Xuyên Không [Edit] Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính Phải Làm Sao Bây Giờ - Khương Ly Viễn

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi kiendayneo, 16 Tháng chín 2021.

  1. kiendayneo

    Bài viết:
    0
    Tên truyện: Xuyên Thành Bạn Tốt Của Nữ Chính Phải Làm Sao Bây Giờ

    Tác giả: Khương Ly Viễn

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết ️, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Vườn trường, Sảng văn, 1v1

    Tình trạng cv: Đã hoàn

    Ảnh bìa

    [​IMG]

    [​IMG]

    Số chương: 88+ngoại truyện

    Editor: Kiendayneo

    Lịch đăng: 1-2 chương / tuần

    Văn án:​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cẩm xuyên sách, nữ chính trong sách là Trình Hân, là bạn thân kiêm chị họ của cô.

    Trong sách, nữ chính luôn có nam nhân tốt vây quanh, nhận hết trăm ngàn yêu thương nuông chiều. Cố Cẩm là nữ phụ chính phái, nữ chính ăn thịt cô ăn canh, may mắn được phát cho một người trong số đó, chị em hai người đều hạnh phúc cả đời.

    Lúc Cố Cẩm xoa tay ngâm nghe chuẩn bị ôm đùi vàng chị họ, cô phát hiện cô xuyên qua thân thể này, là trọng sinh!

    Cố Cẩm từ trong trí nhớ trọng sinh biết được, ngày tháng sau hôn nhân của cô cũng không mấy tốt đẹp.

    Trình Hân cùng nam chính nháo đến mâu thuẫn, liền sẽ điện cho chồng Cố Cẩm là Thiệu Sùng để gặp mặt kể khổ.

    Sau nhiều lần, Cố Cẩm uyển chuyển nhắc nhở Thiệu Sùng chú ý đúng mực. Thiệu Sùng bảo nàng đừng nghĩ bậy, bọn họ quan hệ đơn giản chỉ là bạn bè.

    Ngày đó Cố Cẩm bị bắt cóc, chồng tốt của cô đang ở bệnh viện chờ chị họ sinh.

    Sau khi trọng sinh Cố Cẩm không dám lại làm vai phụ trong chuyện tình yêu của chị họ nữa.

    Cố Cẩm xuyên sách cười cười, không có ai trời sinh nên làm người đứng xem trong chuyện tình yêu của người khác. Một đời này, cô liền phải làm vai chính trong chuyện tình yêu của chính mình!

    Chủ động gỡ mìn:

    1. Cốt truyện yêu cầu, bối cảnh thế giới cầu huyết, không thích không cần xem

    2. Lối hành văn của tác giả rất tra, khả năng bằng vị thành niên, không thích không cần xem, không cần lãng phí thời gian đọc

    Nhân vật chính: Cố Cẩm, Mục Minh Thừa

    Vai phụ: Trình Hân, Cảnh Hạo

    * * *

    Tui mới đào hố nên là mọi người cứ lọt hố hứa sẽ lấp hố sớm nhất.

    Tui đọc bộ này ở nhiều trang nhưng mà toàn drop nên thôi thì đành tự edit đọc vậy.

    Tui edit còn hơi lủng củng mong mn bỏ qua và góp ý nha.
     
    Tuyettuyetlanlan, nguyenhaiyen123ann.ann thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng mười 2021
  2. kiendayneo

    Bài viết:
    0
    Chương 1.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cuối tháng 5, nhiệt độ đế đô nóng giống như một cái lồng hấp.

    Cố Cẩm ăn mặc một bộ váy màu trắng, đi đôi giày cao gót sáu centimet, cầm ra mấy cái túi mua hàng, từ trên xe taxi bước xuống, ở trong ánh mắt hâm mộ của tài xế liền đi vào tiểu khu.

    Lấy ra thẻ phòng mở cửa, một cổ lạnh lẽo ập vào trước mặt.

    Đây là một chung cư xa hoa dành cho hai người ở, ở gần đại học Sư Phạm của đế đô, bảo an rất tốt, các phương tiện cũng rất đầy đủ, giá cả xa xỉ! Bởi vì ở trọ là hai cô gái trẻ, nên chung cư trang trí cũng tràn ngập hơi thở thiếu nữ.

    "Tiểu Cẩm!"

    Cố Cẩm mới vừa trở về phòng vừa đặt túi mua hàng đang cầm từ trên tay xuống, liền nghe được tiếng nói thanh thúy của cô gái ở ngoài cửa. Cô hơi nhíu mày, liền đem túi mua hàng nhắc lên nhét vào trong ngăn tủ.

    Ngay sau đó, Trình Hân mang một đôi dép lê màu hồng nhạt đẩy cửa bước vào.

    Cố Cẩm bất động thanh sắc* rũ xuống mí mắt, cô ý thức không gian cá nhân rất mạnh, không thích người khác chưa có sự cho phép của cô liền tùy ý đẩy của vào.

    * mặt không biến sắc

    Nhưng ở trong mắt Trình Hân cùng nguyên chủ, các nàng thân đến có thể mặc cùng cái quần. Tùy ý ra vào phòng đối phương, là việc vô cùng tự nhiên.

    "Tiểu Cẩm, hôm nay em đi đâu vậy? Như thế nào lại không gọi cho chị?" Trình Hân bất mãn mà chu miệng, một chút cũng không thấy nơi lạ liền ngồi lên giường lớn. Bỗng nhiên, nàng chớp chớp mắt, đùa giỡn nói: "Chẳng lẽ.. Là tránh chị cùng Thiệu Sùng đi hẹn hò?"

    Cố Cẩm liếc mắt một cái nhìn khăn trải giường cô mới thay buổi sáng, sắc mặt tự nhiên cười cười: "Nói cái gì đâu không? Công việc của Thiệu Sùng rất bận, làm gì có thời gian bên em. Trời nóng, quần áo không còn quá thích hợp, đi dạo phố mua vài món mới."

    "Cái gì? Em một mình đi dạo phố?" Trình Hân ngạc nhiên nói.

    Cùng Cố Cẩm cùng nhau lớn lên, Trình Hân tự nhiên đối với tính tình bạn hiểu biết rất rõ. Cô luôn thích an tĩnh, thậm chí còn bị nói là cứng nhắc, không quá thích đi dạo phố, càng không cần phải nói một mình một người chủ động đi dạo phố.

    Tựa hồ ý thức được chính mình phản ứng quá lớn, Trình Hân ho một tiếng, giận dữ mắng: "Thiệu Sùng sao lại có thể để em một mình đi dạo phố? Anh ta làm như vậy quá là không đúng rồi, công tác bận thế nào cũng không thể quan trọng so với ở bên bạn gái?"

    Sau đó lại nói thấm thía mà dặn dò Cố Cẩm: "Em đừng có tốt tính mà nhường anh ta, đàn ông không thể nuông chiều. Vài bữa chị tìm Thiệu Sùng ăn một bữa cơm, sẽ nói anh ta."

    Nghe Trình Hân "Bênh vực lẽ phải" xong, Cố Cẩm nhướng mày, yên lặng cười không có nói tiếp.

    Trình Hân tính cách hoạt bát, suy nghĩ cũng nhanh, mắng hai câu, liền đổi đề tài: "Đúng rồi, em mua quần áo gì thế? Lấy ra cho chị nhìn xem. Cảnh Hạo quá bá đạo, thường xuyên kêu người đưa định chế quần áo qua đây, chị đều đã lâu không có đi dạo phố."

    "Còn có em cũng quá không nghĩa khí, đi dạo phố liền không gọi cho chị!" Trình Hân đá chân, giả vờ oán trách, khăn trải giường bằng phẳng bị đá cho nhăn nhúm.

    Nếu không phải biết Trình Hân tính cách vốn là như thế, Cố Cẩm chỉ sợ là cô ấy đang ở đây cố ý khoe khoang.

    Cũng may đã sớm có chuẩn bị.

    Cô cưỡng bách chính mình dời đi tầm mắt đang đặt ở trên khăn trải giường.

    Kéo ngăn tủ ra, lấy ra quần áo mới mua, liền lấy ra trong đó một cái túi mua hàng, đưa qua đi nói: "Nhạ, đây là mua cho chị, đại tiểu thư xin hãy tha thứ tiểu nhân đi!"

    "Thật không? Là mua cho chị thật sao?" Trình Hân lập tức quên bất mãn, vui sướng mà nhận chiếc túi, lấy quần áo ở bên trong ra, ướm thử trên người, "Oa, Tiểu Cẩm, em mua váy thật đẹp nha!"

    Đó là một bộ váy dài ôm eo màu vàng nhạt, trên làn váy may họa tiết tinh xảo, ưu nhã cao quý lại không mất phần hoạt bát xinh đẹp. Trình Hân có làn da trắng nõn, vóc dáng cao gầy, mặc vào rất thích hợp.

    Nhận quà, Trình Hân liền quên mất muốn xem quần áo mới của Cố Cẩm. Cô khoa tay múa chân nửa ngày, gấp không chờ nổi muốn về phòng thử đồ. Đi tới cửa, nhớ tới mọi người thường nói có qua phải có lại, quyết định cũng phải mua một bộ quần áo để đáp lễ. Mà cô cùng Cố Cẩm dáng người không khác biệt lắm, liền nói: "Tiểu Cẩm, Cảnh Hạo hôm trước đưa đến mấy bộ quần áo cho chị, chị còn chưa có mặc, rất đẹp, chờ lát nữa liền cho em mấy bộ."

    Cố Cẩm khóe miệng trừu một chút, vội vàng từ chối, "Không cần. Cảnh Hạo đưa quần áo cho chị, đại biểu tâm ý của anh ấy, em mặc liền không được tốt lắm." Sợ Trình Hân khăng khăng muốn đưa, cô lại nói thêm một câu: "Huống hồ chúng ta quan hệ như vậy còn cần đáp lễ sao?"

    Trình Hân cũng nghĩ vậy, dục vọng chiếm hữu của Cảnh Hạo rất mạnh. Nếu là biết cô lấy đồ anh tặng, đem tặng người khác, lại muốn mặt lạnh mà trừng phạt cô. Nghĩ đến thủ đoạn mỗi lần trừng phạt, cô hai chân liền mềm nhũn, trên mặt nổi lên ửng hồng.

    Mà cô cùng Cố Cẩm lại là bạn tốt kiêm chị em họ, hai người đều không có thiếu tiền, xác thật không cần quá so đo, liền cao hứng mà nói: "Vậy cảm ơn em họ, ngày mai mời em ăn cơm, yêu em moah moah."

    Phí một phen miệng lưỡi đem Trình Hân đuổi đi, Cố Cẩm cởi giày cao gót, xoa xoa chân nhức mỏi, nhìn giường đệm trở nên hỗn loạn thở phào một hơi.

    Sống hơn hai mươi năm, "Nữ hán tử" Cố Cẩm cô không kiên nhẫn nhất là dỗ người khác.

    Đặc biệt là dỗ con gái.

    Sau khi xuyên qua, nguyên tắc của cô liền bị phá vỡ.

    Bởi vì Trình Hân là chị họ của thân thể cô xuyên qua này, là nữ chính của thế giới này. Xung quanh có vô số người đàn ông đẹp trai chất lượng tốt, một thân nhận trăm ngàn sủng ái.

    Cố Cẩm cô một không xuyên thành nữ phụ độc ác, hai không xuyên thành pháo hôi xui xẻo.

    Ngược lại, cô thật không ngờ lại cầm kịch bản của bạn tốt nữ chính Trình Hân. Đồng thời, cũng là em họ đáng tin cậy của cô ấy.

    Trong nguyên tác, Cố Cẩm sinh ra trong dòng dõi thư hương, cha mẹ đều là giáo sư đại học, lại chỉ có cô là con gái. Trong nhà tuy không phải giàu có giống như Trình gia, nhưng cũng chưa phải lo lắng chuyện tiền bạc bao giờ
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng chín 2021
  3. kiendayneo

    Bài viết:
    0
    Chương 1.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Điều kiện của Cố Cẩm đều rất tốt, là hình mẫu điển hình của bạch phú mỹ. Chỉ là quá mức đoan trang dịu dàng, mỹ nhân như hoa nhưng cách tầng mây, chỉ có thể nhìn xa chứ không thể chạm tới.

    So sánh cùng với nữ chủ Trình Hân hoạt bát thì kém một chút.

    Một chút này trừ bỏ tính cách, gia thế, tướng mạo, thì còn có một đám người theo đuổi.

    Cũng may vì ý niệm đi theo nữ chủ thì sẽ có thịt ăn, Cố Cẩm làm nữ phụ chính diện, cuối cùng cũng may mắn được phát cho một người đàn ông tốt.

    Cứ cho là người nam nhân này, là một nam phụ từng theo đuổi Trình Hân.

    Sau khi kết hôn vợ chồng hai người rất ít tiếp xúc, cầm sắt hài hòa, hai chị em đều hạnh phúc cả đời.

    Kết cục tốt đẹp như thế, Cố Cẩm xuyên qua thật không quá là kém.

    Cô chỉ cần không tìm đường chết, đi theo nguyên tác cốt truyện, ôm chặt lấy đùi vàng nữ chủ Trình Hân, là có thể bình an sống thọ nhắm mắt mà chết

    Nhưng đó chỉ là kết cục như truyện cổ tích của bản gốc.

    Khi Cố Cẩm xuyên tới buổi tối ngày đó, trong lúc cô nửa tỉnh nữa mê thì trong đầu đột nhiên nhiều thêm một đoạn ký ức.

    Một đoạn kí ức năm 26 tuổi của "Cố Cẩm".

    Ở trong đoạn trí nhớ kia, trước hai mươi năm đều cùng nguyên Cố Cẩm trải qua như trong nguyên tác giống nhau.

    Duy nhất bất đồng chính là, cuộc sống sau khi kết hôn của Cố Cẩm không mấy tốt đẹp.

    Trình Hân là Trình gia con gái một, từ nhỏ dưỡng thành tính tình kiêu căng tùy hứng, luôn có thói quen được người khác nuông chiều. Sau khi cô ấy kết hôn cùng Cảnh Hạo, những cái nguyên bản được gọi là một chút khuyết điểm nhỏ đáng yêu có cá tính bị phóng đại, hai người thường xuyên cãi nhau.

    Mỗi khi cùng Cảnh Hạo cãi nhau xong, cô ấy liền sẽ gọi điện cho chồng của Cố Cẩm là Thiệu Sùng để kể khổ. Thiệu Sùng chỉ cần nhận một cuộc điện thoại của cô ấy, bất luận anh ta đang ở nơi nào, đang làm cái gì, đều sẽ lập tức chạy tới nơi.

    Bồi cô ấy cùng nhau uống rượu, kể ra tâm sự của nhau, sau đó lại đem cô ấysay rượu đưa về cho Cảnh Hạo.

    Một lần hai lần không tính cái gì, ba lần bốn lần rồi vô số lần thì sao?

    Một cái là chồng cô yêu, một cái là bạn tốt của cô.

    Sứ quân có vợ, La Phu có chồng, tình ngay lý gian*.

    "Dân gian có câu" Tình ngay lý gian ", ý là bản chất thì không phải vậy nhưng rành rành mọi chứng cứ sẽ chống lại bạn một cách ngoạn mục"

    Cố Cẩm nghĩ tới nghĩ lui, tìm cơ hội uyển chuyển cùng Thiệu Sùng nói một chút, làm cho anh ta chú ý đúng mực một chút.

    Sau đó Thiệu Sùng không kiên nhẫn mà nói với cô: Em không cần nghĩ nhiều, chúng ta quan hệ chỉ là bạn bè đơn thuần. Cô ấy là chị họ của em, các em quan hệ tốt như vậy, em cũng không hy vọng nàng thống khổ đi!

    Kiến: Tra nam mé nó chứ nghe mà tức luôn ấy

    Cố Cẩm không thể làm gì cũng chỉ phải đành mặc kệ nó.

    Ngày đó Cố Cẩm bị bắt cóc, bầu trời không mây, một mảnh sáng sủa.

    Bọn bắt cóc bảo cô gọi điện cho chồng mình đòi tiền, lúc ấy người chồng tốt sủng vợ trong miệng mỗi người Cố gia đã nói câu gì?

    "Trình Hân đang sinh, đã một ngày một đêm, có việc gì chờ anh trở về lại nói!"

    Không chờ Cố Cẩm nói nữa, liền vội vàng ngắt điện thoại.

    Nhưng anh ta không biết, con của Cố Cẩm cùng anh ta đã được ba tháng.

    Cô đi bệnh viện làm kiểm tra thời gian mang thai, nghĩ cho anh ta cái bất ngờ. Không nghĩ tới, ra khỏi bệnh viện lại bị bắt cóc.

    Cố Cẩm năm hai mươi sáu tuổi trở về năm hai mươi tuổi, cô không muốn lại dính líu vào cuộc sống mỹ mãn có được cả tình bạn và tình yêu của Trình Hân, càng không muốn cùng Thiệu Sùng có cái quan hệ gì.

    Chỉ nghĩ cách tránh bọn họ thật xa, tìm được người thật sự yêu cô, cả cuộc đời trong mắt trong lòng chỉ có một mình cô.

    Nào dự đoán được mới vừa trọng sinh trở về, đã bị một Cố Cẩm ở không gian khác chiếm lấy.

    Tuy rằng không phải cố ý chiếm thân thể của người ta, Cố Cẩm vẫn cảm thấy hết sức có lỗi.

    Chỉ có cố gắng hết sức hoàn thành di nguyện của nguyên chủ để đền bù.

    Nguyện vọng của cô nói khó cũng khó, nói dễ dàng cũng dễ dàng. Chỉ cần rời xa nữ chủ Trình Hân, cốt truyện liền cùng cô không có quan hệ. Đến lúc đó lại bao dưỡng cái tiểu bạch kiểm, một đời này của cô có thể tự do như đời trước.

    Vì phòng ngừa nữ chủ hắc hóa đem cô đánh tới trận doanh của nữ phụ ác độc, Cố Cẩm cô tiếc mạng nên không thể cùng nữ chủ xé rách mặt ngay lập tức. Chỉ có thể từ từ mưu tính, dùng thời gian chậm rãi xa cách mối quan hệ cùng Trình Hân.

    Nhớ không lầm mà nói, trong nguyên tác Trình Hân tốt nghiệp đại học liền cùng Cảnh Hạo đăng kí kết hôn.

    Cố Cẩm chỉ nhỏ hơn Trình Hân 3 tháng, nửa năm sau khi Trình Hân kết hôn, sau khi Thiệu Sùng cầu hôn liền làm vợ chồng với anh ta.

    Năm nay, Cố Cẩm học đại học năm ba.

    Ở Trình Hân cố ý vô tình tác hợp, một tháng trước nguyên chủ đã cùng Thiệu Sùng xác định quan hệ bạn trai bạn gái.

    "Ong -- ong --"

    Cố Cẩm cầm lấy di động, là Thiệu Sùng gọi đến.

    Nếu là nguyên chủ, chỉ sợ sớm đã vội vàng bắt máy. Ở trong mối quan hệ này của bọn họ, Cố Cẩm vẫn luôn là bên yếu thế.

    Hiện tại..

    Cố Cẩm môi đỏ hơi cong, lấy điện thoại di động ném ở trên giường, xoay người cầm lấy quần áo đi tắm.

    Nửa giờ sau, Cố Cẩm khoác áo tắm dài đi chân trần từ phòng tắm ra, sàn nhà sáng đến độ có thể soi được bóng người liên tiếp lưu lại những vệt nước. Bọt nước chảy từ nửa mái tóc đẹp uốn lượn mà chảy xuống, trượt qua cổ, hôn qua xương quai xanh, cuối cùng hoàn toàn đi vào tuyết trắng phập phồng khiến người khác mơ màng.

    Lại không có người nhìn thấy, cô trên mặt luôn vô biểu tình giờ phút này là cỡ nào quyến rũ mê người!

    Cố Cẩm thổi thổi tay phải vừa son móng tay màu đỏ, không chút hoang mang mà cầm điện thoại mở khóa, có 3 cuộc gọi nhỡ và một tin nhắn.

    Đều là đến từ Thiệu Sùng.

    【 Cố Cẩm, em là bởi vì anh không có thời gian dành cho em nên em tức giận không nhận điện thoại của anh sao? Trình Hân vừa mới gọi điện thoại nói qua với anh, thực xin lỗi, anh biết sai rồi, mấy ngày nay thật sự bận đến mức anh không thể thoát thân được. Anh sẽ đặt chỗ ở Ngọc Thanh Các, ngày mai hai chị em các em cùng nhau tới ăn một bữa cơm! Anh giáp mặt em nhận lỗi! 】

    Cố Cẩm tầm mắt nhìn ở chỗ "hai chị em các em" tạm dừng một chút, không chút để ý mà trả lời một câu: "Được".

    Xin lỗi mọi người vì bây giờ mới đăng máy mình hư đem sửa chừ mới có thể đăng đc
     
  4. kiendayneo

    Bài viết:
    0
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau 10 giờ, mặt trời đã lên giữa không trung, Cố Cẩm mới ưm một tiếng từ từ tỉnh dậy.

    Cô duỗi người, lộ ra vòng eo oánh nhuận như ngọc mạn diệu dưới váy ngủ.

    Phòng vệ sinh vang lên tiếng nước chảy, Cố Cẩm rút ra khăn giấy lau mặt lau khô mặt, nhìn gương cẩn thận đánh giá.

    Có lẽ là do thay đổi linh hồn, khuôn mặt biểu tình nhạt nhẽo của nguyên chủ, ở trên người cô thế nhưng hiện ra diễm sắc bức người.

    Bình tĩnh mà xem xét, bộ dáng Cố Cẩm không xấu, thậm chí có thể nói là tuyệt đẹp. Không trang điểm khuôn mặt nhỏ trắng nõn thủy nhuận, một đôi mắt đào hoa liễm diễm đa tình, sóng mắt lưu chuyển gian nhìn quanh sinh tư, càng làm cô thêm vài phần mị sắc.

    Hơn nữa bản thân nguyên chủ khí chất yên lặng ôn hòa đoan trang, sự tương phản nhu cùng mị cường đại đánh sâu vào, giống như một đóa hoa sen mới nở trong trời sương sáng sớm.

    Tuyệt đối là thẳng nam sát khí*.

    *ai biết nó là gì nói mình sửa nha

    Đáng tiếc, vì quá mức đoan trang cẩn thận, ôn hòa hướng nội, ngược lại mất điểm cá tính. Cùng với nhiệt tình kiều tiếu như hoa hồng Trình Hân ở bên nhau, mọi người tổng lại không tự chủ được mà xem nhẹ cô.

    Người trong gương nhướng mày, cô không có hứng thú đối với việc làm nền cho tình yêu của người khác. Nếu chú định không phải là sân nhà của cô, không bằng dứt khoát làm một cái nhân vật quần chúng đơn thuần.

    Ngày hôm qua hẹn đi ăn cơm cùng "Bạn trai" Thiệu Sùng, đứng ở trước tủ quần áo, Cố Cẩm bắt đầu chọn lựa mặc quần áo gì lát nữa ra ngoài. Tuy rằng Cố Cẩm chướng mắt loại nam nhân ăn trong chén lại dòm trong nồi, lại tạm thời không thể không cùng anh ta giả vờ.

    Tầm mắt nhìn qua từng hàng quần áo kiểu dáng lạc hậu, xẹt qua màu sắc của quần áo già dặn, cuối cùng Cố Cẩm chọn cho mình chiếc váy màu đen tinh xảo mới mua ngày hôm qua.

    Ngượng ngùng, cô chịu không nổi chính mình tuổi trẻ xinh đẹp lại mặc quần áo già dặn. Nhưng lại không dám thay đổi quá đối với nguyên chủ thẩm mĩ, để tránh bị người khác phát hiện không đúng.

    Trang điểm nhẹ, Cố Cẩm che một chút khóe mắt câu người của mình, tận lực giảm bớt sự khác biệt với nguyên chủ.

    Kiếp trước Cố Cẩm người cao hơn 1m7, vì chiếu cố đại đa số lòng tự trọng của nam nhân, cô hầu như không mang qua giày cao gót. Hiện giờ người cao 1m65, lại mang giày cao gót 6cm liền cao hơn 1m7 một chút, Cố Cẩm thực vừa lòng.

    11 giờ rưỡi, Cố Cẩm mang theo túi xách ra khỏi chung cư, liền nhìn thấy chiếc Audi màu đen điệu thấp dừng dưới lầu, cùng với nam nhân đang cúi đầu một thân quần áo màu trắng bên cạnh xe.

    "Ngại quá đã để anh đợi lâu." Cố Cẩm bước chân nhanh hơn, lập tức đi qua, thập phần áy náy nhìn hắn. Vốn dĩ hẹn 11h ở dưới lầu, nhưng cô ' không cẩn thận ' ngủ quên nhầm thời gian.

    "Không có việc gì, anh cũng vừa đến." Thiệu Sùng nghe tiếng ngẩng đầu, đối cô xua xua tay, giọng nói hết sức ôn hòa, "Hơn nữa con gái các em trang điểm đều yêu cầu thời gian."

    Cô gái thướt tha yểu điệu dừng trước mặt hắn, hơi thở tươi mát ập vào trước mặt, Thiệu Sùng hai mắt sáng ngời, đứng ngây ngốc. Hôm nay Cố Cẩm có chút khác, nhưng muốn nói ra khác chỗ nào, Thiệu Sùng lại nói không nên lời. Hắn do dự gọi một tiếng: "Cố Cẩm?"

    "Hả?" Cố Cẩm nhìn mồ hôi trên trán hắn, tươi cười càng nhu hòa, thanh âm nhẹ vang, "Làm sao vậy?"

    "Không, không có gì." tai Thiệu Sùng vô cớ có chút nóng lên, hắn có chút chột dạ mà tránh đi anh mắt chứa vô số tình cảm, nhìn phía sau Cố Cẩm liếc mắt một cái, nhíu mày nói: "Không phải nói muốn mời các em ăn cơm sao? Như thế nào chỉ có mình em xuống, Trình Hân đâu?"

    "Trình Hân -- ngày hôm qua bị Cảnh Hạo dẫn đi rồi," Cố Cẩm nhìn thẳng vào đôi mắt Thiệu Sùng, cười phun ra lời nói: "Tối hôm qua vẫn luôn không trở về, cô ấy nói làm chúng ta đi Ngọc Thanh Các trước, chờ lát nữa Cảnh Hạo sẽ mang cô ấy cùng qua."

    "Tối hôm qua vẫn luôn không trở về" mấy chữ thành công làm mặt Thiệu Sùng trắng bệch trong nháy mắt, hắn miễn cưỡng cười một cái, nghĩ một đằng nói một nẻo nói: "Cảnh Hạo cũng đi sao? Kia thật tốt quá, chúng ta mau đi qua!"

    Thiệu Sùng mở ghế phụ cửa xe ra, vô cùng thân sĩ mà duỗi tay ngăn trên cửa xe, Cố Cẩm thuận thế ngồi vào, trên mặt lộ ra một mạt ngại ngùng gãi đúng chỗ ngứa.

    Hai chị em Cố Cẩm cùng Trình Hân đều ở đế đô học đại học Sư Phạm, chỉ là khoa khác nhau. Cố Cẩm học khoa văn học, Trình Hân thì học khoa mỹ thuật.

    Vì để hai người tiện đi học, Trình gia ở trong tiểu khu mua một căn chung cư, ở trong tiểu khu đại đa số cũng là học sinh, xưa nay cũng không quá nhiều người sống ở đây. Ngọc Thanh Các cách tiểu khu cũng không xa, cho nên đoạn đường này không có bị kẹt xe.

    Dọc đường đi hai người vẫn chưa nói chuyện một câu dư thừa nào.

    Một mặt, tính tình nguyên chủ Cố Cẩm khá hướng nội, mặc dù thích Thiệu Sùng, cũng là để trong lòng không nói ra; mặt khác, Thiệu Sùng vẫn còn đang chìm trong lời nói có lực sát thương mà Cố Cẩm nói ra, chưa có thoát ra.

    Đây là lần đầu tiên khi Cố Cẩm xuyên qua nhìn thấy Thiệu Sùng, nàng ánh mắt ngẫu nhiên nhìn nam nhân đang chuyên chú lái xe, thầm nghĩ: Không hổ là tiểu thuyết ngọt sủng Mary Sue, có thể ngồi vào vị trí nam phụ, không chỉ gia thế tốt, tướng mạo tốt cũng không thể thiếu. Thiệu Sùng nhìn mặt mà nói, lớn lên so với những nam nhân cô nhìn kiếp trước thuận mắt hơn nhiều.

    Bất quá, đối với cô mà nói, hắn cũng chỉ có một khuôn mặt dễ nhìn. Cố Cẩm rất là tiếc hận.

    Cảm thấy ánh mắt người bên cạnh dời đi, Thiệu Sùng mới thả lỏng thân thể căng chặt. Cố Cẩm thích hắn, hắn vẫn luôn đều biết, nhưng trong lòng hắn chỉ có Trình Hân.

    Chính là Trình Hân cuối cùng lựa chọn Cảnh Hạo, Cảnh Hạo tính cách bá đạo, tính cảnh giác cao, cũng không cho hắn cơ hội ở chung cùng Trình Hân.

    Vì có thể ở Trình Hân gần một chút, Thiệu Sùng đáp ứng cô ấy tác hợp cùng Cố Cẩm hẹn hò. Rốt cuộc, Cố Cẩm cùng Trình Hân không chỉ có là bạn tốt, càng là chị em họ chung huyết thống, Cảnh Hạo không tình nguyện cũng không thể ngăn cản các cô gặp mặt.

    Cố Cẩm là một cô gái tốt, Thiệu Sùng cũng từng thử thích cô, nhưng hắn làm không được.

    Hắn có thể bảo đảm thân thể sẽ không phản bội Cố Cẩm, cho Cố Cẩm cái tôn trọng lớn nhất khi làm vợ, trừ bỏ tình yêu của hắn. Hắn trấn an bản thân mà nghĩ: Ở hào môn có rất nhiều cặp vợ chồng liên hôn bằng mặt không bằng lòng, cho nên hắn chỉ cần không ngoại tình không có con riêng, đã xem như có có được một người chồng tốt.

    Tuy đã sớm quyết định, nhưng bị Cố Cẩm nhìn chăm chú thời điểm, hắn nhiều ít có chút chột dạ, cũng không dám cùng cô đối diện.

    Hắn suy nghĩ Cố Cẩm không biết, nếu không nhất định phải khịt mũi coi thường: Mặt đâu? Mặt dày cỡ nào mà có thể tự luyến như vậy?

    Mười lăm phút sau, Thiệu Sùng đi dừng xe ở gara.

    Tới vừa đúng giữ trưa, Ngọc Thanh Các cửa người đến người đi nối liền không dứt. Cố Cẩm chán muốn chết đứng đợi ở cửa, bên môi vẫn luôn nở nụ cười ôn nhu.

    Dưới trời mùa hè nóng bức, xa xa nhìn, nàng cười tựa như một trận gió mát, làm nội tâm nôn nóng của mọi người bình tĩnh lại.

    Bỗng nhiên, nụ cười của Cố Cẩm cứng đờ, lòng kêu không tốt. Có người từ bên cạnh cô đi qua đụng cô một phát. Cố Cẩm không có chuẩn bị, thân thể lảo đảo ra sau.

    Cô hôm nay mặc một chiếc váy màu đen đến đầu gối, trên chân còn mang giày cao gót, nếu là ngã xuống nhất định sẽ lộ hàng! Mất mặt không nói, chỉ sợ chân cũng sẽ bị thương.

    Cố Cẩm sợ hãi nhắm chặt hai mắt..

    Đau đớn trong dự kiến không hề thấy.

    Mí mắt Cố Cẩm giật giật, cô giống như dựa vào bức tường cứng rắn, tường thế mà còn có độ ấm. Eo thon bị một đôi tay lạnh lẽo ôm lấy, một loại hương dễ ngửi bay quanh chóp mũi cô.. mặt già Cố Cẩm đỏ lên, chắc do cô chưa ăn sáng, thân thể chợt khiếp sợ nên không có sức, nhất thời không dậy nổi.

    Vài giây loại sau..

    "Tiểu thư, có thể đứng lên không?" Giọng nói bất đắc dĩ mang theo từ tính của nam nhân vang lên bên tai cô.

    Rõ ràng hắn giọng nói thực bình thường, thậm chí nói được ôn hòa. Không biết vì sao, Cố Cẩm cố tình nghe ra trong lời nói chán ghét cùng không kiên nhẫn của hắn. Một tia lạnh lẽo từ lòng bàn chân dâng lên, mềm như bông thân thể tức khắc liền có sức lực, cô phản xạ có điều kiện đứng lên, quay đầu nói: "Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...