Hera chi trầm mặc Tác giả: Ly Sở An Tại Thể loại: Ngôn tình, thần thoại Hy Lạp Edit: Lilila Nguồn convert: Wikidich Tình trạng: Đang trong tình trạng edit Lịch ra chương: Ba ngày một chương ạ. Link thảo luận - góp ý: Góp ý về các tác phẩm edit của Lilila Văn án Hách ngươi mặc tư: "Zeus chạy mau, Hera tới." Zeus nhanh chóng đem thiếu nữ mỹ lệ trong lòng ngực biến thành một đóa hoa, sau đó cười nhìn thê tử xa xa đi tới. Hera nhìn trượng phu của chính mình, nghiêm túc nhìn, tựa như sắp tử biệt. Zeus: "Hera.." "Zeus, ta mệt mỏi." Hera nói.
Chương 1: Zeus- vị thần lãnh khốc Bấm để xem Trên đỉnh Olympus, bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp, thần thánh như cũ trò chuyện vui vẻ, sự tình phát sinh nửa tháng trước hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến không khí tốt đẹp hài hòa trên Thánh sơn. Bọn họ quên mất lúc ấy Zeus tức giận hạ lệnh đã khiến những vị thần run rẩy vì thần uy, đem sự kiện kia xem như đề tài nói chuyện khi uống trà cùng bằng hữu. Dưới một gốc cây lớn, hai tiểu tiên nữ dựa vào cây nói chuyện với nhau. "Hera đáng thương." Một tiên nữ tóc vàng cảm thán nói. Đồng bọn của nàng, là một tiên nữ tên Hi Á lắc đầu thở dài nói: "Zeus thật vô tình." Nàng đã từng được Hera giúp đỡ, lần này Hera bị Zeus trừng phạt, nàng thực lo lắng cho Hera. Hera là một nữ thần kiêu ngạo, nhưng trượng phu của nàng vì giữ gìn một hài tử do nhân loại sinh hạ, thế nhưng đem nàng treo ngược ở trước mặt chúng thần, hoàn toàn không bận tâm đến tôn nghiêm của nàng, lãnh khốc tựa như nữ thần Hera không phải thê tử của hắn, mà là kẻ thù của hắn. "Hiện tại Hera nhất định rất khổ sở." Hi Á nói. Nàng chỉ tiên nữ bình thường, ngay cả tư cách an ủi Hera cũng không có, hơn nữa hiện tại nữ thần Hera có khả năng là không muốn thấy ai. Dù sao nàng là một nữ thần kiêu ngạo như vậy! "Khổ sở là khẳng định. Nhưng Hi Á, Hera rất mạnh mẽ, nàng sẽ khắc phục hết thảy khó khăn." Tiên nữ tóc vàn biết Hi Á đối với Hera thực ngưỡng mộ, liền an ủi nàng, bất quá nàng không giống như Hi Á là một nữ thần tự do, nàng là tiên nữ phụ trách quét dọn cung điện của Apollo, "Hi Á, ta phải trở về, Apollo lập tức sẽ trở lại, ta còn muốn đi xem trong thần điện có nơi nào còn chưa được quét dọn sạch sẽ." Nói xong nàng liền vội vàng rời đi. Sau đó Hi Á liền một mình dựa vào thân cây, an tĩnh nhìn về phía Thần Điện của Hera. Trong thần điện, Hera an tĩnh ngồi ở trên ghế hoàng kim, mặc váy dài màu thạch lựu, tóc dài màu nâu vàng rối tung, đôi mắt màu vàng lướt qua cửa sổ nhìn chăm chú bầu trời xanh thẳm. Mười ngày trước, sau khi nàng bị treo ngược năm ngày năm đêm, Zeus đem nàng thả ra, không có liếc nhìn nàng một cái liền vội vàng rời đi Thần Sơn. Mà nàng an tĩnh trở lại Thần Điện, tắm rửa một cái, thay quần áo sạch sẽ, sau đó liền an tĩnh nằm trên ghế hoàng kim nhìn không trung. Mười ngày, nàng không ăn thứ gì, cũng không mở miệng nói một lời, sắc mặt bình tĩnh, nhìn không ra đang suy nghĩ cái gì. Nàng thứ gì cũng không muốn nghĩ. Ở phía trước là vực sâu, giải thoát chỉ trong nháy mắt, nhưng nàng.. Luyến tiếc.. Hắn trừng phạt nàng, ở trước mặt chúng thần đem nàng treo ngược trên không trung, phẫn nộ chỉ trích nàng độc ác, nói nàng bị ghen ghét che mờ hai mắt, phẫn hận khiến nàng trở nên đáng sợ, còn nói thân phận thần hậu khiến nàng quên mất khiêm tốn cùng lương thiện, mà sự bao dung và nhẫn nại của hắn cũng dừng ở đây. Đối mặt với sự phẫn nộ của Zeus, không có vị thần nào dám vì nàng mà cầu tình, trừ bỏ con trai của nàng Hephaestus Sau đó, hài tử đáng thương kia, bị nàng vứt bỏ, nhưng vẫn như cũ kính yêu nàng, dưới sự phẫn nộ của Zeus mà bị ném xuống đỉnh Olympus. Mười ngày, nên kết thúc sự trốn tránh yếu đuối này. Hera, vị nữ thần khí chất xuất chúng, nàng thu hồi ánh mắt chăm chú nhìn không trung, đứng lên, mang lên vương miện được khảm đá quý, thong dong đi ra khỏi Thần Điện. Ánh sáng rõ ràng đem nàng bao phủ, gió khẽ vuốt ve gương mặt mỹ lệ của nàng, đùa nghịch mái tóc dài của nàng, nàng thoáng như chết đi sống lại. "Hera.." Một cái âm thanh ôn nhu mà nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo nhè nhẹ run rẩy. Thanh xuân nữ thần Hebe đứng ở cách đó không xa, nhìn Hera, muốn nói lại thôi. Hera nhìn nàng một cái, cái gì cũng không nói, tiếp tục đi, sắc mặt bình tĩnh tựa như đối với một người xa lạ. Vành nắt của Hebe đỏ lên, tiện đà lộ ra một nụ cười xán lạn, đi về phía Hera, hỏi: "Ngài muốn đi nơi nào, muốn hay không ta lái xe đưa ngài đi?" Hera dừng lại, cũng không nhìn nàng, nói: "Hebe, ngươi đã trưởng thành, ta quản không được ngươi, cũng không nghĩ quản, từ nay về sau ngươi tự giải quyết cho tốt." "Mẫu thân, đừng làm khó dễ ta, ta yêu hắn, ta cũng yêu ngươi." Hebe kêu nàng, mang theo khóc nức nở. Hera không hề nói gì, trầm mặc. Nàng có bốn hài tử, thương yêu tiểu nữ nhi Hebe nhất, mà Hebe lại thích Hera Klose. "Hercules" ý nghĩa là sự vinh quang của Hera, nhưng sự tồn tại của hắn chính là sự sỉ nhục của Hera! "Mẫu thân, ngươi muốn đi đâu?" Hebe tiếp tục đi theo. Hera nói: "Đi tìm Hephaestus." Đứa bé kia bị Zeus ném xuống Thần Sơn, cũng không biết dừng ở nơi nào, có bị trọng thương không. "Ta đánh xe đưa ngài đi." Hebe nói liền chạy về nơi buộc thiên mã. Nàng biết Hera luôn luôn không có kiên nhẫn, liền lấy tốc độ mau nhất đem xe ngựa của Hera chuẩn bị tốt, mà khi nàng giá xe ngựa trở về, Hera đã đi rồi. Hera tiêu hao thần lực của chính mình bay khỏi Thần Sơn, đứng trên đám mây tuần tra hạ giới, để mấy trăm con chim đỗ quyên giúp nàng tìm kiếm Hephaestus. Một canh giờ sau, nàng tìm được rồi Hephaestus. Trên một hòn đảo, con trai của nàng ngồi ở trên một tảng đá, bị mấy cư dân vây quanh thỉnh giáo một ít vấn đề về phương diện rèn. Nàng từ trước đến nay chưa từng thấy hắn cười nhẹ nhàng vui sướng như vậy. Nàng đứng xa xa nhìn con trai của nàng, cảm xúc áy náy chiếm cứ tâm của nàng. Mà nàng sau khi trở thành thần hậu, nàng bị Zeus lần lượt phản bội kích thích tính tình đại biến, ở dưới tình huống tâm tình không tốt sinh hạ một cái hài tử vô cùng xấu xí là hắn, không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu. Tình thương của mẹ bị phẫn nộ cắn nuốt, nàng tuyệt tình đem hắn vứt bỏ, đem hắn đặt ở trên biển, tự sinh tự diệt. Nàng biết hắn còn sống, còn được nữ hải thần Thetis cùng các nữ thần đại dương Eurynome nhận nuôi, nhưng nàng vẫn luôn không đi xem hắn. Ở dưới sự chiếu cố của hai vị nữ thần, hắn sẽ sống tốt, nàng cần gì phải đi gặp hắn, làm loạn sinh hoạt đơn giản mà vui vẻ của hắn. Sau lại hắn chế tạo một cái hoàng kim ghế dựa tinh xảo, ở ngày sinh nhật của nàg đưa tới, nàng cũng là có điểm cao hứng. Dù sao cũng là hài tử của mình.. Nhưng mà ghế dựa kia giấu giếm huyền cơ, nàng ngồi trên đó liền bị trói buộc. Vì thế Zeus liền phái thần sử đi thỉnh hắn, hắn còn kênh kiệu, nói cái gì đều không tới, sau đó thần rượu Dionysus đem hắn chuốc say mang về. Sau đó hắn yêu cầu Zeus hứa hẹn cho hắn vị trí Chủ Thần, bằng không tuyệt không thu hồi cơ quan trên ghế. Zeus chán ghét bị uy hiếp, nhưng lần đó hắn thỏa hiệp. Đêm đó trở lại phòng ngủ, Zeus trào phúng đối với nàng nói: "Hera, nhìn nhi tử tốt mà ngươi sinh ra đi!" Hera cái gì cũng không nói. Bất quá chỉ là ghế dựa, không có Hephestos nàng cũng có thể mở ra, rốt cuộc nàng chia sẻ quyền lợi cùng Zeus, cũng chia sẻ lực lượng cùng Zeus. Hơn nữa đỉnh Olympus có nhiều thần như vậy, mở ra sự trói buộc của ghế dựa chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng nàng tiếp nhận sự trả thù của hắn, cũng cho phép Hephestos có dã tâm. Bởi vì hắn là hài tử của Hera, hắn tưởng muốn địa vị cùng quyền lực, kia hắn nên được đến địa vị cùng quyền lực. Mặt ngoài nàng cùng Hephaestus giải hòa, nhưng trên thực tế nàng vẫn như cũ không đối đãi ôn hòa với hắn giống như một người mẫu thân, nhưng thật ra sau khi hắn trả thù nàng liền buông khúc mắc, thường chế tạo một chút trang sức tinh xảo đưa tới cho nàng. Chính là hài tử mà nàng không thích này, đối mặt với sự phẫn nộ của Zeus, hắn rõ ràng sợ hãi phát run, lại như cũ vì nàng cầu tình.
Chương 2: Gặp được thần Zeus Bấm để xem Hera lẳng lặng nhìn Hephaestus, không đi đến quấy rầy hắn. Nàng đột nhiên không biết nên đối mặt với hắn như thế nào, sợ bất kể mình làm gì cũng đều không bù đắp được cho hắn. Bộ dạng của hắn đáng sợ, nhưng lại ôn hòa lương thiện, tứ chi thô tráng, nhưng lại có tài năng với rèn, hắn rõ ràng ưu tú như vậy.. Hephestos phát hiện ra nàng, có chút không thể tin được nàng cư nhiên tới tìm hắn. Hắn đứng dậy, nhìn Hera, vui sướng làm hắn có chút luống cuống tay chân. Hera bị phát hiện trong nháy mắt kinh hoảng, nhưng thực mau liền che dấu cảm xúc. "Mẫu thân, ngài đã tới." Dừng một chút, hắn liền vội vàng khập khiễng đi đến Hera. Giờ phút này Hera mới phát hiện đùi phải của hắn bị thương, nàng đi nhanh về phía hắn, bất an hỏi: "Chân của con làm sao vậy?" Đây là lần đầu tiên Hera toát ra sự quan tâm đối với hắn, Hephaestus quả thực thụ sủng nhược kinh, phục hồi tinh thần lại thiếu chút nữa giống một đứa trẻ mà khóc mẫu thân cao quý lạnh nhạt, lần đầu tiên toát ra sự quan tâm đối với. Hắn nghiêm túc nhìn nàng, cảm nhận ánh mắt tràn ngập từ ái cùng ấm áp của nàng, cảm thấy thực hạnh phúc, cảm thấy cho dù giờ phút này hắn có chết thì vẫn vui vẻ trong lòng. "Không có việc gì, mẫu thân, ta thực sự rất tốt!" Hắn thật sự tốt, ở trên đảo này, tuy rằng té bị thương chân không có thể kịp thời trị liệu, về sau chỉ sợ chân vĩnh viễn bị què, nhưng hắn được người dân trên đảo này yêu thích, lần đầu tiên cảm thấy chính mình được coi trọng. Mỗi ngày được bọn họ quan tâm, tôn trọng, hắn ở chỗ này thật sự rất vui vẻ. Càng quan trọng là, mẫu thân vì hắn bị què mà quan tâm tới hắn, đây là một việc rất có lời! "Hephaestus, thực xin lỗi, nếu ta có thể mang con về Thần sơn trị liệu sớm một chút.." Hera nhìn Hephaestus vui vẻ tươi cười, trong lòng càng thêm áy náy. "Ta mang con đi tìm Apollo, xem hắn có cách nào chữa khỏi chân cho con hay không." Nói xong nàng liền kéo hắn, muốn dẫn hắn đi. Hephaestus ngăn cản nàng, cười an ủi nàng, nói: "Mẫu thân, ngài có thể quan tâm con, con thật sự rất vui vẻ. Nhưng con biết tình huống của mình, cho dù là y dược thần Apollo cũng không thể chữa khỏi cho con, bởi vì đây là sự trừng phạt của thần vương Zeus, không có ai có thể hoàn toàn trị liệu tốt cho con. Ngài không cần vì con mà khổ sở, con đã tiếp nhận sự thật rằng quãng đời còn lại sống với cái chân này." Zeus! Không ai có thể so với nàng về sự tuyệt tình càng không thể so với hắn! Chỉ là hài tử đáng thương vô tội này bị chính nàng liên lụy. Trong lòng Hera đối hắn sinh ra vô hạn trìu mến, có chút chần chờ vươn tay, nàng muốn vuốt ve mặt hắn. Hephaestus cao lớn có chút dại ra nhưng sau đó nhanh chóng đem eo hạ xuống, cúi đầu, khiến Hera có thể càng dễ dàng chạm vào mặt hắn. Hera ôn nhu vuốt ve mặt hắn, nhẹ nhàng hỏi: "Hephaestus đáng thương, ta có thể làm gì cho con không?" Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, cứng đờ tựa như tảng đá, sợ giấc mộng đẹp này rất nhanh liền phải tỉnh lain. Nghe thấy lời nói của nàng, hắn chân thành nói: "Mẫu thân, người không cần làm gì cả, ngài vô ưu, con liền yên vui." Thẳng đến giờ phút này, sự ngăn cách giữa mẫu tử bọn họ rốt cuộc hoàn toàn biến mất. Hắn hoàn toàn tha thứ cho Hera lúc trước đã vứt bỏ hắn, Hera cũng buông tha sự lạnh lùng sắt đá của mình, mở lòng ra đón nhận hắn. Hera muốn mang hắn trở về đỉnh Olympus, nhưng hắn luyến tiếc người trên đảo, muốn ở đây thêm một thời gian, muốn dạy cho bọn họ thêm một ít kiến thức về rèn. Hera vốn định dẫn hắn trở về cho Apollo thử chữa cho hắn, tuy rằng hy vọng xa vời, nhưng nàng vẫn muốn thử một lần. Bất quá nếu hắn tạm thời không nghĩ trở về, nàng cũng sẽ không mang hắn đi, hơn nữa quan hệ giữa nàng và Apollo không tốt lắm, nếu muốn hắn tận tâm chữa trị cho Hephaestus nàng phải phí một chút tâm tư mới được, cho nên vẫn là chờ nàng thu phục được Apollo sau đó lại đến tìm hắn, hoặc là trực tiếp khiến Apollo ở lại đây trị liệu cho hắn. Cuối cùng màn đêm buông xuống, Apollo sắp trở về Thần sơn, Hera cùng Hephaestus tạm biệt nhau. Trở lại Thần Sơn, Hera trực tiếp đi đến thần điện của Apollo. Bên ngoài thần điện, Apollo cũng vừa đi đến, đang từ chiến xa thái dương đi xuống, vừa ngẩng đầu liền thấy Hera thần sắc sầu lo đi về phía hắn. "Thì ra là thiên hậu Hera tôn quý." Thần ánh sáng tuấn mỹ tóc vàng lười nhác chào hỏi về phía Hera, trong mắt tràn đầy hài hước, trên mặt là nụ cười đạm mạc xa cách. Hera thật sự chán ghét thái độ có lệ giả dối của hắn, nếu là ngày thường nàng tuyệt đối sẽ xoay người liền! Không, ngày thường nàng căn bản sẽ không chủ động tới gặp hắn! Hera chịu đựng bực bội trong lòng, đối hắn nói: "Apollo, chân của Hephaestus bị thương, ta yêu cầu ngươi trợ giúp." Nghe Hera nói xong, Apollo nháy mắt lấy lại tinh thần, ánh sáng ở quanh thân chiếu rọi, hắn lộ ra nụ cười xán lạn nhưng vẫn không mất đi vẻ chân thành, nói: "Thiên hậu Hera tôn quý, có thể vì người cống hiến sức lực là vinh hạnh của ta. Nhưng ta có một chút nghi hoặc, ngươi không phải luôn không thích Hephaestus sao?" Hera nhíu mày, không muốn nhiều lời. "Nghĩ lại cũng có thể lý giải được, rốt cuộc Hephaestus là người duy nhất cầu tình vì ngươi, ngay cả con gái Hebe mà ngươi yêu thương nhất cũng không dám nói một lời. Đi thôi, Hera, mang ta đi nhìn huynh đệ đáng thướng kia. Hắn bị Zeus ném xuống Thần sơn, cũng không biết thương thế ra sao." Apollo nói, biểu tình biến hóa muôn màu muôn vẻ, mỗi một câu đều như cắm dao vào lòng của Hera. Hera không phẫn nộ như trong tưởng tượng của Apollo, khiến hắn có chút kinh ngạc. Có ai mà không biết Hera tính tình kém, chỉ một chút việc nhỏ cũng đủ để làm nàng nổi trận lôi đình. Hera lạnh lùng nghe hắn nói xong, liền lộ ra một nụ cười lạnh, nói: "Kia đi thôi, mong ngươi có thể toàn tâm chữa trị hắn." Apollo quyết định sẽ nỗ lực một chút, nói: "Điều này không thành vấn đề. Đúng rồi, chúng ta có cần kêu Zeus, rốt cuộc đó cũng là con của hắn. Ta nghĩ Hephaestus nhìn thấy thần vương sẽ thực vui vẻ. Bất quá trong khoảng thời gian này Zeus không có ở Thần Sơn, muốn tìm được hắn thì không dễ dàng. Đương nhiên ngươi yên tâm, hắn khẳng định sẽ không cùng nữ thần khác hoặc tinh linh làm xằng bậy.." "Đủ rồi, Apollo!" Hera đánh gãy lời nói của hắn, mặt vô biểu tình nhìn hắn nói: "Ngươi có thể đưa ra yêu cầu của ngươi, phàm là viẹc ta có thể hoàn thành, ta tuyệt sẽ không có nửa điểm thoái thác." "Ta đối với ngươi không chỗ nào yêu cầu, Hera." Apollo sửng sốt, sau đó quyết đoán mở miệng, một bộ làm ra ta vô dục vô cầu, ai cũng không có cách nào đả động biểu tình. Hera do dự, sau đó mở miệng nói: "Yêu cầu này mẫu thân của ngươi Leto cũng có thể đưa ra." Apollo vừa lòng gật đầu, lộ ra nụ cười ôn nhu vô hại, nói: "Chúng ta đi thôi." Năm đó Hera xác thật đối với Leto có chút tàn nhẫn, Apollo cùng Artemis đều là hài tử hiếu thuận, vì mẫu thân mà ở sau lưng không ngừng cùng Hera đối nghịch, đương nhiên, đương nhiên không làm gì được nàng. Hiện giờ Hera có việc nhờ hắn, hắn tuy rằng không thể trực tiếp cự tuyệt nàng, nhưng dụng tâm hay không cũng chỉ có hắn biết. Trị đến càng nghiêm trọng cũng không phải không thể. Hiện giờ có trao đổi, Apollo vui vẻ, Hera cũng an tâm. Thay một chiếc xe thần không quá bắt mắt, Apollo cùng Hera rời khỏi Thần Sơn. Hắn những lúc nhàn rỗi không có gì làm sẽ suy đoán hắn cùng Hera hòa hảo, hoặc lại nghi ngờ làm Zeus cảm thấy hắn cùng Hera lại có mưu đồ bí mật gì. Ngẫm lại rất nhiều năm trước, Hera hận Zeus phản bội nàng, muốn trừng phạt Zeus, liền lôi kéo hắn cùng Athena, Poseidon cùng một ít thần tạo phản. Nói thật, không có ai có thể đối mặt với quyền lực tối cao mà động tâm! Ngay lúc đó hắn bị quyền lợi mê hoặc tâm trí. Hắn nghĩ sau khi lật đổ Zeus sẽ giải quyết Hera, sau đó dùng mưu kế kiềm chế Athena, chính mình trở thành tân thần vương, ai ngờ đến thời điểm mấu chốt hải nữ thần Thetis lại mang theo người khổng lồ có trăm cánh tay xuất hiện, giải cứu Zeus đang bị Hera tr ói chặt, sau đó cục diện xoay chuyển, Zeus thắng lợi. Xong việc chư thần đều chủ động nhận sai, cũng đem trách nhiệm đẩy về phía Hera. Hera trầm mặc tiếp nhận sự chỉ trích của chư thần, nhận tội, sau đó Zeus đem Hera treo ngược vài ngày, liền buông tha nàng. Hắn cùng Poseidon bị phạt xuống nhân gian xây tường thành, còn lại những vị thần không quá nổi danh phần lớn đều bị Zeus giết, một bộ phận nhỏ còn bị ném vào chỗ sau trong Tartarus, vĩnh viễn không thấy mặt trời. Nhưng kỳ quái chính là Athena chỉ bị thần vương máng một chút, không có chịu hình phạt thật sự gì. Từ đó về sau các vị thần ở dưới sự thống trị của Zeus đều an phận, hắn cũng an phận. Bất quá có đôi khi Apollo sẽ hoài nghi nguyên nhân của lần phản loạn năm đó. Sau đó hắn sẽ bị suy đoán của mình làm cho một thân toàn mồ hôi lạnh. Đúng là tránh thứ gì thì gặp thứ đó, trên đường đi, Apollo và Hera gặp được Zeus. Kỳ thật gặp Zeus cũng không phải chuyện ghê gớm gì, hiện tại hắn không có làm chuyện gì trái lương tâm, hắn chính là đi giúp đỡ Hephaestus, huynh đệ của hắn, đó là làm việc tốt. Bất quá, xấu hổ chính là lúc ấy Zeus đang ở trong đám mây cùng một tinh linh mỹ lệ ở bên nhau.
Chương 3: Hera không nhiều chỉ liếc nhìn hắn một cái Bấm để xem Hera lẳng lặng nhìn Hephestos, không đi đến quấy rầy hắn. Nàng đột nhiên không biết nên đối mặt với hắn như thế nào, sợ bất kể mình làm gì cũng đều không bù đắp được cho hắn. Bộ dạng của hắn đáng sợ, nhưng lại ôn hòa lương thiện, tứ chi thô tráng, nhưng lại có tài năng với rèn, hắn rõ ràng ưu tú như vậy.. Hephestos phát hiện ra nàng, có chút không thể tin được nàng cư nhiên tới tìm hắn. Hắn đứng dậy, nhìn Hera, vui sướng làm hắn có chút luống cuống tay chân. Hera bij phát hiện trong nháy mắt kinh hoảng, nhưng thực mau liền che dấu cảm xúc. "Mẫu thân, ngài đã tới." Dừng một chút, hắn liền vội vàng khập khiễng đi đến Hera. Giờ phút này Hera mới phát hiện đùi phải của hắn bị thương, nàng đi nhanh về phía hắn, bất an hỏi: "Chân của con làm sao vậy?" Đây là lần đầu tiên Hera toát ra sự quan tâm đối với hắn, Hephestos quả thực thụ sủng nhược kinh, phục hồi tinh thần lại thiếu chút nữa giống một đứa trẻ mà khóc mẫu thân cao quý lạnh nhạt, lần đầu tiên toát ra sự quan tâm đối với. Hắn nghiêm túc nhìn nàng, cảm nhận ánh mắt tràn ngập từ ái cùng ấm áp của nàng, cảm thấy thực hạnh phúc, cảm thấy cho dù giờ phút này hắn có chết thì vẫn vui vẻ trong lòng. "Không có việc gì, mẫu thân, ta thực sự rất tốt!" Hắn thật sự tốt, ở trên đảo này, tuy rằng té bị thương chân không có thể kịp thời trị liệu, về sau chỉ sợ chân vĩnh viễn bị què, nhưng hắn được người dân trên đảo này yêu thích, lần đầu tiên cảm thấy chính mình được coi trọng. Mỗi ngày được bọn họ quan tâm, tôn trọng, hắn ở chỗ này thật sự rất vui vẻ. Càng quan trọng là, mẫu thân vì hắn bị què mà quan tâm tới hắn, đây là một việc rất có lời! "Hephestos, thực xin lỗi, nếu ta có thể mang con về Thần sơn trị liệu sớm một chút.." Hera nhìn Hephestos vui vẻ tươi cười, trong lòng càng thêm áy náy. "Ta mang con đi tìm Apollo, xem hắn có cách nào chữa khỏi chân cho con hay không." Nói xong nàng liền kéo hắn, muốn dẫn hắn đi. Hephestos ngăn cản nàng, cười an ủi nàng, nói: "Mẫu thân, ngài có thể quan tâm con, con thật sự rất vui vẻ. Nhưng con biết tình huống của mình, cho dù là y dược thần Apollo cũng không thể chữa khỏi cho con, bởi vì đây là sự trừng phạt của thần vương Zeus, không có ai có thể hoàn toàn trị liệu tốt cho con. Ngài không cần vì con mà khổ sở, con đã tiếp nhận sự thật rằng quãng đời còn lại sống với cái chân này." Zeus! Không ai có thể so với nàng về sự tuyệt tình càng không thể so với hắn! Chỉ là hài tử đáng thương vô tội này bị chính nàng liên lụy. Trong lòng Hera đối hắn sinh ra vô hạn trìu mến, có chút chần chờ vươn tay, nàng muốn vuốt ve mặt hắn. Hephetos cao lớn có chút dại ra nhưng sau đó nhanh chóng đem eo hạ xuống, cúi đầu, khiến Hera có thể càng dễ dàng chạm vào mặt hắn. Hera ôn nhu vuốt ve mặt hắn, nhẹ nhàng hỏi: "Hephestos đáng thương, ta có thể làm gì cho con không?" Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, cứng đờ tựa như tảng đá, sợ giấc mộng đẹp này rất nhanh liền phải tỉnh lain. Nghe thấy lời nói của nàng, hắn chân thành nói: "Mẫu thân, người không cần làm gì cả, ngài vô ưu, con liền yên vui." Thẳng đến giờ phút này, sự ngăn cách giữa mẫu tử bọn họ rốt cuộc hoàn toàn biến mất. Hắn hoàn toàn tha thứ cho Hera lúc trước đã vứt bỏ hắn, Hera cũng buông tha sự lạnh lùng sắt đá của mình, mở lòng ra đón nhận hắn. Hera muốn mang hắn trở về đỉnh Olympus, nhưng hắn luyến tiếc người trên đảo, muốn ở đây thêm một thời gian, muốn dạy cho bọn họ thêm một ít kiến thức về rèn. Hera vốn định dẫn hắn trở về cho Apollo thử chữa cho hắn, tuy rằng hy vọng xa vời, nhưng nàng vẫn muốn thử một lần. Bất quá nếu hắn tạm thời không nghĩ trở về, nàng cũng sẽ không mang hắn đi, hơn nữa quan hệ giữa nàng và Apollo không tốt lắm, nếu muốn hắn tận tâm chữa trị cho Hephestos nàng phải phí một chút tâm tư mới được, cho nên vẫn là chờ nàng thu phục được Apollo sau đó lại đến tìm hắn, hoặc là trực tiếp khiến Apollo ở lại đây trị liệu cho hắn. Cuối cùng màn đêm buông xuống, Apollo sắp trở về Thần sơn, Hera cùng Hephestos tạm biệt nhau. Trở lại Thần Sơn, Hera trực tiếp đi đến thần điện của Apollo. Bên ngoài thần điện, Apollo cũng vừa đi đến, đang từ chiến xa thái dương đi xuống, vừa ngẩng đầu liền thấy Hera thần sắc sầu lo đi về phía hắn. "Thì ra là thiên hậu Hera tôn quý." Thần ánh sáng tuấn mỹ tóc vàng lười nhác chào hỏi về phía Hera, trong mắt tràn đầy hài hước, trên mặt là nụ cười đạm mạc xa cách. Hera thật sự chán ghét thái độ có lệ giả dối của hắn, nếu là ngày thường nàng tuyệt đối sẽ xoay người liền! Không, ngày thường nàng căn bản sẽ không chủ động tới gặp hắn! Hera chịu đựng bực bội trong lòng, đối hắn nói: "Apollo, chân của Hephestos bị thương, ta yêu cầu ngươi trợ giúp." Nghe Hera nói xong, Apollo nháy mắt lấy lại tinh thần, ánh sáng ở quanh thân chiếu rọi, hắn lộ ra nụ cười xán lạn nhưng vẫn không mất đi vẻ chân thành, nói: "Thiên hậu Hera tôn quý, có thể vì người cống hiến sức lực là vinh hạnh của ta. Nhưng ta có một chút nghi hoặc, ngươi không phải luôn không thích Hephestos sao?" Hera nhíu mày, không muốn nhiều lời. "Nghĩ lại cũng có thể lý giải được, rốt cuộc Hephestos là người duy nhất cầu tình vì ngươi, ngay cả con gái Hebe mà ngươi yêu thương nhất cũng không dám nói một lời. Đi thôi, Hera, mang ta đi nhìn huynh đệ đáng thướng kia. Hắn bị Zeus ném xuống Thần sơn, cũng không biết thương thế ra sao." Apollo nói, biểu tình biến hóa muôn màu muôn vẻ, mỗi một câu đều như cắm dao vào lòng của Hera. Hera không phẫn nộ như trong tưởng tượng của Apollo, khiến hắn có chút kinh ngạc. Có ai mà không biết Hera tính tình kém, chỉ một chút việc nhỏ cũng đủ để làm nàng nổi trận lôi đình. Hera lạnh lùng nghe hắn nói xong, liền lộ ra một nụ cười lạnh, nói: "Kia đi thôi, mong ngươi có thể toàn tâm chữa trị hắn." Apollo quyết định sẽ nỗ lực một chút, nói: "Điều này không thành vấn đề. Đúng rồi, chúng ta có cần kêu Zeus, rốt cuộc đó cũng là con của hắn. Ta nghĩ Hephestos mhi thấy thần vương sẽ thực vui vẻ. Bất quá trong khoảng thời gian này Zeus không có ở Thần Sơn, muốn tìm được hắn thì không dễ dàng. Đương nhiên ngươi yên tâm, hắn khẳng định sẽ không cùng nữ thần khác hoặc tinh linh làm xằng bậy.." "Đủ rồi, Apollo!" Hera đánh gãy lời nói của hắn, mặt vô biểu tình nhìn hắn nói: "Ngươi có thể đưa ra yêu cầu của ngươi, phàm là viẹc ta có thể hoàn thành, ta tuyệt sẽ không có nửa điểm thoái thác." "Ta đối với ngươi không chỗ nào yêu cầu, Hera." Apollo sửng sốt, sau đó quyết đoán mở miệng, một bộ làm ra ta vô dục vô cầu, ai cũng không có cách nào đả động biểu tình. Hera do dự, sau đó mở miệng nói: "Yêu cầu này mẫu thân của ngươi Leto cũng có thể đưa ra." Apollo vừa lòng gật đầu, lộ ra nụ cười ôn nhu vô hại, nói: "Chúng ta đi thôi." Năm đó Hera xác thật đối với Leto có chút tàn nhẫn, Apollo cùng Artemis đều là hài tử hiếu thuận, vì mẫu thân mà ở sau lưng không ngừng cùng Hera đối nghịch, đương nhiên, đương nhiên không làm gì được nàng. Hiện giờ Hera có việc nhờ hắn, hắn tuy rằng không thể trực tiếp cự tuyệt nàng, nhưng dụng tâm hay không cũng chỉ có hắn biết. Trị đến càng nghiêm trọng cũng không phải không thể. Hiện giờ có trao đổi, Apollo vui vẻ, Hera cũng an tâm. Thay một chiếc xe thần không quá bắt mắt, Apollo cùng Hera rời khỏi Thần Sơn. Hắn những lúc nhàn rỗi không có gì làm sẽ suy đoán hắn cùng Hera hòa hảo, hoặc lại nghi ngờ làm Zeus cảm thấy hắn cùng Hera lại có mưu đồ bí mật gì. Ngẫm lại rất nhiều năm trước, Hera hận Zeus phản bội nàng, muốn trừng phạt Zeus, liền lôi kéo hắn cùng Athena, Poseidon cùng một ít thần tạo phản. Nói thật, không có ai có thể đối mặt với quyền lực tối cao mà động tâm! Ngay lúc đó hắn bị quyền lợi mê hoặc tâm trí. Hắn nghĩ sau khi lật đổ Zeus sẽ giải quyết Hera, sau đó dùng mưu kế kiềm chế Athena, chính mình trở thành tân thần vương, ai ngờ đến thời điểm mấu chốt hải nữ thần Thetis lại mang theo người khổng lồ có trăm cánh tay xuất hiện, giải cứu Zeus đang bị Hera tr ói chặt, sau đó cục diện xoay chuyển, Zeus thắng lợi. Xong việc chư thần đều chủ động nhận sai, cũng đem trách nhiệm đẩy về phía Hera. Hera trầm mặc tiếp nhận sự chỉ trích của chư thần, nhận tội, sau đó Zeus đem Hera treo ngược vài ngày, liền buông tha nàng. Hắn cùng Poseidon bị phạt xuống nhân gian xây tường thành, còn lại những vị thần không quá nổi danh phần lớn đều bị Zeus giết, một bộ phận nhỏ còn bị ném vào chỗ sau trong Tartarus, vĩnh viễn không thấy mặt trời. Nhưng kỳ quái chính là Athena chỉ bị thần vương máng một chút, không có chịu hình phạt thật sự gì. Từ đó về sau các vị thần ở dưới sự thống trị của Zeus đều an phận, hắn cũng an phận. Bất quá có đôi khi Apollo sẽ hoài nghi nguyên nhân của lần phản loạn năm đó. Sau đó hắn sẽ bị suy đoán của mình làm cho một thân toàn mồ hôi lạnh. Đúng là tránh thứ gì thì gặp thứ đó, trên đường đi, Apollo và Hera gặp được Zeus. Kỳ thật gặp Zeus cũng không phải chuyện ghê gớm gì, hiện tại hắn không có làm chuyện gì trái lương tâm, hắn chính là đi giúp đỡ Hephestos, huynh đệ của hắn, đó là làm việc tốt. Bất quá, xấu hổ chính là lúc ấy Zeus đang ở trong đám mây cùng một tinh linh mỹ lệ ở bên nhau.
Chương 4: Hera không nhiều chỉ liếc mắt một cái nhìn hắn. Bấm để xem Ám dạ nữ thần Leto là một nữ thần ôn nhu, cả đời kiên cường không quá một lần, đó chính là lúc đối mặt với việc bị thần Zeus bỏ rơi và sự phẫn nộ của nữ thần Hera, ở trên mặt đất khắp nơi tránh né sinh hạ Artemis cùng Apollo- một đôi tỷ đệ song sinh ưu tú. Sau đó, hai hài tử được Zeus tiếp nhận, nàng cũng một lần nữa được trở về đỉnh Olympus, bất quá nàng ở đó không tranh không giành, an phận sinh sống. Mà Hera cũng vừa lòng nàng không tranh, thuận theo Zeus không làm khó nàng. "Thân ái mẫu thân, hài tử tri kỷ của người tới thăm người đây." Apollo vào bên trong Thần Điện, tìm được Leto đang ngồi bên ao súng ngắm cảnh, hai tay ôm lấy nàng. Leto thấy hắn cũng rất vui vẻ, dùng ánh mắt tràn đầy sủng ái nhìn hắn, sau đó đánh giá hắn, muốn nhìn ra hắn dạo gần đây có vui hay không. Leto kéo hắn ngồi xuống chiếc ghế đá cạnh ao súng nhỏ, mỉm cười hỏi: "Hài tử thân ái của ta, con hôm nay nhìn thật vui vẻ, là có chuyện gì tốt sao?" "Đúng vậy, mẫu thân." Apollo nói. "Hephaestus bị Phụ Vương từ Thần Sơn ném xuống đến nỗi bị trọng thương, nữ thần Hera tìm được hắn rồi yêu cầu con đến chữa trị cho hắn. Thiên Hậu sợ con không tận tâm trị liệu cho hắn, liền hứa hẹn con một yêu cầu, hơn nữa yêu cầu này cũng có thể do mẫu thân đưa ra." "Vậy con đã chữa khỏi cho Hephaestus sao?" Leto hỏi. Apollo trả lời nàng: "Không có, mẫu thân. Nhưng người yên tâm, không phải do con không tận tâm trị liệu, mà là hắn bị thương quá nghiêm trọng, lại bỏ lỡ thời điểm chữa trị tốt nhất, nên con bất lực." Leto gật gật đầu, nhẹ nhàng thở phào, nói: "Ta biết con là thần Quang Minh, sẽ không vì trả thù Thiên Hậu mà khiến Hephaestus cả đời tàn tật, khiến hắn đã khổ lại càng thêm khổ, nhưng ta vẫn lo lắng con trị liệu không tận tâm, sợ Thiên Hậu oán hận con, trả thù con." "Mẫu thân của con quả nhiên là người có tấm lòng lương thiện." Apollo cảm thán nói tiếp: "Lúc trước Hera ép người đến đường cùng, nhưng người lại chưa từng nghĩ đến chuyện trả thù nàng ta. Nói con nghe, có phải người sợ quyền thế của nàng ta hay không?" Leto lắc đầu, nhìn hài tử yêu quý của nàng, trong lòng chua xót khôn kể. Tại sao nàng phải trả thù Hera? Nàng cũng không oán hận Hera, nàng biết rất rõ người khiến mình cực khổ là vị thần vương cao cao tại thượng Zeus kia, nhưng nàng có khả năng trả thù Zeus sao? "Phoebus, con là hài tử mà ta tự hào, về sau đừng đối nghịch với Thiên Hậu. Con và Artemis chính là tất cả của ta, ta không muốn thấy các con phải chịu bất kì thương tổn nào." Leto lo lắng dặn dò hắn. Apollo cười lảng sang chuyện khác. Hắn không làm được chuyện không cùng Hera đối nghịch. Thấy Leto không hề chú ý đến việc Hera cho phép hắn đưa ra một yêu cầu, cũng không hề đưa ra yêu cầu, trong lòng quyết định yêu cầu kia vẫn nên từ chính mình đưa ra. Zeus ở trong Chủ Thần Điện đợi đến nửa đêm, muốn cùng Hera nói chuyện lại không chờ được nàng. "Đêm rồi còn không về ngủ?" Zeus cười lạnh, ngay sau gọi "Iris!". Một đạo cầu vồng xuất hiện ở trong Thần Điện, Nữ Thần Cầu vồng xuất hiện ở trước mặt Zeus. Iris quỳ một gối trước mặt Thần Vương, nàng khiêm tốn cúi đầu, hỏi: "Thần vương Zeu vỹ đạis, ngài gọi ta đến là có gì muốn phân phó?" "Đi tìm Hera, khiến nàng trước hừng đông phải có mặt ở đỉnh Olympus." Zeus kiềm chế lửa giận, nói. Vừa dứt lời, một đạo cầu vồng nhanh chóng bay khỏi đỉnh Olympus. Hera ngủ không được, nàng cư nhiên đã rất nhiều đêm chưa từng đi vào giấc ngủ. Nàng sợ hãi đi vào giấc ngủ, sợ lâm vào cảnh trong mơ, sợ bị nhốt trong hư ảo mà không thể thoát thân. Nàng lang thang vô định trên đảo, ngắm nhìn ánh trăng, mái tóc nâu dài bị vương miện thiên hậu đè nặng, ngoan ngoãn nằm ở sau người, nhẹ nhàng đung đưa theo từng nhịp bước của nàng. Iris tới, quỳ gối hành lễ trước mặt nàng, khiến nàng từ trong thế giới của chính mình thanh tỉnh trở về với thực tại. "Iris, chuyện gì khiến ngươi nửa đêm lại tới đây?" Hera tư thái đoan chính, hỏi nàng- người hầu trung thành của Hera. "Thiên hậu tôn quý, thần vương Zeus vỹ đại lệnh cho ngài trước hừng đông phải trở về đỉnh Olympus." Iris cung kính trả lời nàng. Hera trầm mặc hơn nửa ngày, làm cho Iris quỳ gối đến nỗi hai chân cứng đờ, mãi sau đó nàng mới khẽ thở dài một hơi, thanh âm mang theo vài phần hư vô mờ mịt, nàng nói: "Đi thôi, Iris." Iris nhẹ nhàng thở ra, hóa thành cầu vồng đem Hera trở về. Trong Điện Chủ Thần vốn là chỗ chư thần hội nghị, Zeus ngồi trên vương tọa của hắn, uy nghiêm không thể mạo phạm. Đôi mắt xanh thẳm gắt gao nhìn Hera chậm rãi đi vào trong Thần Điện, trong lòng phỏng đoán sự bình tĩnh bề ngoài của nàng là chân thật. Hera đoan trang mà ưu nhã đi đến dừng lại trước mặt hắn, sau đó hỏi: "Zeus, ngươi tìm ta có việc?" "Không có việc gì." Zeus không nhìn nàng, dựa lưng vào chỗ tựa của vương tọa, tay phải nhẹ vịn vào tay của vương tọa, nói: "Hera, chỉ là ta muốn gặp nàng." Hera không nói gì nữa, lẳng lặng đứng tại đó, rũ mắt nhìn xuống mặt sàn được xây từ đá cẩm thạch. Nàng cùng hắn đều im lặng không nói, thời gian cũng vì vậy mà phảng phất như đứng im. Ánh trăng sáng rọi vòng qua cột đá lớn chiếu xuống mặt sàn, phảng phất như là sương ảnh. "Hera.." Zeus nhẹ giọng gọi nàng, lại không dám nhìn thân ảnh cô độc của nàng, hắn nhìn ánh trăng trên mặt sàn, nói: "Ta biết nàng thực tức giận, ta cũng biết bản thân trừng phạt nàng có hơi nghiêm trọng quá.." "Nàng luôn cùng ta đối nghịch, cũng là ta làm sai. Ta đã nói cho nàng biết nguyên nhân mà Hercules không thể chết được, nàng cũng đâu phải không hiểu? Ta ngày đó quá tức giận.." Zeus nói, cuối cùng lại như đang lầm bầm lầu bầu. "Ta biết." Hera gật đầu, sau đó nói với hắn: "Zeus, Hephaestus trọng thương đến nỗi bị tật, vĩnh viễn trị không khỏi." Zeus có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng, liếc mắt một cái. Hắn trong trạng thái cực độ phẫn nộ đem Hephaestus từ Thần Sơn ném xuống, căn bản không suy xét đến hậu quả. Sau khi bình tĩnh lại một chút, lại nghĩ hắn dù sao cũng là thần, cũng sẽ không bị ngã chết, liền không quan tâm. Hera không thèm để ý phản ứng của hắn, tiếp tục nói: "Ta muốn ở lại đảo chăm sóc cho Hephaestus thêm một thời gian." Nàng nói xong liền xoay người muốn rời đi, Zeus gọi nàng. "Không được, Hera, nàng có thể đem Hephaestus trở về đây, ta sẽ cùng Apollo chữa trị cho Hephaestus, nhưng ta không cho phép nàng rời khỏi đỉnh Olympus." Zeus kiên quyết nói. Hắn cảm thấy Hera rời khỏi Thần Sơn đi chăm sóc Hephaestus chỉ là viện cớ, nàng chỉ là không muốn nhìn thấy hắn. "Nếu ta kiên quyết muốn rời đi thì sao, Zeus." Hera nhàn nhạt mở miệng. Zeus bực bội từ vương tọa đứng lên, đi về phía nàng, hỏi: "Đỉnh Olympus có gì không tốt? Đừng làm loạn, Hera, nàng mệt sao? Chúng ta đi nghỉ ngơi." Nói rồi, hắn cầm tay nàng kéo về phía nơi họ nghỉ ngơi. Hera vốn bất động, lại bị hắn cậy mạnh kéo cho lảo đảo. "Đủ rồi, Zeus!" Hera rống giận thành tiếng. Mà Zeus thấy nàng giận lại cảm thấy một tia an tâm, còn tốt, còn biết sinh khí. "Cho chúng ta giữ lại một chút tôn nghiêm của nhau đi" Hera hất tay hắn ra. Zeus cởi bỏ hình tượng thành thục ổn trọng, trên môi nở một nụ cười sáng lạn, sống chết không biết xấu hổ kêu tên nàng: "Hera.."
Chương 5: Nữ thần trí tuệ Bấm để xem Rất nhiều năm về trước, Zeus dưới sự trợ giúp của Nữ thần trí tuệ Metis, làm ra được một thứ thuốc, Thần vương thế hệ trước Cronus ăn vào liền nôn ra tất cả hài tử hắn từng nuốt vào: Hestia (đại tỷ), Demeter (nhị tỷ), Hera (tam tỷ), Hades (đại ca), Poseidon (nhị ca). Năm hài tử rơi xuống đất liền lớn lên, chỉ trừ Hera, còn lại đều nháy mắt trưởng thành, bề ngoài ưu tú, có được thể phách thành thục. Không biết vì nguyên nhân nào, Hera trưởng thành lại là một tiểu nữ hài mười tuổi gầy yếuthấp bé. Lúc ấy tình huống nguy cấp, Zeus đối với huynh đệ tỷ muội hô một tiếng "chạy", liền một phen bế Hera không kịp phản ứng lên rồi xoay người bỏ chạy. Sau đó dưới sự yểm trợ của nữ thần thời gian Rhea, bọn họ chạy trốn tới nơi an toàn, Zeus mới thả nàng xuống, cùng huynh đệ tỷ muội của mình giới thiệu. "Ta là Zeus, là ca ca của các người." Hắn cười tủm tỉm nói với bọn họ. Tuy rằng hắn sinh ra sau cùng, nhưng hắn lớn lên trước bọn họ, sức mạnh cũng là mạnh nhất, tuyệt đối không thể trở thành đệ đệ nhỏ nhất. "Sai, ngươi rõ ràng là nhỏ nhất." Tính tình không tốt Poseidon thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Thời khắc bị nhốt ở trong bụng, ở nơi bóng tối vĩnh viễn kia, chỉ có Poseidon năng động nhất, rất ít khu an tĩnh. Nhưng Hera cảm tạ sự năng động của hắn, làm cho sinh hoạt hằng ngày trong sự vô vọng kia có chút gợn sóng. Poseidon nói: "Đừng cho là chúng ta ở trong bụng hắn liền không biết gì đối với bên ngoài, chúng ta có thể nghe thấy chút âm thanh từ bên ngoài, biết ngươi là đệ đệ của chúng ta." "Được rồi, Zeus, ta là Hades, đại ca của đệ." Lúc này Hades mặt vô biểu tình nói với Zeus. "Đại tỷ của đệ, Hestia." Hestia ôn nhu nói. "Demeter, nhị tỷ của đệ." Demeter lộ ra nụ cười hiền hậu. Lúc ấy, tâm tính Zeus vẫn còn thiếu niên, vấn đề nhỏ này cũng khiến hắn trừng lớn đôi mắt. Đột nhiên hắn nhớ tới Hera vẫn luôn an tĩnh ngốc nghếch bên cạnh hắn, quay đầu sáng lạn cười với Hera, nói: "Muội muội, ta là ca ca của muội.." "Nàng là tam tỷ của đệ, Hera." Hades lạnh lùng cắt ngang lời hắn. Lúc ấy bọn họ đối với Zeus đều có một chút ghen ghét. Trong khi bọn họ phải ở nơi bóng tối kia, tồn tại trong sự tuyệt vọng bà cô độc, thì chỉ có hắn được rời xa bóng tối, tồn tại dưới ánh mặt trời, sau đó lớn lên dưới sự yêu quý của các vị thần. Một thời gian sau khi cứu được các con, nữ thần Rhea không còn cố kỵ chính thức cùng Cronus quyết liệt, tuyên chiến với hắn. Sau đó, Rhea lo lắng nữ nhi thoạt nhìn phá lệ nhỏ yếu gặp bất trắc liền đem nàng gửi cho nữ thần Hải Dương Tethys cùng thân Đại dương Oceanos nuôi dưỡng. Ở nơi đó, Hera rời xa chiến trường, được chăm sóc thực tốt, trải qua những năm tháng vô ưu nhất đời. Khi đó, Zeus cùng nữ nhi của Tethys và Oceanos- nữ thần Trí tuệ Metis rất thân với nhau, hắn thường xuyên tới tìm nàng thương lượng đại sự. Có khi gặp Hera, hắn liền vui vẻ tiến lên ôm nàng một cái, tươi cười sáng lạn, thân thiết kêu tên nàng. Hera không thích thân mật cùng hắn, mỗi lần bị hắn ôm liền sẽ tức giận đến trừng lớn đôi mắt, không thốt nên lời. Mà Metis liền sẽ ở bên cạnh nhìn bọn họ cười không ngừng, sau đó đem Hera từ trong lòng ngực cuat Zeus giải cứu ra ngoài. Metis đối với Hera thực tốt, rảnh rỗi liền đưa nàng đi khắp nơi trong biển chơi đùa, cùng nàng trò chuyện, nói những chuyện rất thú vị, cho nên Hera cùng nàng rất thân mật. Hera tuy rằng chỉ có thân thể của một tiểu nữ tử mười tuổi, nhưng nàng đã sống thật lâu, biết được Metis thích Zeus, bởi có liên quan nên cũng đối tốt với nàng. Chính là như thế nào Metis cũng xác thực đã giúp nàng rất nhiều, chiếu cố nàng rất tốt. Cho nên nàng cảm kích Metis, hy vọng Zeus có thể đối tốt với nàng. Đôi mắt sáng của Nữ thần trí tuệ Metis sao lại không nhận ra trong mắt Zeus chỉ có dã tâm, không có tình cảm được chứ? Cho nên nàng chỉ có thể vì tình yêu trong lòng mà lần lượt trợ giúp hắn thành công, nhưng sẽ không tiếp nhận lời cầu hôn của hắn. Một ngày kia, Zeus cùng các huynh đệ của hắn rốt cuộc cũng đánh bại Cronus, phá hủy đi thần cách của hắn, khiến hắn mất đi ý thức, cùng thiên địa dung hòa làm một. Metis không tham gia tiệc chúc mừng của bọn họ, mà mang theo người cũng không muốn ở trong yến hội nhiều- Hera đi deén một khối đá ngầm ở trên biển, hóng gió biển, ngắm ánh trăng, tận hưởng khoảnh khắc yên lặng hiếm có. "Hiện tại đại cục đã định, ta đã không còn chuyện gì nữa." Mặc y phục màu u lam, Metis nhìn xuống mặt biển vô tận, nói ra lời nói cô độc và cô đơn. "Là lo lắng về sau không có cách nhìn thấy Zeus sao?" Hera mỉm cười hỏi nàng. Metis cười nhẹ, bất đắc dĩ nói: "Ta là nữ thần trí tuệ, bản thân hiểu rõ tâm ý của mình, chính ta hiểu rõ. Hera, lý trí nói với ta, ta không nên dây dưa với vị thần không yêu ta, cho nên ta cự tuyệt lời cầu hôn của hắn, nhưng chính là trong chốc lát không thấy được hắn ta liền sẽ nhớ đến, giống như hiện tại. Hera, ta hiện tại thật muốn thấy hắn, muốn được đôi mắt xanh thẳm của hắn chăm chú nhìn vào." "Vậy đi gặp." Hera nói, động viên Metis vốn tâm đã dao động, "Ngươi là nữ thần trí tuệ, luận mưu lược ai cũng đều không thể so sánh được với ngươi, ngươi lại đoan trang, ưu nhã, mỹ lệ như vậy, có ai lại không yêu thích ngươi. Zeus nói yêu ngươi, ngươi tại sao lại không tin?" "Hắn thật sự yêu ta sao?" Metis nhìn nàng, do dự hỏi. Metis yêu cầu một đáp án chắc chắn, vì thế Hera gật đầu như nàng mong muốn, chân thành tha thiết nói: "Đúng vậy, hắn yêu ngươi." Metis hài lòng cười, đôi mắt màu xanh xám sáng tựa như sao trời, tỏa ra ánh sáng nhỏ vụn. Nàng ôm lấy Hera, sung sướng khoái ý cười: "Hera thân ái, bằng hữu của ta, là ngươi đẩy ta một phen." Thời gian qua đi, có rất nhiều chân tướng đã bị thần cố ý hoặc vô tình quên đi. Phong Thần đem những sự tình có liên quan đến quan hệ của các vị thần truyền tới nhân gian, trong quá trình truyền bá lại bị con người mấy phen viết lại, rốt cuộc đến nỗi nhìn không ra bộ dáng ban đầu. Càng xấu xí, càng tốt đẹp, được ca tụng, bị bôi nhọ, giải trí ai. Zeus tươi cười sáng lạn ở trước mắt, khiến đôi mắt nàng như bị kim đâm, tâm cũng đau. "Hera, nàng chẳng lẽ muốn ta xin lỗi sao?" Zeus dùng một loại ngữ khí đùa giỡn hỏi nàng. Tới nông nỗi này, hắn vì cái gì vẫn cho rằng đây chỉ là chuyện nhỏ? Hắn khiến nàng trầm trọng đau đớn, làm sao vẫn có thể coi như không có chuyện gì tươi cười nói chuyện với nàng? Zeus thấy Hera như cũ phẫn nộ nhìn hắn, liền tiến lên ôm nàng, nói: "Được rồi, Hera, thực xin lỗi." Dù sao hôm nay hắn là quyết tâm muốn cùng nàng hòa hảo, xin lỗi liền phải nói, mất mặt thì mất mặt vậy. "Thần vương Zeus tôn quý, con trai của Cronus, chừng nào chúng ta mới ngừng tra tắn lẫn nhau?" Hera không đẩy hắn ra, cứng đờ mặc hắn ôm, thong thả mà kiên định nói: "Cả hai chúng ta đã chán ghét lẫn nhau, quan hệ hôn nhân vĩnh cửu của chúng ta lại không có nửa điểm ôn nhu, chỉ cí cừu hận. Sinh mệnh ngắn ngủi của con người có lẽ còn có thể nói địa cửu thiên trường, nhưng đối với sinh mệnh vĩnh thần của thần linh mà nói, đó là một lời nói dối thực buồn cười, là nguyền rủa.. Nụ cười trên mặt Zeus biến mất, đôi mắt sắc xanh thẳm ánh lên một tia lạnh lẽo, hai tay ôm nàng hơi siết chặt một chút, ở bên tai nàng, hắn nói:" Ta đã xin lỗi rồi không phải sao? Hera, nàng nên giữ đúng mực. " Hera chua xót cười, nói: " Ngươi treo ngược ta năm ngày, ngày đầu tiên ta phẫn nộ. Ngày hôm sau, ta sợ hãi. Ngày thứ ba, ta mê man. Ngày thứ tư, ta cân nhắc sẽ bỏ qua. Ngày thứ năm, Zeus, ta rốt cục cũng buông xuống. Ngươi cho ta sự vinh quang, cũng cho ta sỉ nhục, ta bởi vì gả cho ngươi mới trở thành nữ thần hôn nhân, nhưng ngươi lại cho ta một cuộc hôn nhân tan vỡ. " " Hera, nàng hiện tại còn thanh tỉnh sao? "Zeus buông nàng ra, nhìn nàng tựa như đang nhìn một kẻ điên. " Ta biết ta đang nói cái gì, ta thực thanh tỉnh. "Hera cư nhiên cười lạnh đối với hắn. " Ta thấy nàng không thanh tỉnh."Zeus bị nàng cười khiêu khích, mà thiếu chút nữa mất bình tĩnh giáng một tia chớp lên người nàng.
Chương 6. Minh Nhãn Nữ thần Bấm để xem Hera vẫn không thể rời khỏi đỉnh Olympus, Zeus dùng lôi điện đem nàng vây ở trong điện Chủ Thần. Sau khi Zeus bày ra lôi điện liền phẫn nộ rời đi, Hera nhìn theo bóng dáng hắn, cũng không giữ hắn lại, tia chớp trắng bạc dừng lại trước đôi mắt vàng của nàng, khiến nàng lạnh thấu tâm can. "Hỷ nộ thất thường Thần vương Zeus, sức mạnh của ngươi có thể chinh phục bầu trời và mặt đất, thống trị chư thần, nhưng hôm nay, ngươi ngăn cản không được tâm đã muốn rời đi của ta." Nói xong, Thần hậu Hera cao ngạo và quật cường, nàng liền bay về phía giữa không trung, đụng phải tia chớp của Zeus, tựa như dũng sĩ xung phong tiến về phía trước, quyết tuyệt không hề sợ hãi. Trong nháy mắt, tiếng sấm vang vọng khắp đỉnh Olympus, tia chớp khiến nơi đây sáng rực như ban ngày, mây đen quay cuồng không thôi, đó là sự phẫn nộ của thần Zeus. Nàng bị đánh rơi trên mặt đất, làn da trắng nõn bị bỏng nặng, gãy vài cái xương, đau đớn khiến trán nàng ứa ra mồ hôi lạnh, nhưng nàng vẫn đem máu ở yết hầu của mình nuốt xuống, cắn chặt răng đứng lên. Thân hình nàng lay động, lại lần nữa đối đầu với tia chớp. Nhưng tia chớp hạ xuống, đem nàng một lần nữa đánh ngã trên mặt đất. Đau đớn khiến nàng gập người lại, nhưng lòng tự trọng khiến nàng lựa chọn đứng dậy. Một lần, hai lần, ba lần.. Nàng thậm chí đều không dùng thần lực ngăn cản tia chớp của Zeus công kích, gần như là tự ngược chỉ dùng thần cách để đối kháng với tia chớp kia. Hãy giết chết nàng, vào giờ phút này hãy để nàng được giải thoát, khiến nàng buông xuống tất cả. Chúng thần trên đỉnh Olympus đều đứng xa xa nhìn Chủ Thần điện bên kia lần lượt rơi xuống vô số tia chớp, không dám tới gần. "Phụ Vương như thế nào lại cùng Thần Hậu cãi nhau!" Từ trong lúc ngủ mơ vừa mới bị bừng tỉnh, Apollo thấy tình cảnh bên phía Chủ Thần Điện, liền bực bội xoa nhẹ bộ tóc vàng óng của mình, sau đó quyết định tiếp tục ngủ. Hắn vừa mới mơ thấy nàng Daphne, hắn còn muốn tiếp tục giấc mộng đẹp ban nãy mà. Nghe được động tĩnh bên Chủ Thần điện, Chiến thần Ares vội vàng cùng Nữ thần sắc đẹp Aphrodite từ trên giường đứng dậy, chạy khỏi Thần Điện, muốn nhìn một chút tình huống cụ thể. Đang xem đến Chủ Thần điện bên kia thanh thế to lớn lôi điện, trong lòng cả kinh, ngay sau đó hắn buồn rầu gãi gãi mái tóc màu đỏ rối của mình, nhíu mày, nói: "Lúc này mới qua ít ngày, như thế nào đã động thượng thủ? Mẫu thân đáng thương của ta, làm sao có thể dưới cơn thịnh nộ của Phụ Vương mà bảo toàn bản thưa?" Nữ thần sắc đẹp tóc vàng óng khoác trên chiếc váy trắng đơn giản, tinh tế ôm chặt eo nhỏ, đi đến bên người Chiến thần, từ phía sau ôm eo hắn, thần sắc lười biếng nhìn Thần Điện bên kia liếc mắt một cái, thiếu hứng thú nói: "Thiên Hậu đại khái lại làm chuyện gì chọc giận Thần Vương đi. Đừng lo lắng, sẽ không có việc gì." "Chính là, tình huống lần này nhìn thực quá nghiêm trọng." Được Aphrodite ôm, bực bội trong lòng Chiến thần Ares đã biến mất hơn phân nửa. Aphrodite cười một cái, nói: "Ares thân ái của ta, chuyện này có thể nghiêm trọng hơn lần trước hay sao?" "Lần trước Phụ Vương đối với mẫu thân trừng phạt thực sự là có chút quá mức, kẻ hèn mọn bán thần kia có chỗ nào đáng để Người trừng phạt mẫu thân như vậy? Mà lúc này mới qua mấy ngày, Phụ Vương lại cư nhiên đối đãi với mẫu thân nghiêm khắc như vậy, nàng hiểu nỗi sầu lo trong lòng ta sao?" Ares lâm vào cảm xúc bất an, hắn đang lo lắng cho mẫu thân Hera của hắn. Lúc này, một đạo ánh sáng xanh xông thẳng Chủ Thần điện. Thấy đạo than kia, Ares hai mắt sáng rực, thở phào nhẹ nhõm, nói: "Là Athena! Nàng là nữ nhi Phụ Vương yêu thương nhất, nhất định có biện pháp hạ lửa giận của Người, giải cứu mẫu thân đáng thương của ta." Hera ngã trên mặt đất, vương miện rơi ở cách đó không xa, đá quý được khảm ở mặt trên cũng rơi đầy trênđất. Mái tóc dài màu nâu của nàng bị cháy khét, khô vàng thắt lại, vẻ mỹ lệ đã không còn, váy áo thạch lựu hồng cũng đã rách nát, lộ ra làn da trên toàn là vết thương cháy đen, trong cơ thể cũng đã gẫy vài cái xương sườn, nội tạng đều bị thương, máu chảy tới yết hầu, quay đầu đi, liền từ trong miệng chảy ra. Thời điểm nhẹ nhàng hô hấp lại bị máu trong miệng làm sặc, thiên hậu ở một bên ho vài cái, lại hộc ra càng nhiều máu, đau đến mức nàng nhíu mày, mặt cắt không còn một chút máu. Nàng ý thức mơ hồ, tầm mắt cũng mơ hồ, sắp lâm vào hôn mê. Tiếng sấm như cũ trên đỉnh đầu vang lên không ngừng, lại không có tia chớp nào rơi xuống. "Hera!" Một khắc trước khi hôn mê, nàng nghe thấy một tiếng gọi vội vàng, khóe miệng nàng khẽ nhúc nhích, ngay sau đó nàng liền rơi vào bóng tối, mất đi ý thức. Ánh sáng xanh dừng ở trên không trung của Chủ Thần điện, hóa thành một nữ thần thân khoác chiến y, thân hình cao gầy kiện mỹ. Nàng mặc cho mái tóc dài màu lam bị gió thổi có chút hỗn độn, đôi mắt màu xanh xám nhìn chăm chú vào vị nữ thần đang nằm trên mặt đất đã lâm vào hôn mê, Hera, thần sắc nôn nóng. Lúc này Zeus đã thu hồi lôi điện, ở trước mặt nữ nhi hắn yêu thương nhất hiển lộ thân hình, hắn uy nghiêm nói: "Con vì sao lại tới đây? Ái nữ của ta, Athena, nếu con tới là vì Hera cầu tình, vậy con có thể trở về, ta sẽ không trừng phạt nàng." Athena đau đớn kịch liệt hỏi hắn: "Phụ Vương kính yêu, nhân gian ai cũng tán dương ngài công chính, nhưng ngài vì sao đối với Hera luôn bất công như thế? Người rốt cuộc đã phạm phải tội gì khiến cho ngài tức giận đến vậy?" "Ta đã ra lệnh nàng không được rời khỏi đỉnh Olympus, nàng lại làm lơ mệnh lệnh của ta, ta phạt nàng thì có gì không đúng?" Thanh âm Zeus như sấm gầm, biểu hiện vương uy. "Nhưng Hera là thê tử của ngài." Athena hai tay siết chặt lại, ánh mắt kiên định, không chút nào sợ hãi nhìn thẳng về phía Zeus. "Con từ trong đầu ta sinh ra đời, ta cho con sinh mệnh, cho con vinh quang, tại sao con lại luôn bất bình thay cho Hera? Ái nữ của ta, ta không muốn giận chó đánh mèo lên con, mau rời khỏi đây." Zeus gầm lên với nàng. Athena quay đầu, nhắm mắt lại, hít sâu, áp xuống phẫn nộ trong lòng mình. Lúc sau khi khống chế được chút cảm xúc của chính mình rồi, nàng lại lần nữa nhìn về phía Zeus, đôi mắt màu xanh xám sáng ngời hồn nhiên, trong giọng nói nàng mang theo khẩn cầu, nàng cung kính nói: "Phụ Vương vĩ đại, quả thật là ngài ban cho con hết thảy, sao con dám chọc giận ngài. Con chỉ xin ngài bình tĩnh, bỏ qua cho Hera, phái Apollo hoặc vị thần nào đó đến trị liệu cho Người, để càng lâu Người sẽ càng thêm đau khổ." Hắn chung quy vẫn yêu thương nữ nhi này, thấy nàng chịu thua liền thu hồi chút uy thế, thanh âm hòa hoãn, nói: "Athena, nữ nhi của ta, hãy yên tâm rời đi, ta đối với nàng vẫn luôn có chừng mực." Zeus nói xong liền dừng lại ở bên người Hera, nhẹ nhàng ôm lấy nàng. Lúc tay hắn chạm vào nàng, mái tóc dài màu nâu của nàng liền lại lần nữa phát sáng, thân thể bị thương cũng trong nháy mắt được hồi phục, nhìn không ra dấu vết bị thương nữa. Hắn làm nàng bị thương, cũng chữa trị cho nàng, rời khỏi nàng cũng lại ôm lấy nàng. Hắn bế nàng lên, chậm rãi đi về phía tẩm cung, mái tóc của nàng rơi xuống khuỷu tay hắn, nhẹ nhàng đung đưa theo bước chân của hắn. Sau khi Zeus ôm Hera rời đi, Athena dừng lại, ở trên mặt đất, nàng nhặt lên vương miện vừa rơi xuống của Hera, cẩn thận thu lượm những viên đá quý rơi rụng đầy trên mặt đất, sau đó thở dài rời khỏi Chủ Thần điện. Hắn thật cẩn thận đem nàng đặt trên chiếc giường to mềm mại, sau đó liền ngồi ở mép giường nghiêm túc nhìn khuôn mặt say ngủ của nàng, ở trong lòng vẽ lại ngũ quan của nàng. Mi của nàng, mắt nàng, mũi của nàng, miệng của nàng, hết thảy của nàng.. đều quá quen thuộc đối với hắn. Nhưng tâm nàng ở đâu? Hắn chưa bao giờ thấy rõ được nó, trước nay cũng chưa từng gần gũi nó. Nàng là xa lạ như vậy, xa xôi như vậy.. Nàng khó khăn hô hấp, trong miệng vẫn trần đầy hương vị của máu tươi, nội tạng nàng vẫn còn chưa được chữa trị hoàn toàn, trong cơ thể vẫn còn máu bầm. Tay phải Zeus xoa xoa trán của Hera, đem thần lực của mình rót vào trong cơ thể nàng, đẩy nhanh tốc độ khôi phục của nàng.