Trọng Sinh [Edit] Khí Phi Trọng Sinh: Độc Thủ Nữ Ma Y - Mộ Nguyệt Hi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi nguyn17, 21 Tháng năm 2020.

  1. nguyn17

    Bài viết:
    2
    [​IMG] Tên truyện: Khí phi trọng sinh: Độc thủ nữ ma y

    Tác giả: Mộ Nguyệt Hi

    Edit: Nguyn17

    Thể loại: Trọng sinh, huyền huyễn, ngôn tình..

    Văn án:

    Kiếp trước thì nàng là một thần cấp cường giả, nhưng ở kiếp này nàng lại tái sinh ở thế giới này, nàng mất hết tất cả tu vi mất, bị mọi người khi dễ. Phế vật? Yêu nghiệt? Nàng đường đường là trưởng nữ phủ tướng quân, sao có thể để người khác dễ dàng khi dễ, nàng sẽ cho bọn họ biết hoa nhi vì sao sẽ như vậy hồng..

    [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Nguyn17
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng sáu 2020
  2. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 1: Phu quân cưới thiếp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trăng một mình, một nửa lưỡi liềm.

    Bướm múa giữa hoa, hương thơm ngọc bích.

    Cảnh đẹp như thơ, nhưng lòng đau như cắt!

    Ngồi ở ngoài sân, lắng nghe tiếng lá cây xì xào, Tử Khuynh khóc đau thương.

    Đêm qua ở phủ tướng quân, đại môn đều bị giết sạch, không còn ai sống sót!

    Hôm nay phu quân nạp thiếp, nến đỏ rượu thơm, khách đến chật nhà!

    Châm chọc, thật sự châm chọc!

    Bàn tay siết chặt, một giọt máu đỏ tươi từ trong lòng bàn tay chảy xuống, rơi xuống đất, tạo thành một đóa hoa máu.

    "Tiểu thư, đã đến lúc đi rồi, người có muốn.." Nhìn Tử Khuynh ngồi trên ghế, vẻ mặt thống khổ, Tiểu Đào cũng đau thương theo.

    "Đi thôi." Thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo đau thương.

    Từ trong ống tay áo rơi xuống một chiếc vòng, rơi xuống đất, vỡ vụn.

    Chưa đi tới hội trường, một ca vũ đụng vào Tử Khuynh, khiến chiếc vòng tay rơi xuống đất.

    Nghe thấy tiếng vỡ của chiếc vòng tay, nắm chặt tay lại rồi buông ra, lòng Tử Khuynh đã đau đến chết lặng.

    Hôm nay liền một lần giải quyết đi!

    Bịch bịch bịch..

    Tử Khuynh bước chân đi thẳng vào viện chính, đi xuyên qua đám người, ngồi lên ghế chủ vị, mọi người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lên, "Tiếp tục đi, sao dừng lại rồi?"

    Tử Khuynh mở miệng, phía dưới liền trở nên náo nhiệt, bọn họ có chút kinh ngạc mà nhìn người ngồi ở trên ghế chủ vị. Một thân bạch y nữ tử, khiến cho người khác cảm thấy vô cùng xa lạ.

    Từ khi nào Tử Khuynh lại dám ở trước mặt mọi người cao ngạo mở miệng như vậy?

    Từ khi nào Tử Khuynh lại dám nhìn thẳng mọi người như vậy?

    Từ khi nào Tử Khuynh lại có khí chất phi phàm như vậy?

    Chẳng lẽ, nàng ta bị kích thích quá độ?

    Chuyện này cũng khó trách, đêm qua toàn bộ phủ tướng quân đều trở thành máu chảy thành sông, ngay cả trẻ sơ sinh cũng không tha, thủ đoạn tàn nhẫn, đều khiến người người phẫn nộ.

    Nghĩ đến đây, mọi người liền cảm thấy có chút thoải mái!

    "Vương phi, ngươi đây là có ý gì?" Mặc Lăng Hàn nhíu mày lại, lạnh lùng nhìn về phía Tử Khuynh đang ngồi trên ghế chủ vị, cặp mắt hẹp dài tràn đầy sắc bén.

    Hôm nay là đại hôn của hắn, nàng ta không xứng để tới tham gia!

    "Vương gia đón dâu, thần thiếp sao có thể không tham gia, còn nữa, tân thị thiếp còn phải kính trà cho chính phi!" Tử Khuynh cố ý đè mạnh hai chữ "Kính trà."

    "Ngươi.."

    "Hàn, tỷ tỷ nói rất đúng, Nhược Nhi quả thật phải kính tỷ trà, vương gia không cần nổi giận." Một thanh âm như gió thổi đầu hạ truyền đến, một thân hồng y quyến rũ ngồi ở ghế phụ càng thêm quyến rũ, tuy rằng không thấy rõ dung nhan, nhưng chỉ cần nhìn thân hình mặc y phục tân nương, hoa văn sắc sảo, khăn che đỏ đội trên đầu, cũng đủ khiến người người chấn động!

    "Ha hả.." Tử Khuynh lạnh lùng cười, Hàn, kêu cũng thật thân thiết a!

    Đây là người hắn thích, đây là người hắn hao tâm tổn lực muốn cưới về nhà, thậm chí vì nàng, cũng không tiếc đổi toàn bộ phủ tướng quân chôn cùng.

    Tốt, rất tốt!

    Tử Khuynh cười, cười đến quyến rũ, cười đến động lòng người!

    "Ngươi cười cái gì?" Mặc Lăng Hàn chưa bao giờ thấy Tử Khuynh như vậy, cho tới nay, hắn chỉ thấy Tử Khuynh đều là nhu nhược, gió thổi qua liền như muốn ngã, nếu không phải nàng là nữ nhi của phủ tướng quân, hắn cũng sẽ không cưới nàng!

    Cưới nàng, không phải vì yêu nàng, cũng không phải vì thương tiếc nàng, mà là vì sau lưng nàng có thế lực, vì muốn đem toàn bộ phủ tướng quân khống chế ở trong tay mình.

    Ở lăng thiên đại lục, ở trong thế giới có sức mạnh, những ai không có linh lực ngưng tụ trên người, thì đều là phế vật, vậy nếu chỉ là một phế vật thì không xứng để cùng hắn trở thành phu thê.

    Nhưng vì muốn có được sự hỗ trợ của phủ tướng quân, hắn đành phải nhẫn nhịn rước Tử Khuynh vào cửa và để người mình yêu chỉ ngồi ở ghế phụ! Chỉ là bây giờ, hắn cuối cùng cũng nắm được lực lượng của phủ tướng quân trong tay, có thể rước nữ tử hắn yêu vào cửa.

    Chỉ là hiện tại..
     
  3. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 2: Phu thê phản bội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn Tử Khuynh như vậy, Mặc Lăng Hàn bỗng chốc phát giác chính mình một chút đều không hiểu về nàng, một chút cũng không!

    Hắn biết nàng yêu hắn, hắn chỉ cần nhìn qua ánh mắt của nàng liền có thể nhận ra, mà chính hắn đã lợi dụng tình yêu này của nàng, một bước khống chế thế lực phủ tướng quân.

    Hắn có thể cho nàng một chỗ dung thân, nhưng hắn sẽ không cho nàng một tình yêu!

    Hắn cũng có thể cho nàng vị trí chính phi, nhưng cũng sẽ không cho nàng cưỡi trên đầu Nhược Nhi!

    "Ta cười với ta một cách ngớ ngẩn, ta cười vào chính ta, ta cười.." Tử Khuynh một bên nói, một bên cười to, khoé mắt từng giọt rơi xuống, đứt từng khúc ruột.

    "Mặc Lăng Hàn, nếu đã không chế được thế lực phủ tướng quân, vì sao ngươi còn muốn giết hết?"

    "Tê.." Tử Khuynh nói xong, mọi người ở phía dưới hút một ngụm khí, trong mắt đều khó có thể tin được.

    Bọn họ nghe được gì vậy?

    Chẳng lẽ một đêm phủ tướng quân bị diệt đều là do Mặc vương gia gây ra?

    Nghĩ đến đây, mọi người lập tức hướng về Mặc Lăng Hàn xin cáo lui. Có một số việc bọn họ không phải là không muốn nghe, mà là bọn họ không có khả năng để tham dự.

    Mọi người giống như đà điểu, sôi nổi rời đi, chỉ duy nhất có một người lẳng lặng đứng ở cách đó không xa, không có ý rời đi!

    "Tử Khuynh, ngươi nói bậy bạ gì đó?" Mọi người rời đi, Mặc Lăng Hàn cũng không có giữ lại, đợi mọi người rời đi hết, hắn mới liền nổi giận, trong mắt chứa hàn băng nhìn Tử Khuynh, muốn đem Tử Khuynh đóng băng lại!

    "Người đang làm, trời đang nhìn, Mặc Lăng Hàn, ta chỉ hỏi ngươi, vì cái gì? Vì cái gì mà ngươi làm như vậy? Tại sao lại đối xử với ta như vậy?" Tử Khuynh ngồi dậy, chậm rãi đi tới chỗ Mặc Lăng Hàn.

    Nàng phải hỏi rõ ràng, nàng muốn biết Mặc Lăng làm vậy có mục đích gì, vì sao hắn nhẫn tâm như vậy? Nếu thật sự muốn đem nhà nàng trên dưới giết sạch, vậy còn nàng, cũng không có lí do gì để sống!

    "Vì cái gì? Ha ha ha.. Ngươi một thân không hề có linh lực, cũng chỉ là một phế vật, nếu không phải sau lưng ngươi có thế lực, ngươi cho rằng một vương gia cao cao tại thượng như ta lại phải cưới ngươi sao? Khiến cho Nhược Nhi trở thành thiếp, ngươi cảm thấy ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt sao? Tử Khuynh, ngươi chỉ là một con ngốc, ngốc đến độ ta cũng không biết có phải ta diệt cả phủ tướng quân xong cũng muốn diệt cả ngươi?" Mặc Lăng Hàn nhìn về phía Tử Khuynh, trong mắt tràn đầy sát ý, cũng chỉ là phế vật, hắn chỉ cần bóp mạnh liền sẽ chết!

    Cùng lúc đó, Tử Khuynh từ trong lòng lấy ra một chủy thủ màu tím, đây không phải là chủy thủ bình thường, mà là chủy thủ do đá băng ngàn năm luyện thành.

    "Bảo hộ vương gia!" Lúc Tử Khuynh lấy ra chủy thủ, ở một nơi tối tăm có một nhóm ám vệ ẩn núp liền nhảy ra, tuy rằng bọn họ biết Tử Khuynh sẽ không thương tổn đến Mặc Lăng Hàn, bởi vì nhìn nàng tay cầm chủy thủ một chút sức lực cũng không có, bất quá, có một số việc, vẫn là phòng bị còn hơn.

    "Ha hả.." Tử Khuynh lần nữa cười lạnh, giơ chủy thủ lên vung một cái bốn phía, tức khắc, một ánh sáng màu tím trong chủy thủ bắn ra, hướng bốn phương tám hướng bắn tới ám vệ, trong nháy mắt, các ám vệ chỉ cảm thấy ở cổ chợt lạnh, phịch một tiếng, cái đầu trên cổ trong một khoảng khắc liền rơi xuống đất.

    Thanh âm thanh thúy vang dội, cũng đều nhịp!

    A? Cách đó không xa người nọ đang xem động tác của Tử Khuynh sắc bén đến cực độ, trong mắt thoáng lên kinh ngạc, liền rơi vào suy nghĩ sâu xa!

    Xè xè xè xè..

    Tử Khuynh chậm rãi tới gần Mặc Lăng Hàn, chân đạp trên mặt đất, đất đá liền lập tức tan ra.

    "Ngươi muốn làm gì?" Khi nói chuyện, Mặc Lăng Hàn cảm thấy trên dưới răng hàm chính mình đều run lên, nếu hắn không nhìn lầm, Tử Khuynh cư nhiên lại là một Tử cấp cường giả, phất tay một cái, liền đem ám vệ của hắn đầu rơi xuống đất.

    Thực lực ám vệ của hắn thấp nhất là ở bật thanh cấp, nhưng hiện tại, đều bị chết dưới tay của Tử Khuynh, giờ phút này, nàng đã đi đến gần hắn..
     
    Táo Ngọt, ILoveUBaka, Gill1 người nữa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng năm 2020
  4. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 3: Nghiền xương thành tro

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tử Khuynh ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?" Mặc Lăng Hàn không ngừng hít khí lạnh, nhìn Tử Khuynh từng bước lại gần, cảm giác khó thở khó nắm bắt.

    "Giết ngươi!" Hai từ đó giản, lại khiến thân thể Mặc Lăng Hàn chấn động, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

    "Giết ta?" Mặc Lăng Hàn có chút hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm, trong mắt hắn, Tử Khuynh vô năng yếu đuối, cư nhiên sẽ có một ngày nói ra lời này.

    "Ha hả.. Vậy xem ngươi có khả năng này hay không!" Mặc Lăng Hàn cười lạnh, Tử Khuynh là cường giả tử cấp thì đã sao, cường giả tử cấp cũng có phân chia cấp bậc, đối với Tử Khuynh, căn bản không cần hắn bận tâm.

    "Vương gia, có ta ở đây!" Lúc này Nhược Nhi đã xốc khăn voan lên, hiện lên một dung nhan tuyệt đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn với bộ y phục tân nương màu đỏ, làm nên vẻ tuyệt diễm.

    Hơn nữa trong tay cầm một thanh nhuyễn kiếm màu đỏ, càng làm cả người Nhược Nhi toát ra anh khí bừng bừng. Khó trách Mặc Lăng Hàn vì nàng ta mà diệt cả phủ tướng quân, sau này gả vào rồi, tuy nàng trên danh nghĩa là chính phi, nhưng chính phi thật sự là nàng ta.

    Ha ha ha..

    Buồn cười, thật sự rất buồn cười!

    Tử Khuynh lại cười ha hả, lúc này đây nước mắt đã cạn, nàng cùng hắn đã không còn quan hệ nữa.

    Xoát, Nhược Nhi nói động thủ liền động thủ, nhuyễn kiếm lượn như may, đồng thời, một ánh sáng màu tím từ nhuyễn kiếm bắn ra, hướng tới Tử Khuynh, nếu cẩn thận quan sát, có thể thấy, lực đạo của ánh sáng màu tím hướng tới Tử Khuynh rất lớn.

    Nếu người ngoài nhìn vào Nhược Nhi quả thật có thực lực hơn Tử Khuynh, nhưng mà, thật vậy sao?

    Kiếm Nhược Nhi phóng tới, Tử Khuynh liền nghiêng người, tránh được một kích, đồng thời, nàng vung tay lên, một ánh sáng màu vàng sắc bén từ chủy thủ bắn ra, hướng thẳng tới Nhược Nhi.

    Ánh sáng màu vàng vừa nổi lên trong nháy mắt, Mặc Lăng Hàn cả người liền lạnh đi.

    Thần cấp!

    Tử Khuynh cư nhiên là cao thủ Thần cấp.

    Ở lăng thiên đại lục, cao thủ Thần cấp rất ít, rất hiếm thấy, huống chi, nói là cao thủ tử cấp nhưng cũng không nhiều lắm, hắn sở dĩ coi trọng Nhược Nhi cũng là vì thân phận cường giả tử cấp của nàng.

    Nếu hắn biết Tử Khuynh là cao thủ Thần cấp, như vậy..

    Nghĩ đến đây, Mặc Lăng Hàn nhìn về phía Tử Khuynh, ánh mắt trở nên nóng rực, hắn chưa từng để ý nữ tử này, nhưng giờ phút này, trong mắt Mặc Lăng Hàn nở rộ.

    Cũng vào lúc đó, Tử Khuynh đấu với Nhược Nhi, nàng ta thấy Tử Khuynh bắn ra ánh sáng màu vàng liền không thể tưởng tượng nổi, khẽ khựng lại, ánh sáng màu vàng sắc bén liền bắn xẹt qua người Nhược Nhi, nếu không phải nàng ta vào thời điểm đó né tránh kịp, thì giờ này nàng ta đã đi gặp Diêm Vương.

    Tuy nói là đã tránh thoát được đòn này, bất quá, nàng ta đã bị thương nặng. Đối với Nhược Nhi, Tử Khuynh hiện tại chỉ có hận thù.

    "Khuynh nhi, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói, ngươi không cần làm vậy. Ta là phu quân của ngươi, ngươi là chính thê của ta, chúng ta không nên làm vậy!" Mặc Lăng Hàn nặn ra một nụ cười tươi, nếu Tử Khuynh yêu hắn, vậy hắn liền lợi dụng tình yêu này mà khống chế nàng!

    Thần cấp cường giả, nếu nàng phụ tá dưới trướng của hắn, vậy sau này ngôi vị hoàng đế hắn có thể vững vàng ngồi lên rồi!

    Nghe Mặc Lăng Hàn kêu một tiếng "Khuynh nhi", Tử Khuynh thân thể hơi chấn động, khoé môi nhếch lên, đáy mắt lộ ra nụ cười quỷ dị.

    Bất quá, lúc này Mặc Lăng Hàn lại không chú ý tới sự biến hóa trong đáy mắt Tử Khuynh, hắn chỉ lo mỉm cười nhìn Tử Khuynh, trong lòng lại tràn đầy vui sướng, quả nhiên, nữ nhân chỉ lần dịu dàng là được!
     
    Táo Ngọt, ILoveUBaka, Gill1 người nữa thích bài này.
  5. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 4: Sát ý ngập trời

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Khuynh Nhi."

    "Hàn. Ta đau!" Nhược Nhi đánh gãy lời Mặc Lăng Hàn sắp nói, thân hình liền ngã vào trong lòng ngực Mặc Lăng Hàn, thân thể mềm mại, giọng nói kiều mị, nam nhân nào có thể cưỡng lại? Bất quá lúc này, Mặc Lăng Hàn lại không có hứng thú với nàng ta nữa.

    "Khuynh nhi, thực lực của ngươi." Mặc Lăng Hàn thật sự không biết vì sao chỉ là một phế vật vậy mà trong nháy mắt liền trở thành một Thần cấp cường giả?

    "Mặc Lăng Hàn, ngươi đã từng nói qua, ngươi muốn trở thành đệ nhất thiên tài ở lăng thiên đại lục này, vì ngươi, ta thu liễm tu vi, chỉ vì muốn ngươi trở thành đệ nhất thiên tài; ngươi đã từng nói qua, ngươi muốn trở thành bá chủ thiên hạ, vì ngươi, ta liền nghiên cứu binh pháp, khổ luyện trận pháp, vì nghĩ nếu ở trên chiến trường có thể vì ngươi mà trợ giúp một tay, chỉ là.." Tử Khuynh rốt cuộc nói không nên lời, nàng biết, chịu đựng hết thảy đều là do nàng một thân tình nguyện.

    Nếu như lúc trước hắn đừng cố tình tiếp cận nàng, thì sẽ không có tình cảm nảy sinh, cũng sẽ không có kết quả ngày hôm nay!

    Nàng cũng sẽ không chịu đựng bị người khác gọi là phế vật, cũng sẽ không trở thành trò cười cho thiên hạ; nàng sẽ vì Tử gia mà kiêu ngạo, nàng sẽ là nữ chiến thần của Tử gia!

    Đáng tiếc, thế gian này không có thuốc hối hận, nàng chỉ đành hối hận trong tâm, ruột gan đau như cắt, chịu đựng thống khổ và giày vò này.

    Tử gia bị giết sạch, ngay cả một người cũng không bỏ qua, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua kẻ đã giết hại Tử gia nàng!

    "Ngươi.." Chân tướng sự thật đã ràng rành ngay trước mắt, Mặc Lăng Hàn không nói nên lời.

    Nhìn đáy mắt Tử Khuynh nồng đậm hận ý, Mặc Lăng Hàn như lấy đá chọi vào chân mình. Nếu hắn biết Tử Khuynh là Thần cấp cường giả sớm hơn, hắn cũng sẽ không bao giờ đối xử với nàng như vậy.

    Đáng tiếc hiện tại, tất cả đã không kịp nữa rồi.

    "Khuynh nhi, chúng ta có thể lần nữa bắt đầu lại từ đầu không? Nếu ngươi không thích Nhược Nhi, ngươi có thể nói với ta."

    "Hàn, chẳng lẽ ngươi muốn từ ta?" Nhược Nhi lại lần nữa đánh gãy lời nói của Mặc Lăng Hàn, nàng biết, một khi hắn nói ra, vậy thì mọi công sức trước giờ của nàng đều đổ sông đổ biển.

    "Ta.." Đối với Nhược Nhi, Mặc Lăng Hàn có lẽ thật đúng là có một tia yêu thương, nhưng bất quá, đem ra so sánh với ngôi vị hoàng đế, hắn vẫn nên chọn hướng đi tốt cho chính mình sau này, vậy nên..

    "Hàn, ngươi phải biết rằng thế lực đằng sau nàng ta là Tử gia đã không còn nữa, mà ta, lại có Thiên Cơ Các, nếu nàng ta là Thần cấp cường giả, chẳng lẽ chúng ta có Thiên Cơ Các không được sao?" Nhược Nhi ngữ khí tràn đầy cao ngạo, nàng là chủ nhân nối nghiệp tương lai của Thiên Cơ Các, toàn bộ Thiên Cơ Các nàng đã khống chế trong lòng bàn tay.

    Nghe Nhược Nhi nói vậy, những lời Mặc Lăng Hàn sắp nói ra liền nghẹn trở về.

    Tử Khuynh nghe được ba chữ Thiên Cơ Các, trong mắt sát ý càng đậm!

    Trong một đêm Tử gia đều bị diệt hết, nàng còn cảm thấy kỳ quái, với thủ đoạn như vậy, Mặc Lăng Hàn chắc chắn sẽ không làm được hết, mà hiện tại nghe đến Thiên Cơ Các, nàng liền hiểu rõ.

    "Ha ha ha. Rất tốt, rất tốt!" Tử Khuynh cười to, trong tay siết chặt chủy thủ, thần lực lần nữa hiện ra, thân thể cũng hướng về Mặc Lăng Hàn và Nhược Nhi.

    Đúng là một đôi cẩu nam nữ, nàng sẽ kết thúc đôi cẩu nam nữ này!

    Nhìn Tử Khuynh đang hướng về phía này, Nhược Nhi khoé môi nâng lên một độ cong, đáy mắt điên cuồng.

    Thứ lạp.

    Một thanh âm cất lên, liền khiến thân thể Tử Khuynh dừng lại, nhìn đồ vật trong tay Nhược Nhi, trong nháy mắt, thân thể Tử Khuynh liền căng thẳng!
     
    Táo Ngọt, ILoveUBaka, Gill1 người nữa thích bài này.
  6. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 5: Lựa chọn tự nổ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiên lôi tử!

    Trong tay Nhược Nhi đột nhiên xuất hiện thiên lôi tử, khiến cho bước đi của Tử Khuynh dừng lại, cũng vào lúc này, liền xoay người thật nhanh chạy đi.

    Chỉ là, tốc độ của nàng chung quy vẫn chậm một bước!

    "Oanh." Một tiếng động lớn truyền đến, khói đen nghi ngút lên cao.

    "Phốc." Máu tươi trong khoé miệng không ngừng chảy xuống, Tử Khuynh nằm sấp trên mặt đất, mắt nhìn thẳng.

    Nếu không phải thân nàng là Thần cấp, chỉ sợ lúc này, nàng đã thân thành trăm mảnh. Cũng may nhờ có Thần cấp mà còn duy trì được, nhưng cũng đã gần sinh tử!

    Nhược Nhi trong tay có thiên lôi tử, hơn nữa lại đứng gần nàng, nàng căn bản không thể né khỏi.

    "Ha ha ha, Thần cấp thì sao, cũng không tránh khỏi thiên lôi tử, Tử Khuynh, đi tìm chết đi!" Nhược Nhi đi về phía trước, tay cầm nhuyễn kiếm hung hăng đâm về phía Tử Khuynh.

    "Dừng tay!" Lúc kiếm sắp bổ vào Tử Khuynh, Mặc Lăng Hàn mở miệng.

    "Hàn, chẳng lẽ ngươi muốn ngăn cản ta?" Lúc này nơi nào còn là Nhược Nhi nhu nhược điềm đạm, chỉ có khuôn mặt đầy hung ác, từ lúc biết Tử Khuynh là Thần cấp cường giả thì nàng đã điên cuồng!

    Nàng là mạnh nhất, ở lăng thiên đại lục này nữ tử mạnh nhất nhất định phải là nàng!

    Từ trước tới nay nàng đều nghĩ rằng, nàng muốn tìm một nam nhân mạnh nhất để xứng đôi với mình, đáng tiếc, lại bị nữ nhân khác nhanh chân đến trước. Nếu không phải vì cơ nghiệp của Mặc Lăng Hàn, chỉ sợ, nàng đã sớm động thủ!

    Cũng may Tử Khuynh là phế vật, căn bản không đủ uy hiếp đến nàng, chỉ là nàng không nghĩ tới, Tử Khuynh chuyển mình, lập tức trở thành Thần cấp cường giả.

    Nàng ta là uy hiến lớn nhất đối với nàng, bất quá, bây giờ đã không còn nữa.

    Nghe Nhược Nhi nói vậy, lại nhìn Tử Khuynh vừa nằm sấp trên mặt đất vừa thở gấp, Mặc Lăng Hàn lựa chọn trầm mặt.

    Nhìn hắn lui sang một bên, Nhược Nhi cười, cười đến sung sướng, hiện tại giữa nàng và Tử Khuynh, Mặc Lăng Hàn đã chọn nàng, là đủ rồi!

    Tử Khuynh nhìn động tác của Mặc Lăng Hàn, khoé môi khẽ nhếch lên, trong mắt không có thất vọng, bởi vì, tâm nàng đã sớm trở thành tro tàn.

    "Mặc Lăng Hàn, ngươi sẽ hối hận, ngươi sẽ hối hận việc làm hôm nay của ngươi!" Tử Khuynh trong mắt tràn đầy quyết tuyệt.

    Nhược Nhi nghe vậy liền lần nữa giơ kiếm lên, hung hăng bổ về phía Tử Khuynh.

    "Phanh." Thân thể rạn nứt, máu đỏ vẩy ra, vào lúc Tử Khuynh lựa chọn tự nổ, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, nàng cũng muốn lôi theo địch nhân xuống địa ngục cùng!

    * * *

    "Ta đánh, đánh chết thứ yêu nghiệt này!"

    Bịch bịch, mọi người xúm nhau lại hung hăng đánh một trận, bàn tay nắm lại hung hăng đánh xuống một nữ hài đang một mình cuộn tròn lại một góc.

    Thân thể đơn bạc liền nhịn không được khiến người ta thương tiếc, nhưng vào giờ khắc này, một đám người lại vây quanh đánh nữ hài!

    "Yêu nghiệt! Yêu nghiệt, đánh chết yêu nghiệt!" Mọi người trong miệng không ngừng nhắc lại một câu, động tác đánh vẫn chưa ngừng lại, một quyền một chân, mọi người đánh đến hưng phấn, đánh đến hăng say.

    "Ah." Toàn thân đau đớn khiến cho Tử Khuynh phát ra tiếng kêu thống khổ, đáng tiếc, thanh âm mỏng manh, những người đánh đến hưng phấn cũng không nghe được, nếu nghe được, bọn họ cũng không dừng tay. Tử Khuynh hô đau một tiếng, chỉ khiến bọn họ đánh càng thêm hăng say.

    Đau, toàn thân trên dưới đều đau, bất quá, điều khiến Tử Khuynh ngoài ý muốn là thân thể của nàng cư nhiên lại không vỡ vụn, thân thể hoàn toàn không bị gì, thậm chí tim đập cũng rất bình thường.

    Không đúng, đây không phải là nàng!
     
    Táo Ngọt, ILoveUBakaMạnh Thăng thích bài này.
  7. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 6: Cư nhiên trọng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Khuynh nhi." Lăng Hạo Nhiên chạy tới chỗ Tử Khuynh, thấy nàng bị mọi người xúm lại đánh, trong mắt toát ra lựa giận.

    "Cút, các ngươi cút hết cho ta!" Lăng Hạo Nhiên kích động, một quả cầu lửa trong tay hắn bắn ra hướng tới phía bọn họ.

    "Đi mau, Lăng Hạo Nhiên điên rồi!" Thấy quả cầu lửa hướng tới, mọi người liền như đà điểu lập tức bốn phía chạy đi.

    Bọn họ có thể đánh chửi Tử Khuynh, nhưng đối với Lăng Hạo Nhiên, bọn họ lại sợ hãi, kiêng kị. Cho nên lập tức chạy hết.

    "Khuynh nhi, ca mang ngươi đi gặp dược sư!" Nhìn toàn thân từ trên xuống dưới đều không có chỗ nào tốt, khoé môi còn dính máu, Lăng Hạo Nhiên ánh mắt liền trở nên giận dữ. Muội muội của hắn bị thương, hắn phải tới chỗ bọn họ trả thù, một người cũng sẽ không bỏ qua!

    Tử Khuynh còn không hiểu chuyện gì, thân thể nhẹ nhàng, mềm mại liền được một người ôm vào trong lòng ngực, nhanh chóng tới y quán.

    Được ôm vào lòng, Tử Khuynh cảm giác như có ngươi ôm ấp che chở, loại cảm giác này, đã bao nhiêu năm rồi nàng chưa cảm nhận lại? Từ sau khi gặp Mặc Lăng Hàn, từ đó nàng liền đi sau lưng hắn, bỏ qua hết thảy, vì hắn mà khổ sở, tất cả đều vì hắn!

    Nghĩ đến Mặc Lăng Hàn, Tử Khuynh trong lòng liền phập phồng tức giận, lửa giận hừng hực.

    "Khuynh nhi, đừng sợ, ca sẽ bảo vệ ngươi." Nhìn cả người Tử Khuynh không ngừng run rẩy, ánh mắt Lăng Hạo Nhiên tràn đầy thương tiếc, "Ngươi ráng chịu đựng một chút, sắp tới y quán rồi."

    Tử Khuynh nghe giọng nói xa lạ lại quen thuộc này, khẽ mở hờ hai mắt, ánh mắt liền chứa kinh ngạc.

    Ký ức của nàng trong nháy mắt cùng ký ức thân thể này hợp lại.

    Điều đáng để cao hứng hơn chính là, nàng vẫn ở trong thế giới này, vẫn là Lăng Thiên đại lục, chỉ là, thời gian quay lại ba năm!

    Không sai, nàng trọng sinh rồi, nàng trọng sinh vào một thân thể của nữ hài tử trùng tên họ với nàng, trời cao là đang cho nàng một cơ hội!

    Nàng phải thật tốt nắm chặt đoạn nhân sinh này, sẽ không đần độn như kiếp trước lần nữa!

    Nếu trời cao đã cho nàng một cơ hội sống lại, vậy từ nay về sau, nàng muốn tìm ra chân tướng thật sự về chuyện phủ tướng quân bị diệt.

    Tính luôn cả thực lực của Thiên Cơ Các, người Tử gia cũng không phải là kẻ yếu, sẽ không có khả năng trong một đêm liền bị diệt môn. Nếu người trợ giúp đó không quen thuộc với Tử gia, thì Tử gia cũng sẽ không dễ dàng gì bị diệt!

    Nghĩ đến Tử gia bị diệt môn, lòng Tử Khuynh lại đau như cắt.

    Đều là do nàng, nếu không phải vì nàng, Tử gia cũng sẽ không bị diệt!

    Nước mắt, không ngừng từ hốc mắt chảy xuống, theo gò má lăn xuống vòng cổ trên người Tử Khuynh.

    Một giọt nước mắt rơi vào bên trong vòng cổ, một ánh sáng màu xanh từ vòng cổ bắn ra, rồi truyền đến trong cơ thể Tử Khuynh, đáng tiếc, lúc này hai người đều không chú ý tới dị tượng này.

    Lăng Hạo Nhiên tốc độ rất nhanh, không mất vài phút liền đứng trước cửa y quán.

    "Đinh dược sư, ngài mau cứu muội muội ta!" Lăng Hạo Nhiên vừa bước vào y quán, vừa mở miệng muốn nhờ.

    "Sao lại là ngươi!" Tựa hồ không phải ngoài ý muốn, Đinh dược sư thấy Lăng Hạo Nhiên, ánh mắt hiện bất đắc dĩ.

    "Đinh dược sư, xin ngài thương xót, cứu muội muội ta, ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ngài!" Lăng Hạo Nhiên trong mắt tràn đầy thành khẩn, bọn họ không có bạc, không có nổi tiền thuốc men, nếu như là y quán khác, đã sớm bị đuổi ra ngoài rồi. Chỉ có Đinh dược sư mới chịu chữa trị cho Tử Khuynh.

    "Ai." Đinh dược sư thở dài một hơi, "Đây là lần cuối cùng thôi đó, nơi này của ta không phải thiện đường."
     
    Táo NgọtILoveUBaka thích bài này.
  8. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 7: Cả đời bảo đảm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đinh dược sư nặng nề thở dài một hơi, rốt cuộc ra tay chữa trị, nhìn khoé miệng chảy máu của Tử Khuynh, hắn không đành lòng.

    Đây không phải là lần đầu tiên hắn ra tay chữa trị cho Tử Khuynh, mỗi một lần nhìn thấy Lăng Hạo Nhiên bế Tử Khuynh vào y quán, sẽ thấy nàng bị thương nhiều chỗ, nhưng mà không bây giờ, lại nghiêm trọng hơn lúc trước.

    Nàng hiện tại bị đánh gãy vài xương sườn, thân hình nhu nhược, thật sự không biết nàng đã chịu đựng tới đây như thế nào.

    Sau một phen chữa trị, Đinh dược sư lau mồ hôi trên trán, "Xong rồi, chỉ cần mang về điều dưỡng thật tốt là được."

    "Cảm ơn Đinh dược sư, cảm ơn!" Lăng Hạo Nhiên không ngừng nói lời cảm ơn, rồi nhìn chăm chú Tử Khuynh, trong mắt tràn đầy thương tiếc.

    "Chỉ cần lần sau không mang nàng vào y quán của ta là được." Đinh dược sư nói lời này là có ý tứ, người thông minh như Lăng Hạo Nhiên, chắc chắn sẽ hiểu được.

    "Đinh dược sư, ta sẽ đi ngay." Nhẹ nhàng bế Tử Khuynh từ trên giường lên, Lăng Hạo Nhiên cất bước đi ra khỏi y quán.

    "Khoan đã." Thấy Lăng Hạo Nhiên sắp bước ra khỏi cửa phòng, Đinh dược sư gọi lại.

    "Cầm đi đi, mua cho Tử Khuynh vài món ngon." Đinh dược sư từ trong lòng lấy ra một thỏi bạc, tuy nói nhà mình không quá mức giàu có, nhưng so với hai huynh muội này, bọn họ vẫn là đầy đủ hơn.

    "Đinh dược sư, đây.." Trong nháy mắt, đôi mắt của Lăng Hạo Nhiên đã ươn ướt. Đều nói nam nhi không dễ rơi nước mắt, nhưng mà hiện tại, Lăng Hạo Nhiên không phải khóc, mà là cảm động.

    "Cầm đi đi, chờ ngươi có tiền rồi trả lại cho ta cũng không muộn." Đinh dược y xua xua tay, ánh mắt nhu hòa.

    Nằm ở trong lòng ngực Lăng Hạo Nhiên, Tử Khuynh tuy rằng không mở mắt, nhưng có thể cảm nhận được thiện ý của Đinh dược sư này, đây là nợ một ân tình, nàng nhớ kỹ!

    Bị thương quá nặng, Tử Khuynh vẫn luôn hôn mê, ngay cả quá trình về đến nhà nàng cũng không rõ, nàng chỉ biết, sau khi nàng tỉnh lại thì đã nằm trên giường.

    Nói là giường, nhưng cũng chỉ là một tấm ván gỗ dựng lên, nói là nhà, nhưng cũng chỉ là một cái miếu bỏ hoang.

    Nhưng vẫn có bốn bức tường, cũng đủ khiến Tử Khuynh cảm thấy ấm áp.

    Toàn thân bị thương, nàng không thể cử động được, chỉ có thể mở mắt nhìn xung quanh.

    Lần này bị thương, lại là bị thương nặng nhất, cũng đem thân thể này đánh đến chết.

    "Khuynh nhi, tỉnh rồi sao? Còn đau không?" Lăng Hạo Nhiên thấy Tử Khuynh mở mắt, trên mặt tràn đầy ý cười, giơ tay sờ trán Tử Khuynh.

    "Ca, không còn đau." Nếu linh hồn đã nhập vào thân thể này, ký ức lại được nàng dung hợp, vậy thì, nàng ấy chính là nàng, mà ca của nàng ấy chính là ca ca của nàng!

    "Khuynh nhi, là ca không tốt, ca không nên rời khỏi ngươi, về sau, dù trời có sập xuống, ca cũng sẽ không rời khỏi ngươi." Lăng Hạo Nhiên nhìn Tử Khuynh bảo đảm, cũng là cả đời!

    "Ca, về sau ta sẽ không bao giờ để bị khi dễ nữa, ta sẽ phản kích!" Đúng vậy, nàng về sau sẽ không bao giờ để người khác khi dễ nữa, bởi vì chỉ có nàng mới được khi dễ người khác.

    Đã từng là Thần cấp cường giả, nàng căn cốt sẽ tốt hơn, sẽ không khiến Lăng Hạo Nhiên lo lắng nữa!

    "Được, ca ca chờ Khuynh nhi tốt lên, liền cùng nhau tu luyện." Lăng Hạo Nhiên khi nói lời này, ánh mắt có chút né tránh, không dám nhìn thẳng Tử Khuynh.

    Tử Khuynh, căn bản không thể tu luyện, nàng toàn thân gân mạch bị tắt nghẽn, không thể tu luyện linh lực, cũng không thể tu luyện đấu khí, về việc này, hắn chưa bao giờ nói cho nàng biết, vì chỉ sợ nàng sẽ âm thầm tổn thương tinh thần, nhưng hiện tại..
     
    Táo Ngọt, ILoveUBakaMạnh Thăng thích bài này.
  9. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 8: Tử Lan không gian

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lăng Hạo Nhiên ánh mắt né tránh, Tử Khuynh đương nhiên thấy được, nàng cũng thấy được Lăng Hạo Nhiên ánh mắt loé lên một tia ảo não rồi biến mất. Nàng không phải là Tử Khuynh chân chính, cũng không phải là Tử Khuynh đơn thuần trước kia, cho nên, mọi biểu hiện của Lăng Hạo Nhiên nàng đều thu vào mắt.

    "Ca, không cần lo lắng, sẽ tốt lên thôi." Thân thể này tuy rằng đơn thuần, nhưng không ngốc, nàng cũng sớm biết thân thể này căn bản không thể tu luyện linh lực, cũng không thể kích phát đấu khí, nhưng thật ra là do nàng ấy tinh thần sa sút, còn bây giờ, sẽ không còn nữa.

    Đã từng là Thần cấp cường giả, Tử Khuynh có biện pháp cải thiện thể chất của mình, chỉ cần tìm linh dược thích hợp là được!

    "Ừm, sẽ tốt lên." Lăng Hạo Nhiên nắm chặt bàn tay nhỏ của Tử Khuynh, tay ấm áp, trong lòng cũng ấm theo.

    "Khuynh nhi, ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi chuẩn bị bữa tối cho ngươi." Tử Khuynh thân thể còn suy yếu, cần bổ sung định dưỡng.

    Thật ra hắn định chuẩn bị lên núi thử vận, tìm vài thứ trên núi để làm thức ăn, nhưng Đinh dược sư lại cho hắn một chút ngân lượng, hắn chỉ cần mua một ít thịt là được.

    "Được." Tử Khuynh gật đầu, Lăng Hạo Nhiên lập tức xoay người, đi về hướng tửu lâu, hắn phải đi thật nhanh để nhanh chóng trở về.

    Lăng Hạo Nhiên đi xa rồi, Tử Khuynh mới nhích thân thể ngồi thẳng, khoanh chân lại, bắt đầu hấp thu linh lực.

    Nàng muốn thông qua thay đổi tư thế để hồi phục thể chất, ít nhất sẽ không đi được hai bước đã ngã xuống.

    Lúc Tử Khuynh im lặng hấp thu linh lực, đột nhiên, một ánh sáng màu tím từ ngọc bội nàng đeo bắn ra, đem toàn bộ thân thể Tử Khuynh bao quanh lại.

    Một trận trời đất quay cuồng, Tử Khuynh đột nhiên phát hiện, mình đang đi vào một nơi hoa thơm chim hót, gió thổi nhẹ nhàng, cảm giác như toàn bộ thân thể như sống lại.

    "Không gian, cư nhiên lại là Thần cấp không gian!" Tử Khuynh tu vi đã từng đạt đến Thần cấp, tự nhiên cảnh giới này nàng đã gặp qua, trong nháy mắt, quang cảnh liền biến mất, khiến nàng kinh ngạc.

    Chẳng lẽ là..

    Đột nhiên Tử Khuynh nghĩ đến gì đó, tay sờ về phía ngọc bội đeo trên cổ, trong trí nhớ, khối ngọc bội này từ khi sinh ra đã đeo trên cổ, chưa bao giờ tháo ra, vừa rồi ánh sáng màu tím là từ khối ngọc này phóng ra.

    Chẳng lẽ nói Thần cấp không gian, chính là khối Ngọc này?

    "Chủ nhân." Đột nhiên, một thanh âm nhu nhu bên tai vang lên, từ trong ngọc bội bay ra, xuất hiện một tiểu oa nhi trước mặt Tử Khuynh, nhìn như tiểu đồng trong bức trang tết, đáng yêu đến mức Tửu Khuynh nhịn không được muốn nhéo gương mặt phấn bộn của hắn.

    "Chủ nhân, đó là Tử Lan không gian, còn ta là khí linh không gian, ngài có thể gọi ta là Tử Tịch!" Tử Tịch cười hì hì nhìn Tử Khuynh, sau này người trước mắt chính là chủ nhân của hắn!

    "Tử tịch, ngươi khỏe." Tử Khuynh cũng cười hì hì nhìn Tử Tịch đáng yêu.

    "Chủ nhân, ngài trước ngồi xuống, ta sẽ đem một ít đồ nhập vào đầu ngài." Tử Tịch ý nói Tử Khuynh ngồi xuống.

    Tử Khuynh lần nữa khoanh chân ngồi xuống, Tử Tịch cũng không lãng phí thời gian, liền dùng bàn tay bụ bẫm đặt lên đầu Tử Khuynh, trong nháy mắt, một loạt đồ vật truyền vào trong đầu Tử Khuynh.

    Bất ngờ được một tràn tin tức và đồ vật tràn vào đầu Tử Khuynh, làm đầu nàng đau lên.

    "..."

    Tin tức và đồ vật quá mức khổng lồ, nàng phải cố gắng hấp thu hết.
     
    Táo Ngọt, ILoveUBakaMạnh Thăng thích bài này.
  10. nguyn17

    Bài viết:
    2
    Chương 9: Tẩy gân phạt tủy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe được Tử Khuynh hô đau, Tử Tịch hô một tiếng không tốt, ngón tay nhanh chóng rời khỏi đầu Tử Khuynh.

    Hắn cư nhiên quên mất Tử Khuynh lúc này chỉ là một phàm nhân, hơn nữa không tu luyện được như người khác, tin tức và đồ vật lớn như vậy trực tiếp đi vào đầu, ngay cả tử cấp cường giả còn không chịu nổi, huống chi Tử Khuynh chỉ là người thường.

    Cũng may, Tử Khuynh có ký ức của hai đời, dung lượng của trí nhớ cũng nhiều hơn so với người bình thường, cho nên vừa rồi tin tức và đồ vật đi vào đầu cũng không đến nỗi biến thành ngốc tử. Dưới sự trợ giúp của Tử Tịch, nàng nhanh chóng đem toàn bộ sửa sang lại trong đầu.

    Sau khi xem xong tin tức và đồ vật trong đầu, Tử Khuynh trên mặt tràn đầy ý cười, một gương mặt tuyệt mỹ, lúc này lại rực rỡ lấp lánh, con ngươi màu tím yêu nghiệt, bây giờ lại cười càng khiến gương mặt thêm quyến rũ.

    Sau khi được Tử Tịch truyền tin tức và đồ vật, nàng mới biết Tím Lan không gian lớn như thế nào, lại có bao nhiêu mê người.

    Đừng nói ở Trúc Lâu Trung có mấy vạn đan dược cùng vũ khí, còn có một hồ nước, bên trong là nước bạch cốt sinh cơ, cũng đừng nói, có vô tận đan dược.

    Quan trọng nhất là, mấy vạn đan dược, lại có Tẩy Tủy Đan.

    Tẩy Tủy Đan, tẩy gân phạt tủy!

    Nghĩ đến thân thể của mình, Tử Khuynh lần nữa cười, nhất thiếu khuynh thành, nhị cười khuynh quốc!

    Ý niệm vừa động, một lọ Tẩy Tủy Đan liền xuất hiện ở trên tay nàng.

    Trở thành chủ nhân của Tím Lan không gian, nàng liền trở thành chúa tể không gian, chỉ cần nghĩ tới thứ gì, thứ đó liền xuất hiện.

    Lấy ra một viên trong bình Tẩy Tủy Đan, nhìn viên đan trong suốt, nồng đậm mùi Đan dược Tẩy Tủy Đan, Tử Khuynh trong mắt tràn đầy kích động.

    Rốt cuộc, nàng có thể trở thành lại cường giả rồi!

    Không chút do dự, Tử Khuynh đem Tẩy Tủy Đan để vào trong miệng, Tẩy Tủy Đan, vào miệng là tan, dược liền tràn vào khắp cơ thể.

    Tức khắc cảm giác toàn thân đều trở nên nóng rực, từ trong bụng chậm rãi lan tới cổ họng, toàn bộ thân thể như ở trong nước sôi, nhiệt động thân thể tăng lên, làn da toàn thân như rạn nứt!

    Cắn chặt răng, không cho tinh thần thất thủ, cắn chặt môi, khoé miệng nhè nhẹ chảy ra máu, khuôn mặt tái nhợt, cả người đau đớn, Tử Khuynh rốt cuộc nhịn không được, la lên.

    "A.." La thật to, nếu không phải hiện tại nàng đang ở trong Tím Lan không gian, chỉ sợ tiếng thét chói tai này đã khiến người khác chú ý.

    Đau, thật sự rất là đau, cả người kinh mạch phảng phất như có vô số con kiến gặm cắn da thịt nàng, gân mạch, mạch máu, toàn bộ gân xanh đều nổi lên. Tẩy Tủy Đan chỉ dùng một lần mà đã tinh thông mạch máu, cho nên toàn thân đau đớn vô cùng.

    Rốt cuộc chịu không nổi, "Phanh" một tiếng rồi ngất xỉu, lúc nàng ngã xuống đất, ngọc bội trên cổ Tử Khuynh lần nữa phát ra ánh sáng màu tím, ánh sáng màu tím bao quanh cả người Tử Khuynh lại, dần dần làm dịu gân mạch của nàng, Tẩy Tủy Đan nháy mắt từ hung mãnh cọ rửa thành vô cùng ôn nhu như dòng suối nhỏ, nhẹ nhàng chảy qua những gân mạch bị tắt nghẽn, giống như gió xuân thổi bay cành liễu, đau đớn liền giảm dần.

    Một canh giờ sau, đôi mắt tím dần dần mở ra, nhìn quanh bốn phía, phát hiện chỉ còn lại mình bên trong nội thất không gian, liền thở phào nhẹ nhõm.

    Nàng không nghĩ tới Tẩy Tủy Đan lại hung mãnh như vậy, cũng không nghĩ tới thân thể này quá yếu như vậy, cũng may, nàng đã không sao rồi!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...