Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Ngược Tra Nam - Bách Lý Tiêu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi tuitenlakim, 4 Tháng chín 2020.

  1. tuitenlakim khóa

    Bài viết:
    0
    Tên truyện: Xuyên nhanh Ngược tra nam

    Tác giả: Bách Lý Tiêu

    Editor: Tuitenlakim

    Số chương: 268

    Nguồn: 花语女生网

    Thể loại: xuyên nhanh, hệ thống, truyện xuyên nhanh, hệ thống, ngược tra nam, công lược.

    Giới thiệu truyện:

    Thiên kim Lạc thị Lạc Vân bị người yêu của bạn trai cũ tông xe mà chết. Chết đi liền đi vào một thế giới khác, trói buộc với hệ thống, bắt buộc phải tiến hành công lược tra nam, đủ số điểm mới đủ về nhà.

    Lạc Vân nhìn ánh mắt đầy hiềm khích của tra nam với mình, câu câu môi, chờ tới cuối cùng đi.

    Ma Hoàng: "Tỷ tỷ, ta thật sự không biết đó là tỷ."

    Minh Vương: "Bổn vương hối hận rồi!"

    Yêu đế: "Vân nhi, trước đây là ca ca oan uổng muội."

    Thiên đế: "Trước đây là ta không bảo vệ ngươi tốt."

    Lạc Vân nhìn bọn họ, cười lại cười, hồn phách biến đi..

    Nữ chủ trầm ổn điềm tĩnh, tính cách cặn bã, lúc thì chảnh chọe, lúc lại vờ trà xanh bạch liên, có mới nới cũ, không lưu tình.

    Link thảo luận đóng góp: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của tuitenlakim
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng chín 2020
  2. tuitenlakim khóa

    Bài viết:
    0
    Chương 1 Chương mở đầu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "A Tẩm, em phải tin tưởng anh, anh là thật lòng yêu em, anh cùng Cố Niệm chỉ bất quá chính là gặp dịp thì chơi thôi, em không thể đối xử với anh như vậy" Tôn Nguyên kéo tay của Lạc Vân, khẩn trương giải thích.

    Lạc Vân chỉ là nhẹ nhàng hất tay của Tôn Nguyên ra, nhẹ nhàng cười cợt.

    Tôn Nguyên lập tức đã cảm thấy mình khả năng vẫn là có hi vọng, lập tức dự định thêm một mồi lửa, lại nghe được âm thanh vô tình của Lạc Vân nhẹ nhàng vang lên.

    "Vậy thì thế nào đây, anh đối với cô ta là gặp dịp thì chơi, làm sao biết ta đối với ngươi không phải gặp dịp thì chơi đây, huống chi đồ vật người khác đã dùng qua, ta thế nhưng là không có hứng thú." Lạc Vân đem những lời lảm nhảm bên tai nhẹ nhàng ném đi, trong mắt còn mang theo sáng rỡ ý cười.

    Tôn Nguyên mở to hai mắt nhìn, dáng vẻ mặt không thể tin "A Tẩm."

    Lạc Vân trừng mắt nhìn "Bằng không tôi còn đang suy nghĩ làm như thế nào đưa ra chia tay mới không đột ngột, ai biết anh vừa vặn đem cơ hội này đưa tới cửa, tôi còn không tiếp thụ đạo lý sao."

    Tôn Nguyên lập tức cũng cảm giác từ trước đến nay cùng mình ở một chỗ không phải nữ nhân trước mắt vô tình mà lạnh lùng này, cô mặc dù cười, lại phảng phất để cho người ta như rơi xuống vực sâu băng lãnh thấu xương.

    Sau khi nói xong, Lạc Vân liền hất tay Tôn Nguyên ra, sau đó từ trong túi sách của mình móc ra một bao khăn tay, rút ra một tấm, nhẹ nhàng lau mình tay, sau đó quay đầu rời đi, đem khăn tay ném vào thùng rác cách đó không xa, đi tới cửa lúc mới phảng phất nhớ tới cái gì giống như xoay đầu lại mở miệng "Quên nói cho anh một chuyện, tôi không phải tên Bùi Tẩm, đó là danh tự mà mẹ ta đặt, mọi người đều gọi tôi Lạc Vân."

    Tôn Nguyên còn si ngốc đứng tại chỗ, qua thật lâu mới phản ứng được, Lạc Vân, đại tiểu thư tập đoàn Lạc Thị Lạc Vân. Mình không tiếc phản bội A Tẩm không phải là vì dựa vào Cố Niệm là thiên kim giám đốc sao, ai biết rằng bạn gái mà mình phản bội lại là thiên kim tập đoàn.

    Lạc Vân nhìn thấy bên ngoài đỗ một chiếc xe thể thao màu đỏ, trực tiếp không để mắt đến, dự định đi qua, lại bị Cố Phong gọi lại "Vân nhi, mấy tháng không gặp, em cứ như vậy đối xử với anh sao, lương tâm em không có cắn rứt sao?"

    Lạc Vân nhìn hắn một cái "Có chuyện gì mau nói, thời gian của tôi vô cùng quý giá."

    Cố Phong cười hắc hắc cười "Em ngay cả mặt hàng như Tôn Nguyên này đều có thể coi trọng, em thấy bản thiếu gia thế nào?"

    Lạc Vân ngoắc ngoắc khóe môi, nhìn thẳng hắn "Ngựa tốt không ăn cỏ sau đầu, tôi ở chỗ này với anh chỗ này đã là quá lâu rồi, tha thứ không bồi được, Cố thiếu."

    Lạc Vân nói xong cũng trực tiếp đi, không mang theo một tia lưu luyến.

    Lại không nghĩ rằng, tình huống đột phát, Cố Phong "Cẩn thận" vừa vặn ra khỏi miệng, Lạc Vân liền xoay người lại, vừa dự định ác miệng một chút, lại phát hiện trên người mình truyền đến kịch liệt đau nhức, cả người đã bị xô ra xa bốn, năm mét.

    Lạc Vân thấy rõ ràng người lái xe chính là Cố Niệm, trong lòng thầm mắng một tiếng xà tinh bệnh, lại phát hiện trước mắt biến thành màu đen, lập tức liền không có ý thức.

    Cố Phong chỉ cảm thấy bước chân của mình phảng phất có nặng ngàn cân, từng bước từng bước đi tới Lạc Vân bên người, nhẹ nhàng ôm lấy cô "Lạc Vân, đừng náo, chúng ta về nhà có được không?"

    Tôn Nguyên đuổi theo ra tới cũng đúng lúc nhìn thấy màn này, lập tức cũng cảm giác tâm thần đều nứt, cũng không đoái hoài tới cái khác, nhìn thấy Cố Phong đờ đẫn, trực tiếp quát "Anh thất thần làm gì, còn không mau đem a Tẩm đưa đi bệnh viện."

    Cố Phong lúc này mới phảng phất như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng đem Lạc Vân ôm vào xe thể thao của mình, nhìn thấy Tôn Nguyên đuổi theo xe tới, cũng không nói gì thêm, chỉ là nhẹ nhàng đem Lạc Vân bỏ vào ghế sau trên ghế, sau đó run rẩy nhét mấy lần mới đưa được chìa khóa vào.

    Tôn Nguyên nhìn thấy cái dạng này của Cố Phong, lập tức liền đem hắn kéo tới vị trí kế bên tài xế, mình ngồi lên vị trí tài xế.

    CốPhong run rẩy dùng tay đi chắn máu không ngừng tuôn ra trong miện Lạc Vân, nhưng vô ích, máu vẫn tiếp tục chảy ra.

    Tôn Nguyên vượt vô số cái đèn đỏ, đại khái qua mười mấy phút liền đem Lạc Vân đưa đến bệnh viện, Cố Phong lại như qua một thế kỷ thống khổ.

    Hai người một người tức giận dựa tường, một người bất lực ngồi trên ghế.

    Phòng phẫu thuật đèn sáng lên lại tắt đi, một người mặc áo khoác trắng, mang theo khẩu trang bác sĩ đi ra, mang theo điểm tiếc hận mở miệng "Thật xin lỗi, chúng ta tận lực, Lạc tiểu thư lúc đưa tới liền đã không sai biệt lắm đã mất đi sinh mạng, chúng tôi cứu giúp vô hiệu."

    Tôn Nguyên lập tức cũng cảm giác trời đất quay cuồng, nhưng cũng biết lúc này không phải bi thống thời điểm, vội vàng ổn định cảm xúc "Bác sĩ, tôi có thể vào nhìn xem không?"

    Bác sĩ có chút khó khăn mở miệng "Hiện tại sợ là không được, chờ một lúc nữa mới có thể, ngài cũng biết Lạc tiểu thư yêu nhất sạch sẽ, nhất định là không muốn ngài thấy được dáng vẻ bây giờ."

    Tôn Nguyên luôn luôn tỉnh táo tự kiềm chế giờ phút này lại giống như là như bị điên rống to "Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì hiện tại tôi không thể gặp cô ấy." Sau đó nắm lấy tóc của mình, ngồi xổm xuống, giống như đứa trẻ khóc lên "A Tẩm."

    Cố Phong lại trước nay chưa từng có yên tĩnh trở lại, ngẩng đầu lên nhìn bác sĩ "Ý của ông là Vân nhi qua đời?"

    Bác sĩ nhìn xem Cố Phong nhíu chặt lông mày, trong lòng thở dài một hơi, nhẹ gật đầu "Lạc tiểu thư đã không còn sinh mạng, đã đi rồi."

    Cố Phong chỉ cảm thấy cổ họng của mình bên trong xông lên hương vị máu, nhưng là hắn điềm nhiên như không có việc gì dùng tay lau lau bên môi vết máu, hướng phía bác sĩ lộ ra một mặt tự giễu.

    Bác sĩ vốn là muốn khuyên hắn, nhưng nhìn đến Cố Phong lúc này đành phải yên lặng.

    Cố Phong xoay người rời đi, không mang theo một tia lưu luyến, Tôn Nguyên, Cố Niệm, các ngươi chờ đó cho ta, tôi tất nhiên sẽ để các ngươi chịu đựng gấp trăm lần.

    Ba năm sau.

    Cố Phong nhìn Tôn Nguyên đứng trên đài cao, lộ ra một cái khinh miệt.

    Ba năm, hắn bằng vào lực lượng của mình kế thừa gia tộc, hủy Tôn Nguyên cùng Cố Niệm, hiện tại, mình cũng nên đi bồi Vân mà, sau đó dùng súng ngắn chỉ mình đầu, nhẹ nhàng bóp lấy cò súng, Cố Phong mang theo thỏa mãn hai mắt nhắm nghiền, Vân nhi, anh tới đây.

    Cố Phong phảng phất lại thấy được hình ảnh thiếu nữ vươn tay ra đỡ lấy cánh hoa hải đường, nụ cười kia ánh vào đáy lòng hắn, khắc ghi cả một đời.

    Hắn không chỉ có cũng không nói đến chân tướng cái chết năm đó của Lạc Vân, hắn còn để Cố Niệm được như nguyện gả cho Tôn Nguyên, nhưng lại hủy đi gia tộc Cố Niệm, hủy công ty Tôn Nguyên, để bọn hắn hai người tra tấn lẫn nhau.

    Dù sao tiến vào kia lao ngục cũng quá tiện nghi cho người đàn bà độc ác Cố Niệm kia, hắn muốn để nàng nếm cảm giác bị người mình yêu tra tấn, không quyền không thế, mặc người ức hiếp ngày qua ngày.

    Hôm nay chính là ngày công ty Tôn Nguyên bị ngân hàng tịch thu, Tôn Nguyên bò lên trên đài cao, dự định từ phía trên nhảy xuống, nhưng sau lưng lại có thanh âm gọi lại.

    Cố Niệm đau khổ cầu khẩn Tôn Nguyên "A Nguyên, coi như em van cầu anh, anh coi như không yêu em, anh cũng đã là ba của bảo bảo, nếu anh chết rồi, bảo bảo liền không có ba ba nữa." Sau đó lại đột nhiên tựa như nghĩ tới điều gì, liều mạng khoát tay "Em về sau sẽ không còn giống như kiểu trước đây náo loạn vô lý nữa, coi như em van anh, xuống đây có được hay không, em, em, em đồng ý cùng anh ly hôn, anh xuống đây có được hay không?"

    Tôn Nguyên lại là nở nụ cười "Muộn, đã muộn rồi, kể từ ba năm trước đây đã hết rồi."

    Cố Niệm trong mắt xẹt qua một tia dữ tợn, lại là nữ nhân kia.

    Tôn Nguyên nhìn Cố Niệm, nhẹ nhàng mở miệng "Cô biết không, tôi đáp ứng cùng cô kết hôn trừ bọn người nhà cùng Cố Phong ép buộc, còn có một nguyên nhân chính là, tôi muốn trả thù cô, không tiếc đại giới, bất chấp hậu quả, tiếp xuống, cô liền nên nếm thử bị người ức hiếp thống khổ."

    Cố Niệm không thể tin nỉ non nói "Không có khả năng, cái này sao có thể?" Sau đó đột nhiên ngẩng đầu "Anh làm sao lại biết là em?"

    Tôn Nguyên cười cợt "Tôi đã sớm tra được chứng cớ." Một lát sau mới mở miệng "Cô yên tâm, chứng cứ ta sớm đã để cho người ta mang đi rồi, còn lại chút tiền biển thủ đều để lại cho cô ấy, sẽ không giàu có nhưng cũng sẽ có cuộc sống đầy đủ."

    Cố Niệm nhìn xem hắn, trong mắt viết đầy bướng bỉnh "Anh cứ như vậy yêu cô ta, vì cô ta vậy mà làm loại chuyện này."

    Tôn Nguyên giật giật khóe miệng "Ta cũng là lúc cô ấy rời đi sau mới phát hiện có chút yêu đã sâu tận xương tủy, quả nhiên là thật đáng buồn đáng thương buồn cười a." Nói xong cũng từ từ nhắm hai mắt, quay người nhảy xuống, một giọt nước mắt thuận mặt của hắn trượt xuống, tiêu tán trong gió.
     
    Nhược vânDieuaine thích bài này.
  3. tuitenlakim khóa

    Bài viết:
    0
    Chương 2 Hệ thống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Vân nhìn xem đây hết thảy, trong mắt lại không có chút nào gợn sóng, thậm chí cảm thấy đến có chút buồn cười, không sai, cô chính xác chính là một người lạnh lùng vô tình như thế. Nếu là nói không yêu, thế thì cũng không phải, dù sao lúc trước cô cũng yêu hai người kia, hoặc là nói cô đã từng yêu rất nhiều người, chỉ bất quá thứ tình yêu này, đến nhanh đi cũng nhanh, qua kỳ tình yêu đối với cô mà nói tựa như là không thể thu về rác rưởi, nhiều nán lại trên tay cô một giây, cô đều sẽ cảm thấy vướng bận.

    009 thanh âm máy móc lạnh lùng "Ký chủ nghĩ xong chưa, phải chăng quyết định cùng chúng ta ký hiệp nghị."

    Lạc Vân nhìn thoáng qua trước mặt mình cái này tiểu Mao tròn vo, cười cợt, đúng là có một loại cảm giác câu nhân "Tự nhiên là quyết định đồng ý a, tôi nhát gan, rất sợ chết, có điều vì sao lại lựa chọn ta?" Ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng là trong mắt cô nhưng không có một tia sợ hãi, ngược lại mang theo vài phần trêu tức.

    Lạc Vân sau khi chết liền đi tới cái không gian này, bên trong có một con tự xưng là hệ thống dáng dấp giống mèo con mình đầy lông tròn vo, nghe nói là căn cứ tính cách của cô huyễn hóa ra thành dáng vẻ cô thích.

    Tiểu Mao tròn vo nói với cô là đến từ hệ thống thế giới cao cấp, có thể cho cô cơ hội sống lại, bất quá điều kiện tiên quyết là cô phải đi hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch được điểm tích lũy, sau đó liền cho cô nhìn những chuyện sau khi cô chết.

    Nhìn xem những hình ảnh kia tại trước mắt mình biến hóa, kỳ thật Lạc Vân trong lòng đích thật là không chút gợn sóng.

    009 hiển nhiên là có chút thất vọng, nhưng vẫn là mở miệng giải thích "Bởi vì chúng ta kiểm trắc đến tinh thần của ngươi sóng rất thích hợp hoàn thành nhiệm vụ, huống chi từ trường của cô cùng ta mười phần phù hợp."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu "Ừm."

    009 ý đồ gợi lên hứng thú của Lạc Vân "Hoàn thành nhiệm vụ rồi cô không chỉ có thể một lần nữa thu hoạch được sinh mệnh, mà lại cô còn có thể lựa chọn thân phận của mình, lựa chọn một cái thế giới dừng lại, thậm chí có thể thu hoạch được bất hủ, bất quá đó chính là người có điểm tích lũy rất cao mới có thể đủ làm được."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu, trong lòng lại là có một chút hứng thú "A, bất tử?"

    009 dùng sức nhẹ gật đầu "Đúng vậy, cô thậm chí có thể đi thế giới khác nhau."

    Lạc Vân sờ lên cái cằm "Như thế có chút ý nghĩa."

    Nhìn thấy mình túc chủ không còn là lạnh lùng như vậy, 009 lúc này mới thở dài một hơi.

    Lạc Vân hiểu rõ ban thưởng rồi mới mở miệng nói "Vậy ta phải làm chính là cái gì?"

    009 vội vàng mở miệng "Chính là công lược tra nam ở các thế giới khác nhau."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu nhẹ nhàng nhăn nhăn lông mày "Tra nam?"

    009 hăng hái gật đầu "Không sai, chính là công lược tra nam hệ thống quy định, mặc kệ dùng phương pháp gì, để bọn hắn yêu cô liền thành công."

    Lạc Vân hỏi ngược lại "Tôi dựa vào cái gì biết được bọn hắn yêu tôi?"

    009 mở miệng giải thích "Tôi sẽ vì cô cung cấp số liệu kiểm tra độ hảo cảm, cô có thể để tôi thay cô kiểm trắc độ hảo cảm của đối tượng công lược."

    Lạc Vân có chút rõ ràng tác dụng của hệ thống, ước chừng chính là một vật phụ trợ "Vậy trừ cung cấp độ thiện cảm, ngươi còn có thể làm cái gì?"

    009 vội vàng mở miệng "Tôi có thể giúp cô tiến hành hồi tưởng lại, che đậy cảm giác đau, cung cấp đồ dùng hàng ngày, kỹ năng sinh tồn, bí tịch võ công, tu tiên bí pháp, Tuyệt phẩm Tiên Khí, các loại đan phương dược liệu rất nhiều công năng."

    Lạc Vân vòng quanh 009 dạo qua một vòng, sau đó mở miệng nói "Ngươi không cảm thấy ngươi bộ dáng bên ngoài đầy lông còn tròn vo, dùng loại thanh âm này nói chuyện thật kỳ quái sao?"

    009 không hiểu "Ừ" một tiếng.

    Lạc Vân nhẹ gật đầu, vào tay đem thứ đầy lông tròn vo từ dưới đất bế lên, sau đó nhẹ nhàng cho thứ đầy lông tròn vo thuận vuốt lông, khách quan bình luận "Xúc cảm thật là không tệ." Sau đó lại mở miệng nói "Đổi một thanh âm đi."

    009 sửng sốt một lát, vẫn là bất đắc dĩ đáp ứng, lại mở miệng chính là mềm manh thanh âm "Kí chủ cảm giác thanh âm này thế nào?"

    Lạc Vân nhẹ gật đầu, một mặt nghiêm túc nói "Rất tốt." Trong lòng cũng đã bị manh hóa, cô chính xác là đối cái vật lông xù này không có lực kháng cự.

    Lạc Vân nhìn thoáng qua bốn phía trống không không gian, dò hỏi "Nơi này vẫn luôn sẽ là cái dạng này sao?"

    009 lắc đầu, mềm mềm mở miệng "Dĩ nhiên không phải, theo kí chủ điểm tích lũy tăng nhiều, có thể đi đổi đồ vật cải tạo không gian."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu "Vậy ta thời điểm làm nhiệm vụ có thể tiến không gian không?"

    009 chần chờ một chút, vẫn là cự tuyệt "Đây là không thể a, bởi vì không gian là tuyệt mật, không thể bị thế giới công lược biết được, mà lại vì phòng ngừa chúng ta bị lộ, nếu như kí chủ hướng thế giới công lược người nhắc tới hệ thống không gian, liền sẽ tự động bị cách âm."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu "Vậy ta bình thường làm sao cùng ngươi giao lưu?"

    Hệ thống thè lưỡi "Tôi đang ở trong ý nghĩ của cô, cô trực tiếp tập trung suy nghĩ nói cho tôi liền có thể, lấy túc chủ tinh thần lực không chỉ có thể cùng tôi giao lưu, sợ là có thể nhìn thấy tôi."

    Lạc Vân nhìn thoáng qua mèo nhỏ trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve lông trên người nó "Vậy chúng ta liên lạc trực tiếp là một chiều vẫn là hai chiều?"

    009 bị sờ cực kì dễ chịu, phát ra rất nhỏ hô hô âm thanh "Là hai chiều, tôi có thể che đậy kí chủ, kí chủ cũng có thể che đậy tôi."

    Lạc Vân nhẹ gật đầu "Vậy chúng ta lúc nào có thể bắt đầu nhiệm vụ, ta đã có chút không thể chờ đợi."

    009 trở mình "Hiện tại liền có thể a, nếu như kí chủ đã chuẩn bị xong."

    Lạc Vân cười cợt "Vậy chúng ta bây giờ liền bắt đầu đi."

    Lạc Vân chỉ cảm thấy đầu não một trận mê muội, liền bị người hung hăng ném trên mặt đất, phảng phất tại ném cái gì tựa như rác rưởi "A, Minh Đế ánh mắt vẫn là trước sau như một thật tệ a."

    Lạc Vân tuấn mỹ nam tử trước mắt, trong lòng thầm mắng hệ thống một tiếng, lại bị nam tử kia nắm cằm, cái cằm truyền đến đau đớn thấu xương, Lạc Vân vội vàng để hệ thống che đậy cảm giác đau, lúc này mới giảm bớt.

    Nam tử kia khơi gợi lên khóe môi "Bất quá cái túi da này vẫn còn là nhìn được, không hổ là Cửu Vĩ Hồ biến câu nhân chơi đùa, chậc chậc, cái dung mạo này ta thật ra thật rất thích đây, không bằng liền đưa cho ta đi." Ngoài miệng nói lời nói tàn nhẫn, trên mặt lại mang theo điểm ý cười.

    Nói xong cũng buông lỏng cằm của nàng ra, sau đó dùng khăn tay xoa xoa tay, tiện tay đưa khăn tay vứt xuống trên mặt Lạc Vân, quay người liền rời đi, vẫn không quên phân phó lính canh ngục canh gác, để bọn hắn đưa cho cỗ thân thể này chút đồ ăn.

    Lạc Vân ở trong lòng thầm mắng, cái gì câu người Cửu Vĩ Hồ, cái dung mạo gì so với cô còn yêu nghiệt câu người sao.

    Hệ thống băng lãnh thanh âm truyền đến "Phát hiện cặn bã Quỷ Đế huyền phách, hệ thống cho điểm 95, vì có thể công lược đối tượng."

    Tiếp lấy truyền đến liền lại là thanh âm manh nhuyễn kia "Có lỗi với kí chủ, tôi chưa kịp truyền tống kịch bản giới thiệu, là hiện tại truyền tống hay là để sau?"

    Lạc Vân không chút do dự "Hiện tại." Không có kịch bản cô hiện tại không hiểu ra sao, mà lại cảm giác phi thường không tốt.

    Hệ thống nhắc nhở: "Kịch bản giới thiệu truyền vào, mời túc chủ chú ý kiểm tra và nhận."

    Lạc Vân lập tức cũng cảm giác đầu não phảng phất nổ rớt, Lạc Vân cố nén khó chịu chỉnh lý tốt kịch bản.
     
    Nhược vân thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...