Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Phật Hệ Mau Xuyên - Giang Nam Hồng Đậu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Phuongxgd2909, 17 Tháng bảy 2021.

  1. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    [​IMG]

    Tên truyện: Phật hệ mau xuyên

    Tác giả: Giang Nam Hồng Đậu

    Nguồn: Wikith.com

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Xuyên thư, Sảng văn.

    Editor: Phuongxgd2909

    Lịch đăng: 2-3 chương/ tuần

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của phuongxgd2909

    Văn án:

    Cung đấu hệ thống gặp gỡ thuật đọc tâm;

    Tùy thân không gian gặp gỡ bao lì xì đàn;

    Xuyên thư nữ xứng gặp gỡ Mary Sue;

    * * *

    Nữ chủ dạy ngươi như thế nào sử dụng chính xác bàn tay vàng!

    Truyện này còn có tên là: 《 bàn tay vàng chính xác mở ra phương thức 》, 《 khai quải nữ chủ tô sảng nhân sinh 》

    Nhắc nhở:

    1, nữ chủ đẹp tuyệt nhân gian, tô phá chân trời, bàn tay vàng siêu thô.

    2, nam chủ cắt miếng, có thế giới có, có thế giới không có. Cảm tình thiếu, cốt truyện là chủ yếu.

    P/s: Nữ chính được buff siêu to, siêu khổng lồ, nếu bạn nào mê truyện nữ chính dần dần trưởng thành thì không nên đọc.

    Nữ chính tính cách dứt khoát, cần cái gì là mua mua mua, tự ý làm theo ý mình. Vị diên khá đa dạng, văn phong nhẹ nhàng hài hước, theo mình thì khá đáng đọc
     
    Ohteamloz, U Linh Hồ, Junwww1 người nữa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng bảy 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    TG1: Chương 1.1: Tình nhân thế thân của tổng tài

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cố Tây Thâm, tôi khó chịu."

    "Khó chịu sao, đến lúc chịu không nổi liền cầu xin tôi."

    "Xin anh, xin anh, giúp tôi."

    "A.. Quý Tô Dao, cô phải nhìn xem bộ dạng hiện tại của cô thật tiện cầu, tôi thượng (1) cô."

    (1) : Thượng là xxoo đó mọi người, chắc mọi người cũng biết nhỉ.

    Dược vật làm người trầm luân, kí ức trở thành những mảnh nhỏ, chỉ còn lại hình ảnh nam nhân điên cuồng đòi lấy, cùng với những lời trào phúng làm người đau đớn đến tận xương.

    Tô Dao chậm rãi mở mắt ra, thân thể như bị nghiền áp qua, đau đến mức hít một hơi. Nàng cố nén thống khổ, chậm rãi ngồi dậy, động tác này làm nàng hao tổn toàn bộ sức lực của thân thể. Nàng thở hổn hển dựa vào đầu giường, đánh giá gian phòng.

    Đây là một gian phòng ngủ rộng lớn, màu chủ đạo là màu xám trắng, thiết kế Tây Âu đơn giản. Bên trái phòng ngủ là phòng tắm, bên phải là phòng giữ quần áo, cửa phòng để đồ rộng mở, tủ quần áo treo từng hàng trang phục nam, trong ngăn kéo là các kiểu cà vạt. Không khó suy đoán đây là phòng của một nam nhân.

    Trên mặt đất đặt một tấm thảm mềm mại, trên đó là một đống quần áo hỗn độn, thân thể phía dưới chân trần như nhộng, che kín những dấu vết xanh xanh tím tím.

    Xem ra, tối qua nam chủ rất ra sức.

    Đúng vậy, nam chủ, Thế giới này là một quyển ngược luyến tình thâm, tên truyện chính là "Bảy ngày tù ái: Thế thân tình nhân của tổng tài".

    Nam chủ Cố Tây Thâm là một bá đạo tổng tài vô cùng đẹp trai, lắm tiền, hắn vẫn luôn yêu sâu đậm bạch nguyệt quang, nhưng bạch nguyệt quang vì muốn xuất ngoại nên đã cự tuyệt sự theo đuổi của hắn. Tổng tài cầu mà không được, ngẫu nhiên gặp được một nữ nhân tương tự bạch nguyệt quang, cúng chính là nữ chính Quý Tô Dao. Cố Tây Thâm vì diện mạo của nàng tương tự với bạch nguyệt quang, mà đưa ra yêu cầu bao dưỡng nàng. Quý Tô Dao vì mẹ bệnh nặng, cần tiền mua thuốc men cấp bách, lúc đó đã cùng đường, liền đáp ứng Cố Tây Thâm.

    Mặc dù là quan hệ bao dưỡng, Quý Tô Dao cũng rất cảm kích Cố Tây Thâm, nàng cho rằng hắn cứu rỗi nàng, lại không nghĩ tới Cố Tây Thâm chỉ coi nàng như thế thân. Mặc quần áo, trang điểm, cử chỉ lời nói đều phải làm giống như bạch nguyệt quang. Mỗi lần giường chiếu của hai người, hắn đều phải cường điệu nàng chỉ là kẻ thay thế, hơn nữa không thương tiếc đối với thân thể của nàng. Có thể nói là ngược tâm, ngược thân. Quý Tô Dao vừa thống khổ lại vừa yêu hắn hết thuốc chữa. Cố Tây Thâm cũng càng làm càng yêu, chậm rãi yêu nàng lúc nào không hay.

    Sau đó, bạch nguyệt quang trở lại, Cố Tây Thâm lãnh khốc vô tình nói cho Quý Tô Dao: "Cô chỉ là thế thân của nàng, hiện tại nàng đã trở về, đồ dởm là cô cũng nên biến mất."

    Vì thế Quý Tô Dao thương tâm rời đi, sau đó gặp được nam phụ, được nam phụ chiếu cố một thời gian.

    Sau khi nàng rời đi, Cố Tây Thâm ở bên bạch nguyệt quang nhưng trong lòng lại không thoải mái, nhớ nhung sự giao hợp thân thể giữa hắn và Quý Tô Dao. Sau đó nhìn thấy nàng cùng nam phụ ở bên nhau, hắn tức giận cầm tù Quý Tô Dao, vừa ngược thân vừa ngược tâm.

    Hôm qua là ngày thứ sáu cầm tù, buổi tối hôm nay lại hài hòa, ngày mai Quý Tô Dao sẽ bị bạch nguyệt quang phát hiện, sau đó trời xui đất khiến, nam phụ cứu nàng.

    Quý Tô Dao phát hiện mình mang thai, Cố Tây Thâm hiểu lầm đó là con của nam phụ, tức giận thuê người đào tử cung nàng, sau đó lại cầm tù.

    Ngược tâm, gan, phổi đều đau, nếu không nhiệm vụ làm nữ chủ sao có thể đến tay Tô Dao, nàng đa số đều phải đảm đương nhiệm vụ làm pháo hôi, nữ xứng, vai ác, loại nhân vật chẳng ai muốn tiếp nhận. Ai bảo lúc trước khi hệ thống hỏi nàng, nàng nói đều có thể, cho nên nàng trở thành một khối gạch cách mạng, nơi nào cần dọn dẹp liền phải đi nơi đó dọn.

    Nhưng nàng cũng không thèm để ý.

    "007, đổi cho ta một bình dịch chữa trị." Đầu nàng dựa trên giường, nhắm mắt lại, thân thể không khỏe làm nàng nhăn mày.

    [Dao Dao, ngươi lại lãng phí tích phân, loại vết thương nhỏ này không nguy hiểm đến tính mạng, dưỡng mấy ngày là được, không cần dùng dịch chữa trị. Không phải ngươi đã đồng ý với ta lần này nhất định sẽ tiết kiệm tích phân để thăng cấp sao, đã 950 tích phân, chỉ thiếu 50 tích phân, chỉ cần một bước nữa thôi, ngươi để thất bại.] - 007 thịt đau nói, ký chủ nhà hắn vô cùng kì lạ, các ký chủ khác đều cẩn trọng, nỗ lực thăng cấp. Chỉ có nàng, thích hưởng thụ, không chịu một chút khổ, luôn tiêu tích phân ở nơi không cần đến. Bằng không hắn sao có thể vẫn luôn là hệ thống cấp 0.

    Thần sắc Tô Dao đạm bạc, "Ngoan, đồng ý với ngươi sẽ không nuốt lời, không thiếu 10 tích phân này."

    [Ta tạo nghiệt gì mới gặp phải một kí chủ phá sản như ngươi, kiều kiều khí khí, một chút khổ cũng không chịu được] -007 một bên lải nhải, một bên thịt đau đi đổi dịch chữa trị.

    Chất lỏng màu xanh biếc lớn bằng ngón cái bị Tô Dao một hơi uống sạch, đau đớn nháy mắt giảm bớt, thần sắc trên mặt mới hòa hoãn một chút, lúc này mới có tâm tình đi xem nhiệm vụ.

    [Nhiệm vụ chủ tuyến: Trợ giúp Quý Tô Dao nghịch tập, thoát khỏi cuộc sống cầm tù. Nhiệm vụ khen thưởng: 300 tích phân.]

    [Nhiệm vụ chi nhánh 1: Giữ được hài tử Quý Tô Dao, không để Cố Tây Thâm đào tử cung. Khen thưởng: 100 tích phân]

    [Nhiệm vụ chi nhánh 2: Giúp mẫu thân an hưởng tuổi già, không bị tức chết. Khen thưởng: 100 tích phân.]

    Tô Dao nhíu mi, thoát khỏi cuộc sống cầm tù, giúp mẫu thân an hưởng tuổi già có thể hiểu được, nhưng.. "đứa nhỏ vì cường gian mà có, vì sao nàng còn muốn sinh?"

    Phải biết quan hệ bao dưỡng của nguyên chủ và Cố Tây Thâm đã kết thúc, lần này bị cầm tù là hoàn toàn bị cưỡng ép. Cố Tây Thâm không chỉ cầm tù mà còn ngược đãi nàng, thậm chí tối qua còn dùng dược. Nhìn nàng bị dược chi phối, dùng lời nói cay nghiệt, ác độc mắng nàng thấp hèn, dùng những lời nói này để che giấu đi thứ tình cảm hắn không muốn thừa nhận.

    Không thể nghi ngờ chính là cặn bã tra nam.

    [Ách, có thể là tình mẹ đi? ]

    "Vậy thân thể này đang mang thai sao"

    [Dao Dao, yên tâm, đã mang thai, không cần ngươi hi sinh cùng tra nam lăn giường.] -007 biết nàng chướng mắt loại nam nhân cặn bã này, cho nên tri kỉ nói.

    "Mang thai a.." Đây là phiền toái, sinh đứa nhỏ này vừa đau vừa khổ lại nguy hiểm, coi như nguồn gốc trong sạch, nàng cũng không thể vui vẻ sinh, huống chi còn là sinh cho một tên cường gian? Nếu không mang thai nàng sẽ không làm nhiệm vụ này, dù sao trừng phạt chi nhánh cũng không nghiêm trọng. Nhưng đã mang thai lại phá bỏ, người ủy thác nếu biết hẳn là sẽ đánh giá nhiệm vụ kém đi?

    007 bỗng nhiên có dự cảm không tốt, [Dao Dao, ngươi muốn làm gì? Tuyệt đối không được phá bỏ, nếu phá người ủy thác sẽ đánh giá nhiệm vụ kém, nhiệm vụ sẽ không thành công.]

    Tô Dao trừng mắt nhìn, "Yên tâm, chuyện ta đồng ý với ngươi, ta nhớ kỹ, sẽ không làm bừa."

    * * *
     
  4. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 1.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nàng mở ra trang mua sắm, nhanh chóng xem, nhân lúc 007 không kịp phản ứng, dùng tích phân mua một trò chơi.

    "Đây, cho ngươi, lần trước thấy ngươi muốn đã lâu rồi, chỉ 10 tích phân, không đắt, muốn thì phải nói, ta cũng không phải quỷ keo kiệt, lấy đi chơi đi. Thế giới này thời gian có thể khá dài, ngươi ở nơi này cùng ta rất nhàm chán, trở về không gian hệ thống chơi trò chơi đi."

    007 cảm động, hai mắt rưng rưng đẫm lệ, [Mười tích phân đi mua cái này làm gì, thật lãng phí.. huhu, Dao Dao ngươi thật tốt!] tâm tình của 007 giống như là cha mẹ già được con gái hiếu kính, vừa nói bọn họ tiêu xài bậy bạ, vừa vui vẻ khó kiềm chế.

    "Cũng không phải chuyện lớn, theo ta sẽ có thịt ăn, thua thiệt ai nhưng cũng không được thua thiệt chính mình, đừng cảm động, xem thử trò chơi trước đi."

    007 càng thêm cảm động, hắn thu hồi những lời nói lúc trước, nhất định là hắn tích phúc mười đời mới gặp được kí chủ tốt như vậy.

    Cuối cùng cúng đuổi được thống tử ngốc nhà mình đi, tâm tình Tô Dao vui sướng mười phần. Thống tử là một bà quản gia, keo kiệt lại thích lải nhải, có hắn tuyệt đối chơi không thoải mái.

    Nàng hất chăn xuống, đạp chân trần trên chiếc thảm mềm mại, đi đến trước gương. Nếu xem nhẹ những dấu vết dữ tợn, thân thể này thực ra rất xinh đẹp. Làn da trắng nõn, vòng eo tinh tế, hai chân thon dài, ngực và mông cũng không phải đặc biệt đầy đặn khoa trương mà là đường cong tinh xảo, xinh đẹp. Làm nữ chủ, gương mặt không cần phải nói, thanh thuần lại kiều mỵ, giống như một đóa tiểu bạch hoa điềm đạm lại yếu đuối mềm mại, làm cho người ta nhịn không được muốn.. bắt nạt.

    Ví dụ như nam chủ, rất thích bộ dạng nàng khóc lóc cầu xin tha thứ.

    Tô Dao liếc mắt nhìn thời gian, bây giờ là giữa trưa mười hai giờ hơn, hồi tưởng nguyên nội dung của cốt truyện, Cố Tây Thâm lúc này chắc hẳn đang ăn cơm trưa cùng bạch nguyệt quang, xế chiều đi dạo phố xem phim, buổi tối ăn cơm dưới ánh nến, tầm chín giờ đêm mới về nhà.

    Còn nhiều thời gian, nàng xoay người vào phòng tắm, ngâm toàn thân vào bồn tắm ấm áp, nhắm mắt suy nghĩ nhiệm vụ.

    -

    Cố Tây Thâm đưa Giản Nhu về nhà, lập tức lái xe về biệt thự của mình, xe đi rất nhanh, hắn rất muốn gặp cô gái kia.

    Hắn cũng không biết vì sao, cả ngày đều nghĩ về nàng, thậm chí liên tiếp thất thần, Giản Nhu cũng không thể kéo về sự chú ý của hắn. Cho nên sau bữa tối, hắn cự tuyệt lời đề nghị mời hắn vào nhà của Giản Nhu, sau khi đưa nàng trở về liền lập tức chạy vội về biệt thự.

    Đêm qua nàng khóc thỉnh cầu hắn thả nàng đi, hắn nhất thời tức giận động tác rất thô bạo, sáng sớm hôm nay bị Giản Nhu gọi đi, không lo lắng nàng, cũng không biết nàng hiện tại thế nào. Cố Tây Thâm vừa nghĩ, vừa mở ra tầng tầng mã khóa.

    Đi vào biệt thự, Cố Tây Thâm nhìn quanh đại sảnh tầng một, không nhìn thấy bóng dáng người hắn muốn gặp, lập tức bước lên tầng hai. Hắn không hoài nghi nàng sẽ đào tẩu chút nào, biệt thự này là ngục giam hắn tạo ra, không có sự cho phép của hắn, nàng không thể đi ra khỏi biệt thự này nửa bước.

    Trong phòng ngủ, Tô Dao rúc ở cuối giường, vùi đầu vào hai cánh tay mảnh khảnh, trên người mặc một cái váy ngủ đeo dây nhỏ, lộ ra phần lưng hồ điệp, dây váy ngủ từ bả vai thon gầy, tinh tế trượt xuống, treo trên cánh tay, đáng thương lại vô tình lộ ra một tia gợi cảm.

    Bụng Cố Tây Thâm căng thẳng, nhớ tới sự điên cuồng tối qua, lộ ra ánh mắt cực nóng. Hắn đi qua, nhẹ nhàng đỡ lấy bả vai Tô Dao, "Thế nào? Còn buồn bực?"

    Bị bàn tay ấm áp của hắn chạm đến, thân thể Tô Dao run rẩy, không nói gì, vùi đầu sâu hơn.

    Đáy lòng Cố Tây Thâm thương tiếc, nửa ngồi xổm xuống dỗ dành nàng, "Ngoan, đừng nghịch. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, không chọc giận anh, chúng ta có thể giống như lúc trước."

    Lúc trước chính là khi hắn bao nuôi nàng, khi đó Quý Tô Dao rất nghe lời, chưa bao giờ phản kháng hắn, bất luận hắn làm gì đều mềm mại nghe theo, còn có thể làm hắn vui vẻ. Hắn cảm thấy, vẫn luôn nuôi nàng cũng không sao.

    Trời mới biết, ngày đó khi nhìn thấy nàng cùng với nam nhân khác, hắn có bao nhiêu phẫn nộ, nhất là ánh mắt không chút che giấu tình yêu của người nam nhân kia nhìn nàng, khiến hắn hận không thể móc tròng mắt của người kia ra! Hắn tức giận vật sở hữu của bản thân bị nam nhân khác coi trọng, dù hắn và Quý Tô Dao giải trừ quan hệ, nàng vẫn là nữ nhân của hắn, hắn không cho phép bất kì người nào mơ ước!

    Hạ quyết tâm, tâm tình Cố Tây Thâm tốt hơn, sự tối tăm khó chịu của mấy ngày nay trở thành hư không, "Cứ như vậy, em yên tâm ở bên anh, ngoại trừ danh phận, cái gì anh cũng có thể cho em, nhưng tuyệt đối không thể để Giản Nhu phát hiện sự tồn tại của em."

    Hắn biết Quý Tô Dao thích hắn, trước đó khi để nàng rời đi, nàng tuyệt vọng lại hèn mọn cầu xin hắn, cài gì đều không cần, chỉ muốn ở bên hắn. Cho nên hắn cảm thấy mình an bài như vậy, trong lòng Quý Tô Dao hẳn là tràn đầy vui vẻ.

    Tô Dao chậm rãi ngẩng đầu, ngấn lệ trong mắt.. không khống chế được cười ra tiếng.

    Cố Tây Thâm cảm thấy nét mặt của nàng có chút cổ quái, chưa kịp nghĩ nhiều đột nhiên cảm thấy bị một làn hơi nước phun vào.

    "Em.."

    Vừa mới mở miệng nói ra một chữ, liền "rầm" một tiếng, ngã xuống sàn.

    Tô Dao một tay giơ bình xịt, một tay bị miệng mũi, đa số nước thốc đều phun vào Cố Tây Thâm, còn lại một ít trong không khí, nhưng vì lý do an toàn, Tô Dao đợi thuốc mê trong không khí tan hết mới buông tay.

    Nàng ném bình xịt xuống, từ trên giường nhảy xuống, cười nhẹ, ôm hai tay, không chút để ý đá nam nhân đang hôn mê, khóe miệng phát ra một tiếng giễu cợt nhẹ, "A.."
     
    U Linh Hồ, Nicola AngelaJunwww thích bài này.
  5. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 2.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời điểm Cố Tây Thâm tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên giường, tay chân bị trói thành hình chữ đại (大). Dùng còng tay mà trước kia hắn dùng cho Quý Tô Dao. Khi đó rất thú vị, hiện tại dùng trên người hắn, cảm giác này tuyệt đối không tuyệt vời.

    Nhớ tới cảnh trước khi hôn mê, sắc mặt Cố Tây Thâm biến đen, hắn không thể tin được Quý Tô Dao dám xướng tay với hắn.

    "Cảm giác thế nào?"

    Cố Tây Thâm quay đầu nhìn lại, mới phát hiện Tô Dao miễn cưỡng ngồi trên một cái ghế dựa bên cạnh giường, khóe miệng cười nhẹ, trong mắt lại thanh lãnh. Nàng đã đổi một cái váy dài trắng ren, ánh mắt nhìn hắn, chậm rãi đeo lên một bộ bao tay trắng.

    Nhìn Quý Tô Dao như vậy, trong lòng Cố Tây Thâm có một chút dự cảm không tốt, nhưng lông mày nhíu lại, "Như thế nào? Muốn chơi đặc biệt chút sao? Ngoan đừng rộn, thả anh ra, muốn chơi gì anh chơi cùng em."

    Tô Dao cười nhạo một tiếng, "Đúng là muốn làm gì đó đặc biệt, nhưng cởi trói thì không cần, cứ chơi như vậy mới tốt."

    Nàng đeo găng tay xong, bưng lên một chén nước, khuôn mặt mang theo tươi cười kì dị, "Uống chút nước thấm giọng, bằng không đợi đến lúc kêu lên lại khó chịu."

    Dự cảm không tốt ngày càng mãnh liệt, mặt Cố Tây Thâm trầm xuống nhìn cốc thủy tinh trong tay nàng. Cốc thủy tinh rất phổ thông, bên trong đựng nửa cốc nước. Nhìn như không có vấn đề gì, nhưng mà, đêm qua hắn cũng bưng nửa chén nước như vậy đút cho Quý Tô Dao.

    "Dao Dao đừng làm linh tinh, không nên làm như vậy." Mặt hắn nháy mắt trầm xuống, lạnh băng xanh mét.

    Quý Tô Dao nhẹ nhàng nở nụ cười, thần sắc ôn nhu nhìn chăm chú vào hắn, "Không nên làm như vậy sao? Tôi thấy đêm qua anh chơi rất vui vẻ đấy, tôi nghĩ anh sẽ thích."

    Nói, tay còn lại của nàng nắm cằm hắn, cưỡng ép hắn há miệng. Cố Tây Thâm đương nhiên không phối hợp, thân thể bị cố định, nhưng đầu vẫn có thể cử động, hắn không ngừng lắc lư đầu giãy dụa, chỉ muốn thoát khỏi sự kiềm chế của nàng. Nhưng không nghĩ đến, sức lực của Quý Tô Dao vô cùng lớn, hắn căn bản không thể thoát khỏi. Nửa chén nước không thiếu một giọt bị đổ vào mồm hắn.

    "Quý Tô Dao! Cô muốn làm gì!"

    Mắt Cố Tây Thâm hằn đỏ, trừng muốn nứt Tô Dao. Thân là bá đạo tổng tài, từ trước đến nay luôn là hắn điều khiển người khác, lần đầu tiên bị một nữ nhân đùa giỡn, điều này làm Cố Tây Thâm mười phần nghẹn khuất.

    Hơn nữa Quý Tô Dao hiện tại làm hắn cảm giác vô cùng xa lạ, nữ nhân trong dĩ vãng luôn nhát gan, yếu đuối, bất luận hắn đối đãi như thế nào đều im lặng thừa nhận phảng phất biến mất, Quý Tô Dao bây giờ, bình tĩnh lại lộ ra cỗ điên cuồng muốn hủy diệt hết thảy.

    Điều này làm Cố Tây Thâm nghĩ đến một từ: Hắc hóa.

    Chẳng nhẽ Giản Nhu xuất hiện là đả kích to lớn đối với nàng, yêu mà không được nên hắc hóa? Cố Tây Thâm tức giận nhưng lại có chút đắc ý, không nghĩ tới Quý Tô Dao lại yêu hắn như vậy.

    Tô Dao không biết hắn đang tự bổ não cái gì, nhưng đúng là nàng đang hắc hóa. Tươi cười của nàng không giảm, đôi mắt màu hổ phách lóe lên tia kì dị quang mang, chậm rãi cúi người tới gần hắn, môi đỏ mọng khẽ mở, "Làm anh a.."

    Ba chữ mập mờ kiều diễm này vừa ra, làm hỏa khí của Cố Tây Thâm giảm đi, loại chuyện này, người chiếm tiện nghi luôn là nam nhân, tuy rằng cảm giác mặc người xâm lược làm hắn khó chịu, nhưng ngẫu nhiên đổi phương thức để trải nghiệm một chút cũng không sao.

    Rất nhanh, hắn liền phát hiện mình quá sai.

    Tô Dao không cởi quần áo của hắn, mà cầm ra một chiếc kéo, từ vạt áo sơ mi bắt đầu cắt. Cảm xúc lạnh lẽo của kéo chạm vào da, làm Cố Tây Thâm run rẩy, càng khó chịu là, nước bị ép uống đã phát huy tác dụng, một cỗ nhiệt độ từ bụng dưới dâng lên, lan ra khắp tứ chi, băng hỏa lẫn lộn làm hắn cả người khó chịu.

    Nhưng Tô Dao vẫn không chút để ý cười, ánh mắt thanh minh, hai tay mang bao tay trắng, một chút cũng không chạm vào da hắn, thuần thục lột sạch Cố Tây Thâm.

    Thân thể bại lộ trong không khí, làm Cố Tây Thâm có cảm giác xấu hổ, nhưng dục vọng bốc lên càng làm hắn khó chịu. Hô hấp của hắn thô nặng, làn da bắt đầu hiện ra màu đỏ, tiếng nói có chút khàn khàn, "Bảo bối nhanh một chút, ta không chịu nổi."

    Tô Dao cười lạnh một tiếng, "Khó chịu sao? Chịu không nổi sao? Cầu xin tôi đi a!"

    Nàng đem lời nói tối qua của hắn, nói nguyên lại cho hắn.

    Nhưng bá tổng Cố Tây Thâm cao ngạo tự tại sao có thể cầu xin người khác? Hắn cắn chặt răng, ánh mắt ăn người nhìn chằm chằm Tô Dao, mệnh lệnh nàng, "Đừng nghịch ngợm, ngồi lên, tự mình động!"

    "Phốc, phốc" một tiếng, Tô Dao không nhịn được bật cười, "Đúng là có lời kịch xấu hổ như vậy của bá tổng, sống lâu gặp."

    Cố Tây Thâm chọn thuốc vô cùng tốt, dược hiệu vừa nhanh vừa mạnh mẽ. Vốn dĩ nhìn nàng bị dược vật chi phối, làm hắn có một loại khoái cảm sung sướng. Nhưng bây giờ dùng trên người hắn, một chút cũng không tuyệt vời. Dục vọng mãnh liệt đánh tới, khiến hắn chỉ nghĩ tới phát tiết, nhưng tay chân đều bị cố định, hắn căn bản không có biện pháp giải trừ.

    Mồ hôi trên trán như mưa hạ, Cố Tây Thâm cảm giác mình sắp bạo phát, hắn cắn đầu lưỡi, đau đớn khiến hắn duy trì một tia lý trí, "Quý Tô Dao, cô mau thả tôi ra.. Buông ra, tôi.. Thả cô đi!"

    Coi như hắn chậm chạp, cũng kịp phản ứng, Quý Tô Dao không phải muốn chơi kích thích, mà là muốn trả thù hắn.

    Thả nàng đi chỉ là cái cớ, đợi hắn thoát ra, sẽ cho nàng biết đùa với lửa là thế nào.

    "Khó mà làm được". Tô Dao cười nghiền ngẫm, "Tôi còn chưa chơi đủ đâu."

    Trước khi lý trí trầm luân, Cố Tây Thâm thấy nàng mở ra tủ đầu giường, từ bên trong cầm ra cái gì.

    -

    Giản Nhu đã ba ngày chưa gặp Cố Tây Thâm, từ buổi tối ngày đó hắn đưa nàng về sau đó liền không có tin tức. Nàng biết Cố Tây Thâm thích nàng, từ bốn năm trước thời điểm nàng xuất ngoại mãi cho đến bây giờ nàng trở về. Một nam nhận thích nàng nhiều năm như vậy, nàng tự nhiên cảm động, cũng tính toán cho hắn cơ hội.

    Trong khoảng thời gian này, bọn họ chung đụng rất tốt, đang ở giai đoạn mập mờ, ngày đó đưa nàng trở về, nàng cảm thấy có thể đi thêm một bước nữa, cho nên mời hắn vào nhà mình, nhưng không nghĩ đến hắn lại cự tuyệt. Điều này làm Giản Nhu có chút xấu hổ, định không để ý đến hắn hai ngày.

    Nhưng không nghĩ tới chính là, Cố Tây Thâm từ đêm đó thế nhưng vẫn luôn không có liên hệ nàng, kể cả giải thích cũng không có điều này làm cho nàng vừa không cam tâm lại có chút thấp thỏm, nàng chỉ tính toán không quan tâm hắn hai ngày, nhưng không thật sự muốn cùng hắn phủi sạch quan hệ. Cho nên khi Cố Tây Thâm vẫn luôn không để ý tới nàng, nàng liền có chút nóng nảy.
     
    U Linh HồNicola Angela thích bài này.
  6. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 2.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nàng lại không muốn Cố Tây Thâm xem nhẹ nàng, cho nên rụt rè không có gọi điện thoại đi dò hỏi, mà là đi tới tiệm cà phê dưới lầu công ty hắn, nghĩ đến ngẫu nhiên gặp được.

    Nàng thích cà phê của nhà này, Cố Tây Thâm cũng biết đến, cho nên cũng không tính cố tình.

    Sự tình không có giống như ý nguyện của nàng, nàng một ly cà phê uống ba giờ, cũng chưa thấy được Cố Tây Thâm. Liền vào thời điểm nàng tính toán từ bỏ, nhưng thật ra đụng phải Cố Tây Thâm bí thư.

    Trần bí thư cũng nhận thức nàng, chào hỏi xong nàng giống như lơ đãng hỏi Cố Tây Thâm.

    "Cố tổng đã hai ngày không có tới công ty, nhắn tin cho tôi nói có việc, một tuần sau trở về."

    Làm bá đạo tổng tài trong ngôn tình, yêu đương là mới chủ nghiệp, công tác chỉ là nghề phụ, cho nên Cố Tây Thâm thường xuyên không ở công ty đã trở thành bình thường, bí thư hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn.

    Giản nhu lại luống cuống, cũng không rảnh lo rụt rè, cùng Trần bí thư tách ra liền gọi điện thoại.

    Đối diện thực mau bị tiếp điện thoại, giản nhu không kịp kinh hỉ, liền nghe được thanh âm truyền đến

    Nam nhân thô nặng thở dốc, rách nát rên rỉ, cùng nữ nhân cười duyên.

    Thanh âm này đại biểu cho cái gì, giản nhu thập phần rõ ràng, chính là bởi vì rõ ràng nàng mới sắc mặt trắng bệch.

    Không nghĩ tới Cố Tây Thâm thế nhưng một bên cùng nàng ái muội, một bên cùng nữ nhân khác lên giường, cái gọi là thâm ái, bất quá như vậy.

    Tô Dao nhìn đến điện thoại bị cắt đứt, thanh âm cười duyên nháy mắt đình chỉ, tùy tay đem điện thoại ném ở một bên, lại ngồi trở lại ban công nằm trên ghế.

    Gió nhẹ phơ phất, ánh mặt trời vừa lúc. Nàng mặc váy dài, váy dài đến mắt cá chân. Mái tóc xoăn nhẹ nhu thuận rối tung trên vai, trong tay cầm một quyển tiếng Pháp thi tập, ngữ điệu nhẹ nhàng chậm chạp đọc lên.

    Hình ảnh này tốt đẹp như thơ như họa, họa người trong thánh khiết như tiên. Nhưng phòng bên kia, lại hoàn toàn tương phản, sa đọa như ma. Nam nhân tay chân bị trói nằm hỗn độn ở trên giường, sắc mặt ửng hồng, ánh mắt mê ly, nước miếng theo khóe miệng chảy xuôi, dưới thân một mảnh hỗn độn.

    Suốt sáu ngày, thời gian một tuần không nhiều không ít, Cố Tây Thâm trên mặt còn mang theo ửng hồng, hốc mắt hãm sâu, đáy mắt thanh hắc, môi khô nứt tái nhợt, thanh âm nghẹn ngào, đã nói không ra lời. Tô Dao mở ra còng tay cho hắn, nhìn đến hắn thê thảm bộ dáng, ánh mắt không hề dao động.

    "Ngươi cầm tù ta sáu ngày, ta cũng còng ngươi sáu ngày, huề nhau."

    Cố Tây Thâm tròng mắt giật giật, còn không có phục hồi tinh thần lại.

    Tô Dao sau khi rời khỏi đây, hắn lại nằm thật lâu, mới rốt cuộc ý thức thu hồi, hơi chút vừa động, không thể nói, bộ vị một trận xé rách đau đớn. Hồi tưởng lại mấy ngày nay, Cố Tây Thâm hốc mắt muốn nứt ra, đôi mắt sung huyết, hận không thể đem Tô Dao bầm thây vạn đoạn nàng làm sao dám, nàng làm sao dám!

    Trên thực tế Tô Dao không chỉ có dám, nàng còn đã làm như vậy. Nàng một chút đều không chột dạ, dựa vào cái gì chỉ có thể hắn cầm tù cường bạo người khác, người khác liền không thể đối hắn gậy ông đập lưng ông.

    Tuy rằng bị bạo cúc, nhưng Tô Dao xuống tay có chừng mực, Cố Tây Thâm nằm nửa ngày liền cố nén đau đớn xuống giường, chậm rãi đi đến buồng vệ sinh chính mình rửa sạch. Hắn còn muốn mặt, cho nên vô luận như thế nào cũng sẽ không kêu bác sĩ. Bởi vì trước kia thường làm QuýTô Dao bị thương, cho nên trong nhà có phòng dược, hiện giờ nhưng thật ra tiện cho chính hắn.

    Tuy rằng hắn một chút cũng không nghĩ muốn tiện như thế này.

    Thật vất vả rửa sạch sẽ thượng dược, Cố Tây Thâm đi xuống lầu, lại nhìn đến Tô Dao nhàn nhã tự đắc ngồi ở dưới lầu trên sô pha, bưng một mâm trái cây vừa ăn vừa xem TV.

    Cố Tây Thâm sắc mặt nháy mắt trở nên hung ác nham hiểm, ánh mắt thị huyết, "Ngươi thế nhưng còn dám ở lại"

    Hắn cho rằng nàng đã đào tẩu, đối hắn làm như vậy, không nghĩ tới thế nhưng còn dám giống như người không có việc gì ở lại nơi này.

    Tô Dao ngẩng đầu xem hắn, khóe miệng giơ lên, "Ta bảo a di làm cơm, ngươi mấy ngày không hảo hảo ăn, xuống dưới ăn một chút gì đi."

    Mấy ngày nay nàng nhưng không làm hắn xuống giường, ăn đều là dinh dưỡng tề, ân, cũng là trực tiếp rót, đáng thương, người đều đói gầy.

    "Ngươi còn muốn chơi cái gì" Cố Tây Thâm rống giận, nhưng thanh âm nghẹn ngào lợi hại, nghe tới càng như là sắc lệ thấm thoát.

    Tô Dao buông mâm đựng trái cây, ôn nhu hướng hắn cười, "Ta có thể làm cái gì đừng sợ, sẽ không lại đụng vào ngươi, quá ghê tởm."

    Cố Tây Thâm giận cực phản cười, "A, còn dám chê ta ghê tởm, đã dám làm liền phải gánh vác lửa giận của ta. Yên tâm, ta nhất định sẽ hảo hảo chiêu đãi ngươi làm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong"

    Tô Dao vẫn là cười, như là dung túng một tiều hài tử tức giận lung tung, "Được rồi, đã biết đã biết, chạy nhanh đi ăn cơm, đồ ăn đều lạnh."

    Như là một quyền đánh vào bông, Cố Tây Thâm có một loại cảm giác vô lực, làm cho hắn càng thêm táo bạo. Hắn hít sâu một hơi, nói cho chính mình trước nhẫn nại, hắn giờ phút này thân thể thập phần suy yếu, muốn làm cái gì cũng muốn trước dưỡng hảo thân thể.

    Hắn đỡ thang lầu thong thả đi xuống lâu, mỗi một bước đều như là đi ở mũi đao, làm hắn đau đớn khó nhịn, khi đi đến dưới lầu, đã đổ mồ hôi đầm đìa, quần áo đều mướt mồ hôi. Cố Tây Thâm rũ xuống trong ánh mắt sương đen quay cuồng, trong lòng mãnh thú đã vô pháp áp chế, sắp phá tan ra tới, hận không thể đem Tô Dao xé thành mảnh nhỏ.

    Hắn cái gì cũng chưa nói, đi đến nhà ăn ngồi xuống, trên bàn cơm đồ ăn còn nóng, Cố Tây Thâm không chút do dự ăn, hiện tại không có gì so dưỡng hảo thân thể càng quan trọng. Hắn cũng không sợ Tô Dao hạ dược vào đồ ăn, nếu nàng tưởng đối hắn làm cái gì, căn bản không cần thả hắn, nàng cố ý chuẩn bị một bàn đồ ăn, chính là muốn cho hắn hoài nghi không dám đi ăn, tiện đà xem hắn chê cười. Hắn không thể như nàng mong muốn

    Nhưng mà, lại một lần, "Đông" một tiếng, Cố Tây Thâm vì hắn tự tin trả giá đại giới.

    Bất quá lúc này đây hắn không có hôn mê lâu lắm, thực mau liền thức tỉnh, tỉnh lại thời điểm là ở trên sô pha, hắn nháy mắt bừng tỉnh, từ trên sô pha nhảy lên. Này vừa động, lại là một trận xé rách đau đớn, làm hắn mồ hôi lạnh say sưa, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

    Lúc này đây Tô Dao không có khóa hắn, thân thể hắn vẫn là giống như trước khi hôn mê không sai biệt lắm, thậm chí bởi vì mới vừa ăn cơm, thân thể có điểm thể lực.

    Hắn kinh nghi bất định nhìn về phía Tô Dao, "Ngươi lại đối ta làm cái gì"

    Tô Dao cười vô tội mà thuần lương, đôi tay một quán, "Ta cái gì cũng không có làm, ngươi ăn ăn đột nhiên hôn mê té ngã, ta tổng không thể trơ mắt nhìn ngươi nằm trên mặt đất đi, cho nên liền đem ngươi dịch tới trên sô pha, mặt khác ta cái gì cũng không có làm."

    Cố Tây Thâm nửa tin nửa ngờ, chính là thân thể chuyện gì cũng không có, hắn cũng tìm không thấy bất luận dị thường gì, chẳng lẽ là mấy ngày này quá mệt mỏi, hoặc là di chứng của dược vật mới hôn mê

    Mặc kệ như thế nào, nữ nhân này hắn là tuyệt đối sẽ không bỏ qua, hắn mặt vô biểu tình nhìn nàng, cầm lấy di động đánh ra một dãy số.

    "Đúng rồi"

    Thời điểm Cố Tây Thâm sắp gạt ra dãy số, lại nghe thấy Tô Dao nói, "Mấy ngày nay ta chụp video, 360 độ không góc chết, ngươi muốn hay không thưởng thức một chút"
     
    U Linh HồNicola Angela thích bài này.
  7. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 3.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái gì đây? Cầm lấy làm lại cho tôi!"

    Thanh âm tức giận từ văn phòng tổng giám đốc truyền tới, người bên ngoài càng thêm im lặng như hến, không dám phát ra tiếng động nào.

    Từ khi tổng giám đốc nghỉ ngơi một tuần xong, hắn giống như sinh bệnh nặng vậy. Không nói đến tiều tụy đi nhiều, tính tình cũng trở nên rất nóng nảy, động một chút là tức giận. Toàn bộ công ty, từ trên xuống dưới đều lẩn quẩn một cỗ áp suất thấp, ai cũng cụp đuôi như chim cút, nỗ lực giảm đi cảm giác tồn tại, không ai dám xui xẻo động chạm phải tổng giám đốc.

    Cố Tây Thâm từ bên trong mở cửa văn phòng ra, hắn vắt áo khoác lên tay, nổi giận đùng đùng đi vào thang máy. Nhìn thang máy đi xuống, tất cả mọi người trong công ty đều khẽ thở phào.

    "Má ơi, hù chết tôi rồi. Thời gian này tổng giám đốc ăn phải thuốc nổ sao? Thư ký Trần, nếu không anh bảo tổng giám đốc nghỉ phép đi. Dù sao tổng giám đốc cũng xử lý được việc của công ty khi ở nhà được, chứ ngày nào cũng tới công ty nổi giận làm ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của mọi người."

    Thư ký Trần cười khổ. Làm thư ký tổng giám đốc, anh mới là bia đỡ đạn che chắn khói lửa nơi tiền tuyến, nào có lá gan dám kiến nghị -- tổng giám đốc, ngài đừng tới công ty nữa, ở nhà công tác đi.

    "Thời gian trước tổng giám đốc bị bệnh, cơ thể không tốt. Mọi người thông cảm chút, làm tốt việc của mình là được, đừng chọc ngài ấy tức giận." Thư ký Trần khuyên nhủ.

    "Cố Tây Thâm."

    Cố Tây Thâm vừa xuống dưới lầu công ty bị người ta gọi lại. Hắn quay đầu lại thì thấy Giản Nhu. Sau khi hắn bị Tô Dao cầm tù chà đạp, mỗi giây mỗi phút hắn chỉ nghĩ tới việc trả thù, sao có thể nghĩ tới tình yêu gì đó. Gặp lại Giản Nhu giống như đã qua mấy đời, hắn suýt đã quên mất nữ nhân này. "

    Gian Nhu đi tới, cười nói," Em vừa ra khỏi tiệm cà phê thì nhìn thấy bóng lưng giống anh, quả nhiên là -- "

    Nàng còn chưa nói xong thì đã bị Cố Tây Thâm ngắt lời," Tôi còn có việc, đi trước. "

    Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn không còn tâm tư gì đối với Giản Nhu rồi. Vốn dĩ cũng chỉ là yêu mà không thể có. Gặp lại cô lần nữa, hắn phát hiện cô cũng không khác mấy ả đàn bà ham tiền, tâm hắn sớm đã không còn động như trước.

    Hiện giờ đầu óc hắn chỉ toàn là làm sao để giải quyết Tô Dao, càng không có tâm tư đối phó với Giản Nhu.

    Sắc mặt Giản Nhu trắng nhợt, cô không nghĩ rằng mình giả vờ vô tình gặp hắn sẽ nhận được kết quả này. Vốn dĩ cô đã nghe thấy tiếng hắn cùng nữ nhân khác lên giường, định từ bỏ nhưng vẫn không cam lòng mà muốn vãn hồi lại một chút. Kết quả là cô đợi hơn một tháng, thật vất vả mới có thể" vô tình "gặp hắn, nhưng lại bị hắn đối xử tuyệt tình lãnh khốc cho có lệ.

    Cố Tây Thâm vội vã rời đi, lái xe trở về biệt thự. Biệt thự đứng tên của hắn có rất nhiều, hắn hoàn toàn không muốn trở về nơi đó nhưng không thể. Video ngắn quay hắn còn nằm trong tay Tô Dao, không tiêu hủy thì hắn ăn ngủ không yên.

    Trong vườn hoa, Tô Dao mặc váy ren trắng dài, ngồi trên xích đu. Mái tóc hơi uốn cong như rong biển dài ngang eo, mềm mại rối tung sau lưng.

    Phía sau lưng cô là bức tường lớn đầy hoa tường vi đỏ như máu tùy ý nở rộ. Mái tóc đen, chiếc váy trắng, màu hoa đỏ máu, những màu sắc rực rỡ như thế nhưng cũng chỉ làm nền cho cô.

    Làn da cô rất trắng, gần như trong suốt, không tì vết. Khuôn mặt nhỏ nhắn không lớn hơn bàn tay mấy, đôi mắt cô hắc bạch phân minh, trong suốt như lưu li, lông mi dài, dày, cong vút, tinh xảo như búp bê Tây Dương. Môi cô rất đẹp, đỏ mọng như màu chu sa, so với tường vi đằng sau lưng còn đẹp hơn, khiến cho người ta muốn hôn lên.

    Rõ ràng vẫn là gương mặt kia nhưng so với quá khứ thì nay càng thêm yêu mị, đẹp đến rung dộng lòng người.

    Lúc này, cô đang cầm một tập thơ, lần này là tiếng Đức, đọc vô cùng nhàn nhã. Ngữ điệu thong thả kéo dài, mang theo sự lười biếng của con gái. Nếu là trong mắt nghệ sĩ thì chắc chắn sẽ là một bức họa vô cùng đẹp. Nhưng trong mắt Cố Tây Thâm, hắn chỉ thấy cô bề ngoài xinh đẹp nhưng bên trong lại như ác ma.

    " Về rồi. "

    Tô Dao đọc xong một bài thơ rồi mới ngẩng đầu về phía Cố Tây Thâm đang đứng, tươi cười đến xinh đẹp lại ngọt ngào.

    Cố Tây Thâm không nhịn được mà nổi da gà, nghiến răng nghiến lợi trừng cô," Tôi về rồi! "

    Tô Dao thong thả đứng dậy, gấp sách lại ôm ở trước ngực, váy dài đến mắt cá chân, lúc cô đi thì giống như bông hoa đang nở rộ.

    " Vậy thì ăn cơm đi. "

    Cơm chiều vô cùng phong phú, là do một dì giúp việc trước kia Cố Tây Thâm mời về. Dì giúp việc bị câm điếc nhưng nấu ăn rất ngon, hắn chỉ nhìn trúng dì bị câm điếc nên mới mời về nấu ăn ở đây. Trước hắn cầm tù Quý Tô Dao, hẳn không muốn người khác biết cho nên làm nơi này giống như ngục giam, chỉ có dì giúp việc câm điếc.

    Có điều tất cả những thứ này lại trở thành nơi giam chính hắn đến khốn đốn.

    Cố Tây Thâm căm hặn gắp một miếng thịt cá lên. Cá vược hấp, món" tủ "của dì giúp việc.

    Thường thì hắn rất thích nhưng hôm nay món này lại trở nên tanh đến khó nuốt, làm hắn nhịn không được mà nôn khan một cái.

    " Hôm nay đồ ăn thế nào đây? Tanh thế này ăn kiểu gì? "

    Hắn không nhịn được mà nổi cáu nhưng dì giúp việc căn bản là không nghe được, chỉ có Tô Dao nghe được thôi. Động tác của cô ưu nhã, không nhanh không chậm mà ăn xong rồi ngẩng đầu lên nhìn Cố Tây Thâm, ánh mắt ôn nhu như nước," Nôn nghén mà thôi, không liên quan đến dì. "

    ?

    Hắn không kịp phản ứng," Nôn nghén? "

    " Phải, anh mang thai, chừng một tháng rồi. Xét đến thể chất anh nôn nghén, sau này khả năng là không ăn được mấy món nặng mùi rồi. Nhưng dù sao cũng phải ăn cơm, dù sao trong bụng anh còn có một đứa bé."

    Sét đánh giữa trời quang!

    Ánh mắt Cố Tây Thâm dại ra nhìn đôi môi đỏ mọng của Tô Dao khép khép mở mở. Từng chữ cô nói hắn đều hiểu nhưng hợp chúng lại thành một sao hắn lại không nghe rõ?

    Đàn ông mang thai? Quả thực là chuyện cười!
     
    U Linh HồNicola Angela thích bài này.
  8. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 3.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Tây Thâm mặt không đổi sắc, cứng đờ nhìn chằm chằm vào cô, "Cô đùa sao? Chuyện này không buồn cười đâu."

    Tô Dao nhìn hắn, cười như không. Hắn nhìn cô như vậy, trong lòng bồn chồn, vẻ mặt cũng hoảng loạn, "Cô, là cô làm đúng không? Cô đã làm gì với cơ thể tôi!"

    "Chả làm gì, chỉ làm anh mang thai thôi. Người khác sinh con có thể không phải con anh nhưng tự anh sinh ra thì nhất định là của anh rồi. Như vậy thì anh cũng yên tâm đúng chứ?"

    Tô Dao nói qua loa.

    Trong sách, nam chủ hiểu lầm cái thai là của nam phụ, không nghe Quý Tô Dao giải thích đã mang cô lên bàn giải phẫu, đào tử cung.

    Chậc chậc, nếu đã không yên tâm như vậy thì tự mình sinh luôn đi.

    Đây chính là công nghệ đen cô dùng 300 tích phân để mua nha!

    Không để ý tới vẻ mặt như bị sét đánh của Cố Tây Thâm, Tô Dao lại nói, "Nào, ngoan chút đi, sinh con của chúng ta thật tốt, bằng không thì đoạn video full HD, quay 360 độ kia sẽ bị lan truyền khắp thế giới. Tôi nói vậy thôi, Cố tổng giám đốc cũng không mong người khác nhìn thấy cơ thể mình nhỉ? Chỉ cần sinh con xong, video gốc sẽ đưa cho anh. Như vậy là có lời rồi đúng chứ?"

    "Anh mang thai nhưng cũng có thể ở nhà làm việc, chỉ cần không ra khỏi nhà là không ai biết anh mang thai cả. Chỉ có chừng 10 tháng, không còn có 8 tháng thôi! Sinh con xong, mọi thứ sẽ trở về quỹ đạo, không có đoạn video kia, không có con, anh vẫn có thể làm tổng giám đốc bá đạo, không có gì ảnh hưởng cả. Anh nói xem?"

    Không biết từ khi nào mà Tô Dao đã ngồi bên người hắn, tay đeo bao tay trắng mà nhẹ nhàng vuốt ve mặt Cố Tây Thâm, giống như đang mê hoặc hắn mà nỉ non bên tai hắn.

    Cố Tây Thâm muốn nói không nhưng hắn có lựa chọn sao? Hoàn toàn không.

    Lúc thư ký Trần nhận được điện thoại của Cố Tây Thâm còn không dám tin.

    Chẳng lẽ lời cầu nguyện của cả công ty đã bị tổng giám đốc nghe thấy? Nếu không làm sao lại đột nhiên nghỉ phép? Còn ngày tổng giám đốc về công ty thì anh cũng không biết. Mọi việc Cố Tây Thâm đều làm trên máy tính, có gì cần hắn ký tên thì bảo trợ lý đưa đến biệt thự, ngay cả họp cũng họp qua video.

    Dù sao thì như này cũng được, cuối cùng cũng không cần đối mặt với bao thuốc nổ mỗi ngày.

    Trong thời gian Cố Tây Thâm mang thai, cuộc sống Tô Dao rất dễ chịu.

    Ngày nắng thì cùng Cố Tây Thâm tản bộ, ngồi xích đu đọc thơ cho đứa trẻ trong bụng hắn. Ngày mưa thì ngồi trên ghế bập bênh trước cửa sổ sát đất nghe mưa nghe nhạc hoặc vẽ tranh.

    Dì giúp việc nấu cơm rất ngon, việc nhà cũng làm rất nhanh nhẹn, cái gì cũng không cần nhọc lòng. Mỗi ngày nhìn đứa trẻ lớn lên trong bụng Cố Tây Thâm thêm một chút, cô thấy rất vui.

    Nhưng Cố Tây Thâm thì không vui. Sau khi hắn xác định là mình mang thai, hắn mỗi ngày một tối tăm, u ám thêm, phẫn nộ cùng bạo ngược tra tấn hắn không ngừng. Hơn nữa nôn nghén cũng làm cơ thể hắn gầy đi. Thậm chí hắn còn nghĩ nếu thân thể không tốt, đứa bé sẽ biến mất.

    "Không thể nha, chỉ cần cái thai không còn, đoạn video full HD kia sẽ được đăng lên group chat của công ty anh, gửi cho bạn bè anh và cả đối thủ một mất một còn của anh nữa. Cho nên ngoan ngoãn ăn cơm đi, đừng có làm loạn."

    Cố Tây Thâm tức đến hộc máu, không thể không tiếp thu sự uy hiếp của cô, hắn ăn vào lại phun ra rồi lại ăn, chỉ muốn ép buộc mình phải ăn tiếp.

    Rất nhanh, bụng hắn đã phồng lên như khinh khí cầu

    Nôn nghén còn đỡ nhưng bệnh phù, rút gân, nước tiểu liên tục kéo đến. Hắn còn không dám đi xem bác sĩ. Thứ nhất là sợ mất mặt, bị người ta kéo ra ngoài giải phẫu liền lớn chuyện.

    Người phụ nữ kia rõ ràng biết y thuật nhưng chỉ nói cho hắn cái này là bình thường, thai phụ ai cũng thế cả.

    Không chỉ thế, hắn vừa mang thai thật khó khăn lại còn phải làm việc kiếm tiền! Quý Tô Dao kia trừ ăn uống chơi bời thì cái gì cũng không làm! Hắn chưa từng thấy người phụ nữ nào cặn bã thế!

    Lần họp qua video trước, hắn nghe thấy người nói hắn béo lên, sau đó hắn còn không dám họp qua video. Hắn đã từng là một tổng giám đốc bá đạo đẹp trai lại lắm tiền, giờ hắn lại xấu còn béo, thân mình vụng về đến mức còn không thấy nổi bậc thang.

    Hắn ủy khuất muốn khóc!

    Lúc này, hắn cũng chỉ có thể thầm chửi rủa Tô Dao, thề nhất định phải làm cô đẹp mặt.

    Đối với việc này, Tô Dao không để ý, chỉ cần hắn không làm đứa bé bị thương thì sao cũng được.

    Tám tháng trôi qua không nhanh cũng chẳng chậm nhưng đối với Cố Tây Thâm thì là thời gian dài đằng đẵng. Lúc Cố Tây Thâm nghe thấy Tô Dao nói đã đến lúc sinh mổ, hắn mừng suýt khóc.

    "Không, không đẻ tự nhiên sao?"

    Tô Dao làm vẻ mặt một lời khó nói nhìn hắn. Quả nhiên người mang thai như ngốc ba năm.

    "Anh có chức năng đó sao?"

    Cố Tây Thâm câm miệng, não hắn úng nước rồi mới có thể hỏi như thế!

    "Cô chắc là cô làm được không? Độ nguy hiểm có cao không? Nếu lỡ xảy ra chuyện gì, cô vẫn phải giữ lời!"

    Trước lúc gây tê, Cố Tây Thâm cứ lải nhải suốt làm Tô Dao hạn hán lời. Nhưng cô nhìn thấy Cố Tây Thâm bụng cao ngất năm trên bàn mổ, tự dưng có chút đồng cảm là sao nhỉ?

    Trong đầu lại hiện lên hình ảnh nguyên chủ nằm trên bàn mổ bị đào tử cung lấy thai ra vô cùng thê thảm, chút thông cảm với Cố Tây Thâm bị cô ném ra sau đầu. Cố Tây Thâm bị báo ứng thôi, không có gì đáng để ý.

    Lúc sau khi Cố Tây Thâm tỉnh lại, thuốc gây tê chưa hết tác dụng nên hắn không thấy đau, chỉ nhìn thấy cái bụng trước cao ngất giờ co lại còn nửa và nửa còn lại là mỡ. Đống mỡ này biến mất phải nhờ hắn rèn luyện. Hắn lại chửi rủa Tô Dao lần nữa rồi mới chậm rãi xoay người xuống giường.

    Dưới lầu, một tay Tô Dao ôm em bé, một tay cầm bình sữa trẻ em. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhăn nhúm nhúm lại hồng hồng như đít khỉ của đứa bé, tâm tình Cố Tây Thâm vô cùng phức tạp.

    Hắn có con của chính mình hẳn là nên rất vui nhưng nghĩ tới đứa bé kia là do mình phải mang nặng đẻ đau 10 tháng, hắn liền có cảm giác một lời khó nói hết.

    Tô Dao ngẩng đầu nhìn hắn, "Tuy rằng trước kia chưa có chuyện đàn ông sinh con nhưng chắc là phải ở cữ giống phụ nữ, anh nhớ chú ý."

    Chú ý cái rắm! Con mẹ nó ở cữ!
     
    U Linh HồNicola Angela thích bài này.
  9. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 4: Tình nhân thế thân của tổng tài (Xong)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc Cố Tây Thâm còn đang xoắn xít không biết nên đối mặt với đứa bé kia thế nào cộng với đem những khuất nhục mà Tô Dao đặt lên người hắn trả về cho cô thì Tô Dao đã đi rồi. Cô mang theo đứa bé và mẹ ra nước ngoài còn mang cả phí bao dưỡng và phí chia tay Cố Tây Thâm đưa Quý Tô Dao luôn.

    Lúc trước, Quý Tô Dao không muốn, chỉ lấy quần áo rồi rời đi nhưng mà Tô Dao cô thì mang đi. Suy cho cùng thì còn phải nuôi một đứa trẻ, hơn nữa Cố Tây Thâm đã muốn cho thì sao không lấy? Với lại ai gây khó dễ cũng không thể gây khó dễ với tiền nha!

    Bởi vì có số tiền này, một nhà ba người Tô Dao sống ở nước ngoài rất tốt. Mẹ Quý không cần làm việc vất vả, bệnh tình cũng dần được điều trị tốt, mỗi ngày bà đều ở nhà ngậm kẹo đùa cháu, hưởng thụ niềm vui, tâm tình thoải mái, không có tiếc nuối mà qua tuổi già.

    Con trai Tô Dao cũng lớn lên khỏe mạnh, thông minh cơ trí, có thành tích học tập xuất sắc. Sau khi tốt nghiệp đại học Harvard thì tự xây dựng sự nghiệp. Cậu còn vô cùng hiếu thuận với Tô Dao và bà ngoại.

    Còn Tô Dao, sau khi ra nước ngoài, cô nhàn rỗi không có việc gì liền làm lại giấc mộng của nguyên chủ, cô đi học vẽ, cũng coi như thành công một chút.

    Về phần Cố Tây Thâm thì từ đó về sau có bóng ma tâm lý trong việc quan hệ nam nữ. Ai biết được Tô Dao đã làm gì với cơ thể hắn, lại mang thai thì tính sao?

    Đoạn thời gian Tô Dao vừa rời đi, Cố Tây Thâm điên cuồng tìm cô. Hắn hận cô vô cùng, hận đến mức muốn ăn thịt uống máu cô, muốn đem sự sỉ nhục nhất mà cô đặt lên người hắn mà trả lại.

    Nhưng yêu và hận lại luôn cùng một chỗ, có yêu có hận. Lúc hận ý của hắn nhạt dần đi, những tình cảm trong quá khứ lại sống dậy.

    Sau này, Cố Tây Thâm chỉ muốn tìm được cô, nói cho cô biết thật ra hắn yêu cô mà không biết, cô không phải thế thân của ai cả. Hắn muốn cùng cô bắt đầu lại, cùng con của họ sống an ổn. Chỉ là hắn không tìm được cô nữa.

    -

    Tổng bộ xuyên nhanh, hệ thống không gian số hiệu 007 đang uống nước chơi game trong dạng hình người.

    Bề ngoài của 007 là một tiểu hài tử mang kính tròn, tóc xoăn, mặc quần yếm, bề ngoài thì mềm mại đáng yêu nhưng tính lại như bà quản gia, keo kiệt lại hay lải nhải.

    Lúc hắn đang đánh vào chỗ tốt, bỗng có bóng người xuất hiện trong không gian, tóc xoăn dài, váy dài trắng, đẹp như yêu cơ.

    Cậu vừa nhìn thấy liền lập tức ném trò chơi xuống, kinh ngạc đi tới: "Nhiệm vụ hoàn thành? Nhanh như vậy? Không phải mới đi có hai ngày à? Cô không đợi sống thọ và chết tại nhà sao?"

    Thời gian ở thế giới thực hiện nhiệm vụ đã hai mươi năm nhưng ở tổng bộ mới hai ngày.

    "Ung thư chết, muốn đợi thêm cũng không được, may là nhiệm vụ đã hoàn thành." Tô Dao vừa nói vừa mở giao diện nhiệm vụ.

    【Nhiệm vụ chủ tuyến: Giúp Quý Tô Dao phản công, thoát khỏi kiếp cầm tù. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 300 tích phân.

    Nhiệm vụ chi nhánh 1: Giữ được cái thai trong bụng Quý Tô Dao, không để Cố Tây Thâm đào tử cung phá bỏ. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 100 tích phân.

    Nhiệm vụ chi nhánh 2: Cho mẹ an hưởng lúc già, không bị tức chết. Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 100 tích phân.

    Đánh giá nhiệm vụ: 10 sao

    Tích phân nhận được từ nhiệm vụ: 500 x 1= 500

    Tổng tích phân: 1120. 】

    Nhìn đáng giá nhiệm vụ là 10 sao, trên mặt Tô Dao mang theo ý cười. Nhiệm vụ hoàn thành vẫn chưa kết thúc mà còn phải xem mức độ hài lòng của người ủy thác.

    Mức độ hài lòng của người ủy thác tính từ 0 đến 10, dùng sao để biểu thị. Số sao đánh giá được coi như hệ số tích phân, 10 sao là nhận được đủ tích phân. Nếu chỉ có 9 sao thì tích phân được nhân với 0.9, cứ như vậy thì 8 sao nhân 0.8, 7 sao nhân 0.7.. Thảm nhất chính là 0 sao, làm xong nhiệm vụ cũng không nhận được tích phân.

    Lúc Tô Dao xem giao diện nhiệm vụ, 007 cũng xem bản ghi lại hoạt động nhiệm vụ của cô.

    "Phụt!" Không biết nhìn thấy gì, 007 phun đồ uống ra.

    "Hành động này là gì? Cô thế mà lại bạo cúc nam chủ?" Cúc hoa 007 căng thẳng, giữ chặt mông nhỏ rồi tiếp tục xem, "Má ơi! Bạo cúc xong còn khiến hắn mang thai giùm cô?" Đây là việc cô làm sao? Dao Dao, cô quá hung tàn! Không thể trêu vào, không thể trêu vào! "

    Tô Dao lười biếng nằm lên ghế tựa, hai ngón tay trắng nhỏ đỡ trán, nhắm mắt nghỉ ngơi. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, cô lười biếng trả lời," Đừng nói bậy, tôi nhìn mảnh mai thế này cơ mà. Lần này chỉ là ngoài ý muốn thôi. "

    Dung mạo cô khuynh thành tuyệt sắc, không chỗ nào không đẹp. Lông mi cong vút, mũi cao, môi anh đào, khóe mắt có nốt ruồi lệ chí nho nhỏ màu đỏ. Làn da trắng nõn, sáng như loại Dương Chi Bạch Ngọc tốt nhất. Cô mặc váy trắng dài với viền hoa rườm rà rũ xuống, mái tóc xoăn nhẹ rũ đến eo, thoạt nhìn vừa đẹp lại thần tiên, nhu nhược, yếu đuối, không hề có tính công kích.

    007 không bị vẻ ngoài của cô lừa gạt, cậu bỗng nghĩ đến cái gì đó rồi lộ vẻ hoảng sợ," Dao Dao, cô làm hắn mang thai kiểu gì! Cô lại tiêu hết tích phân đúng không! "

    " Không có, lần này mới tiêu hơn 300 tích phân một xíu, chỗ còn lại cũng đủ thăng cấp. "

    Nghe cô nói vậy, 007 thở phào, vội đi xem tích phân của cô," Còn tốt còn tốt, tổng cộng cô tiêu 330 tích phân, 10 tích phân phí nước chữa trị, 10 tích phân phí trò chơi của tôi, 300 tích phân phí vật phẩm đàn ông mang thai hộ, 10 tích phân phí quần áo. Từ từ, quần áo? Cô dám dùng tích phân mua quần áo! "

    007 tức muốn hộc máu hét lên," Cô làm nữ chủ trong tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo, muốn đồ gì chả có, còn dám dùng tích phân mua quần áo? "

    " Nhưng mà lúc tôi mới tỉnh lại ở căn biệt thự kia thực sự không có quần áo nữ để mặc nha, ta cũng không thể trần truồng đúng chứ? "

    Tô Dao vô cùng vô tội nói," Hơn nữa cần phải bỏ tiền ra mua mấy cái này nha. Mặc đồ đẹp vào thì tâm tình tôi sẽ tốt, tâm tình tốt thì tất nhiên sẽ làm tốt nhiệm vụ. "

    "... "

    007 quả thực cạn lời. Với chuyện thúc giục nàng nhanh đi thăng cấp, cậu đã sớm không còn hy vọng gì với Tô Dao rồi, giờ còn có thể dư lại tích phân để thăng cấp, cậu hẳn nên cảm ơn trời đất!

    Tô Dao lấy điểm thăng cấp, 1120 tích phân lúc trước trong nháy mắt liền biến thành 120.

    007 nhìn tích phân biến mất còn đau lòng hơn cả Tô Dao, vô đau buồn nói," Một đêm lại trở về ban đầu a! Bỏ đi, cô vẫn nên đi làm nhiệm vụ nhanh đi. Nỗ lực tích cóp tích phân, cần 1880 tích phân nữa mới lên được cấp 2! "

    Tô Dao không tỏ ý kiến gì," Nhiệm vụ tiếp theo là gì? "

    " Để tôi xem, từ khi biết cô không chọn lựa nhiệm vụ, mấy nhiệm vụ không ai muốn làm ở những nơi khác đều được đưa đến đây. Tôi đã mắng họ một trận, chỗ chúng ta không phải bãi rác, mấy nhiệm vụ rác rưởi gửi qua đây làm gì! "

    Tô Dao cười lắc đầu," Không sao, cậu xem tiếp đi, không làm được thì trả cho mấy người kia. "

    Mắt 007 sáng lên," Đúng rồi! Sao tôi không nghĩ ra nhỉ! Vẫn là Dao Dao cô thông minh! "

    Cậu đẩy mắt kính, lật xem cẩn thận," Chọn cái này đi, bia đỡ đạn phản công. Tuy điều kiện cuộc sống không tốt lắm nhưng ít ra không có nguy hiểm. "

    Tô Dao tiếp nhận nhiệm vụ, không chút để ý mà mở miệng," Cậu đừng đi cùng tôi, ở đây chơi trò chơi đi. Chúng ta vừa thăng cấp xong, không thừa nhiều tích phân nên tôi có muốn tiêu cũng không được."

    007 nghĩ rồi cũng không đi theo. Tô Dao vừa đi, 007 lập tức biên tập lại mấy việc Tô Dao làm ở thế giới cô mới làm nhiệm vụ xong, đăng lên group chat của các hệ thống bọn họ.

    [007: Cho mấy người xem bảo bối nè, ký chủ trâu bò nhà tôi đánh không giải thích!]

    [007: Link -- Tổng giám đốc bá đạo cầm tù tình yêu, đào tử cung moi thai bị cầm tù ngược lại, bị bạo cúc, mượn bụng sinh con!]

    [007: Nội dung vô cùng thoải mái, nên xem đi xem lại.]

    [004: Ha ha ha! Xem xong rồi, quả nhiên vô cùng thoải mái!]

    [006: Thật thảm! Mục tiêu phản công mới mẻ trong ngược văn! Anh làm gì tôi, tôi hoàn trả lại hết! Ha ha ha!]

    [003: Hung tàn quá nhưng tôi thích! Ký chủ của Tiểu Thất tư chất không tồi, xem chừng là một lão đại ngang trời xuất thế!]

    [007: Đương nhiên! Cô ấy là người đi ra ngoài trong trận chiến giữa 100 linh hồn mạnh nhất chém giết lẫn nhau mà!]

    [006: Bớt chém đi, cô gái kia không phải là Âu hoàng bám người, chỉ nằm mà thắng đến cuối cùng sao? Trái lại, 99 linh hồn kia tự chém giết lẫn nhau, cô ấy chỉ ngồi trên xem diễn, từ đầu tới cuối không có gia nhập chiến trường, xong rồi lại trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.]

    [007: Biết sao được, vận khí tốt cũng là một phần của thực lực.]

    -

    End TG1 rồi nhé!
     
    U Linh Hồ, Akai sekaiNicola Angela thích bài này.
  10. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 5: TG2: Pháo hôi những năm 60

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh ơi, em đói."

    "Tiểu nha đầu uống nhiều nước chút, uống no nước sẽ không đói bụng."

    "Anh ơi, chị cả sao vẫn chưa dậy ạ? Chị có phải sẽ giống cha mẹ.."

    "Tiểu Bảo đừng nói bậy, sẽ không, chị cả nhất định sẽ không sao."

    Tô Dao bị lay mãi mà tỉnh dậy, giọng khàn khàn của một cậu bé vẫn luôn quanh quẩn bên tai cô, kêu, "Chị cả dậy, dậy đi.."

    Tô Dao mở mắt ra, lọt vào tầm mắt cô là một mảnh mái ngói cũ nát, phía trên toàn mạng nhện, phủ đầy tro bụi. Cô nhìn xuống thì thấy thứ giống tờ lịch, góc tường đặt một cái tủ gỗ màu mận chín. Trên người cô là cái chăn đầy chỗ bị vá lại, lạnh cứng như sắt, dơ bẩn đến nỗi không còn nhìn được màu sắc lúc trước.

    Vây quanh mép giường chỗ cô là ba cái đầu củ cải nhỏ. Lớn nhất thoạt nhìn 6, 7 tuổi, nhỏ nhất nhìn khoảng 2, 3 tuổi. Cả ba đứa trẻ đều xanh xao càng vọt, đầu lớn mà thân thể lại nhỏ gầy. Nhìn thấy cô tỉnh lại, mắt ba đứa bé sáng lên, "Chị cả, chị tỉnh rồi!"

    Dạ dày cô đau như lửa đốt, người không có tẹo sức lực nào. Cô muốn ngồi dậy, giật giật ngón tay nhưng lại không ngồi dậy được, khàn khàn kêu một tiếng, "Nước.."

    Thế giới này còn thảm hơn thế giới trước!

    Cậu bé lớn nhất vội đi lấy nước, cậu đổ nước vào một cái bát thủng mấy lỗ đem tới chỗ Tô Dao. Cô miễng cưỡng uống hai miếng, cảm thấy giọng nói dễ chịu hơn chút.

    Dù đã tiếp thu cốt truyện rồi nhưng tình cảnh nhà này vẫn làm cô giật mình.

    Nghèo, quá nghèo!

    Thế giới lần này là một quyển tiểu thuyết bối cảnh niên đại tên --《 Mang theo không gian về những năm 60 》.

    Nữ chủ Lý Đông Mai vốn là một nhân viên bình thường. Trong lúc làm việc thì bị bạn trai cắm sừng, tâm trạng hoảng hốt rồi xảy ra tai nạn xe cộ. Lúc tỉnh lại thì biến thành một thôn nữ nhỏ ở nông thôn những năm 60. Đây là thời đại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, điều kiện sinh hoạt vô cùng khó khăn. May mắn là ngọc bội gia truyền có không gian tùy thân, bên trong có 10 mẫu đất đen với 1 cái ao nhỏ, hơn nữa bên trong không gian có sự chênh lệch thời gian lớn với thế giới bên ngoài. Thế giới bên ngoài là 1 ngày, bên trong là 1 tháng. Từ nắm giữ không gian tùy thân, ăn uống không lo, nữ chủ dẫn dắt cha mẹ bánh bao thoát khỏi người nhà cực phẩm, thuận tiện có được tình yêu mỹ mãn.

    Mà người ủy thác nhiệm vụ cho Tô Dao là một vai phụ nhỏ tuyến 18 -- thậm chí còn không thể nói là vai phụ, nhiều lắm thì xem như là người qua đường Giáp. Người ủy thác lên sàn đúng hai lần, lần đầu là sau khi nữ chủ xuyên qua được một hôm, lúc ấy nữ chủ thấy ba mẹ vừa nói chuyện phiếm vừa thở dài --

    "Người của Tô gia trong thôn chết vì đói, là đôi vợ chồng họ Tô ở phía tây đầu thôn ấy. Nhà bọn họ đông con, vì tiết kiệm đồ ăn cho con mà hai vợ chồng chết đói, để lại bốn đứa con. Con gái lớn nhất cũng mới 15 tuổi, nhỏ nhất còn chưa đến 5 tuổi. Mấy đứa bé này không biết cuộc sống sau này thế nào nữa, ài.."

    Lý Đông Mai nghe vậy liền kinh hãi, đối với thời đại gian nan này có thêm nhận thức sâu sắc nữa: Đây là một thế giới có thể có người chết vì đói. Lý Đông Mai sờ sờ ngọc bội liền yên tâm hơn một ít, may là bản thân có không gian tùy thân.

    Nguyên chủ chính là con gái lớn của Tô gia, ngay cả cái tên đứng đắn cũng không có, luôn bị gọi là Tô Đại Nha. Dưới cô còn có hai em trai, một em gái. Lúc cốt truyện bắt đầu chính là lúc cha mẹ cô đã chết đói.

    *

    Tác giả có lời muốn nói: Thế giới đầu tiên tương đối ngắn, dùng để giới thiệu nữ chủ Tô Dao và hệ thống, các thế giới sau sẽ dài như thường.
     
    Ohteamloz, U Linh HồAkai sekai thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...