừng ông nuôi nó xong nó liền đi lấy chồng mất, chúng ta đây không phải là tổn thất rất nhiều sao? Hơn nữa, cái nha đầu này, vẫn luôn không thân thiết cùng chúng ta. Nó không giống Hinh Hinh, Hinh Hinh là chúng ta một tay nuôi lớn, tính cách từ nhỏ là như thế nào chúng ta đều biết rồi, Hinh Hinh là có ân tất báo đáp. Nhưng lão nhị đâu, vẫn luôn cùng chúng ta xa cách một tầng, giống như là chúng ta làm chuyện có lỗi với nó vậy. Chúng ta đem nó đi gửi viện cô nhi 10 năm, nhưng sau lại, chúng ta không phải lại đem nó mang về nhà, lại đem nó nuôi lớn sao?"

    "Thôi, đừng nói nữa, cẩn thận đánh thức hai đứa nó. Như vậy đi, vẫn là chờ lúc nó tốt nghiệp cấp 3 đi. Đến lúc đó mặc kệ nó thi đậu vẫn là không thi đậu, chúng ta đều nói không có tiền. Giống lần trước ấy, cho nó tự nghĩ cách. Nếu là nó có thể tự mình nghĩ cách, thì chúng ta sẽ không mất một đống tiền nào, vậy kệ nó đi học đại học nào cũng được. Nếu là nó không có cách, kia cũng không trách chúng ta được, đến lúc đó chúng ta cho nó đi làm công."

    "Nhưng!"

    "Hiện tại không thể so với trước kia, kể cả là đi làm công, cũng yêu cầu có bằng cấp. Nó đều sắp tốt nghiệp cấp 3, cũng chỉ còn có một tháng, nếu mà không lấy bằng tốt nghiệp thì quá ngốc. Chuyện này bà không thường đi ra ngoài làm công cho nên không biết, cho nên lần này bà cứ nghe tôi."

    Tiết Đại Sơn khó có lúc cường ngạnh lên, Dương Tiểu Mai giống như hơi tức giận. Nhưng cuối cùng, lại vẫn là thở dài nhẹ giọng nói: "Vậy được rồi, tôi nghe ông vậy."

    Hai người kết thúc đề tài này, chậm rãi nói sang chuyện khác. Tiết Tiểu Linh đưa lưng về phía bọn họ, mở to mắt dỏng tai nghe. Rất lâu sau đó sau, chờ hai người phía sau giường hoàn toàn tĩnh lặng xuống, nàng mới nhẹ nhàng xoay người một chút.

    Nằm bên cạnh nàng là Tiết tiểu bảo cũng là em trai của nguyên chủ, còn đang ngủ ngon lành. Nhìn thấy gương mặt của đối phương tròn tròn mập mạp, đơn thuần vô cùng, Tiết Tiểu Linh dưới đáy lòng thật sâu thở dài một hơi.

    Nàng tới nơi xa lạ này đã gần một năm, thời điểm tới, nghe đến hai cái tên Tiết Tiểu Linh, Tiết Tiểu Hinh này. Lúc tra được thế giới này thật sự có Đường gia chính một cái nhà siêu giàu sau, nàng liền ý thức được chính mình đã xuyên thư.

    Tuy rằng thật vô lý, tuy rằng không biết tại sao mình lại xuyên thành một nhân vật trong tiểu thuyết. Nhưng mặc kệ thế nào, nàng đều chỉ có thể tiếp thu.

    Đây là quyển sách mà nàng mới xem trước khi xuyên qua. Là một cuốn cẩu huyết ngôn tình tên gọi 《 Yêu giả thành thật: Thiên sứ chạy lạc của thiếu gia》, cốt truyện mô-tip như xưa, chính là nữ chủ Tiết Tiểu Hinh trong lúc học đại học, ở chỗ làm thêm, ngoài ý muốn tình cờ gặp gỡ một vị thiếu gia có tiền. Ngay lúc đó nữ chủ vừa lúc nghỉ hè, thừa dịp kỳ nghỉ, nàng tìm được một công việc là giúp việc cho một nhà, mà nhà đó vừa lúc là nhà của nam chủ. Ngày ngày dọn dẹp, nấu cơm cho nam chủ, nàng dần dần liền cùng đối phương trở nên quen thuộc lên.

    Một lần nam chủ vừa lúc sinh bệnh, nữ chủ đi dọn dẹp phòng, bởi vì mềm lòng nên nấu cho hắn một chén mì trứng cà chua. Bởi vì cái này, nam chủ lập tức liền thích đối phương. Hai người dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng có một lần bạn bè của nam chủ tụ tập tại nhà. Lúc đó nữ chủ cũng tận chức tận trách giúp đỡ bưng bê dọn dẹp, nhưng liền ở ngay lúc này, nàng nghe được có người gọi nàng là tiểu bảo mẫu. Mà ngay lúc đó nam chủ không biết vì sao, cũng không có giúp nàng giải thích một chút, mặc cho người ta coi khinh kêu nàng tiểu bảo mẫu, tiểu người hầu. Bởi vì việc này, nữ chủ cảm giác bị bắt nạt, cũng thấy được hai người thân phận cách xa. Cho nên từ lần đó sau, nàng liền không đến nhà nam chủ nữa.

    Nam chủ lúc ấy liền cảm giác được không xong, cho nên hắn lập tức đi tìm nữ chủ. Nhưng liền ở lúc ấy, hắn lại phát hiện, nữ chủ ở nhà mình làm cũng chỉ biết tên cùng số điện thoại của nàng mà thôi. Mà ở đối phương thay đổi số điện thoại sau, hắn liền hoàn toàn tìm không thấy đối phương.

    Dù sao bởi vì việc này, nam chủ lập tức liền thất vọng tột đỉnh, rồi sau đó bắt đầu hối hận điên cuồng tìm kiếm. Ba năm sau, khi nam chủ đi thị sát một cái công ty con, thế nhưng phát hiện nữ chủ đang thực tập ở đây. Nam chủ mừng rỡ như điên, lập tức triển khai kế hoạch theo đuổi. Đương nhiên ở trong lúc theo đuổi, đồng thời hắn khẳng định phải đem một số chuyện không tốt trước kia xóa bỏ. Hắn muốn thật trong sạch đi theo đuổi nữ chủ, cho nên lúc này liền đến lượt nguyên chủ Tiết Tiểu Linh lên sân khấu.

    Tiết Tiểu Linh trong quyển sách này để cho người xem cảm thấy thật đáng buồn, lại cảm giác là nàng tự làm tự chịu, là pháo hôi nữ xứng. Nàng ở trong tiểu thuyết thân phận là tình nhân của nam chủ, là cái gọi là người tình thế thân. Nam chủ bởi vì muốn tìm được nữ chủ, cho nên đối với tất cả các công ty lớn nhỏ ở Bằng Thành yêu cầu lưu ý thông tin về nữ chủ. Cho nên khi Tiết Tiểu Linh đi làm thêm, bởi vì tên cùng diện mạo của nàng gần giống với nữ chủ. Nam chủ lập tức tìm đến.

    Nếu là như bình thường, nữ xứng chỉ cần nói cho nam chủ biết chỗ của nữ chủ là được. Nhưng cố tình nữ xứng Tiết Tiểu Linh từ nhỏ liền ghen ghét tỷ tỷ, từ nhỏ liền không thích tỷ tỷ, từ nhỏ liền thích cùng tỷ tỷ tranh giành. Cho nên nàng đã che giấu sự thật nàng có tỷ tỷ, nàng cũng phủ nhận chuyện nàng biết Tiết Tiểu Hinh.

    Không quen với nữ chủ, thế nhưng lại có ngoại hình giống nữ chủ, tên lại còn gần giống nữa. Với ình huống như vậy, nam chủ tự nhiên sẽ cảm giác được sự trùng hợp cùng ý trời. Sau đó vì không tìm thấy nữ chủ, nữ xứng tự nhiên biến thành đối tượng mà hắn gửi gắm tình cảm. Tự nhiên trở thành thế thân của nữ chủ, tự nhiên thành tình nhân được hắn sủng ái nhất. Trong ba năm không có nữ chủ bên người, nam chủ sủng nhất chính là nữ xứng, cho nàng tất cả những gì nàng muốn. Do vậy, nữ chủ thản nhiên lấy tiền mua nhà ở cho gia đình. Bởi vì nam chủ quá sủng nàng, nữ xứng nổi lên rất nhiều tâm tư. Nàng thế nhưng tưởng bở có thể nam chủ rất yêu nàng, muốn cưới nàng. Nghĩ như vậy, nàng cực lực ngăn cản nam chủ tìm được tỷ tỷ của nàng. Thậm chí lúc tỷ tỷ tốt nghiệp đại học sau, đặc biệt có tâm kế, kiến nghị nàng nên đi tìm việc ở tỉnh ngoài.

    Nhưng cố tình, ý trời chính là vậy. Rốt cuộc nam nữ chủ cũng chạm mặt, nam chủ cũng ở lúc ấy mới ngộ ra. Rốt cuộc tra ra, Tiết Tiểu Linh cùng Tiết Tiểu Hinh là tỷ muội. Bởi vì cái này đặc thù quan hệ, nam chủ tự nhiên sẽ không đối với nữ xứng làm cái gì. Nhưng hắn cũng nghiêm cấm nữ xứng nói ra hai người quan hệ, nghiêm cấm nàng làm nữ chủ biết bọn họ làm tình nhân. Vì thế, hắn thậm chí cho nữ xứng 300 vạn để bịt miệng.

    Nhưng Tiết Tiểu Linh chính là nữ xứng, chính là trong sách vai ác, tự nhiên sẽ không cho qua dễ như vậy. Bởi vì không cam lòng, nữ xứng ở trong một lần tụ hội các gia tộc, ở trước đêm nữ chủ cùng nam chủ đính hôn. Ra tới nhảy nhót một lần, rốt cuộc làm nữ chủ biết được chuyện của nàng cùng nam chủ. Từ khi biết chuyện, nữ chủ nhìn thấy nam chủ liền không thể bĩnh tĩnh được.

    Bởi vì việc này, nữ chủ lần thứ hai chạy trốn. Lần này, nàng trong bụng còn đang mang thai. Nam chủ lập tức biến thành vừa mất vợ vừa mất con, lập tức đối nữ xứng triển khai trả thù. Mà thấy hôn sự tốt đẹp của con gái mình bị phá hư, vợ chồng Tiết gia, cũng không tha thứ nữ xứng, cũng lập tức đem nàng đá ra khỏi nhà.

    Cuối cùng, tất nhiên nam chủ cũng tìm được nữ chủ cùng đứa con đã được sinh ra. Thời thế đã khác nữ chủ hiểu rõ nam chính tìm muội muội làm tình nhân là vì chính mình, cũng hiểu rõ muội muội mình là bị nam chủ coi như thế thân, sau đó liền tha thứ cho nam chủ..

    Hai người cuối cùng cũng kết hôn, con cái ngoan ngoãn, hạnh phúc sinh hoạt cùng nhau. Từ đây thiên sứ chạy lạc, rốt cuộc cũng ngã vào trong ngực nam chủ.

    Mà ở sau lưng nữ chủ, bởi vì nam chủ can thiệp, nữ xứng không thể tìm được việc làm. Cho nên, bị đuổi ra khỏi nhà, lại thất nghiệp nữ xứng, cuối cùng bị buộc bất đắc dĩ, phải làm tình phụ, tiểu tam. Trong lúc mà hôn lễ xa hoa mang tầm thế kỷ của nam nữ chủ đang cử hành, báo đài đưa tin rầm rộ, nữ xứng Tiết Tiểu Linh lại là bị một lão nam nhân mập mạp hói đầu ôm vào trong ngực, vặn đầu hôn môi, sờ xoạng.

    * * *

    Tiết Tiểu Linh vừa mới xuyên thành Tiết Tiểu Linh ở trong truyện khi, cảm giác đầu đều sắp nứt.

    Nhưng không có cách nào, đã tới nước này. Nàng cũng chỉ có thể giữ vững tinh thần, bình tĩnh nghĩ cách.

    Thời điểm nàng tới, vừa lúc là tháng chín, nữ chủ vừa mới thi đỗ đại học, đi đại học Bằng Thành học. Mà nguyên chủ, chỉ bởi vì một câu của mẹ nàng học tập không tốt, liền không cần lãng phí tiền, liền không cần đi thi, nàng bắt đầu tuyệt thực.

    Nguyên chủ là muốn dùng cách để phát tiết sự phẫn nộ, thuận tiện kích thích cha mẹ đem học phí lớp 12 cho nàng. Nếu là như trong sách, nguyên chủ hẳn là thành công. Nhưng tới rồi hiện tại, tình huống chân thật, bị đói bị choáng lại biến thành nàng.

    Cho tới hiện tại Tiết Tiểu Linh cũng không biết nguyên chủ đi đâu, là xuyên vào thân thể của mình ở hiện thực, hay là đi chỗ khác. Nhưng mặc kệ thế nào, nàng cũng chỉ có thể chúc nàng sống tốt, cũng xác thật là ốc còn không mang nổi mình ốc.

    Đi đến cái nơi xa lạ này sau, Tiết Tiểu Linh có thể làm chính là nhanh nhanh thích ứng. Đối với một đứa trẻ ở nông thôn mà nói, muốn thay đổi vận mệnh thì chỉ có đi học đại học. Cho nên đời trước, ỷ vào trong nhà có tiền, xao nhãng học tập, giờ đây Tiết Tiểu Linh chỉ có thể cố gắng hết sức mà học.

    Chờ tới kì nghỉ đông, lúc mẹ của nguyên chủ Dương Tiểu Quyên lại lần nữa nhắc tới tiền khi. Nàng chỉ có thể đi vào thành phố làm phục vụ tiệm cơm một tháng, tự mình kiếm tiền nộp học.

    "Cái nhà này là không thể ở chung được nữa, nhất định phải thi đậu đại học, nhất định phải rời đi."

    Trong lòng đối với chính mình nhắc đi nhắc lại, ngay sau đó ở ban đêm mở to đôi mắt hồi lâu Tiết Tiểu Linh, chậm rãi nhắm lại hai mắt.

    Tác giả có lời muốn nói: CP chính trong chuyện là Mặc Thanh, CP là Mặc Thanh, CP là Mặc Thanh, quan trọng sự tình nói ba lần.

    Mặc Thanh đến hơn bốn mươi chương mới ra tới.
     
    Tuyettuyetlanlan, -Jenny-Cơ Hoàng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2021
  3. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 2: Lại phải làm nữ xứng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái nha đầu chết tiệt kia, sao vẫn còn ngủ a, mày không đi học à?"

    Ngày hôm sau Tiết Tiểu Linh là bị âm thanh bạo nộ của Dương Tiểu Quyên dọa tỉnh, ở trên giường giật mình một cái. Ngay sau đó Tiết Tiểu Linh lập tức đứng dậy, lập tức thu dọn.

    Tiết gia là thật sự nghèo, trong nhà có ba đứa con, nhưng lại chỉ có 3 gian phòng. Một cái phòng ngủ chính, một cái phòng khách, một cái phòng bếp. Trong hoàn cảnh như vậy, Tiết gia mọi người, tự nhiên đều phải ngủ ở trên cùng một cái giường, trong cùng một cái phòng.

    Lúc mới xuyên tới, Tiết Tiểu Linh thực không quen. Cũng may nàng tới thời điểm, nữ chủ đã đi vào đại học, trên giường cũng đỡ chật trội hơn. Hơn nữa nàng vừa lên lớp 12, liền bắt đầu trọ ở trường. Cho nên chỉ là ngẫu nhiên trở về nhà ngủ một chút, nàng cũng có thể nhẫn nại.

    Lần này nàng về nhà, chính là bởi vì cuối tuần được nghỉ. Nàng trở về, để giặt quần áo của bản thân, tắm rửa gội đầu, xin tiền tiếp viện.

    Tiết gia tuy rằng sẽ không cho nàng tiền, nhưng nàng lấy mì trong nhà đi bán, bọn họ là sẽ không ngăn cản. Cho nên mỗi cuối tuần về nhà, ở nhà giặt quần áo, gội đầu. Lấy mì trong nhà đi đến quầy bán đồ ăn vặt bán một chút mì. Sau đó lấy một chút rau dưa trong nhà, nấu một chút đồ ăn cho bản thân, đây đều là những việc nàng hay làm.

    Mọi thứ ngày hôm qua nàng đều đã chuẩn bị tốt, cho nên xuống giường, rửa mặt xong, Tiết Tiểu Linh liền lập tức nhanh nhẹn mặc đồng phục vào, đeo thêm cặp sách, xách đồ vật lên chuẩn bị xuất phát.

    "Mẹ, con đi đây!"

    Ông TIết là làm dọn gạch ở lò gạch gần đây, sáng sớm liền đi rồi. Cứ việc ngày hôm qua nàng nghe được vợ chồng bọn họ nói như như vậy, nhưng Tiết Tiểu Linh vẫn coi như không có nghe được, tùy tiện thôi.

    Có đôi khi nàng đều hoài nghi, Dương Tiểu Quyên cùng Tiết Đại sơn ban đêm còn nói chuyện to như vậy, là cố ý nói cho nàng nghe. Nhưng mặc kệ như thế nào, chỉ cần bọn họ không làm rõ, Tiết Tiểu Linh liền sẽ vĩnh viễn coi như không nghe được. Muốn nàng hiểu chuyện, chủ động thôi học đi làm thêm, còn lâu!

    "Còn thiếu cái gì không? Tương ớt tao chuẩn bị có mang theo sao?"

    Dù sao cũng là con của mình, cho nên có đôi khi mặc dù nhìn Tiết Tiểu Linh không vừa mắt, nhưng nhiều lúc Dương Tiểu Quyên cũng biểu hiện thực quan tâm nàng.

    "Mang theo, cảm ơn mẹ. Mẹ ta đi đây, lại không đi liền tới không kịp."

    Không quen cùng đối phương nói nhiều như vậy, cho nên Tiết Tiểu Linh chào một tiếng, liền lập tức đeo cặp ra cửa.

    "Nha đầu này!"

    Dương Tiểu Quyên vẫn là lẩm nhẩm lầm nhầm, dù sao thì Tiết Tiểu Linh cũng không nghe được, nàng cũng thấy không sao cả. Nàng chỉ là bước đi đều đều, nhanh chóng tới.

    Từ thôn Lý gia đến trường cấp 3 của nàng, phải đi qua 2 cái thôn nữa. Đi sắp 45 phút mới có thể đến, đi chậm, có đôi khi mất hơn một giờ.

    Trong thế giới trước kia của Tiết Tiểu Linh, đó là không bao giờ có loại tình huống này.

    Cái gì mà cả nhà chỉ có 3 gian phòng, chỉ có một cái giường. Cái gì mà trong nhà chỉ cần có 1 sinh viên thôi, đứa kia thì không cần học. Cái gì mà vì sinh được đứa con trai, đem đứa con gái thứ hai cho người khác nuôi dưỡng. Cái gì mà đi học cái cấp 3 thôi, thế nhưng phải đi bộ lâu như vậy. Cái gì mà người trong nhà không có tiền, muốn đi học thì tự đi mà kiếm.

    Mấy thứ này, ở trước kia đối với Tiết Tiểu Linh đều là dị thường xa lạ, không thể tưởng tượng.

    Đều thế kỷ 21, quốc gia chúng ta như thế nào còn sẽ có người nghèo. Liền tính là nông thôn, hiện tại cũng dần phát triển đi lên, nhà ai cũng đều xây 2 tầng, trong nhà ai cũng phải có lấy một chiếc xe. Đây là trước kia sinh sống ở thành phố quen rồi, chẳng qua bố mẹ có người thân ở nông thôn nên đây đều là hiểu biết của Tiết Tiểu Linh về nông thôn.

    Nhưng lúc đến nơi này, sống trong một cái thế giới có chút tương tự với thế giới của nàng. Nàng lại gặp phải tình huống như vậy. Với cái tình huống này, Tiết Tiểu Linh quả thực không thể tưởng tượng, tỷ tỷ danh nghĩa kia của nàng tại sao lại có thể gả cho phú hào ở Bằng Thành được.

    Nhưng mà nàng đều có thể xuyên không đến chỗ này, hình như cũng không có gì là không thể.

    Trong lòng miên man suy nghĩ, ngay sau đó Tiết Tiểu Linh bước đi nhanh hơn, hướng về phía trường học vội vàng chạy.

    Chỉ còn một tháng nữa là bước vào kì thi đại học, còn có bốn ngày cuối tuần. Nàng chỉ cần lại nỗ lực bốn ngày cuối tuần này, chỉ cần về nhà lấy đồ ăn 4 lần nữa thôi, nàng liền có thể giải thoát rồi.

    Tỷ tỷ của nguyên chủ, người ta có nữ chủ quang hoàn, đời này xem như không cần lo. Nhưng với nàng, vì thoát khỏi tình cảnh không thi đỗ đại học, đi Bằng Thành làm công nhân, phải làm thế thân vận mệnh, nàng cũng chỉ có thể nỗ lực lại nỗ lực.

    "Tiết Tiểu Linh cố lên, fighting!"

    Nhẹ nhàng đối với chính mình cổ vũ, ngay sau đó Tiết Tiểu Linh vô cùng cao hứng liền lập tức đeo cặp sách, đi vào trường.

    * * *

    Bốn tháng sau, mùng 1 tháng 9, Tiết Tiểu Linh vô cùng vui vẻ dạo quanh khuân viên đại học.

    Một tháng cuối cùng kia, bốn cái cuối tuần kia, nàng rốt cuộc vẫn là kiên trì đi xuống. Cứ được nghỉ, nàng lại đi trong thành phố làm thêm.

    Chờ kiếm được một tháng tiền lương, nhận được giấy báo trúng tuyển đại học sau, nàng liền cùng vợ chồng Tiết gia ngả bài.

    Đi học đại học, nàng không cần bọn họ một phân tiền. Tốt nghiệp đại học sau, nàng nếu kiếm được tiền, sẽ thường xuyên gửi một ít về nhà. Dưới tình huống như vậy, bọn họ không có khả năng không đồng ý. Cho nên cuối cùng mặc cho Dương Tiểu Quyên không vui, nàng vẫn là nhanh chóng làm thủ tục chia hộ khẩu. Vẫn là cầm tiền chính mình kiếm được, nhanh chóng mua vé xe lửa rời đi.

    Ngồi trên xe lửa rốt cuộc tới được thủ đô. Tiết Tiểu Linh mới cảm giác thở dài nhẹ nhõm một hơi, mới cảm giác chính mình rốt cuộc sống lại.

    Cái thời đại này, chỉ cần có tay có chân còn có thể làm việc, là có thể sống tốt được.

    Cho nên sau khi thuê được một gian phòng giá rẻ khu tầng ngầm ở Bắc Kinh, nàng vẫn là dựa vào nỗ lực của chính mình, nhanh chóng liền kiếm được một vạn khối đóng học phí chỉ trong một tháng rưỡi.

    Tuy rằng vẫn chỉ làm phục vụ, nhưng mấy năm nay nhân viên phục vụ tiền lương xác thật rất cao. Hơn nữa nàng tìm được chính là một tiệm cơm rất nổi tiếng, còn có bao ăn cả ngày.

    Dựa vào tiền lương 4800 khối của nhân viên phục vụ là không đủ, nàng lại kiêm luôn chức bán đồ ăn cùng giới thiệu sản phẩm rượu. Cho nên chỉ sau một tháng rưỡi, liền kiếm được một vạn khối.

    Tuy rằng chỉ mất một tháng rưỡi nhưng hậu quả là, quầng thâm mắt của nàng đặc biệt trầm, làm việc và nghỉ ngơi cũng rối loạn, thể trọng từ 51 cân biến thành 46 cân. Tuy rằng vì đẩy mạnh tiêu thụ, nàng cũng bị không ít khách hàng xem thường. Nhưng mặc kệ như thế nào, nàng đều là kiếm được tiền, có thể thực hiện ước mộng đi học của mình.

    Bởi vì cảm giác chính mình đời này là kiếm lời, cho nên đời này Tiết Tiểu Linh tâm tư bay lên cao, liền chọn một cái trường đại học mà trước kia nàng chỉ dám mơ tưởng, nhưng lại không dám đăng kí nguyện vọng. Nơi này là đại học điện ảnh Bắc Kinh nhưng có thể khi chọn một chuyên ngành bình thường không cần phải làm phỏng vấn chọn ngành. Cho nên đời này Tiết Tiểu Linh, đã trở thành sinh viên của trường đại học điện ảnh chuyên nghiệp Bắc Kinh.

    "Bạn học, phiền toái nhường đường một chút!"

    Đang lúc Tiết Tiểu Linh lôi kéo vali hành lý, cười hề hề như dở hơi khi, nàng bị người từ phía sau đẩy một chút.

    "Thật ngại quá!"

    Tiết Tiểu Linh theo bản năng tránh sang bên cạnh, nhưng dù vậy, nàng vẫn bị nam sinh ở phía sau đi lên sượt một chút.

    "Không có việc gì!"

    Đó là một anh chàng đẹp trai kéo vali một mình.

    Mà còn đứng ở tại chỗ Tiết Tiểu Linh, lại hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

    Hôm nay bởi vì ngoài ý muốn xuất hiện nam sinh kia, Tiết Tiểu Linh tâm tình tốt đẹp hoàn toàn biến mất. Cho nên lúc sau mặc kệ là vào kí túc xá mới, vẫn là đi họp mặt lớp mới, nàng đều ỉu xìu không có một chút tinh thần nào.

    Tiết Tiểu Linh vẫn luôn cho rằng, chính mình chỉ là bất ngờ xuyên đến cuốn tiểu thuyết mà mình mới đọc《 yêu giả thành thật: Thiên sứ chạy lạc của thiếu gia 》 bên trong. Nàng vẫn luôn cho rằng chính mình thi đậu đại học, rời xa thành thị nơi có nữ chủ cùng nam chủ, liền tránh được một kiếp. Nhưng liền ở giữa trưa cùng cái nam sinh kia đi ngang qua nhau khi, Tiết Tiểu Linh trong đầu không ngờ lại xuất hiện thêm một quyển tiểu thuyết.

    《 cường thế triền miên: Thiếu gia chân ái thê 》, đầu óc có chút đau, vào ban đêm, nằm ở trên giường trong kí túc xá mới. Tiết Tiểu Linh vừa đọc quyển tiểu thuyết này, vừa chửi thầm liên hồi.

    《 cường thế triền miên: Thiếu gia chân ái thê 》 cốt truyện chính là thiếu gia bá đạo Lãnh Thiệu, lúc học đại học ngẫu nhiên gặp được chân ái của đời mình. Nhưng chân ái của hắn, bạch nguyệt quang của hắn, ban đầu đối hắn hoàn toàn không có hứng thú. Cho nên vì kích thích nữ chủ - Vương Tử, hắn lập kế hoạch trước tiên theo đuổi bạn cùng phòng của Vương Tử cũng chính là Tiết Tiểu Linh.

    Mà thật trùng hợp, nàng lại lần nữa trở thành nữ xứng, lại trở thành một cái người tình thế thân.

    "Đáng chết, này TM là cái gì chó má thế giới!"

    Nhịn không được ở trong lòng chửi thầm một tiếng, ngay sau đó Tiết Tiểu Linh lại tiếp tục nhớ lại cốt truyện. Bởi vì muốn kích thích Vương Tử, cho nên Lãnh Thiệu bắt đầu đối với người mà bị hắn cọ trúng hôm khai giảng, một người nghèo bần cùng, tốt đến không thể tưởng tượng. Trong lúc đối tốt với Tiết Tiểu Linh, đồng thời hắn cũng đang âm thầm tán tỉnh Vương Tử.

    Quá trình cưa đổ bạn gái chính quy thì vẫn diễn ra bình thường, nhưng đối với nữ xứng, hắn lại đem nàng biến đổi toàn thân. Hắn chướng mắt xuất thân cùng cách ăn nói của Tiết Tiểu Linh, cũng không thích màu tóc cùng với khẩu âm của nàng. Dù sao đối tốt như vậy hơn một năm, cuối cùng hắn cũng thành công tán đổ nữ xứng. Ghét bỏ nàng từ đầu tới đuôi, liền tiến hành huấn luyện nàng nghiêm khắc, đem nàng bồi dưỡng thành một Vương Tử số 2.

    Tới rồi cuối cùng, Tiết Tiểu Linh trong quyển sách này, bất kể là cách nói chuyện hay làm việc, cách trang điểm, cách nói năng, tất cả đều làm theo những gì mà nam chủ thích. Tiết Tiểu Linh quả thực chính là một cái phiên bản khác của nữ chủ Vương Tử, đương nhiên nàng chỉ là học được một chút giống với nữ chủ Vương Tử thôi. Tựa như Lãnh Thiệu nói, kể cả hắn có đem lông quạ nhuộm thành màu trắng, thì nàng cũng không có khả năng chân chính biến thành thiên nga trắng. Cho nên Tiết Tiểu Linh vẫn là Tiết Tiểu Linh, vẫn là nữ xứng với cái khí chất bần hàn ngấm vào xương cốt, vẫn chỉ là một cái hàng giả, một kẻ thay thế một cái tình phụ vì tiền cái gì đều có thể làm mà thôi.

    Bởi vì đời trước luôn được mẹ cùng hội chị em bạn thân nhắc nhở quá, cho nên Tiết Tiểu Linh vừa nhìn thấy cái tên nam nhân này. Liền biết đây là điển hình của loại đàn ông vừa tự cao tự đại vừa tra nam, không coi Tiết Tiểu Linh như người để đối đãi.

    Lúc đối phương tán đổ Vương Tử sau, liền đem Tiết Tiểu Linh một chân đá văng ra. Cuối cùng Tiết Tiểu Linh còn vì vãn hồi người nam nhân này, làm một chút việc xấu chen ngang để chia cắt đôi tình nhân này. Nhưng cố tình ý trời là vậy, hai người vẫn là hạnh phúc ở bên nhau, mà trong truyện Tiết Tiểu Linh bị nam chủ nhường cho huynh đệ của mình. Sau đó Tiết Tiểu Linh bởi vì không cam lòng, lại vừa vặn nghỉ học quá nhiều, thế nhưng bị thôi học.

    "Dựa, dựa, dựa, dựa, dựa, dựa!"

    Nhìn ở đối diện chính là giường ngủ của Vương Tử, thật là, Tiết Tiểu Linh hoàn toàn không thể nhìn thẳng.

    Hiện tại là buổi tối 12 giờ, phòng ngủ mọi người bởi vì hưng phấn còn không có đi ngủ. Tiết Tiểu Linh nghẹn khó chịu, cho nên xuống giường đi WC.

    Ở WC nhìn diện mạo của mình, Tiết Tiểu Linh lại lần nữa nhẹ nhàng thở dài.

    Đời trước nàng tuy rằng cũng tên Tiết Tiểu Linh, nhưng diện mạo thật ra cũng chỉ là thanh tú mà thôi. Nói là thanh tú kỳ thật là lời nói khách khí mà thôi, nói trắng ra chính là không xinh đẹp, một người bình thường hết mức. Chính là bởi vì như vậy, cho nên tuy rằng nhà nàng có chút tiền, tuy rằng nàng nội tâm cất giấu một cái mộng làm diễn viên. Tuy rằng nàng cũng muốn ăn mặc tốt giống như đại minh tinh, trang điểm xinh xinh đẹp đẹp. Tuy rằng nàng cũng muốn được đứng trên sân khấu, dưới ánh đèn, được vô số nam nhân nữ nhân tôn sùng là idol. Nhưng đời là vậy, nàng cũng chỉ có thể nhận mệnh.

    Nhưng đời này, nàng lại là hoàn hoàn toàn toàn là một đại mỹ nữ. Tuy rằng nguyên chủ sinh ra ở một cái thôn nổi tiếng là nghèo nhất cả nước, nhưng thôn Lý gia lại có tiếng là nơi khí hậu tốt, nước ăn cũng tốt, hơn nữa ông Tiết cùng bà Tiết gen cũng không kém. Cho nên vô luận là nàng, hay là tỷ tỷ trên danh nghĩa kia, lớn lên đều trắng nõn, xinh đẹp.

    Làn da vô cùng mịn màng, gương mặt trái xoan nho nhỏ, một bàn tay có thể che hết, ngũ quan rõ nét. Hơn nữa mái tóc dài mượt mà đen tuyền, dáng người tiêu chuẩn cao 1m6, cho nên nàng hiện tại ngoại hình bên ngoài thật không tồi.

    Đây cũng là lý do đời này nàng dám đánh bạo trực tiếp đăng kí vào học một trường điện ảnh.

    "Haiz!"

    Quan sát xong ngũ quan cùng chiều cao, Tiết Tiểu Linh cuối cùng lại nhịn không được duỗi tay sờ lên bộ phận đặc thù của nữ giới.

    "Có lẽ liền bởi vì nơi này của mình phát triển tốt quá, cho nên ta liền trở thành thế thân, tình phụ?"

    Nàng đã từng gọi video với cái tỷ tỷ danh nghĩa kia, hai người xác thật lớn lên rất giống. Có lẽ bất đồng duy nhất chính là ngực đối phương có chút giống sân bay, mà nàng lại như đỉnh Chomolungma. Ở trong cái phòng ngủ này, ngực nàng cũng là lợi hại nhất. Cho nên lúc lại gặp phải sự tình kỳ ba như vậy sau, Tiết Tiểu Linh cũng chỉ có thể nghĩ đến lý do này.

    "Ngươi làm gì đấy?"

    Đang lúc Tiết Tiểu Linh đưa tay sờ ngực, nhìn gương quan sát khi. Vương Tử giọng nói đột nhiên truyền tới, Tiết Tiểu Linh bị hoảng sợ. Đến lúc này, nàng mới ý thức được vừa nãy chính mình trong lúc nhìn gương quan sát, thế nhưng quên đóng cửa. Mới ý thức được cái động tác này của mình, hình như có chút..

    "Không có gì!"

    Nhìn thấy đối phương liền tức giận, cho nên Tiết Tiểu Linh lập tức bỏ tay xuống, mặt lập tức vô biểu tình rửa sạch tay. Ngay sau đó nàng lại làm mặt vô biểu tình ngẩng đầu lên, lại cố tình dùng sức cọ vào người đối phương chen ra ngoài.

    "Dở hơi!" Vương Tử muốn mắng người, nhưng giáo dưỡng của nàng không cho phép nàng thét lên đối với bạn cùng phòng chỉ mới nhận thức. Cho nên cuối cùng, nàng chỉ có thể đóng cửa toilet lại, ở bên trong khe khẽ mắng một câu.
     
    Tuyettuyetlanlan, -Jenny-Cơ Hoàng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2021
  4. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 3: Ta không thích nàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bất kể là trường nào thì việc đầu tiên sau khi khai giảng đều là học quân sự và làm quen bạn mới. Lớp của Tiết Tiểu Linh cũng không có nhiều người lắm, tất cả lớp cũng chỉ có 45 người, cho nên rất nhanh mọi người đều nói chuyện với nhau, biết đứa nào quê ở đâu rồi.

    Ở chỗ học quân sự, Tiết Tiểu Linh giống như con bướm vậy, khắp nơi bay bay trò chuyện với mọi người. Cho nên tất cả mọi người đều thực mau biết cô là ai, đương nhiên là không bao gồm tân nữ chính Vương Tử.

    "Tiểu linh, có phải cậu hiểu lầm Vương Tử cái gì à? Tớ thấy cậu ấy khá tốt, tại sao cậu không nói chuyện cùng cậu ấy a?"

    Trong phòng 406 có tất cả là 4 cái giường cho đủ 4 người. Bỗng nhiên thấy mặc dù Tiết Tiểu Linh tính cách rộng rãi lại không muốn cùng Vương Tử nói chuyện, hôm nay thừa dịp đi ra ngoài ăn cơm Vương Tử còn không có trở về, bạn cùng phòng ngủ, giường bên cạnh của Tiết Tiểu Linh là Hứa Tiểu Nhụy liền tò mò dò hỏi lên.

    Nàng là một cô nương người Tân Cương, lớn lên mày rậm mắt to, tóc còn hơi hơi cuốn lên một chút. Bởi vì Tân Cương cùng Lũng thành đều là địa phương xa xôi, cho nên ở trong ký toàn bộ túc xá, xem như nàng cùng Tiết Tiểu Linh có quan hệ tốt nhất.

    "Đúng vậy, hai người rốt cuộc làm sao vậy? Mỗi ngày không nói lời nào, cảm giác quái quái?" Cách Bắc Kinh gần nhất Thẩm Dương cô nương Lưu Dĩnh, đẩy đẩy kính đen trên mặt, cũng tò mò hỏi.

    "Tớ không phải là không nói chuyện với cậu ta a, tớ buổi sáng hôm nay có nói chuyện mà."

    Mãi mới được nghỉ ngơi, mệt mỏi suốt một ngày Tiết Tiểu Linh nằm thẳng tắp trên giường, nghe thấy vậy lập tức giải thích.

    "Đúng là cậu có nói, nhưng thái độ cậu nói chuyện với người ta, cậu cảm thấy bình thường sao?"

    Thấy Tiết Tiểu Linh còn không thừa nhận, Lưu Dĩnh đẩy đẩy mắt kính, lập tức phản bác nói.

    "Uy nhường một chút, uy Vương Tử có người tìm kìa, uy Vương Tử 11 giờ rồi đấy, không ngủ à? Uy Vương Tử phiền toái đóng cửa! Đây là thái độ của cậu sao? Tiểu linh cậu ở với bọn mình đều khá tốt, cùng mọi người trong lớp đều khá tốt, vì cái gì lại đối với Vương Tử quái quái đâu?"

    Lập tức tỉnh táo tinh thần, Hứa Tiểu Nhụy cũng không ngủ được. Nàng lập tức xoay người bắt chước Tiết Tiểu Linh ngữ khí nói, nói xong sau, liền vẫn không nhúc nhích nhìn về phía Tiết Tiểu Linh.

    Bởi vì mọi người đều vừa mới trải qua khai giảng, đều chưa ai kịp mua cái màn che giường. Cho nên ở tình huống như vậy, Tiết Tiểu Linh đã bị Lưu Dĩnh ở phía dưới cùng với giường trên Hứa Tiểu Nhụy nhìn chằm chằm đến gắt gao.

    "Khụ khụ!" Nhẹ nhàng ho khan một chút, nàng biết trốn không thoát. Cuối cùng Tiết Tiểu Linh chỉ có thể tùy tiện bắt đầu vô căn cứ nói: "Ừ thì các cậu nghe nói qua túc địch sao?"

    "Túc địch?"

    Ký túc xá P406 hai cái cô nương đồng thời lớn tiếng lên. Mà đứng ở cửa, tay xách theo một cái túi nướng to BBQ, đang định gõ cửa Vương Tử, nghe vậy cũng lập tức dừng động tác trên tay lại.

    "Chính là túc địch a, từ lúc ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cậu ta, trong lòng liền không thoải mái, liền bắt đầu thấy cậu ta không vừa mắt. Các cậu nói xem, không phải chỉ là đi học đại học thôi sao. Tớ cùng Tiểu Nhuỵ đều là từ lũng thành cùng Tân Cương tới, Tiểu Dĩnh cậu cũng là từ Thẩm Dương đi xe đường dài lại đây. Chúng ta đều ở xa như vậy, đều là tự lực cánh sinh, chính mình đến đây. Nhưng cậu ta, đã là người Bắc Kinh ở ngay đâu rồi, thế mà còn phải bảo người trong nhà lái xe đưa đến nữa. Cái này tớ không nói, có thể là bố mẹ cậu ta thích nuông chiều cậu ta, cái này cũng không lời nào để nói. Nhưng xem biểu hiện của cậu ta xem, Tiểu Dĩnh dùng khăn long của cậu ta một chút, kết quả người ta liền đem khăn lông ném thùng rác. Còn có, tớ cảm giác phòng ngủ chúng ta không khí đủ tốt, mọi người đủ sạch sẽ. Kết quả thế nhưng cậu ta còn dùng xịt khử trùng, phun phun khắp nơi, cậu ta làm vậy hóa ra chúng ta là sâu à. Còn có, tớ mới nói một câu thời tiết nóng quá a ta muốn bôi chút kem chống nắng, kết quả cậu ta thế nhưng cũng lấy một lọ ra ở trước mặt tớ bôi bôi. Ý gì vậy, định ở trước mặt tớ khoe khoang lọ kem chống nắng 1000 khối à, cậu ta chính là khinh thường tớ dùng kem rẻ tiền. Còn có hôm nay, rõ ràng là tớ đi nghiêm tốt hơn nàng, vì cái gì huấn luyện viên lại chỉ khen cậu ta, không khen tớ chứ."

    "Cậu bị dở à! Chẳng phải cậu ấy cũng nói rồi còn gì, nhà cậu ấy hơi chiều cậu ấy, cho nên bố mẹ cậu ấy một mực muốn đưa cậu ấy lại đây. Cái này, Tiểu Linh cậu không nên nói như vậy. Chúng ta là ở xa thật, nếu là gần, cha mẹ khẳng định sẽ đưa. Cho nên Vương Tử được cha mẹ đưa lại đây cậu thật đúng là không lý do nói. Hơn nữa, cậu chính là ghen ghét."

    "Còn có chuyện khăn lông, Tiểu Tử nói cậu ấy có rất nhỏ thói ở sạch, không thói quen người khác dùng đồ vật của cậu ấy. Người ta có tiền, thích ném gì thì ném, cậu để ý cái này làm gì".

    Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh đều hỗ trợ giải thích, cuối cùng Hứa Tiểu Nhụy lại vội vàng nói: "Đến nỗi kem chống nắng, cậu vừa nhắc nhở, người ta nhớ tới nên cũng muốn bôi thôi, có cái gì đâu. Làm gì có ai khinh thường cậu dùng đồ rẻ, có mà cậu hâm mộ người ta thì có. Lớn đầu rồi, thế nhưng còn ghen ghét."

    "Đúng vậy, Tiểu Linh, ghen ghét là không tốt. Người ta có đồ tốt, cũng là người ta bỏ tiền mua. Cậu nếu cũng thích, chờ sau này tự mính kiếm tiền, xong cũng mua một cái. Còn có huấn luyện viên khen ai là chuyện của thầy, cậu cũng không nên trách Vương Tử a. Dù cậu có muốn oán trách, cũng nên oán trách huấn luyện viên a."

    Lưu Dĩnh đi tới, cũng khuyên một chút.

    Hai người bọn nàng mỗi người một câu, nói Tiết Tiểu Linh giống như thật là chanh tinh chuyển thế. Trong lòng sốt ruột, cũng không biết nên như thế nào giải thích. Cuối cùng Tiết Tiểu Linh chỉ có thể kéo cao chăn, lập tức che lại gương mặt, ngay sau đó lớn tiếng nói: "Dù sao, tớ chính là không thích cậu ta. Lớp chúng ta, ai tớ cũng thích, nhưng chính là không thích cậu ấy."

    "Thôi, Sao cậu cứ trẻ con vậy hả."

    "Được rồi, không thích thì không thích. Cậu bỏ cái chăn xuống đi trời nóng vậy còn chùm chăn qua đầu, cẩn thận ngạt chết."

    Lưu Dĩnh cùng Hứa Tiểu Nhụy nhìn nhau, cảm giác có chút buồn cười, lại có chút dở khóc dở cười. Cuối cùng thấy nàng đều như vậy, các nàng cũng chỉ có thể đúng lúc đình chỉ đề tài.

    Dù sao Tiết Tiểu Linh nhằm vào lại không phải mình, các nàng chỉ là hơi chút bênh vực kẻ yếu mà thôi. Nếu là Tiết Tiểu Linh thật sự quyết giữ ý mình, kỳ thật các nàng cũng không có gì tổn thất, cũng không đáng bởi vì cái này chọc đến Tiết Tiểu Linh không vui.

    Phòng ngủ thực mau an tĩnh trở lại, bỗng, tiếng đập cửa vang lên.

    "Ta mang chút nướng BBQ, các cậu muốn ăn sao?"

    Mặc dù tính tình có quạnh quẽ đến đâu, vào trong ký túc xá, cũng hy vọng cùng mọi người hòa thuận. Bên ngoài nghe xong một lúc, đi vào phòng ngủ sau, Vương tử lại vờ như là không có nghe được cái gì, như bình thường cùng mọi người nói chuyện.

    Lưu Dĩnh cùng Hứa Tiểu Nhụy vừa nghe đến có ăn ngon lập tức kích động, Hứa Tiểu Nhụy đang ở trên giường cũng nhảy xuống tới. Lúc hai người cầm hộp đóng gói, gặm đến môi bóng loáng khi. Ở trên giường đóng mắt một hồi Tiết Tiểu Linh liền mơ màng sắp ngủ.

    "Tiết Tiểu Linh, cậu muốn ăn nướng BBQ không?"

    Đều ở cùng một phòng ký túc xá, Vương Tử tự nhiên không thể đối đãi khác nhau. Cho nên nàng lập tức cầm một hộp tôm hùm đất, tiến lên hỏi.

    "Không ăn, cảm ơn!"

    Đang ngủ đến mơ mơ màng màng Tiết Tiểu Linh theo bản năng nói, nhưng sau đó nàng lại bỗng nhiên từ trên giường nâng lên đầu. Sau đó nàng lập tức nhìn phía dưới dị thường nói thẳng: "Hôm nay là cùng Lãnh Thiệu bọn họ ăn cơm à?"

    "Cậu biết Lãnh Thiệu? Sao cậu biết, chúng ta hôm nay là cùng nhau đi ăn cơm?"

    Vương Tử từ nhỏ liền nhận thức Lãnh Thiệu, hai nhà khi còn nhỏ là hàng xóm, cuối cùng lại tách ra. Nhưng mặc kệ thế nào, hai người đều là người địa phương. Giờ phút này thấy Tiết Tiểu Linh là người Lũng thanh vừa tới Bắc Kinh thế nhưng cũng nhận thức Lãnh Thiệu, Vương Tử lập tức tò mò lên.

    "Lúc khai giảng, bị hắn đụng phải một chút."

    Tiết Tiểu Linh không có trả lời vấn đề thứ hai, chỉ là tùy tiện trả lời một chút vấn đề thứ nhất. Sau đó suy nghĩ đến, chính là đêm nay Lãnh Thiệu thổ lộ cùng vị đại tiểu thư Vương Tử đây. Nhưng bị cự tuyệt, còn cho hắn phát thẻ người tốt (chỉ coi là bạn bè, không có cơ hội). Cuối cùng nam chủ liền bắt đầu đem mục tiêu chuyển tới nàng, ngay sau đó Tiết Tiểu Linh liền bắt đầu đau đầu suy nghĩ.

    "Haizzz!"

    Vương Tử vẫn đang cầm hộp đồ ăn nhìn nàng, mà Tiết Tiểu Linh nhìn đối phương vẻ mặt bộ dáng vô tội, trong lòng lại là càng thêm phiền muộn. Thật mạnh thở dài, cuối cùng tâm phiền ý loạn, Tiết Tiểu Linh lại lần nữa xoay người, lại lần nữa kéo chăn lên, lại lần nữa đem cả người che kín mít.

    "..."

    Vương Tử quả thực cạn lời, nhịn vài cái mới nhịn xuống. Cuối cùng nàng cười đem nướng BBQ toàn bộ cho hai người đang mắt trông mong mà nhìn nàng, Lúc Lưu Dĩnh cùng Hứa Tiểu Nhụy vô cùng cao hứng lại lần được nữa ăn khi, Vương Tử đi vào toilet.

    "Dựa!"

    Thật sự bị Tiết Tiểu Linh làm tức không nhẹ, cũng cảm giác chính mình vừa rồi vội vàng đi lấy lòng người ta, quả thực là đầu óc bị lừa đá. Cuối cùng, Vương Tử chỉ có thể tránh ở toilet, một bên dùng sức tẩy xuống tay, một bên ở trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm.
     
    Tuyettuyetlanlan-Jenny- thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2021
  5. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 4: Tiếp cận

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì ở trong đầu bỗng hiện lên cốt truyện của cuốn "Cường thế triền miên: Thiếu gia chân ái thê"

    Làm cho Tiết Tiểu Linh từ lúc bước chân vào đại học đến bây giờ vẫn cứ luôn nơm nớp lo sợ, cảm giác bồn chồn không thôi.

    Giống như cuốn "Từ giả thành thật: Thiên sứ chạy lạc của thiếu gia" của tỷ tỷ trên danh nghĩa kia, nàng biết, tất cả mọi tình tiết sẽ hầu hết đều xảy ra ở Bằng Thanhg, cho nên chỉ cần nàng rời xa Bằng Thành, Chỉ cần không đi tìm việc làm ở Bằng Thành thì tự nhiên có thể tránh thoát một ít cốt chuyện máu chó. Như vậy, nàng có thể vui vẻ, chỉ cần làm một cô em vợ đơn thuần là được.

    Nhưng sang đến cốt truyện này thì khác, ở đây nàng thật vất vả mới thi đậu học. Chỉ vì việc này mà nàng đã phải liều mạng rất nhiều. Vì được học đại học này, mặc kệ có phải hay không thì nàng cũng phải chịu ít khổ sở, đều phải nằm gai nếm mật mới thi được trường ở tận đây. Nàng cong phải ở nơi đây làm việc kịch liệt suốt một tháng rưỡi, quan trọng nhất là, thi đỗ vào một trường điện ảnh, làm siêu sao giới giải i trí chính là mộng tưởng từ lâu của nàng.

    Tiết Tiêu Linh không có khả năng chỉ vì một cái cốt truyện không đâu tự nhiên nhảy ra mà từ bỏ việc hovj của mình. Với cái cốt truyện trước đó, nàng phải cố gắng nổ lực như vậy cũng chỉ là vì muốn được tự lập, muốn tận lực thoát khỏi cái gia đình kia, cũng muốn tự mình có tương lai riêng. Cho nên nàng cố gắng hết mình, may mắn lựa chọn đúng đắn, thoát khỏi nghịch cảnh.

    Nhưng ở chỗ này rồi, nàng căn bản là không thể nào mà tránh thoát được. Nàng muốn hoàn thành việc học, muốn tốt nghiệp, mặc dù chỉ là con cá mặn (chỉ người lười chỉ biết nằm) cũng là có lý tưởng của mình. Hơn nữa học đại học, đóng nhiều học phí như vậy cũng không phải là chuyện đùa.

    Trong lòng bức bối không cam, cuối cùng, Tiết Tiểu Linh chỉ có thể tránh đi Vương Tử, tận lực không bắt chuyện, không xen vào cậu ta.

    "Này cậu, Cho mình nhờ chút"

    Dù cho Tiết Tiểu Linh có cẩn thận tận lực tránh né thế nào đi nữa thì cốt truyện vẫn cứ đến. Hôm nay tập luyện quân sự, lúc được nghỉ ngơi, nàng vẫn là bị nam chủ nhắc nhở một chút sau đó, bả vải nàng truyền đến cảm giác đau đớn bởi một cái bình nước từ trên trời giáng xuống đập mạnh một cái.

    "A, thực sự xin lỗi, xin lỗi, bạn học, cậu không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"

    Lần này nam chủ đẹp trai soái ngời ngời không hề mặt lạnh rời đi mà là lập tức giơ tay lên an ui nàng, xoa xoa bả vai nàng.

    "Lãnh Thiệu, mày bị làm sao vậy? Ném có chai nước thôi cũng có thể ném sang lớp bên cạnh được!"

    "Bạn học này, cậu không sao chứ?"

    "Tiểu Linh, cậu không có việc gì đi."

    "Cậu có đau không, bị một lọ nước khoáng ném trúng vai như vậy, chắc hẳn là đau lắm đấy."

    Mọi người ở xung quanh cùng với bạn cùng phòng của nàng đều lo lắng nói, nam chủ thấy vậy ngượng ngùng, không ngường xoa bả vai giúp nàng.

    Nếu như theo cốt truyện, Tiết Tiểu Linh là một cô gái đến từ vùng hẻo lánh xa xôi, từ trước đến nay chưa từng được một cậu con trai đẹp trai nào sờ qua như vậy. Sau đó nhận ra người này chính là người nàng đụng phải hôm khai giảng. Vừa thấy đến trai đẹp lập tức mặt đỏ lên nói không có việc gì, lui ra phía sau, tự xoa mình bả vai, ngượng ngùng trở lại hàng ngũ của lớp. Mà đến lúc buổi tối, nàng trở về phòng ngủ, xoa xoa bả vai bị đau khi liền nhận được một cuộc gọi của nam chủ.

    "Cai chai nước to như thế, cậu nói xem có đau hay không? Còn nữa cậu cứ vỗ bả vai người ta như vậy, làm ơn đừng vỗ nữa, càng vỗ càng đau!"

    Ở trong truyện, thì nguyên chủ vừa nhát lại vừa hiền lành, hơn nữa vừa mới đến môi trường xa lạ, nàng theo bản năng chỉ biết nhẫn nại, một điều nhịn chín điều lành. Nhưng Tiết Tiểu Linh lại khác, Nàng chính là không muốn để cho nam chủ dễ dàng bắt nạt, nghĩ nàng dễ tán. Cho nên nàng lập tức lạnh mặt lớn tiếng nói ngay sau đó liền lui ra phía sau một bước, che lại bả vai, tức giận đi ra chỗ khác.

    "Tiểu Linh, rất đau sao?"

    "Ai, cậu nói xem sao cậu lại xui xẻo như thế chứ, để tớ giúp cậu xao chút đi."

    Bởi vì mọi người đều ở chung phòng nên Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh đều tương đối biết tính cách của Tiết Tiểu Linh một chút. Cho nên giờ phút này thấy thái độ của nàng không tốt hai người cũng không thấy ngoài ý muốn, ngay lập tức tiến lên an ủi.

    "Mình, Mình không phải cố ý. Bạn học, nếu không để tôi đưa cậu đi phòng thể thao để thầy giáo nhìn xem."

    Không nghĩ rằng thái độ của nàng lại như vậy, Lãnh Thiệu hơi có chút xấu hổ. Hắn nhìn thoáng qua mấy anh em bên cạnh, cùng với ý trung nhân đang ở trước mặt lớn tiếng nói.

    "Vậy Dĩnh Dĩnh, cậu giúp tớ xoa một chút đi."

    Tiết Tiểu Linh coi như không nghe thấy được, ngẩng đầu làm bộ mặt đáng thương nhìn về phía Lưu Dĩnh nói.

    "Cậu a"

    Không nghĩ tới nàng thế nhưng còn làm nũng, Lưu Dĩnh vốn chỉ định tùy tiện nói chút, lúc này cự tuyệt lại không tốt liền lập tức nâng tay lên, thực sự giúp Tiết Tiểu Linh xoa nhẹ.

    "Lãnh Thiệu, kệ đi, chúng ta đi thôi."

    "Đúng đấy, con gái đều như vậy, đặc biệt là mấy cái loại nhìn xinh xinh lại còn bị chiều hư."

    Lãnh Thiệu tất cả hành động vừa rồi, mọi người ở đây đều nhìn hết, vốn dĩ cho rằng là một người vì mỹ nhân cố tình chế tao ra tình cờ gặp gỡ. Lại không ngờ rằng nhìn mặt trẻ con thực ngoan ngoãn lại là một người tính tình nóng nảy đánh đá.

    Thấy hắn đứng ở đó bị làm lơ, bị mọi người vây xem, cảm giác thật đáng thương. Cho nên mấy bạn cùng phòng của Lãnh Thiệu lập tức tiến lên giải vây.

    Hai người cùng Lãnh Thiệu đang ửng đỏ mặt đành phải trở về lớp mình. Lãnh Thiệu giờ khắc này cũng không dám nhìn về phía Vương Tử. Hắn tùy ý bạn cùng phòng lôi kéo mình, đi được một đoạn vẫn là không nhịn được quay đầu lại nhìn một lần.

    "Dĩnh Dĩnh, xuống một chút nữa."

    "Chỗ này á?"

    "Không, không phải, cao thêm một tí."

    "Ở đây?"

    "Đúng, đúng, chỗ đó, thoải mái quá!"

    "..."

    "Dĩnh Dĩnh, tay cậu thật là quá tuyệt, có thể gặp được cậu, thật là ba đời có phúc."

    "Chịu.."

    Vốn dĩ đang mát xa bả vai, lại bị bắt thay đổi xoa chỗ khác. Lưu DĨnh vốn dĩ đang có chút không vui nhưng nghe Tiết Tiểu Linh nói ngọt khen một câu sau nàng càng thêm dùng sức mát xa.

    "Ha Hả!"

    Ở bên cạnh xem, Hứa Tiểu Nhụy thấy hai người như vậy cũng không tự chủ được nở nụ cười.

    Nhìn nơi xa ba người hòa thuận vui vẻ, Tiết Tiểu Linh lớn lên nhìn xinh đẹp, lại giống như là trẻ con ngửa đầu làm nũng, mặt dày mày dạn, lại có vẻ hưởng thụ phục vụ.

    Mà đợi Lưu Dĩnh xoa mệt sau, bởi vì Tiết Tiểu Linh lại làm vẻ mặt đáng thương cuối cùng Hứa Tiểu Nhụy cũng vén tay áo lên, vì nàng phục vụ.

    Vương Tử đứng ở xa xa nhìn, sau đó mặt không biểu tình gì quay đầu đi.

    Nàng cũng là người có tự trọng. Năm lần bảy lượt cố ý lấy lòng Tiết Tiểu Linh lại bị làm lơ, còn bị nàng nhìn với con mắt khác. Với tình huống như vậy, nàng còn đi lấy lòng nữa làm gì.

    "Nghỉ ngơi kết thúc, tập hợp!"

    Sau khi nghỉ ngơi một lúc, huấn luyện viên hô to lên kêu mọi người tập hợp. Vương Tử cũng không rảnh lại lo nhìn ba người Tiết Tiểu Linh nữa, lập tức đứng lên tập hợp.

    Mọi người đều căng chặt thần kinh, nhìn theo động tác của huấn luyện viên, gắng sức mà tập.

    Lần này, trước khi bắt đầu đi nghiêm, Tiết Tiểu Linh đứng ở vị trí trung gian bị Huấn luyện viên gọi ra tới.

    "Bạn sinh viên này đi rất tốt, tất cả mọi người nhìn nàng học tập."

    Thầy giáo giống như mọi khi nói. Theo thầy giáo nói, Tiết Tiểu Linh vốn dĩ có chút hồng hồng mặt đột nhiên trở nên đỏ bừng bừng.

    Dứng ở bên cạnh nàng, Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh cũng không tự chủ được cười cười, lộ ra biểu tình vui vẻ.

    Mà nhìn thấy các nàng cười cười, lại ngẩng đầu nhìn về trước, Tiết Tiểu Linh đang bộ dáng ngẩng đầu ưỡn ngực, chuyên chú làm mẫu, Vương Tử lập tức nhớ tới lời nói đêm hôm đó của Tiết Tiểu linh. Vừa nghĩ đến ngày đó, nàng trong giọng nói tức giận bất bình, vừa nhìn nàng bây giờ khuân mặt vui vẻ, bộ dáng nghiêm túc thực hiện động tác. Không biết như thế nào, Vương Tử cũng nhịn không được nở nụ cười theo.
     
    Tuyettuyetlanlan-Jenny- thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2021
  6. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 5: Nam chủ lại ngoi lên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đi học quân sự một tháng thật nhanh liền trôi qua.

    Mà từ khi học quân sự kết thúc, cuộc sống của Tiết Tiểu Linh liền bắt đầu lại trở nên khổ cực hơn. Từ lúc nàng quyết tâm đi học đại học ở Bắc Kinh, nàng đã nói không cần trong nhà phụ cấp bất cứ một đồng nào thế cũng liền không hỏi han gì nữa.

    Tới Bắc Kinh kiếm tiền, vừa để nộp học phí vừa để sinh hoạt. Mà trước kia lúc còn ở Lũng Thành nàng làm phục vụ kiếm được khoảng 3000 tệ, nàng đi Bắc Kinh cũng đã tiêu mất 300 lộ phí, đến nơi cũng phải thuê phòng ở nữa nên cũng tốn kha khá. Dư lại có hơn 2000 tệ, khai giảng xong lại phải mua cái này cái kia, lại còn tiền cơm, thực sự là hiện tại chả còn mấy đồng.

    Trong lòng sốt ruột, cho nên nhân dịp nghỉ quốc khánh nàng lại vội vàng đi tìm việc làm thêm.

    Kỳ nghỉ này chắc cũng có rất nhiều công việc mướn người. Nhưng Tiết Tiểu Linh cũng không kế hoạch rõ ràng nên phí mất hai ngày ở bên ngoài chạy ngược chạy xuôi vẫn không tìm được việc thích hợp. Cuối cùng không còn cách nào nàng đành phải gọi hỏi xin việc lại quán ăn lần trước mà nàng làm.

    Ở cái quán ăn này, nàng đã từng là một trong những best saler, người bán được nhiều đơn nhất. Hơn nữa kì nghỉ này nhà hàng bên đó cũng rất cần người cho nên, Tiết Tiểu Linh được nhận, tiếp tục làm ở nơi đó.

    Bởi vì chỉ làm part time, lần này nàng không cần phải làm ca đêm. Nhưng kèm theo đó là tiền cũng không nhiều bằng trước đi làm full time.

    Mỗi ngày nàng đều bận rộn ngược xuôi, từ ký túc xá chạy đến chỗ làm thêm, qua lại như vậy, bạn cùng phòng cũng dần dần đều biết nàng đang đi làm.

    "Linh Linh, nhà cậu có phải là vẫn chưa gửi tiền sinh hoạt lên cho cậu à, nếu không tớ cho cậu tạm ứng một chút đi?"

    Thấy mỗi ngày nàng đều vất vả lăn lộn, Hứa Tiểu Nhụy cũng không nhịn được mở miệng.

    "Không có gì, tớ cũng chỉ muốn làm mấy ngày thôi mà."

    Nhà ăn cách khu giảng đường rất xa, đi lại mệt vô cùng nên nàng cũng chuẩn bị tâm lý trước là chỉ làm mấy ngày thôi. Cho nên chờ kỳ nghỉ này kết thúc, nàng lấy được 700 tệ tiền lương, Tiết Tiểu Linh lại bắt đầu suy nghĩ tìm việc khác.

    Học chuyên ngành diễn viên, phần lớn sinh viên toàn đi làm người mẫu hoặc là ca hát ở quán ba gì đó.

    Nhưng Tiết Tiểu Linh nhất thời tìm không thấy những việc như vậy, nàng cũng rén, không dám đi quán bar làm cho nên cuối cùng nàng lại phải làm thêm ở quán cà phê cạnh trường.

    Một bên đi học, một bên làm công. Bởi vì tiệm cà phê ở ngay cạnh trường, làm công ở đây phần lớn cũng là sinh viên trong trường cho nên Tiết Tiểu Linh cũng cảm thấy khá thoải mái.

    Nhưng đợi cho nàng bắt đầu thích ứng nhịp sống này, Lãnh Thiệu lại bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở quán cà phê mà nàng làm thêm. Làm thêm kiếm được chút tiền, dư dả một chút, Tiết Tiểu Linh tự thưởng cho mình một cái điện thoại 800 tệ (2tr8 VND), cũng vì vậy mà Lãnh Thiệu không biết từ đâu có được số điện thoại của nàng. Rồi những ngày sau đó, cứ mặc kệ Tiết Tiểu Linh cự tuyệt bao nhiêu lần, trốn tránh bao nhiêu lần đi nữa, nhưng Lãnh Thiệu cứ như là âm hồn không tan vậy.

    "Tớ cảm thấy hắn cũng khá được, mỗi ngày đều đi theo chúng ta, rõ ràng đều không có tiết học kịch nhưng vẫn đi theo học, tớ thấy hắn rất có thành ý."

    Hôm nay cả bốn người cùng đi trên đường, Hứa Tiểu Nhụy là người đầu tiên bị hành động của nam chủ đả động, là người đầu tiên nói tốt cho Lãnh Thiệu.

    "Hơn nữa Tiểu Linh, chắc cậu cũng không biết đi, mỗi lần cậu đi nhà ăn ăn cơm, chỉ cần là Lãnh Thiệu có mặt, hắn đều sẽ tận lực mà ngồi cùng chúng ta."

    Lưu Dĩnh không biết từ khi nào cũng bị nam chủ làm cho cảm động, cũng khen đối phương tốt.

    "Các cậu không cảm thấy hành vi của hắn như vậy thật là phiền phức sao? Mỗi ngày đều đến chỗ làm thêm của người ta còn chưa nói, sáng trưa chiều còn gửi tin nhắn, mỗi ngày đều ngồi bên cạnh chúng ta. Tớ đều đã nói vô số lần rồi, việc lần trước liền không cần tính sổ, hắn còn luôn mồm nói phải xin lỗi, cứ làm như vậy là cố tình quấy rầy người khác còn gì."

    Vương Tử còn đang đứng ở bên cạnh, cho nên nàng cũng không dám nói cái gì 'túy ông không phải ở rượu' (có ý đồ tiếp cận khác), cho nên nàng cũng chỉ phải nói như vậy.

    "Nhưng cậu cũng nói rồi còn gì, tuy hắn đến chỗ làm của cậu nhưng hắn cũng rất ngoan ngoãn không mở miệng quấy rầy cái gì. Lúc chúng ta ngồi cùng nhau, hắn cũng không quấy rầy đến chúng ta học tập, có đôi khi chúng ta đến muộn, hắn thậm chí còn giúp chúng ta giữ chỗ. Tớ cảm thấy hắn thật tốt, rất ga lăng a. Đến nỗi điện thoại là của cậu, nếu cậu thật sự chán ghét hắn thì cho hắn vào sổ đen đi."

    Lưu Dĩnh phản bác lại, Tiết Tiểu Linh chỉ cười cười sau đó nói: "Sao cậu biết tớ chưa từng kéo hắn vào sổ đen, người ta nhà giàu thừa tiền, luôn là có cách dùng số khác đến quấy rầy tớ, nhiều lần như vậy tớ cũng mặc kệ."

    "Hắn dùng tâm nhiều như vậy, cũng thật là làm khó hắn. Tiểu Linh tớ nghe nói nhà hắn điều kiện khá tốt, có người nhà làm chính trị, cũng có mở công ty riêng. Hơn nữa hắn lớn lên đặc biệt đẹp trai, dáng người cũng chuẩn, Tiểu linh, cậu thực sự không nghĩ thử một lần à? Nếu là cậu yêu đương với hắn, cậu liền không cần phải cực nhọc ra ngoài làm thêm."

    Có thể là nam chủ trong sách tự mang vận khí của nhân vật chính quá tốt, lúc này cũng làm cho Hứa Tiểu Nhụy không bình thường, cực lực mà khuyên Tiết Tiểu Linh.

    Tiết Tiểu Linh không nói thêm gì nữa, chỉ là cười nhạt một chút.

    Từ lúc khai giảng, hai cô bạn cùng phòng này còn đối với Tiết Tiểu Linh tương đối thân quen, nhưng sau này theo thời gian, đặc biệt Tiết Tiểu Linh còn hay đi làm thêm nhiều, dần dà quan hệ của các nàng ngày càng xa cách. Giờ phút này, nghe được các nàng thay phiên khích lệ Lãnh Thiệu. Tiết Tiểu Linh trong lòng liền không vui.

    Vương Tử ở một bên lặng lẽ nghe các nàng nói chuyện, vẫn không xen vào nói một câu.

    Tiết Tiểu Linh cũng mặc kệ nàng, vẫn lên lớp như bình thường.

    Tháng mười bận rộn nháy mắt liền kết thúc, đến tháng 11 rồi thời tiết bắt đầu se lạnh chút. Dần dần Tiết Tiểu Linh phát hiện hai cô bạn cùng phòng có chút không muốn đi phòng tập luyện cùng lên lớp.

    Mà ở một ngày nọ tháng 11, Hai cái con người sợ lạnh kia lại muốn lười biếng, lần đầu tiên trốn học lớp uốn dẻo. Mà ngày đó, bị buộc bất đắc dĩ, Tiết Tiểu Linh lần đầu tiên cùng Vương Tử đi chung, lần đầu tiên hợp tác làm bạn luyện tập.

    Từ trước tới nay, quan hệ của hai nàng vẫn luôn ở tình trạng xấu hổ. Nhưng hai người dù sao cũng ở chung một phòng, hơn nữa nàng lại không thích đối phương, cũng không có nghĩa rằng Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh cũng không thích Vương Tử. Cho nên cũng vì thế mà dù là đi luyện múa hay là đi học đều là bốn người cùng nhau đi.

    Nhưng hiện tại bởi vì Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh đột nhiên vắng mặt, tới phòng tập, sau khi luyện giọng một chút, đến lúc rèn luyện thân thể, những người khác đều có bạn tập.. cho nên Tiết Tiểu Linh chỉ có thể miễn cưỡng cùng Vương Tử hợp tác, trợ giúp lẫn nhau.
     
    Tuyettuyetlanlan-Jenny- thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng một 2021
  7. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 5.1: Hóa ra Vương Tử thích con gái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiết Tiểu Linh, cậu thật sự rất ghét tôi sao?"

    Đang lúc hai người gượng gạo giúp đỡ nhau, giúp đối phương gãn cơ khi, đang giúp Tiết Tiểu Linh ấn phía sau lưng, Vương Tử đột nhiên hỏi một câu.

    "Cũng không hẳn, chỉ là!"

    Từ chín tháng mới gặp, đến bây giờ các nàng đều ở chung ba tháng. Ba tháng sớm chiều ở chung, tới hiện tại, Tiết Tiểu Linh kỳ thật đã không như lúc vừa mới tới kích động cùng cực đoan.

    Theo lực đạo ấn của đối phương, từng chút một dùng sức với tới mũi chân của chính mình. Đang lúc hơi chút dùng sức một chút nữa, ngay sau đó Tiết Tiểu Linh đột nhiên khoát đi ra ngoài, sau đó nàng dị thường nói thẳng: "Vương Tử, cậu thích Lãnh Thiệu sao? Cậu đối hắn cảm thấy như thế nào?"

    Vương Tử đang ấn phía sau lưng Tiết Tiểu Linh hơi hơi sửng sốt, nghĩ Tiết Tiểu Linh nói qua, nàng lần đầu gặp mặt Lãnh Thiệu cảnh tượng. Nghĩ đến ngày đó Tiết Tiểu Linh biết nàng cùng với Lãnh Thiệu cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm khi, nàng biểu hiện âm dương quái khí (không bình thường). Tới rồi giờ phút này, Vương Tử cũng coi như là thông suốt vấn đề: "Nguyên lai cậu là bởi vì hắn, nên mới đối với tôi như vậy à. Tiết Tiểu Linh, tôi không thích Lãnh Thiệu. Chúng tôi chỉ là bạn học cùng tiểu học với cấp 2 thôi, chỉ là hàng xóm cũ mà thôi. Tôi, tôi thật ra --"

    Có chút không muốn bị Tiết Tiểu Linh hiểu lầm, nhìn phía sau lưng Tiết Tiểu Linh ép tới thẳng tắp. Cuối cùng Vương Tử đột nhiên ma xui quỷ khiến nói: "Tôi kỳ thật tương đối thích cùng con gái chơi, cho nên đối với hắn, tôi thật sự không có ý gì."

    "Khụ khụ, khụ khụ, cậu nói cái gì?"

    Tiết Tiểu Linh hoàn toàn kinh sợ, bất chấp đang ép lưng. Nàng lập tức đứng dậy, lập tức hạ giọng không dám tin tưởng nói: "Cậu sao có thể thích con gái a? Vương Tử cậu có phải hay không đang lừa gạt tôi a?"

    Đây là lần đầu tiên Vương Tử cùng Tiết Tiểu Linh giao lưu nhiều như vậy, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tiết Tiểu Linh, Vương Tử có chút vui vẻ, cũng có chút đắc ý. Ngay sau đó nàng làm ra vẻ không sao cả nói: "Vì cái gì tôi không thể thích con gái, con gái rất tốt a, ôm vừa mềm mại lại thơm. Như vậy, tôi sao có thể chỉ vì Lãnh Thiệu vì một cái cây nhỏ xoa liền bỏ qua cả cánh rừng rậm đâu."

    Nơi này là khoa chuyên học diễn xuất cùng biểu diễn, tuyển sinh không cần thi phần thi tài năng, chỉ xem thành tích học tập. Đồng dạng như vậy nam có thể cùng nam kết hôn, nữ cũng có thể cùng nữ kết hôn. Tới thế giới này đã được hai năm, Tiết Tiểu Linh cho rằng mình đã hoàn toàn thích ứng. Nhưng tới hiện tại, ở trước mặt, nữ chủ đang cùng nàng tùy tiện nói rằng nàng thích con gái sau, Tiết Tiểu Linh lại hoàn toàn ngây ngốc.

    "Vậy cậu cuối cùng vì sao sẽ còn kết hôn với Lãnh Thiệu đâu?"

    Tiết Tiểu Linh nghĩ muốn đem câu này lớn tiếng mà hỏi nàng, nhưng giáo viê ở bên cạnh giám sát hô to một tiếng sau. Cuối cùng Tiết Tiểu Linh chỉ có thể giống như máy móc ấn ở phía sau lưng Vương Tử, sau đó không ngừng rối rắm trong lòng.

    "Thật sự thì Lãnh Thiệu cũng không phải đặc biệt tốt, tôi cảm giác bản thân hắn có một chút phức tạp." Có thể là do bộ dáng Tiết Tiểu Linh khiếp sợ có chút làm Vương Tử thấy vừa lòng, vừa được Tiết Tiểu Linh giúp đỡ áp lưng, Vương Tử cũng khó được nói thẳng: "Lãnh Thiệu vốn phức tạp, tôi sợ cậu quen hắn sẽ không thích hợp. Hơn nữa Tiểu Linh cậu cũng không cần chê tôi nói chuyện thẳng, xem ở chúng ta là bạn cùng phòng tôi mới nói. Thực ra, gia đình hắn khá phức tạp, cha mẹ hắn bao gồm chính hắn, bọn họ rất coi trọng dòng dõi. Cho nên nếu cậu chỉ đơn giản là cùng hắn yêu đương, thì cũng không có chuyện gì. Nhưng nếu như cậu muốn gả cho hắn luôn, tôi e rằng sẽ rất khó."

    Tiết Tiểu Linh không có nói cái gì nữa, nàng vẫn đang bị chuyện Vương Tử là đồng tính luyến ái làm cho ngây ngốc.

    Suy nghĩ một hồi xu hướng giới tính của Vương Tử sau, lại nghĩ đến Vương Tử lúc cuối cùng nói câu nói kia sau. Cuối cùng ở trong đầu Tiết Tiểu Linh, đã có một câu chuyện máu chó hình thành. Đại tiểu thư Vương Tử cuối cùng bởi vì chuyện làm ăn của gia tộc hoặc là do hoàn cảnh trong nhà bắt buộc phải cùng Lãnh Thiệu liên hôn. Hai nhà cường cường liên hợp.

    Hiện thực chỉ là một cuộc sống bình bình đạm đạm, tới trong sách thế nhưng lại trở thành một đoạn tình yêu hoàn mỹ. Trách không được, trong sách Vương Tử mặc dù biết Lãnh Thiệu làm loạn còn muốn cùng hắn ở bên nhau. Trách không được, nguyên bản Vương Tử tính tình thực quạnh quẽ rất bình tĩnh, cuối cùng lại bị đả động bởi một người con trai như vậy.

    Cảm giác chính mình biết đến một số bí mật, cho nên một đoạn thời gian sau đó, Tiết Tiểu Linh vẫn luôn cảm thấy có chút hốt hoảng.

    Hôm nay Lãnh Thiệu ăn mặc một thân màu đen áo khoác lại đến chỗ nàng làm thêm ngồi liền một giờ, buổi tối lúc trở lại trường học khi, lại lần nữa nhận được ảnh chụp nửa người trên đầy mồ hôi của Lãnh Thiệu sau. Không biết sao lại thế này, Tiết Tiểu Linh thật sự là không thể nhịn được nữa.

    "Lãnh Thiệu, tôi đã nói rồi không không được lại gửi ảnh chụp của cậu cho tôi nữa, cũng không cần suốt ngày đến chỗ làm của tôi. Cậu thích ai, tôi thừa biết, cho nên không cần lấy tôi ra làm trò đùa."

    Trong lòng vô cùng tức giận, ngay sau Tiết Tiểu Linh đang đi ở trên đường đột nhiên ngừng lại. Sau đó nàng dùng sức ấn di động, lại lần nữa gửi một đống tin nhắn từ chối cho Lãnh Thiệu.

    "Tâm tư của tôi, tôi còn không biết rõ, Linh Linh làm sao cậu lại biết thừa được. Cậu không thích tôi đó là chuyện của cậu. Tôi thích cậu là chuyện của tôi. Cho nên về chuyện của tôi, mong cậu không cần lo lắng, cũng không cần cậu phải bận tâm."
     
    TuyettuyetlanlanGill thích bài này.
  8. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 6: Nếu ta cũng thích con gái?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiết Tiểu Linh mỗi lần tức giận trả lời, trong mắt Lãnh Thiệu đều là đang lấy lạt mềm buôc chặt, đều thành công. Cho nên hắn vẫn cứ như cũ mà làm, cố tình gửi lại một tin nhắn bằng giọng nói đầy ái muội.

    Vừa cố tình trêu trọc Tiết Tiểu Linh hắn vừa có cơ hội tiếp xúc quang minh chính đại với ý trung nhân của mình, cho nên Tiết Tiểu Linh từ chối, Lãnh Thiệu căn bản không quan trọng. Hơn nữa ngày đó Tiết Tiểu Linh cố tình ở trước mặt mọi người làm hắn mất mặt, hắn đến nay vẫn còn nhớ rõ. Hăn từ lúc đó bắt đầu đã thế quyết tâm phải theo đuổi bằng được Tiêt Tiểu Linh, dạy cho nàng một bài học rồi sau đó là đá nàng. Cho nên hắn làm sao có thể từ bỏ chứ.

    "Linh Linh cậu cứ việc trốn tránh tôi đi. Mặc kệ là một năm, hai năm hay là ba bốn năm đi nữa, tôi vẫn sẽ theo đuổi cậu. Tôi tin rằng cứ lấy chân thành mà đối đãi thì đến sắt đá cũng mòn thôi, tôi còn nhiều thời gian và sự kiên nhẫn."

    Cuộc sống nhàm chán cho nên đối với Lãnh Thiệu mà nói. Hắn có thể vẫn luôn nhàn rỗi đến chỗ làm của Tiết Tiểu Linh ngồi đợi, đến lớp học của các nàng ngồi nghe giảng trực, hay tốn chút tiền trinh để mời hai bạn cùng phòng khác của nàng ăn cơm đổi lấy thiện ý, tất cả chẳng đáng kể chút nào.

    Hắn nói cho Tiết Tiểu Linh rằng hắn thâm tình như nào, kiên trì như nào Tiết Tiểu Linh nghe không chút xao động.

    Nghĩ đến nguyên chủ cuối cùng là bị hắn đá như thế nào, còn thậm chí đem nàng chuốc say sau đó đưa cho anh em hưởng dụng, dần dần mặt Tiêt Tiểu Linh ngày càng lạnh xuống.

    "Linh Linh cậu thật sự không cảm nhận thấy rằng chúng ta là một đôi trời đất tạo nên sao? Nói thật từ ngay ngày đầu tiên tới trường này gặp phải cậu tôi đã đem lòng thích cậu rồi, liền đối với cậu nhất kiến chung tình. Còn có, lần thứ hai, tôi ném chai nước, không cẩn thận ném trúng vai của cậu, cũng là tôi cố ý. Trước kia tôi thật sự ngu ngu ngốc, cũng quá nhát gan. Vì để làm quen với cậu mà tôi lại lựa chọn dùng phương thức thấp kém như vậy, chẳng trách ngày đó cậu lại tức giận như vậy. Nhưng dù sao đi nữa, Linh Linh tôi thật sự yêu cậu. Những ngày sau này, tôi sẽ cho cậu thấy sự kiên trì, nỗ lực của tôi, cho cậu thấy tôi quyết tâm như thế nào. Cho nên Linh Linh, mặc kệ cậu có đồng ý hay không, cậu cũng sẽ là của tôi. Một ngày nào đó cậu sẽ thấy cảm động, cậu sẽ ngoan ngoãn mà chấp nhận tôi."

    Lãnh Thiệu một đại thiếu gia luôn luôn tự phụ thông qua tin nhắn bộc lộ sự thâm tình của hắn. Tiết Tiểu Linh nghe không chút xao động, thấy đối phương càng ngày càng nói hăng say, Tiết Tiểu Linh lập tức tắt điện thoại di động.

    Lại lần nữa nhanh tay cho hắn vào danh sách đen sau đó cất điện thoại đi. Tiết Tiểu Linh càng đi càng chậm kèm theo đó là biểu tình của nàng càng ngày càng lạnh xuống.

    "Thân ái, Cậu chờ tôi một chút!"

    "Tôi không phải là vẫn đang chờ cậu sao?"

    "Không, cậu không có chờ tôi, cậu đứng cách xa tôi hẳn 1m liền!"

    "Cách có 1m không phải là đang chờ cậu thì là gì? 1m xa thế cơ à?"

    "Đương nhiên, trong lòng tôi 1m xa vô cùng. Nếu cậu cứ như vậy, về sau tôi không thèm để ý cậu nữa!"

    "Được rồi chị gái, tôi phục cậu. Nào, tôi dắt cậu, thế này liền không cách xa nữa, được chưa?"

    "Hì hì, như vậy cũng được!"

    Đã sắp đến 10h rồi, bởi vì là mùa đông nên trời tối rất sớm, cho nên mới có 10h trường học đã không còn mấy ai. Mà ở trong bóng đêm, một đôi tình nhân ở phía trước đang không ngừng thỏ thẻ đánh yêu với nhau không hề kiêng nể gì.

    Vốn dĩ, Tiết Tiểu Linh đang mặt lạnh không cảm xúc. Nhưng giờ phút này đột nhiên nghe thấy đằng trước hai người đang ve vãn đánh yêu phát cơm chó lung tung Tiết Tiểu Linh lại nhớ đến Vương Tử, nàng cũng thích con gái. Sau đó, chớp mắt trong đầu Tiết Tiết Linh nhảy ra một ý tưởng thật điên rồ.

    Cuốn tiểu thuyết < Triề miên cường thế: Vợ chân ái của thiếu gia> tuy rằng là thể loại ngôn tình nhưng lại là một trong số ít tiểu thuyết lấy góc nhìn của nam chủ. Cho nên cậu chuyện chủ yếu là viết xoay quanh nam chủ Lãnh Thiệu. Vì vậy cho dù là Nữ chủ Vương Tử hay nữ xứng Tiết Tiểu Linh thật ra không được tác giả miêu tả kĩ càng.

    Bởi vì là góc nhìn của Lãnh Thiệu, cho nên nội tâm tình cảm của hắn được bộc lộ tương đối nhiều. Mà bộ tiểu thuyết này từ văn án cho đến mở đầu hay đoạn giữa đều không ngừng nhấn mạnh nam chủ Lãnh Thiệu rất yêu thích nữ chủ Vương Tử cũng là bạch nguyệt quang của hắn, luôn đối với nàng nhớ mãi không quên.

    Mặc kệ Vương Tử thích nam hay là thích nữ, sau này có kết hôn cùng Lãnh Thiệu hay không thì cũng không thể phủ nhận rằng, bây giờ Lãnh Thiệu còn chưa thích Vương Tử đến nỗi tận xương tận tủy.

    "Như vậy là cho dù mình có thích Lãnh Thiệu hay không, hắn vẫn cố tình đeo bám chính mình. Mặc kệ Vương tử không thích hắn, hắn lại vẫn luôn thích nàng. Nếu, mình yêu Vương Tử, hoặc là Vương Tử yêu mình thì sao nhỉ? Đến lúc đấy không biết nam chủ sẽ thế nào? Hắn sẽ còn dõng dạc mà nói thích mình sao? Còn sẽ theo đuổi mình, coi mình là trò đùa sao? Sau đó hắn sẽ còn rảnh lấy mình là công cụ để kích thích Vương tử sao?

    Trái tim nàng không tự chủ được đập bang bang thật mạnh, càng suy nghĩ càng cảm thấy vô cùng kích động, gương mặt của nàng dần dần đỏ ửng.

    Nam chủ vừa mặt dày vừa cuồng vọng, tự cao tự đại, mặc kệ nàng mắng hắn như thế nào đi nữa, hắn đều cho rằng mình đang ngượng ngùng, dùng kế lạt mềm buộc chặt hấp dẫn hắn.

    Hơn nữa đối phương còn rất biết cách, luôn giữ đúng mực tạo cho người xung quanh cảm giác hắn rất tốt. Cho dug nàng trốn tránh hắn, hắn cũng sẽ vĩnh viễn không buông tay, vĩnh viễn đều sẽ ôn nhu, thâm tình.

    Đối phương cũng đã cố tình biểu hiện như vậy, nàng cũng không nên biến thành đứa con gái đanh đá hay đánh chửi người. Đối lập với hắn, nàng như vậy là tự khiến mình rơi vào hoàn cảnh xấu.

    Xem như hắn thủ đoạn lợi hại, mới có ba tháng ngắn ngủi thôi đã tạo dựng cho mình một hình tượng ôn nhu thâm tình trong mắt mọi người. Với tình huống như vậy, xung quang nàng, rất nhiều bạn học đều bị tính cách mà hắn xây dựng làm cho xao động. Đều đứng về phía hắn.

    Cứ như vậy, Tiết Tiểu Linh cũng tự động bị mọi người nhìn nhận, nếu lúc này mà nàng biểu hiện ra hành động gì quá khích, nàng dám chắc ràng tất cả mọi người kể cả bạn cùng phòng của nàng đều sẽ chỉ trích nàng nói nàng không nên làm như vậy, nàng làm thế là không đúng.

    Nhưng nếu nàng thực ra chỉ thích con gái thì sao? Nếu nàng yêu Vương Tử thì sao? Đến lúc đấy, kết quả sẽ biến thành như nào? Quá kích thích!

    Dù sao thì Vương Tử cũng thích con gái, mà thế giới này phụ nữ có thể kết hôn với phụ nữ. Vậy, nàng yêu đương với Vương Tử thì sẽ ra sao?

    Trong lòng nàng đang không ngừng tự hỏi, sau đó tim Tiết Tiểu Linh càng đập càng nhanh, cả người đều trong trạng thái hưng phấn.

    Lúc này điện thoại lại vang lên, Tiết Tiểu Linh đã sắp đi đến kí túc xá rồi vẫn lấy điện thoại di động ra xem.

    " Thân ái, ngủ ngon, tôi sẽ mơ đến cậu. Hy vọng đêm nay trong mộng của cậu cũng sẽ có tôi. "

    Lại là dòng chữ kèm theo hình ảnh tập thể hình của Lãnh Thiệu xuất hiện trên màn hình. Vốn dĩ sâu trong nội tâm của Tiết Tiểu Linh đang có chút do dự, nhưng giờ phút này nhìn đến Lãnh đại thiểu gia đang ngoác mồm cười trong ảnh, Tiết Tiểu Linh một chút do dự còn sót cũng ném lên chín tầng mây.

    " Cứ chờ xem, đến cuối cùng ai mới là người tươi cười. "

    Đối với thân phận đầu tiên của nàng thì nữ chủ là chị gái của nàng, cho nên nàng cũng không có thể làm cái gì, chỉ có thể rời xa nam nữ chủ. Nhưng mà hiện tại, nữ chủ mới Vương Tử cùng nàng không có một chút quan hệ huyết thống nào. Hoàn cảnh hiện tại cũng không cho phép nàng tránh né, rời xa nơi này bỏ phí tương lai của nàng. Cho nên cứ như vậy Tiết Tiểu Linh cũng chỉ biết đến đâu hay đến đó.

    Nữ chủ trước kia là chị gái của nàng, cho nên nàng ngậm ngùi rời đi, nhưng lần này nữ chủ là bạn đại học thậm chí bạn cùng phòng của nàng, mà gần quan thì được ban lộc, hơn nữa đối phương còn thích con gái. Lần này Tiết Tiểu Linh không thể nhẫn nại nữa, tùy ý để nam chủ coi là món đồ tiêu khiển, dễ lừa gạt.

    " Hôm nay cậu làm tôi không yên, ngày mai, tôi khiến cho cậu mất vợ, Liền tính về sau hai người thực sự kết hôn với nhau tôi cũng khiến cậu cái loại mất nết này thấy ghê tởm."

    Trong lòng hung hăng nghĩ như vậy, cảm xúc trào dâng, hiếm thấy Tiết Tiểu Linh đối với việc này kiên định như vậy.

    Tới khu kí túc rồi, đứng trước của phòng 406 chuẩn bị mở cửa, Tiết Tiểu Linh như là diễn viên, nhanh chóng thay đổi sắc mặt, nở một nụ cười tươi trên mặt.
     
    TuyettuyetlanlanGill thích bài này.
  9. Cô độc quen rồi

    Bài viết:
    5
    Chương 7: Tôi không dám trốn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sao hôm nay về sớm thế?"

    "Về rồi à?"

    Trong phòng, Hứa Tiểu Nhụy đang gọi điện thoại thấy Tiết Tiểu Linh về theo bản năng khẽ gật đầu cái. Còn Lưu Dĩnh đang rửa mặt cùng với Vương Tử đang xem máy tính thì đồng thanh hỏi.

    "Ừ mới về."

    Tiết Tiểu Linh cũng theo bản năng mở miệng trả lời, nhưng trả lời xong nàng lại cố tình hướng Vương Tử nói: "Trời lạnh quá, cũng chẳng ai đến uống cà phê nên chủ quán cho về trước."

    Vương Tử gật gật đầu, Hai người còn lại nhìn thấy Tiết Tiểu Linh cùng Vương Tử nói chuyện cũng không cảm thấy lạ thường. Bởi vì từ khi mà Lưu Dĩnh cùng Hứa Tiểu Nhụy thỉnh thoảng trốn tiết không hay đi học, quan hệ của Tiết Tiểu Linh cùng Vương Tử càng ngày càng tốt hơn.

    Phòng ngủ mỗi người đều bận việc riêng, Tiết Tiểu Linh vừa thay quần vừa lén đánh giá Vương Tử đang xem phim.

    Vừa lúc Lưu Dĩnh rửa mặt xong từ trong nhà tắm ra, Tiết Tiểu Linh đang thay quần áo bỗng có chút xấu hổ.

    "Vương Tử cậu lại đây giúp tôi một chút, hình như tóc tôi bị kẹt khóa áo rồi."

    Mùa đông đến, mọi người thường hay mặc nhiều quần áo, vì vậy mà Tiết Tiểu Linh tóc khá dài thường xuyên gặp phải tình trạng này. Lúc trước, lúc không có ai nàng đều phải dùng sức mà túm tóc của mình túm ra khỏi khóa áo, lúc có người, nàng hầu như sẽ xin giúp đỡ từ Hứa Tiểu Nhụy hoặc là Lưu Dĩnh.

    Nhưng giờ phút này, Lưu Dĩnh thì tay ướt, Hứa Tiểu Nhụy lại đang gọi điện thoại với bạn trai, cho nên giờ phút này, Tiết Tiểu Linh liền thuận tiện mà kêu Vương Tử giúp.

    "Để tôi xem nào."

    Trong lòng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng mặc kệ như thế nào, đây là Tiết Tiểu Linh lần đầu tiên nhờ nàng cái gì đấy. Cho nên hơi chút ngoài ý muốn sau, Vương Tử nhanh chóng đi qua sau đó xem xét tình trạng của Tiết Tiểu Linh.

    "Rốt cuộc là bị làm sao đấy? Lần này là mắc ở chỗ nào?"

    Áo cởi được đến một nửa rồi, đầu vẫn còn ở trong áo lông, Tiết Tiểu Linh làm bộ buồn rầu tức giận hỏi.

    "Cậu đừng nhúc nhích, Là bị mắc ở cúc áo lông của cậu."

    Tận lực xem nhẹ sự thật rằng Tiết Tiểu Linh dưới lớp áo bông chỉ mặc duy nhất cái áo lót, Vương Tử cố gắng từng chút một gỡ mấy sợi tóc bị mắc kia ra giúp nàng.

    "Nghẹn chết đi mất, không được rồi, cậu giúp tôi cắt mấy sợ này đi hay dứt ra cũng được."

    Vừa đem đầu lộ ra một chút, ngay sau đó ôm áo lông, nhìn đầu tóc bù xù rối ren Tiết Tiểu Linh liền nói.

    "Lần trước cậu cũng cắt rồi còn gì, kể cả tóc cậu vừa dày vừa dài thì cũng không thể suốt ngày cắt lăng nhăng như vậy. Vấn đề của cậu bây giờ không phải dựt tóc ra mà là chờ cởi quần áo ra sau đó cắt cái cúc áo kia đi. Chỉ vì cái trang trí áo không đáng giá mà cậu xem mùa đông này rốt cuộc cậu đã tổn thất bao nhiêu là tóc."

    Lưu Dĩnh đang xoa mặt thấy vậy nhìn thoáng qua, vừa nói vừa đi lại chỗ của nàng.

    "Tí nữa tớ cắt."

    Tiết Tiểu Linh nhanh chóng đáp, sau đó nàng quay đầu lại, làm bộ dạng đáng thương nhìn Vương Tử.

    "Tiểu Tử, vẫn chưa xong à?"

    Tiết Tiểu Linh dùng cái gương mặt thảm hại lần đầu tiên gọi Vương Tử là Tiểu Tử.

    Vương Tử theo bản năng cảm thấy quái quái, nàng vừa vội vàng gỡ nhúm tóc kia vừa nói: "Cậu đợi chút sắp xong rồi."

    Vừa trấn an nàng vừa gỡ nốt chút tóc còn lại.

    "Được rồi!" Nhẹ nhàng đem tóc trong tay đặt cẩn thận lại sau lưng Tiết Tiểu Linh sau đó Vương Tử đã đứng ở sau lưng nàng khoảng hai phút cuối cùng cũng thở nhẹ nhõm một hơi.

    "Cảm ơn cậu Tiểu Tử, cậu giúp tớ một đại ân!"

    Tiết Tiểu Linh lập tức chui toàn bộ đầu ra khỏi cái áo lông sau đó cười cười cảm ơn Vương Tử.

    "Không có gì, Cậu nhanh đi thay quần áo đi, cẩn thận không cảm lạnh."

    Vương Tử vẫn không thể tránh khỏi tầm mắt khẽ nhìn xuống phía dưới lướt qua, sau đó nàng liền lập tức xấu hổ quay đầu đi.

    Bởi vì phản ứng của nàng, Tiết Tiểu Linh không khỏi cảm thấy có chút đắc ý. Nhưng ngay sau đó nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng, ngay lập tức cầm lấy quần áo ngủ mặc vào.

    Bên cạnh đó, Tiểu Nhụy vẫn còn đang nói chuyện điện thoại với bạn trai, đằng sau, Lưu Dĩnh cũng đang chuyên tâm chăm sóc da. Lần đầu tiên thực hành kế hoạch quyến rũ, Tiết Tiểu Linh càng ngày càng ngượng ngùng, cuối cùng đỏ mặt vội vàng đi vào toilet rửa mặt.

    Mà lúc Tiết Tiểu Linh đang ngượng ngùng rửa mặt, Vương Tử cũng ngồi ở trước máy tính vô ngữ cười cười, cuối cùng vẫn là an tâm xem phim tiếp.

    Một đêm dài vội vàng trôi qua, đến sáng hôm sau lại chỉ có Tiết Tiểu Linh cùng Vương Tử đi luyện múa.

    "Vương Tử, tại sao cậu lại chọn học diễn kịch."

    Đây đáng ra là câu hỏi mà hai người mới quen nhau mới hỏi, nhưng bởi vì Tiết Tiểu Linh trước kia còn rối rắm cho nên đến bây giờ mới hỏi ra. Nhưng mặc kệ thế nào, giờ phút này nhìn Vương Tử đi ở ngay bên cạnh mình, Tiết Tiểu Linh cảm thấy tất cả đều không quá muộn.

    "Bởi vì mẹ của tôi trước kia cũng học diễn kịch."

    Nghiêng đầu nhìn thoáng về phía Tiết Tiểu Linh đang trùm kín khăn quàng cổ, Vương Tử đem câu nói mà rất nhiều người đã từng hỏi nói lại một lần nữa: "Mẹ của tôi ở lúc có chút danh tiếng thì gặp được bố tôi rồi ngoài ý muốn mà gả cho ông. Tuy rằng tình cảm của bố mẹ tôi cũng rất tốt nhưng thực ra mẹ tôi vẫn canh cánh trong lòng lựa chọn này. Bà thường thường nói nếu mình không kết hôn sớm như vậy, đóng thêm mấy bộ phim nữa thì sẽ thế nào. Bởi vì những lời này của bà mà tôi cũng chịu một chút ảnh hưởng. Cho nên lúc thi đại học, tôi liềm muốn thử xem một chút cho nên liền đăng kí vào học ở đây.

    Vương Tử nhẹ nhàng nói, sau đó bản năng nhìn Tiết Tiểu Linh tóc dài phiêu phiêu hỏi ngược lại:" Vậy còn cậu? Cậu vì sao lại đăng kí học diễn kịch? "

    " Bởi vì tớ muốn kiếm tiền, tớ muốn trở thành đại minh tinh có thật nhiều người hâm mộ, thật nhiều người sùng bái, cho nên tớ liền ghi danh thôi. "Tiết Tiểu Linh nhanh chóng đáp, sau đó vừa kéo chiếc khăn quàng cổ đỏ một chút vừa bổ sung thêm nói:" Còn nữa bởi vì tớ rất xinh đẹp nha, tớ cảm thấy rằng hiện tại tớ rất có nhan sắc, hơn nữa tớ lại nỗ lực một ít có khi sẽ thành công, cho nên tớ phải thử xem. "

    " Đây chính là nguyên nhân chủ yếu mỗi ngày cậu đều chăm chỉ đi học không chốn luyện múa sao? "

    Việc Hứa Tiểu Nhụy cùng Lưu Dĩnh trốn học, cả Tiết Tiểu Linh cùng Vương Tử đều chưa từng cùng nhau thực sự đàm luận qua. Nhưng giờ phút này, cũng sắp đến chỗ học rồi, Vương Tử lại đột nhiên hỏi.

    Bắc Kinh 6h sáng, trời vẫn hơi tối. Bởi vì vừa lạnh vừa tối, chỗ tập của bọn họ chuyển từ bên ngoài vào trong nhà. Đứng ở cửa thư viện, nhìn lên bầu trời tối đen, lại nhìn phía sân vận động sớm đã có mấy người khác đến rồi. Cuối cùng Tiết Tiểu Linh sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên bất đắc dĩ nói:" Cũng có thể nói như vậy đi, còn một nguyên nhân căn bản nữa, đó là tớ muốn cũng không thể trốn được. "

    Vương Tử cũng ngây ngẩn cả người, trong lúc nàng còn đang thấy không hiểu câu trả lời của Tiết Tiểu Linh, Tiết Tiểu Linh cúi đầu, lại lần nữa kéo khăn quàng cổ một chút, sau đó nhìn mọi người đứng trong sân vận động nói:" Vì được học ở đại học này, Học phí cấp 3 của tớ toàn là tự mình ra ngoài làm thêm kiếm được. Học phí đại học cùng lộ phí cũng đều là tớ đi nhà ăn làm được trả. Mọi hy vọng của tôi đều ký thác ở đại học này. Nếu các cậu không thành công, không thể trở thành minh tinh, idol thì vẫn còn người nhà các cậu, tổn thất của các cậu vẫn ở trong phạm vi có thể chấp nhận được. Nhưng tôi thì khác, tôi với các cậu hoàn toàn không giống nhau, tôi thua không nổi, cũng không trốn tránh nổi. Cho nên căn bản tôi không dám trốn. "

    Vương Tử hoàn toàn lặng người. Tiết Tiểu Linh đột nhiên nói xong lời này cũng không thể hiểu được, nàng nhẹ nhàng giật giật môi, sau đó lại giống như thường ngày tùy tiện nở nụ cười:" Nếu như đem chương trình học của chúng ta so với nhân dân tệ, chúng ta học nhiều như vậy, nghỉ một buổi tương đương với mấy chục tệ, cho nên chúng ta đều không cần nghỉ, cố gắng mà học tập thôi. "

    Vừa nói chuyện, Tiết Tiểu Linh vừa đẩy chiếc cửa kính ra, tiến vào sân vận động tìm đúng lớp của mình. Tới rồi nàng lại như một con bướm chạy khắp nơi nói nói cười cười.

    " Vương Hinh cậu đến thật sớm. "

    " Chu Nam, cho tớ xem quyển kịch bản của cậu đi? Cậu giỏi thế, đã học được nhiều như vậy rồi! "

    " Lớp trưởng, cậu có thể làm lại động tác này sao? Tớ làm không tốt lắm, muốn xem lại một chút! "

    Từ lúc mùa đông bắt đầu ngay cả thầy cô giám sát bọn họ đều lười không tới. Cho nên từ lúc ấy đến giờ mỗi lần luyện múa, Tiết Tiểu Linh đều giống như bây giờ tốn vài phút cùng mọi người giao lưu một chút

    Nàng vẫn giống như trước đây, lúc nào cũng hoạt bát, thích cùng mọi người nói chuyện với nhau. Lúc nói chuyện, giọng của nàng mang theo một chút đà ý, như là cố tình làm nũng vậy.

    Lúc mới quen biết Tiết Tiểu Linh, bị Tiết Tiểu Linh đối xử không giống như mọi người. Vương Tử còn cho rằng Tiết Tiểu Linh là dạng tiểu thư, bị bố mẹ chiều hư, là loại người non nớt không biết đối nhân xử thế, nhìn thấy ai cũng thích nũng nịu.

    Nhưng dần dần tiếp xúc nhiều, ngày qua ngày, Tiết Tiểu Linh lại hoàn toàn đánh vỡ ấn tượng ban đầu của nàng về cậu ấy.

    Nàng là người duy nhất trong phòng, vừa mới kết thúc kì học quân sự xong liền chạy ra ngoài làm thêm.

    Bất kể là quét tước phòng ngủ hay là hoạt động lớp nàng đều là người nói ít nhất nhưng lại làm nhiều nhất. Nàng luôn ăn cơm rất nhanh, đi lại cũng rất mau. Hầu như nàng sẽ không bao giờ lãng phí thời gian, mỗi ngày đều tranh thủ từng chút một.

    Nàng cũng là người duy nhất trong phòng ngủ mặc kệ buổi sáng luyện múa vẫn là đi học bắt buộc ở trường hay tiết học tự chọn đều không bỏ một chút nào.

    Nàng nhìn như là được nuông chiều, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, nhưng lại là người có duyên nhất lớp học, ai cũng có thể chơi cùng.

    Nàng nhìn qua ngây ngốc, nhỏ yếu, nhưng trong toàn bộ lớp học, nàng mới là người hiểu đạo lí nhất, người luôn luôn nỗ lực làm mọi chuyện nhất.

    Ở phía xa, Tiết Tiểu Linh đã được lớp trưởng giảng giải, đang một lần nữa bắt đầu luyện tập. Vương Tử ngẩng đầu, một bên mát xa hầu cổ, một bên nhấc cao chân lên. Mặc dù đang tập luyện nhưng ánh mắt của nàng không tự chủ được liếc hướng Tiết Tiểu Linh.

    Nhìn Tiết Tiểu Linh luyện xong bước đi, bắt đầu vừa lầm nhẩm vừa hạ eo xuống. Vương Tử đột niên ý thực được hình như mình nghĩ ngợi hơi nhiều. Mà ở lúc này nàng mới nhận thấy được Tiết Tiểu Linh lợi hại như thế nào.

    Tiết Tiểu Linh ai cũng đều nói chuyện làm quen vui vẻ, nhưng lại chỉ đối với một mình nàng là làm lơ không để ý đến, nàng lại có cảm giác là nàng làm sai cái gì hay trong lúc vô ý đắc tội cậu ấy. Cho nên lúc ấy nàng còn cố tình thỉnh thoảng lấy lòng Tiết Tiểu Linh.

    Mà lúc này, Tiết Tiểu Linh chỉ hơi chút thân cận với nàng, chỉ là cười với nàng vài lần, nói với nàng nhiều một chút. Nàng liền quên đi bao nhiêu bất mãn trong lòng. Thế mà lại có cảm giác người này thật không tồi, thật tốt.

    " Lợi hại!"

    Vương Tử như một người đứng xem, phân tích cảm giác của nàng đối với Tiết Tiểu Linh. Nhưng lúc Tiết Tiểu Linh vài lần ngoài ý muốn chạy tới xin nàng giúp đỡ áp vai lưng sau, Vương Tử hoàn toàn ném hết các loại ý nghĩ trong đầu mình đi, lập tức tận tâm, quy củ giúp nàng ấn.
     
    Tuyettuyetlanlan thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...