Tên Truyện: Los Angeles Thần Thám Tên tiếng Trung: 洛杉矶神探 Tác giả: Bào Bàn Editor: Lucar Văn Án: Một tên cảnh sát Trung Quốc xuyên qua tới Mỹ, biến thành thám viên cục cảnh sát Los Angles. Vượt qua tất cả những bỡ ngỡ và lạ lẫm ban đầu, sau đó khi đã quen với thân phận mới, hắn nhiều lần phá được những vụ án kì Bí, vang danh quốc tế. Được gọi là sử thượng nhất, truyền kì thần thám của Los Angles. Truyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, ly kì và bất ngờ khiến chúng ta không thể đoán trước. Mời tất cả độc giả đón đọc truyện nhé! link góp ý: https: //dembuon.vn/threads/thao-luan-gop-y-cac-tac-pham-cua-lucar. 137497/
Chương 01: Người nhà Bấm để xem Sáng sớm, Los Angeles. Reng.. reng.. điện thoại di động ở đầu giường chuông báo vang lên. Một thanh niên với cái đầu được quấn lấy bằng vải chậm rãi tỉnh lại, con mắt màu đen, mái tóc màu đen, lại có hình dáng thâm thúy của người phương Tây. Hắn vốn là một tên cảnh sát hình sự của Trung Quốc, xuyên qua đây đã nửa tháng, mỗi lần rời giường, hắn cảm thấy giống một giấc mộng. Hiện tại hắn được gọi là Luke Lý, là thám tử cục cảnh sát Los Angeles. Phụ thân là một người Hoa. Mẫu thân là một người da trắng. Mặc dù vẫn như cũ là cảnh sát, vẫn có huyết thống người Hoa nhưng hắn bây giờ vẫn không thích ứng thân phận này. Chủ nhân của thân thể mà hắn đang sở hữu là một người khoa trương, làm việc vô thường, hỉ nộ thì tùy vào tâm trạng. Ngoài mặt nhìn có vẻ rất tiêu sái, nhưng bên trong thì bị mọi người mắng hỗn đản. Nói trắng ra là EQ thấp, vì thế đắc tội không ít người. Hắn chủ thân thể này có tác phong làm việc hoàn toàn khác biệt, dẫn đến việc hắn hiện tại rất bị động trong công việc. Việc làm hắn buồn bực hơn là nguyên chủ cùng người nhà quan hệ cũng không tốt, mà hắn hiện tại không thể không ở nhờ nhà phụ mẫu, tình cảnh làm hắn rất xấu hổ. Tuy nhiên xuyên qua cũng không phải là không có chỗ tốt, hắn hiện tại tuổi còn trẻ, thân thể lại cường tráng. Qua hình chiếu trên cửa sổ hình có thể thấy rất rõ ràng hình dáng cơ bắp. Nói tóm lại, có thể sống thêm một lần cũng không tệ lắm.. Jack, xuống lầu ăn cơm. Nếu như hôm nay lại lên nhầm xe trường học, đừng nghĩ ta sẽ lái xe đưa ngươi đi! Dưới lầu truyền tới tiếng la của một nữ nhân, là mẹ hắn hiện tại, bà Lynda. Jack là em trai hắn, một tên mười ba tuổi mập mạp ---- ---- không có chút nào đáng yêu. Đây là một tòa biệt thự bằng gỗ hai lầu, lầu một là phòng khách, phòng bếp cùng phòng ngủ chính của phụ mẫu. Lầu hai là phòng vệ sinh, thư phòng cùng phòng ngủ của hai anh em hắn. Lúc này, mới vừa tiến vào ba tháng, không khí tại Los Angeles nhiệt độ ở giữa 10° đến 20°, rất thoải mái dễ chịu. Hắn mặc vào áo màu lam cùng quần jean màu xám đi ra phòng ngủ, ngoặt vào bên cạnh phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt. Rửa mặt xong, Luke chuẩn bị xuống lầu thì chân đạp tấm thang làm bằng gỗ màu trắng làm phát ra tiếng kêu giống như là một loại báo thức. Bên tay phải cầu thang lầu là phòng khách, bên tay trái là phòng bếp. Một người phụ nữ da trắng mang tạp dề Hello Kitty đang bận rộn trong phòng bếp. Luke tiến lại và lên tiếng: Hi mom, buổi sáng tốt lành. Lynda không hề ngẩng lên nhìn mà trả lời, No, ta không thấy tốt đẹp gì cả. Tối hôm qua, trên đầu ngươi quấn băng vải kéo hành lý về nhà, khẳng định lại muốn bị hàng xóm nói xấu. " Luke bất đắc dĩ nói: Con cũng không muốn như này, nhưng con cùng Lina chia tay.. Cần mượn chỗ ở một thời gian ngắn." Lynda buông muỗng sắt xuống: "Ta trước đó cũng đã nói con không nên ở cùng cô ta. Cô ta nhìn thấy trưởng bối ngay cả sự tôn trọng cơ bản cũng không có, loại nữ nhân này con không đáng kết giao. Con đó? Căn bản không có đem những gì ta nói để ở trong lòng." Luke gật gật đầu: Cô ta đích xác không phải một đối tượng tốt kết giao nên con đã bỏ cô ta rồi. Chứ không phải là con bị đá sao? Ta đã sớm biết bộ mặt của cô ta. Luke cười cười, không thể nói thêm cái gì nữa. Lynda thấy có chút lạ, theo như bà biết thì con trai trưởng tính cách sẽ không chịu thua trong vấn đề này, thế nào cũng tranh luận tới cùng, cãi cọ náo loạn sau đó dời đi với sự không vui. Cứ như vậy không khiến bà vui, ngược lại làm cho bà có chút không quen. Tiểu tử này.. Hôm nay có chút không giống ngày thường? Luke đi đến cửa trước, cầm lấy mũ giáp màu đen nói: "Con đi làm." Lúc này một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi mập trắng lấy tay vuốt mắt, "mom, con thân thể đang trong giai đoạn lớn, không thể để cho ta ngủ thêm một hồi sao?" Lynda nhún vai: Con đã đủ mập rồi, hiện tại cần chính là rèn luyện. Luke tay phải đưa lên thái dương rồi sau đó chỉ về phía em trai nói: Đây không phải đáng yêu tiểu lão đệ sao? Gần đây có được khỏe hay không? " Tiểu mập mạp trợn trắng mắt," No, vừa nghĩ tới bị lừa sạch tiền mừng tuổi, ta liền có hóa thân Hulk. " Luke còn muốn mượn chỗ này ở một thời gian ngắn nên nghĩ cùng người nhà giữ gìn mối quan hệ không thể giả bộ như không nghe thấy. Hắn vén tay áo lên," Lão đệ, ai lừa gạt ngươi tiền mừng tuổi, nói cho ta? " Tiểu mập mạp mặt không thay đổi nhìn Luke, lại nói 'Ngươi tiếp tục diễn'. Luke lục lại kí ức của nguyên chủ, nhưng có những chi tiết không rõ ràng. Nhìn thấy đối phương thần thái, hắn cũng ý thức được khả năng có vấn đề, cẩn thận xem lại hồi ức của nguyên chủ.. Lập tức lúng túng nói:" Tên kia.. Tiền mừng tuổi coi như là ta mượn, sẽ mau chóng trả lại cho ngươi, tính tiền lời cho ngươi. " Luke cúi đầu nhìn đồng hồ tay một chút," Ta trễ giờ rồi, Bye. " Cầm bao da tay lên, người ở nhà ánh mắt mong chờ hắn dời đi. Lần thứ nhất nếm thử việc cùng người nhà cải thiện quan hệ. Thất bại. " Ầm! " Cửa phòng đóng lại. Tiểu mập mạp từ tủ lạnh lấy một hộp sữa bò rót vào ly pha lê," mom, con vừa rồi có nghe lầm hay không, hắn thế mà chủ động sẽ trả tiền? " Lynda đem bánh tráng trứng bỏ vào đĩa," Hắn hôm nay thật có chút không bình thường, nhưng cũng không nên ôm hi vọng quá lớn. " Tiểu mập mạp khẽ thở dài một tiếng," tên này thật sự là ca ca của ta? " " Mặc dù ta cũng không nguyện ý thừa nhận, nhưng đó là sự thật. " Tiểu mập mạp lộ ra hành động không phù hợp tuổi tác," A, đây mới là đáng buồn nhất. " Lynda dùng xẻng sắt chỉ vào tiểu mập mạp," Jack, hẫy suy nghĩ cho đúng đắn. Nếu như con lần này còn lấy không được B trở lên, thì máy chơi game đợi kiếp sau hãy mua. " Luke nhà ở tại bên trong khu cộng đồng, gia cảnh cũng không tệ. Nhà bọn hắn ở thuộc về căn hộ nhỏ của cộng đồng, viện tử cũng chỉ có hai ba mươi mét vuông, phía đông là lục sắc mặt cỏ, phía tây là nhà để xe, phía trước nhà để xe là một mảnh đất xi măng. Luke lấy xuống trên đầu băng vải, thứ này không có một chút tác dụng. Đội mũ bảo hiểm, cưỡi trên xe gắn máy, treo một hồ sơ, nhẹ nhàng vặn vẹo chân ga, đem xe gắn máy tiếng oanh minh tận lực giảm nhỏ. Hắn cũng không muốn ngủ đầu đường. Xe gắn máy chậm rãi lái vào đường phố, rời nhà càng xa, hồ sơ vị càng cao, tốc độ càng nhanh. Giá khống Harley cảm giác, ổn! Thân xe nặng, xe tòa thấp, cùng nói kỵ, giống như là mở. Los Angeles dọc đường phố phong cảnh rất đẹp, một bên là sóng biếc mênh mang Thái Bình Dương, một bên khác là vách núi dốc đứng, rất nhiều người đều sẽ đặc biệt chạy tới nơi này để du ngoạn. Đương nhiên, đường dù đẹp nhưng cái vấn đề vẫn giống như trước, kẹt xe. Luke bất đắc dĩ, chỉ có thể dừng xe chờ. Bên cạnh ngừng lại một cỗ xe mui trần màu đỏ, ngồi bên ghế điều khiển 1 nữ tử với mái tóc xù nữ tử. Nữ nhân rất xinh đẹp, mặc áo ngắn sắc tửu hồng, vòng 1 đầy đặn nên hấp dẫn không ít ánh mắt. Luke lấy nón an toàn xuống, phất phất tay," Này, mỹ nữ, quấy rầy một chút. " Mái tóc xù nữ tử mấp máy môi đỏ, lườm Luke một chút, thản nhiên nói," Tôi đã có bạn trai rồi " Luke cười cười," Được rồi, tôi chỉ là muốn nói cho cô biết là xe bị thủng lốp rồi. " Nữ tử Mái tóc xù buông son môi xuống, cúi đầu nhìn quanh, bánh trước săm lốp bị bẹp. Nàng lần nữa nhìn về phía Luke, đưa vòng 1 ra nói," Tiên sinh, có thể giúp ta đổi một chút không? Trong xe có chuẩn bị lốp dự phòng. " Lúc này, phía trước đã thông xe. " Ta thời gian đang gấp, tìm bạn trai của cô đổi đi." Luke vặn một cái chân ga, xe gắn máy oanh minh mà đi.. Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần mình các bạn nhé! Cảm ơn rất nhiều.
Chương 02: Đồng nghiệp Bấm để xem Cục cảnh sát Los Angeles khu hạ hạt 21, khu vực 21 lại chia làm 4 khu chỉ huy, gọi phân cục, đó là: Phân cục Trung ương, phân cục nam bộ, phân cục tây bộ, phân cục hẻm núi. Ngoài ra còn có hai cái ngoài định mức phân cục, cục thám tử cùng với cục hành động đặc biệt. Cục thám tử phụ trách điều tra các vụ án phạm tội, có chút giống với chi đội công an hình sự trinh sát trong nước, chỉ là cục thám tử sẽ độc lập hơn. Luke là thám tử chuyên các vụ trộm cắp - mưu sát của cục thám tử. Thường được gọi là tổ trọng án. "Ô ô.." Một cỗ xe gắn máy màu đen Harley được lái vào cục thám tử. Luke lấy nón bảo hiểm xuống, nhìn tòa cao ốc cục thám tử, tâm tình có chút phức tạp. Cảnh sát Trung Quốc với cảnh sát Los Angeles hoàn toàn là hai khái niệm, thân phận chuyển đổi không dễ dàng. Là cảnh sát được vinh dự đại diện cho TrungHoa, Luke cảm thấy tự hào khi là một phần của tập thể. Công việc của cảnh sát Los Angeles khá nguy hiểm, mặc dù tiền lương rất hậu hĩnh nhưng lại có thể bị bắn bắt cứ lúc nào. Luke lại vẫn chưa sẵn sàng vì người dân Los Angeles mà hy sinh. Với hắn mà nói để dung nhập hoàn toàn với thành phố này còn cần một chút thời gian. Buổi sáng tám giờ năm mươi chín phút, Luke bước vào văn phòng trung đội một 'Trộm cắp - mưu sát. Văn phòng chia làm năm khu vực, khu làm việc, phòng nghỉ, phòng họp, phòng giải khát, văn phòng đội trưởng. Luke đi ngang qua khu làm việc chất đầy văn kiện, đi đến góc tây nam bên cạnh bàn làm việc của mình, cho dù không muốn gây ồn ào, nhưng vẫn nhận được sự chú ý của đồng nghiệp. "A, vĩnh viễn không hổ danh là sự xuất hiện của đại minh tinh, đúng giờ dù một phút cũng không sai." một nam tử chừng hơn ba mươi tuổi da trắng, đầu hói chỉ vào đồng hồ trên tường nói. Luke trực tiếp đưa ngón giữa về phía đồng nghiệp. Hắn nghĩ tại cục cảnh sát Los Angeles chỉ hắn chỉ có thể là tên bố láo, không thể làm làm người đàng hoàng được. "Kẽo kẹt.." Đội trưởng mở cửa ban công, một nữ trung niên mang theo một cái kính đen, da trắng đi tới, cánh tay phải kẹp lấy một xấp văn kiện, "Các vị, đến phòng họp." Suzanne, đội trưởng trung đội một 'Trộm cắp - mưu sát. Từ khi xuyên qua đến cục cảnh sát Los Angeles Luke liền chưa thấy nụ cười của cô, trước sau vẫn một khuôn mặt nghiêm túc. Luke có vẻ không thích cô lắm, suy nghĩ của Luke có lẽ trùng với đa số đội viên trong đội. Luke người cuối cùng tiến vào phòng họp, ngồi tại bàn hội nghị cuối cùng. Suzanne đem văn kiện đặt ở trên bàn hội nghị, đi qua tấm bảng kế bên, trên đó viết vài cái chữ to 'vụ án cướp bằng Súng bắn điện'. "Các vị, từ ngày 18 tháng 2 tại Los Angeles đã phát sinh 2 vụ án trộm cướp, thời gian gây án đều là tối thứ sáu, công cụ gây án đều là súng bắn điện. Hai vụ án có rất nhiều tương tự điểm, rất có thể là cùng một tên nghi phạm gây nên. Wenson đội phó, nói một chút tiến triển của việc điều tra vụ án." Một lão đầu tóc bạc nói tiếp, "Hai tên người bị hại đều là nữ tuổi trẻ người da trắng, có mái tóc dài màu vàng óng, cao 170cm. Vẫn là bị điện giật từ phía sau lưng, cơ bản có thể xác định hung khí nghi phạm sử dụng chính là súng bắn điện, vì hiện trường cũng có phát hiện hoa giấy.." Súng bắn điện không có đạn, nó là dựa vào phát ra điện, giồgs như một 'Phi tiêu' cắm thẳng lên người nạn nhân, cũng là loại mà cảnh sát thường dùng làm vũ khí mang theo bên mình. Súng bắn điện mỗi lần bắn ra một cái, liền sẽ có hơn bốn mươi loại mảnh giấy vụn bắn ra, phía trên là bản chỉ số sát thương ID, có thể thông qua hoa giấy (confetti) tra được nơi súng phát ra. "Căn cứ vào những đặc điểm bề ngoài được người dân miêu tả lại thì nghi phạm rất có thể là nam, trên đầu đội mũ. Bởi vì ban đêm nên khá tối nên không thể thấy rõ được tướng mạo của nghi phạm.." Tóc bạc lão đầu Wenson chậm rãi nói, hắn đã hơn sáu mươi tuổi, nhờ vào chế độ cảu cục cảnh sát Los Angeles nên mới có thể tiếp tục công việc. Hắn có thể là nhân viên cảnh sát lớn tuổi nhất cục thám tử, thậm chí lớn tuổi nhất cục cảnh sát Los Angeles. Hắn có kinh nghiệm thăm dò hiên trường phong phú, nhưng đừng suy nghĩ có thể trông cậy vào hắn để đuổi bắt nghi phạm. "Hiện trường phát hiện án vẫn là góc vắng vẻ, người nữ bị hại bị phát hiện lúc không mảnh vải che thân, trên người tiền mặt, trang sức, quần áo đều sẽ bị cướp sạch không còn, nhưng cũng không có giấu hiệu bị xâm hại.." Luke còn chưa có thích ứng được thân phận của tên cảnh sát Los Angeles thường xuyên lười biếng. Nên khi nghe đến miêu tả vụ án, theo thói quen nghề nghiệp vẫn là sẽ không tự chủ được suy nghĩ tình tiết vụ án. Trước kia, Luke cũng tham dự điều tra và giải quyết qua không ít vụ án cướp bóc. Nói như vậy, án cướp bóc bình thường mục đích rất rõ ràng, hoặc là cướp tiền, hoặc là cướp sắc. Nhưng cái vụ án này, nghi phạm mục đích cùng không rõ. Nếu nói hắn cướp tiền đi, thì chỉ cần lấy vật phẩm quý giá rồi bỏ chạy là được, cởi sạch quần áo người ta làm gì? Rất không chuyên nghiệp, làm như vậy hắn sẽ tạo ra thêm sự nguy hiểm cho bản thân. Còn nếu nói hắn kiếp sắc đi, cũng không đúng vì thật sự không hề xâm hại nghi phạm. Rất mâu thuẫn. Wenson đội phó nói xong tình tiết vụ án, trực tiếp thay đội trưởng an bài nhiệm vụ cho các đội viên. Luke được an bài xem xét giám sát, đây là nhiệm vụ hắn không thích nhất khi làm việc. Cũng không biết có phải do tâm lý hay không, Luke cảm giác mặt của đội trưởng Suzanne ngày càng lạnh hơn, dùng khẩu âm giọng Luân Đôn nói: "Bổ sung thêm một chút, bất kỳ người nào không được để lộ ra vụ án chi tiết cho truyền thông biết, bọn chúng biết đến đã đủ nhiều rồi. Ta không hi vọng lại lại nhìn thấy nội dung liên quan tới vụ án trên tin tức nữa, hiểu chưa?" "Yes, Captain." Luke lấy một ly cà phê, sau đó ngồi vào bàn làm việc của mình và bắt đầu công việc giám sát. Ở Trung Hoa điều tra camera giám sát là việc cảnh sát hình sự thường dùng để tra thủ đoạn gây án. Số lượng camera ở Mỹ camera số lượng so với Trung Hoa ít hơn nhiều, diện tích lãnh thổ cũng không mấy khác biệt, nhưng về dân số thì khác biệt khá lớn. Người Mỹ tương đối chú trọng quyền riêng tư, lấy an toàn cộng đồng làm mục đích nên camera không nhiều, camera cá nhân thì nhiều hơn. Vì vậy mang đến đọ khó nhất định cho việc điều tra. Tại Trung Hoa phương thức điều tra kiểu này lần nào cũng cho kết quả chính xác nên có lẽ tại Los Angeles có lễ cũng sẽ có hiệu quả. Hết thảy phát sinh 2 vụ án trộm cướp, vụ án phát sinh thời gian đều là vào thứ sáu ban đêm, Luke xem xét giám sát thời gian vào giữa tám giờ tối đến mười hai giờ. Vì sao nghi phạm lựa chọn thứ sáu gây án, Luke cảm giác khả năng nhất định có liên quan tới chế độ tiền lương của Mỹ. Ở Mỹ rất nhiều công ty vẫn theo chế độ lương tuần hoặc hai tuần, bình thường thứ sáu buổi chiều sẽ cấp tiền lương cho công nhân. Đương nhiên, cái này là suy đoán của hắn, cũng không có chứng cứ chứng minh sự liên quan. Buổi sáng, Luke tập trung theo dõi và xem xét video, uống ba ly cà phê, lên nhà vệ sinh hai lần, hút hai điếu thuốc. Giữa trưa ăn một cái thịt bò Hamburger, một phần khoai tây, một cái đùi gà chiên, một cái cánh gà nướng. Buổi chiều tiếp tục điều tra camera giám sát, nhìn con mắt cay cay, cái mông ê ê mà vẫn không phát hiện manh mối gì có giá trị. Giờ tan sở đến. Luke đứng người lên, hoạt động một chút, thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi. Nam tử da trắng hói đầu khác nhìn qua Luke cười nói, "Ngươi đơn giản so với đồng hồ báo thức nhà ta còn chuẩn hơn? Thấy cái biệt danh mới này sao?" Luke chớp chớp mắt, "Đồng hồ báo thức? Muốn đem ta phóng tới đầu giường nhà ngươi? Mẹ ngươi khẳng định sẽ di tình biệt luyến." Hói đầu người da trắng nam tử khinh bỉ nói, "Hỗn đản." "Không phải luôn luôn khích lệ ta sao, ta sẽ kiêu ngạo đấy. Tiểu tử, ngày mai gặp." Luke đặt xuống câu nói tiếp theo, trực tiếp rời đi khỏi văn phòng. Đội viên của hắn thần sắc khác nhau, có hâm mộ, có xem thường, nhưng không ai rời đi, gặp phải loại vụ án này vẫn là nên gấp gáp tăng ca làm cho xong. Tóc bạc lão đầu giang tay ra, có chút bất đắc dĩ, "ngày mốt tên cướp rất có thể sẽ lần nữa gây án, tiểu tử này thế mà lại biểu lộ sự việc này không liên quan gì tới ta. Vì cái gì loại người không có trách nhiệm như tiểu tử này còn có thể lưu tại 'Trộm cắp - mưu sát'? Nơi này là viện dưỡng lão sao?" "Ha ha.." các đồng nghiệp phát ra một trận cười vang. "Hắn một mực hỗn đản, nhưng so với trước kia thì tra án vẫn tương đối chú tâm. Nam tử gười da trắng tiếp lời" Từ khi bị thương người liền thay đổi, có phải là di chứng của thương tích để lại hay không? Tóc bạc lão đầu than nhẹ một tiếng, phất phất tay, "OK, nhường đội trưởng đi quan tâm đi. Ta chỉ là cái đội phó." Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần mình các bạn nhé! Cảm ơn rất nhiều.
Chương 03: Một tuần Bấm để xem Tăng ca là không thể nào. Kiếp trước, Luke tại đại bộ phận nhân sinh vẫn thức đêm tăng ca cùng đồng đội. Khi còn bé thức đêm làm bài tập, tăng ca sau giờ làm việc là trạng thái bình thường. Đủ rồi! Thật quá đủ rồi. Sống nghiêm túc như vậy, cố gắng, vất vả, đổi lấy là một thân bệnh nghề nghiệp, không đến bốn mươi tuổi liền đi gặp thượng đế. Đời này hắn muốn sống nhẹ nhõm chút. . Phụ mẫu của Luke nhà ở vào khu xã Ino. Cộng đồng phía đông có một cái quảng trường thương mại cỡ nhỏ, quy mô không lớn, nhưng siêu thị, cửa hàng giá rẻ, tiệm ăn nhanh, trạm xăng dầu đầy đủ mọi thứ đều có. Luke không muốn đợi ở cục cảnh sát, cũng không muốn về nhà phụ mẫu qua sớm. Chỉ muốn tìm một chỗ để an tĩnh một chút nữa, chỉ thế thôi. Luke đem xe gắn máy dừng ở một của tiệm trà sữa. Luke lần đầu tại Los Angeles uống trà sữa, nhân viên cửa hàng hướng hắn đề cử Boba milk tea. "Oh yeah." Luke trả lời với vẻ hứng thú nồng hậu, khi trà sữa được cầm tới hắn sau mới phát hiện đó là trân châu trà sữa. "ahihi!" Luke có một cảm giác bị lừa gạt. Tìm vị trí ngồi gần cửa sổ, uống một ngụm trà sữa, thấy ngọt ngọt trong cổ họng, so với trà sữa trong nước còn khó uống hơn. Sau đó, hắn bắt đầu ngẩn người. Đây là việc làm thích nhất của Luke sau khi xuyên việt. Hắn đến bây giờ cũng nghĩ không thông là tại sao lại xuyên qua đến Los Angeles. Lúc vừa xuyên qua, Luke có một loại cảm giác bị cắt đứt, thật sự rất muốn liên lạc với thân bằng hảo hữu trong nước. Nhưng vì nghề nghiệp có chút mẫn cảm, Luke biết mình không thể làm như vậy, hắn cố gắng khắc chế loại ý nguyện mãnh liệt này, thông qua đường dây khác đi tìm hiểu tình hình ở Trung Hoa. Đây là một cái thế giới song song, mặc dù cùng là năm 2022, nhưng nơi này chưa từng xảy ra tình hình bệnh dịch, hắn đã trở về không được. Thử tiếp nhận thân phận mới của mình, nhưng muốn thích ứng sinh hoạt ở nước ngoài cũng không phải là đơn giản như trong tưởng tượng trong tưởng tượng. Bất tri bất giác, đã nửa tháng.. "Ông.." Luke trong đầu đột nhiên nhớ tới một thanh âm "túc chủ xứng đôi thành công, thần thám hệ thống lấy khởi động.. Lần đầu sử dụng ban thưởng một trương 'Kỳ ngộ tạp' " Thứ quỷ gì? " Luke cho là mình xuất hiện nghe nhầm, ngay sau đó trong đầu xuất hiện tuyển hạng menu, bên trái xuất hiện một cái nhà kho giao diện. Luke vỗ vỗ đầu, uốn đầy một miệng lớn trà sữa, trong đầu giao diện vẫn tồn tại như cũ. Rất nhanh Luke tỉnh táo lại, mặc dù có chút khó tin, nhưng cùng xuyên qua so ra lại đáng là gì? Bài trừ khả năng tinh thần xảy ra vấn đề. Luke thủ muốn cân nhắc chính là cái này, cái gọi là 'Thần thám hệ thống' phải chăng đối với mình có thương tổn? Luke xem kỹ bản thân không có có dị thường, cũng không có bất kỳ cảm giác khó chịu, gì, tạm thời không có phát hiện 'Thần thám hệ thống' nguy hại đối với mình. Sau đó nghiên cứu 'Thần thám hệ thống' có làm được cái gì? Nhà kho giao diện có một cái thẻ viết hái chữ Kỳ ngộ, phía dưới có một chú thích nhỏ" bị động tạp, chức năng không biết " Luke trong đầu thầm nghĩ," Hệ thống, tấm thẻ này có làm được cái gì không? " Không có câu trả lời. Lại hỏi mấy lần, vẫn không có phản ứng. Chỉ có thể căn cứ nghĩa cảu mặt chữ tự đi tìm hiểu -- bị động phát động kỳ ngộ nào đó. Nghe cũng không tệ lắm, không biết có thể kiếm ít tiền hay không? Bỗng nhiên, Luke phạm vào bệnh nghề nghiệp. Có người bị loại, cảm giác như đang bị theo dõi. Luke lấy lại tinh thần, ánh mắt liếc nhìn bốn hướng, trong tiệm khách cũng không có nhiều người, ngoài cửa sổ cũng không có phát hiện ai khả nghi. " Chẳng lẽ là ta đa nghi.. " Đột nhiên có một cái hệ thống, khó tránh khỏi sẽ có chút bận tâm. Luke tỉnh táo lại, hệ thống thứ này không nhìn thấy sờ không được, chỉ cần mình không chủ động tìm đường chết, không ai có thể phát hiện. Mình một tên nghèo nhất Los Angeles nghèo, loại trừ dáng dấp đẹp trai cũng không có gì đáng giá bị thăm dò. Đến mức chiếc Harley môtô kía nói trắng ra nó còn thuộc về ngân hàng. Harley là nguyên chủ vay tiền mua, bỏ ra hai mươi ngàn đô la mỹ, tiền đặt cọc bốn ngàn đô la mỹ, đi vay mười sáu ngàn đô la mỹ, cho vay một năm lợi tức sáu trăm đô la mỹ. Luke mỗi tháng phải trả khoản 1400 đô la mỹ. Luke hiện tại là nhân viên cảnh sát cấp ba tiền lương 6500 đô la mỹ. Theo lý thuyết, Luke thu nhập đã không thấp, trả góp tiền mua xe gắn máy, còn có thể còn lại năm ngàn đô la mỹ. Nhưng nguyên chủ không chỉ có không có tiền tiết kiệm còn thiếu nợ không ít, mấy ngày trước Luke nhận lấy tiền lương sau khi trả tiền góp xe thì chỉ còn lại ba trăm đô la mỹ. Luke hiện tại chỉ muốn kiếm tiền thuê cái phòng ở. Không muốn tiếp tục qua ăn nhờ ở đậu. Sau khi tan việc, nằm tại ghế sa lon của mình xem kịch trên tivi, uống bia, ăn gà rán, đây mới gọi là cuộc sống. Hiện tại, hắn cũng chỉ có thể có cuộc sống này ở trong mơ. Hi vọng, tấm thẻ này có thể mang đến cho mình vận may. . Thứ năm buổi sáng! Luke khẽ hát đi vào 'Tổ trọng án'. Nhờ một cái hệ thống, tâm tình của hắn cũng không tệ lắm. Người da trắng hói đầu David nhìn sang, Luke không đợi hắn nói thẳng thừng đưa lên ngón tay giữa. David cũng không tức giận," Chúc mừng ngươi, trúng thưởng. " " Ngươi có ý gì? "Luke sinh lòng cảnh giác, không lẽ'Thần thám hệ thống' bại lộ? Không có khả năng. Cái đó nhìn không thấy sờ không tới, làm sao có thể bị phát hiện? David chỉ vào đội trưởng văn phòng," Suzanne nữ vương triệu kiến ngươi. " " Trò đùa ngây thơ, ta sẽ không ngốc đến mức tự chui đầu vào lưới. "Luke vừa thở dài một hơi, lại có một loại dự cảm xấu. " Ta chỉ chuyển đạt. "David nhún nhún vai, ngươi muốn tin hay không thì tùy," Good luck. " (Kar: Chỗ này nguyên văn để là Cổ Đức Lạp Khắc, tên ngoại của nó là 1 cái hồ ở Đức tên là Gudelacksee, chỗ này là chơi chữ giống như Alexander = á lực sơn đại = Áp lực như núi) . Mấy phút đồng hồ sau, Luke tiến vào văn phòng đội trưởng. " Đội trưởng, ngài tìm ta? " " Đúng thế. "Suzanne mặt lạnh, chỉ vào cái ghế đối diện ra hiệu Luke ngồi xuống. " Có dặn dò gì? " Suzanne hướng về phía trước nhích lại gần khuỷu tay ép trên bàn," Ta được điều đến 'Tổ trọng án' thời gian không dài, có thể cảm giác được các ngươi cũng không thích ta. Ta cũng giống vậy. Nhưng ta không hi vọng đem loại cảm giác này đưa vào công việc. " " Ngài hiểu lầm rồi, ta từ trước đến nay không có loại suy nghĩ này. " " Luke, sau lần bị thương này tất cả biểu hiện của ngươi đều không đúng. Cự tuyệt tăng ca, chấp hành nhiệm vụ chọn ba lấy bốn, họp cũng hầu như là không quan tâm. Nếu như bởi vì bị thương mà ngươi không cách nào gánh được công việc, bây giờ ta có thể giúp ngươi xin đổi đi nơi khác, thay cương vị có thể thả lỏng một ít. " Nếu như là mấy ngày trước Luke có thể sẽ không để ý đến việc đổi đi nơi khác, nhưng bây giờ lại khác. Vừa thu hoạch được thần thám hệ thống, còn chưa có hiểu rõ cái hệ thống này hoạt động như thế nào, nhưng nhìn từ danh tự 'Thần thám hệ thống' có khả năng liên quan tới chức vụ cảnh sát. Hắn không rõ ràng chức vụ biến động sẽ ảnh hưởng hay không ảnh hưởng đến 'Thần thám hệ thống'. Cho dù là vì thần thám hệ thống, cũng muốn tạm thời ở lại. " Sau lần bị thương này, tâm thái ta quả thật có chút cải biến, ý thức được người nhà là quan trọng nhất, muốn dùng nhiều thời gian hơn làm bạn người nhà, cho nên mới không nguyện ý tăng ca. Ta tin tưởng năng lực của mình, thêm bạn đồng hành có thể hoàn thành rất tốt công việc, sẽ trở thành một phần không thể thiếu của đội. "Ta nguyện ý tin tưởng ngươi. Nhưng trước mắt thái độ ngươi với các cộng sự, khiến ta có lý do để hoài nghi. Ta hi vọng nhìn thấy hành động thay đổi của ngươi. Nếu không mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, ta vẫn sẽ giúp ngươi xin đổi đi nơi khác, hiểu chưa?" "Cho ta thời gian nửa tháng, sẽ để cho ngươi thấy giá trị của ta trong đội" nửa tháng đủ để Luke hiểu rõ 'Thần thám hệ thống'. Suzanne ngữ khí không mảy may mang chút tình cảm nào nói: "Ngươi chỉ có thời gian một tuần." Hãy ấn like ở mỗi chương để ủng hộ mình các bạn nhé! Cảm ơn các bạn đã đọc.
Chương 04: Lời cảm tạ đến từ bánh xe Bấm để xem Luke đi ra khỏi văn phòng, một tên đứng tại máy đun nước, tên khác người da đen biểu lộ khoa trương nhìn về phía hắn. Người da đen Markus cục thám tử gọi là tên nhiều chuyện, "Oa ờ, ta hình như nghe được có người muốn đổi đi nơi khác rồi? Không phải là ngươi chứ?" "Ngươi nghe lầm rồi." Markus dùng âm thanh của sự chế giễu nói, "A, nếu là ta cũng sẽ không thừa nhận, ta sẽ len lén cuốn gói rời đi." Luke liếc qua văn phòng, đi đến chỗ của mình, "người muốn đổi đi nơi khác chính là đội trưởng." Wenson đội phó chất vấn, "Đội trưởng chính miệng nói sao?" Luke gật gật đầu, "Đương nhiên, đội trưởng muốn cho ta tiếp nhận chức vụ của cô ấy." "Hắc hắc.." Markus phát ra một trận âm thanh cười nhạo "Ngươi nói chuyện hài sao? Ta vẫn là có tư cách làm đội trương hơn so với ngươi." Luke vẻ mặt thành thật nói, "Ta cũng nghĩ như vậy, liền đề đề cử ngươi với đội trưởng Suzanne." Markus theo bản năng hỏi, "Đội trưởng nói thế nào?" Luke thần tình nghiêm túc học lại giọng điệu của Suzanne hô, "Shut up, lập tức biến khỏi mắt ta. Ta đi liền." Markus mơ mộng, trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng. Wenson đội phó lắc đầu, "Markus, ngươi bị chơi xỏ." "Ha ha.." Những đồng nghiệp khác cũng đi theo cười lên. Chờ Markus hiểu được, Luke đã về tới vị trí của mình. Trong khoảng thời gian này thật sự là hắn có chút tiêu cực biếng nhác, nguyên nhân là nhiều phương diện. Một tên cảnh sát Hoa quốc biến thành thám tử Los Angeles cần học tập, thích ứng địa phương rất nhiều, văn hóa, sinh hoạt, làm việc, tâm tính, hoàn cảnh.. Rất không dễ dàng. Luke trước kia cũng hay xem qua những chuyện xuyên không, những tên nhân vật chính kia sau khi xuyên việt rất nhanh có thể thích ứng thân phận, thậm chí làm điều tốt hơn so với thân thể nguyên chủ. Trên thực tế rất khó. Nghiêm khắc nói, hắn hiện tại chỉ là một cái thái điểu, Suzanne lại là lấy tiêu chuẩn của tinh anh thám tử cân nhắc hắn. Luke lắc đầu, đè xuống tất cả suy nghĩ đang chạy loạn trong đầu. Cho dù chết đi sống lại, thì bản chất của cảnh sát vẫn là phá án. Chỉ cần phá án và bắt giam tên tội phạm vụ án 'Súng bắn điện' thì vấn đề gì cũng được giải quyết. Luke tìm đến hai vụ án đặc biệt bất đầu nghiên cứu liệu. Nghi phạm gây án mục đích không rõ, có thể là đang giấu giếm động cơ gây án thật sự.. . 8 giờ tối. Quán bar Phi Tường. Sau khi xuyên việt, Luke cũng thích văn hóa quán bar, sau khi tan việc thường xuyên sẽ đến uống một ly rượu.. Luke hôm nay tới cũng không phải là đơn thuần tiêu khiển, còn có mục đích khác. Cái này quán rượu năm ngoái sửa chữa qua, hoàn cảnh cũng không tệ lắm, có sân nhảy, khu giải trí, ghế dài khu cùng quầy bar. Hiện tại cái giờ này người không nhiều, Luke ngồi vào trên ghế đài cao. Một người mặc áo lót màu đen tửu bảo đi tới, "Hôm nay nghĩ uống chút gì không?" Tửu bảo là cái người da trắng nam tử trung niên, Luke là khách quen của nơi này, hai người có quan hệ không tệ. "Whisky." Tửu bảo đổ nửa ly huýt ky phóng tới trên quầy bar, "Còn có cái khác cần sao?" "Cho ta cầm năm tấm thẻ cào (Scratchcard). " Mỹ là xổ số đại quốc, xổ số chủng loại phong phú, mỗi cái châu đều có thể thiết lập xổ số giám thị cùng phát hành cơ cấu. Quán bar, siêu thị, trạm xăng dầu, câu lạc bộ chờ tiện cho dân địa phương có điểm bán lẻ. Luke trước kia rất ít mua xổ số, hắn cảm thấy đây là tại lãng phí tiền. Nhưng bây giờ hắn có một trương 'Kỳ ngộ tạp'. Đối với sinh hoạt quẫn bách bấy giờ Luke muốn nhanh chóng phát tài. Luke bưng chén rượu lên uống một ngụm, ngậm vào trong miệng phẩm vị tinh tế, có nhàn nhạt vị chua cùng cay độc, tửu lượng không nhỏ. Khu tự phục vụ có quà vặt, hắn chọn một tiểu bàn quả hạch cùng muối tiêu bánh giòn, còn lại vẫn quá ngọt, ăn không quen. Một mùi nước hoa bay tới, Luke quay đầu nhìn lại, một nữ tử trẻ tuổi đi tới. "Này, quấy rầy một chút, chúng ta lại gặp mặt." nữ nhân có chút quen mắt, chính là hôm qua nữ nhân đi xe mui trần. Nàng hôm nay mặc vào một thân màu đen trang phục nghề nghiệp, khí chất già dặn nhiều hơn mấy phần. Luke nhìn đối phương từ trên xuống dưới, "Tiểu thư, xưng hô như thế nào?" "Daisy, gọi ta Daisy là được. Mặc dù ngươi không có hỗ trợ, nhưng ta vẫn là muốn thay bánh xe của ta nói một tiếng, tạ ơn." Luke cười, "Ta chỉ là sợ bạn trai ngươi hiểu lầm." "Ngươi thật tinh tế." Daisy đặt xuống câu nói tiếp theo liền rời đi. Luke tiếp tục thoải mái nhàn nhã uống rượu, hắn rất hưởng thụ loại không khí nhàn nhã này. "Ngươi thẻ cào (Scratchcard), good luck." tửu bảo đưa cho Luke một bản thẻ cào (Scratchcard). "Bao nhiêu tiền?" Luke xoa xoa tay, đã có chút không thể chờ đợi. "Whisky năm đôla, thẻ cào (Scratchcard) năm đôla, có vị nữ hiệp đã khẳng khái giúp ngươi thanh toán xong, còn đưa ta năm đôla tiền bo." "Ai giúp ta thanh toán?" "Là vị nữ tử xinh đẹp vừa rồi nói chuyện cùng ngươi, nàng ấy vừa mới rời đi." Luke lắc đầu, "Ta không cần người khác thanh toán, sẽ tự mình trả tiền." Tửu bảo chớp chớp mắt, dùng giọng điệu của người từng trải nói, "Ha ha, buông lỏng một chút, cái này tại quán bar rất bình thường. Lần sau ngươi có thể mời nàng, chuyện phiếm vài câu, không chừng còn có thể phát sinh chút gì?" Luke khẽ thở dài một tiếng, "Ta quan tâm không phải tiền rượu, mà là thẻ cào (Scratchcard). Nếu như ta trúng thưởng tính ai? Ta không muốn tìm phiền phức." . Rời khỏi quán bar, Daisy đi vào một đường đi vắng vẻ. Tia sáng có chút lờ mờ, đường đi phía trước không nhìn thấy người đi đường. Nàng nghe có tiếng bước chân đi đến sau lưng, quay đầu nhìn đi chỗ xa có người nam tử theo ở phía sau, thấy không rõ dung mạo. Daisy có chút khẩn trương, bước nhanh hơn. Sau lưng tiếng bước chân cũng càng ngày càng nhanh, càng ngày càng gần. Nàng mang giày cao gót căn bản chạy không khỏi đối phương, chút nữa chẹo chân. Nàng luống cuống, cho tay vào túi xách, lật đật tìm thứ gì đó. Nàng từ trong túi xách lấy ra một cái bình nhỏ quay người mặt hướng sau lưng, nam tử mang theo một cái mũ lưỡi trai, vẫn như cũ thấy không rõ dung mạo, "Ngươi là ai? Vì cái gì.. No.." Daisy chưa nói xong, liền thấy nam tử từ trong bọc xuất ra một khẩu súng. "Ầm!" Daisy như bị điện giật, thẳng tắp té ngã trên đất, trong nháy mắt hôn mê. Nam tử đi tới một cước đá bay cái bình trên tay Daisy, hắn ta kéo nàng đến đường đi nơi hẻo lánh. Nam tử đội mũ lưỡi trai mở du lịch ra, đem túi xách Daisy bỏ vào, cởi giày của Daisy ném vào.. Đột nhiên, cách đó không xa vang lên một thanh âm, "LAPD, giơ hai tay của ngươi lên!" (Viết tắt của Los Angeles Police Department, đại khái là hô lên "Cảnh sát Los Angeles đây) " ahihi! Làm sao lại có cảnh sát? "nam tử mũ lưỡi trai lộ ra thần sắc kinh ngạc. " Giơ hai tay lên! " " Không cần nổ súng! "nam tử mũ lưỡi trai nhìn về phía Luke, chậm rãi giơ hai tay lên. Luke hai tay cầm súng đi đến chỗ nghi phạm," nằm sấp xuống, đưa hai tay ra sau lưng, "Sir, ngài có khả năng hiểu lầm, nàng là bạn gái của ta, nàng ngã bệnh, ta chỉ muốn cứu." "Ngậm miệng, ánh mắt nhìn về phía phía trước, đừng lộn xộn." Luke tay phải cầm súng, tay trái lấy còng ra, đầu gối giữ chặt, còng hắn từ phía sau lưng, "Ngươi có quyền giữ yên lặng. Nếu như ngươi không giữ yên lặng, những lời ngươi nói thể làm bằng chứng buộc tội ngươi trước tòa. Ngươi có quyền mời luật sư để xin ý kiến. Nếu như ngươi trả không nổi phí luật sư, tòa án sẽ vì ngươi miễn phí cung cấp luật sư." Đọc xong quyền Miranda (Miranda warning), Luke trước kia làm cảnh sát cảm giác lại trở về. Trong đầu vang lên một thanh âm, hoàn thành một lần kỳ ngộ kinh lịch, kỳ ngộ tạp bị kích hoạt, đã sử dụng.