Hiện Đại [Edit] Thanh Mai Trúc Mã - Phỉ

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Võ Chung Phương Thùy, 11 Tháng tám 2021.

  1. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Thanh mai trúc mã

    Tác giả: Phỉ

    Editor: Phương Thùy (Chindy)

    Thể loại: Thanh mai trúc mã, ngôn tình, hiện đại, nguyên sang, HE, nhẹ nhàng, đoản văn

    Số chương: 8

    Tình trạng convert: Hoàn

    Tình trạng edit: Hoàn

    Bìa: Phương Thùy (Chindy)

    Nguồn: Wikidth

    Link: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm sáng tác của Phương Thùy


    [​IMG]

    Văn án:

    Ninh Tư Viễn và Nhậm Lang là một đôi thanh mai trúc mã. Từ nhỏ đã là kỳ phùng địch thủ với nhau. Hay cãi nhau và bày đủ trò để chọc ghẹo nhau. Đến lớn, Nhậm Lang đã trở thành một cô gái xinh đẹp, hoạt bát. Ninh Tư Viễn là một chàng trai chuẩn gu của các cô gái.

    Trước mặt Nhậm Lang thì Ninh Tư Viễn là một người cực kỳ dễ khóc. Hai người bảo vệ nhau trước những tình huống đó le. Trải qua những cuộc tình lận đận thì cuối cùng họ đã thành đôi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2021
  2. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi còn nhỏ, lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, hắn mặc quần yếm cùng với cái áo sơ mi, ngồi trên ghế ở ven đường.

    Mà cô thì là một cô bé quậy long trời lở đất, bắt châu chấu trong bụi cỏ chạy tới, cảm thấy cậu bé đẹp trai này đang ngây người, vì thế nếm châu chấu qua đó, lập tức hắn bị dọa phát khóc, cô giống như một tên ác ma đứng cười lớn.

    Khi đó cô mới từ nông thôn dọn lên thành thị sinh sống, ăn nói vẫn chân chất như người ở nông thôn, muốn nói gì thì nói, hắn thì được giáo được rất tốt, từ nhỏ đã được học đàn.

    Lần đầu tiên gặp mặt của họ chính là lần Ninh Tư Viễn trốn học đàn chạy ra ngoài.

    Một tiểu thiếu gia như vậy lần đầu trốn ra ngoài nên không đi xa, đi mệt rồi nên ngồi nghỉ ở chỗ này, không sớm cũng không muộn, ngay lúc này gặp được Nhậm Lang.

    Nhậm Lang cười đủ rồi, liền nói với Ninh Tư Viễn nói: "Cậu khóc cái gì?"

    Đúng thật là Ninh Tư Viễn cũng không biết hắn đang khóc vì cái gì, chỉ là chưa bao giờ có người dám ném sâu lên người hắn, hắn cũng không từng gặp loại côn trùng này, vừa khóc vừa đi sờ nó, bụng sâu mềm mềm lại lành lạnh, hắn tò mò nhìn lại, lại nhìn thấy bộ dạng đắc ý của cô bé, giống như thấy được một thế giới mới.

    Đúng thật là cái thế giới mới.

    Ngày đó hắn đi theo Nhậm Lang chơi trong bụi cỏ rất lâu, cuối cùng Nhậm Lang nói sẽ dẫn hắn về nhà.

    Đưa đến cửa nhà, Ninh Tư Viễn vào cửa, chỉ nhìn đến đám người hầu lòng nóng như lửa đốt, mà cha mẹ hắn còn đi xã giao chưa về, tức khắc trong lòng liền có chút lạnh lẽo.

    Sau lại hắn càng thường xuyên đi tìm Nhậm Lang chơi, Nhậm Lang lần đầu sống ở thành thị, đã không còn những người bạn chơi cùng như hồi ở nông thôn, vì thế cũng dẫn theo hắn đi bắt ve như cái đuôi nhỏ của mình.

    Ninh Tư Viễn trước nay cũng chưa cảm thấy mình lại vô dụng như vậy, những lời khen hắn thông minh lanh lợi đều không thấy đâu, lại phải chạy sau lưng Nhậm Lang. Điều này làm cho hắn có chút không phục, cuối cùng hắn đã bắt được nhược điểm của Nhậm Lang.

    "Cậu nói xem chúng ta chuyện gì kỳ quái đúng không." Ninh Tư Viễn nói, nhưng trong lòng có chút sợ hãi vì sự mạnh mẽ của Nhậm Lang.

    Nhậm Lang lập tức đỏ mặt, cô giận dỗi nói chuyện, muốn bất hòa với Ninh Tư Viễn, nhưng cuối cùng vẫn bị hắn chọc cười.

    Bọn họ cứ như vậy cùng nhau vui vẻ chung trưởng thành, Nhậm Lang trở thành một cô gái hoạt bát, nhiệt tình, Ninh Tư Viễn một công tử tài hoa trong mắt mọi người.

    Là một người không tầm thường, bên mình lúc nào cũng sẽ có bạn bè thân cận, Ninh Tư Viễn tuy là thiếu gia được giáo dục nghiêm khắc, nhưng cũng không tránh được ăn chơi trác táng, rốt cuộc bên cạnh đều là bạn bè như vầy, đều trải qua nhiều biến cố trong chuyện tình cảm, thế giới này thật khó thay đổi.

    Bạn bè, tình yêu đều như cơn gió thoảng qua, liền để lại một đống chuyện rắc rối, dù sao thì hắn cũng là thiếu gia giàu sang nên những thứ đó điều có thể che giấu.

    Nhưng Ninh Tư Viễn cảm thấy bây giờ còn quá sớm, chờ đến ngày hắn yêu đương thật sự cũng đã đến lúc vào đại học, hắn liền đi tìm Nhậm Lang.

    Nếu thẳng thắn mà nói, hắn cảm thấy chỉ có thể tìm cô gái này, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, ở cạnh cô hắn liền cảm thấy vui vẻ.

    Mấy năm nay hắn cũng không còn sợ sâu, nhưng Nhậm Lang lại bị nhiễm khí chất người ở thành, nhìn đến sâu là sợ đến lui hai bước, hắn thấy được liền vui sướng trong lòng, giúp Nhậm Lang dọn dẹp mấy con sâu.

    Nhưng hắn phát hiện Nhậm Lang cũng đã đến tuổi yên đương, trong lòng liền có chút phẫu nộ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng tám 2021
  3. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đúng thật là Ninh Tư Viễn phẫn nộ thực không có nguyên nhân, bọn họ chưa từng thề non hẹn biển, là là thanh mai trúc mã bình thường, tại sao lại khiến hắn cảm thấy họ nên ở bên nhau.

    Đáng tiếc Nhậm Lang căn bản không như nghĩ tới những điều này.

    Khi còn nhỏ bọn họ cùng nhau chơi bùn, sau này lớn lên Nhậm Lang trở thành một thiếu nữ dịu dàng, toàn đọc ngôn tình các thứ, cũng không có học ở trường học danh giá, hoàn cảnh Nhậm Lang bình thường nên học ở trường bình thường như bao bạn bè khác, nhubgwx Ninh Tư Viễn là con nhà quý tộc nên học tại trường nổi tiếng, đương nhiên mối quan hệ giữa hai người sẽ không quá mức thân thiết.

    Đang cùng bạn học cùng nhau xem tiểu thuyết ngôn tình, nhìn đến mặt năm chính rồi tưởng tượng, đột nhiên Nhậm Lang liền nghĩ đến soái ca thanh mai trúc mã của mình, người anh em Ninh Tư Viễn, trong lòng có chút đắc ý, bạn bè thấy thất vậy cũng ngước mặt tự đắc.

    Nhưng cũng chỉ dừng lại tại đây

    Tuy rằng tiểu thuyết ngôn tình luôn nói về tình yêu không có phân cao sang hèn hạ gì đó, nhưng Nhậm Lang từ nhỏ cùng Ninh Tư Viễn lớn lên, không thể nào chỉ đơn giản là Ninh Tư Viễn chen chân vào thế giới của cô, đôi khi cô đi theo Ninh Tư Viễn ra ngoài chơi, cũng sẽ nhìn thấy Ninh Tư Viễn thường xuyên đổi bạn gái, đã sớm nhìn thấu thế giới kia.

    Người thích sống trong vinh hoa phú quý đại khái chính là một kiện quần áo một khối đồng hồ, bọn họ liền thích so bạn gái, so tọa giá. Nhậm Lang đương nhiên so không được, có một lần Ninh Tư Viễn cùng cô đọ xe đạp bị bạn bè chê cười một lúc sau, rốt cuộc Ninh Tư Viễn không sờ qua xe đạp một chút.

    Từ đó về sau, Nhậm Lang đã hiểu ra, bọn họ là không có khả năng.

    Tuy rằng cũng không nghĩ nhiều, nhưng biết là không khả năng, nếu cố chấp Nhậm Lang vẫn là người mất mát, đây chính là sinh mệnh sắp đặt cho một soái ca giàu có như vậy xuất hiện trong cuộc đời cô, muốn lướt ngang nhau cũng thật khó, nghĩ đến liền đâu nhức cả đầu.

    Đau lòng mấy ngày, Nhậm Lang liền buộc miệng nói ra, tính toán là có thể yêu sớm một chút, nhưng người lớn trong nhà lại bảo là "không được yêu sớm." Nhưng mà đã lỡ tìm đối tượng hẹn hò rồi. Ninh Tư Viễn đứng trước mặt cô tổ vẻ phẫn nộ.

    "Nha." Nhậm Lang chào hỏi, Ninh Tư Viễn vẻ mặt ương ngạnh không chào hỏi một câu, nhìn Nhậm Lang đi bên người con trai khác, nhìn từ trên xuống dưới, phát hiện đối phương toàn mặc đồ rẻ tiền. Hắn hừ một tiếng.

    "Đây là đồ quê mùa từ đâu tới?"

    Miệng độc thật!

    Nhậm Lang ho khan một tiếng che giấu ý cười, đây là lần đầu cô giới thiệu bạn trai: "Đây là bạn của em Ninh Tư Viễn, hắn không biết cách nói chuyện cho lắm."

    Bạn trai của cô sắc mặt rất khó chịu, đương nhiên là có lý do, dù gì cũng là bị người đàn ông trước mặt khinh bỉ, trong lòng đương nhiên tức giận, hắn nhìn sơ qua Ninh Tư Viễn, phát hiện mình cũng không thể so với đồ trên người hắn.

    "Tư Xa là bạn trai tớ" Nhậm Lang không dao động tiếp tục giới thiệu, tuy rằng đây là bạn trai cô, nhưng đều chỉ là vì chuyện tình cảm mà nói là yêu đương trên dạng nghĩa, cũng không tính là thích cái gì, huống hồ đối phương cũng xem mình là hình tượng theo đuổi, tự nhiên cũng không có tình cảm: "Cậu tới tìm tớ có việc gì nữa không?"

    Thật ra là tự nhiên có hứng thú nên đến nói chuyện, nhưng vừa thấy cảnh này là trong lòng Ninh Tư Viễn lại sôi sùng sục, chỉ nghĩ đến việc hắn dùng mắt trộm nhìn cô một cái là đã tức rồi.

    "Tớ đưa cậu đi dạo phố." Ninh Tư Viễn nói, hướng về phía bạn trai Nhậm Lang giơ giơ cằm lên, cố mà làm nói: "Cậu cũng cùng đi đi."

    Mỗi lần Ninh Tư Viễn mang theo Nhậm Lang đi dạo phố, đều là hắn trả tiền, Nhậm Lang đương nhiên là mười hai vạn phần đồng ý, dù sao cô không mang tiền, phía sau còn có một đống tiền cho Ninh Tư Viễn xài, hơn nữa Ninh Tư Viễn cũng không để ý chuyện này, cô cực không cần xin xỏ hắn thứ gì.

    Mua! Muốn hung hăng mua~

    Tới rồi mua sắm thương thành, Nhậm Lang ở phía trước hứng thú bừng bừng chọn quần áo, Ninh Tư Viễn cùng bạn trai Nhậm Lang đi ở sau, nhìn bạn trai Nhậm Lang khoanh tay biểu hiện, trong lòng Ninh Tư Viễn nóng như lửa đốt.

    "Cậu không mua cho cậu ấy một bộ quần áo sao?" Ninh Tư Viễn chua ngoa hỏi: "Không có tiền còn tưởng là đại gia nữa, muốn chết à?"

    Có thể nhịn cơn giận này xuống vì đó là thiếu gia, bạn trai Nhậm Lang vẻ mặt tái xanh trực tiếp quay người đi, đến lúc Nhậm Lang quay người lại thì đã không thấy cái bóng của hắn đâu.

    Nhìn vẻ mặt khoe khoang của Ninh Tư Viễn, Nhậm Lang thở dài một hơi: "Đây chính là đối tượng để đại thiếu gia khiêu chiến sao?"

    Ninh Tư Viễn hừ ra một tiếng, khó chịu nhìn Nhậm Lang: "Cậu nhìn như thế nào mà lại ngắm trúng mặt hàng này."

    "Vậy cậu nghĩ tớ như thế nào mà lại chọn mặt hàng như vậy." Nhậm Lang trả lời: "Được rồi, nói đến mục đích cậu đến đây đi."

    Tác giả có lời muốn nói: Cái này là lời văn tự nghĩ ra nhưng còn có người xem.. Thật kinh ngạc!

    Cảm ơn các bạn đã duy trì theo dõi, tôi chính là muốn luyện viết văn một chút, thử xem chính mình có thể viết nguyên sang hay không, sẽ không hố, nhưng là đánh giá cũng sẽ không trường, tôi viết là vì muốn vui vẻ.

    Cảm ơn an đã đưa tác phẩm đến cho mọi người! Cảm ơn ngươi ở diễn đàn duy trì theo dõi, cảm ơn mọi người! Cảm ơn mọi người~
     
  4. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có ý đồ?

    Yên tâm đến đây chính là để bao cậu.

    Những lời này Ninh Tư Viễn đều nói không được, tuy rằng hắn ăn chơi trác táng, nhưng vẫn còn là tiểu tiểu manh chưa xuống núi được? Nhậm Lang hỏi như vậy tuyệt đối không được để cậu ta biết đáp án.

    Vì thế Ninh Tư Viễn ngây người một hồi, sau đó tìm một lý do hợp tình hợp lý để trả lời: "Cậu cũng không tìm được người xứng với cậu, cái loại này đi tán gái là bị gái đá thôi chứ gì?"

    Nhìn Ninh Tư Viễn ngang ngược vô lý coi như chân lý tuổi trẻ, Nhậm Lang nghĩ nghĩ, ánh mắt chậm rãi dịch tới phía sau Ninh Tư Viễn, chỉ chỗ đó, nói: "Ninh Tư Viễn, đằng sau cậu có chó."

    "Ô oa a!" Lúc này Ninh Tư Viễn cũng như một người đàn bà kêu toáng lên, chạy như bay tránh ở phía sau Nhậm Lang, vừa phát hiện hắn ở phía sau phủi người sạch sẽ, đừng nói chó, sợi lông đều không có, ngay lập tức biết mình bị chơi, lỗ tai liền đỏ lên: "Nhậm Lang!"

    Nhậm Lang trấn tĩnh nhìn Ninh Tư Viễn, trả lời: "Cậu cũng giống loại đàn ông đó, gặp nguy hiểm lại trốn sau lưng phụ nữ chứ gì?"

    "..."

    Ninh Tư Viễn lập tức đã bị phản đòn.

    "Cậu cũng không nghĩ, đây chính là thương thành, sao có thể có chó tiến vào." Nhậm Lang tiếp tục trấn tĩnh nói, Ninh Tư Viễn đã bị đả kích liền phải quỳ xuống: "Cậu cũng không còn nhỏ nữa, không cần chơi trò ấu trĩ như vậy."

    Nói xong, nước mắt của Ninh Tư Viễn thiếu chút nữa rơi xuống, hắn rõ ràng ăn chơi trác táng với bạn bè đã lâu nhưng vẫn không thể thông minh bình tĩnh khi ở cạnh bạn thân, đối với người khác hắn là đại thiếu gia có tiền, luôn được yêu thương vì lúc nào người bị thương cũng là hắn!

    Từ nhỏ đến lớn, Ninh Tư Viễn tổ ra bộ dạng như vậy trước mặt Nhậm Lang đã nhiều vô số lần, cô thuần thục vỗ vỗ vai Ninh Tư Viễn, đem tiền trong tay đưa cho Ninh Tư Viễn: "Nên bỏ tiền."

    Đang chịu đả kích, nhưng vừa thấy tiền Ninh Tư Viễn lập tức phấn chấn tinh thần lên: "Tớ nói, cậu xem cậu mua mấy thứ này, có người đàn ông nào nuôi nổi cậu không?"

    "Nuôi không nổi." Nhậm Lang phi thường thản nhiên thừa nhận: "Cho nên tớ thích cùng cậu. Đi dạo phố á."

    * * * Ta dựa!

    "Cậu có bạn trai tớ liền không cho cậu mua đơn! Có bạn trai nào mà không mua đồ cho bạn gái!" Ninh Tư Viễn nổi trận lôi đình kêu, kết quả người xung quanh đều nhìn lại đây, Ninh Tư Viễn lập tức kéo Nhậm Lang lại chắn hướng nhìn đến, nhìn qua nhìn lại đã không còn người, hắn lập tức buông Nhậm Lang ra, oán trách nhìn cô: "Cậu như thế mà có thể yêu đương."

    Hắn như vậy là đang nổi giận đùng đùng, Nhậm Lang cảm thấy có điểm khác thường, liền hỏi: "Hôm nay cậu làm sao vậy?"

    "Tớ không như thế nào! Là cậu làm sao thì có? Cậu không thể hiểu được tính tình con trai mà!" Ninh Tư Viễn nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu mà ngây thơ là bị người ta lừa bây giờ? Đàn ông không có đơn thuần như vậy đâu? Cậu cho rằng khéo ăn nói một chút là tốt đẹp sao?

    Không nghĩ tới mình ở trong lòng Ninh Tư Viễn lại đơn thuần như vậy, Nhậm Lang nhịn không được biện hộ nói:" Tớ không như vậy, tớ là cảm thấy đã đến giờ, cũng nên nói chuyện. "

    " Vậy vì cái gì không tìm tớ? "

    Vừa nói câu này ra, Ninh Tư Viễn đỏ mặt đến sắp bị thiêu cháy, hắn là muốn thông báo, nhưng tuyệt đối không phải dưới tình huống này, làm mình cũng khó ăn nói, nghĩ rằng Nhậm Lang không giống hắn. Hắn là người có giáo dục nhưng vẫn không biết kiềm chế, muốn cho đối phương đến nói với mình, vì thế Ninh Tư Viễn vội vàng sửa miệng:" Ý tớ là tớ có thể giới thiệu giúp cậu. "

    Đáng tiếc mũi tên đã vắn đi rồi thì không thể quay lại được, Ninh Tư Viễn có giải thích cách mấy cũng không thể dịch chuyển suy nghĩ của Nhậm Lang, Nhậm Lang nhìn Ninh Tư Viễn, xem mặt hắn ngày càng đỏ, cuối cùng cũng mở kiệng.

    " Đại khái là tớ biết ý cậu. "Nhậm Lang như suy tư nhìn Ninh Tư Viễn:" Cậu đang tưởng tớ đang yêu cậu sao? "

    "! "Ninh Tư Viễn lập tức đỏ mặt bừng bừng, thấp giọng quát:" Ngu ngốc! Mấy lời này cũng phải để tớ tự nói ra hay sao! "

    " Được, chúng ta yêu đương đi."
     
  5. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhậm Lang nói ra những lời như vậy một cách nhẹ nhàng, trong chốc lát Ninh Tư Viễn tưởng rằng đầu mình bị úng nước nên nghe nhầm, hắn nhịn không được liền hỏi: "Cậu vừa nói cái gì?"

    "Cậu lại đây." Nhậm Lang ngoắc ngoắc ngón tay, Ninh Tư Viễn ngây ngốc nhích lại gần, Nhậm Lang đột nhiên đặt lên má của Ninh Tư Viễn một nụ hôn.

    Kết quả Ninh Tư Viễn bị dọa liên tục lui vài bước, đỏ mặt kêu gào: "Cậu cậu cậu làm cái gì đó?"

    "Cùng lắm là hôn thôi mà." Nhậm Lang bình tĩnh lau miệng, nhìn Ninh Tư Viễn nói: "Bắt tay có thể, ôm có thể, hôn môi cùng lên giường đều không thể."

    "Suy nghĩ của cậu quá dơ bẩn rồi đó!" Ninh Tư Viễn kêu to: "Tớ chính là tưởng bở yêu đương!"

    "Cậu vừa rồi nói, không phải nam nhân quá đơn giản."

    * * * Ta dựa!

    Ninh Tư Viễn nuốt nước miếng nhìn Nhậm Lang, cuối cùng hắn đoạt lại tiền trong tay Nhậm Lang, rươm rướm nước mắt: "Tớ đi trước đây." liền rời đi. Nhậm Lang thất thần nhìn Ninh Tư Viễn rời đi, bỗng nhiên cảm thấy như vậy cũng không tồi.

    Dù sao cô lên đại học cũng chưa xác định được đối tượng để kết hôn, cô còn muốn chơi ở đại học một chút, sau đó hẵng tìm một người đàn ông thật tốt để kết hôn, cùng lắm nếu ăn chơi quá, tìm một người có tiền là được so với người không có tiền thì tốt hơn rồi.

    Tưởng tượng như vậy thì Ninh Tư Viễn cũng không hư hỏng cho lắm, bọn họ từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, Nhậm Lang biết rất rõ Ninh Tư Viễn không phải có nhiều bạn gái, hơn nữa còn biết hắn không phải dạng ăn chơi hèn hạ với đám con gái, so với những người bạn khác của hắn thì tốt hơn nhiều.

    Vì thế cô nói chuyện này với bạn cùng phòng của mình, muốn người khác cho ý kiến về việc quyết định chia tay với bạn trai cũ.

    Julie bạn cùng phòng của cô biết rõ cô đang đứng núi này trông núi nọ, đối với việc chia tay bạn trai cũ của Nhậm Lang cô đồng tình, hơn nữa mọi chuyện vẫn phải do cô quyết định.

    "Không có cách nào khác, hắn nói không cho người con trai khác để con gái phải bỏ tiền mua quần áo, tớ không có lựa chọn nào khác."

    ".. Cho nên các người liền nói chuyện?"

    "Không quan hệ, tớ cũng thực thích hắn, hơn nữa lúc ấy quần áo trên người tớ cũng không đẹp cho lắm." Nhậm Lang một vừa sơn móng tay vừa nói.

    "Cậu không thể như vậy, phú quý là phải biết hưởng."

    Nhậm Lang nhìn Julie liếc mắt một cái, sâu kín nói: "Quần áo kia 5000 nhân dân tệ.."

    "Cậu vì 5000 nhân dân tệ mà bán bản thân!"

    ".. Tớ chỉ muốn mua một kiện 5000." Nhậm Lang nói rồi nhìn về túi hàng lớn bên gốc tường, Julie yên lặng nhìn thoáng qua, xem ra đã không quay đầu kịp rồi.

    "Cậu bán đi.."

    Quyết định ngoài ý muốn như vậy, Nhậm Lang phơi khô móng tay, nghiêng người nhìn Julie, bắt chước giọng chỉ trích của cô: "Tớ không phải là đứng núi này trông núi nọ, cậu hẳn là đang cảng tớ mới đúng."

    "Bây giờ là thời đại nào rồi, ai còn tin tưởng không có bánh mì tình yêu." Julie không chút do dự trả lời, không hề để bạn trai cũ để ở trong lòng: "Cậu nói chuyện rõ ràng với người yêu cũ đi.. Đúng rồi, bạn trai cũ cậu tên gì? Tớ chỉ biết bạn trai hiện tại của cậu là Ninh Tư Viễn. Cậu đã nói về hắn cả ngày."

    Xem đi, lúc nào cũng nhắc đến Ninh Tư Viễn, không để bạn trai cũ ở trong đầu, đây chính là dấu hiệu cuộc tình không kết quả, cho nên Nhậm Lang không hề do dự.

    Hôm sau, cô đừng một đoạn tin nhắn khóc lóc thảm thiết đến bạn trai cũ, nói bản thân từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã của Ninh Tư Viễn, chỉ là cảm thấy không xứng với hắn, cho nên không thể hiện tình cảm, hôm qua mới biết được Ninh Tư Viễn cũng có tình cảm với mình, cô không cầm lòng được, cô cũng biết là bản thân không biết xấu hổ khi nói ra những lời này.

    Cuối cùng bạn trai cũ trả lời tin nhắn nói một câu "Ừm." Không có câu kết, ở xã hội hiện đại tình cảm cho nha là như vậy, không phù hợp chia tay là chuyện bình thường, không quá để tâm.
     
  6. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ninh Tư Viễn vẫn luôn thể hiện mình là một đấn nam nhi chững chạc, nhưng khi hắn đi cùng Nhậm Lang luôn là người dưới trướng cô.. Đây là một thói quen như sự trừng phạt.

    Cùng lắm thì có một người bạn trai hay tỏ vẻ như vậy cũng không tồi, tuy rằng Nhậm Lang và Ninh Tư Viễn không ở chung một trường học, nhưng xác định là mối quan hệ này ngày hôm sau sẽ rất hot, Ninh Tư Viễn cẩn thận chạy xe thể thao tới chở Nhậm Lang đi mua đồ.


    Nhậm Lang ngồi ở bàn trước chơi game, hoàn toàn bỏ qua một bên những hành động nhiệt tình mua sắm của Ninh Tư Viễn, cuối cùng Julie đi cùng một bạn khác không nhịn được, nhỏ giọng nói: "Nhậm Lang, sao cậu không nói với hắn thật ra trong kí túc xá không được nấu ăn, người thường dì cũng không cho nấu bằng nồi có công suất cao."

    ".. Thấy hắn nhiệt tình như vậy, tớ không nỡ nói ra." Nhậm Lang không để tâm lắm vừa xem trang web vừa vẫy vẫy tay với Ninh Tư Viễn: "Lại đây, giúp tớ xem bộ quần áo này thế nào?"

    Nghe như vậy, Ninh Tư Viễn lập tức đi tới, hào hứng mà nhìn Nhậm Lang bỏ quần áo vào xe mua sắm nói: "Thực không tệ, mua đi!"

    Nói xong hắn liền nhanh tay lấy mã ra: "Quét đi!"

    "Quét?" Nhậm Lang nhìn Ninh Tư Viễn, kinh ngạc hỏi, "Cậu nói quét?"

    Ninh Tư Viễn ngây ngốc hỏi: "Đồ trên mạng không phải quét trước sau?"

    Đúng rồi, đại thiếu gia căn bản không biết mua như thế nào, Nhậm Lang phản ứng lại, vì thế tắt giao diện: "Cậu xem tớ là thứ gì?"

    Ninh Tư Viễn tiếp tục tỏ vẽ đại thiếu gia ngạo mạn ngây ngốc hỏi: "Bạn trai tới giúp bạn gái mua sắm này nọ không phải như vậy sao?"

    Trả lời hồn nhiên như vậy làm Nhậm Lang trong thời gian ngắn không biết nên nói như thế nào mới tốt, cô dừng một chút, trả lời: "Cậu.. cậu đưa chúng tớ cũng nhau đi ăn đi."

    "Không cần." Ninh Tư Viễn nhíu mày ghét bỏ đồ ăn nhanh như cơm hộp, thành thật trả lời: "Thức ăn này thật đáng sợ."

    .. Trả lời như vậy làm Nhậm Lang cũng không chút kinh ngạc, một lát sau Ninh Tư Viễn đi rồi, đi phía trước còn lẩm nhảm nói lần sau sẽ đưa các cô đi ăn một chầu.

    Chờ đến Ninh Tư Viễn rời đi, các bạn cùng phòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Lúc trước nghe cậu nói về Ninh Tư Viễn, còn tưởng hắn không có bản lĩnh, kjoong nhờ lại hào phóng như vậy."

    Nhậm Lang suy nghĩ cẩn thận nửa ngày, cũng chưa nghĩ đến vừa rồi Ninh Tư Viễn ngây ngốc biểu hiện có chỗ nào tốt mà bạn cùng phòng lại nói "rất hào phóng." nhưng cô cũng không phản đối ý kiến này, trả lời: "Hắn vẫn luôn rất tốt, vốn dĩ lên đại học lấy tiền để đi du học về đàn."

    "Không phải hắn muốn bên cậu sao?" Trong chớp mắt bạn cùng phòng xuất hiện những ngôi sao nhỏ.

    "Sao có thể, gia đình hắn chỉ có mỗi mình hắn là quý tử, tài sản cũng phải để hắn kế thừa."

    Còn có chút việc Nhậm Lang chưa nói, khi đó Ninh Tư Viễn muốn chạy tưởng điên rồi, nhưng là cuối cùng vẫn là giữ lại, ôm cô uống say như chết nói bản thân căn bản không cảm giác được tự do. Cha mẹ Ninh Tư Viễn đúng thật là người như vậy, thứ bọn họ quan tâm cũng chỉ có tiền, Ninh Tư Viễn từ nhỏ không bao giờ thiếu tiền trong người, nhưng hắn cũng mất đi một sự vui sướng.

    Thành thật mà nói, Nhậm Lang kỳ thật sự thích Ninh Tư Viễn, cô biết người này thông minh thận trọng, bản tính cũng khá tốt, hơn nữa rất có bản lĩnh, mặc kệ thế nào hắn cũng là đàn ông độc thân, nhưng là nói thật, cô thấy bọn họ không có khả năng, cùng lắm ở bên nhau như vậy cô cũng cảm thấy hạnh phúc.
     
  7. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày sau tìm một ngày mà mọi người đều rảnh buổi chiều, Ninh Tư Viễn đón Nhậm Lang và bạn cùng phòng của cô đi ăn cơm.

    Đi ăn ở một nhà hàng cao cấp, Ninh Tư Viễn mở cốp xe lấy quà ra Nhậm Lang và bạn cùng phòng, lịch sự nói: "Hiện tại, tôi nghe nói quên bạn gái thì phải lấy lòng bên nhà mẹ đẻ, về sau phải nhờ mọi người nói tốt về tôi trước mặt Nhậm Lang rồi."

    Các bạn cùng phòng cũng chưa biết bên trong là cái gì, hi hi ha ha tiếp nhận hộp quà, trở lại ký túc xá mở ra trầm trồ, tất cả đều là túi xách hàng hiệu cùng vòng tay, lập tức ngạc nhiên tột độ.

    "Tiểu Nhậm, bạn trai của cậu đây là.."

    "Các cậu đừng nghĩ đây là quá nhiều." Nhậm Lang đặc biệt bình tĩnh nói: "Có đồ tốt không lấy là ngu ngốc."

    "Nhưng này cũng quá.."

    Nhậm Lang cảm thấy chính mình không giải thích được, bạn cùng phòng hiện tại trong lòng cũng không yên, vì thế nói: "Không có gì, hắn có thể tiêu xài 5000 trong mấy ngày thay vào đó mua đồ cho các cậu, các cậu cũng sẽ không vì bao nhiêu đây mà bán đứng tớ chứ?"

    "Tớ nhịn không được đối người đàn ông có tấm lòng này!" Bị tiền nạp vào đầu nên choáng váng, hoa cả mắt, bạn cùng phòng ríu rít gào.

    "Các cậu đừng nghĩ quá nhiều, nói chuyện cùng hắn trong lòng sẽ rất thoải mái, kỳ thật hắn đưa cái này liền cùng tớ và các cậu đi ăn đều là có lòng, cùng lắm nhà hắn có tiền mà thôi."

    Những lời này của Nhậm Lang không tấm vào đâu so với bạn cùng phòng, Ninh Tư Viễn chính là loại người này, cô có nói sai đâu, thích so đo tiền, không đem người trong gia đình bằng bạn bè.. Ninh Tư Viễn ưu điểm lớn nhất chính là nhiều tiền.

    Từ nhỏ Ninh Tư Viễn đã tiêu tiền như nước chảy, ban đầu Nhậm Lang còn có điểm giống tiểu yêu quái, làm Ninh Tư Viễn không hứng thú, sau lại là Ninh Tư Viễn cho cô tiêu tiền, cô liền làm một chút điểm tâm đưa cho hắn, như vậy ngược lại hắn lại vừa lòng.

    Đương nhiên đây là ý tưởng của Nhậm Lang, mỗi ngày cô đều bị Ninh Tư Viễn chạy xe thể thao kéo đi gặp bạn bè, vì thế cái gì trên xe thể thao của Ninh Tư Viễn cũng đã bị tớ và những người khác theo dõi. Không thể nói trên thế giới đều là phụ nữ ham tiền, nhưng là nếu Ninh Tư Viễn là đại gia, như vậy bên người xuất hiện nhiều phụ nữ ham tiền cũng là đương nhiên.

    Đem Ninh Tư Viễn cho chó nhìn một lần, câu nói đầu tiên đương nhiên chính là "A, ta yêu thầm cô ấy nhiều năm rốt cuộc đã thành bạn gái ta, về sau cũng đừng nói đây là anh em, không có bộ dạng nào mà anh em này" những này lời nói đều được suy đoán trước, hơn nữa Nhậm Lang cũng không thân với gia đình của hắn, cô cũng đã sớm nhìn ra tâm tư của Ninh Tư Viễn, vì thế đều chia sẻ và xoa dịu.

    Mấy ngày sau Ninh Tư Viễn theo Nhậm Lang đi chơi, quả nhiên liền có mấy bạn học nữ chạy tới muốn trao dồi kiến thức, Nhậm Lang quay đầu đi coi như không nhìn thấy. Cô biết chuyện này Ninh Tư Viễn đã gặp nhiều, hắn muốn thật sự cự tuyệt khẳng định rất đã có tiêu chuẩn.

    Mấy bạn học nữ kia ở bên cạnh không ngừng nói, Ninh Tư Viễn giống như là không nghe thấy gì, cũng không nhìn đến một cái, hắn cũng đang nhìn Nhậm Lang với vẻ mặt ngốc ngốc của cô, tính tình vẫn là một đại thiếu gia nên căn bản không để những người này trong mắt, cuối cùng mấy bạn nữ kia thấy không thú vị, hậm hực đi mất.

    Chờ đến mấy người đó đi xa, Ninh Tư Viễn liền thu ánh mắt đại thiếu gia lại, bắt đầu trò chuyện cùng Nhậm Lang: "Đem mặt hành này đến hấp dẫn tớ, tốt xấu gì cũng phải trang bị lại cho tốt."

    Nhậm Lang ho khan một tiếng, ý bảo Ninh Tư Viễn xem gương mặt không trang điểm của mình, Ninh Tư Viễn lập tức choáng váng, nói lắp vài câu: "Kỳ thật không trang điểm còn đẹp hơn lúc trang điểm.. Cậu như vậy mới là tự nhiên! Tớ có nói qua là không thích con gái trang điểm chưa? A, đúng vậy, tớ đặc biệt không thích con gái trang điểm, biết là trang điểm sẽ biến con gái trở nên xinh đẹp, nhưng nói thật với cậu, lần trước tớ có một người anh em bị lừa bằng cách này, lên giường, ngày hôm sau nhìn lại gương mặt cô bé đó, ôi trời, lập tức phát điên lên.."

    Cả một đường đi đều là Ninh Tư Viễn nói chuyện, nói hết chuyện dưới đất lại nói đến chuyện trên trời toàn là độc nhất vô nhị, Nhậm Lang khó nhịn được cười, tâm trạng đã tốt hơn.
     
  8. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian chớp mắt đã qua một ngày.

    Ngày này đối với Nhậm Lang dài như một năm.

    Buổi sáng mở mắt ra, Nhậm Lang bổng cảm thấy thiếu thiếu cái gì, mới nhớ tới ngày hôm qua nói chia tay với Ninh Tư Viễn nói chia tay.

    Thất thanh khóc lớn đến, trong lòng cảm thấy vắng vẻ.

    Có được thì không cảm thấy gì nhưng mất rồi Nhậm Lang mới phát hiện mình kỳ thật cần được quan tâm, hơn nữa cô lại thích Ninh Tư Viễn hơn những gì mình tưởng tượng.

    Lúc này cô liền có điều hối hận.

    Ninh Tư Viễn lần này là thành thành thật thật không có tới, cũng không có phát tin nhắn hay gọi điện thoại gì đó, cả người liền biến mất khỏi thế giới của cô.

    Người này, quả nhiên là có điều bất thường.

    Suy nghĩ vài giờ, Nhậm Lang liền nói với bản thân phải vui vẻ lên một chút.

    Kỳ thật ngoại thiếu một cái máy quẹt thẻ tự động ra thì cô cũng không có tổn thất cái gì, nhưng trong lòng lại hoang mang rối loạn, cảm thấy thiếu cái gì đó rất quan trọng.

    Mới vào đại học, cùng tuổi tác, Nhậm Lang cũng không nghĩ lại tìm một người mới để yêu đương, cô nói với chính mình, trên thế giới này không thể có một người giống Ninh Tư Viễn như vậy, ngốc nghếch lắm tiền, hơn nữa lại thích mình.

    Cho nên cô nguyện ý vì hắn chờ đợi.

    Nhậm Lang xấu hổ mở miệng thế nhưng nguyện ý vì một người đàn ông mà chờ đợi, người khác hỏi cô, cô đều nhàn nhạt cười mà qua, nói là không thích hợp.

    Thời gian qua một năm, lại một năm nữa, năm thứ nhất Nhậm Lang còn đang suy nghĩ Ninh Tư Viễn khi nào tới, liền tính trong lòng hắn cũng không biết đang nghĩ thế nào nên mặc kệ, chuyện này cũng không thể nhanh như vậy.

    Sau này cô lại khẳng định không thể nào, đây không phải đồng thoại, cô cũng biết là bản thân đã thất bại, thành công thì rất ít, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng..

    Không thành công vẫn là không thành, chuyện như thế nào rồi cứ cho nó như thế ấy, cùng lắm thì trong lòng hơi buồn một chút.

    Tốt nghiệp một năm, Nhậm Lang dọn đồ ra ký túc xá, đứng lúc đó thấy được Ninh Tư Viễn, hắn giúp cô dọn đồ đạc, vẫn là chiếc xe thể thao đó, nhưng khuôn mặt thì lại chững chạc hơn rất nhiều.

    Cuối cùng khi Nhậm Lang vào nhà, Ninh Tư Viễn rốt cuộc nói: "Cậu tìm một người đàn ông tốt nào đó gả cho hắn đi."
     
  9. Võ Chung Phương Thùy Whisper

    Bài viết:
    433
    Chương 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay lập tức, trong lòng như có hàng vạn cây kim đang đâm vào trái tim, giờ phút này Nhậm Lang thật sự cảm thấy bản thân như bik một chiếc xe lớn tông vào, cô có chút không phản ứng kịp, quay đầu lại nhìn Ninh Tư Viễn, hắn căn bản không dám nhìn cô.

    Lúc này Nhậm Lang có rất nhiều lời muốn hỏi, muốn hỏi Ninh Tư Viễn có phải là vì thời gian lâu rồi nên hắn phát hiện căn bản là không yêu mình hay không? Cũng muốn hỏi hắn rốt cuộc có phải đã thay lòng đổi dạ, nhưng một lời cô cũng chưa kịp hỏi, chạnh lòng nói: "Tôi kết hôn hay không kết hôn không cần cậu quản được rồi cậu đi đi, đừng suy nghỉ với vẩn."

    Ninh Tư Viễn sửng sốt, chuẩn bị lái xe đi.

    Từ sau khi xuống xe, Nhậm Lang đang trấn tỉnh bản thân về việc Ninh Tư Viễn dọn đồ đạc, đồ vật đều dọn lên rồi, Ninh Tư Viễn còn chưa đi, hắn đứng ở trong phòng khách xoa xoa tay, vô ý Nhậm Lang.

    Hắn vốn là người hoạt bát, vốn nên trở thành một người phải làm thế giới phục ở dưới chân, nhưng lúc này hắn lại là một người đàn ông rất bình thường, tỏ vẻ thần cầu: "Tớ biết như vậy không công bằng, nhưng cậu có thể đợi tới thêm mấy năm?"

    Nhậm Lang lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô xoay người sang chỗ khác, nước mắt lập tức rớt xuống.

    Nàng không sợ chờ, chỉ sợ hắn rời đi.

    Trên đời này, sẽ không có cái gì ngốc bằng tình yêu của cô.

    "Tớ thật sự có thể, nhiều nhất 5 năm, 5 năm là được, khi đó cậu cũng mới 25, như vậy cũng không trễ.." Ninh Tư Viễn ở phía sau lải nhải, Nhậm Lang nghe liền khóc không được: "Tớ vốn dĩ tưởng là buông tay cậu ra, nhưng tớ không quên được cậu, tưởng tượng đến cảnh cậu kết hôn cùng người khác, tớ nghĩ rằng sẽ giết chết hắn ta."

    "..."

    "Kẻ hèn mọn, dám có mưu đồ với người phụ nữ của tớ, quả thực ngu xuẩn hết sức! Cho dù cậu có cự tuyệt tớ cũng sẽ theo đuổi."

    "..."

    "Hừ, đại thiếu tớ muốn tiền là có tiền, muốn danh là có danh, cậu chờ tớ mấy năm, tớ sẽ tổ chức một buổi lễ thật hoành tráng."

    Ninh Tư Viễn càng nói càng không đáng tin cậy, trong lòng Nhậm Lang đến nửa sự rung rung động cũng không còn, cô quay đầu lại kiên nhẫn nói: "Cậu có phải đàn ông không? Lúc này chỉ biết nói nói nói!"

    "Tớ!" Ninh Tư Viễn còn muốn nói nữa, liền bị Nhậm Lang kéo cổ áo, hôn lên môi, hắn sửng sốt liền mạnh bạo mà đáp lại.

    Chính là giờ khắc này, trong lòng hắn laại tràn đầy động lực, cảm thấy mình khẳng định không thành vấn đề, chỉ cần có người chờ hắn.

    Hạnh phúc, thanh mai trúc mã, cuối cùng cũng thành đôi.


    -END-
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...