[Edit] Liệt Hỏa Cuồng Phi: Vương Gia Thú Tính Muốn Sủng - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Du Quân Nguyệt, 4 Tháng mười 2020.

  1. Du Quân Nguyệt

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên: Liệt Hỏa Cuồng Phi: Vương Gia Thú Tính Muốn Sủng

    Tác giả: Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài

    Editor: Du Quân Nguyệt

    Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Trọng sinh, Huyền huyễn, Nữ cường, Nam cường, Sủng

    Nguồn convert: Wikidich

    Tình trạng: Đang ra

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Du Quân Nguyệt


    Văn án:

    Kiếp trước chết thảm, một lần trọng sinh, có được thể chất tu luyện nghịch thiên.

    Phế tài? Thủy, hỏa, băng, phong, lôi, mộc sáu loại nguyên tố; thần đan cực phẩm như kẹo mà ăn; thần thú thượng cổ quỳ cầu khế ước.

    Nàng là nữ vương toàn năng cuồng ngạo. Thiên mệnh khó trái? Vậy nàng liền nghịch thiên!

    "Vương gia, không tốt, vương phi đem Nữ đế của Thiên Phượng Quốc đánh đến răng rơi đầy đất."

    Hắn nhẹ nhướng mày, tràn đầy kiêu ngạo: "Hết cách, lệnh trăm vạn hùng quân cho vương phi chống lưng, nói nàng là người bổn vương sủng."

    Một ngày, người hầu còn chưa nói gì, hắn tràn đầy sủng nịnh: "Mặc kệ nàng đi, nếu nàng vẫn còn cảm thấy giận, liền nói bổn vương sủng nàng, xem ai dám động vào nàng."

    "Vương phi ngài ấy.. đem thái tử nước láng giềng mang về.."


    Lời chưa nói xong, hắn liền đứng dậy, tức giận, đem nàng mang về đè dưới thân: "Thiên địa to lớn, mặc nàng khinh cuồng, nhưng nàng là người của bổn vương."
     
    Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 5 Tháng mười 2020
  2. Du Quân Nguyệt

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Ta muốn hắn không có tư cách yêu ngươi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong địa lao âm u, ẩm ướt, tràn ngập mùi xác chết phân hủy, xích sắt trong gió lạnh vang lên tiếng leng keng, như thay người bị xiềng xích trói lại, gào rống không cam lòng.

    A! A! A!

    Từng tiếng kêu thê lương, giống như tiếng khóc của ma quỷ, làm người ta rùng mình.

    Trong một góc âm u, một người tay chân bị xích sắt khóa lại, cả người toàn là máu, tóc buông xuống đầu làm người ta không thấy rõ hình dáng, chỉ nhìn đến cái cằm huyết nhục mơ hồ, máu từng giọt từng giọt rơi xuống.

    Trước mặt nàng là một nam nhân tuấn mỹ mặc cẩm y hoa phục. Còn có một cô nương mặc váy áo màu trắng, phảng phất giống như tuyệt thế mỹ nhân trong tranh, nhưng nàng lại cầm một miếng da người máu chảy đầm đìa, làm cho khí chất thuần trắng như tiên trông vô cùng châm chọc.

    "Vì cái gì?" Thanh âm của huyết nhân kia vang lên, làm người ta nghe không ra nàng có ngữ khí thế nào.

    Vì cái gì lại lừa gạt tình cảm của nàng, vì cái gì lại lấy đi máu của nàng, vì cái gì lại đào đi xương cốt của nàng, vì cái gì lại lột da nàng, vì cái gì!

    "Bởi vì người ta yêu chính là Nhã Nhi, bởi vì máu của người là thuốc dẫn của Nhã Nhi, bởi vì ngươi có thiên phú giác ngộ siêu cao, bởi vì ngươi là một phế vật, bởi vì sự tồn tại của ngươi là đá chặn đường của Nhã Nhi."

    "Khương Ảnh!" Huyết nhân ngẩng đầu lên, thê lương thét chói tai. Một câu nói ôn hòa trả lời tất cả nghi vấn của nàng, càng đem tâm của nàng dập nát thành tro!

    "Ảnh ca ca, muội muốn nói mấy câu với tỷ tỷ." Thẩm Vân Nhã giống như tiên nữ, thanh âm ngọt ngào như cam tuyền.

    Khương Ảnh chán ghét nhìn qua huyết nhân, sau đó ôn nhu như nước nhìn Thẩm Vân Nhã: "Muội cẩn thận một chút, nàng là chó điên cắn người, rất nguy hiểm."

    Thẩm Vân Nhã nhẹ gật đầu, chờ Khương Ảnh rời đi, toàn bộ địa lao chỉ còn nàng và huyết nhân. Nàng ngẩng đầu nhìn huyết nhân, khóe môi gợi lên nụ cười hồn nhiên, cầm trong tay da thịt: "Thẩm Thanh Đại, bị người yêu lấy máu, đào cốt, lột da, tỷ có cảm giác thế nào?"

    "Thẩm Vân Nhã, ngươi chết không được tử tế!"

    Thẩm Vân Nhã làm lơ Thẩm Thanh Đại đang phẫn hận tức giận mắng, chỉ dùng thanh âm ngọt ngào của nàng, từng câu từng câu lăng trì Thẩm Thanh Đại.

    "Tỷ tỷ cùng Khương Ảnh chẳng qua chỉ là đá kê chân để muội bò lên trên mà thôi, Khương Ảnh mà tỷ yêu nhất sẽ hạ tiện vì muội trả giá sinh mệnh, Cẩn ca ca yêu tỷ nhất sẽ cùng muội thành thân sinh con."

    "Đa tạ tỷ tỷ giúp muội tu luyện, cha muội cũng thưc cảm tạ tỷ tỷ giao ra chưởng ấn của Thẩm gia, còn có bảo vật của Thẩm gia."

    "Quên nói cho tỷ, đại bá phụ cùng đại bá mẫu chết. Cha muội chính là đồng lõa, nhận giặc làm cha, tỷ tỷ, tỷ còn mặt mũi đến cửu tuyền gặp đại bá phụ cùng đại bá mẫu sao?"

    Nghe được chân tướng cái chết của phụ mẫu, Thẩm Thanh Đại quên thét chói tai, không thể tin trợn tròn hai mắt nhìn Thẩm Vân Nhã.

    Thẩm Vân Nhã cầm trong tay da mặt, giương mắt nhìn Thẩm Thanh Đại không có da mặt huyết nhục mơ hồ, vô hại cười nói: "Cẩn ca ca thích tỷ tỷ nhất, cho nên vì thành toàn Cẩn ca ca, muội muốn đem xương bánh chè của tỷ tỷ hầm thành canh, đem da mặt hoàn mỹ như bạch ngọc của tỷ làm vỏ sủi cảo, còn có.."

    Đang nói, Thẩm Vân Nhã đột nhiên vươn hai ngón tay, đâm vào hai mắt của Thẩm Thanh Đại. Sau đó, hai viên tròng mắt bị nàng đào ra.

    A!

    Thẩm Thanh Đại ngửa đầu, thê lương kêu, hòa với thanh âm xích sắt đong đưa.

    "Còn có hai mắt tràn đầy sinh khí của tỷ tỷ, làm nhân sủi cảo, tất cả làm thành một chén sủi cảo thơm ngào ngạt, sau đó bưng cho Cẩn ca ca ăn.." Thẩm Vân Nhã đem hai viên tròng mắt, bỏ vào trong da mặt kia: "Ta muốn Cẩn ca ca đời này không có tư cách yêu ngươi."

    "Ta thành quỷ cũng không buông tha các ngươi, kiếp sau, ta cũng sẽ không buông tha các ngươi, ta muốn các ngươi đời đời kiếp kiếp đều chết không được tử tế." Hận ý ngập trời, làm Thẩm Thanh Đại quên hết tất cả nỗi đau, chỉ có hận ý thâm nhập tận linh hồn.

    "Yên tâm, muội sẽ để tỷ tỷ làm oán quỷ, càng sẽ không để tỷ tỷ mang theo thù hận đi đầu thai." Ngón tay Thẩm Thanh Nhã vừa động, cắt đi yết hầu của Thẩm Thanh Đại, "Bởi vì ta muốn ngươi hồn phi phách tán."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...