Tên truyện: Ngươi Đóng Máy Rồi! Tác giả: Lạc Thập Ý Editor: Jack Winltons Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, cận đại, HE, OE, tình cảm, xuyên nhanh, cường cường, chủ thụ, nhẹ nhàng, kim bài đề cử. Số chương: 188 chương. Tình trạng convert: Hoàn thành. Tình trạng edit: Đang tiến hành. Convert: Wikidich.com Văn án: Ở mỗi một cái bi kịch thế giới đều sẽ có một vai ác mất đi nhân tính, hắn lấy trị số thông minh vượt bật của mình đi đùa giỡn nhóm nhân vật chính trong lòng bàn tay*, tâm địa tàn nhẫn, thủ đoạn ngoan độc khiến cho người người oán than, khiến người thiện lương không có kết cục tốt, thế giới đi theo hướng huỷ diệt. (*vì không biết dịch theo hướng nào cho đúng nên đã trực tiếp chém gió sao cho gần giống nhất có thể." Nhiệm vụ của ngươi là: Ngăn cản kết cục tất cả diệt vong. Lạc Thức Vi: ? Dựa vào cơ thể nho nhỏ này của ta đi đối kháng lại với cái thứ sở hữu chỉ số thông minh cao đến biến thái kia? Sau đó, Lạc Thức Vi từ bên trong nhóm vai ác Boss thao luyện xong xuôi, đạt được một số thành tựu mới mẻ: # Nhiệm vụ giả so với phản diện còn xấu xa hơn # # Muốn nói chuyện yêu đương cứ gọi ta, ta siêu ngọt ngào, không cần tình cảm cũng không cần tiền # # Ta chỉ muốn làm ngươi trở mặt # # Thảo luận cách phản diện bức bách một thẳng nam trở thành trà xanh bạch liên hoa thụ # * * * Lịch đăng truyện mỗi tuần 1 chương, vì mình có đăng trên trang facebook cá nhân nên là truyện ở đây sẽ ra chậm hơn một chương so với bên face của mình.
Chương 1.1: Bấm để xem "Còn kịp không?" "Không còn kịp rồi!" Lạc Thức Vi cuống quít mà đẩy ra cửa phòng tắm, quả nhiên phát hiện có một thanh niên nằm ở trong đó. Nổi tiếng trong toàn bộ giới giải trí lưu lượng đỉnh cao - Việt Kiều, cứ như vậy ở trong khách sạn do đoàn phim thuê mà cắt cổ tay tự sát. Hai mắt hắn nhắm chặt, cơ thể đang chậm rãi trượt xuống, do mất máu mà làn da tái nhớt như tờ giấy, khiến cho khuôn mặt thanh lãnh ngạo mạn thường ngày nay càng yếu ớt tối tăm. Cánh tay của Việt Kiều vô lực rũ xuống bên cạnh bồn tắm, nơi mạch máu bị cắt ra máu tươi vẫn ồ ạt chảy, từng giọt từng giọt mà rơi xuống hòa vào làn nước bên trên nền rạch men sứ trắng xóa, sinh mệnh cứ thế sói mòn. Toàn bộ hiện trường, giống như một buổi hiến tế của tà giáo. Thế nhưng từ hình ảnh âm trầm lại áp lực này, lại làm người khác cảm thấy đẹp đến khó thở. Từ đuôi lông mày, khóe mắt, đến mỗi một lỗ chân lông, thậm chí là vết máu trên sàn đều làm người khác cảm giác đẹp đẽ đến gợn người. Một bầu không khí tà ác lại quỷ dị đến cực điểm, khiến Lạc Thức Vi vừa xông vào liền không rét mà run, một thoáng ngây người suýt chút đã bỏ lỡ thời gian quan trọng để cứu người. Lạc Thức Vi lắc lắc đầu, cường ngạch kéo ý thức của bản thân trở về, cuống quít chạy về phía bồn tắm. Nam chính Việt Kiều quả nhiên giống như trong nguyên tác, đã bị phản diện mê hoặc, bắt đầu lần thứ nhất cắt cổ tay tự sát! Mặc dù lần tự sát này tuy rằng là vô ý thức mà xẩy ra, cũng không thật sự thành công, nhưng lại làm nam chính nếm qua mùi vị trái cấm, sau đó càng không buông tha mà tiếp tục cắt cổ tay của chính mình. Toàn bộ những việc đó lại là vì muốn theo đuổi cái gọi là nghệ thuật. Rốt cuộc Việt Kiều là chân chính đứng bên trên đỉnh kim tự tháp của giới giải trí, không thể lay động đạt được lưu lượng đỉnh cao, thứ duy nhất hắn thiếu bất quá chỉ là giải thưởng khẳng định kỹ thuật diễn mà thôi. Làm ra hành động tự hại như thế cũng là vì muốn tìm kiếm cảm giác của người trầm cảm, nhưng nam chủ lại không thể khống chế được cảm xúc bên trong ảo giác. (Ngao, câu này bản qt quá tối nghĩa nên là tôi đành phải chém gió theo hướng mà tôi có thể hiểu, đại gia bỏ qua, 555) Kia nam chủ, Việt Kiều tính cách chính là vô cùng trái ngược nhau, Việt Kiều bên ngoài cô lãnh lại ngạo mạn, khinh thường dùng đến các loại thủ đoạn marketing, nhưng sâu trong nội tâm, bản chất của hắn vốn chân thành lại nhiệt tình. Chính là loại người đơn thuần được gia thế tốt đẹp và hoàn cảnh ưu việt dưỡng dục ra. Cho nên vì muốn lấy được giải thưởng ảnh đế, không tiếc việc không có thù lao đóng phim, vẫn muốn diễn bộ tác phẩm mới nhất của Nguyên Diệc Kỳ - {Vượt Rào}. Tất cả diễn viên ôm mộng tưởng diễn bộ này tác phẩm, lại không nhận ra bọn họ vốn đã sa vào bên trong bẫy rập của ác ma. Đối với người đã đạt được giải thưởng danh giá nhất, đỉnh cao nhà làm phim Nguyên Diệc Kỳ, vốn đã không còn thỏa mãn với đạo diễn điện ảnh, trong mắt hắn những cái đó đạo diễn đã không còn là chân chính nghệ thuật, chỉ có đạo diễn hiện thực mới có thể thỏa mãn trong lòng hắn theo đuổi nghệ thuật. Hắn muốn khiến cho mỗi một cái diễn viên, đều đi theo kịch bản phim kết cục. Để {Vượt Rào} trình diễn ở trong hiện thực! "Ánh sáng của nghệ thuật chung quy sẽ chiếu đến bên trong hiện thực." Thế giới này chính là một quyển kết thúc bi kịch lại huyền huyễn làm người nghi hoặc tiểu thuyết, Lạc Thức Vi xuyên đến đây, nhiệm vụ duy nhất chính là ngăn cản kết cục tất cả nhóm vai chính chết hết, cứu lấy kết cục bi thương. Lạc Thức Vi lập tức dùng băng gạt y tế, gắt gao quấn lại vết thương trên cổ tay của nam chủ, làm máu tươi mau chóng ngừng chảy. Kỳ thật hắn tới còn tính là kịp thời, Việt Kiều chỉ mới vừa mất đi ý thức sau khi cắt cổ tay mà thôi. Nhưng khi nhìn bên trong bồn tắm, cơ thể 1m85, khung xương cơ bắp tinh xảo lại hoàn mỹ nam nhân, nhìn nhìn lại chính mình vóc dáng 1m75, cùng cánh tay căn bản không có cơ bắp, Lạc Thức Vi lâm vào trầm tư QAQ*. (*Nguyên văn đã có) Hắn thở dài, đem nước xả hết đi, may mắn là hắn thời điểm làm tình nguyện viên trước kia, có học qua sơ cứu tim phổi, nếu không ở bước đầu tiên nhiệm vụ liền thất bại. Ở hắn ấn xuống, Việt Kiều hô hấp dần dần vững vàng, hắn lau lau mồ hôi trên trán, tính toán đi gọi cho bệnh viện cấp cứu. Vừa mới xoay người, tay hắn đột nhiên bị kéo lại. Lạc Thức Vi ý thức được chuyện gì, chậm rãi nghiêng đầu, một đôi đen láy tròng mắt giống như hắc ám xoáy nước, lại thanh lãnh đến mức phản chiếu thân ảnh của Lạc Thức Vi. "Không cần gọi điện thoại, ta có thể tự đứng lên." Giọng nói của Việt Kiều thanh lãnh giống hệt như tính cách của hắn. Thanh lãnh cao ngạo, lạnh hệt như tuyết trắng bên trên đỉnh núi băng, làm người nhìn thôi đã thấy sợ, không dám lại gần một bước. "Được, ta biết rồi." Lạc Thức Vi thật cẩn thận mà trả lời, hắn thân phận hiện tại chỉ là một cái siêu cấp nhỏ nhoi vai phụ trong đoàn phim, cùng với Việt Kiều phối hợp diễn không hơn ba phút. "Ngài như thế nào lại ở trong bồn tắm tự sát vậy?" Hắn đem áo tắm dài đưa cho Việt Kiều, tị hiềm mà xoay người đi đi. "Tự sát?" Việt Kiều giơ lên lên cánh tay quấn đầy băng trắng, nhớ đến cặp mắt màu hổ phách tràn đầy lo lắng trân thành lại tha thiết, thành thật mà trả lời: "Ta cũng không có tự sát, chỉ là uống Trí Úc dược*, muốn tìm được cảm giác diễn ở kết cục cuối, ta không muốn toàn bộ đoàn phim bởi vì ta liên tục NG** mà trì hoãn." (*Tôi để nguyên văn, dù sao nghĩa của nó là một loại thuốc tạo ảo giác, hoặc gần giống vậy. **Viết tắt của từ "No good") Hắn nhắm mắt lại hơi hơi thở dài, trên mặt không bình thường hiện lên màu đỏ hồng, "Có thể là bởi vì nhập diễn quá sâu, nên vô ý thức liền cắt cổ tay." Hắn đứng lên, tay phải hơi chần chờ mà nắm lấy vai của Lạc Thức Vi. "May mắn nhờ có ngươi, Thức Vi." Ngón tay thon dài hoàn mỹ của thanh niên, cho dù chỉ là nhẹ nhàng nắm lấy cũng khiến người khác sinh ra cảm giác tâm viên ý mã, đặc biệt là khi Lạc Thức Vi vừa quay đầu, liền nhìn đến Việt Kiều ăn mặc áo choàng tắm dài đứng phía sau. Hắn nhịn không được bắt đầu hoài nghi xu hướng tính dục của bản thân có thật sự thẳng? Cố tình, Việt Kiều còn hơi kéo nhẹ khoé môi, hướng Lạc Thức Vi cố gắng lộ ra một cái ôn hòa mỉm cười. Kia khuôn mặt thanh lãnh như sương mù, trong phút chốc bị sắc xuân ấm áp bao trùm, cả căn phòng tắm đều hoạt sắc sinh hương*. (*Vẻ đẹp sinh động) "Không, không có. Ta chính là ở tan cuộc tụ hội trước đó, nhìn thấy ngài thần sắc không thích hợp." Lạc Thức Vi cực kỳ sợ hãi mà xua tay, "Sợ sẽ xảy ra chuyện, không nghĩ tới cư nhiên thật sự như ta đoán, ta chỉ là làm việc mà mỗi người trong đoàn phim đều nên làm mà thôi." Hắn cúi đầu, không dám đối mặt sắc đẹp có thể bẻ cong xu hướng tính dục trước mặt. "Không cần cảm ơn đâu." Không ngờ rằng, Việt Kiều cứ như vậy nắm lấy tay hắn, đem hắn kéo đến ngồi vào phòng xép* trong phòng khách. (*cũng giống như gác xép, cũng không quá hiểu nghĩa) "Biết tin tức # Việt Kiều mắc bệnh trầm cảm cắt cổ tay tự sát #, giá trị lớn thế nào sao?" Thanh niên lộ ra như có như không châm chọc ý cười, nhưng không phải là hướng tới Lạc Thức Vi. Lấy giá trị thương mại của Việt Kiều, sợ chỉ cần hút của hắn một ít máu, đều có thể khiến giá trị cá nhân của ngươi bạo phát, một bước lên trời, không ai có thể kháng cự loại dụ hoặc này. Lạc Thức Vi đương nhiên rõ. Trong nguyên tác, người đẩy ra cánh cửa này là một diễn viên khác trong đoàn phim, hắn chụp một trương ảnh sau đó đăng lên mạng, từ một diễn viên tuyến 18, nhờ một cái scandal như vậy mà lưu lượng nổ mạnh. * * * Đa phần đều là thuật ngữ giới Cbiz, đại gia có thể tự mình tìm hiểu, hây. Một chương quá dài, tôi đành phải cắt ra, một tuần thật không đủ dịch hết một chương!