Tên truyện: Con Dâu Khó Làm Tác giả: Chi Sĩ Bất Điềm Edit: Cửu Ca Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Cẩu huyết, Nhiều CP, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Tiểu bạch, Trâu già gặm cỏ non, 1v1 Tình trạng: Đã hoàn Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Dịch Của Cửu Ca Khi nào rảnh mình sẽ edit chăm chỉ, cầu đại thần ôm bắp đùi Văn Án: Đời này, chuyện khác người nhất mà Phương Lam đã làm, chính là vì trả thù người chồng ngoại tình của mình mà cùng cha chồng ở bên nhau. Cố Trọng Đường: "Cùng tôi chơi trò lạt mềm buộc chặt sao? Bây giờ em đang giả bộ cái gì? Ửm?" Thật lâu về sau, Phương Lam không nhịn được suy nghĩ, từ khi bắt đầu đến giờ, rốt cuộc là ai đang chơi lạt mềm buộc chặt? Chuyện xưa về một con sói phúc hắc và con thỏ trắng, sau này thỏ trắng hắc hóa. Moa moa moa! Chay mặn phối hợp, thịt có cốt truyện, chính văn 1 vs 1, HE, phiên ngoại CP chưa rõ.
Chương 1: Con dâu không được cha chồng thích Bấm để xem Edit: Cửu Ca Sáu giờ sáng, toàn bộ khu nhà cũ của Cố gia đều yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng chim chóc hót líu lo trong vườn hoa, Phương Lam nhìn thoáng qua thời gian trên di động, cố gắng xua đi cơn buồn ngủ, vội vàng từ trên giường đứng lên, bắt đầu đánh răng rửa mặt. Phòng của Phương Lam ở góc tầng 2, vì không muốn đánh thức những người khác trong khu nhà cũ, cô rón rén đóng cửa phòng ngủ, từ thang bộ đi xuống nhà bếp ở tầng 1, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Chẳng bao lâu sau, dì Ngô cũng đến: "Đại thiếu phu nhân, cô không cần phải dậy sớm làm bữa sáng, loại chuyện này giao cho những người hầu như chúng tôi là được." Phương Lam có chút xấu hổ nói: "Không sao, dì Ngô, dù sao tôi cũng không ngủ được, hơn nữa sáng qua tôi gói hoành thánh, hình như cha chồng rất thích ăn." Dì Ngô thấy cô kiên trì như thế, bà ta cũng không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ thở dài một hơi, vị đại thiếu phu nhân này, dung mạo xinh đẹp, tính tình tốt, đáng tiếc lại không được người cha chồng Cố Trọng Đường ưa thích. Thời gian dần trôi qua, đến 9 giờ sáng, Cố Trọng Đường mới từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy bóng người bận rộn trong nhà bếp, ông theo thói quen liền nhíu mày lại. "Vì sao sáng hôm nay vẫn ăn những thứ này?" Câu nói này, ông đang hỏi dì Ngô. Dì Ngô có chút hoảng hốt, bà ta biết mỗi ngày Cố Trọng Đường đều thích ăn bữa sáng không giống nhau, nhưng hôm nay tâm ý của Phương Lam, bà ta không tiện ngăn cản, không nghĩ tới lòng tốt lại biến thành chuyện xấu. Phương Lam sợ chính mình làm liên lụy đến dì Ngô, cô vội vàng từ trong nhà bếp đi ra, giải thích: "Cha, con xin lỗi, con cho rằng cha thích ăn, cho nên.." "Dì Ngô, đi nấu món khác." Cố Trọng Đường nhìn cô gái nhỏ đứng trước mặt mình, vành mắt hồng hồng, chóp mũi cũng hồng hồng, ông nhất thời càng thêm bực bội: "Phương Lam, Cố gia cưới con về không phải là cưới một người hầu về nấu cơm, cha hy vọng con suy nghĩ cho thật kỹ về địa vị của con, hoặc là để cha nói rõ cho con biết." Cố gia là đại gia tộc ở Vân Thành, đến thế hệ của Cố Trọng Đường, ông chỉ có hai người con trai, con trai trưởng - Cố Tử Lâm là người được đặt kỳ vọng nhiều nhất, từ nhỏ thông minh, nhưng hết lần này đến lần khác lại không nguyện ý kế thừa sản nghiệp trong nhà, vừa tốt nghiệp đại học liền đi đến Viện Nghiên Cứu gì đó, về mặt hôn sự cũng khư khư cố chấp, từ chối hôn sự mà trong nhà sắp xếp, cưới một cô gái gia cảnh bình thường, chưa thấy qua việc đời. Cô con dâu trưởng này, nhìn thấy ông liền không dám thở mạnh, ông cũng không trông cậy vào việc cô có tiền đồ gì, kết quả ngay cả chồng cô cũng không nhịn được, vừa kết hôn chưa được mấy tháng, Cố Tử Lâm liền nộp đơn lên Viện Nghiên Cứu, đề xuất đi nước ngoài. Phương Lam cố gắng nhịn xuống nước mắt, cúi đầu nói: "Cha, con xin lỗi." Không đợi Cố Trọng Đường lên tiếng, cô con dâu thứ hai Triệu Minh Âm từ thang lầu đi xuống giành nói: "Cha, chị dâu cũng chỉ có ý tốt mà thôi, nếu không tiệc rượu hôm nay, cha để chị dâu đi cùng chúng ta đi." Cố Trọng Đường không nói gì nữa, chấp nhận đề nghị của cô con dâu thứ hai, thái độ của ông với cô còn dâu này hoàn toàn khác với cô con dâu trưởng. Cố Trọng Đường rất hài lòng với cô con dâu thứ hai, trên kinh doanh, Triệu gia và Cố gia là đối tác làm ăn lâu năm, con gái Triệu gia là con gái nhà hào môn, đoan trang hào phóng, trấn giữ được cục diện, cũng quản lý được người chồng Cố Trọng Đường của mình..
Chương 2: Yến tiệc Bấm để xem Triệu Minh Âm liếc mắt ra hiệu cho Phương Lam, Phương Lam nhanh chóng trở về phòng. Cô khóa cửa phòng lại, mở vòi nước trong nhà vệ sinh lên, sau đó buồn bực khóc trong chăn, cô muốn gọi điện thoại cho chồng, nhưng lại sợ Cố Tử Lâm lo lắng, càng sợ Cố Tử Lâm thất vọng về mình. Trước khi Cố Tử Lâm xuất ngoại, chính mình đã nói lời thề son sắt, nhất định có thể khiến Cố gia tiếp nhận, kết quả đến ngày hôm sau liền khiến cho Cố gia rối loạn. Lúc Triệu Minh Âm gõ cửa, Phương Lam đã ổn định lại tâm trạng, đang tìm kiếm lễ phục có thể mặc trong tiệc tối. Triệu Minh Âm nhìn thoáng qua lễ phục của Phương Lam, lắc đầu: "Chị dâu, hoặc là bây giờ em với chị qua trung tâm thương mại mua, hoặc nếu như chị không chê, bên chỗ em còn có lễ phục, chị có thể mặc đồ của em." "Làm sao chị có thể ghét bỏ, Minh Âm, làm phiền em rồi." giọng nói của Phương Lam có chút nghẹn ngào, trong tiềm thức của cô, Phương Lam cảm thấy, nếu Cố Trọng Đường biết mình ngay cả lễ phục tham gia yến tiệc cũng không có, nhất định sẽ càng bị ghét bỏ. Triệu Minh Âm đưa cho Phương Lam một chiếc váy dài màu đen, dáng người bọn họ tương tự nhau, lễ phục rất thích hợp, bên dưới váy có đường xẻ tà, phía sau lưng lộ ra cũng không nhiều, điều duy nhất cô ta không ngờ tới là bộ ngực của Phương Lam lại đầy đặn như thế, váy mặc ở trên người cô, phía trước lộ ra hơi nhiều, nhưng cũng không có gì đáng ngại, Triệu Minh Âm tìm cho cô một chiếc áo khoác che ở ngoài. "Không nghĩ tới dáng người chị lại tốt như thế." Triệu Minh Âm thật lòng khen ngợi, mặc váy lại đi thêm giày cao gót, ngực nở mông cong, quả nhiên con người phải dựa vào trang phục. "Đâu có!" Phương Lam có chút xấu hổ, hàng ngày cô chỉ quen mặc những trang phục bình thường, áo dài quần dài. Đối với cô mà nói, chiếc váy này quá lộ, mặc trên người, cô có cảm giác không được tự nhiên, nhưng một lát nữa phải ra ngoài, không còn trang phục khác cho cô lựa chọn. Triệu Minh Âm cảm thấy mỹ nữ trước mặt thật đúng là cảnh đẹp ý vui, đối với Phương Lam, cô ta không có thành kiến lớn như Cố Trọng Đường. Tuy cô ta cũng cảm thấy gia đình bình thường như Phương Lam không quá thích hợp làm con dâu Cố gia, nhưng Phương Lam rất đơn thuần, bớt đi phiền phức giữa quan hệ chị em dâu trong hào môn, hơn nữa không biết vì sao, Triệu Minh Âm cảm thấy trên người Phương Lam có loại khí chất khiến cho người ta cảm thấy đau lòng, có lẽ Cố Tử Lâm chính là coi trọng điểm này của cô. Tiệc rượu buổi tối, hai vợ chồng Triệu Minh Âm và Cố Tử Đào ngồi một xe, Phương Lam chỉ có thể qua xe của Cố Trọng Đường ngồi. Lúc Phương Lam đi xuống, Cố Trọng Đường đã ngồi chờ ở trong xe, Cố Trọng Đường ngồi ở ghế sau, vốn dĩ Phương Lam dự định ngồi ghế lái phụ, nhưng cửa xe phía sau đã mở ra, cô chỉ có thể thận trọng ngồi ở đó. Cố Trọng Đường nghiêng đầu, ông đang muốn nổi giận liền nhìn thấy Phương Lam xoay người ngồi vào trong xe, trước ngực Phương Lam lộ ra rãnh sâu và hai bên trắng nõn, Cố Trọng Đường quay đầu, lời đến khóe miệng lại không nói ra được. Phương Lam nhìn thấy Cố Trọng Đường không để ý đến mình, nơm nớp lo sợ ngồi một bên, hai người không nói chuyện. Đây là lần đầu tiên Phương Lam tham ra tiệc rượu, cô có chút khẩn trương, sợ mình làm gì sai sẽ khiến cho Cố gia mất mặt. Sau khi xuống xe, Triệu Minh Âm đã kéo Cố Tử Đào đi vào trước, Phương Lam chỉ có thể đi theo bên người Cố Trọng Đường, người xung quanh đều kết thành từng đôi, dẫn theo bạn đến. Phương Lam cảm thấy rất xấu hổ, cô thấy Cố Trọng Đường không có ý định quan tâm đến mình, chuẩn bị sải bước về phía trước, Phương Lam cuống quít đi lên, học dáng vẻ người xung quanh, kéo Cố Trọng Đường lại, Cố Trọng Đường sững sờ nhìn thoáng qua cô, không nói gì.