Tên Truyện: Tiền Sử Dưỡng Phu Ký Tác giả: Quyết Tuyệt Trans: Mochii Edit by Bánh Bao Cam (ẢNH BÌA) Thể loại: Nguyên sang, Đam Mỹ, Cổ Đại, Tình Cảm, Huyền Huyễn, Sủng Ngọt, HE. Độ dài: 181 chương Tình trạng: Đang Cập Nhật Văn án: Làm thế nào để chúng ta thể hiện lòng tôn trọng với những nam nhân tài trợ bây giờ? Trả lễ? Để tránh rắc rối, Hùng Dã đã chọn một con đực yếu nhất trong bộ tộc để làm bạn đồng hành cùng mình. Dù sao thì, anh ấy đến rồi! Với thực lực của mình, hắn nhất định có thể cho người của mình ăn thịt thay cỏ. Từ mạt thế đi qua đây, người hăng hái ăn "Cỏ" nhỏ yếu nam nhân - Chu Tịch. Hắn không phải không thể! Hắn rõ ràng có thể đem cả bộ tộc xử lý! Hắn- Không ai khác chính là Hùng Dã!
Chương 1 - Hùng Dã Bấm để xem * * * Ánh nắng trên bầu trời chiếu xuống khắp vạn vật, đọng lại trên rừng cây xanh tươi tốt. Nhóm những cây đại thụ trải ra phần thân thể của mình, dùng những phiến lá to rộng hứng lấy tia nắng. Tất cả những phiến lá ở đây to đến nỗi khi ánh nắng vô tận chiếu vào rừng cây đều phản chiếu lại thật nhiều những tia sáng như ngôi sao nhỏ. Một cơn gió thổi qua, ánh sáng rực rỡ từ những ngôi sao này cũng rung chuyển. "Sàn sạt", lá bị gió thổi bay tạo ra tiếng động. Từ trong bụi cây, một con rồng Lesotho (*) dài khoảng 1m, chân trước nhỏ, chân sau vô cùng khỏe nhảy ra. Đây là một loài tương đối hiếm, một loài khủng long rất nhỏ, là loài khủng long ăn thịt săn mồi có số lớn, người ta thường nhầm lẫn nó với chủng rồng vì hình dáng nó rất giống rồng. Rồng Lesotho nâng thân trên của mình lên nhìn xung quanh, sau khi cảm thấy không có gì nguy hiểm, nó dùng răng hình mũi tên ở hai bên cánh mũi để cắn gãy các bụi cây và lá rồi ăn chúng. Nó đang ăn một cách rất tập trung và miệng không ngừng cử động, không ngờ đúng lúc này, một con gấu nâu khổng lồ từ trong phía bìa rừng nhảy ra lao về phía nó.. Rồng Lesotho không kịp chạy trốn đã bị bị gấu nâu đánh ngã, trong nháy mắt không còn phát ra tiếng động. Gấu nâu lúc này mới đứng dậy. Cơ thể của gấu nâu vượt hơn 2 mét, chờ nó đứng lên, là có thể nhìn thấy trên mặt đất kia xương sống của rồng Lesotho đã bị chặt đứt. Con gấu khổng lồ này vừa rồi là dùng chính thể trọng của mình đem áp chết rồng Lesotho. Nó liền nhẩm tính rốt cuộc qua một cái mùa đông mà nó đã gầy đi rất nhiều, cũng còn có khoảng 400 kg, mà đằng này rồng Lesotho đáng thương thể trọng chỉ có 10kg nhiều hơn một chút. Con gấu nâu ngửi ngửi trong không khí, lại liếc nhìn con rồng Lesotho trên mặt đất, đột nhiên biến thành một nam nhân cao lớn, tướng mạo anh tuấn nhưng hơi gầy, cao khoảng chừng 1m8. Người này nhảy vào trong lùm cây, từ đâu đó lấy ra một chiếc váy làm bằng da khủng long mặc vào rồi nhặt xác của con rồng Lesotho vừa bắt được lên liền xông vào rừng rậm, da thịt dày lên. Hắn chạy trốn phi thường nhanh, trong nháy mắt đã tới một ngọn núi lớn cách đó không xa, tiến vào một khe núi ở giữa. Miệng khe núi không lớn, bề ngoài ước chừng khoảng 5-60 m, nơi này không có thực vật, mặt đất bị con người dẫm đạp đến bất thường một cách rõ rệt, quả nhiên nó đã được san bằng, tạo thành một vòng tròn. Xung quanh quảng trường dựng một vài túp lều đơn sơ, bên trong chất một đống củi và đồ lặt vặt, bên cạnh có bậc thềm và hang động trên các mỏm đá, người ra ra vào vào một cách thường xuyên. Lúc này, hàng chục chàng trai cô gái mặc váy da thú đang sôi nổi đứng ở một góc quảng trường, vừa nhìn người đàn ông chạy từ ngoài vào, vừa hào hứng hô to: "Hùng Dã!" "Hùng Dã, ngươi đã trở lại!" "Hùng Dã ngươi thật lợi hại! Mới đi ra ngoài một lát, thế liền bắt được một con rồng Lesotho!" * * * Khuôn mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ ngưỡng mộ, một trong số họ tố cáo một người đẹp trẻ tuổi miệng nuốt một ngụm nước bọt: "Con Lesotho này thật chắc nịch, nhìn ngon quá!" "Tôi cũng chỉ là vận khí tốt." Xách theo con mồi, Hùng Dã cười cười đi lướt ngang bọn họ hướng đến phía đông của khe núi. Hắn vội vã đi tìm ai đó - Hắn bắt được con mồi, chắc chắn Sư Lệ sẽ rất vui. Những người nói chuyện với Hùng Dã thấy anh ấy đã đi rồi, họ quay trở lại tiếp tục làm việc của mình - họ đang cắt một vài sợi chỉ Tự Đà Long. Con Tự Đà Long này ước chừng khoảng 2-300 cân, buổi sáng đã tập hợp tất cả các chiến binh trẻ từ bộ tộc của họ để đi săn. Vì vậy, việc săn bắt con mồi tập thể là truyền thống chung của bộ tộc và họ đều tự giải quyết. Không phân biệt dù là nam nữ già trẻ lớn bé, mỗi người đều có thể được phân đến một bộ phận. Đương nhiên, phần tốt nhất sẽ được để lại cho những người tham gia chiến đấu, chiến đấu chủ lực là Hùng Dã cùng đám người Sư Lệ. Nội tạng con mồi có thể bồi bổ sức lực cho họ, có thể làm cho họ tinh mắt hơn và là món ăn mà họ ưa thích nhất. Một ít hóa thành nguyên hình đi săn mồi và lang thang. Sau khi bắt được con mồi, việc đầu tiên là xé bụng con mồi và ăn nội tạng của nó. Hùng Dã muốn chảy nước miếng nhìn Lesotho trong tay, một người phụ nữ xinh đẹp và nữ tính cầm lấy chiếc cổ dài của Tự Đà Long định dùng dao đá cắt nó ra, lại nhìn Hùng Dã với vẻ mặt vô cùng ngưỡng mộ: "Hùng Dã thật lợi hại! Mới sáng vừa đi săn với lão đại, buổi chiều liền có sức lực đi ra ngoài. Tôi nếu có thể cùng anh ấy sinh hài tử thì tốt rồi! " Ngươi nên dừng lại cái suy nghĩ đó đi, hắn thích Sư Lệ, chờ ngọn lửa hoa khai thời điểm, bọn họ liền kết đạo lữ (*) dưới trướng của chủ trì "Một người đàn ông gầy gò bên cạnh nói. Trong bộ tộc của họ, đại đa số những người không kết đôi với người khác, mà nghĩ xem mình ở với ai thì sẽ liền ở bên nhau, còn ai nghĩ đến chuyện có con thì sẽ có con, không thích liền có thể tách ra. Một số nữ nhân sinh bảy tám hài tử, và phụ thân của những đứa trẻ này thậm chí hoàn toàn khác nhau. Tuy nhiên, nếu hai người ở ngọn lửa hoa khai ngày đó, dưới sự lãnh đạo của các linh mục, chủ trì do những Thần Thú dẫn đầu kết thành đạo lữ, bọn họ sẽ không bao giờ có thể tách rời nhau, thú nhân khác cũng sẽ không đi quấy rầy họ, chia rẽ những cặp đạo lữ do Thần Thú chúc phúc là trọng tội. Bọn họ đối với những gì chủ trì nhân nói, vẫn luôn phi thường tin tưởng. Khi mỹ nữ nghe được nam nhân gầy gò nói như vậy, bĩu môi nói:" Ngươi nói ai không biết? Hùng Dã anh ấy sao có thể chọn Sư Lệ làm đạo lữ? Bọn họ đều là nam, Sư Lệ đều không thể cùng hắn sinh hài tử! " Trong bộ lạc, các phụ thân đều tự hào về hài tử của mình. Phụ thân Hùng Dã - tộc trưởng đời trước của bọn họ, liền cùng năm nữ nhân sinh ra chín hài tử, bộ lạc này mặc cho tộc trưởng bây giờ là thúc thúc Hùng Dã, thúc thúc cũng cùng ba nữ nhân sinh năm hài tử. Hùng Dã cố tình là một người kỳ quặc, hắn mới vừa thành niên không lâu, thế nhưng liền quyết định cùng một người nam nhân kết làm đạo lữ. Mỹ nữ nghĩ đến đây, tiếc nuối cực kỳ. Nàng là cùng Hùng Dã cùng nhau lớn lên, đối với nam nhân trẻ tuổi mạnh mẽ nhất, còn sau khi thức tỉnh trở thành con gấu nâu có sức chiến đấu phi phàm rất có hảo cảm, đều cùng bạn tốt nói tốt chờ Hùng Dã thành niên, muốn đi ngủ với Hùng Dã, cùng Hùng Dã sinh hài tử. Kết quả, một đứa trẻ đặc biệt được mọi người tin chọn, thế nhưng luẩn quẩn trong lòng lại muốn đi tìm đạo lữ vĩnh viễn! Hắn tìm đạo lữ cũng được thôi, thế nhưng lại còn tìm một nam nhân trong bộ lạc chỉ xếp sau hắn! Mỹ nữ nhìn về phía người đàn ông gầy gò ngao ngán thở dài một cái suy nghĩ. Trừ Hùng Dã cùng Sư Lệ trong bộ lạc ra, trẻ tuổi cùng sức chiến đấu mạnh mẽ nhất còn lại chính là Hổ Nguyệt! Thật tiếc khi Hồ Nguyệt là nữ nhân và không thể có con với nàng, nhưng khoan! Hồ Nguyệt.. đó không phải là chính bản thân nàng hay sao? Mỹ nhân đau buồn cực kỳ, cầm dao nhỏ dùng sức đi xuống một phát, liền nhẹ nhàng mà đem xương đùi của Tự Đà Long chia làm hai nửa. Ở đây xương sẽ được dùng để nấu canh ngao - bên trong cốt tủy khó được coi là mỹ vị, nhưng có thể cung cấp năng lượng cho bọn họ, không thể lãng phí! Mỹ nhân bởi vì không thể cùng Hùng Dã sinh hài tử mà cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Hùng Dã xách theo rồng Lesotho cũng đã đi tới khe núi phía Đông, mở rất nhiều huyệt động trên vách núi. Bộ lạc của họ được gọi là bộ lạc Đại Hùng, bởi vì người thành lập bộ lạc này là một con gấu nâu khổng lồ đã thức tỉnh. Mỗi nhân thú đều sẽ thức tỉnh vào năm mười tuổi, trở thành những con vật khác nhau. Lúc sau, liền có thể dùng nguyên hình để chiến đấu và săn thú. Sau khi thức tỉnh, những nhân thú dựa vào bản thể nguyên hình của mình mà đặt lại tên. Tỷ như Hùng Dã, trước kia luôn kêu là" Dã ", sau khi thức tỉnh thành gấu nâu rất giống phụ thân, ở phía trước liền thêm một cái" Hùng ". Vì vậy mới có tên" Hùng Dã "này. Lại tỷ như Sư Lệ, hắn nguyên bản kêu" Lệ ", sau lại thức tỉnh thành sư tử, mới bị kêu thành Sư Lệ. * * * Ở dưới cùng phía Đông của khe núi là một hẻm núi thật lớn, trẻ nhỏ và người già trong bộ tộc cùng sống trong một huyệt động ở hẻm núi này. Từ bên cạnh bậc thang hướng lên trên có thể đi vào tầng thứ hai, tầng thứ ba. Trong động mà phân rất nhiều tầng là nơi sinh sống của các bộ tộc chiến binh, và ở mỗi tầng phía trước hang đều có một lối đi nhỏ dài khoảng hai mét. Sư Lệ huyệt động, liền ở tầng thứ hai. Hùng Dã còn chưa đi lên đại sảnh, liền nhìn thấy Sư Lệ đang mặc váy da thú, nằm ở bãi cỏ khô lớn dưới thung lũng, uể oải lau thái dương, mắt nhắm hờ. Thức tỉnh thành sư tử người đều thực thích ngủ, lại cùng thức tỉnh thành gấu nâu nên thói quen ngủ đông cũng giống nhau.. bộ dáng lười biếng này của Sư Lệ, Hùng Dã nhìn đến quen thuộc. Nhưng hắn vẫn là xem đến có điểm yêu thích. Hắn thích Sư Lệ, nhìn thế nào cũng cảm thấy không đủ.. Sư Lệ thật sự rất đẹp! Bất quá thời gian không còn sớm.. " Sư Lệ, tỉnh tỉnh. "Hùng Dã kêu một tiếng, khóe miệng cong lên:" Ta bắt được con mồi rồi! " Họ là một bộ tộc chiến binh, và họ phải ra ngoài săn thú mỗi ngày một lần, hôm nay cũng như thường lệ họ phải đi săn. Buổi sáng Sư Lệ chạy trốn có chút nhiều, trở về liền nằm xuống, buổi chiều lại không muốn ra cửa. Nhưng hắn suy xét đến việc bộ lạc phân cho bọn họ đồ ăn có lẽ không đủ ăn, lại liền đi ra ngoài một chuyến. Sư Lệ vận khí không tồi, không tốn bao nhiêu thời gian, liền bắt được một con rồng Lesotho. Tuy rằng rồng Lesotho không lớn, nhưng hơn nữa bộ tộc phân phát thức ăn, hắn và Sư Lệ, cũng như gia đình Sư Lệ có thể ăn ở đây trong hai ngày. Ngày mai sẽ không có nhóm đi săn, hắn Và Sư Lệ vẫn có thể ra ngoài săn những con mồi còn sống khác. Một cái mùa đông đã trôi qua, hắn gầy rất nhiều, nguyên hình thú đều không còn cường tráng, và bây giờ hắn rất cần được ăn nhiều hơn. Sư Lệ nằm trên bãi cỏ, mở to mắt nhìn xung quanh, cau mày rồi nhanh chóng nhắm mắt lại. " Sư Lệ, tỉnh tỉnh! "Hùng Dã đặt tay lên vai Sư Lệ vỗ vỗ. Sư Lệ đột nhiên bị đánh thức, sau đó giật mình mà nhìn Hùng Dã:" Hùng Dã? Ngươi.. Ngươi không phải.. " Sư Lệ đột nhiên ngừng nói, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, đồng thời không thể tin được, như thể Hùng Dã là một con khủng long khủng khiếp. Vẻ mặt của Sư Lệ khiến Hùng Dã cảm thấy kỳ lạ:" Sư Lệ, ngươi làm sao vậy?" Sư Lệ không nói chuyện, mà đột nhiên nhảy dựng lên, cau mày nhìn về phía chung quanh, lại cúi đầu xem chính mình, còn ôm lấy bụng mình một phen. Sư Lệ cùng Hùng Dã rất giống nhau, đều thuộc về kiểu người có vóc dáng cao to, khỏe mạnh trong bộ tộc, anh ta có mái tóc dài màu nâu bồng bềnh và phủ đầy cỏ khô. Hùng Dã cảm thấy có điểm chướng mắt, một tay đem cỏ khô từ trên đầu Sư Lệ phủi phủi xuống. Động tác này của hắn làm Sư Lệ phục hồi tinh thần lại, lại lần nữa nhìn về phía hắn. Sư Lệ sắc mặt thay đổi, sau đó đột nhiên biến thành sư tử bỏ chạy. Hùng Dã không rõ nguyên do vì sao Sư Lệ chạy trốn, nhặt lấy váy da thú vì Sư Lệ hóa nguyên hình làm rơi, đi tới bênh cạnh cầu thang. Nơi đó có hang động của Sư Lệ. Sư Lệ còn có mẫu thân cùng với đệ đệ anh ấy, bọn họ đã đến bộ lạc được tám năm. Đó là vào một ngày mùa hè, Hùng Dã rất thích xuống sông bắt cá ăn, hôm đó khi vừa ngủ dậy liền biến thành gấu nâu, thấy thúc thúc bắt cá dưới sông liền đi theo học, còn học được ra dáng ra hình, biến thành tiểu gấu nâu bắt được một ít cá nhỏ, nhưng mãi bắt không được cá lớn. Hắn đem cá cắn chết đặt ở bờ sông, tính toán mang về ăn, không nghĩ tới đột nhiên ở đâu vụt ra một con sư tử ăn hết cá của hắn. Hắn nhào lên đi đem tiểu sư tử đánh một đòn, đánh đến hôn mê, chính mình cũng sợ hãi, vội vàng đi tìm thúc thúc đến giúp đỡ, sau đó thúc thúc liền đem tiểu sư tử này cùng mẫu thân và đệ đệ của nó mang về bộ lạc. Tiểu sư tử kia chính là Sư Lệ. Sư Lệ lúc ấy là đói lả, mới có thể ngất xỉu đi, may mà không có vấn đề gì, nhưng thật ra mẫu thân hắn đã rất suy yếu, thiếu chút nữa đã chết, vẫn là linh mục ở bộ lạc lấy ra thảo dược mang tới mới cứu được bà ta. Sau đó, bọn họ một nhà ba người liền ở dưới bộ tộc Đại Hùng mà sinh sống. Bất quá lúc ấy bọn họ một nhà vừa nhỏ vừa yếu nên không được nhận làm thành viên của bộ lạc, thúc thúc hắn - tộc trưởng bộ lạc chỉ là cho phép bọn họ ở lại trong bộ lạc, ở xung quanh để đi săn mồi, thu thập lương thực. Ba năm trước đây Sư Lệ rốt cuộc mới có thể tham gia cùng đi săn, bộ lạc mới tiếp nhận gia đình họ dưới danh nghĩa là một hộ gia đình ngoại lai, năm trước Sư Lệ thành niên, càng ngày càng lợi hại, bộ lạc tài trợ một cái huyệt động cho bọn họ cư trú. Là một thành viên mới trong bộ tộc, nhưng anh không được bộ tộc chấp nhận trong những năm trước đó, Hùng Dã đã luôn chăm sóc anh rất chu đáo, và thường xuyên dẫn anh ta đi bắt những con khủng long nhỏ và thậm chí là côn trùng. Hai người tình cảm càng ngày càng tốt, cơ hồ như hình với bóng. Cuối năm ngoái, cả hai tròn 18 tuổi. Sau đó, họ càng quyết định muốn ở bên nhau, và chỉ có nhau - họ muốn được Thần Thú ban phước và trở thành đạo lữ. Bất quá, hôm nay Sư Lệ thật kỳ quái.. Nếu là trước đây, Sư Lệ hẳn là sẽ nhào lên người hắn, cùng hắn thương lượng con rồng Lesotho muốn ăn như thế nào, sau đó không ngừng khen hắn. Hùng Dã khó hiểu cực kỳ. * * * (*) Rồng Lesotho là khủng long nhưng tên gọi là Rồng, không hiểu ý tác giả là sao nữa. (*) Đạo lữ: Bạn đời, vợ chồng.