Hiện Đại [Edit] Kiều Thê Lão Đại Của Ảnh Đế - Kate Là Thất Thiếu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bé Bánh, 20 Tháng mười hai 2020.

  1. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Kiều thê lão đại của ảnh đế

    Tác giả: Kate là thất thiếu

    Editor: Bé Bánh.

    Tình trạng: Hoàn bản gốc và đang edit.

    Lịch đăng: Một tuần 3_7 chương.

    Thể loại: Tản văn 1v1, hiện đại, ngôn tình, hào môn thế gia, ngành giải trí, HE, cường cường, ngọt sủng, tiểu Huyền huyễn.

    Link thảo luận góp ý:

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Bé Bánh


    [​IMG]

    Văn án:

     
    Gill, Vung troi rieng, AmiLee3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng hai 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Không cam lòng nhưng không dám nói.

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nước M, trên võ đài

    "Bịch" kèm theo đó là một thứ gì đó nặng nề rơi xuống, và một loạt âm thanh..

    Lâm Chỉ Vi lần thứ N+1 bị quật ngã trên mặt đất, lần này rơi không nhẹ, trực tiếp không dậy nổi.

    Mặc dù ở một giây trước cô đã cố gắng bảo vệ cái mông của mình, nhưng lực đánh vào quá mạnh, lần này eo đoán chừng là cũng muốn gãy luôn.

    Cô nhớ mang máng mình vừa nghĩ sẽ đánh vào chính giữa, còn chưa kịp làm gì, đã bị vác lên, ngay sau đó gắt gao ngã trên mặt đất.

    Như bóp chết một con châu chấu, không kịp bay nhảy mấy lần đã ngừng thở.

    Không có một chút do dự, không có một giây đồng tình.

    Cô nghĩ, giả chết được rồi, như vậy hôm nay huấn luyện có phải hay không lập tức đã xong, thật là một kế sách hay.

    Trong nháy mắt nhắm mắt lại, lông mi lại nhịn không được khẽ lay động.

    "Lâm Chỉ Vi, tốt nhất em đứng lên"

    Một giọng nam trầm thấp mang theo hàn ý lạnh thấu xương truyền đến, Lâm Chỉ Vi thoáng mở một khe hở ở trên khuôn mặt, mơ hồ nhìn cách đó không xa người đàn ông một thân hàn ý, thân hình thon dài lúc này đang từng bước một hướng cô chậm rãi lại gần.

    Cô muốn sống, suy nghĩ này khiến cô ngay lập tức đứng dậy, "Anh họ, anh có thể bỏ qua cho em lần này không.."

    Anh mở con mắt đen thâm thúy, một thân quần áo thể thao màu đen, đẹp tựa điêu khắc giờ phút này lại mang theo uy nghiêm không thể nghi ngờ, khóe miệng mím lại, xung quanh tản ra khí lạnh thấu xương.

    Lâm Chỉ Vi không khỏi rùng mình một cái.

    Anh, em thật sự không làm được, thật không biết sáu năm trước mắt anh có bị mù hay không, muốn đem vô danh lĩnh vực giao cho em, Lâm Chỉ Vi không dám nhìn thẳng anh ta, nhỏ giọng lẩm bẩm.

    Người đàn ông trước mắt, chính là lãnh chúa của vô danh lĩnh vực, Lâm Quỳnh Cửu, cũng là anh họ của Lâm Chỉ Vi.

    "Không có ai từ nhỏ đã là người lãnh đạo" Lâm Quỳnh Cửu ôm tay, khẳng định nói.

    Lâm Chỉ Vi nhìn Lâm Quỳnh Cửu thái độ thoáng có một tia hòa hoãn, tiếp tục nói "Anh họ, anh nhìn em từ đầu tới chân bộ dạng yếu ớt, nào có điểm nào giống anh."

    Lâm Quỳnh Cửu nhướng mày ngược lại nói, "Đó là do em không biết cố gắng"

    Lâm Chỉ Vi nghĩ, lão tử không phục nhưng là lão tử không dám nói.

    Sáu năm trước cô khuôn mặt trắng hơn tuyết, là một cô gái nhỏ xinh xắn, có không ít chàng trai lén đưa thư tình, muốn cùng cô hẹn hò yêu đương. Có cuộc sống bay bổng, tự do tự tại, vui vẻ qua ngày không bị ràng buộc.

    Cuộc sống nhẹ nhàng, thảnh thơi, dù không biết tương lai phát triển như thế nào, nhưng làm một tiểu thư sống an nhàn thì vẫn có thể

    Cho đến một ngày nào đó Lâm Quỳnh Cửu đến nhà chơi, cùng cha cô ngồi nói chuyện, thế nào lại muốn cô là người kế thừa của anh ta.

    Cũng cho cô uống xong nước thuốc của vô danh lĩnh vực do Tùy trưởng lão tạo ra, sau đó, cô một năm so với một năm ngày càng xấu đi.

    Cho tới bây giờ, đầu tóc rối bời nói là cỏ dại có thể nuôi gà con cũng không ngoa, con mắt một lớn một nhỏ, bờ môi dày, làn da đen, lỗ chân lông thô to, ngoại trừ khuôn mặt còn lờ mờ duy trì được dáng vẻ vốn có. Theo bản chất mà nói thì dáng vẻ này miễn cưỡng cũng đạt tiêu chuẩn.

    Từ đó đến bây giờ đừng nói là nam sinh đưa thư tình, đến cả nói chuyện mấy câu cũng không có

    Khắp nơi đều lưu truyền tin tức tiểu thư nhà họ Lâm nhan sắc phai tàn, nhưng tất cả mọi người chưa ai thấy qua sự thay đổi của cô, tiểu thư nhà khác lớn lên đều càng ngày càng đẹp, dùng rất nhiều tiền mua quần áo cho chính mình.

    Cha của cô thì ngược lại, không chỉ quyết định thay cho cô, đoạt hết tất cả hi vọng, còn trực tiếp đưa cô vào trong võ trường.

    Lâm Chỉ Vi cúi đầu nhìn chính mình một chút, dáng người cứng nhắc, quanh năm trú đóng ở bên ngoài phơi gió phơi nắng cùng lính đánh thuê không khác nhau là mấy, lại còn xấu..

    Ngoại trừ bạn thân Tiết Viện Viện đi theo mình, thời điểm cô bị nam sinh bắt chuyện ngẫu nhiên gặp qua một hai lần, hoàn toàn không có vận đào hoa, sinh hoạt vô vọng.

    Lâm Chỉ Vi suy nghĩ một lát vẫn là mở miệng, "Anh họ, anh xem em uống xong nước thuốc này, hiện tại bộ dạng này bộ dáng.. Này làm sao sẽ có người phục.."

    "Làm người lãnh đạo không phải dựa vào nhan sắc" Lâm Quỳnh Cửu nói

    "Ngươi để.." Lâm Chỉ Vi đang muốn nói đánh rắm, mãnh liệt phải thu hồi, ổn định lại tâm trạng hỏi, "Vậy anh nhan sắc giá trị như thế, sao không uống chút cái gì che đậy lại"

    "Vì tìm chị dâu của em" Lâm Quỳnh Cửu suy tư nói, chính là lý do này.

    Dựa vào.. Vậy anh ngược lại là suy nghĩ một chút hạnh phúc của em đi.. Lâm Chỉ Vi ở trong lòng mắng.

    Ta choáng nha như bây giờ, hoa đào toàn bộ đều không có, tất cả nam sinh đều không dám lại gần.

    Đáng giận Lâm Quỳnh Cửu, Lâm Chỉ Vi ở trong lòng mắng hơn một trăm lượt, biến thái, ác ma, chờ chị dâu trở về cô tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối phải cáo trạng.

    Lâm Quỳnh Cửu khẽ nhướng mày yếu ớt nói, "Em tốt nhất đừng có ý đồ xấu"

    "Em nào dám, ha ha ha ha" Lâm Chỉ Vi chột dạ cười.

    "Anh có thể đồng ý với em, cho em thời gian một năm chuẩn bị, em ở bên trong gia tộc có chỗ đứng, anh sẽ trả lại dung nhan cho em" Lâm Quỳnh Cửu mặt không biểu tình nói, "Nhưng, nếu như em dự định cứ kéo dài như vậy, không làm cái gì, vậy cũng có thể tự gánh lấy hậu quả"

    Lâm Chỉ Vi nghe được bốn chữ trả lại em dung mạo, trong nháy mắt giống như chó xù gật đầu, anh họ, thời đại này không có nhan sắc làm việc rất khó..

    Lâm Quỳnh Cửu nhìn ra suy nghĩ của cô, không cần phải nhiều lời nữa, quay người rời đi khỏi võ đài.

    Hi vọng nha đầu kia thật sự có cảm giác hiểu, cũng không uổng phí anh mang theo cô những năm này, kỳ thật nha đầu kia rất có thiên phú, ý đồ xấu cũng nhiều, chỉ là luôn luôn tiêu dao thoải mái đã quen, một chữ tổng kết, chính là lười.

    Luôn luôn đề cao việc không liên quan đến mình, chỉ là ở vô danh lĩnh vực, lại là người Lâm gia, nghĩ muốn giữ mình, an ổn làm người là không đủ.

    Lâm Chỉ Vi đợi Lâm Quỳnh Cửu rời đi, lập tức nơi nới lỏng gân cốt, cảm thấy con đường tương lai vô cùng rộng mở. Tuy nhiên như sắp xếp ban đầu, hạng mục từ trước đến nay cô không muốn tham dự trở nên nổi bật, đi ngược lại với lý tưởng của cô, lý tưởng của cô rất lớn chính là ăn, ngủ, hưởng thụ, tốt nhất đừng bị quá nhiều người biết đến, kèm theo một điều, có một đống trai đẹp vây quanh thì càng tuyệt vời.

    Nhưng hiện tại đều thay đổi, vậy thì tới đây đi, những năm này hưởng thụ cũng đủ rồi.

    Lập tức trong mắt hiện lên tia ánh sáng giảo hoạt, bắt đầu nghiêm túc tính toán lên kế hoạch.

    Vô danh lĩnh vực, chỗ bờ Đông Hải Nước M, với tư cách độc lập với các nước, quốc gia liên minh cho tới nay đã có mấy trăm năm lịch sử, lúc trước là do các quốc gia một ít con nhà có địa vị tham gia hoặc là thế hệ sau của những người có tiền sáng lập hiệp ước đồng minh, sau từng bước hình thành tiểu quốc.

    Năm đó các đại gia tộc lớn mạnh của các vùng, đều chú trọng võ học, dần dần có một ít gia tộc bắt đầu rục rịch ý đồ khơi mào chiến tranh dùng thực lực lớn mạnh của mình để độc chiếm tài sản.

    Lúc ấy thực lực thần bí nhất khó lường chính là Lâm gia, chủ nhân Lâm gia cho gọi tất cả mọi người trong dòng họ dẫn đầu ký kết hiệp ước đồng minh trở thành người đứng đầu, lại cho thêm mười hai vị trưởng lão phụ trách quản lý toàn bộ các hạng mục, lúc này mới tránh khỏi hao tổn ở bên trong giữa các đại gia tộc, đồng thời cũng vì các quốc gia giải quyết phiền toái tiềm ẩn, một phần súng ống đạn được giao dịch dưới mặt đất và chợ đen trong nháy mắt yên tĩnh không ít.

    Bây giờ đứng đầu vô danh lĩnh vực là anh họ của Lâm Chỉ Vi - Lâm Quỳnh Cửu.

    Mà Lâm Chỉ Vi, đúng là Lâm Quỳnh Cửu tự mình chọn làm người thừa kế đời tiếp theo.

    Đáng tiếc Lâm Chỉ Vi những năm này không chỉ có bộ dáng ngày càng không dám lấy lòng, thanh danh cũng càng ngày càng kém.

    Lâm Chỉ Vi khẽ thở dài, chỉ tự trách mình quá lười, thêm nữa dung mạo không còn, những người kia chỉ tốt ở bề ngoài, sau lưng lại chửi rủa vu cáo hãm hại.

    Nhưng bây giờ nếu như ở bên trong gia tộc có chỗ đứng sẽ có thể lấy lại dung nhan, tự nhiên phải suy nghĩ thật tốt những năm này đến tột cùng làm bia đỡ đạn như thế nào.
     
    Gill, vonhung, AmiLee2 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng một 2021
  4. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Tự động tìm tới

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Chỉ Vi bước ra khỏi trận đấu lúc này cô cảm thấy hôm nay ánh mặt trời hết sức chướng mắt, không biết là tâm tình hơi thay đổi, hay có chuyện gì tốt sắp xảy ra.

    Ngay lúc cô đang suy nghĩ, một bàn tay đánh tới, thiếu chút đánh cho hồ đồ, thoáng chốc trên mặt liền đỏ lên.

    Dựa vào, Vốn dĩ là vận rủi..

    Người vừa tới mang đôi giày cao gót, một thân váy liền áo style mới bản giới hạn, ngực đính kim cương quả thực là chọc mù mắt chó Lâm Chỉ Vi. Giờ phút này trong đầu cô quanh quẩn câu thơ: *Nhỏ váy da, đại ba lãng, uốn éo nhoáng một cái thật giống dạng.. *

    Nữ sinh thấy vẻ mặt đờ đẫn của Lâm Chỉ Vi, lập tức kiêu ngạo, phách lối quát lớn, "Lâm Chỉ Vi, cô đừng giả vờ với tôi, tại sao lại quyến rũ vị hôn phu của tôi, nhìn người cô cực xấu xí còn có cái suy nghĩ này.." Lâm Chỉ Vi trừng lớn hai mắt, "Chị gái à, cô mắt què hay là tai mù, tôi khi nào quyến rũ vị hôn phu của cô?"

    Mẹ nó cô đã N năm không có cùng nam nhân nói hơn mấy câu nói, còn quyến rũ, nhìn dáng vẻ nữ sinh tức hổn hển, một chút quyến rũ cũng không có.

    "Cô còn nói xạo, tin nhắn Wechat tôi đều lưu ở đây, đây có phải là Wechat của cô, có phải là ảnh đại diện của cô, có phải các ngươi nói chuyện trên Wechat?" Nữ sinh tức giận hai mắt màu đỏ tươi, đưa di động trên người xuống một chút chỉ vào Lâm Chỉ Vi quát mắng.

    Lâm Chỉ Vi ổn định lại tâm trạng, nhìn kỹ lại ảnh đại diện Wechat, không sai chính là cô, hai thiếu Psyduck, nick name Thúy Hoa tiểu khả ái..

    Lại nhìn kỹ nội dung cuộc trò chuyện, đơn giản khó coi như vậy, đủ loại trêu ghẹo.. Đủ loại hình thức ân ái.. Lâm Chỉ Vi ngược lại thấy càng ngày càng có hứng thú, còn vươn tay xuống, nữ sinh lập tức tức giận, "Cô còn có mặt mũi xem, mình nói cái gì đều quên sao, nói, cô đã hẹn Tề Hành đi ra ngoài mấy lần rồi?"

    "Tôi còn không biết anh ta, chị gái à, hơn nữa cô nghĩ thử xem, vị hôn phu nhà cô không hẹn cô ngược lại hẹn tôi như vậy.. Có hợp lý sao?" Lâm Chỉ Vi quả thực dở khóc dở cười, vị nữ tráng sĩ này trí thông minh không quá cao, Wechat giả mạo thành người khác như thế này không khó để nhận ra.

    Tình huống như thế nào đều không tìm hiểu rõ ràng, chỉ tìm được một ít chứng cứ, liền vô cùng lo lắng chạy đến nơi này, xem ra là tính tình bị chi phối, chắc hẳn phía sau có người biết rõ tính cách của cô ta, mới sắp đặt như thế này.

    Nữ sinh đảo con mắt, không có trả lời.

    Giống như Lâm Chỉ Vi nói như vậy cũng có đạo lý, Tề Hành không hẹn vị hôn phu sắp cưới, lại cùng người xấu xí trước mắt này dây dưa, quả thực là mắt có vấn đề.

    Lâm Chỉ Vi thấy nữ sinh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, nhẹ nhàng nói, "Em gái, chị nhìn em cũng là người hiểu chuyện, em tên là gì vậy?"

    Nữ sinh cau mày, tức giận trả lời, "Triệu Cạn Lộ"

    Lâm Chỉ Vi nhẹ gật đầu, Triệu gia, đúng là gia tộc danh tiếng mấy năm gần đây ở vô danh lĩnh vực, ở nước Hoa quốc cũng rất có chỗ đứng, chủ yếu đầu tư một chút vào ngành giải trí, điện ảnh nuôi dưỡng minh tinh và mở rạp chiếu phim.

    Khởi đầu như thế rất tốt, Lâm Chỉ Vi nhịn không được nghĩ cảm ơn người đứng đằng sau sắp đặt kia, cô còn đang suy nghĩ đi nơi nào tìm người có chỗ đứng giúp đỡ mình, cha mẹ không góp sức, một mực nuôi thả, còn ép Lâm Quỳnh Cửu tạo áp lực tuyệt đối không giúp đỡ cô.

    Bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình, Triệu Cạn Lộ cây to trước mặt này, vừa vặn hóng mát.

    "Triệu mỹ nữ, tôi Lâm Chỉ Vi thiếu nữ nghĩa khí có nguyên tắc đẹp, cô xem, lớn lên như thế này, rất an toàn, rất đáng tin, tôi tìm người đứng đằng sau giúp cô, thuận tiện cũng chứng minh trong sạch của mình, như thế nào?" Lâm Chỉ Vi xích lại gần Triệu Cạn Lộ, trong con ngươi mang theo tự tin cùng hấp dẫn, để cho người khác không tự giác nguyện ý tin tưởng cô.

    Triệu Cạn Lộ ngây người mấy giây, cô gái trước mắt này quả thực là không tính có gì lạ cả, còn lộ ra một chút ý đồ xấu, trong con ngươi lóe ánh sáng, tựa như mặt trời rực rỡ chói mắt, chỉ cần chăm chú nhìn lập tức sẽ sa vào.

    "Em gái?" Lâm Chỉ Vi thấy cô ta ngơ ngác không có trả lời, nghĩ rằng cô ta còn đang do dự.

    "A, tốt, nếu cô đã tự nguyện chứng minh, tôi tin cô một lần" Triệu Cạn Lộ chống nạnh, vênh vang đắc ý trả lời.

    Lâm Chỉ Vi nhẹ gật đầu hài lòng, trẻ con rất dễ dạy, "Rất tốt, trước tiên chúng ta thêm Wechat của nhau, nhìn rõ ràng, đây mới là Wechat của tôi, về sau tiện liên lạc", "Đúng rồi trước tiên cô đem những chứng cứ đó gửi cho tôi"

    Triệu Cạn Lộ nghi hoặc xem lại lịch sử, xác thực cô gái trên hình cùng cô gái trước mặt hình dáng giống nhau, nhưng khác biệt là sử dụng nick Wechat khác.

    "Đương nhiên, cô cũng có thể không tin, tôi cũng có rất rất nhiều nick, cho nên tôi cũng không nghĩ dùng cái này chứng minh mình trong sạch, tiếp đến tôi sẽ tiến hành lấy chứng cứ, cô có thể yên tâm" Lâm Chỉ Vi nghiêm túc nói, hơi nhíu mày, trên mặt tràn ngập tự tin không có gì khác thường.

    Triệu Cạn Lộ gật đầu, trong lòng nghĩ Lâm Chỉ Vi hiện tại so với lời đồn không giống nhau, không hề có tướng mạo, ngoại trừ ánh mắt quá mê hoặc giống như là biết nói chuyện, nhưng xem ra là người thẳng thắn, không giống như lời đồn là một người có tâm cơ.

    "Em gái.. tôi vẫn còn muốn nói một chút quan điểm của mình, mặc dù cô rất tức giận, nhưng mà từ trách nhiệm bảo vệ cô gái xinh đẹp, có thể bị loại tiểu tam lẳng lơ tuỳ tiện quyến rũ thì con mẹ nó nam nhân không đáng tin." Lâm Chỉ Vi lắc đầu, hết sức thương xót.

    "Mới.. Mới không có, Tề Hành, Tề Hành đối với tôi rất tốt, rất ôn nhu.." Triệu Cạn Lộ giải thích, không còn tự tin như lúc đầu.

    Tề Hành là một công tử văn nhã, bọn họ cũng là môn đăng hộ đối, nhưng gần đây cô phát hiện Tề Hành liên tục kiếm cớ trốn tránh cô, thái độ cũng thay đổi hết sức lạnh nhạt, trong lòng cô không phải không có chút cảm giác nào, lúc này mới tìm thám tử tư, theo sát và kiểm tra điện thoại di động của anh ta, tìm được một chút manh mối này.

    Thế nhưng người phụ nữ đằng sau giấu rất kỹ, cho dù cô đã kiểm tra rất lâu, tất cả đều bị xóa sạch sẽ.

    "Em gái, cô đừng nóng giận quá, ý của tôi là, cha mẹ của cô sinh cô ra đẹp như vậy không cần phải vì một người đàn ông mà trói buộc mình, ở vô danh lĩnh vực có rất nhiều đàn ông tốt, cùng cô môn đăng hộ đối rất nhiều, cô có thể lựa chọn thật tốt" Lâm Chỉ Vi thân thiết mỉm cười, nói.

    Triệu Cạn Lộ nghe cô nói như vậy, lập tức thẹn thùng cúi thấp đầu xuống, cô ta không phải là không nghĩ tới đi tìm cho mình một bầu trời riêng, thế nhưng.. Có dễ dàng như vậy sao..

    "Được rồi, nếu như chuyện này đã như vậy, vậy tôi không khách khí, em gái, nói chuyện sau, đi trước, có tin tức tôi liên hệ với cô" Lâm Chỉ Vi phất phất tay, chuẩn bị rút lui.

    "Cái này.. Vậy bây giờ tôi phải làm sao"

    "Ăn cơm, đi ngủ, làm đẹp.."
     
    AmiLeeHuyền Trần 22012001 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười hai 2020
  5. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Là cô ta.

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Chỉ Vi về đến nhà chuyện đầu tiên là bật máy tính lên, mở tin nhắn Triệu Cạn Lộ vừa gửi đến đọc qua hết một lượt, sau đó suy nghĩ lại tất cả.

    Thật ra cô đã có đối tượng nghi ngờ, chỉ là còn chưa chắc chắn lắm, đối phương rốt cuộc là có mục đích gì.

    Cô từ trước đến nay không tranh quyền thế, Lâm Quỳnh Cửu trước mắt tạo áp lực, cha mẹ tuyệt đối không dám tự ý quyết định đối tượng hẹn hò cho cô, càng không có khả năng ngăn cản đến đường tiền tài, chỉ có thể là người bên cạnh mình.

    "Vi Vi, mình đến rồi" cùng với một loạt tiếng gõ cửa, Tiết Viện Viện chạy lại gần.

    Lâm Chỉ Vi lập tức thay đổi màn hình máy vi tính.

    Tiết Viện Viện nhìn Lâm Chỉ Vi một bộ dạng thê thảm, trong lòng không khỏi buồn nôn, cùng cô làm bạn thân nhiều năm như vậy, thật đúng là không dễ dàng, gương mặt này, thật sự phải lấy hết dũng khí mới có thể nhìn nổi.

    Nhưng mà ngược lại nhiệt tình trong con mắt, trên mặt mang theo mỉm cười, hỏi, "Vi Vi, làm sao vậy, hôm nay luyện tập quá mệt mỏi sao"

    Lâm Chỉ Vi ngẩng đầu, nhìn thấy Tiết Viện Viện hôm nay ngược lại ăn mặc làm người khác hết sức chú ý, là một cô gái ngọt ngào đáng yêu, ngày bình thường đều trang điểm đơn giản, hôm nay đặc biệt trang điểm hết sức chói lọi, mặc một cái váy màu hồng nhạt, còn phối cái kẹp tóc hồng.

    Hiển nhiên cũng là tỉ mỉ phối hợp, nhạt vừa đúng, còn cố ý giảm bớt trang điểm ở mắt, càng tôn lên làn da trắng mịn, non mềm.

    "Viện Viện, hôm nay cậu đi hẹn hò?" Lâm Chỉ Vi hứng thú hỏi.

    "A.. Chán ghét, là tiệc rượu học trưởng của tớ, bọn tớ đến chúc mừng." Tiết Viện Viện cúi thấp đầu, khuôn mặt đỏ ửng.

    Lâm Chỉ Vi, nếu không phải cô có chỗ dựa là Lâm gia, tôi mới không thèm trả lời cô, nói thế nào cô cũng là em họ Lâm Quỳnh Cửu, vẫn có chỗ đứng, dễ nhận thấy Lâm Quỳnh Cửu hiển nhiên cũng cố ý cất nhắc, bối cảnh như vậy cho dù không có nhan sắc cũng có người nguyện ý nghe theo, không ai có ý kiến gì.

    "Tốt, đúng rồi, cậu biết Triệu Cạn Lộ không?" Lâm Chỉ Vi trừng mắt nhìn, vẻ mặt ngây thơ.

    "Ách, không.. Không biết nha, nhưng có nghe nói qua, làm sao vậy" Tiết Viện Viện trở về gương mặt mỉm cười, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén vô cùng lạnh lẽo.

    Lâm Chỉ Vi thản nhiên nói: "Không có gì, mình hôm nay gặp cô ấy gần Võ đường diễu võ giương oai với mình, nói cô ấy cùng vị hôn phu cỡ nào cỡ nào ân ái, lập tức đính hôn, bộ dạng thật hạnh phúc, mình thật hâm mộ a".

    Tiết Viện Viện trong con ngươi chợt lóe lên khôn khéo cùng khinh thường, nữ nhân chết bầm này còn dám diễu võ giương oai, vị hôn phu của cô ta đã sớm quỳ dưới váy của tôi rồi, hừ, còn có tâm tình khoe khoang khoác lác, xem ra chịu đả kích còn chưa đủ nhiều.

    Lâm Chỉ Vi liếc mắt phản ứng của Tiết Viện Viện trong lòng không khỏi thở dài, Tiết Viện Viện ngươi cũng quá không nén được tức giận, cứ như vậy một chút kích thích đã lộ ra sơ hở.

    Tiết Viện Viện sửa sang lại cảm xúc, rất nhanh khôi phục hoàn toàn như trước đây dung mạo ngọt ngào, ôn nhu nói, "Vi Vi, những tiểu thư thị tộc đều thích khoe khoang, thật ra tớ cũng rất không thích, đúng rồi, đêm nay cậu có muốn cùng tớ cùng đi chơi một chút hay không, học trưởng cậu cũng biết mà, mọi người cùng đại học."

    "Tốt tốt" Lâm Chỉ Vi giả vờ nói: "Ai, Viện Viện cám ơn cậu, cũng chỉ có cậu nguyện ý dẫn tớ đi ra ngoài, tớ.. Tớ thật sự cũng rất muốn ra ngoài xã giao" nói xong cúi đầu nhìn nhìn chính mình, vẻ mặt phiền muộn.

    Tiết Viện Viện ngay lúc cô cúi đầu, lộ rõ vẻ mặt khinh thường, cô ta cũng chỉ là hỏi xã giao, không nghĩ tới nữ nhân ngu ngốc này còn tưởng thật, ai sẽ muốn cô ta đi theo.. Nhưng vẫn nể mặt nói, "Vậy thì tốt quá", mặc dù bốn chữ này cơ hồ là chui ra từ trong kẽ răng, hơn nữa lộ ra không tình nguyện.

    Lâm Chỉ Vi ngược lại bắt đầu hưng phấn chọn quần áo, giày, kèm theo một chút hăng hái, còn hỏi ý kiến Tiết Viện Viện.

    Tiết Viện Viện ôm tay, trong lòng không khỏi buồn nôn, nhưng mà nghĩ lại, cũng tốt, có xấu nữ này làm vật làm nền, đêm nay mình nhất định lóe sáng chói mắt, như vậy Thẩm Khiêm học trưởng có thể sẽ nhớ tới mình.

    Tưởng tượng như vậy, tâm tình Tiết Viện Viện thoải mái không ít, đơn giản thu hoạch một chút, hơn nữa gần đây Tề Hành cơ hồ đã tới tay, đến hôm nay Thẩm Khiêm, tương lai không trở ngại thành thiếu phu nhân.

    Tùy tiện chọn người nào cũng là người có tiền, đáng tiếc mình sinh ra ở Tiết gia tiểu thị tộc, trên căn bản không đáng nhắc đến, cha cô còn không chịu thua kém, nợ một khoản lớn, mà Tiết gia cùng cha mẹ Lâm Chỉ Vi là chỗ quen biết, nhận cô ta làm con nuôi.

    Nhưng mình mọi thứ ưu tú, lại bởi vì xuất thân hạn chế, tầng lớp quý tộc thị tộc xem thường, cuối cùng không cách nào cùng thiếu gia quý tộc liên lạc, những năm này cô ta cố gắng cách ăn mặc, cũng mượn tên tuổi Lâm gia Lâm Chỉ Vi, rốt cục đã có chút tiến triển.

    Trước kia chỉ có thể dựa vào Lâm Chỉ Vi, cũng cảm ơn Lâm Chỉ Vi những năm này thực sự xem cô như bạn bè, che chở cô, nhưng hiện tại và tương lai, cô muốn bầu trời của mình, nếu như Lâm Chỉ Vi không có năng lực, như vậy vị trí tiểu thư nhà họ Lâm tự nhiên rơi vào tay cô.

    Lâm Chỉ Vi một bên giả vờ vui vẻ chọn quần áo, một bên dùng ánh mắt còn lại đánh giá Tiết Viện Viện, nhìn xem nét mặt của cô ta từ bắt đầu mất tự nhiên chậm rãi trở nên mừng rỡ, biết cô ta trong lòng đang tính toán kế hoạch câu cá ban đêm.

    Trong lòng thổn thức một trận, kỳ thật cô luôn luôn có thể nhìn rõ ý đồ của Tiết Viện Viện, cũng chưa từng có để ý qua cô ta lợi dụng mình, chỉ cần không làm cái gì quá đáng là được, không uy hiếp được cuộc sống của cô, cũng có thể nhìn như không thấy.

    Cô cũng không lạ gì người con m* nó trêu chọc lẳng lơ phía sau lưng chính là Tiết Viện Viện, dù sao không có những bằng hữu khác, những năm này cũng không cần những bằng hữu khác, mặc dù bên người là một người tâm cơ, cô cũng vui vẻ xem trò hay,

    Chỉ là không ngờ, Tiết Viện Viện thật sự quá tham lam, cô ta muốn càng nhiều, mà còn làm một số việc buồn nôn, muốn bôi đen danh dự của cô làm cho cô vĩnh viễn sẽ không có người muốn, như vậy vĩnh viễn có thể lợi dụng, cuối cùng dần dần thay thế vị trí Lâm gia tiểu thư.

    Vẫn là quá đơn thuần, Lâm Chỉ Vi trong lòng nói thầm, chị đây không cùng cô đấu là vì lười, không phải ngốc nghếch, đáng tiếc điểm ấy Tiết Viện Viện nhìn không thấu.

    Đã có người nguyện ý gây chuyện, cô cũng không nên quá không nể mặt, có thể chơi đùa một chút.
     
    Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười hai 2020
  6. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Ý đồ xấu

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    .

    Thẩm Khiêm học trưởng tổ chức tiệc tối vào lúc bảy giờ tại cao ốc Phù Thế tầng mười sáu.

    Thời điểm Tiết Viện Viện và Lâm Chỉ Vi cùng nhau bước vào, ánh mắt Thẩm Khiêm ngay lập tức liền bị tư thế tự nhiên phóng khoáng của Tiết Viện Viện hấp dẫn, ánh mắt đều di chuyển theo Tiết Viện Viện.

    Lâm Chỉ Vi ngáp một cái, buồn bực chán muốn chết, tối nay còn rất dài, cô xác thực con đường giờ mới bắt đầu.

    Thẩm Khiêm thản nhiên đi đến bên cạnh, một mặt thân mật, từ tốn nói, "Viện Viện em đã đến rồi, vừa vặn bên kia có một ít bạn cùng học cũng đã đến trước, chúng ta đi qua đi", "Vi Vi cũng tới à, cứ chơi vui vẻ nhé" thuận tiện vẫn quay sang Lâm Chỉ Vi bày ra dáng vẻ gật đầu lễ phép.

    "Vi Vi, vậy tớ đi trước, cậu trước tiên dạo chơi một mình nha" Tiết Viện Viện nhẹ gật đầu, hưởng thụ cảm giác chiến thắng, kéo Thẩm Khiêm rời đi.

    Lâm Chỉ Vi khoát tay áo, a, lừa gạt nam nhân thật tốt, cứ như vậy.. còn xem như bảo bối.. Bị đội nón xanh cũng không biết.

    Cô tiện tay cầm chén rượu Mã Thiên cùng màu, gắp một viên quả mơ, cất bước vào trong, dựa vào cột La Mã nhìn xung quanh đánh giá, mắt nhìn thời gian, suy nghĩ kỹ càng.

    "Oa a a a, cô em gái kia thật sự là.. Một bông hoa lạ trong rừng hoa" LươngTử Thịnh quơ ly rượu đỏ trong tay, nhìn Lâm Chỉ Vi một mình uống rượu phía xa không ngừng được sợ hãi thán phục.

    Xung quanh mấy vị thiếu gia vội vàng nói, "Lương thiếu không biết sao, đó chính là Lâm Chỉ Vi"

    "Chính là người kia của Lâm gia? Ah ah, có ấn tượng, không khác lắm" Lương Tử Thịnh vỗ vỗ đầu, quay đầu nhìn người bên cạnh đang nhắm hai mắt, mím môi, sắc mặt lạnh như băng, "Mình nói Lăng Ảnh đế, cậu muốn ngồi ở chỗ này ôn lại chuyện cũ sao.."

    Lăng Tử Hằng mở mắt ra, trong con ngươi không nhịn được mang theo tức giận, khuôn mặt anh tuấn vẫn lạnh lùng như trước nói, "Ở đây không được gọi lung tung"

    "Ôi, cũng không phải ở Hoa quốc, ở đây người biết cậu cũng không nhiều, yên nào yên nào" Lương Tử Thịnh đưa tay lên, một chút chuyện nhỏ, Tử Hằng là quá cẩn thận từng li từng tí rồi, rõ ràng ở Hoa quốc bị dọa không ít.

    Lăng Tử Hằng hít sâu một hơi, thực sự không thích nơi ồn ào như thế này, nếu không phải bị cha anh ép buộc, nhất định phải cho Thẩm gia mặt mũi, anh thực sự không muốn ở chung một chỗ với những thiếu gia con nhà giàu này.

    Anh chậm rãi đứng dậy, đi về phía quầy bar, tiệc rượu ban đêm không biết khi nào mới xong, huống hồ cha anh đồng ý không can thiệp vào chuyện của anh và nhị tiểu thư Thẩm gia, anh vừa đi vừa tính toán chút nữa làm như thế nào uyển chuyển thoát khỏi tiệc rượu tối nay.

    Tiểu thư các thị tộc nhìn thấy bên cạnh một người đàn ông thân hình thon dài, mạnh mẽ rắn rỏi bước đến lập tức ánh mắt đều bị hút vào, mặc dù hôm nay Lăng Tử Hằng ăn mặc hết sức bình thường, kiểu tóc cũng quy củ, nhưng chỉ cần liếc nhìn qua đều không thể rời mắt được.

    "Ai ai, anh chàng đẹp trai này là ai, làm sao chưa thấy qua bao giờ"

    "Không biết nữa, có thể là thiếu gia nhà nào đó".

    "Thật sự đẹp trai, dáng người, mặt, đủ một trăm điểm".

    "Tôi cho hai trăm điểm".

    "Lên hay không lên, đi hỏi thăm một chút".

    "Cô trước đi.."

    Trong đám người đã có chút xao động đều nóng lòng muốn thử.

    Lương Tử Thịnh vốn định nhắc nhở Lăng Tử Hằng, ở đây khắp nơi đều là thiếu gia và tiểu thư ý đồ xấu, bây giờ nhìn xung quanh dáng vẻ kích động của các tiểu thư, ngược lại khẽ đảo chén rượu, chuẩn bị xem trò vui.

    Tử Hằng à, không phải anh em không nhắc nhở cậu, là chính cậu muốn đi lung tung, tôi ở chỗ này chúc cậu may mắn.

    "Một chén rượu Mã Thiên cùng màu"

    Một giọng nam trong trẻo nhưng lạnh lùng, cùng một giọng nữ mang theo lười biếng đồng thời vang lên.

    Lăng Tử Hằng nhíu nhíu mày, mới phát hiện Lâm Chỉ Vi bên cạnh.

    Lâm Chỉ Vi trừng mắt lên, ơ, trai đẹp, chưa thấy qua, mặt lạnh, không nên ở chung.

    Chọn lấy một loại, tỏ vẻ không hứng thú, rời đi.

    Phục vụ quầy bar nhìn một màn như vậy, sửng sốt một chút, lấy ra hai chén Mã Thiên.

    "Thật tinh mắt" Lâm Chỉ Vi thản nhiên nói, nói xong cầm rượu rời đi.

    "Cũng vậy" Lăng Tử Hằng khách khí đáp lại, lập tức lịch sự trở lại chỗ của mình.

    "Tôi đi, làm sao lại để Lâm Chỉ Vi vượt mặt".

    "Còn mặt mũi đi bắt chuyện"..

    * * *

    Bên này các tiểu thư lập tức líu ríu loạn cả lên, Lâm Chỉ Vi tiếng xấu cũng coi là khắp nơi đều biết, nhưng ỷ vào địa vị Lâm gia, nói thế nào, bọn họ cũng không dám cùng cô cướp người, chỉ có điều cô bên ngoài thanh danh đã vô cùng xấu, chỉ sợ chính cô còn không biết, nói không chừng không bao lâu, vô danh lĩnh vực đối với cô xử lý cũng chưa biết chừng.

    Lâm Chỉ Vi kỳ thật đã sớm chú ý tới nơi hẻo lánh Lăng Tử Hăng ngồi, nhìn thấy anh đứng dậy mới cùng đứng lên, chưa quen biết, mới có thể tạo ra tin nóng, trở thành mục tiêu truy đuổi mới nhất.

    Cô vừa vào sân, coi như cô chỉ là thuận miệng nói một câu, chỉ sợ chung quanh các tiểu thư đều sẽ nhịn không được xem cô như tình địch bàn tán, cô vừa vặn có thể nghe một chút tin tức nho nhỏ, cũng có thể phán đoán trong chốc lát cho Tiết Viện Viện chọc vào nhiều phiền toái.

    Mặc dù không phải ai từ khi sinh ra đều làm từ thiện công ích, cho Bạch Nhãn Lang ăn không quen, đáng đời những kẻ tự tạo nghiệt.

    Lâm Chỉ Vi đứng ở một bên màn cửa, lẳng lặng nghe được.

    "Nghe nói sao, vô danh lĩnh vực các trưởng lão có thể không lâu liền sẽ đối Lâm Chỉ Vi làm ra xử lý".

    "Xử lý cái gì?"

    "Anh trai tôi làm Luật sư ở trong đấy theo hắn nói, Lâm Chỉ Vi câu dẫn thiếu gia các thị tộc, không nói còn lừa tiền và lợi dụng tình cảm người ta".

    "Cái gì? Không biết xấu hổ như vậy? Thế nhưng cô ta là người Lâm gia.. Chẳng lẽ rất thiếu tiền sao".

    "Ôi nói là Lâm gia, chẳng phải chi thứ thôi sao không được coi trọng, cha cô ta cũng không kiếm tiền, tầm thường, tôi nghĩ cô ta cũng là bởi vì mình quá xấu, muốn nổi danh".

    "Nghe nói đều là Wechat cắn câu".

    "Ha ha ha ha.. ngốc như vậy".

    * * *

    Các tiểu thư mấy nhà đứng cùng một chỗ, trò chuyện quên cả trời đất.

    Lâm Chỉ Vi lắc đầu, chơi lớn như thế còn kéo theo một đám người, Tiết Viện Viện thật đúng là đủ hung ác.

    Cô sắp xếp lại suy nghĩ, đại khái chính là Tiết Viện Viện mượn tên tuổi cô ra ngoài làm chuyện xấu, cho nên cô không đi ra ngoài, vẫn bị mang tiếng quyến rũ nam nhân chủ yếu vì lừa gạt tiền, mọi chuyện ngược lại liền đem nước bẩn giội đến trên đầu cô.

    Thật sự là không biết xấu hổ, nhưng đáng tiếc, chân chính không quá làm được, như thế làm cho sớm muộn sẽ phí công, chắc hẳn cô ta cảm thấy cô quá ngu, đến lúc đó khó lòng nói chuyện.
     
    Gill, Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười hai 2020
  7. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Show time

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Chỉ Vi vừa nghe vừa cười, đảo mắt suy nghĩ, thật sự là trời cũng giúp mình, vốn đang không tìm được mà cũng không muốn tìm, nhưng lại có người có lòng vì cô làm mai mối nhịn không được ngửa mặt lên trời cảm thán.

    Đáng tiếc, Tiết Viện Viện cũng không hiểu rõ người bạn Lâm Chỉ Vi này.

    Lúc này, Thẩm Khiêm đang ở cạnh Tiết Viện Viện, nhìn dáng vẻ tự nhiên hào phóng cùng bạn học nói chuyện của cô ta, ánh mắt nóng bỏng như ngọn lửa, đúng lúc Tiết Viện Viện khẽ nhìn qua thấy Thẩm Khiêm đang nhìn mình chăm chú thái độ càng thêm kiêu ngạo như một con Thiên Nga.

    "Viện Viện, chút nữa có thể lên sân thượng không, anh có bất ngờ cho em" Thẩm Khiêm thấp giọng hỏi, trong giọng nói mang theo một chút khẩn trương.

    Tiết Viện Viện khóe miệng khẽ nhếch, mặt ửng hồng lên, ngượng ngùng đáp lại: "Được"

    Lâm Chỉ Vi đúng lúc nhìn thấy chi tiết này, mở điện thoại ra gọi cho Triệu Cạn Lộ, *show time*

    Đầu bên kia lập tức nghe điện thoại: "Làm sao vậy? Có tiến triển gì sao"

    Lâm Chỉ Vi hắng giọng một cái, thấp giọng nói, "Bây giờ cô bằng bất cứ giá nào gọi Tề Hành đưa đến cao ốc Phù Thế tầng 16, tiệc rượu của Thẩm Khiêm"

    "Bây giờ?" Triệu Cạn Lộ giật mình. "Cô muốn làm cái quỷ gì?"

    "Đưa người đến là được rồi, không được lộ ra bất kỳ sơ hở nào".

    "Sau đó thì sao?"

    "Sau đó cô liền.."

    Sau khi sắp xếp xong xuôi, Lâm Chỉ Vi hài lòng tắt điện thoại, uống cạn một ngụm Mã Thiên cuối cùng.

    Lăng Tử Hằng sau khi trở lại chỗ ngồi, vẫn chú ý đến Lâm Chỉ Vi ở phía xa, ở trong giới giải trí mấy năm anh chắc chắn Lâm Chỉ Vi tiếp cận anh có mục đích.

    Cô ngoại hình bình thường, không có gì nổi bật có khi còn có chút xấu, quần áo phối hợp cũng dở dở ương ương, quả thật rất khó coi, nhưng cô lại có một cặp mắt rất đẹp, cẩn thận đánh giá xung quanh.

    Lẳng lặng ở một chỗ nghe các tiểu thư nói chuyện, thỉnh thoảng còn nở nụ cười như người được nói đến là cô có khi lại như không phải làm cho người ta không thể không nghi ngờ cô có mục đích.

    Lương Tử Thịnh ở trước mặt Lăng Tử Hằng vẫy tay, "Này, cậu nhìn cái gì đấy"

    Theo tầm mắt của anh nhìn thấy Lâm Chỉ Vi, sợ hãi đem rượu bên trong miệng đều phun ra, "Diện mạo này cũng có thể nhìn sao.."

    Lăng Tử Hằng liếc hắn một cái, giữ im lặng.

    Lâm Chỉ Vi khúm núm đi lại gần Tiết Viện Viện, nhỏ giọng nói,

    "Viện Viện, mình chán muốn chết, cậu có thể nói chuyện với mình một chút được không, nơi này mình không quen ai cả".

    Tiết Viện Viện dù trong lòng vội vàng, lại không dám phản đối, ôn nhu nói, "Vi Vi thật có lỗi, do tớ mải nói chuyện với bạn học nên quên mất, giờ mình cùng nhau đi ăn nha". Lâm Chỉ Vi vui mừng nói, "Viện Viện cậu thật tốt, cũng chỉ có cậu nguyện ý ở cạnh mình" nhiệt tình đi tới ôm, mặt khác thần không biết quỷ không hay lấy điện thoại trong túi đi.

    Tiết Viện Viện vội vã muốn đi tìm Thẩm Khiêm, nhưng lại bị Lâm Chỉ Vi ngăn chặn, bây giờ trong lòng vô cùng sốt ruột, nghĩ tìm lý do gì để có thể rời đi.

    Cô ta biết, hôm nay Thẩm Khiêm nhất định sẽ tỏ tình với mình, như vậy liền có một địa vị ở Thẩm gia, mặc dù không thể dùng tài năng của mình để chủ nhân Thẩm gia chấp nhận, nhưng không sao, chỉ cần mượn danh nghĩa tiểu thư Lâm gia của Lâm Chỉ Vi, tương lai nhất định có lối đi.

    Lâm Chỉ Vi, chờ cô bị xử lý, tôi lại là con nuôi có thể thay thế vị trí của tiểu thư Lâm gia rồi, ha ha, hiện tại nên đối với cô tốt một chút, cùng cô lãng phí một chút thời gian cũng không tính thua thiệt.

    Nghĩ tới đây, Tiết Viện Viện khóe miệng khẽ nhướng, cùng Lâm Chỉ Vi đến khu đồ ăn nhìn bộ dạng ăn như hổ đói của cô, tính tình nhẫn nại cùng cô nói chuyện.

    Để Thẩm Khiêm chờ cũng tốt, vừa lúc có thể xem thành ý của hắn.

    Lâm Chỉ Vi vừa ăn, vừa tính toán thời gian, không sai biệt lắm, Triệu Cạn Lộ chắc cũng sắp đến, vừa ăn vừa nói, "Viện Viện, mình tớ ăn là được rồi, cậu cùng bạn bè nói chuyện đi, tớ ở một mình không sao đâu, xong việc cậu đến tìm tớ là được".

    Tiết Viện Viện đang suy nghĩ lý do lại nghe Lâm Chỉ Vi chủ động đề nghị trong lòng mừng thầm, không có chút nghi ngờ nào, xấu hổ cười cười, "Cậu ở một mình không sao chứ?"

    "Chắc chắn, tớ cũng không phải là một đứa con nít" Lâm Chỉ Vi kiêu ngạo nói.

    "Được, vậy tớ đi đây, chút nữa sẽ tới tìm cậu".

    Tiết Viện Viện nói xong, nhẹ nhàng bước chân vẻ mặt mong chờ đi về phía sân thượng.

    Lâm Chỉ Vi ăn uống no đủ, nấc một cái, chậm rãi ung dung lấy điện thoại Tiết Viện Viện ra mở khóa, mật khẩu vẫn là sinh nhật cô ta.

    Vậy mà không cẩn thận chút nào, nhưng cũng đúng, cô ta cho tới bây giờ chưa từng xem cô là đối thủ nên cũng không có đề phòng.

    Lâm Chỉ Vi mở nick Wechat có ảnh của mình ra, gửi cho Tề Hành: "Em ở tầng 18 sân thượng Phù Thế chờ anh, anh đi một mình nha, em.. em có bất ngờ dành cho anh."

    Tề Hành lập tức trả lời: "Em cũng ở Phù Thế, được, anh sẽ đến ngay."

    Giải quyết đơn giản, nhẹ nhõm chỉ cần chờ kết quả.

    Lâm Chỉ Vi lấy điện thoại của mình gửi tin nhắn cho Triệu Cạn Lộ: "Một lúc nữa hắn sẽ bỏ cô một mình đi tầng 18 sân thượng, bắt đầu nào, cô chỉ cần yên lặng đi theo hành sự tùy theo hoàn cảnh."

    Triệu Cạn Lộ lập tức trả lời: "Được".
     
    Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười hai 2020
  8. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Trò hay bắt đầu trên sân thượng

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lăng Tử Hằng để ý thấy Lâm Chỉ Vi ăn như gió cuốn sau đó đứng dậy rời đi, nhịn không được muốn đi theo nhìn xem nữ nhân này đến cùng đang muốn làm cái gì, liền đứng dậy tìm cớ đi WC để đi theo.

    Có thể, cô gái này sẽ là trợ thủ của anh.

    Ở Hoa quốc lăn lộn mấy năm cũng chỉ muốn tránh khỏi sắp xếp của thị tộc ở vô danh lĩnh vực, ở đây mọi thứ đều khiến anh cảm thấy thở không nổi.

    Mặc dù mấy năm trước may mắn được chọn là vua màn ảnh, con đường ngành giải trí của anh vẫn vô cùng gập ghềnh, tính cách cứng rắn không chịu thua, lại không có chỗ dựa, còn luôn luôn bị các nữ minh tinh ép buộc chặt xào CP.

    Hai năm gần đây người hoạt động ở Tống Nghệ thay nhau nổi lên, hợp đồng phim càng ngày càng ít, không gian để anh có thể phát triển đều bị giảm bớt.

    Cho dù anh nhan sắc nổi bật, diễn xuất tài giỏi, không có người trợ giúp thì chỉ có thể càng ngày càng tụt lùi hoặc là khuất phục, hoặc là tìm được chỗ dựa.

    Dựa vào điện ảnh lấy tiền cát-sê, mặc dù là triệu tập một nhóm người tài giỏi, nhưng gần hai năm, cho dù là đoàn đội của anh hay người đại diện đều muốn anh thay đổi hình tượng, thuận theo thị trường, nếu không, chính là tự đốt tiền.

    Nhưng anh cảm thấy, nếu như thay đổi cũng phải là hướng đi riêng.

    Huống hồ, còn có áp lực từ phía nước A..

    Anh có thể cảm giác được, Lâm Chỉ Vi này, có loại gian xảo bẩm sinh, nhìn ngây ngốc ngơ ngác, nhưng nếu thật vụng về, thì như thế nào có thể ở nơi này an ổn tự nhiên sắp xếp ván cờ của mình.

    Lâm Chỉ Vi nhìn thấy Triệu Cạn Lộ cùng Tề Hành bước vào đại sảnh, hết sức hưng phấn, rất đúng giờ, cô rất thích hợp tác với người làm việc có hiệu suất như vậy.

    Triệu Cạn Lộ nhìn Lâm Chỉ Vi khẽ ra hiệu, sau đó như không có chuyện gì cùng Tề Hành trò chuyện với các thiếu gia tiểu thư các thị tộc.

    Lâm Chỉ Vi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Tề Hành, cũng coi như tuấn tú lịch sự, dáng vẻ quân tử nhẹ nhàng cùng Triệu Cạn Lộ coi như xứng đôi, chỉ tiếc, loại đàn ông như này rất dễ bị tiểu tam nhu nhược hấp dẫn.

    Chỉ cần giả vờ một chút, sẽ khiến cho họ có ý định bảo vệ và đem lòng yêu mến, Tiết Viện Viện vừa vặn mượn ưu điểm của mình để hấp dẫn hắn.

    Nói đến người có nhan sắc hoàn mĩ cô chỉ thấy qua người duy nhất là anh họ của mình, hình như còn có thêm một người nữa là người đàn ông vừa rồi coi như có thể chống lại Lâm Quỳnh Cửu.

    "Ai? Vì sao vào lúc này lại nghĩ đến một người xa lạ vừa mới gặp qua có một lần.." Lâm Chỉ Vi lắc đầu, mặc dù phiền chán về chuyện tình cảm của mình, thế giới tình cảm quá buồn khổ, mà tướng mạo hiện tại của cô.. Thôi khỏi suy nghĩ.

    Tề Hành lộ ra có chút vội vàng xao động, thỉnh thoảng nhìn xung quanh, như đang tìm người nào đó.

    Triệu Cạn Lộ nhìn ra suy nghĩ của hắn ôn nhu nói, "A Hành, em nhìn thấy mấy người chị em, em đi qua chào hỏi, anh cũng cùng bạn bè nói chuyện một lát đi, chút nữa gặp lại".

    Nói xong liền nhấc chân rời đi, Tề Hành trên mặt không ngăn được giải thoát, hắn đang tìm hình dáng mà mình ngày nhớ đêm mong, người kia nói muốn cho hắn bất ngờ, quay người bước nhanh về phía sân thượng.

    Lâm Chỉ Vi chậm rãi đến gần Triệu Cạn Lộ, thấp giọng nói, "Đi thôi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt".

    Triệu Cạn Lộ hơi nhíu mày, không biết cô có dụng ý gì, nhưng thấy cô một mặt tự tin, chắc là đã có sắp xếp, đi theo cô cùng nhau lên sân thượng.

    "Chút nữa, lên sân thượng, cô lớn tiếng gọi tên tôi, giả vờ nhìn thấy tôi bộ dạng rất ngạc nhiên" Lâm Chỉ Vi ra vẻ thần bí nói.

    "Vì sao?"

    "Cô cứ làm theo, chút nữa toàn bộ kết thúc, tự nhiên sẽ biết"

    Triệu Cạn Lộ có chút khó hiểu, nhưng cũng không chất vấn nửa lời.

    Lúc này trên sân thượng, Thẩm Khiêm vừa nhấc tấm rèm lên, lộ ra sân thượng đầy hoa hồng đỏ, từng bông từng bông nở rộ óng ánh sáng long lanh như giọt nước, ánh đèn đột nhiên sáng, toàn bộ sân thượng lập tức trở nên sáng lấp lánh.

    Dưới ánh đèn sáng lạng Tiết Viện Viện không nhịn được che miệng lại, cho dù biết Thẩm Khiêm chuẩn bị bất ngờ cho mình, nhưng không ngờ sẽ long trọng như thế này, trong lòng vừa ý kích động, vì phối hợp không khí, còn thẹn thùng cúi thấp đầu, khóe mắt ươn ướt, càng nổi bật thêm vẻ xinh đẹp động lòng người.

    Thẩm khiêm quỳ một chân trên đất, thâm tình nhìn qua nói, "Viện Viện, từ lần đầu nhìn thấy em, anh đã bị em hấp dẫn.."

    Thời điểm Lâm Chỉ Vi cùng Triệu Cạn Lộ đi lên sân thượng vừa hay nhìn thấy một màn này, Lâm Chỉ Vi ngáp một cái, tìm kiếm bóng dáng Tề Hành.

    Tề Hành đang đứng cách đó không xa, bóng lưng gầy yếu, khẽ run, lẳng lặng đứng lặng tại chỗ.

    "Viện Viện, gả cho anh được chứ" Thẩm Khiêm nói xong, lấy từ trong ngực ra nhẫn Kim Cương.

    Tiết Viện Viện trong lòng thỏa mãn, trong những người mà cô ta nhắm tới nằm ngoài dự đoán Thẩm Khiêm lại là người cầu hôn sớm nhất, Thẩm gia gần hai năm nay rất phát triển có rất nhiều người đều dự đoán Thẩm gia sẽ đánh bại Tiền gia, trở thành một trong tứ đại gia tộc mới.

    Trên mặt Tiết Viện Viện mang theo đỏ ửng, cẩn thận từng li từng tí thấp giọng nói, "Em, Em đồng ý"

    Thẩm Khiêm kích động lập tức đứng dậy ôm lấy Tiết Viện Viện.

    Lâm Chỉ Vi ho khan một tiếng ra hiệu cho Triệu Cạn Lộ, đi thẳng về phía trước.

    Đợi Lâm Chỉ Vi đi đến bên cạnh Tề Hành, Triệu Cạn Lộ lớn tiếng gọi, "Lâm Chỉ Vi, tại sao cô lại ở chỗ này? Ai, A Hành, anh cũng ở đây sao, em tìm anh khắp nơi".

    Tề Hành nghe được tên gọi của Lâm Chỉ Vi, lập tức do dự nhìn người ở phía xa một chút, trong mắt mang theo nghi hoặc.

    Lâm Chỉ Vi đáp lại, "Triệu Cạn Lộ, ai cần cô lo, không thấy Viện Viện nhà tôi đang bị người ta cầu hôn sao" trong giọng nói mang theo khinh thường và khiêu khích.

    Tề Hành khó hiểu quay lại nhìn Lâm Chỉ Vi, lại liếc mắt nhìn Tiết Viện Viện phía trước, không rõ tình huống trước mặt.

    Lâm Chỉ Vi vừa thấy hắn mắc câu, hướng nơi xa hưng phấn hô to, "Viện Viện, đồng ý đi, Viện Viện, đồng ý đi!"

    Hai người ở phía trước lập tức kinh hãi, Tiết Viện Viện khẩn trương đẩy Thẩm Khiêm ra, vừa quay người liền thấy vẻ mặt hoảng sợ của Tề Hành, Lâm Chỉ Vi hưng phấn, cùng Triệu Cạn Lộ không cảm xúc.

    Bọn họ làm sao lại cùng lúc xuất hiện ở chỗ này?
     
    Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Last edited by a moderator: 22 Tháng một 2021
  9. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Đều là cô sắp đặt?

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 7: Đều là cô hại tôi?

    Thời điểm Tiết Viện Viện không biết phải làm thế nào, Lâm Chỉ Vi bước nhanh chạy đến, lớn tiếng nói, "Viện Viện, thật vô ý, điện thoại di động của cậu vừa mới rơi ở quầy bar tớ mang đến cho cậu này", thuận tiện mang theo áy náy nhìn về phía Thẩm Khiêm gật đầu tạ lỗi "Không cố ý đến quấy rầy các người".

    Tiết Viện Viện trên mặt duy trì vẻ đoan trang, trong lòng lại không ngừng mắng, Lâm Chỉ Vi nữ nhân ngốc này có ý gì vậy, là muốn phá hư chuyện tốt của mình sao, hơn nữa như thế nào Tề Hành cũng xuất hiện ở đây, cô ta hôm nay rõ ràng vụng trộm dò hỏi qua, Tề Hành không được mời tới đây, hắn không có khả năng tới.

    Lại nghĩ không sao cả, chẳng qua chỉ mượn danh nghĩa của Lâm Chỉ Vi để lừa tiền hắn, hơn nữa hắn đã có vị hôn thê, cô ta chỉ muốn lợi dụng để lấy tiền, lúc nào cũng có thể vứt bỏ, bây giờ để hắn nhìn thấy mình bị cầu hôn cũng tốt, có thể kích thích hắn một chút, nói không chừng sẽ có hiệu quả tốt hơn.

    "Tớ chụp cho các cậu một kiểu ảnh nha, thời khắc đẹp như này, không có ảnh chụp sao được" Lâm Chỉ Vi thuận tay mở điện thoại Tiết Viện Viện ra.

    Sắc mặt Tiết Viện Viện lập tức đen lại, trong lòng không khỏi dâng lên dự cảm không lành.

    "A, Viện Viện, ở đây làm sao lại có nick Wechat của tớ?" Lâm Chỉ Vi đột nhiên giật mình lớn tiếng nói, "Có phải là tớ lần trước đăng nhập quên thoát ra không?".

    Tiết Viện Viện đang muốn đi lên ngăn cản, Lâm Chỉ Vi lại giành nói trước, "Ai? Không đúng, đây không phải Wechat tớ mà, bên trong tất cả đều là nam sinh, mà đều là người tớ không quen biết, Tề Hành là ai?" Lâm Chỉ Vi nháy mắt, không có một tia đề phòng nào nói.

    "Tề Hành?" Triệu Cạn Lộ nghe được cái tên này, lập tức đi ra phía trước, thân thể không nhịn được run rẩy, chẳng lẽ lại là nữ nhân trước mắt này?

    Nhưng đây không phải bạn thân của Lâm Chỉ Vi, con nuôi của Lâm gia Tiết Viện Viện sao?

    Tề Hành nghe được tên của mình, lập tức sắc mặt trắng bệch, ngăn chặn Triệu Cạn Lộ, khiêm tốn thấp giọng nói, "Làm sao có thể là tôi, nhất định cùng tên thôi"

    "Oa, các ngươi hôm trước còn hẹn cùng nhau xem phim ăn cơm." "Ai, ai bên dưới cũng đều là nam sinh là bạn của cậu sao Viện Viện, cậu hẹn nhiều nam sinh đi ra ngoài chơi như vậy, đều không cho tớ theo, tớ cần phải tức giận chứ" Lâm Chỉ Vi vểnh miệng nhỏ lên, bất mãn nói.

    Tiết Viện Viện bước một bước dài đoạt lấy điện thoại, kiềm chế tức giận, nói, "Vi Vi, không nên nói lung tung, đây không phải Wechat của tớ, sợ là bạn của tớ mượn điện thoại đăng nhập chưa logout thôi" đồng thời kéo ra một nụ cười khổ.

    Lúc này sắc mặt Thẩm Khiêm đã trở nên lạnh lùng, tạm thời nhẫn nại chưa nổi giận, đợi sự việc phát triển.

    Triệu Cạn Lộ chặn ngang giành lại điện thoại trên tay Tiết Viện Viện, vừa lướt xem vừa cao giọng nói, "Tề Hành, còn nói không phải anh, ảnh đại diện Wechat này không phải anh sao, tốt, thì ra hồ ly tinh bên ngoài của anh chính là cô ta".

    Tề Hành bất lực cãi lại, sự thật ngay ở trước mắt, chẳng qua cô gái trước mắt không phải tên là Lâm Chỉ Vi, mà gọi là Tiết Viện Viện, nhưng cô ta vẫn luôn dùng thân phận Lâm Chỉ Vi cùng hắn kết giao.

    Tề Hành từ đầu cũng nghi ngờ, nghe đồn Lâm Chỉ Vi tướng mạo xấu xí, nhưng chịu không được Tiết Viện Viện ngụy trang cùng câu dẫn, liền triệt để rơi vào cạm bẫy của cô ta, tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.

    "A Khiêm anh nghe em giải thích, đây không phải là thật, là tài khoản của người khác, nick Wechat không phải em, em không có.." Tiết Viện Viện lập tức quay người cầm tay Thẩm Khiêm, vô cùng đáng thương nói.

    "Cô.. Chính cô đã câu dẫn tôi, nói yêu tôi, còn nói nguyện ý chờ, tiện nhân, hiện tại ngược lại lại rũ bỏ sạch sẽ" Tề Hành nghe được cô ta đem mọi chuyện rũ bỏ sạch sẽ, lập tức vọt tới trước mặt.

    "Tôi.. Tôi" Tiết Viện Viện rất muốn giải thích, lại không biết nói như thế nào.

    "Cô tiện nhân kia, tôi cho cô bao nhiêu tiền, cô lừa tôi nói cô là Lâm Chỉ Vi, còn nói trong nhà đều ghét bỏ cô, không cho cô ăn mặc.. Cô.." Tề Hành tức giận ánh mắt màu đỏ tươi, tát Tiết Viện Viện một cái, sau đó phất tay áo rời đi.

    Triệu Cạn Lộ ngược lại cũng đi theo, sự việc đều đã rõ ràng, về sau Lâm Chỉ Vi sẽ tìm cô, hiện tại cứ đem hiện trường giao cho cô ấy, đem di động đưa cho Lâm Chỉ Vi, liếc mắt ra hiệu.

    Tiết Viện Viện nghẹn họng nhìn trân trối không nghĩ sự việc sẽ như vậy, đã bị đánh ngã trên mặt đất.

    Thẩm Khiêm chỉ đứng ở một bên sắc mặt ngưng trọng, thờ ơ.

    Lâm Chỉ Vi ở trong lòng âm thầm liếc mắt, vẫn chưa xong đâu..

    "Bọn họ nói bậy, Viện Viện nhà chúng tôi trong sạch, nhất định là người đàn ông kia nói bậy, đây mới là Wechat của Viện Viện bên trong.. A?" Lâm Chỉ Vi nhận điện thoại trong tay Triệu Cạn Lộ lật qua lại như đang tìm cái gì đó.

    Tiết Viện Viện phẫn hận nhìn chằm chằm Lâm Chỉ Vi, "Đều do cô, cô tiện nhân này.. Còn ngại không đủ loạn" cô ta sờ lên gương mặt bỏng rát của mình, đang muốn đứng lên đoạt lại điện thoại.

    Đã bị Thẩm Khiêm giật lấy trước, Thẩm Khiêm lướt nhìn Wechat, lập tức ánh mắt từ ngưng trọng trở nên phẫn nộ, đưa di động lên ném vào người Tiết Viện Viện, quát lớn, "Tôi vậy mà không biết, mình cũng chỉ là một trong số những người mà cô đang lợi dụng, Tiết Viện Viện, cô lợi hại".

    Nói xong, vung lên ống tay áo, nổi giận đùng đùng rời đi.

    "A.. A Khiêm.." Tiết Viện Viện giãy dụa muốn đứng lên, nhưng lại bị trật chân, hoàn toàn không còn sức lực, nhìn theo bóng lưng đi xa của Thẩm Khiêm, trong lòng vô cùng tức giận.

    Là cô ta, tất cả đều tại cô ta, Lâm Chỉ Vi!

    Không đúng, không có khả năng mọi thứ đều trùng hợp như vậy, chẳng lẽ là cô ta, đều là cô ta sắp đặt? Không thể nào!

    Tiết Viện Viện ngẩng đầu nhìn Lâm Chỉ Vi, cất giọng quát "Lâm Chỉ Vi, là cô, là cô sắp đặt, có phải là, cô muốn hại tôi, cô muốn hại tôi.."

    Lâm Chỉ Vi đang dùng chân vẽ vòng tròn trên mặt đất nghe được chất vấn của cô ta, sắc mặt như thường, chỉ là giọng nói mang theo hàn ý, cúi người, khẽ cười, chậm chạp mà hữu lực nói, "Là tôi".

    Tiết Viện Viện bị nét mặt của Lâm Chỉ Vi làm cho sợ hãi, rõ ràng khuôn mặt bây giờ và trước đây đều là một người, sắc mặt cũng như thế.

    Nhưng bây giờ lại hoàn toàn khác, trong ánh mắt lạnh thấu xương cùng tàn nhẫn, như là một người khác vậy hoặc có lẽ.. Hiện tại Lâm Chỉ Vi mới thật sự là Lâm Chỉ Vi? Đầu óc của cô ta đã không biết suy nghĩ như thế nào.
     
    Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười hai 2020
  10. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Người gặp việc vui tinh thần thoải mái

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cho cô thời gian suy nghĩ lại tất cả những gì mình đã làm, cô lấy thanh danh của tôi làm nhiều việc dơ bẩn như vậy, Tiết Viện Viện, tôi không phải mù lòa" Lâm Chỉ Vi chỉnh ngay ngắn thân thể, giọng nói sắc bén không thể nghi ngờ.

    Tiết Viện Viện thút thít, không biết nên mắng hay nên khóc, cô ta vất vả tính kế tất cả đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, oán hận nhìn chằm chằm Lâm Chỉ Vi, bộ dạng này của Lâm Chỉ Vi cô ta hoàn toàn chưa từng thấy qua trong lòng tràn đầy sợ hãi.

    Lúc này Lâm Chỉ Vi phảng phất như là ác ma khát máu, cười tự nhiên như vậy, nói chuyện tùy ý như thế, nhưng từng chữ lạnh thấu tâm can.

    "Bây giờ tôi có việc bận không thể ở lại đóng kịch cùng cô, nếu không phải cô quá đáng, tôi cũng sẽ không vạch trần cô, chỉ cần dựa vào thân phận con gái nuôi của Lâm gia muốn gả vào hào môn tự nhiên cũng không khó" Lâm Chỉ Vi đưa lưng về phía cô ta, nhàn nhạt nói, "Nhưng cô lại muốn hãm hại tôi, còn có ý đồ thay thế tôi, Tiết Viện Viện, tôi không phải con mèo bệnh".

    Lâm Chỉ Vi quay người, nhìn chăm chú lên Tiết Viện Viện, ánh mắt trước nay chưa từng có lạnh lùng đến thấu xương, Tiết Viện Viện không khỏi rùng mình, lưng mát lạnh, rụt rụt về phía sau, trên người Lâm Chỉ Vi giờ này phảng phất thấy được một bóng người, là vô danh lĩnh vực lãnh chúa - Lâm Quỳnh Cửu, nam nhân quyết đoán lạnh lùng..

    "Khuyên cô một câu, sau này muốn làm người như thế nào tự cô suy nghĩ lại" Lâm Chỉ Vi nói xong, khoanh tay rời đi.

    Thuận tiện khẽ hát, tâm tình khoan khoái dễ chịu đúng là người gặp việc vui tinh thần thoải mái, xử lý xong mọi chuyện, bóng đêm đều trở nên tốt đẹp.

    "Hôm nay là ngày tháng tốt, cát tường công việc đều có thể thành.." Lâm Chỉ Vi gật gù đắc ý ngâm nga bài hát, kiềm chế không được hưng phấn.

    "Hảo thủ đoạn".

    Bỗng nhiên một giọng nói lạnh lùng truyền đến, Lâm Chỉ Vi híp mắt, trong bóng tối một thân ảnh thon dài chậm rãi tới gần,

    Ơ, còn có người xem cuộc chiến mà trầm trồ khen ngợi.

    "Khách khí" Lâm Chỉ Vi không thấy rõ người tới, lập tức nói lời cảm tạ, ai ai, lão tử muốn về nhà nghỉ ngơi.

    "Không biết có hứng thú làm giao dịch hay không?" Thân ảnh chậm rãi tới gần, Lâm Chỉ Vi nhìn rõ người tới, như thế nào lại là vị soái ca kia

    Lâm Chỉ Vi dừng bước, khoanh tay, nói, "Anh là ai?"

    "Lăng Tử Hằng" Lăng Tử Hằng tóc đen nhẹ nhàng bị gió thổi, con ngươi sáng ngời mang theo ý cười.

    "Lâm Chỉ Vi" Lâm Chỉ Vi không cao hứng trả lời, nhưng mà nghe được hai chữ giao dịch trong lòng có một chút động tâm, có thể làm giao dịch nhất định trong tay sẽ có lợi thế, "Giao dịch cái gì, nguy hiểm nghề nghiệp không làm, trình độ chưa có luyện, bán thân thể không làm cũng không ai để ý, lạm dụng quyền lực không được, hậu trường có người, làm không cẩn thận mọi người cùng nhau chết".

    Lăng Tử Hằng khẽ giật mình, cũng không nghĩ tới cô một hơi lại đem ngọn nguồn đều an bài rõ ràng như vậy, không khỏi trong lòng đối với cô mười phần hứng thú, người thông minh như vậy, không có khả năng vô năng như bên ngoài đồn đại.

    "Có liên quan đến quyền lực nhưng cũng không tính lạm dụng, xem như đôi bên cùng có lợi" Lăng Tử Hằng nhíu mày.

    Đôi bên cùng có lợi bốn chữ ngược lại giống như một quả cầu lửa sáng lấp lánh, liền đốt lên ngọn lửa bên trong Lâm Chỉ Vi, ơ, lại một người thông minh.

    Hôm nay thật sự là đi ra ngoài may mắn a, mặc dù trước đó bị Lâm Quỳnh Cửu ném qua vai N+1 lần, bây giờ toàn thân đều đau, nhưng lập tức thu hoạch hai lần cơ hội hợp tác, để cô lấy lại dung mạo tiếp cận soái ca ngày càng gần, về phần tương lai có làm được lão đại hay không sau này rồi tính.

    "Chúng ta đi nơi khác nói chuyện, ở đây nói cũng quá không có thành ý hợp tác đi" Lâm Chỉ Vi trừng mắt nhìn, tích cực đề nghị.

    "Đang có ý này, đã sắp xếp xong xuôi" Lăng Tử Hằng vươn tay dẫn đường.

    Đúng chỗ, thông thấu, Lâm Chỉ Vi trong lòng nghĩ thu hồi đánh giá vừa rồi đối với hắn, bây giờ nhìn người này cũng có năng lực, vô danh lĩnh vực còn có người như vậy?

    Mặc dù Lâm Chỉ Vi quanh năm ở diễn võ trường bị Lâm Quỳnh Cửu tra tấn, nhưng đối với các thiếu gia của các đại gia tộc cũng có nghe qua, chẳng lẽ là thị tộc nhỏ, muốn trèo lên trên?

    Lâm Chỉ Vi hứng thú nhìn Lăng Tử Hằng nhiều một chút, dáng người ngược lại dáng vẻ vô cùng ngon miệng, nhìn có vẻ rất siêng rèn luyện.

    Được thôi, mặc kệ hắn là ai, giác quan thứ sáu nói cho cô biết người này coi như đáng tin cậy, trao đổi tương đối tốt, mục đích hợp tác đã hoàn thành năm mươi phần trăm.

    Mà Lăng Tử Hằng trùng hợp cũng đang quan sát Lâm Chỉ Vi, hắn đem toàn bộ tài nguyên vốn có ở vô danh lĩnh vực đều dùng tới, vì chính mình tìm một hướng đi tốt để không phải kết hôn thương mại.

    Mà tất cả tài nguyên đều chỉ giành cho Lâm Chỉ Vi.

    Không sai, chính là nữ sinh bình thường trước mắt, về phần trong tay cô ấy có cái gì, chắc hẳn tất cả mọi người đều biết, vô danh lĩnh vực lãnh chúa Lâm Quỳnh Cửu cố ý bồi dưỡng người một nhà Lâm Chỉ Vi này đã không phải là bí mật.

    Mà cô, rất có thể, chính là người nối nghiệp.

    Nhưng tất cả đều là suy đoán của anh, còn chưa có tìm được chứng cứ, có lẽ bản thân Lâm Chỉ Vi có thể lộ ra một chút đáp án.

    Lăng Tử Hằng sắp xếp vị trí ở tầng 20 Phù Thế, một nơi không có nhiều người, rất nhiều thiếu gia tiểu thư các thị tộc đều còn trên tiệc rượu, hoặc vội vàng đi tới một nơi náo nhiệt nhảy disco, có rất ít người chọn quán rượu nhỏ thanh tịnh.

    Nhân viên cửa hàng hiển nhiên đối với Lăng Tử Hằng rất quen thuộc, lễ phép gật đầu. Lâm Chỉ Vi cẩn thận quan sát quán bar này.

    Không tệ, có phẩm vị, sạch sẽ, dễ chịu, phong cảnh khá tốt.

    Trong tiệm từ dụng cụ đến bày biện lựa chọn đều mười phần dụng tâm, nhìn ra được chủ quán phẩm vị không tầm thường, tấm gương vừa vặn có thể nhìn thấy một vòng trăng máu, đặc biệt khơi dậy hứng thú của Lâm Chỉ Vi.

    Cô ở bên trong quán rượu thỉnh thoảng tiến lên lui lại, trái phải cầm di động chụp ảnh.

    Nhân viên cửa hàng tựa hồ muốn hỏi thăm, bị Lăng Tử Hằng ngăn lại.

    Hắn khoanh tay nhìn cô, cũng không kỳ quái.

    "Ừ, tương đối có phẩm vị, trăng máu này nhìn từ mọi góc độ đều không giống nhau, nếu như tôi đoán không lầm, bây giờ là lúc trăng biến hóa trong tháng" Lâm Chỉ Vi gật đầu, cảm thán không ngừng.

    "Cô là người đầu tiên phát hiện" Lăng Tử Hằng khóe miệng có chút câu lên, một tia cười yếu ớt đọng ở bên miệng.

    Nữ nhân không đơn giản
     
    Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười hai 2020
  11. Bé Bánh JK

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Giao dịch có lời

    Editor: Bé Bánh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai người sau khi ngồi xuống, cũng không có menu rượu, nhân viên cửa hàng cũng chỉ hỏi thăm cần uống chút gì không, con ngươi Lâm Chỉ Vi khẽ chuyển, thì ra là chơi như thế này, tự nhiên hào phóng trả lời, "Lấy một chút rượu đỏ đi, thích hợp bầu không khí trao đổi".

    Lăng Tử Hằng nhẹ gật đầu, nhân viên cửa hàng lập tức đi chuẩn bị.

    "Không thể không nói, từ cách trang trí, đến đồ dùng như chén trà, anh làm đều rất hài hòa" Lâm Chỉ Vi đánh giá xung quanh, nhịn không được khen ngợi.

    Lăng Tử Hằng cũng không cảm thấy kỳ lạ, cô chỉ trong nháy mắt có thể kết luận quán bar này là của anh, nhìn ra ngoài cửa sổ thản nhiên nói, "Có điều làm ăn lại không tốt".

    "Tôi có hai đề nghị" Lâm Chỉ Vi yếu ớt nói, "Thứ nhất, cứ xem như sở thích của mình, không phải vì mục đích kinh doanh, thu hút bạn bè cùng chung chí hướng, có lẽ một ngày nào đó có thể trở thành hội sở trao đổi hợp tác". "Thứ hai, phát triển theo xu hướng, đẩy mạnh marketing, đương nhiên sẽ làm cho không khí giảm bớt đi nhiều, đồng thời phải phục vụ theo nhu cầu của khách hàng, chỗ tốt là có thể kiếm tiền".

    Lăng Tử Hằng nhìn cô cười rũ mắt xuống, lông mi thật dài khẽ run rẩy, Lâm Chỉ Vi nhìn có chút ngây người, lập tức dời ánh mắt, hỏi, "Có vấn đề sao".

    Lăng Tử Hằng lắc đầu, "Xem ra cô rất hiểu kinh doanh".

    "Người kinh doanh buôn bán, tôi đều có thể thử một chút, thế nào, khảo nghiệm thông qua chứ?" Lâm Chỉ Vi chống cằm, trong lòng suy nghĩ, là một người cẩn thận.

    "Cô nghĩ sao?" Lăng Tử Hằng trong mắt chợt lóe sáng dưới ánh đèn càng trở nên nổi bật hết sức hút hồn.

    "Tôi liền lớn mật tiếp tục nói một chút, vừa rồi dọc theo con đường này tôi có suy nghĩ một vấn đề", "Lăng Tử Hằng cái tên này tôi chưa từng nghe qua, tuy nhiên cẩn thận quan sát tôi phát hiện hôm nay anh có cải trang một chút" Lâm Chỉ Vi nghiêm túc nói.

    "Tôi học năm thứ ba đại học quản lý giải trí văn hóa chuyên nghiệp, đương nhiên mới nhìn sẽ không giống, có một cái tên ngược lại cũng nổi tiếng Lăng Như Vũ" Lâm Chỉ Vi khẽ cười, lớn mật suy đoán nói.

    Đúng lúc rượu được đưa lên, Lăng Tử Hằng nhấp miệng rượu, nói, "Chính là tôi".

    Lâm Chỉ Vi thấy anh thẳng thắn thừa nhận, ngược lại rất hưng phấn, vua màn ảnh trẻ tuổi của Hoa quốc, lại cùng con trai độc nhất Lăng gia là một người, "Tôinghĩ tôi đã rõ ràng".

    "Nhưng đối với cô, tôi vẫn còn muốn khảo nghiệm" Lăng Tử Hằng vừa nói vừa ra hiệu cô nếm thử rượu đỏ.

    Lâm Chỉ Vi nhấp một miếng, rượu ngon, ngọt mà không chua xót, thượng phẩm.

    "Tôi? Vậy anh phải tìm hiểu nhiều hơn, tôi của hôm nay đã không phải hôm qua, tôi của hôm qua cũng không phải ngày hôm trước" Lâm Chỉ Vi lắc đầu, bình tĩnh nói.

    "Có phải là nên sớm chúc mừng, lãnh chúa đại nhân tương lai" Lăng Tử Hằng nâng chén.

    Lâm Chỉ Vi thở dài, cùng hắn chạm cốc, "Cái này khó mà nói, lấy thứ thuộc về..", ngược lại tưởng tượng việc lấy lại dung nhan còn chưa chắc chắn, "Lấy trước thứ thuộc về mình rồi đi một bước nhìn một bước đi, chờ Lâm Quỳnh Cửu sinh bé con liền có người kế thừa, tôi chỉ giúp đỡ mà thôi".

    Lăng Tử Hằng lắc đầu, trong lòng không khỏi tán thưởng, lãnh chúa ánh mắt thật rất chuẩn, chỉ sợ hiện tại ở vô danh lĩnh vực, người thấu tình đạt lý như thế này không có người thứ hai

    "Dám gọi thẳng tên của lãnh chúa, chỉ sợ không có mấy người" Lăng Tử Hằng có ý tốt nhắc nhở.

    Lâm Chỉ Vi thấp giọng nói, "Quá xúc động, ngày thường đều gọi như vậy nên quen rồi, lần sau nhất định sẽ chú ý", tuy nhiên trên mặt vẫn là duy trì bộ dạng như cũ, "Có chị dâu làm chỗ dựa cho tôi, quay lại chuyện chính nói một chút giao dịch của anh đi".

    Lăng Tử Hằng thấy cô mở lời, lên tiếng "Đơn giản, cô giúp tôi, đến lúc đó Lăng gia tự nhiên cũng sẽ giúp cô, trước mắt cô đã có Triệu gia, chỉ cần lại thu một nhà thị tộc, địa vị đã cơ bản vững chắc".

    "Ừ, tôi nghĩ Thẩm gia cũng được, trải qua chuyện này, có thể lợi dụng, như vậy giải trí, thương nghiệp, công nghiệp đều có" Lâm Chỉ Vi tính toán, trong vòng một ngày thu hoạch liên tục, thật sự là trời xanh có mắt.

    "Đáng giá, giao dịch này có lời, anh cần gì".

    "Ngành giải trí Hoa quốc" Lăng Tử Hằng nhàn nhạt nói.

    "Đơn giản như vậy?" Lâm Chỉ Vi ngạc nhiên.

    Cô còn tưởng sẽ là một yêu cầu cao, chỉ là ngành giải trí, hắn không phải đã là vua màn ảnh sao? Còn muốn cái gì, muốn lên trời ạ?

    "Trước mắt Lăng gia còn không trong tay tôi".

    "Đã hiểu, cho nên kỳ thật anh đi Hoa quốc phát triển là không muốn ở lại vô danh lĩnh vực bị gia tộc khống chế, ai cái chủ ý này tôi làm sao năm đó không nghĩ tới" Lâm Chỉ Vi vỗ vỗ cái bàn, cảm thán nói, ngược lại tưởng tượng, có Lâm Quỳnh Cửu ở đây, cô trốn ở chỗ nào.

    "Không có Lăng gia ủng hộ, ngành giải trí Hoa quốc rất khó".

    "Vậy cũng được, hiện tại ngành giải trí đã sớm không phải chỉ dựa vào diễn xuất, có nhan sắc liền không có vấn đề" Lâm Chỉ Vi suy nghĩ trong chốt lát tiếp tục nói, "Anhnhất định là không muốn thay đổi hình tượng hoặc là không muốn vì lợi ích toàn cục, cho nên không có người ở phía sau hỗ trợ một mình chống đỡ không nổi".

    "Đúng vậy" Lăng Tử Hằng nhẹ gật đầu.

    "Vậy cái giao dịch này thật sự là rất có lời" Lâm Chỉ Vi nhàn nhạt cười, "Tôi không chỉ có thể tìm chỗ dựa cho anh, còn có thể giúp anh trong ngành giải trí ở Hoa quốc đứng vững vàng."

    "Điều kiện?"

    "Điều kiện không khó, anh có thể nhận lời mời tôi làm người đại diện là được" Lâm Chỉ Vi tận lực đề cử mình, "Trời ạ, kiếm tiền nha, cô bây giờ thiếu nhất chính là tiền..

    Lăng Tử Hằng híp híp mắt, dường như không hiểu lòng cô muốn làm cái gì.

    " A, anh không cần lo lắng, tôi tạm thời thiếu tiền, có tiền có thể sai khiến quỷ thần, thẻ này của tôi đều bị người trong nhà quản "Lâm Chỉ Vi cười cười.

    " Vậy đơn giản, không có vấn đề, thành giao "Lăng Tử Hằng khuôn mặt tuấn lãng mang theo ý cười, Lâm Chỉ Vi chỉ cảm thấy một trận vui sướng, dỡ xuống dịch dung này anh còn đẹp đến mức nào.

    " Đi, có tôi cùng anh đi Hoa quốc, chắc hẳn Lăng gia cũng sẽ không nói gì, anh cũng tránh được rất nhiều phiền phức "Lâm Chỉ Vi phân tích nói," Nhưng ở vô danh lĩnh vực, anh khả năng không thể không tiếp nhận cùng tôi tạm thời ở chung một chỗ coi như anh không thích cũng phải tiếp nhận ".

    " Cái này không có vấn đề"

    Lăng Tử Hằng trả lời vô cùng nhanh, Lâm Chỉ Vi trong lòng không khỏi lộp bộp một chút, cô còn tưởng rằng Lăng Tử Hằng sẽ không thích loại ràng buộc này, dù sao đã nhiều năm như vậy, không có ai nguyện ý cùng cô ở chung một chỗ.
     
    Gill, Huyền Trần 22012001AmiLee thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng một 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...