Ngôn Tình Duyên Kiếp Này Nợ Kiếp Trước (Hoàn) - Thientuyetluxubu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi thientuyetluxubu, 31 Tháng bảy 2020.

  1. thientuyetluxubu

    Bài viết:
    159
    Duyên Kiếp Này Nợ Kiếp Trước

    Tác giả: Thientuyetluxubu

    Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, giả incest,

    Thảo luận: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của thientuyetluxubu

    [​IMG]

    Văn án:

    Người ta thường nói tu ba kiếp mới có duyên gặp gỡ nó cũng như hạt sương đọng trên lá khi mặt trời lên giọt sương sẽ tự động biến mất không dấu vết.

    Đôi khi trễ hẹn một giờ muốn gặp nhau phải đợi trăm năm duyên phận là một thứ gì đó vô hình tồn tại giữa con người với nhau. Nó đến và đi bất ngờ làm cho con người nhiều lúc cảm thấy hụt hẫng giống như mất đi một thứ gì đó nhưng nhiều lúc cái cảm giác đó cũng có thể nhanh chóng biến mất, lâu lâu nhớ lại chỉ còn là kĩ niệm, người ta thường nói đùa với nhau rằng hết duyên tự động thành người xa lạ. "Duyên đến thì khó thoát có tránh đến đâu cũng sẽ gặp nhau" duyên kiếp này chính là nợ kiếp trước dày hay mỏng, do nghiệp nặng hay nhẹ. Biết trân trọng hay không là do chính bản thân mình..


    ***_ ***
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. thientuyetluxubu

    Bài viết:
    159
    CHƯƠNG 1: DUYÊN ĐẾN KHÓ THOÁT

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đêm xuống chính là khoảnh khắc mọi cảm xúc lên ngôi. Nhìn hạt mưa rơi bên khung cửa sổ em lại nhớ người.

    Người đi biết chăng có nhớ người ở lại? Đã ba năm kể từ khi giấc mơ của em khép lại mọi cảm xúc dường như đóng băng trái tim chưa một lần rung động liệu nó có thể đập trở lại hay không?

    Tôi một cô gái đầy năng lượng và hoài bão. Tuổi trẻ chính là cống hiến chất xám và mồ hôi để làm nên sự nghiệp, chưa bao giờ tôi cảm thấy mình thất bại cả. Bởi vì sao ư? Bởi vì một ngày nọ khi đọc được câu chuyện trên facebook kể về cô gái với sự may mắn suốt đời, chưa bao giờ cô ấy cảm thấy thất bại cả, luôn có niềm tin mình may mắn hơn kẻ khác miệng luôn mỉm cười, may mắn tự nhiên đến đó chính là châm ngôn sống của cô ấy. Từ đó trong tôi luôn tự nhắc nhở bản thân mình luôn cố gắng hết sức làm việc và cống hiến.

    Làm việc đi đôi với giải trí chưa bao giờ tôi để bản thân mình phải thiệt thòi cả. Muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống chưa bao giờ keo kiệt với bản thân vì có sức khỏe mới có sức mà làm việc. Gia đình không cần tôi chu cấp hàng tháng nên tôi có thể tiết kiệm được một khoản kha khá. Độc thân muốn làm gì thì làm muốn ăn thì ăn muốn ngủ thì ngủ, chả ai quản chả ai quan tâm, rảnh rỗi thì alo lũ bạn đi cà phê, đi quẩy cuộc sống này thật là tốt biết bao.

    Cho đến một ngày tôi gặp anh ấy người định mệnh của cuộc đời tôi.

    Anh không hề đẹp trai như những người khác nhưng anh rất béo và bự con, khuôn mặt tròn phúc hậu mỗi khi cười làm người bên cạnh cũng có thể cảm nhận được hạnh phúc. Anh là một cảnh sát nhân dân (ở đây tôi sẽ không kể cụ thể về nghiệp vụ chuyên môn của anh).

    Nhưng điều may mắn nhất của tôi đó chính là sự bồng bột của tuổi trẻ đã mang hai đứa lại gần nhau dần dần kết nối thành một câu chuyện không thể tách rời.

    Tôi nhớ lần đó là giáng sinh ngoài đường kẹt xe, khói bụi chen chân đã khó chứ đừng nói đến đi đâu cũng gặp toàn người với người. Thế là cả đám kéo nhau đi một bar gần nhà vừa giải khuây vừa ăn mừng sắp kết thúc một năm cô đơn "thà ế chứ không để tình yêu ràng buộc",
    "Thà say bia chứ không say tình."

    Đó chính là châm ngôn sống của những cô gái hiện đại như chúng tôi những con người có công việc ổn định, thích đi đâu thì đi, buồn thì nhậu, vui cũng nhậu, thích thì nhích không cần để ý đến ai.

    Khoảng 10h, ánh đèn chập chờn, nhạc dập ầm ầm, tất cả mọi người đã ngà ngà say, cùng lắc lư theo điệu nhạc, tôi tửu lượng nói chung là kém nhất đám giờ đây đã bắt đầu mụ mị không còn tỉnh táo chỉ biết uống uống và nằm rạp trên bàn nhìn mọi người, cảnh vật mờ mờ ảo ảo xung quanh. Rượu vào hại thân quả không sai trong cơn say đầu óc tôi lâng lâng lại nghe lời xúi dục của lũ bạn thân bọn nó thách tôi cưa đổ anh chàng béo bàn bên cạnh, bây giờ tôi mới quay đầu nhìn sang thấy anh ấy tuy cũng uống bia nhưng vẫn ngồi tỉnh bơ, điềm tĩnh quan sát xung quanh bắt gặp ánh mắt của chúng tôi nhìn qua hình như hơi ngượng ngùng thì phải, chỉ thấy anh ấy mặt đỏ bừng cúi xuống giả vờ quay chỗ khác cầm ly bia lên uống.

    - Đi đi hội chị em ủng hộ mày đó, cố lên thoát ế nào cô gái.. đứa ngồi gần tôi nhất bá vai tôi nói lớn rồi cả đám cười hô hố.

    - Cầu mong cho ai đó hốt nó lẹ đi cho tụi mình còn lấy cớ mà đi tìm người yêu chớ.. đứa kế bên lên tiếng.

    - Hừ, bà đây sẽ cho các em sáng mắt ra.

    Tôi ánh mắt tràn đầy tự tin đứng lên, sủa sang lại váy, hít một hơi thật sâu nở nụ cười thật tươi vui vẻ đi qua bàn bên cạnh dưới ánh mắt tràn đầy hi vọng của chúng bạn sau lưng. Sau bao nhiêu nổ lực bỏ qua tất cả ánh mắt đánh giá cuối cùng thì chúng tôi cũng trao đổi được facebook cho nhau, há há bing go đại công cáo thành. Tôi huýt sáo xém chút nữa là nhảy chân sáo luôn vẻ mặt tràn đầy nụ cười đắt thắng quay về bàn dưới ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, mắt bọn họ sáng lên rồi bắt đầu hò reo kéo tôi đến chúc mừng sau đó thì.. tôi không còn nhớ gì nữa bởi vì tôi đã say đến không biết gì cho đến ngày hôm sau nhận được tin nhắn của anh.

    Ting ting.. tiếng tin nhắn vang lên: "Màn hình hiện lên câu chúc một ngày tốt lành!"

    À há.. Giật mình bừng tỉnh, ngồi phắt dậy không biết hôm qua mình đã làm ra tội ác gì không bởi tôi có một cái tật chính là khi say rồi là không biết trời trăng mây gió gì cả, eo ơi nhức cái đầu đúng là cái miệng hại cái thân mà huhu.. làm sao bây giờ..
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng ba 2022
  4. thientuyetluxubu

    Bài viết:
    159
    CHƯƠNG 2: CHẠY TRỜI SAO KHỎI NẮNG

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chán ghê luôn ớ tự nhiên uống cho say vô rồi không biết bản thân đã làm cái gì lỡ như có ai mà đem đi bán chắc còn giúp người ta đếm tiền. Ô my good! Ai đến cứu tôi đi.. đang ngồi vò đầu bức tóc thì "ting ting" tin nhắn reo lên liên tục, cái quái gì vậy?

    Mở tin nhắn ra, trời ơi! Lũ bạn thân của tôi chúng nó đang bàn tán về vụ việc tối hôm qua mắc cỡ chết đi được, trong nhóm chat còn không ngừng réo gọi tên tôi nữa chớ.. làm sao bây giờ hay là bỏ trốn ngủ tiếp coi như không biết gì?

    Ừ ý kiến không tệ! Tôi vội giả vờ nằm xuống ngủ tiếp thì: "Reng.. reng.." bạn nhận được một cuộc thoại video từ "nhóm chim sẻ nhỏ", có vài người vừa được kết nối. Ôi.. eo ơi.. ai tới cứu tôi với.. chạy trời sao khỏi nắng ồn chết đi được.. Huhu định mệnh rồi.

    Giả vờ mới mở mắt vừa bắt máy thì những con chim non bên đầu dây bên kia không ngừng hót:

    - Ê! Con My nó dậy rồi kìa chúng mày? Há há những tràng cười không ngừng vang lên bên tai cùng tiếng nói xì xào.

    - Người ta đang đắm chìm trong mộng đẹp về chàng hoàng tử mà mậy tha cho nó đi. Tuy miệng chúng nó kêu tha nhưng ánh mắt thì láo liên nhìn chăm chăm vào mặt tôi để hóng nghe câu trả lời.

    - Anh chàng hôm qua có nhắn tin cho My không? Có hỏi gì không? Đại khái như em ăn cơm chưa? Hay em đã dậy chưa bé yêu bla bla..

    Trời đầu óc tôi bắt đầu ong ong như ong vỡ tổ đau đầu càng dữ dội hơn bạn cứ nghĩ uống rượu bia sáng tỉnh dậy vừa đau đầu vừa khó chịu cộng thêm bầy ong từ đâu bay đến vo ve quanh bạn thì bạn sẽ có cảm giác gì..

    Á á.. tôi hét lên bất ngờ làm cả đám giật mình rồi bỗng nhiên im bặt đứa nào cũng trố mắt ếch nhìn chằm chằm tôi qua màn hình, tôi cũng giật mình còn chưa định thần thì chúng nó lại phá lên cười, eo ơi chán chết mà bạn với chả bè.

    Tằng hắng một tiếng lộ ra khuôn mặt đáng thương, đầy nhếch nhác tôi hỏi:

    - Alo bầy chim sẻ có thể cho chị biết ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì hay không?

    Thế là một cuộc kể chuyện diễn ra giữa tất cả mọi người ai cũng rõ chỉ có riêng tôi là nhân vật chính mà mơ mơ hồ hồ bị kể tội nào là mê anh bàn kế bên, kéo tay gái xinh, trai đẹp gì đó, uống say không muốn về nhà, lại ôm trai đẹp không buông..

    Ôi! Sao tôi có thể tồi tệ đến thế? Chắc là bị lên án thái quá chứ làm gì có chuyện này được nhưng bằng chứng xác thực là trai nhắn tin cho tôi thiệt làm sao mà chối bây giờ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không hết.

    Kết thúc cuộc đối thoại giữa một đàn chim sẻ tôi thất bại ê chề còn thêm khoản mất mặt ôi cuộc đời thật trớ trêu mà ai kêu tửu lượng tôi kém nhất đám chi để giờ đây rước nhục vào thân.

    Một tháng trôi qua, kể từ ngày đó tôi và anh thường xuyên nhắn tin cho nhau, kể cho nhau những vui buồn trong cuộc sống. Không kể nắng hay mưa chỉ cần có thời gian hai chúng tôi lại nhắn tin hỏi thăm nhau vì công việc của anh đặc thù nên rất ít có thời gian quen biết ai nên dù đã trưởng thành đến tuổi lấy vợ nhưng lại không có một mối tình nào cho ra trò cả bởi vì con gái luôn cần sự che chở quan tâm mà anh thì lại hờ hửng, không có nhiều thời gian dành cho bạn gái nên các cô ấy mới chia tay. Còn tôi bởi vì cũng giống anh cả tính cách lẫn thời gian nên khi nào rảnh rỗi sẽ nhắn tin cho nhau không có ngồi không cả ngày đợi tin nhắn hay cuộc gọi của nhau nên cũng không có ảnh hưởng gì nhiều cho lắm.

    Người ta thường nói quen rồi sẽ thân rồi dần dần trở thành thói quen khó bỏ, hằng ngày tôi lại bắt đầu đợi chờ tin nhắn từ anh có lần hai ngày anh không trả lời tin nhắn làm tôi lo lắng đứng ngồi không yên bởi tôi biết anh đi làm nhiệm vụ sẽ không có thời gian nhắn cho tôi khi nào an toàn trở về anh sẽ nhắn tin bình an để tôi yên tâm. Nhưng đợi chờ luôn làm con người cảm thấy tiêu cực hơn mà thôi tôi lại bắt đầu suy nghĩ miên man mọi lo lắng không cách nào xua tan được không biết anh giờ có ăn cơm chưa, ngủ chưa hay vẫn đang thức trắng đêm làm nhiệm vụ.. tôi biết tôi đã có tình cảm đặc biệt với anh nó hơn cả tình bạn.

    Một ngày sau, sáng sớm ting ting tin nhắn đến tôi thấy hiện lên là tin nhắn của anh thì vui mừng hớn hở còn hơn là trúng số độc đắc anh nói anh về tối qua hơi trễ sợ tôi ngủ rồi nên không nói gì đợi sáng nay tôi thức dậy sẽ nhắn cho tôi. Anh kể cho tôi những việc đã xảy ra mấy ngày qua ai bị thương hay có vấn đề gì anh đều nghiêm túc kể nhưng tôi biết anh chỉ kể qua loa vì sợ tôi lo lắng, biết tôi hay lo nên bắt buộc anh phải kể nhưng nó ngắn ngọn vắn tắt có chừng mực. Thật ra thì khi anh nhắn tin cho tôi thấy anh bình an thì tôi đã trút được gánh nặng trong lòng xuống bởi anh có kể sao thì tôi cũng chẳng lấy làm hứng thú cho lắm.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng ba 2022
  5. thientuyetluxubu

    Bài viết:
    159
    CHƯƠNG 3: HẸN HÒ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm Nay em rảnh không mình gặp nhau đi.. anh nhớ em. Đọc xong tin nhắn từ anh mặt tôi đỏ ửng như vừa bị sốt một niềm hạnh phúc không thể tả. Tôi nhìn giáo giác xung quanh xem có ai không sợ người ta tưởng mình bị khùng thì tiêu. Phù.. may quá không có ai chú ý cả. Niềm hạnh phúc đang vỡ òa bỗng reng reng tiếng tin nhắn liên tiếp từ lũ bạn thân. Tôi vội vàng mở ra thì thấy tụi nó kêu tối nay đi quẩy eo ơi sao mà đúng lúc thế không biết. Lúc nào không rủ lại ngay hôm nay từ chối là chúng nghi ngờ cho mà xem lũ chim sẽ nhiều mưu mô quỷ kế hơi.. phải làm sao đây có nên nói thật không? Không khai báo là chết chắc.

    Alo chiều đi đủ nha mấy tình yêu! Tin nhắn hết sức bình thường nếu như không phải tôi có hẹn thì vui biết mấy. Hôm nay chế bận nha mấy cưng. Lấy hết dũng khí nhắn cho nhóm bạn tôi hồi hộp chờ đợi tin nhắn phản hồi. Ê con my nó bận kìa tụi bây há há. 100 năm mới có một lần ha ha.. thanh niên nghiêm túc lại bận. Khai báo mau có chuyện gì hot? Biết ngay là không tha cho mình mà. Bận hẹn hò.. giây phút bùng nổ vang lên. Ấy da gái ế lại có bồ ai mà xui quá vại. Dám giấu tụi này cưng chết chắc rồi. Anh nào đó có phải anh hôm bữa không ta. Ềnh đó ngon à nha đẹp trai nhà có điều kiện. Ôi ganh tị quá.. bla bla bao nhiêu là câu đoán mò của tụi nó vang lên tôi chỉ biết lắc đầu bó tay. Đúng òi chế bận òi bữa sau kể cho mấy bé nghe nhé bái bai. Tôi nhắn một câu chốt cho tụi nó an lòng đúng là hoàng thượng chưa gấp thái giám đã vội mà.

    6 giờ tối anh đến đón My nhé. Ok anh.

    Tan làm tôi vội chạy về nhà sửa soạn trang điểm nghiêm túc hồi hộp chờ đợi buổi hẹn hò đầu tiên. Hôm nay tôi mặc một chiếc váy suông màu trắng, tóc cài nơ màu xanh mang đôi guốc màu xanh luôn nhìn trong gương tôi thấy một cô gái ngây thơ với khuôn mặt rạng rỡ đang nở nụ cười hạnh phúc.

    Reng reng anh đến rồi xuống đi em. Ừ. Tôi vội vàng chạy xuống lầu háo hức gặp anh. Từ xa có một người con trai mặc áo thun màu trắng quần sọt màu đen chân đi đôi giày màu xanh đang ngồi ngay ngắn trên chiếc xe màu đen, ánh mắt thì đang nhìn xa xăm trông thật đẹp trai. Thật trùng hợp anh cũng mặc đồ giống tôi cứ như hai người tâm đầu ý hợp luôn ý ha ha tôi vui vẻ bước đến cạnh anh. Hù chào anh. Anh hơi giật mình quay mặt sang nhìn tôi anh mở miệng nói em thật là xinh. Hi hi tôi ngượng ngùng cám ơn anh. Đó chính là buổi hẹn hò đầu tiên nhiều ấn tượng của tôi

    - Lên xe đi em muốn đi đâu? Anh vừa lái xe vừa quay sang hỏi tôi.

    - Đâu cũng được ạ. Tôi ngượng ngùng trả lời anh

    - Ăn lẩu nhé anh biết có một quán ngon lắm trên đường xx quán đó vừa có trà sữa, kem, bánh tráng trộn.. đủ thứ tha hồ cho em chọn luôn.

    - Làm sao anh biết được? Tôi hỏi lại anh một người đàn ông sao có thể biết được những nơi như vậy còn rành hơn cả tôi nữa chứ.

    - Hi hi bí mật miễn ngon em thích là được rồi. Anh vui vẻ làm bộ mặt bí mật không cho tôi biết. Sau này khi.. Tôi mới biết thì ra em gái anh chỉ cho anh cách cua tôi, cách hẹn hò thậm chí còn chỉ luôn bí quyết gì mà đường vào tim đi qua dạ dày gì đó nữa.. eo ơi khổ quá mà.

    - Hi hi không nói thì thôi dù sao ăn ngon là được không quan trọng quá trình em chỉ chú trọng kết quả ha ha.

    Cả hai chúng tôi đều phá lên cười. Thế là buổi hẹn hò đầu tiên cũng không đến nỗi tệ. Hơi.. mong là ấn tượng đầu không làm anh cảm thấy tôi là một cô gái quá bảo thủ.

    - Ê hẹn hò sao rồi bé?

    - Tao chỉ chú trọng kết quả nha?

    - Từ từ đừng có gấp em nào cũng có phần. Ha ha cùng với icon hình mặt cười te toét.

    - Ha ha anh thích em lắm làm bạn gái anh nha.

    Eo ơi lũ chim lại bắt đầu hóng hớt nữa rồi riết rồi y như phụ huynh không bằng luôn ý.

    - Em đầu hàng.. mấy chị bình tĩnh dùm em hơi.. Tôi bấm một loạt icon.

    Tôi trước giờ luôn là người ít nói khó gần nên hễ có chuyện gì liên quan đến hạnh phúc gia đình là lũ bạn lại lo lắng. Nhiều khi tôi cảm thấy mình bị uy hiếp nhiều hơn là quan tâm.

    - Thật ra chúng tôi chỉ mới gặp nhau hai lần à các bà cụ non ới. Chưa có đến mức yêu đương không bao giờ chia lìa âu. Khổ ghê hà.

    - Ha ha ai biết được tiếng sét ái tình.. đoàng đùng.. chíu chíu là chớt à.. Ha ha

    - Ê mày nói hay quá nha con kia chị đây bái phụt.

    - Không cần đâu chị đây với 25 năm kinh nghiệm thực tế đó mà ha ha.

    - Eo ơi lên mặt đàn chị ui đó chắc gì đã sai ha ha được cái nói đúng.

    - Ê mày kể nghe khúc đầu với khúc cuối đi cho nó lẹ.

    - Nhanh nhanh anh lót dép hóng nè lẹ lẹ còn kịp.

    - Thật ra thì cũng chưa có tiến triển gì mới cả khi nào có em sẽ kể chi tiết cho mấy chế nghe được chưa khổ ghê hà.. đi ngủ đây nhé các tềnh yêu.. hí hí em đang đắm chìm trong hạnh phúc đừng làm phiền nhé.. bái bai.

    - Ề ghê ghê quá.

    - Muốn ói luôn.

    - Thiệt là đau lòng mà.

    - Em thấy cô đơn quá mấy chế ới ơi..

    Ôi nhức cả cái đầu. Thật ra tôi chỉ nói vây thôi chứ yêu lũ bạn thân dù nhiều lúc bọn họ nhiều chuyện nhưng có chuyện gì chúng tôi cũng chia sẽ đồng cảm với nhau cả. Cùng xa xứ, xa gia đình đi học rồi đi làm không phải chuyện gì cũng nói với gia đình được hết. Buồn cũng giấu trong lòng, khổ cũng không dám than chỉ dám nói với những con người được gọi là bạn thân này thôi bởi họ không biết bạn là ai gia đình bạn thế nào chỉ biết vui buồn với nhau. Cùng chia sẽ đồng cảm với nhau chia ngọt sẽ bùi nên mới có những tin nhắn ngày hôm nay.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng ba 2022
  6. thientuyetluxubu

    Bài viết:
    159
    CHƯƠNG 4: ANH GẶP TAI NẠN VÀ KẾT THÚC

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ting ting tiếng tin nhắn vang lên cắt đứt sự yên tĩnh của căn phòng.

    Hôm nay anh đi công tác không hẹn hò được với tình yêu của anh rồi.. anh hết sức buồn nè vợ ơi. Giờ em cứ làm việc của mình đi đừng bận tâm về anh, khi nào về anh chở em đi ăn nhé. Em muốn ăn món gì cứ lên danh sách khi về anh sẽ chở em đi lắp đầy cái bao tử không đáy của em ha ha. Nhớ đó chờ anh. Nhớ vợ yêu nhiều. Anh phải chuẩn bị đi đây bái bai hẹn ngày gặp nhớ em nhiều. Nhớ ăn uống đầy đủ đừng để bị ốm lại không ai chăm cho lại khổ thân nha chưa. Nhớ rảnh thì đi siêu thị mua đồ để sẵn khi nào ăn thì nấu cho nó sạch sẽ nha vợ. Nhớ ăn nhiều vào khi nào lên kí chồng thưởng cho nè. Chụt chụt yêu vợ.

    Đó chính là lời nhắn bình thường mà chúng tôi hay nhắn mỗi khi không gặp đối phương nhưng không ai có thể ngờ nó lại là lời nhắn cuối cùng anh dành cho tôi.

    Quen nhau 6 tháng gặp nhau chưa đến 5 lần nhưng tôi cũng chưa bao giờ oán trách hay giận hờn gì cả vì tôi biết anh là một người quân tử vì trách nhiệm vì tương lai anh nguyện hi sinh đánh đổi.

    Anh thường bảo rằng nếu sau này cưới nhau mà anh vẫn không có thời gian chăm sóc em và con thì em có cảm thấy buồn hay không? Tôi liền vô tư trả lời là có chứ sao nhưng con sẽ tự hào về ba nó. Dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa em muốn anh mãi là chỗ dựa cho em và các con sau này. Nếu sinh con gái em sẽ cho nó đi học võ học những thứ bổ ích để có thể tự bảo vệ mình, còn con trai em sẽ dạy nó bảo vệ những người nó yêu thương giống như ba của nó vậy em luôn tự hào về anh mặc kệ thế gian này có ra sao.

    Dù anh có ở đâu em sẽ ở đây mãi chờ.

    Tôi vô tư nghĩ đó là câu nói bình thường nên đã quá quen với nó, tôi lơ đảng bỏ sau lưng và đi làm những công việc thường ngày hay làm.

    Anh ăn cơm chưa? Anh tắm rửa xong chưa? Anh có khỏe không? Em nhớ anh. Hay câu bao giờ anh mới về là tin nhắn tôi gửi suốt một tháng qua nhưng không một lời hồi đáp.

    Ban đầu tôi nghĩ chắc do anh bận nên không kịp trả lời vì tôi biết nhiều khi do đặc thù công việc anh không thể xem hay trả lời tôi ngay được. Nhưng đã một tháng trôi qua một tin nhắn hồi âm cũng không có, không lẽ anh gặp chuyện gì hay sao.

    Trước nay, tôi chưa bao giờ tin vào thượng đế vì tôi nghĩ mình quá đầy đủ hạnh phúc rồi nên cũng sẽ không cầu xin ai thứ gì cả. Từ ngày không nhận được tin nhắn của anh tôi điên cuồng tìm kiếm liên lạc với những người thân quen của anh, gia đình, bạn bè anh nhưng không một ai biết tin gì về anh.

    Tôi rất buồn không ăn không ngủ, trừ công việc ra thì không liên lạc với bất kỳ ai vì nếu lỡ có ai nhắc về anh tôi lại buồn vì thế tôi chẳng ai dám liên lạc với ai nữa kể cả mấy người chị em thân thiết luôn viện lý do bận từ chối các cuộc gặp mặt. Tôi hằng ngày đều đi nhà thờ cầu nguyện cho anh bình an và cũng chỉ biết lặng lẽ chờ tin mà thôi.

    Ba tháng sau tôi nhận được một tin nhắn như sét đánh ngang tai tôi suýt ngất tại chỗ may là có lũ bạn an ủi nếu không tôi không biết mình sẽ ra sao.

    Tin nhắn từ điện thoại anh vang lên tôi vui vẻ nghĩ rằng anh đã hoàn thành chuyến công tác như mọi khi định vui vẻ báo cho lũ bạn mình sắp có hẹn nhưng:

    "Anh ấy mất rồi trong chuyến công tác do bị đánh lén mất máu quá nhiều và đã qua đời."

    Tôi.. tôi không dám tin vào mắt mình tay cầm điện thoại của tôi run run, òa khóc nức nở. Lũ bạn thấy tôi khóc cũng ngơ ngác không biết là có chuyện xảy ra, nháo nhào hỏi tôi dồn dập, tay tôi run rẩy, mắt ướt nhòe đưa tin nhắn cho họ đọc.

    - Sao có thể như vậy được! Mày thì sao còn cả con.. bọn họ cũng không dám tin vào mắt mình ấp úng an ui tôi. Chính bọn họ là người ngoài cuộc còn không biết làm sao thì tôi phải làm sao đây.

    Đúng vậy, tôi đã mang thai con của anh gần ba tháng lúc anh đi tôi mới phát hiện mình bị trễ mua que về thử và phát hiện mình có thai. Niềm vui và nỗi buồn xen lẫn không biết phải làm sao và giờ anh đã ra đi mãi mãi thì tôi biết phải sống ra sao, con tôi phải làm sao.

    Vì con em sẽ cố gắng sống phần còn lại của anh để anh không phải hối tiếc. Em sẽ dạy con học cách yêu thương và cho đi như anh đã từng làm.

    Mọi vui buồn em sẽ giấu sau nụ cười này em sẽ vui vui vẻ vẻ sống vì anh, vì con.

    Cuộc đời này vốn là như vậy đấy, giữa trăm ngàn câu chuyện tình đẹp, những chuyện tình lận đận lại cứ vận vào em, giữa ngàn vạn người đang say trong hạnh phúc, em lại không nằm trong số đó khi cứ mãi long đong đi tìm kiếm một nửa của mình.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - HOÀN-
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng ba 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...