Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh: Nhất Kiến Chung Tình - Doãn Chân Hi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Phuongxgd2909, 15 Tháng bảy 2021.

  1. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    [​IMG]

    Nhất kiến chung tình

    Tác giả: Doãn Chân Hi

    Nguồn: Wikidth.com

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Xuyên nhanh, Cung đấu, Trạch đấu, Giới giải trí

    Số chương: 340

    Editor: Phuongxgd2909

    Lịch đăng: 1 tuần mình sẽ đăng 3-4 chương

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của phuongxgd2909

    Văn án: Thiếu nữ ngoài hành tinh Nhất Nhất mang theo cộng sinh khí Nhị Nhị của nàng tới địa cầu để trải nghiệm thất tình lục dục

    Đọc truyện phải biết:

    1, Nhất Nhất là đại ngu ngốc, Nhị Nhị là tiểu thiểu năng trí tuệ.

    2, Nam chủ/ nam phụ/ người qua đường/ pháo hôi đối với Nhất Nhất nhất kiến chung tình (không phải đâu nha).

    3, Nhiệm vụ của Nhất Nhất và Nhị Nhị: Thay nữ phụ (hoặc pháo hôi) đã chạy trốn giữ gìn nguyên cốt truyện ban đầu của thế giới

    Lưu ý: Nữ chính khá ngốc nhưng nam chủ các thế giới đều thích nàng
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    TG1: Chương 1.1 Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thượng tướng số 001, ngươi lại lần nữa hoàn thành tốt nhiệm vụ tiêu diệt ma thú, nguyên soái nhân đây cho khen thưởng."

    Trên tinh cầu Alaga, những năm gần đây, thượng tướng 001 vẫn luôn bảo trì danh hiệu đệ nhất đối ngoại tác chiến, không ai có thể nghi ngờ thực lực của nàng, Nhất Nhất nghe rõ âm thanh máy móc đang đưa ra lời bình về nhiệm vụ của nàng.

    "001 lĩnh mệnh." Nhất Nhất khẽ gật đầu kính chào, tiếp nhận đồ vật mà nó phát ra.

    Âm thanh cùng biểu tình của nàng, giống như máy móc lạnh băng, không hề cảm tình.

    Nhưng mà, khi nàng đã thấy rõ nội dung bên trong, khuôn mặt vô biểu tình lại khó được mà xuất hiện thần sắc trố mắt.

    "Khen thưởng 001 thượng tướng: Thất tình lục dục ở địa cầu." "Đây là có ý gì?" Nhất Nhất nghi hoặc hỏi.

    Nhưng thanh âm của máy móc vẫn như cũ không hề phập phồng: "Thượng tướng tôn kính, ta cũng không biết được, đây đều là ý chỉ của nguyên soái."

    Nói xong, nó liền biến mất, rốt cuộc sự tình nguyên soái bảo nó làm, nó đều làm tốt.

    "Nhất Nhất, ngươi không hiểu sao?" Nói chuyện chính là cộng sinh khí Nhị Nhị của thướng tướng 001.

    Người của tinh cầu Alaga, mỗi người sinh ra đều có cộng sinh khí, tình cảm thâm hậu, làm bạn chung thân, nhưng mà vật này sống là nhờ vào chủ.

    "Ừm." Nhất Nhất gật đầu, đôi mắt tràn đầy mê mang.

    "Nhất Nhất, năng lực chiến đấu của ngươi đã mạnh nhất Alaga, nhưng lại tương phản với trí tuệ, trí tuệ phổ biến của người tinh cầu Alaga không bằng một phần mười trí tuệ của người địa cầu."

    "Nguyên soái hi vọng ngươi đi địa cầu học tập thât tốt, huống chi, một chiến sĩ mạnh nhất đủ tư cách, không phải cỗ máy giết người, hắn hi vọng ngươi có thể có được cảm tình."

    Nhất Nhất là binh lính xuất sắc nhất, nhiệm vụ nguyên soái giao nàng sẽ hoàn thành thật tốt, lần nãy cũng không ngoại lệ.

    Nhất Nhất cho rằng đây là nhiệm vụ quỷ dị nhất, cũng là nhiệm vụ nàng mơ hồ nhất, dĩ vãng những gì nàng phải làm chỉ có tiêu diệt ma thú xâm lấn tinh cầu Alaga.

    Người Alaga đều là tứ chi phát triển, đàu óc lại đơn giản, cùng với người địa cầu giảo hoạt quả thật không thể đánh đồng.

    Nhưng mà, Nhất Nhất vẫn trịnh trọng tiếp nhận.

    Nhất Nhất mang theo cộng sinh khí Nhị Nhị cùng nhau rớt xuống địa cầu, nàng hoàn toàn không biết gì về địa cầu.

    "Nhất Nhất, mau ẩn thân." Nhị Nhị ở nháy mắt Nhất Nhất rơi xuống liền vội vàng hét lớn với nàng.

    Nhất Nhất luôn tín nhiệm phán đoán của nó, cho nên nàng lập tức kéo ra bộ đồ phòng hộ, đem bản thân bảo hộ, đồng thời làm người khác không nhìn thấy nàng.

    Chờ đến lúc Nhất Nhất đứng vững, nàng đột nhiên xấu hổ. Cho dù nàng không biết loại cảm xúc này.

    Nàng cảm thấy may mắn bản thân nghe lời Nhị Nhị, nói cách khác, chỉ sợ nàng sẽ khiến cho người địa cầu khủng hoảng.

    Bởi vì trong mắt Nhất Nhất, người địa cầu thật sự quá nhỏ bé, còn chưa bằng một đầu ngón tay của nàng.

    "Nhất Nhất, hình thể người Alaga cùng với người địa cầu quá lớn, ngươi thu nhỏ lại đi."

    Nhất Nhất cũng ý thức được, bản thể của nàng vô pháp sinh hoạt ở địa cầu.

    Nhưng tỉ lệ thu nhỏ hẳn là một phần ngàn, tương đương lực lượng của nàng cũng theo hình thể suy yếu.

    "Nhưng mà, Nhị Nhị, ở trên địa cầu ta trở nên yếu ớt, không phải sẽ rất nguy hiểm sao?"

    "Nhất Nhất, đại não của người địa cầu phát triển, nhưng lực lượng thân thể của họ thực yếu ớt, một phần ngàn thực lực của ngươi cũng đủ để ứng phó."

    Nghe Nhị Nhị nói như vậy, Nhất Nhất mới yên tâm.

    Vào lúc nàng gần như biến thành người địa cầu, mới rút lui phòng hộ, mới lạ đánh giá tinh cầu này.

    "Nhất Nhất, không nóng nảy, ta đã thu thập tư liệu địa cầu thật tốt, ta có thể chậm rãi cho ngươi xem, hiện tại cần biết yêu cầu nhiệm vụ trước tiên."

    Vừa đến địa cầu, Nhị Nhị liền tự động thu tập tin tức, hẳn là nguyên soái đã bố trí tốt.

    "Nhất Nhất, địa cầu này có rất nhiều vấn đề, cần đến chúng ta duy trì và sửa chữa, mà trong quá trình làm nhiệm vụ, vừa là lúc để ngươi trải nghiệm thất tình lục dục."

    Nhất Nhất: "?"

    Cộng sinh khí Nhị Nhị nói như vậy, nhưng đối với đầu óc của Nhất Nhất, nàng căn bản vô pháp lí giải.

    "Vậy lấy ví dụ nhiệm vụ của chúng ta ở thế giới này, ngươi liền sẽ hiểu."
     
    Last edited by a moderator: 15 Tháng bảy 2021
  4. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    TG1: Chương 1.2: Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lâm Uyển Đình bắt đầu từ cao trung liền yêu thầm Lý Mặc, là thiếu niên sơ mi trắng ngồi bàn trước nàng."

    "Ánh mắt hắn cơ trí, thanh minh, tập trung tinh thần nhìn lên bảng đen nghe giảng, mặt mày nghiêm túc, lãnh đạm ngước mắt giải đề, ngón tay trắng nõn thon dài đặt trên bàn học, tất cả những thứ này đều làm Lâm Uyển Đình đối với hắn mê muội khó bỏ."

    "Lâm Uyển Đình xuất thân từ thư hương thế gia, mẫu thân làm ở cục giáo dục, phụ thân là thư pháp gia, từ nhỏ, trên người nàng dày đặc hơi thở văn hóa, người cũng dịu dàng, nội liễm, dung mạo thanh tú, uyển chuyển."

    "Nữ hài như vậy, không thể nói ra tâm ý của bản thân dễ dàng, hơn nữa lại ở giai đoạn quan trọng của cao trung, nàng chỉ có thể mỗi ngày ngồi yên lặng, chăm chú nhìn thiếu niên bàn trước, thật cẩn thận bảo hộ thời khắc hạnh phúc này."

    "Nhưng mà sự cân bằng này nhanh chóng bị một học sinh chuyển trường phá vỡ, Tôn Kiêu Dương là một đại tiểu thư tính tình hoạt bát, nhiệt tình, dung mạo cũng minh diễm động lòng người."

    "Từ ngày chuyển trường đầu tiên, nàng liền coi trọng Lý Mặc, hơn nữa trước mặt toàn ban tỏ tình với hắn, nói nhất định phải theo đuổi hắn."

    "Tôn Kiêu Dương hành động như vậy vào lúc đó được xem là cực kì phản nghịch, lớn mật. Nhưng mà phụ thân Tôn Kiêu Dương là lão tổng lớn nhất của tập đoàn, bởi vì Tôn Kiêu Dương từ nhỏ mất mẹ, nên vô cùng sủng nàng, muốn ngôi sao không cho ánh trăng. Việc nhỏ này hắn căn bản không để trong lòng, còn khen con gái có cá tính, gan phách."

    "Huống chi, Tôn tổng khi chuyển Tôn Kiêu Dương vào trường, đã trở thành người giúp đỡ lớn nhất cho cao trung, trường học đối với hành vi của Tôn Kiêu Dương cũng chỉ mắt nhắm mắt mở."

    "Từ đó về sau Tôn Kiêu Dương trở thành bạn cùng bàn của Lý Mặc, hơn nữa mỗi ngày quấn lấy hắn, theo đuổi hắn."

    "Ngay từ đầu, Lý Mặc đối với thông báo của Tôn Kiêu Dương cũng không có phản ứng gì làm Lâm Uyển Đình an tâm một chút. Nhưng đồng thời nàng cũng hâm mộ Tôn Kiêu Dương có thể không để ý ánh mắt người khác nói ra tâm ý của chính mình, nàng làm không được, chuyện này làm cho trong lòng nàng chua xót."

    "Hơn nữa, Tôn Kiêu Dương từng bước đuổi sát Lý Mặc, cũng làm lòng Lâm Uyển Đình càng thêm khẩn trương. Bởi vì Lý Mặc từ ban đầu coi Tôn Kiêu Dương như không có gì, sau này lại tràn đầy không hề bài xích nàng, thậm chí tiếp thu, bao dung nàng."

    "Lâm Uyển Đình âm thầm nhìn chằm chằm Lý Mặc lâu như vậy, đối với phản ứng của hắn rõ như lòng bàn tay, càng xem càng làm nàng kinh hãi."

    "Nhưng nàng trừ bỏ trong lòng chua xót cùng âm thầm khóc thút thít, cái gì đều không thể làm, chỉ có thể đem tâm ý của mình chôn giấu đáy lòng."

    "Tôn Kiêu Dương giống như mặt trời nhỏ hướng về Lý Mặc, không sợ hắn lãnh đạm cùng làm lơ, có một phần tâm ý chân thành tha thiết như vậy bày trước mặt, hơn nữa nàng còn nhiệt tình theo đuổi. Lý Mặc động tâm cũng là chuyện bình thường."

    "Thành tích học tập của Tôn Kiêu Dương không tốt, nhưng nàng đa tài đa nghệ, ca hát, khiêu vũ, đánh đàn, nàng đều rất xuất sắc. Lý Mặc là lớp trưởng, Lâm Uyển Đình là ủy viên học tập, Tôn Kiêu Dương chính là ủy viên vui chơi giải trí"

    "Tôn Kiêu Dương vì theo đuổi Lý Mặc cũng rất liều mạng, tìm tất cả cơ hội tiếp cận hắn, bởi vì thành tích của hắn luôn là đệ nhất, liền lấy cớ nhờ hắn giúp mình học bù. Trên thực tế, Tôn Kiêu Dương ghét học tập nhất, nhưng vì Lý Mặc, thành tích của nàng vẫn luôn tiến bộ."

    Cuối cùng, Tôn Kiêu Dương và Lý Mặc hẹn hò, trở thành một đôi mỗi người trong lớp đều ca ngợi.

    Con gái rất hiểu con gái, Tôn Kiêu Dương nhìn ra tâm ý của Lâm Uyển Đình đối với Lý Mặc, cho nên Tôn Kiêu Dương vẫn luôn bài xích nàng.

    Từ khi Lý Mặc và Tôn Kiêu Dương hẹn hò, Lâm Uyển Đình rất mất mát thương tâm.

    Nhưng nếu đã trở thành sự thật, Lâm Uyển Đình cũng học cách buông bỏ, đem tâm ý của chính mình che lại.

    Nhưng mà, khi tốt nghiệp cao trung Lý Mặc và Tôn Kiêu Dương chia tay.

    Đoạn tình cảm này là do Tôn Kiêu Dương chủ động, là nàng theo đuổi Lý Mặc, nàng cảm thấy bản thân trả giá quá nhiều.

    Tôn Kiêu Dương vốn dĩ là thiên kim tiểu thư, nếu không phải thực sự thích Lý Mặc, nàng sao có thể vì hắn hạ thấp bản thân.

    Khi theo đuổi được Lý Mặc, Tôn Kiêu Dương nghĩ chỉ cần hắn chịu tiếp thu chính mình là được.

    Nhưng khi chân chính cùng Lý Mặc kết giao, Tôn Kiêu Dương lại không thỏa mãn, nàng khát vọng nhiều hơn.

    Nàng cảm thấy Lý Mặc không đủ nhiệt tình với mình, không giống như nàng thích hắn nhiều như vậy.

    Huống chi, Tôn Kiêu Dương còn có một thanh mai trúc mã thâm tình với nàng, hắn cũng đang âm thầm châm ngòi li gián mối quan hệ của bọn họ.

    Tôn Kiêu Dương đối với Lý Mặc thương tâm thất vọng, liền gửi tin nhắn chia tay tới, sau đó đi du học ở nước ngoài.

    Mà Lý Mặc vì Tôn Kiêu mà chịu đại đả kích, trở nên càng lạnh nhạt hơn so với trước.

    Lâm Uyển Đình cùng Lý Mặc thi đậu cùng một trường đại học, nàng vốn dĩ chết tâm khi Lý Mặc kết giao với Tôn Kiêu Dương, sau khi bọn họ chia tay, tâm ý của nàng lại sống lại.

    * * *

    Nữ chủ là người ngoại địa cầu, không có tam quan và tiết tháo, không có tình cảm và là thiểu năng trí tuệ.
     
    Last edited by a moderator: 15 Tháng bảy 2021
  5. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 2.1: Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện tại Lý Mặc không có bạn gái, bọn họ lại học chung một trường đại học, đây chính là cơ hội để nàng tiến tới phải không?

    Lâm Uyển Đình vẫn yên lặng thích Lý Mặc giống như khi ở cao trung, nhìn hắn vì Tôn Kiêu Dương mà đau khổ, tra tấn chính mình.

    Lâm Uyển Đình yên lặng bảo hộ Lý Mặc, sau khi tốt nghiệp còn đi tới công ty hắn sáng lập để công tác.

    Hầu như mọi người đều nhìn ra Lâm Uyển Đình thích Lý Mặc, nhưng nàng từ trước đến nay đều không thông báo với Lý Mặc.

    Nàng không nói, người khác cũng sẽ không làm rõ khiến cho nàng khó xử, một cô gái ôn nhu, nội liễm như vậy, ấn tượng của mọi người đối với nàng cũng không tồi.

    Lý Mặc cõ lẽ cũng đã biết được tâm ý của Lâm Uyển Đình, nhưng hắn cũng không nói rõ, chỉ là yên lặng xa cách Lâm Uyển Đình.

    Lâm Uyển Đình là một cô gái thông minh, đương nhiên nàng biết ý tứ của Lý Mặc.

    Loại chuyện này, Lâm Uyển Đình cũng không nói, nếu thật sự làm rõ, hai người đều khó xử, bối rối.

    Lâm Uyển Đình cứ như vậy sau khi Tôn Kiêu Dương rời khỏi, ở bên cạnh Lý Mặc 6 năm, vẫn luôn giữ thân phận bạn bè không gần không xa.

    Thẳng đến sau khi Tôn Kiêu Dương về nước, Lý Mặc cùng nàng nối lại tình xưa.

    Chuyện này làm cho Lâm Uyển Đình rất thống khổ, nhưng nhìn Lý Mặc hạnh phúc, nàng cũng chúc phúc bọn họ, sau đó liền rời đi.

    "? Ngươi nói nhiều như vậy, rốt cuộc có vấn đề gì?" Nhất Nhất nghi hoặc khó hiểu hỏi.

    Nhị Nhị: "..."

    Biết ngay ngươi nghe không hiểu.

    "Vấn đề của thế giới này là Lâm Uyển Đình, người ta không làm nữa."

    "Vì cái gì?" Nhị Nhị: "Tuy rằng không hiểu cái gì liền hỏi là thói quen tốt, nhưng ngươi hỏi quá nhiều Nhất Nhất."

    Nhị Nhị nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó mới giải thích nghi hoặc cho Nhất Nhất, không, phải nói là một nữ nhân ở địa cầu rít gào một mình.

    "Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc, mẹ nó ta là một đại ngu ngốc."

    Vừa nghe những lời này, Nhất Nhất cùng Nhị Nhị đều sợ ngây người.

    Phải biết rằng vị nữ sĩ Lâm Uyển Đình này, xuất thân từ thư hương thế gia, nói là tiểu thư khuê các cũng không quá.

    Nhìn bộ dang an tĩnh như gà của Nhất Nhất, Nhị Nhị nuốt nước miếng nói: "Có lẽ đây là khi đối mặt với tử vong, liền bùng nổ."

    Nghe được những lời này, Nhất Nhất liền kính nể nói: "Nhị Nhị, ngươi thật lợi hại, vừa mới tới địa cầu, đã hiểu được nhiều thứ như vậy."

    Nhị Nhị rụt rè vênh mặt nói: "Không có gì, ta chỉ là thông minh hơn ngươi một chút."

    Nhất Nhất gật gật đầu, nàng không có gì dị nghị.

    Sau đó nữ sĩ diện mạo thanh tú trong video tiếp tục dậm chân, khuôn mặt dữ tợn phá hủy hơi thở văn hóa trên người nàng.

    "Lý Mặc không ái muội cùng ta, cũng không ám chỉ sai lầm với ta, một chút cơ hội hắn cũng không cho ta, hắn đương nhiên không phải tra nam, ta không có ý kiến với hắn, cũng không ý kiến gì với tình địch Tôn Kiêu Dương."

    "Ta chỉ hận sắt không thành thép với chính mình, mẹ nó sao không thể đường đường chính chính nói ra tâm ý của chính mình, nói ra thì chết sao?"

    "Rõ ràng bản thân mình thích Lý Mặc trước, nhưng lại không dám nói, người khác lớn mật nói, ngươi nhìn người ta cả ngày tú ân ái."

    "Được, bọn họ rốt cuộc chia tay, không nghĩ tới ta ngu ngốc như vậy, an tĩnh ở bên người mình thích 6 năm, sau đó lại trơ mắt nhìn bọn họ gặp lại nhau và yêu nhau lần nữa."

    "Ta đúng là một chút sức lực cạy góc tường cũng không có, cho dù là vì người bảo vệ, tốt xấu cũng phải để Lý Mặc làm chút chuyện cho chính mình, kết quả ta trừ bỏ thích hắn, cái gì cũng không làm."

    Dù là Lý Mặc không thích, nhưng mình vì hắn âm thầm làm nhiều việc trong 6 năm như vậy, làm sao hắn không xúc động.

    Lúc này tỏ tình, dù là hắn không thích mình, nhưng đồng ý cùng mình kết giao, cũng là một cơ hội lớn.

    Kết quả bản thân thật đúng là một chút cơ hội cũng không nắm chắc. Việc này rõ ràng là chính mình không toàn lực nói, nói cách khác, vì thích một người mà dùng hết sức lực, khi về già rồi cũng chỉ là kí ức tốt chứ không phải tiếc nuối.

    Hơn nữa, Lâm Uyển Đình cũng không thể ngờ bản thân sẽ thương tiếc đến nỗi không gả chồng, nếu là như vậy, khi còn trẻ nhất định sẽ nghĩ mọi cách để theo đuổi được Lý Mặc.

    Tóm lại, Lâm Uyển Đình không muốn đối mặt với một bản thân ngu ngốc như vậy, cho nên nàng không làm, sau đó thế giới này mất khống chế.

    Nhất Nhất cảm thấy Lâm Uyển Đình miệng đầy thô tục, thanh âm chói tai như vậy thật sự quá khó coi, rõ ràng nàng là một người tốt đẹp.

    "Nữ sĩ, phương thức thích của mỗi người đều khác nhau, ngươi không nên nhục mạ bản thân như vậy, tuy rằng ta không hiểu tình cảm, nhưng ta cũng biết khi còn trẻ, phần chờ đợi cùng tự giữ của Lâm nữ sĩ rất tốt đẹp."

    "Mặc kệ, ngươi không cần nhiều lời, tóm lại ta hình như mở ra cơ quan gì đó, rốt cuộc không thể quay về quá khứ tốt đẹp."

    Nói xong, Lâm Uyển Đình liền biến mất, lưu lại Nhất Nhất và Nhị Nhị hai mặt nhìn nhau.
     
  6. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 2, 2: Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Làm sao bây giờ, Nhị Nhị?"

    "Nhất Nhất, ngươi còn nhớ rõ nhiệm vụ của chúng ta không? Nếu nàng không làm, như vậy ngươi phải thay nàng duy trì cốt truyện của thế giới này."

    Nhất Nhất nhớ ra rồi, bọn họ tới địa cầu là để thực hiện nhiệm vụ như vậy.

    "Nhất Nhất, ngươi hiểu chưa?" Nhị Nhị nghiêm túc hỏi Nhất Nhất.

    Nhất Nhất trịnh trọng gật đầu, giống như tiếp nhận nhiệm vụ.

    "Ta hiểu rồi, ta sẽ hoàn thành nó."

    "Đúng vậy, chúng ta chỉ là làm theo những gì Lâm Uyển Đình làm, hẳn là không khó."

    Nhất Nhất cùng Nhị Nhị đều rất tin tưởng bản thân mình, rốt cuộc, ở tinh cầu Alaga, bọn họ đều hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất. "

    " Lúc này, đã là mùa hè sau khi Lâm Uyển Đình tốt nghiệp cao trung, Tôn Kiêu Dương đã xuất ngoại. "

    " Di? "Nhất Nhất ngạc nhiên:" Xem ra Lâm nữ dĩ chỉ cảm thấy nghĩ lại mà kinh về 6 năm ấy. "

    " A, Nhất Nhất ngươi giỏi quá, cư nhiên dùng đúng một thành ngữ. "

    Nhị Nhị tán thưởng làm Nhất Nhất kiêu ngạo ưỡn ngực:" Chưa là gì, ta không thể kiêu ngạo, ta còn cần nỗ lực. "

    " Nhất Nhất, ta kiểm tra đo lường rồi, đêm nay có nhiệm vụ của Lâm nữ sĩ, chúng ta nên hành động thôi. "

    " Là cái gì? "Nhất Nhất tò mò hỏi.

    " Lâm nữ sĩ đêm nay vốn dĩ đi tìm hiểu hành tung của Lý Mặc, đi theo hắn tới quán bar, đứng nhìn hắn cách đó không xa. "

    " Ý của ngươi là, Lâm nữ sĩ theo dõi một nam nhân sau đó đứng nhìn hắn cả đêm? "

    Không biết vì cái gì, ngữ khi của Nhất Nhất có chút vi diệu lên.

    " Cũng không có cả đêm, Lý Mặc uống rượu xong trở về, Lâm nữ sĩ nhìn hắn về nhà sau đó rời đi. "

    " Thì ra giống cái ở địa cầu cũng lợi hại như vậy a. "Nhất Nhất không khỏi lẩm bẩm nói.

    Nàng nghĩ tới năm đó trên tinh cầu Alaga, chính mình đuổi theo phạm nhân chạy trốn, nàng theo dõi vài nam nhân sau đó giam cầm họ.

    Những nam nhân đó trốn ở trong góc anh anh khóc, sau đó khi bắt được phạm nhân, bọn họ mới thoát khỏi bóng ma.

    Sau này, bọn họ đều thích tới thăm nàng, nói là nhìn nàng cảm thấy an tâm, Nhất Nhất không thể hiểu.

    Nhất Nhất cảm thấy Lâm nữ sĩ rất có tiềm lực phạm tội, khó trách sau này nàng biến thành như ở trong video.

    Chẳng qua, như Nhị Nhị nói, chỉ là đi theo một nam nhân sau đó nhìn hắn, lại đưa hắn về nhà, nhiệm vụ như vậy đối với Nhất Nhất giống như là ăn bữa sáng.

    Cho nên Nhất Nhất cùng Nhị Nhị lòng tin tràn đầy xuất phát tới quán bar, bởi vì lúc này Lý Mặc đã ở quán bar, bọn họ chỉ có thể từ phía sau của cốt truyện bố trí.

    Bên cạnh quầy bar tràn đầy giống đực, xen vào đó là một nam nhân địa cầu ngây ngô thành thục, có một loại mỹ cảm độc đáo.

    Nhất Nhất hiểu biết một chút thẩm mỹ của người địa cầu, tuy rằng trong mắt người Alaga, người địa cầu thực xấu, nhưng nàng biết Lý Mặc là giống đực bề ngoài xuất chúng trong mắt người địa cầu.

    Bởi vì Nhất Nhất phát hiện, từ tính xung quang Lý Mặc, hormone từ trên người hắn phát ra.

    Chưa từng có một thiếu niên mặc áo sơ mi trắng nào đẹp hơn Lý Mặc.

    Nam hài như vậy ở giữa những nam nhân xung quanh như hạc trong bầy gà, hơi thở sạch sẽ, thoải mái, thanh tân của hắn ở nơi quán bar này không hợp nhau, nhưng lại như là anh túc hấp dẫn người khác.

    Nhất Nhất ở phía sau cách đó không xa đứng không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lý Mặc.

    " Nhị Nhị ta cảm thấy làm như thế này rất kì quái, giống như biến thái trên địa cầu vậy. "

    Nhị Nhị tìm tòi một chút về biến thái trên địa cầu, nó trầm mặc, hình như.. là như vậy.

    " Nhất Nhất, vì nhiệm vụ, đành phải ủy khuất ngươi. "Nhị Nhị thở dài một hơi nói.

    Thượng tướng tinh cầu Alaga của bọn họ, mới không phải biến thái trên địa cầu đâu!

    Dù là như vậy, vì hoàn thành nhiệm vụ, Nhất Nhất vẫn tận chức tận trách.

    Đúng lúc này, đột nhiên có một hán tử cầm bình rượu ném tới Lý Mặc.

    " Cảnh báo, cảnh báo, mục tiêu nhiệm vụ có nguy hiểm tới sinh mệnh, thượng tướng 001 mau chóng đi cứu viện!"

    * * *

    Nhị Nhị giống như là hệ thống vậy, nhưng mà lại rất ngốc.

    Dạo này mình khá rảnh nên có lẽ sẽ edit 1 ngày 2 chương
     
  7. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 3.1: Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đã biết." Nhất Nhất nghiêm nghị lên tiếng, nàng nhanh chóng vọt lên.

    Thiếu nữ tú mỹ uyển chuyển đột nhiên lao tới, chắn trước người nam nhân.

    Người nhu nhược như vậy cùng với lão hán tử đang say cường hãn, mắt thấy sắp tạo ra huyết án.

    Hán tử say đã không kịp thu về bình rượu, liền đánh vào đỉnh đầu Nhất Nhất.

    Những mảnh kính vỡ từ trên người nàng rơi xuống, giống như là lấy trứng chọi đá, đương nhiên trứng là bình rượu, đá là Nhất Nhất.

    Nhất Nhất chớp chớp mắt, nàng rất nghi hoặc, vì sao loại đồ vật này lại tạo ra sinh mệnh nguy hiểm với người địa cầu.

    Nhất Nhất bình tĩnh duỗi tay, đem toàn bộ những mảnh kính vỡ trên đỉnh đầu và trên người phủi xuống đất, nhưng bộ dạng lông tóc không hao tổn gì của nàng lại khiến cho hán tử say rượu bị dọa tỉnh.

    Sao có thể? Cánh môi hắn run rẩy, nhìn Nhất Nhất giống như là nhìn quái vật.

    Lúc này Nhất Nhất cũng phát hiện dị thường, thì ra tố chất thân thể người địa cầu kém xa người Alaga, nàng nên sớm nghĩ đến.

    Trong lòng thượng tướng 001, ý nghĩ người địa cầu nhu nhược yếu ớt, cần phải che chở thật tốt đã ăn sâu vào tâm trí.

    "Nhị Nhị, người khác phát hiện làm sao bây giờ?"

    Dù Nhất Nhất không thông minh, nhưng điều cơ bản nhất đó là trên đường chấp hành nhiệm vụ không thể để thân phận bị bại lộ nàng vẫn biết rất rõ ràng.

    "Nhất Nhất, ngươi yên tâm, ký ức của bọn họ ta đều cắt bỏ, sẽ không phát hiện dị thường."

    Nhất Nhất yên tâm, đi về phía Lý Mặc.

    Người tinh cầu Alaga không có diện mạo cụ thể, bọn họ chỉ có hình thể khổng lồ.

    Cho nên nếu nhiệm vụ lần này là thế thân cho Lâm Uyển Đình, Nhất Nhất liền rà soát toàn bộ hành vi, hình thức cùng dung mạo, hoàn thành chế phục bề ngoài cũng không khó.

    Lý Mặc đã say bất tình nhân sự, chuyện này cùng trí nhớ của Lâm Uyển Đình có chút lệch lạc.

    Nhưng Nhất Nhất và Nhị Nhị đều không cho rằng đây là chuyện lớn, dù sao bọn họ còn cứu Lý Mặc một mạng.

    Nhiệm vụ kế tiếp của bọn họ là đưa Lý Mặc về nhà.

    Xét thấy Lý Mặc đã không thể đi, cho nên Nhất Nhất trực tiếp dùng một tay chặn ngang người Lý Mặc rồi bế ra ngoài quán bar.

    Có kí ức của Lâm Uyển Đình, Nhất Nhất và Nhị Nhị đều biết nhà của Lý Mặc ở nơi nào, bọn họ trực tiếp đi bộ tới cửa nhà Lý Mặc.

    Đối với việc bắt xe bọn họ không thành thục lắm, hơn nữa chiến sĩ Alaga, đi mười mấy kilomet thì có việc gì?

    Trước cửa nhà Lý Mặc, Nhất Nhất ấn vang chuông cửa, chuyện này nàng học được từ trí nhớ của Lâm Uyển Đình, văn minh của nhân loại thật tiến bộ.

    Nhất Nhất đỡ Lý Mặc xuống, chờ người bên trong ra mở cửa.

    Người mở là mẹ Lý Mặc, gia thế của hắn và Lâm Uyển Đình không khác nhau lắm.

    Ba hắn là giáo sư đại học, mẹ cũng là giáo sư.

    Từ nhỏ Lý Mặc đã chịu hun đúc từ ba mẹ, nội liễm mà ưu tú, cùng hoàn cảnh sinh trưởng của Tôn Kiêu Dương hoàn toàn khác biệt, có lẽ vì vậy nên hắn mới bị Tôn Kiêu Dương hấp dẫn.

    Lý Mặc từ nhỏ là kiêu ngạo của bọn họ, chưa bao giờ làm bọn họ phải lo lắng.

    Tuy rằng, Lý Mặc yêu đương lúc cao trung làm cho bọn họ có chút bất an, nhưng Lý Mặc trước nay đều nghe lời, bọn họ sợ thời kì phản nghịch của con trai đến muộn, cũng không dám nói gì thêm.

    May mắn Lý Mặc là một đứa con ngoan, dù là yêu đương nhưng thành tích của hắn chưa bao giờ giảm xuống, lúc này bọn họ mới yên tâm.

    Con trai của mình bọn họ còn không biết sao? Trước nay đều không xằng bậy.

    Nếu cao trung hắn cùng cô nương kia yêu đương, vậy nhất định nghiêm túc, bọn họ nghĩ chờ sau khi thi đại học, gia trưởng hai bên sẽ gặp mặt.

    Nhưng không nghĩ tới, sau khi thi xong đại học bọn họ lại chia tay, tiểu cô nương không rên một tiếng liền xuất ngoại du học.

    Mắt thấy con trai mình hầu như hàng đêm đều đi ra ngoài uống say, làm cho bọn họ sầu thúi ruột, đối với Tôn Kiêu Dương ít nhiều cũng có một câu oán hận.
     
  8. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 3.2: Người yêu thầm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này, mẹ Lý Mặc nhìn thấy con trai mình được một cô nương đưa về, tâm tình của nàng có chút phức tạp.

    Dung mạo Lâm Uyển Đình rất có ưu thế, hơi thở văn hóa trên người nàng làm cho người khác rất có hảo cảm.

    Nói cách khác, lúc trước khi Tôn Kiêu Dương biết Lâm Uyển Đình thích Lý Mặc, bài xích nàng như vậy chính là vì khí chất Lâm Uyển Đình độc đáo, nàng đẹp theo kiểu thanh nhã cổ điện.

    Đối với người làm trong ngành giáo dục như mẹ Lý Mặc, nàng không thể nghi ngờ đối với cô nương trước mặt có ấn tượng đầu tiên rất tốt.

    "Cháu là?" Mẹ Lý Mặc có chút kinh nghi bất định nhìn Nhất Nhất hỏi.

    Dù sao đã là buổi đêm, rất khó để người khác không nghĩ nhiều, nhưng Nhất Nhất từ trước đến nay không bao giờ nghĩ nhiều.

    "Chào dì, cháu là bạn Lý Mặc, cháu thấy hắn uống say ở quán bar nên đưa hắn trở về."

    Nhất Nhất nói không có vấn đề gì, nhưng mẹ Lý mặc cũng từng ở tuổi thiếu nữ, công việc của nàng cũng tiếp xúc với nhiều thiếu nữ.

    Mẹ Lý Mặc trầm mặc, tiếp nhận con trai mình, nàng nhìn ra thiếu nữ trước mặt có chút tâm tư đối với con trai mình.

    "Không tốt, Nhất Nhất, vị nữ sĩ trước mặt cho rằng ngươi thích Lý Mặc."

    Nhất Nhất rùng mình, nàng không quên Lâm nữ sĩ là yêu thầm, không thể để ai biết.

    Nói cách khác, nếu ai biết, vậy chẳng phải nàng đã phá hủy quỹ đạo đã định ra sao, nhiệm vụ của nàng sẽ thất bại sao?

    Cho nên Nhất Nhất lời lẽ chính đáng phủ nhận nói: "Không, dì hiểu lầm, cháu không thích Lý Mặc."

    Nhìn mẹ Lý Mặc không nói lời nào, Nhất Nhất lại cường điệu một lần nữa: "Cháu thật sự không thích hắn."

    Nghe vậy thần sắc mẹ Lý Mặc càng thêm phức tạp, nàng nhìn Nhất Nhất nhẹ gật đầu: "Được, con gái, dì đã biết."

    Nhất Nhất nghĩ sự tình đã được giải quyết, nàng thỉnh cầu với mẹ Lý Mặc: "Không cần đem chuyện cháu đưa hắn về nói cho hắn biết."

    Nhất Nhất nghĩ ban đầu Lý Mặc không biết Lâm Uyển Đình đi theo hắn, cho nên nàng không thể để hắn biết.

    Nhất Nhất cảm thấy có lẽ nàng đã hiểu lầm Lâm nữ sĩ, nàng không phải biến thái theo dõi, nàng chỉ muốn bảo vệ người trong lòng mà thôi.

    Phải rồi, địa cầu có một loại xưng hô để diễn tả hành động này, "Hộ hoa sứ giả".

    Nhưng mà đó là giống đực làm với giống cái, nếu là giống cái làm với giống đực, chắc hẳn là.. "Hộ thảo sứ giả" đi!

    Nhất Nhất cùng Nhị Nhị đều cảm thấy logic này không có vấn đề gì, không chỉ như vậy, bọn họ còn đắc ý dào dạt.

    "Nhìn Lý Mặc ở quán bar, sau đó đưa hắn về nhà, thật tốt, đêm nay những gì Lâm Uyển Đình phải làm ngươi đều hoàn thành, thật không hổ là Nhất Nhất."

    Đối mặt với sự ca ngợi của Nhị Nhị, Nhất Nhất nỗ lực không cho khóe môi của mình nhếch lên.

    "Đâu có, Nhị Nhị ngươi quá khen! Ta còn cần phải làm nhiều, không thể kiêu ngạo, phải tiếp tục bảo trì, không ngừng cố gắng."

    Mà mẹ Lý Mặc đỡ con trai mình nhìn bóng dáng Nhất Nhất, không khỏi thở dài: "Thật là một cô nương ngốc."

    Yên lặng vì con trai mình làm nhiều như vậy, còn không cầu hồi đáp, bộ dạng nàng ngựa quen đường cũ như vậy, hẳn không phải lần đầu tiên.

    Trên thực tế, Lý mẹ đã hiểu lầm, từ trước Lý Mặc đều tự mình trở về, chẳng qua Lâm Uyển Đình đi theo sau thôi.

    Lý mẹ nhìn thoáng qua con trai đang say bất tỉnh nhân sự của mình, trong lòng càng bất đắc dĩ.

    "Con trai, có một cô nương ngốc như vậy trộm thích con, vì cái gì con không thể phấn chấn lên chứ?"

    Lý Mặc là một nam nhân ít nói và vô cùng biết khống chế, dù mỗi đêm hắn đều đi bar uống say, nhưng hắn chưa bao giờ bỏ lớp học bổ túc ban ngày.

    Tuy rằng Lý Mặc và Lâm Uyển Đình đã thi đậu đại học, nhưng trong kì nghỉ hè bọn họ vẫn vì tương lai mà cỗ gắng học tập.

    Vốn dĩ Lý Mặc định cùng Tôn Kiêu Dương cùng đi du lịch, hiện giờ hắn chỉ có thể chăm chú vào việc học.

    Mà Lâm Uyển Đình biết được nơi Lý Mặc học bổ túc, tự nhiên cũng vào đó học.

    Lâm Uyển Đình luôn nghĩ mọi cách để có thể thấy Lý Mặc, nhưng trừ việc này ra, nàng sẽ không chủ động làm gì.

    Giống như ở cao trung, Lâm Uyển Đình ngồi phía sau Lý Mặc.

    "Nhị Nhị, người yêu thầm nên làm những gì?"

    Nhất Nhất không có tình cảm, nàng tự nhiên không biết một thiếu nữ yêu thầm sẽ làm thế nào để đối mặt với nam nhân nàng thích.

    Cho dù nàng phục chế toàn bộ Lâm Uyển Đình, nhưng cũng chủ là hình thức bề ngoài.

    "Đừng gấp Nhất Nhất, ta đã tìm ra tin tức trên địa cầu rồi."

    "Có, sổ tay yêu thầm, ngươi làm theo toàn bộ quyển sổ tay này chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì."

    * * *

    Mình định mở thêm một truyện nữa nhưng mình vẫn ra đều chương của truyện này nhaa.
     
  9. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 4.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [1. Luôn bám theo đối tượng, 2. Để ý mỗi lời hắn nói, 3. Luôn muốn tiếp xúc với hắn, 4. Khi đối phương nói chuyện với mĩ nữ sẽ dùng mọi cách dời đi sự chú ý của hắn, 5. Luôn muốn biết bí mật của đối phương, 6. Tìm mọi cách để gặp đối phương, 7. Luôn muốn đối phương dành thời gian ở bên cạnh mình, 8. Lấy cớ để đối phương giúp mình, 9. Hỏi thăm mọi tin tức của đối phương, 10. Thích đưa cho đối phương đồ vật của mình.]

    Nhị Nhị nói một lúc rồi hỏi: "Nhất Nhất, ngươi nhớ kỹ chưa?"

    Vẻ mặt Nhất Nhất thâm trầm, nàng nghiêm túc gật đầu, không ngờ loại chuyện này trên địa cầu cũng có rất nhiều học vấn.

    "Hơn nữa, ngươi phải nhớ kĩ, Lâm nữ sĩ yêu thầm Lý Mặc, cho nên chúng ta nhất định không thể để người khác biết nàng thích hắn."

    "Nhị Nhị, ngươi yên tâm, ta đã biết. Ta sẽ làm tất cả những yêu cầu trên nhưng tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân thích Lý Mặc."

    "Đúng, tới địa cầu ngươi liền trở nên thông minh, địa phương này thật tốt."

    Cho nên thời điểm học bổ túc, Lý Mặc cảm thấy gáy mình sắp cháy.

    Nhất Nhất chỉ là làm theo những gì Lâm Uyển Đình làm, nhìn chằm chằm hắn.

    Hiển nhiên, một vị nữ sĩ ngượng ngùng nội liễm nhìn chăm chú người mình thích, cùng với ánh mắt nhìn chằm chằm chết không thay đổi của Nhất Nhất quả thật không thể so sánh, nhưng Nhất Nhất không thể hiểu được điều này.

    Lý Mặc không thể nào bỏ qua ánh mắt của Nhất Nhất, hắn xoay người nhìn nàng, nhàn nhạt hỏi: "Lâm đồng học, có chuyện gì sao?"

    "Không có gì!" Nhất Nhất không do dự nói.

    Sau đó nàng nghĩ nghĩ, cảm thấy bản thân nên cường điệu vài chuyện, cho nên nàng nhanh chóng nói: "Tôi không thích cậu!"

    Lý Mặc: "..."

    Lý Mặc một lời khó nói hết nhìn Nhất Nhất, sắc mặt hắn cũng phức tạp, Nhất Nhất không biết trên đời có một sự tình tên là "giấu đầu lòi đuôi".

    Trước nay, Lý Mặc không phải người chú ý quá nhiều tới nữ sinh, trừ bỏ bạn gái trước của hắn Tôn Kiêu Dương, đây là đối tượng duy nhất hắn hiểu biết tương đối nhiều.

    Cho dù Lâm Uyển Đình vẫn luôn ngồi sau hắn, nhưng hai người đều không phải người thân thiện, hay nói, không có nói chuyện nhiều.

    Ấn tượng Lý Mặc đối với Lâm Uyển Đình cũng chỉ là ủy viên học tập tích cách tốt, nàng và đồng học trong lớp có quan hệ không tồi, hắn thường xuyên nghe người khác nói về nàng, nhưng Lý Mặc không để ý.

    Chẳng qua nhìn Lâm Uyển Đình như vậy, đột nhiên Lý Mặc nhớ tới lời của mẹ hắn nói với hắn sáng nay.

    "A Mặc, tối qua có một cô nương đáng yêu xinh đẹp đưa con về, nhưng mẹ đã đồng ý với người ta không nói ra."

    "Con thông minh như vậy, hẳn là sẽ nghĩ đến đi?" Mẹ Lý ý vị thâm trường nhìn Lý Mặc.

    Lý Mặc không khỏi ngẩn ra, hắn vì sao lại nghĩ đến Lâm Uyển Đình?

    Dựa vào tính cách Lâm Uyển Đình, sao có thể đến quán bar? Cho dù là vừa nãy, Lý Mặc cảm nhận được tâm tư của nàng đối với hắn, nhưng hắn cũng không nghĩ đến người đó là nàng.

    Chẳng qua, chuyện này vẫn để lại dấu vết trong lòng Lý Mặc.

    Lý Mặc nhấp môi, xoay người lại.

    Mà Nhất Nhất và Nhị Nhị thở dài nhẹ nhõm, hơn nữa còn cảm thấy bản thân thật cơ trí.

    "Nhất Nhất, ngươi khiến ta lau mắt mà nhìn, làm rất tốt, nhìn dáng vẻ này của chúng ta, chắc hẳn có thể hoàn thành nhiệm vụ thật tốt."

    Nhất Nhất cao hứng gật đầu nói: "Đúng vậy, thoạt nhìn dễ hơn so với những gì ta tưởng tượng."

    Chờ lúc tan học, Lý Mặc cùng bạn bè đàm luận chuyện gây dựng sự nghiệp, Nhất Nhất như cũ đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm hắn.

    Ánh mắt của nàng làm người khác không thể bỏ qua, bạn bè Lý Mặc đều vỗ vai trêu ghẹo hắn, ý tứ gì thì không cần nói cũng biết.

    Tình huống này của Nhất Nhất, làm cho bọn họ đều cho rằng Lâm Uyển Đình thích Lý Mặc.

    Lý Mặc nhăn mày, hắn không thích bọn họ dùng phương thức ngả ngớn như vậy để nói về tình cảm của người khác. Nhưng Lý Mặc biết bọn họ không ác ý nên không nói gì thêm.

    Chỉ là trong đầu Lý Mặc hiếm thấy ngoại trừ Tôn Kiêu Dương, mà vì một nữ sinh khác mà buồn rầu.
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng bảy 2021
  10. Phuongxgd2909

    Bài viết:
    6
    Chương 4.2:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Uyển Đình không có thổ lộ tình cảm với mình, hắn có thể bỏ qua và bảo trì khoảng cách với nàng.

    Nhưng Lý Mặc lại cảm thấy, Lâm Uyển Đình như vậy, muốn bỏ qua nàng thật khó khăn, bởi vì biểu hiện của nàng đối với hắn rất rõ ràng.

    Đến cả khi Lý Mặc đi vệ sinh, Lâm Uyển Đình vẫn còn theo sau hắn, thật sự làm Lý Mặc không thể nhịn được.

    Vì sao Lý Mặc không cần xoay người liền biết người theo sau là Lâm Uyển Đình? Vì hắn đối với ánh mắt của nàng dần trở nên quen thuộc, thật đáng sợ a!

    Lý Mặc là người tính tình lãnh đạm, tích cách này kết hợp với khuôn mặt của hắn càng thêm mê người.

    Hắn thường xuyên ăn mặc đơn giản, điển hình là đen và trắng, Lý Mặc đúng thật là một đóa hoa cao lãnh.

    Hắn thành thục, trưởng thành hơn so với bạn cùng lứa, chỉ là ngẫu nhiên cười nhàn nhạt giống như xuân về hoa nở khi đối mặt với Tôn Kiêu Dương.

    Lý Mặc như vậy, rất lý trí, hắn hầu như sẽ không vì chuyện gì mà thất thố, trừ bỏ thời điểm Tôn Kiêu Dương rời đi.

    Nhưng lúc này, sắc mặt Lý Mặc rất không tốt, gần như xuất hiện cảm xúc tức giận.

    "Cậu rốt cuộc muốn làm gì?" Lý Mặc nghiến răng nghiến lợi nói với Nhất Nhất.

    Lý Mặc giữ chặt Nhất Nhất, khống chế ở vách tường trên hành lang.

    Lý Mặc rất cẩn thận, sẽ không làm đau Nhất Nhất, cũng sẽ không tiếp xúc với nàng quá nhiều.

    Trong nháy mắt Lý Mặc có động tác, Nhất Nhất liền phản ứng lại, bản năng muốn đem Lý Mặc vứt ra.

    Nhưng lúc này, nàng nhớ đến thân thể người địa cầu yếu ớt, nếu nàng phản kháng, phỏng chừng Lý Mặc sẽ trở thành bãi thịt vụn.

    Nhất Nhất nghĩ đến công kích của người địa cầu chẳng tổn thương thân thể nàng một chút nào, cho nên nàng mặc kệ.

    Đôi mắt Lý Mặc mang theo lửa giận đối mặt với đôi mắt thanh triệt của Nhất Nhất, thậm chí là kinh ngạc, ngượng ngùng đều không có.

    Mặt ngoài Nhất Nhất nhìn như Lâm Uyển Đình ngày thường, dịu dàng thong dong, đây là hình thức bắt chước của Nhất Nhất.

    Nhưng nàng như vậy, ngược lại làm cảm xúc Lý Mặc bình tĩnh lại, hắn ý thức được bản thân đã xúc động.

    Nhưng ngày thường hắn sẽ không như vậy, thật sự là ánh mắt của Lâm Uyển Đình làm hắn tâm phiền ý loạn.

    Trước kia hắn sẽ không để ý ánh mắt của người khác, nhưng ánh mắt Lâm Uyển Đình cùng người khác không giống nhau.

    Nghe thấy Lý Mặc hỏi chuyện, Nhất Nhất hơi sửng sốt, chuyện này không giống những gì nàng dự kiến.

    Nhưng nàng rất nhanh trả lời lại: "Nhìn cậu!"

    Thanh âm Lâm Uyển Đình mềm mại, thậm chí sắc mặt nàng ôn nhu vô cùng, lại làm cho Lý Mặc lòng tràn đầy vô lực.

    Đột nhiên, thần sắc Lý Mặc ngưng lại.

    Hắn cách Lâm Uyển Đình rất gần, có thể ngửi được mùi hương trên người nàng rất rõ ràng, đây là hương vị đêm qua hắn ngửi được.

    Tuy rằng lúc đó Lý Mặc say bất tỉnh nhân sự, nhưng hắn cảm nhận được bản thân nằm trong ngực của một người có mùi hương rất dễ ngửi, làm hắn càng thêm thả lỏng ngủ.

    Cho tới tối hôm qua Lý Mặc chỉ có thể nhớ mùi hương như có như không quanh quẩn ở chóp mũi mình, cho nên khi mẹ hắn nói những lời đó, trong lòng hắn có chút khác thường.

    Lúc này, Lý Mặc kinh nghi bất định nhìn Nhất Nhất, chẳng nhẽ người đưa mình về tối qua là nàng.

    Lý Mặc trực tiếp hỏi: "Tối qua cậu đưa tôi về nhà phải không?"

    Đôi mắt Nhất Nhất không thể khống chế, trừng lớn, hắn sao lại biết?

    Nàng nhanh chóng phản bác: "Không phải tôi!"

    Nhưng Lý Mặc vẫn luôn chú ý Nhất Nhất, đem toàn bộ biểu tình của nàng thu lại, trong lòng hắn hiểu rõ.

    Lý Mặc nhanh chóng buông Nhất Nhất ra, không nhìn nàng, xoay người sang chỗ khác nói: "Đừng đi theo tôi nữa."

    Lâm Uyển Đình không có tỏ tình với hắn, Lý Mặc cũng không tiện từ chối nàng.

    Nhưng hắn cho rằng, dựa vào tính tình Lâm Uyển Đình, lạnh lùng trừng mắt với nàng như vậy, nàng sẽ không lại đi theo mình.

    Tuy rằng Nhất Nhất thật sự muốn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng Lý Mặc nói như vậy, vậy nàng liền trở về.

    Rốt cuộc Nhất Nhất nhớ rõ bản thân đang yêu thầm, phải âm thầm tiến hành, Lý Mặc đã phát hiện thì không thể tiếp tục làm nữa.

    Nhất Nhất dứt khoát xoay người rời đi, lại làm cho Lý Mặc không kịp phản ứng lại.

    Lúc này, hắn thế nhưng lại cảm thấy Lâm Uyển Đình rất nghe lời, có điểm đáng yêu? Lý Mặc lắc lắc đầu, nhanh chóng quên mất ý nghĩ này.
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng bảy 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...