Intro: Mọi thứ vẫn trôi qua, như bước chân vẫn chạy Như cuộc sống hối hả, như dòng sông vẫn chảy Như dòng đời vội vã, như trái đất vẫn quay Và như là mọi giá trị tầm hồn bên trong vẫn vậy Ta mang theo nhựa sống, cảm nhận đời đang vui Ta ôm lấy từng khoành khắc cuộc đời khi thời gian trôi Ta như cơn mưa hè, không biết lúc nào tuôn rơi Ta trôi giữa dòng thời gian, mang những hạnh phúc vào cuộc đời Verse 1: Nếu thời gian là một dòng sông, nó vẫn chảy thầm lặng không dừng Dù ta sợ phải già đi, nhưng sâu trong tâm chẳng mong ngừng Ai cũng có thời vui tươi, cũng mang điều cầu nguyện Rằng mãi tuổi đời đôi mươi, cũng vẫn dở dang nhiều câu chuyện Hàng trăm ngàn lúc qua tháng năm cảm xúc của tâm hồn này được gột rửa Khi ta trưởng thành và đã hết ương ngạnh, khi ta tìm thấy được một nửa Khi ta giật mình bao năm tồn tại, nhìn xung quanh giờ đây chẳng còn ai Bên cạnh tấm sơ mi trắng mòn vai, ta nuốt trôi hết những vị đắng còn lại Tâm hồn thôi thúc, ta vẫn còn đôi chút bỡ ngỡ khi thời gian vội qua Chớp mắt đã lớn, bao nhiêu thách thức, ngã rẽ cuộc đời đang đợi ta Từng là một đứa trẻ lớn lên từ những năm tháng bao êm ả Những kỷ niệm sẽ mãi còn ở lại đến mai sau chẳng thể nào quên cả Ta vẫn sống như một đứa trẻ xen giữa tâm hồn của một kẻ đôi mươi Vẫn giản đơn với mọi khắc khổ, tự mình trấn an bản thân để vui tươi Vẫn biết cười, vẫn biết khóc, vẫn biết cuộc đời ngắn ngủi Ta vẫn yêu Rap hơn vạn lần điều khác, vẫn là những lời nhắn gửi Hook: Ta trôi cùng dòng thời gian, như vệt sáng giữa trời sao xa Vẫn mơ mộng, vẫn lạc bước để ta biết cuộc đời bao la Yêu thương ai cày xới, khi tương lai này tới Ta lưu giữ hoài niệm đẹp tươi như giọt sương mai ngày mới Khoác trên vai những nắng gió, dị biệt với tâm hồn đảo điên Thanh xuân như vó ngựa đang tung hoành in dấu chân chốn thảo nguyên Theo năm tháng dần phai nhòa, từng tấc thơ ra đi Ta nguyện là một kẻ say mộng, trong những giấc mơ lạ kỳ Verse 2: Thời gian như phương thuốc chữa lành những cuộc tình trôi xa Như tấm gương để phản chiếu giúp ta thấy được mình hôm qua Thời gian qua kẽ tay, làm khô đi những chiếc lá Qua mái tóc mẹ cha, mang tới lo nghĩ từng chuyện già Thời gian cũng lạnh lùng, trôi qua không quay ngược từ đầu Có những cơ hội ta đã bỏ qua sẽ không tìm thấy được từ đâu Có những ước mơ không thành, bỏ dở dù ngỡ không đành Có những tình cảm làm con tim bồi hồi nhưng rồi tan vỡ mong manh Tức giận tìm đến là bao lần kìm nén, để ta thả lỏng tâm can Một vòng tuần hoàn, nơi cuộc sống cầm giam, khao khát vẫn vọng âm vang Vẫn nhìn về chân trời xa, ta lạc quan ngân lời ca Bao nhiêu người bạn thân rời xa để lại những dư âm đời ta Thời gian tôi luyện cho bản thân ta, biết cách mang bao vỏ bọc Để ta vẫn mỉm cười, vẫn biết vui tươi đứng trước những gian lao khó nhọc Trước mắt 20, chẳng còn nhỏ dại. tuổi trẻ này dần khuất xa rồi Ta vẫn sẽ là chính ta, tới ngày gần đất xa trời Verse 3: Có những điều ta phải biết thôi khi thời gian đang mải miết trôi Giống như thơ ấu ta vẫn phải đi không thể nào nằm lại chiếc nôi Sẽ vẫn khóc như một đứa trẻ khi cảm thấy cô đơn bao vây Bản thân đã khôn lớn bao ngày ta biết đối diện tốt hơn tháo chạy Mỗi chiều tà châm điếu thuốc đứng hành lang ngắm mặt trời lặn xuống Mong một ngày ra khơi căng buồm, theo những cơn gió đi về nơi hằng muốn Không quan trọng tình cảm may rủi, ta hi vọng mình dám thay đổi Vẫn yêu nghệ thuật như yêu bản thân dù chẳng hề mong đình đám hay nổi Bao nụ cười trước ta? bao nhiêu người bước qua còn gặp lại ta kiếp sau? Cuộc sống chẳng là nhiệm màu. ta cũng biết nghĩ và biết đau Chẳng có tình cảm nào không nhạt phai, chẳng chiếc áo nào không bạc vai Đã qua rồi ta mặc kệ mà thôi có thứ xa vời chẳng mong nhắc lại Vẫn làm bạn với vất vả, ta mới biết mình là ai Ta chai sạn với tất cả, chẳng còn tha thiết tình đã phai Vẫn sống với những khao khát niềm vui trong lòng trời ban Khi ta nhìn vòng đời đang dạt trôi giữa dòng thời gian