Ngôn Tình [Edit] Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Giàu Có Nhất - 도레다

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Moon Light Team, 12 Tháng tám 2021.

  1. Moon Light Team

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên truyện: Tôi là nhân vật phản diện giàu có nhất (I'm villainess but i'm the richest)

    Tác giả: 도레다

    Thể loại: Hài hước, tình cảm, viễn tưởng

    Tình trạng: Đang ra

    Editor: MoonLight Team

    Link thảo luận góp ý: Các tác phẩm dịch của MoonLight Team

    Nội dung:

    Bị xe đâm khi cho mèo hoang ăn liền xuyên không vào một bộ truyện. Trở thành Ashtelin- con gái của một Công tước có khối tài sản khổng lồ, là người giàu nhất Đế Quốc lúc này. Nhưng danh tiếng của nàng tiểu thư này lại không được mấy tốt đẹp. Cô gái nhỏ ý thức được rằng bản thân phải làm gì đó để sống sót ở chốn này..
     
    morethanblue0000 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng tám 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Moon Light Team

    Bài viết:
    0
    Chương 1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đem Ashtelin và tiểu thư Clemence ra so sánh với nhau chẳng phải quá đáng sao?"

    "Không, tiểu thư là người chúng ta hầu hạ mà. Sao cô lại nói thế?"

    "Cô ta từ bỏ biệt thự Centium cũ kỹ và giả vờ không bắt chước Clemence. Thật là thảm hại."

    Ngoài cửa là tiếng thì thầm bàn tán của hai cô hầu gái.

    Có lẽ vì biệt thự Centium cũ cách âm quá kém.

    Ashtelin lắng nghe mọi lời nói ngoài cửa như bài hát ru tỉnh giấc, rồi mở mắt ra.

    Dù đã nằm dài trên giường nhưng cô vẫn thấy mệt mỏi, buồn ngủ và uể oải trong người.

    Và đối với cô, vẫn còn thứ quan trọng hầu hết bất kỳ điều gì khác.

    Đúng thật những tiếng nói ồn ào bên ngoài thật khó nghe. Khiến cho tâm trạng cũng xuống dốc theo.

    "Tôi chắc rằng ngài Công Tước sẽ lại đến đón Ashtelin lần nữa thôi."

    "Không thể nào? Cô ấy đã chẳng làm lễ mừng tuổi và còn bị cấm ra khỏi nhà. Dù sao thì cô ấy cũng chẳng phải quý tộc gì."

    Khi nghe ai nói gì sau lưng mình. Gương mặt Ashtelin đỏ lên là điều tự nhiên.

    Tuy vậy, ngay cả khi nghe những lời nói đó. Ashtelin thậm chí còn chẳng thèm quan tâm đến và còn dựa người vào đầu giường lắng nghe.

    "Tôi nằm một tuần rồi.. thân thể này không thích ứng được nữa đâu."

    Cô ngồi trên mép giường.

    Khi cô đang cho chú mèo hoang đói khát trên đường ăn thì lại bị xe đâm vào người, cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết 'Lỗi Lầm Của Clemence'.

    Giờ cô đã là con gái của công tước Pharadi, người có tài sản lớn nhất và nổi tiếng nhất vương quốc. Tuy vậy Ashtelin Pharadi lại là nỗi xấu hổ lớn nhất của gia tộc.

    Cô sắp xếp những suy nghĩ mông lung của mình lại bằng một ly rượu Tequila đặt trên đầu giường.

    "Ashtelin Pharadi, một cô gái thiếu thốn tình cảm, bắt chước phong cách của trưởng nữ, tiều thư nhà giàu."

    Cô không cần nhiều nỗ lực để tìm hiểu tình hình xảy ra.

    Cô ấy đã nằm trên giường suốt một tuần qua để tìm hiểu kỹ chuyện gì đang xảy ra với đời mình.

    Sau khi dốc cạn ly rượu Tequila, cô mở cửa phòng ra.

    Cánh cửa mở toang với âm thanh lạch cạch, những người hầu gái đứng thật nghiêm chỉnh, bên trái là cô hầu tóc nâu, còn bên phải là cô hầu cao gầy.

    "Các ngươi đang nói gì vậy?"

    ".. Dạ?"

    "Các ngươi đang nói về ta phải không? Cứ nói tiếp đi."

    Cô chẳng có gì trong tay cả, nhưng cô sẽ cố gắng để vượt qua khó khăn này.

    Một tuần trôi qua chỉ với việc nằm dài trên giường.

    Nhận thức rằng cô chẳng thể nào quay lại thế giới hiện thực của mình nữa rồi.

    Thế nên, sống ở thế giới này. Cô phải đề cao danh tiếng của mình sao?

    "Đó, đó.."

    "Nói tôi nghe nhanh đi. Tôi tò mò lắm rồi."

    Trong đầu cô đã có đáp án riêng cho mình. Chắc rằng danh tiếng của Ashtelin đã thảm hại đến mức nào?

    Đó là cách để quyết định sự sống còn!

    Cô hầu gái cao gầy bối rối.

    Cô ấy có chấp nhận việc người hầu nói xấu mình trong khi mình chứng kiến hết không?

    Rõ ràng là người hầu gái có thể bị đuổi việc và phải chạy đi bương chải cho cuộc sống của mình.

    "Ngươi vừa nói gì về ta?"

    Ashtelin không biết.

    Thay vì lập tức trừng phạt họ, cô chỉ muốn lắng nghe được danh tiếng của mình.

    Cô mỉm cười và ngẩng cao đầu lên.

    "Nói tiếp đi."

    Vì lời nói có chất hàm xúc nên người bầu chỉ có thể lầm bầm.

    "Chà, vậy.."

    "Vì thế?"

    "..."

    Người hầu gái cao gầy không nói được gì và gục đầu xuống.

    Người hầu gái tóc nâu bên cạnh thì có vẻ tỉnh táo hơn.

    "Nếu ngươi không nói tiếp thì ta sẽ sa thải các ngươi."

    Gương mặt tươi cười của cô hầu tóc nâu chợt biến mất.

    "Không, nhưng cô ấy là người mà chúng tôi phục vụ. Sao anh có thể nói thế.."

    "Cô ấy xuống biệt thự Centium cũ, và giả vờ không đi theo phu nhân Clemence. Thật là thảm hại."

    Ngoài cửa có thể nghe thấy tiếng người hầu gái thì thầm.

    Điều này là do biệt thự Centium cũ được cách âm kém.

    Ashtelin, người lắng nghe giọng nói ngoài cửa như một bài hát ru, mở mắt ra.

    Dù đã nằm trên giường nhưng cô vẫn cảm thấy buồn ngủ, mệt mỏi và lười vận động.

    Và có một thứ quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

    Đúng là tiếng ồn ào bên ngoài rất khó chịu.

    "Tôi chắc rằng Ngài Công tước sẽ đến và tìm Ashtelin-nim một lần nữa"

    "Không thể nào? Cô ấy đã không làm lễ đón tuổi và cô ấy bị vạ tuyệt thông khỏi gia đình, dù sao thì cô ấy cũng sẽ không phải là quý tộc."

    Khi ai đó nghe những lời bàn tán về mình, mặt cô ấy nóng lên là điều tự nhiên.

    Tuy nhiên, ngay cả sau khi nghe về câu chuyện của cô ấy, Ashtelin thậm chí còn không nghĩ về nó và đang dựa vào đầu giường của cô ấy trong khi rửa mặt.

    "Tôi nằm khoảng một tuần rồi.. A, thân thể này thật sự không thích ứng được."

    Cô ấy ngồi trên mép giường.

    Sau khi bị ô tô đâm khi đang cho một con mèo hoang trên đường ăn, cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết <Sai lầm của Clemence>.

    Cô trở thành con gái của Công tước Pharadi, người có tài sản lớn nhất và nổi tiếng nhất trong Đế quốc, và Ashtelin Pharadi là nỗi xấu hổ lớn nhất của gia đình.

    Cô sắp xếp những suy nghĩ của mình bằng một ly rượu tequila cũ đặt trên bàn cạnh giường.

    "Ashtelin Pharadi. Một cô gái thiếu thốn tình cảm, ngoại tình bắt chước nữ chính, tiểu thư nhà giàu."

    Cô không cần nhiều rượu để tìm hiểu tình hình.

    Cô ấy đã nằm suy nghĩ miên man suốt một tuần qua để tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra, nên bây giờ không có nhiều việc phải làm.

    Sau khi uống rượu tequila, cô ấy cuối cùng cũng mở cửa.

    Khi cánh cửa mở ra với một âm thanh lạch cạch, và những người hầu gái trước mặt nó đứng thẳng. Một cô hầu gái tóc nâu bên trái và một cô hầu gái cao bên phải.

    Sau khi đóng cửa lại và nhìn vào hai khuôn mặt, Ashtelin hỏi một cách thờ ơ.

    "Em đang nói cái gì vậy?"

    ".. Đúng?"

    "Hai người đã nói về tôi, phải không? Tiếp tục."

    Cô ấy không có ý gì cả, nhưng cô ấy sẽ tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.

    Một tuần chỉ với việc nằm trên giường.

    Cô nhận thức rõ ràng rằng cô không thể quay trở lại thế giới ban đầu của mình được nữa.

    Vì vậy, để sống trên thế giới này, cô không phải đề cao danh tiếng của mình sao?

    ".. Đó đó."

    "Nói cho tôi nhanh đi. Bởi vì tôi tò mò."

    Trong đầu cô đã có một suy đoán thô thiển. Nhưng chính xác thì danh tiếng của Ashtelin đã bị tụt dốc đến mức nào?

    Đó là cách duy nhất để quyết định cách sống!

    Với đôi mắt lấp lánh, Ashtelin cười rạng rỡ khi nhìn những người hầu gái.

    "Cái gì, ngươi muốn biết cái gì?"

    Cô hầu gái cao lớn bối rối hỏi.

    Cô ấy có muốn người giúp việc nói sau lưng chủ của mình trong khi các nhân viên khác quan sát không?

    Rõ ràng là người giúp việc sẽ mất kế sinh nhai và cô ấy có thể phải lo lắng cho cuộc sống của mình.

    "Anh vừa nói gì đó về tôi."

    Ashtelin không biết.

    Thay vì cố gắng trừng phạt họ ngay lập tức, cô chỉ muốn nghe về danh tiếng của mình.

    Cô mỉm cười mà không cần suy nghĩ nhiều và ngẩng đầu lên.

    "Còn phải nói."

    Bởi vì trong lời nói có ý tứ hàm xúc, cho nên nàng hầu cẩn thận lẩm bẩm.

    "Chà, vậy.."

    "Vì thế?"

    "..."

    Cô hầu gái cao không nói được gì và gục đầu xuống.

    Cô hầu gái tóc nâu bên cạnh trông tự tin hơn một chút.

    "Nếu bạn không nói với tôi, tôi nghĩ rằng tôi sẽ sa thải bạn."

    Khuôn mặt tươi cười của cô hầu gái tóc nâu sau đó biến mất.

    Ả nhìn Ashtelin với vẻ mặt táo bạo, như thể Ashtelin thực sự có thể sa thải ả ta.

    Ashtelin nhìn ả ta và nghiêng đầu.

    Ashtelin trong câu chuyện gốc, cô ấy hẳn đã bị người giúp việc phớt lờ.. đó là những gì cô ấy đang nghĩ một cách khách quan nhất.

    "Ngươi phải nói cho ta biết nếu ngươi không muốn bị sa thải".

    Không ngạc nhiên gì khi cô hầu tóc nâu đặt đĩa xuống và bắt đầu mở miệng với giọng điệu chế giễu.

    Chả biết có phải vì bị dọa đuổi việc hay không mà hầu gái tóc nâu đã nhanh chóng nói một cách hào hứng.

    ".. chúng tôi đã nói về ý kiến của mọi người về việc cô đang cố gắng bắt chước tiểu thư Clamance nổi tiếng trên mạng xã hội."

    "Chà, đó là sự thật mặc dù nó khá chán ngắt. Cô còn muốn nói gì nữa không?"

    Khi Ashtelin lạnh lùng đáp lời, má của cô hầu gái tóc nâu đỏ ửng lên.

    Cô ấy trông không giống Ashtelin Pharadi bình thường. Lẽ ra lúc này cô ấy nên vào phòng khóc.

    Cô hầu gái tóc nâu cảm thấy khó chịu. Cô cho rằng một quý cô không thể làm lễ mừng tuổi và sắp bị đuổi khỏi gia tộc là một điều nực cười và đáng cười.

    ".. Tôi tự hỏi có phải gia đình không công nhận cô là quý tộc vì cô không tổ chức lễ đón tuổi mới mặc dù sinh nhật của cô đã trôi qua. Ngoài ra, có một trường hợp những lời lăng mạ của Hầu tước Shalame đã được bàn tán trong giới xã hội."

    Cô ấy càng lẩm bẩm, nụ cười trên miệng Ashtelin càng sâu.

    "Wow, cái này.. thật là tuyệt."

    Cô hầu gái tóc nâu bặm môi khi nhìn xuống. Hôm nay Ashtelin không thực sự giống Ashtelin. Dù cô ấy nói gì, Ashtelin cũng cười toe toét.

    Nhưng đối với Ashtelin, đây là một cuộc sống mà cô ấy đang mơ ước. Một cuộc sống không phải sống theo sự mong đợi của người khác! Cô ấy thực sự thích thực tế có nhiều tiền và danh tiếng của cô ấy bị hủy hoại!

    "Vậy, ta có thể đi ngay bây giờ.."

    Mặc dù đã can ngăn, nhưng đôi mắt của cô hầu gái tóc nâu lại thể hiện sự coi thường.

    "Người đi đâu?"

    Ashtelin từ từ xoa cổ sau.

    "Tôi đại khái đã nắm được tình hình, nhưng tôi nên làm gì với cô hầu gái này?"

    Trước khi đưa ra quyết định, Ashtelin uống một ngụm rượu tequila vẫn cầm trên tay. Rượu hơi ấm như thể đã để lâu ở nhiệt độ phòng, nhưng hương vị thì hoàn hảo.

    Và, còn một điều hoàn hảo nữa.

    Thực tế là cô ấy không cần phải chịu đựng người đã nói chuyện trước mặt mình. Không biết Ashtelin đang nghĩ gì, cô hầu gái tóc nâu huyên thuyên một cách tự hào.

    "Tôi về phòng riêng."

    "Phòng riêng?"

    "Vâng, ý tôi là nơi ở của tôi."

    Ashtelin nở nụ cười rạng rỡ khi cô nhìn bàn tay của cô hầu gái tóc nâu đang làm rối mái tóc của mình. Dù sao thì cô ấy cũng đã mất danh tiếng và bị hủy hoại, nhưng..

    Không có lý do gì để chửi duma vào mặt cô ấy, phải không?

    "Nơi ở của ngươi, đã mất rồi."

    "Ý cô là gì!"

    Ashtelin mỉm cười một cách rộng rãi mà không cần hình thức. Như một phần thưởng, Cô ấy không quên vỗ vai cô hầu gái.

    "Ah, ta không thể nói với co trước. Cô bị sa thải."

    ".. Bị sa thải?"

    Nhìn cô hầu gái ngơ ngác, cô ân cần trả lời.

    "Vâng, tạm biệt. Để biết cuộc sống của cô, ta sẽ không viết thư giới thiệu để tham khảo."

    Với những lời đó, Ashtelin đóng sầm cửa lại.

    Tương lai của cô hầu gái bị trục xuất khỏi Công tước Pharadi sẽ khá đen tối. Nhưng đó không phải là mối quan tâm của cô ấy. Ashtelin đứng trong căn phòng đầy bụi, mỉm cười hạnh phúc.

    Một tiểu thuyết giả tưởng lãng mạn nhưng lại ngược, <Lỗi lầm của Clemence>.

    Cuốn sách gốc kết thúc vô lý bằng sự hủy diệt của thế giới.

    Cô ấy là một nhân vật phụ ngốc nghếch, ốm yếu, thiếu thốn tình cảm, bị sỉ nhục khi bắt chước Clemence, mặt trăng của vòng tròn xã hội hoàn hảo.

    Tuy nhiên, đó không phải là điều quan trọng đối với cô ấy.

    "Tôi không nghĩ mọi người biết gì cả.."

    Asterin đặt một ly tequila lên chiếc bàn bẩn thỉu trên giường để sắp đặt kế hoạch "giả vờ thanh tao" của mình.

    Và thì thầm với một nụ cười thật tươi.

    ".. Tôi chỉ cần nhiều tiền. Tôi cần thêm gì nữa?"

    Điều quan trọng là cô ấy giàu có.

    Danh dự, quyền lực, tình cảm từ người khác?

    Cô ấy không cần tất cả. Cô chỉ thấy điều đó thật phiền phức.

    Cô ấy không cần phải gặp khó khăn trong việc lấy một thứ gì đó không cần thiết.

    Tất cả những gì cô ấy phải làm chỉ là tiêu tiền và sống như một thế hệ thứ ba hạnh phúc!
     
    Tulane, Hhhhh00Quỳnhhh đây thích bài này.
    Last edited by a moderator: 12 Tháng tám 2021
  4. Moon Light Team

    Bài viết:
    0
    Chương 2:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ashtelin quyết định trở thành con gái út bất đắc dĩ của một gia đình tài phiệt!

    Ngồi trên giường, cô nghĩ về bản gốc câu chuyện <Sai lầm của Clemence>.

    "Vậy.. tác giả đã lấy trộm 25.000 won của mình, có thể cũng đã làm hỏng cái kết rồi."

    Trong chương cuối của <Sai lầm của Clemence>, câu cuối cùng là.

    [Thế giới bị hủy hoại bởi cơn thịnh nộ của loài mèo bị giam cầm mà Clemence bỏ rơi.]

    Và đột nhiên bầu không khí đã chùn xuống.

    Cô nhớ mình đã từng nổi giận với tác giả vì nói rằng đây là truyện harem ngược viễn tưởng lãng mạn và cuối cùng lại phá hoại cái kết.

    Nhưng bây giờ cô ta đã chuyển thể câu chuyện thành tiểu thuyết <Sai lầm của Clemence>.

    Cô ấy trầm tư.

    "Để xem thử xem!"

    Có vẻ như có một cách dễ dàng để ngăn chặn thế giới bị hủy hoại, để sống như người dù thất nghiệp nhưng giàu có và để làm cho tất cả mọi người hạnh phúc.

    "Nếu mình nhặt con mèo bị giam cầm mà Clemence vứt bỏ và nuôi nó thật tốt, thế giới này sẽ không bị hủy hoại và mình sẽ sống thật tốt và hạnh phúc, phải không?"

    Ashtelin vốn rất yêu mèo.

    Sau khi dắt mèo của mình băng qua cầu Rainbow, cô ấy thường vui vẻ cho mấy chú mèo bên đường ăn và chuyên môn của cô ấy là 'hô biến' bé mèo từ gầy còi lên đến cân nặng thông thường.

    "Tốt rồi. Phải đi nhặt nó về trước mới được!"

    Cô phải đi nhặt lại chú mèo và bảo vệ hòa bình thế giới.

    "Trời ơi, nó dễ thương quá, hào hứng thật."

    Nhưng sự thật, một con rồng sẽ ở bên cô ấy, chứ không phải là một bé mèo đáng yêu.

    Một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cô và cô ấy hoàn toàn không biết chút gì về sự thật này.

    * * *

    Để nhận nuôi mèo nhanh chóng, Ashtelin phải vào phòng thay đồ trước.

    Bởi vì cô ấy phải tươm tất để ra ngoài.

    Vấn đề là, như tác giả đã viết, Ashtelin Pharadi có 'lối sống tằn tiện' và đấy được xem như 'sở thích kì dị'.

    Ashtelin thở dài lặng nhìn đống quần áo trong phòng thay đồ.

    "Tại sao tất cả quần áo của tôi đều cũ như vậy?

    Thật muốn xé nát tất cả mà. Ngay cả dân thường cũng sẽ vứt bỏ chúng cho xem!"

    Ashtelin chọn bộ quần áo ít phai màu nhất trong phòng thay đồ rồi liếc nhìn cô hầu gái đứng bên cạnh.

    "Mình nghĩ tên cô ta là Orene."

    Ashtelin hỏi thẳng cô giúp việc.

    "Orene?"

    "Vâng, Ashtelin-nim!"

    "Tôi được phép sử dụng bao nhiêu tài sản của công tước?"

    Theo câu chuyện ban đầu, các thành viên trong gia đình của Công tước Pharadi được chia thành hai phe.

    Có một người đã làm lễ trưởng thành và một người thì không.

    "Đối với Công tước Pharadi, nghi lễ trưởng thành là cách duy nhất để được công nhận là một quý tộc thực thụ."

    Bởi vì Ashtaline không có lễ trưởng thành, nên cô ấy chưa thể có đủ tài sản.

    ".. cô có thể sử dụng một số tài sản của mình dưới tên của Công tước. Ngay cả khi cô không có lễ trưởng thành, cô vẫn là tiểu thư của Công tước."

    Orene, người đang kiểm tra quần áo của Ashtelin, thì thầm.

    Ngay cả khi "một số thứ tài sản" của Công tước Phẩdi không có nhỏ cho lắm.

    "Được rồi, hoàn hảo đấy."

    Ashtelin bật cười.

    Một kế hoạch dài hạn để sống như một đứa con gái bất đắc dĩ thuộc thế hệ thứ 3 của một gia đình tài phiệt đang dần được hoàn thành.

    Cô quyết định đi đến chợ nơi những chú mèo bị bỏ giam bằng xe ngựa. Có lẽ vì sức ảnh hưởng của Ashtaline trong truyện gốc thật sự to lớn, nên cổ xe ngựa trông rất mĩ miều.

    Thêm vào đó, còn có một số hiệp sĩ hộ tống đã đứng bên xe ngựa để bảo vệ Ashtelin.

    "Ashtelin-nim, cô có cần gì không ạ?"

    Orene nhìn vào khuôn mặt biến sắc của Astaine, thì thầm nhỏ nhẹ.

    "À, Orene này."

    "Vâng ạ!"

    Trước khi lên xe, Ashtelin đưa ra ra một yêu cầu cho Orene.

    "Hãy chắc chắn dọn dẹp phòng và biệt thự của tôi kĩ càng nhé. Một vị khách đặc biệt sẽ ghé thăm đấy."

    Cô ấy dự định đem về một chú mèo bị giam cầm, thứ sẽ hủy hoại thế giới trong tương lai. Vì vậy, căn nhà không được bẩn bám.

    "Trước khi rời khỏi biệt thự, tôi phải ở đây một thời gian đấy."

    Dù sao cũng sắp có một buổi lễ trưởng thành.

    Lúc đó Ashtelin sẽ rời khỏi biệt thự, cho tới khi rời đi thì cô ấy không muốn hít phải một hạt bụi nào.

    "Nhưng Ashtelin-nim. Cô đã bảo tôi dọn dẹp căn biệt thự mà?"

    Orene chớp mắt nhìn ngây thơ.

    Ashtelin lặng lẽ gật đầu coi như là đáp lại.

    "Điều đó có nghĩa là tôi có thể dọn dẹp, phải không?"

    Orene trông rất hạnh phúc.

    * * * Cái gì, cái tình huống kì cục này là sao trời?

    "À không, có nghĩa là Ashtelin trong truyện thậm chí còn không để cô hầu gái dọn dẹp?"

    Chỉ cần nhìn vào tấm gương đầy bụi, cô cũng có thể đoán được.

    "Tôi sẽ lau sạch tất cả những chiếc gương dính bụi, ủi quần áo cho cô và làm đồ trang sức của cô trở lại hình dáng như cũ!"

    Sau khi nghe giọng nói đầy hào hứng của Orene, Ashtelin ngớ người và gật đầu.

    Oren gật đầu với một niềm vui sướng tột cùng.

    "Vâng, Ashtelin-nim! Tôi sẽ tiếp tục dọn dẹp chăm chỉ cho đến khi cô quay về!"

    "Cô sẽ cần người giúp việc phụ trách việc dọn dẹp nhà cửa đấy."

    Cô ấy trở thành hầu gái của Ashtelin, như diều đứt dây vậy. Nhưng, Orene là hầu gái của cô ấy. Cô ấy lẽ ra không nên làm những gì cô ấy phải làm.

    "Ồ, Công tước nói rằng ông ấy sẽ gửi một ít hmm.. nhưng tôi sợ rằng tiểu thư sẽ từ chối."

    "Sắp tới, cứ nhận hết đi. Tiền bạc, người giúp việc hay bất cứ thứ gì."

    Trước thái độ sảng khoái của Ashtelin, Orene vội vàng gật đầu.

    "Tôi sẽ quay về ngay."

    Ashtelin bước vào xe ngựa.

    Người lái xe hỏi một cách lịch sự

    "Tiểu thư, cô muốn tôi đưa đi đâu?"

    "Tôi sẽ đến chợ tù nhân."

    Nét mặt của người lái xe cứng lại trước câu trả lời của Ashtelin.

    ".. Chợ tù nhân? Cô muốn mua tù nhân bằng tiền hả?"

    Vẻ mặt của người lái xe trở nên kỳ lạ. Và cô ấy không hài lòng cho lắm.

    Tuy nhiên, dù sao Ashtelin cũng đã quyết định trở thành một người giàu có và bất hiếu rồi.

    Cô ấy không phải là người bị tác động bởi mấy thứ buồn cười này.

    "Ừ. Tôi muốn mua bằng tiền."

    Có nghĩa là ban ân huệ bằng tiền, nhưng không cần thiết phải tiết lộ điều đó.

    Đó là cách mà cuộc hành trình đầy bi kịch để ngăn chặn sự lụi tàn của thế giới của của Ashtelin Pharadi bắt đầu.

    Astein liếc nhìn ông ta.

    "Ah.. tôi hiểu rồi."

    Anh ta có vẻ mặt khó chịu, nhưng may mắn thay, giống như một người lái xe của một công tước, anh ta đã hoàn thành việc hộ tống một cách gọn gàng mà không có bất kỳ thay đổi nào trong biểu cảm.

    Đó là cách mà cuộc hành trình đầy anh hùng để ngăn chặn sự lụi tàn của thế giới của của Ashtelin Pharadi bắt đầu.

    Tất nhiên, có một chút ích kỷ trong đó.

    Con mèo!

    Cô ấy nóng lòng muốn trở thành chủ của nó!

    * * *

    Cỗ xe chạy nhanh.

    Không lâu sau, Ashtelin đến khu chợ dành cho thú cưng nhỏ bị giam cầm nằm trong điền trang của Tử tước Phelperny.

    "Hầu tước Salame nói rằng ông ấy đã mua nó từ chợ tù nhân của Tử tước Phelperny và đưa nó cho Clemence. Vì vậy.. tôi chắc chắn nó ở đây."

    Đế chế trong cuốn tiểu thuyết này là một xã hội đối xử với tù nhân như động vật.

    Dù là nam hay nữ, họ đều được coi như một loại thú cưng.

    Nhưng..

    Dù họ có khốn cùng đến đâu, buôn bán kiểu này cũng khắc nghiệt thật.

    "Ah, thật vô nhân đạo."

    Ashtelin cau mày bước đi.

    Ở cả hai phía của cô, các hiệp sĩ oai hùng bắt đầu hộ tống cô.

    Ashtelin hỏi hiệp sĩ.

    "Nó đâu rồi?"

    "Nếu chúng ta đi thêm một chút nữa, tôi nghĩ sẽ gặp thôi."

    Các hiệp sĩ trao đổi ánh mắt kỳ lạ với nhau.

    Chợ tù nhân thú cưng ở Viscount Phelperny's rất nhỏ và yên tĩnh. Vì lý do này, khi bước vào các khu chợ, cô ấy có thể nhận ra từng người một.

    "À, đây có phải là tiểu thư Ashtelin không?"

    "Cô đang làm gì ở đây vậy?"

    Mọi người rất ồn ào. Việc xuất hiện ở các chợ tù nhân là chuyện thường đối với giới quý tộc.

    Tuy nhiên, Ashtein Pharadi "không ưa" những nơi như thế này.

    Bởi vì tiểu thư Clemence không thích chợ tù nhân, nên cô ấy không thích nó nốt.

    Mọi người tin rằng Ashtelin đi theo tiểu thư Clemence chắc chắn sẽ ghét nơi này.

    "Tiểu thư Clemence có ở đây không? Nhìn xung quanh xem."

    "Tiểu thư Clemence đã nói rằng cô ấy khinh miệt các khu chợ tù nhân. Vì thế cô ấy không thể ở đây đâu ạ!"

    "Vậy thì tại sao tiểu thư Ashtelin lại ở đây?"

    Có lẽ cô và Clemence đang là một chủ đề khá nóng trong xã hội những ngày này.

    "Được thôi, cứ tiếp tục muốn nói gì nói đi."

    Dù cô ấy có nguyền rủa họ hay không, Ashtelin cũng không có thời gian để để tâm đến mấy người này.

    Ashtelin lẩm bẩm và nhìn xung quanh.

    "Tôi nên đi đâu để gặp con mèo bị bỏ tù vậy?"

    Con mèo mà Hầu tước Salame đã tặng cho Clemence và bị bỏ rơi bởi sai lầm của Clemence.

    Con mèo nhỏ dễ thương rất quý con người và có thể hủy hoại thế giới bằng cách gia nhập với các chủng tộc khác nhau của nó trong tương lai đang ở đâu vậy?

    Chợ nhà tù của Tử tước Phelperny không rộng.

    Tuy nhiên, với sức chịu đựng kém cỏi của Astaine, cô ấy không thể nhìn lại được chút nào.

    "Này."

    Cuối cùng, Ashtelin quyết định hỏi mọi người.

    Cô cho gọi một người đàn ông trông giống như vai phụ thoáng qua.

    "Vâng ạ?"

    "Tôi nên đi đâu nếu tôi muốn nhận nuôi một con mèo bị giam giữ?"

    "Nhận nuôi hả? Nếu cô muốn có một con mèo bị bỏ tù, cô có thể đến gian hàng đằng kia.."

    "Được rồi tôi hiểu rồi."

    Đúng thời điểm, và đúng là con mèo đang ở trong các khu chợ thú cưng của Tử tước Phelperny, và đúng luôn là có một con mèo bị giam cầm ở đây.

    "À, tôi sẽ chăm chỉ, tôi phải huấn luyện con mèo của mình thật tốt và tẩy não nó."

    Ashtelin vội vã đi đến gian hàng do người đàn ông chỉ. Bước đi một cách rất vui vẻ.

    Các hiệp sĩ chỉ đi theo cô ấy với vẻ mặt bối rối.

    Đến gian hàng dành cho mèo, Ashtelin rơi vào tình huống làm cô lúng túng.

    Bước vào gian hàng, một chiếc lồng hiện ra trước mặt cô.

    "Meo."

    "Nyang!"

    Bên trong lồng, những chú mèo dễ thương bị giam cầm và kêu gào.

    Vì mèo là động vật có tập tính lãnh thổ nên việc nhốt vài con mèo trong một cái lồng nhỏ là điều khá vô nhân đạo.

    Nhưng người kinh doanh trong gian hàng cho biết, vừa chỉ tay vào lồng mà không chút lo lắng gì.

    "Tổng cộng là có khoảng mười con. Cô có thể chọn lựa giữa mấy con này. Bởi vì chúng thuộc các loài khác nhau, chúng có thể sử dụng ma thuật khá tinh quái, vì vậy chúng tôi phải sử dụng các thanh chắn ma thuật đấy."

    "Tận mười loài.."

    Ashtelin nhìn kỹ những con mèo.

    "Làm sao có thể có mười loài trời!"

    Cô ấy không chắc con nào là con có thể hủy hoại thế giới..

    "Hừ."

    "Chân phải trắng như mang vớ trắng, râu dài và nhiều lông."

    Nhớ lại các đặc điểm ở câu chuyện gốc.

    Một con mèo với đôi vớ trắng, râu dài và rất nhiều lông..

    "À, có hai con này."

    Đã khoanh vùng được hai con ra khỏi mười con rồi.

    Một con với bộ lông đen chân trắng và một con trắng toàn thân có lông tơ..

    "Chúng đáng yêu đến ngộp thở luôn ấy."

    Nhưng, đợi chút đã.

    "Con đó là con mèo đó hả?"
     
  5. Moon Light Team

    Bài viết:
    0
    Chương 3:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Con mèo với bộ lông trắng không tì vết đến mức đáng sợ.

    Với đôi chân dài trắng tinh cùng với bộ râu dài và bộ lông dày óng mượt. Khiến người ta có cảm giác rằng có gì đó thật khó tiếp cận.

    Đó tựa như một lại uy áp khó có thể có được, anh ta là hoàng tử sao?

    "Mục tiêu của mình chắc hẳn là một trong hai con mèo đó?"

    Giữa tụi nó, tôi không biết được rằng con mèo nào mới là Catelesia và con mèo nào là con mèo mà hầu tước Salame sẽ lấy.

    Ashtelin đã liếc nhìn mười con mèo bên trong cái lồng.

    Một con mèo tuxedo (mèo đen trắng) và một con mèo trắng. Chỉ có hai con mèo đó là phù hợp với yêu cầu.

    Khi cô ấy ngồi vào chiếc ghế ở trước cái lồng và nhìn chằm chằm vào lũ mèo.

    Con mèo tuxedo vểnh tai lên và tiến lại gần những song sắt.

    Nó dường như có vẻ ngoài là một con mèo giống chó (dog-like cat) đáng yêu. Nó vẫy đuôi một cách nhẹ nhàng và nhìn Ashtelin với cặp mắt đăm chiêu khiến trái tim bé bỏng của cô đập thình thịch.

    Nó thật là đáng yêu.

    "A, đáng yêu chết mất.."

    "Meow."

    Liệu rằng con mèo đó có hiểu được tấm lòng thổn thức của cô hay không, con mèo tuxedo đang liếm những thanh sắc với lưỡi sắc bén.

    "Tôi cảm giác như tim mình sẽ ngừng đập nếu như cứ tiếp tục nhìn nó vậy."

    Người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy thì thầm cẩn thận.

    "Thưa tiểu thư Ashtelin Paradis, người muốn chọn loại tù nhân như thế nào."

    Cô không biết con mèo nào sẽ hủy diệt thế giới, thế nhưng câu trả lời rất đơn giản.

    "Cần lựa chọn sao? Ta.."

    Khi Ashtelin mở miệng, cô ấy nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp và đã cẩn thận lắng nghe.

    Cô mở mắt khi có tiếng bước chân lại gần.

    Một âm thanh lạ thường vang lên từ trong lồng sắt.

    Âm thanh kỳ lạ mà cô nghe thấy là tiếng mèo gầm gừ.

    Con mèo trắng mà cô vừa chạm mặt trước đó đã chạy ra chỗ cô.

    Đến trước những song sắt!

    Rồi sau đó, con mèo đã đẩy chú mèo tuxedo ra.

    "Cái, cái gì thế?"

    Ashtelin tiến đến phía trước cửa của cái lồng như thể bị ám và đưa tay ra hướng về phía chúng.

    "Meow."

    Con mèo đó duỗi thẳng người và chạm vào tay cô tựa như một nhúm bông gòn mềm mại vậy. Sợi lông tơ rơi ra khỏi những song sắt, chạm vào tay cô.

    Pang! Pang!

    Tay cô đã chạm vào nó, và trượt xuống như những viên thạch.

    "Wow, dễ, dễ thương quá.."

    Không hổ danh là mèo!

    Ashtelin không thể không thừa nhận tình yêu của mình đối với những động vật dễ thương như chúng.

    Không hề hay biết, cô đã cầm lấy chiếc que bông của con mèo và lấy nó ra.

    Sau đó, con mèo trắng nhăn mặt và ngã khỏi người cô.

    Đó là dấu hiệu của sự khinh thường. Không. Hơn thế nữa, đó là sự kinh tởm?

    "Không hiểu sao nó lại nhìn tôi với ánh mắt rất khó chịu. Có lẽ là mình nghĩ nhiều rồi phải không? Không đời nào có chuyện đó."

    Ashtelin cố gắng mỉm cười. Không đời nào một con mèo dễ thương lại lại tỏ ra như thế, đúng, đúng thế!

    Đó là khi Ashtelin đang tập trung vào con mèo trong một lúc.

    "E, hèm."

    Một tiếng ho vang lên.

    "Chà, dường như có một vị khách đã đến lúc trước.'

    " À vâng "

    Người thương gia nhìn Ashtelin trả lời.

    Ông ta liếc cẩn thận ánh mắt Ashtelin. Như thể anh ta nghĩ rằng mình đang ở trong cuộc tranh chấp giữa các quý tộc, vẻ mặt của anh ta rất khó xử.

    Người đàn ông thì thầm với người thương gia.

    " Hầu tước Salame đã quyết định mua một thú cưng đẹp nhất làm quà cho tiểu thư Clemence. Ông ấy nói rằng sẽ tốt hơn nếu đó là một con mèo bị giam. "

    Ngay khi nghe thấy điều đó, Ashtelin đã mở to mắt.

    Đây!

    Trong <Những sai lầm của Clemence>, đó là cuộc hội thoại thực sự quan trọng!

    " Wow, mình thực sự đã đến đúng nơi và đúng lúc. "

    Sẽ là một vấn đề lớn nếu bản thân chỉ nằm trườn trên giường thêm một ngày nữa.

    Ashtelin từ từ quay lại và nhìn hắn ta.

    Người đàn ông đã khinh thường cô ấy với một cái nhìn liếc qua, rõ ràng sớm đã lờ đi Ashtelin.

    Anh ta kiêu ngạo như Hầu tước Marquis.

    Nhưng không quan trọng là anh ta kiêu ngạo như thế nào!

    Ashtelin sảng khoái nói.

    " Con mèo mà hầu tước Salame muốn, nó không phải là một con mèo con sao? "

    Và Ashtelin đã cho anh ta một số lời khuyên tử tế.

    " Những con mèo này là thứ mà ta muốn! "

    Cô ấy đang khịt mũi bên trong, nhưng biểu hiện của cô ấy không biểu lộ nhiều.

    Thuộc hạ của Hầu tước Salame hiện đã xuất hiện và rõ ràng tình huống như thế này khiến anh ta khó xử.

    Một sự cân nhắc dường như hiện ra trong đầu anh ta.

    " Nghe đồn cô ta là một phụ nữ luôn cố ý bắt chước tiểu thư Clemence, cô ta sẽ mua một con mèo nhỏ chứ? "

    Anh ta nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với cô.

    " Vậy thì, sau khi mua hết thú cưng mà tiểu thư muốn, xin hãy nói cho tôi biết. Dù sao những con ở đây đều là mèo quý hiếm nên giá sẽ khá là đắt.. "

    " Không, hẳn là rất đắt mới đúng.. "

    Ashtelin giả vờ có chút lo lắng.

    Sự lo lắng của cô khiến vẻ mặt của người đàn ông càng thêm hăng hái.

    " Ừm. Nếu người chọn được thú cưng nào yêu thích để mua rồi nói cho tôi biết. Tôi sẽ chọn trong số những con khác. "

    Nhìn anh với vẻ nghiêm túc, Ashtelin nghiêm túc hỏi lại.

    " Ngươi nói sẽ chọn thú cưng trong số còn lại mà mua, ngươi có thể thề với đức chúa trời không?'

    "Dĩ nhiên?"

    Anh ta nói như vẻ mình đã thề với chúa những điều đó.

    Khi chưa chắc chắn có câu trả lời, Ashtelin hỏi lại.

    "Ta hỏi ngươi, ngươi có thể thề với thượng đế không."

    ".. Vâng, dĩ nhiên. Tôi xin thề."

    "Được, ta hiểu rồi. Ta sẽ chọn thú cưng trước."

    Ashtelin nhẹ nhàng đáp lại.

    Trước lời nói của cô, vẻ mặt của người đàn ông trở nên kỳ lạ.

    Cô ấy đã sớm nở nụ cười và thốt ra: .

    "Nếu còn bất kỳ tù nhân nào sót lại."

    Điều đó có nghĩa là, cô ấy sẽ mua tất cả các tù nhân ở đây.

    May mắn thay, Ashtelin lại đang có rất nhiều tiền.

    Người thương gia, người đang nhìn chằm chằm vào mối thù của các quý tộc từ một bên, đã mở to miệng ngay khi nghe thấy lời tuyên bố của cô.

    Ông chưa bao giờ vội vàng trước những lời nói của quý tộc trong cuộc đời mình. Nhưng bây giờ ông phải thốt lên vào lúc này.

    "Cái gì? Người có chắc chắn muốn mua tất cả những con mèo ở đây không?"

    "Có, và còn một cái khác."

    "Đó là thứ gì vậy?"

    Người của Hầu tước Salame hỏi..

    Anh dường như vẫn chưa hiểu chính xác những lời cô nói.

    Ashtelin lạnh lùng quay đầu lại.

    Rốt cuộc, một phần cũng xuất phát từ sự lo ngại về những hành vi tàn nhẫn trong chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney.

    Và hơn thế nữa, người đàn ông đến theo lệnh của Hầu tước Salame này thật đáng ghét.

    Vì vậy, cô đã quyết định.

    Dù sao thứ duy nhất cô ấy có là tiền, nhưng nó sẽ không thể hiện rõ ngay cả khi cô ấy tiêu một ít.

    "Hãy nghe cho rõ."

    "Vâng?"

    Người thương gia nhìn cô và cảm thấy chột dạ.

    "Ta sẽ mua tất cả tù nhân trên các chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney. Vì vậy, hãy gọi Tử tước Phelperney đến đây để bàn bạc."

    ".. Cái gì? Người thật sự định mua tất cả chúng sao?"

    "Phải vậy.."

    Ngoại trừ Ashtelin, tất cả mọi người ở chỗ này đều há hốc mồm.

    Ngay cả những hiệp sĩ đi theo cô ấy.

    Mọi người trông như thể cơ hàm sắp rơi ra đến nơi, Ashtelin hơi nhún vai chút.

    "Tiểu thư Ashtelin Pharadi!"

    "Là.. Ngươi có nghiêm túc không?"

    "Tất nhiên, và hãy ngậm miệng lại đi, nước miếng người đang chảy thật gớm ghiếc."

    Nhìn người thương gia vội vàng lau miệng, Ashtelin quay đầu về phía con mèo.

    "Đây là số tiền cơ bản mà ta có thể sử dụng."

    Chợ thú cưng cho tù nhân của Tử tước Phelperney rất nhỏ. Và Ashtelin vẫn là một thành viên của gia đình Công tước Pharadi. Vì vậy, số tiền mặt mà cô ấy có thể sử dụng với danh nghĩa Công tước Pharadi phải là khá khổng lồ!

    Ngay cả khi cô ấy mua tất cả những con vật cưng nhỏ trong chợ tù nhân do Tử tước Phelperney điều hành, điều đó cũng không làm tổn hại đến tài sản thừa kế giàu có của cô ấy.

    "Tử.. tử tước Phelperney hiện đang không có ở đây."

    "Vậy sao? Vậy thì bảo anh ta gửi hợp đồng cho Công tước Pharadi."

    Trong câu chuyện gốc, Công tước Pharadi chẳng quan tâm tới thói quen tiêu dùng của Ashtelin.

    Vì vậy, rõ ràng là Công tước sẽ trả tiền mà không cần nhìn thấy nó.

    Trong tình huống phi thực tế này, người đàn ông không thể kiên nhẫn và nói một lời nào.

    "Không, người nói nghiêm túc đấy chứ? Người cố tỏ vẻ thanh cao, nhưng lại ghen tị với tiểu thư Clemence đúng không? Ha."

    Người đàn ông tức giận và trả lời với cô như thể anh không thể chịu đựng được.

    Trong giới xã hội, ai ai cũng biết Hầu tước Salame rất mến mộ tiểu thư Clamance như thế nào. Hầu tước Salame đến để mua một con vật cưng cho người phụ nữ anh ta theo đuổi. Nhưng hiện tại kẻ đang cố ý sao chép, bắt chước tiểu thư Clemence đã mua tất cả.

    Mọi người sẽ nghĩ như vậy.

    "Nhưng ta lại không biết anh ta sẽ mang nó lên và giữ chặt nó không buông."

    Ashtelin ngẩng đầu lên.

    "Ta là tiểu thư nhà Pharadi. Ta không muốn nói nhiều lần, được chứ?"

    Một nhân vật thậm chí còn không thể tổ chức "Lễ trưởng thành của gia đình Công tước Pharadi'. Vì vậy, có thể trong tương lai, cô ấy sẽ không được công nhận là một quý tộc.

    Đó là hình ảnh của Ashtelin trong giới xã hội bấy giờ.

    Nhưng có một sự thật mà mọi người đều bỏ qua.

    Rõ ràng, Ashtelin vẫn mang danh Công tước Pharadi.

    Đó là một lá chắn tuyệt vời.

    ".. Tiểu thư Ashtelin, ý tôi là! "

    " Tại sao ngươi không quay về và nói với Hầu tước Salame rằng ta đã mua mọi thứ ở đây? "

    " Nhưng người vẫn chưa viết hợp đồng. "

    " Phải, ta chưa kí hợp đồng. Tuy nhiên ngươi đã thề với Chúa lúc trước sao? Ngươi đã nói rằng sẽ chỉ mua những thứ còn lại trong số các tù nhân. Nếu ngươi nuốt lời chính là phạm thượng đối với thần linh.

    Ashtelin nhìn anh ta. Hắn đang run rẩy.

    "Ha.."

    Đó thực sự là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.

    Người đàn ông thở dài như thể anh ta thể nói gì thêm.

    Tiếng mèo kêu đã phá vỡ cuộc đối đầu giữa hai người.

    "Meo."

    Hai con mèo như thể khóc trước song sắt.

    Ashtelin thì thầm, không ngừng nhìn chúng.

    "Được rồi, chúng ta hãy dừng các cuộc tranh luận ở đây."

    "Thật lãng phí thời gian để tranh cãi trong khi một chú mèo dễ thương đang đứng trước mặt như thế này."

    Ashtelin nhìn con mèo với vẻ mặt thỏa mãn.

    Cô đã cho thuộc hạ của Hầu tước Salame một phát súng chí mạng và cũng cứu được tất cả con mèo bị bỏ tù.

    "Được rồi, hoàn hảo. Những con mèo đều dễ thương, đúng không?"

    Ashtelin có rất nhiều tiền. Vừa có nhiều tiền, cô vừa có nhiều thời gian để thoải mái tiêu sài.

    "Mở lồng ra đi."

    ".. vâng, thưa tiểu thư."

    Người thương gia trở nên khiêm tốn một cách kỳ lạ trả lời.

    "Meo."

    Một con mèo tuxedo duyên dáng bước đến gần, cô xoa xoa ngón chân màu hồng thạch của nó.

    Ashtelin dường như đã bị cướp mất trái tim. Trái tim cô đau đớn khủng khiếp. Cô ấy nghĩ rằng mình phải về nhà sớm. Trước khi cô đột ngột qua đời vì một cơn đau tim.

    "Ta sẽ trả tiền cho hai con mèo này và mang chúng đi ngay bây giờ. Hãy nói với Tử tước Phelperney là gửi hợp đồng đến dinh thự Centium của Công tước ngay khi anh ta về. Và nói với anh ta rằng ta muốn anh ta cải thiện việc đối xử với các tù nhân ở đây trước khi ta ký hợp đồng."

    Người đàn ông mở miệng trước lời tuyên bố của Ashtelin.

    Nhưng Ashtelin vẫn mỉm cười bất chấp việc cô bị trật khớp hàm đến mức chảy nước miếng vì miệng mở quá rộng.

    "Điều đó thể hiện sự nhân đạo khi đối đãi với các tù nhân và có thể những tù nhân khác ở đây lại mối đe dọa đối với hòa bình thế giới. Vì vậy, phải cải thiện lại cách mà các nhà giam đối xử với tù nhân."

    Sau khi nói, Ashtelin liếc nhìn thuộc hạ của Hầu tước Salame. Anh vẫn không thể mở miệng nói thêm một từ gì.

    Thay vì để thuộc hạ của Salame nói, người thương gia đã nhanh chóng lên tiếng.

    "Vâng, tất nhiên là được rồi. Vậy thì, trước hết, tôi sẽ nói với tử tước Phelperney ngay lập tức.."

    "Được rồi."

    Thuộc hạ của Marquis Salame bỗng tỉnh lại và hét lên.

    "Tiểu thư người làm như thế là xúc phạm đến danh dự của hầu tước Marquis Salame, và người sẽ phải hối hận vì điều này."

    "Người phải hối hận là ông khi dám lờ đi tước hiệu của Công tước Pharadi, phải không, Grizel?

    " Vâng, đây là Grizel. Tiểu thư Ashtelin. "

    Một hiệp sĩ đứng cạnh cô thì thầm.

    " Ta sẽ đưa hai con mèo này về dinh thự Centium trước. Chúng trông có vẻ mệt mỏi và đừng buộc dây cho chúng, hãy ôm chúng cẩn thận để chúng không bị căng thẳng. Anh đã bao giờ ôm một con mèo chưa? "

    " Điều đó là dĩ nhiên rồi thưa tiểu thư. "

    " Mọi người sẽ không thay đổi cách nhìn đối với tù nhân? "

    Dù sao cũng có gì lạ là lạ.

    Grizel ôm một con mèo tuxedo duyên dáng. May mắn thay, con mèo trông có vẻ thoải mái.

    Ashtelin cũng khéo léo ôm lấy chú mèo trắng. Con mèo có vẻ run rẩy không ngừng

    " Có vẻ như nó đang run lên vì tức giận, chẳng nhẽ đó là ảo giác của mình. Chắc là do con mèo đang căng thẳng. "

    Cô ấy đã từng là người thân thiện với lũ mèo và có nhiều kinh nghiệm trong việc chăm sóc chúng.

    Kể từ khi con mèo của cô mất, cô thường làm tình nguyện viên tại trung tâm mèo bị bỏ rơi. Điều đó có nghĩa là cô là bậc thầy thực thụ trong việc ôm ấp một chú mèo.

    Đó là lý do tại sao?

    Sự run rẩy của con mèo trong vòng tay của Astein dần dần lắng xuống.

    " Whoa, nó phải đau đớn đến mức nào khi ở đây. Ta chắc đó là lý do tại sao nó lại run như thế! Thật là một khu chợ xấu xa. "

    Vì hòa bình thế giới, cô không bao giờ có thể coi thường sự tồn tại của những khu chợ vô nhân đạo ngược đãi động vật như thế được!

    Cũng là vì con mèo quá dễ thương, không phải vì nó tức giận với Hầu tước Salame hay Ashtelin.

    Đúng vậy.

    Ashtelin nghiến răng và ôm nhẹ con mèo.

    Nhân tiện phải nói, con mèo trong vòng tay của cô thật dễ thương. Ashtelin cẩn thận xoa đầu nó.

    " Meo! "

    Con mèo đẩy tay cô ra.

    " Em đang thực sự ghét chị hả? Không thể nào, phải không?'

    Hay, có phải nó đang quá lo lắng không? Trái tim cô đau nhói vì sự đáng yêu của chúng.

    Mặt khác, thật không may, con mèo trong vòng tay của Ashtelin Pharadi, Vì một lý do nào đó mà nó từ một con rồng oai nghiêm Ferdnan lại biến thành một con mèo. (* Các loài có hình thái khác nhau)

    Đây quả thực là một điều đáng xấu hổ.

    Anh ta đẩy mạnh tay của người phụ nữ, nhưng đó là vì anh ta không thể tin được rằng sự động chạm vào của người phụ nữ lại gây ra những cảm xúc mạnh như thế.

    Thật kỳ lạ, nằm vòng tay của cô ta lại thật thoải mái.

    "Con người này.. cô ta đã sử dụng phép thuật kỳ lạ nào đó ư?"

    Có vẻ như không có mana được phát hiện. Vòng tay của cô thật ấm áp và thoải mái.

    "Cô ta mang lại cảm giác gì đó khiến ta cảm thấy mình như thể sẽ bị tan chảy khi tay cô ta chạm vào?"

    Ferdnan đã ngủ thiếp đi trong vòng tay của cô. Mà thậm chí nó còn không biết.

    "Cảm giác buồn ngủ lại đến rồi. Ta cần phải tìm ra cách thoát ra khỏi cơ thể của con mèo chết tiệt này."

    Anh ta trừng mắt nhìn Ashtelin với ánh mắt gay gắt, rồi từ từ nhắm mắt lại.

    Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa loài Rồng Ferdnan vĩ đại và người phụ nữ giàu có Ashtelin thật không đáng nhắc tới.

    Tuy nhiên, nó lại là một bước tiến lớn.

    * * *

    Người đàn ông bất ngờ bị quấy rối và không thể hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân đã nhanh chóng thông báo cho Hầu tước Salame.

    ".. Đó là lý do tại sao tôi không thể mua được thú cưng trong chợ tù nhân."

    "Sao?"

    Hầu tước Salame tức giận bừng bừng chất vấn..

    "Xin thứ lỗi.."

    "Cái miệng rẻ tiền của Tử tước Phelperny đã tạo ra một tin đồn kỳ lạ!"

    "Vâng?"

    "Ngươi đã thua Ashtelin Pharadi, và đã phạm một sai lầm không thể cứu vãn! Ta không muốn nghe thêm bất kì một lời biện minh cho sự sai lầm của ngươi được!"

    Choang!

    Hầu tước Salame ném ly pha lê vào tường.

    "Sao ngươi dám làm gián đoạn kế hoạch của ta vì cái tính kiêu ngạo và tầm thường đó hả?".

    Sự tồn tại của Ashtelin Pharadi có ý nghĩa lớn đối với hắn.

    Ashtelin Pharadi, cô ta là một bàn đạp để tiểu thư Clemence trở nên nổi bật hơn.

    Nhưng người phụ nữ dường như đang trở nên khôn ngoan hơn trước, không biết kế hoạch của cô ta là gì!

    Cơn giận dữ trào lên. Lúc này, Hắn cảm giác như có thể bắn một luồng gió dài qua mũi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...