Tác phẩm: Đừng trốn chạy anh chẳng van xin Tác giả: Afanasy Fet Dịch giả: Minh Nguyệt Bài thơ gốc: "Не избегай; я не молю" Не избегай; я не молю Ни слез, ни сердца тайной боли, Своей тоске хочу я воли И повторять тебе: «люблю». Хочу нестись к тебе, лететь, Как волны по равнине водной, Поцеловать гранит холодный, Поцеловать - и умереть! Dịch: Đừng trốn chạy; anh chẳng van xin, Không lệ rơi, không âm thầm đau đớn, Trong nỗi buồn của riêng mình anh chỉ muốn Nhắc lại với em rằng: "Anh yêu em". Muốn phi thật nhanh, bay đến bên em Như sóng lướt trên mặt hồ bằng lặng Hôn lên đá hoa cương giá lạnh, Hôn và rồi chết ở bên em! Nếu một mai kiệt sức quỵ bên đường Em sẽ mang theo gương mặt anh rạng rỡ Mùa Thu reo chấm nắng vàng sớt lửa Pha bột màu thương nhớ vẽ trời yêu! Bài thơ nói về một tình yêu nồng nàn cháy bỏng của chàng trai dành cho cô gái. Chàng trai chỉ sợ rằng trên thế giới này không ai biết đến tình yêu của mình dành cho em nồng nàn to lớn đến mức nào. Đây là thứ tình cảm chân thành, đằm thắm, không chút vụ lợi, toan tính. Chàng trai ấy không mượn những hình ảnh ẩn dụ để bày tỏ tình cảm mà anh lại trực tiếp nói ra những tâm tư trong lòng mình. Khi yêu đơn phương, không phải bất cứ ai cũng có đủ can đảm để nói ra điều đó. Đối với tác giả, yêu là niềm hạnh phúc, dù tình yêu ấy có được đáp lại hay không thì tình yêu luôn mang lại những trải nghiệm ý nghĩa.