Đam Mỹ [Edit] Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Pháo Hôi Công - Ám Hương Phiêu Phù

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi TuTuThichMuaNho, 22 Tháng mười 2023.

  1. TuTuThichMuaNho Tư Tư Thích Mưa Nhỏ

    Bài viết:
    6
    [​IMG]

    Tên truyện: Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Pháo Hôi Công

    Hán Việt: Pháo Hôi Công Tam Thành Liễu Vạn Nhân Mê [Khoái Xuyên]

    Tác giả: Ám Hương Phiêu Phù

    Tình trạng: Đang tiến hành

    Editor: T.

    Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Xuyên thư, Chủ thụ, Pháo hôi, 1v1, Vạn nhân mê.

    Văn án:

     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng bảy 2024
  2. TuTuThichMuaNho Tư Tư Thích Mưa Nhỏ

    Bài viết:
    6
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trời thủ đô vào tháng sáu đã bắt đầu nóng bức.

    Màn đêm dày đặc bao trùm khắp không gian, quán bar nằm ở trung tâm thành phố đông đúc náo nhiệt, ánh đèn đủ màu nhấp nháy cùng với tiếng nhạc sôi động đánh thẳng vào màng nhĩ.

    Trai gái nhảy múa giữa trung tâm, tay chân đụng chạm, tùy ý quyến rũ nhau.

    Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ánh mắt bọn họ không phải nhìn về phía ồn ào trung tâm mà nghiêng về phía bên trái, thỉnh thoảng liếc nhìn chàng thiếu niên ngồi ở giữa, nội tâm ngo ngoe rục rịch.

    "Mẹ kiếp, Triệu Văn Hàm cũng thật may mắn. Đã quyến rũ được Hạ Diễn chỉ sau ba lần gặp gỡ." Một chàng gay đẹp trai đang phẫn nộ nói to, "Tôi đã ngồi đợi ở đây hơn ba tháng."

    Bạn thân gay bên cạnh cũng lộ vẻ ghen tị: "Trong vòng một tuần nữa, Hạ Diễn nhất định sẽ đá anh ta. Lần sau chú ý, đừng để người khác vượt lên trước."

    Hầu hết những người trong quán bar Dạ Mị đều ở đây vì Hạ Diễn, mọi người đều đã cố gắng thăm dò tính cách cậu, cậu hầu như không bao giờ từ chối bất cứ ai đến, phong lưu và tàn nhẫn, thay đổi bạn trai nhanh hơn thay quần áo.

    Trung tâm của cuộc thảo luận bây giờ đang buồn bực đến rụng tóc.

    Hạ Diễn im lặng nhấp một ngụm rượu, lặng lẽ dời mông, từng chút rời xa thiếu niên đẹp trai bên cạnh, thấy không có người chú ý, cậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

    Ahhh! Bệnh sợ giao tiếp xã hội quá khó khăn.

    Cứu với! Tại sao nam chính thụ vẫn chưa đến?

    "Anh Hạ Diễn, sao anh lại uống một mình?" Mỹ thiếu niên nghiêng người về phía trước, chớp chớp đôi mắt ngấn nước, thân thể hơi khom xuống, cổ áo mở rộng, lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, thuần khiết gợi cảm.

    Hạ Diễn liếc nhìn một cái, né tránh như bị điện giật.

    Tất cả những điều này được thực hiện rất bí mật, sau khi xuyên vào một năm, kỹ năng diễn xuất của cậu đã trở nên hoàn hảo. Khóe miệng Hạ Diễn cong lên một nụ cười bất cần, thanh âm lười biếng: "Mỹ nhân trong ngực, sao lại phải uống nhiều rượu?"

    Ngón trỏ trắng nõn thon dài cuộn lên, nghịch ngợm gãi gãi cằm thiếu niên: "Cục cưng, tối nay cùng nhau ra ngoài không?"

    Hít hà!

    Tất cả mọi người trong băng ghế dài há hốc mồm, bất kể là nam hay nữ, đều muốn thay Triệu Văn Hàm ăn tươi nuốt sống một người nào đó không còn một mẩu xương.

    Triệu Văn Hàm cũng mất giọng. Khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, con ngươi run lên, hưng phấn đến mức thở gấp, hồi lâu y mới nhớ tới "việc chính", vươn tay muốn ôm Hạ Diễn, nhưng đối phương lại đem thân thể tránh đi, trong tay trống không.

    Trong một khoảnh khắc y cảm thấy lạc lõng, nhưng cũng nhanh chóng vui lên: "Em đều nghe anh Hạ."

    "Ngoan."

    "Hồ ly tinh." Trong hàng ghế dài có người thầm mắng, thanh âm không lớn, nhưng cũng đủ để người chung quanh nghe thấy.

    Triệu Văn Hàm không thay đổi sắc mặt, nhưng cười thầm trong lòng. Một đám bại trận, nhìn thấy y và Hạ Diễn thân mật có lẽ đang tức giận đến phát điên.

    Y có ý khoe ra, cả người ngã xuống như không xương, muốn nằm trên đùi Hạ Diễn.

    "Đừng lại gần, nóng lắm."

    Triệu Văn Hàm mím môi, đau khổ nhìn cậu, làm nũng nói: "Anh Hạ Diễn."

    Bị bệnh sợ hãi xã hội Hạ Diễn: Cứu tôi với, cứu tôi với!

    Ánh mắt Hạ Diễn lướt nhẹ qua băng ghế dài, đôi mắt hoa đào tự nhiên có tác dụng quyến rũ, cậu nhìn ai cũng có vẻ tình cảm chân thành, khiến người ta chỉ muốn đôi mắt ấy nhìn họ mãi thôi.

    Rõ ràng là không nói một lời, nhưng mọi người đều giống như được khích lệ và lần lượt nói.

    "Anh Hạ nói trời nóng, cậu còn dựa vào định làm gì?".

    "Chính là nói cậu còn nhỏ, không biết chăm sóc người khác, Hạ Diễn đóng phim đã mệt rồi, cậu có thể ngoan ngoan hơn chút không?"

    "Tìm bạn trai mới thì thế nào? Ở đây chúng tôi có rất nhiều người, tùy anh Hạ chọn."

    * * *

    Triệu Văn Hàm mở to mắt, "Các người.."

    "Được rồi, Văn Hàm." Ngồi ở trong bóng tối, người đàn ông nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên nói: "Mọi người nói đúng, Hạ Diễn là nghệ sĩ, trong quán bar có người tốt kẻ xấu, bị người khác chụp ảnh thân mật, cậu ấy lại bị mắng nữa."

    Nghĩ đến những lời bàn tán trên mạng, Triệu Văn Hàm miễn cưỡng gật đầu: "Tôi hiểu, anh Liễu, là tôi không suy nghĩ cẩn thận."

    "Cái đám người trên mạng kia chỉ biết xen vào chuyện của người khác, anh Hạ của chúng ta cũng không phải thần tượng, không cần vì sự nghiệp mà độc thân, chỉ là đổi bạn trai nhiều hơn một chút, bọn họ mắng cái mông ý."

    "Không ăn được nho nói nho chua, nhất định là ghen tị với người có thể ở bên cạnh anh Hạ."

    "Anh Hạ, anh đừng nhìn những người trên mạng ba hoa, chúng tôi đều tin tưởng nhân phẩm của anh."

    * * *

    Hạ Diễn.. Hạ Diễn trầm mặc.

    Quan niệm quá sai lệch rồi các anh em.

    Cậu là người như thế nào, lẽ nào cậu lại không biết? Tấm bia đỡ đạn tùy ý và phóng đãng số ba, cặn bã công bị người khinh thường, nên bị đè chết trên bãi biển, không thể gượng dậy nổi.

    Cư dân mạng chửi mạnh, cư dân mạng chửi hay, cư dân mạng chửi đúng lắm.

    Hạ Diễn là một người xuyên việt.

    Kiếp trước cậu là một người hướng nội, trên đường đi làm bị tài xế say rượu đụng chết tại chỗ. Khi cậu mở mắt lần nữa, cậu gặp phải hệ thống 999.

    Hệ thống nói cho cậu biết, chỉ cần cậu xuyên qua các tiểu thế giới bị vỡ nát, hoàn thành nhiệm vụ sắm vai pháo hôi cặn bã công, hoàn thành có thể sống lại.

    Làm người tốt mới khó, làm người xấu lại càng dễ.

    Hạ Diễn tự tin lao về phía trước.

    Tuy nhiên, trong thế giới đầu tiên, cậu chết lặng.

    Thiết lập nhân vật phong lưu tùy ý và nơi chốn kết giao tra công thực sự làm khó cho một người hướng nội như cậu! Nhưng để sống lại, cậu chỉ có thể căng da đầu đi làm.

    Theo đuổi nhân vật thụ chính như thế nào?

    Không thành vấn đề, cậu đã tìm kiếm trên Internet để biết cách theo đuổi một người, mất chưa đầy nửa năm để gửi hoa, socola và quà tặng, cuối cùng cậu cũng bắt được người đó trong tay.

    Không biết cách để trở nên cặn bã?

    Không sao, xem nhiều phim hơn, tìm hiểu tính cách của nhân vật phản diện và tìm một nhóm bạn xấu ở quán bar.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...