Xuyên Không Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập, Ta Là Mitalmun - Vong Xuyên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Vong Xuyên, 1 Tháng mười một 2019.

  1. Vong Xuyên

    Bài viết:
    10
    Tên Tác Phẩm: Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập, Ta Là Mitalmun

    Tác Giả: Vong Xuyên

    Thể loại: Truyện ngắn

    Văn án:

    Nàng, vốn là nhà khoa học thời kỳ Mạt thế, vì nghiên cứu ra được vắc xin ức chế nhiễm bệnh mà được mọi người truy phủng, bên cạnh đó cũng có người ghen ghét nàng.

    Nhưng điều nàng không ngờ đến chính là bị người thân cận nhất của mình tính kế đem nàng ném vào giữa bầy tang thi một mình đấu với tang thi vương cuối cùng nàng đành phải tự hủy chính mình một lòng ôm tang thi vương cùng nhau biến mất.

    May mắn hay bất hạnh linh hồn nàng xuyên qua hơn ba nghìn năm trở thành công chúa của đất nước Hitaito là một nước có thể nói năng lực cùng song hàng vói Ai Cập cổ.

    Đến thế giới này nàng mang theo dị năng của mình, nàng thề mình sẽ không tin tưởng bất kỳ ai nhưng..

    Link thảo luận:

    [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Vong Xuyên
     
    Aquafina, jenykhuongLãnh Y thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng mười một 2019
  2. Vong Xuyên

    Bài viết:
    10
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    (Đây là câu chuyện hư cấu dựa trên cốt truyện của bộ truyện Nữ Hoàng Ai Cập, đã có rất nhiều người biên soạn lại cuốn truyện này nhưng tất cả mọi người cũng chỉ đồng cảm với số phận của Asisu nữ hoàng bệ hạ người thống trị Hạ Ai Cập nhưng có ai nghĩ đến công chúa Mitalmun đáng thương chỉ xuất hiện vụt thoáng qua rồi lụi tắt.

    Cho nên qua bộ truyện này, ta muốn thay đổi số phận của nàng có lẽ nàng sẽ được hạnh phúc hơn)

    Màn đêm buông xuống tối tăm lạnh lẽo, những tiếng rống giận kinh tai nhức óc vang lên bên tai như muốn xé rách màng nhĩ Cố Ninh. Một mình trong bầy tang thi đói khát như muốn xé rách cơ thể nhưng nàng không hề bận tâm, đôi mắt nàng vẫn luôn dán chặt lấy khuôn mặt của nam nhân đang đứng trên đài cao kia.

    Khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt đen sâu hun hút phía sau cặp kính gọng tơ vàng bây giờ bên trong đôi mắt vốn dịu dàng nhìn nàng đều là một mảnh lạnh lẽo khiến nàng cả người đều lạnh run như trong hầm băng.

    Thế giới này đang trên đà tiến hóa, những người thành công tiến hóa sẽ tồn tại còn nếu thất bại.. không có sau đó, đương nhiên sẽ trở thành phân bón cho thời kỳ tiến hóa.

    Tang thi vương là một cái tiến hóa vô cùng thành công, huyền phù trước mặt nàng dung mạo của tang thi vương đã khôi phục dáng vẻ ban đầu, trí tuệ so với con người cũng đã không kém. Cả người hắn đều tỏa ra một loại khí thế.

    "Không cùng loài ắt có dị tâm" chính là hiện trạng bây giờ, con người muốn tiêu diệt tang thi đổi lại tang thi lại muốn ăn con người.

    "Ngươi còn mong chờ điều gì?" Tang thi vương huyền phù tới trước mặt Cố Ninh, hắn nhìn nàng bằng một ánh mắt thương hại mà châm chọc.

    Thương hại nàng, châm chọc nàng bị chính đồng loại của mình ám toán vậy mà ánh mắt nàng vẫn luôn dõi theo người kia?

    Đúng vậy, nàng con ở mong chờ điều gì đâu.

    Nhìn thân thể thảm bại trong mắt nàng dâng lên một tia sương mù, nàng nhìn lên Tang thi vương, nếu đã không còn gì thì đành liều một phen cuối cùng cũng là vì..

    Cố Ninh nhắm mắt một lúc, lúc sau mở ra trong ánh mắt đều là kiên quyết. Nàng ôn quyết tâm đồng quy vô tận cùng Tang thi vương.

    Tang thi vương thấy nàng ôm quyết tâm liều chết lao đến trong ánh mắt của hắn chứa đầy khinh thường, nào ngờ chỉ vì khinh thường một cái nhỏ nhoi con người mà hắn bị Cố Ninh cấp giết chết.

    "Đi chết đi!" Âm thanh sắc lạnh phát ra cùng với một tiếng nổ vang trời ánh sáng chết chóc đó bao trùm một khoảng không gian cuốn đi vô số chỉ tang thi thành tro bụi.

    Tiếng than bi ai cùng tiếng gào rống đều bị che lấp bởi tràng nổ mạnh đó, ngọn lửa bùng lên dữ dội cùng với sự biến mất vĩnh viễn của bóng dáng người con gái xinh đẹp.

    "Không!"

    Đó là ai?

    Tiếng gào tê tâm liệt phế đó là ai? Tại sao khi nghe thấy tiếng nói đó tim nàng như quặn đau từng cơn?

    Cố Ninh không kịp suy nghĩ thì đã bị một cỗ lực lượng lôi kéo vào một khoảng không màu đen vô cùng vô tận.

    Khi nàng tỉnh lại đều thấy cả người không thoải mái, tứ chi cả người nàng bị một thứ gì đó bao lại khiến nàng đến cử động cũng khó khăn.

    Nàng còn sống?

    Nàng kinh hỷ, bất cứ ai cứ ngỡ rằng mình phải chết không thể nghi ngờ phát hiện bản thân còn đang tồn tại đều sẽ kinh hỷ. Kinh hỷ qua đi trong lòng nàng cũng chỉ còn lại nỗi bi ai..

    Bi ai cho chính bản thân nàng..

    * * *

    "Vương hậu, dùng sức a!"

    "Thấy đầu rồi, dùng sức một tí nữa!"

    "Chúc mừng ngài, là một cô công chúa trắng trẻo mập mạp."

    Vừa tỉnh lại bên tai liền nghe tiếng bà đỡ vang lên dọa nàng vỡ mất mật. Nàng.. sẽ không.. như nàng suy nghĩ chứ? Sẽ không là nữ nhân sinh con đi?

    Kiếp trước tuy không có trải qua những chuyện như thế này nhưng dù sao thì nàng cũng biết một chút chút.. nghĩ đến đây khiến nàng hoảng loạn đến khua tay múa chân.

    "Công chúa thật hoạt bát." Âm thanh nhẹ nhàng vang lên như sợ đánh thức trên tay bé bỏng tiểu nhân nhi.

    Cố Ninh cảm giác được cơ thể nàng tự do mà rung động theo một quy luật nhịp nhàng, sau đó nàng bị ánh sáng chiếu đến khiến nàng phải nhắm tít mắt lại. Khi mở mắt ra đập vào mắt là những khuôn mặt vô cùng xa lạ.

    Người đàn ông đầu đội vương miện râu ria xồm xòa làn da thì nhăn nheo, đôi mắt đã ít đi độ sáng rõ nhưng cũng không khó để nhìn ra thời trẻ là một mỹ nam nhân khiến bao nữ nhân rung động.

    Bên cạnh là một nam hài, nam hài cả khuôn mặt vô cùng tinh xảo giống như được các bậc điêu khắc trứ danh khắc thành, hắn có một mái tóc màu bạc và đôi mắt.. đôi mắt hắn màu xám..

    Còn có những người khác, những người này đều ăn mặc cùng một kiểu quần áo làm bằng vải đay tuy không giống như quần áo thời đại của nàng nhưng cũng rất tinh xảo. Trong đám người đó, nàng bắt gặp một bóng dáng khiến nàng vô cùng quen thuộc nhưng không biết đã gặp ở nơi nào. Nàng tự giễu, chính mình còn vừa được sinh ra thì lấy đâu ra quen thuộc chứ, nàng lại nhìn bóng dáng đó nhưng đã chẳng thấy đâu sau đó.. liền không có sau đó vì nàng đã ném ra sau đầu.

    Đây là đế quốc Hitaito trong lịch sử, có nghĩa là nàng đã xuyên qua hơn ba ngàn năm trở về thời buổi lúc Hitaito còn đang cường thịnh.

    Vương quốc Hitaito ở thế kỷ hai mươi chính là Thổ Nhĩ Kỳ. Trong kinh thánh đạo hồi, người Hitaito còn được gọi là người Hete, còn ở cổ đại thì là một dân tộc có chế độ bế môn tỏa cảng. Mãi cho đến thế kỷ 19 người ta mới phát hiện ra di tích lịch sử của người Hitaito, thế nhưng hiện tại lại ta lại là một phần trong sông dài lịch sử, hơn nữa nàng còn là công chúa cao quý được yêu thương sủng ái..

    Chớp mắt đã mười lăm năm ròng rã trôi qua, trong khoảng thời gian này những chuyện trôi qua kiếp trước giống như một cuốn phim quay chậm diễn ra trong trí nhớ của nàng. Dường như những chuyện trải qua trước kia chỉ là nàng tự tưởng tượng nên, nếu ấn ký trên ngón tay không mất đi thì có lẽ nàng đã nghĩ tất cả chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ nàng không bao giờ muốn tái hiện.

    Mười lăm năm nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn nàng đem những gì mình biết dần dần đưa vào trong cuộc sống ở đây. Tuy nhiên cổ nhân có câu ' nhập gia tùy tục ' nàng cũng không thay đổi gì so với trong lịch sử mà chỉ cải thiện một chút cuộc sống cũng như công cụ lao động và vũ khí cũng bền chắc hơn. Còn những nghiên cứu trước kia.. đã là thời đại nào rồi.. nàng đã trở thành cổ nhân rồi còn có điều kiện mà nghiên cứu sao?

    Tuy nhiên, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ làm ra một số thứ hữu ích cho mọi người.
     
    Aquafinajenykhuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng mười một 2019
  3. Vong Xuyên

    Bài viết:
    10
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nàng còn nghĩ vì sao những cái tên nghe vô cùng quen thuộc nhưng nàng thật không ngờ nàng xuyên qua chính là Mitalmun, vị công chúa bị nữ hoàng Asisu hại chết thê thảm trong bộ truyện Nữ Hoàng Ai Cập.

    Lúc trước, khi đọc bộ truyện này nàng còn cảm thấy đáng thương công chúa Mitalmun và ghét cay ghét đắng Asisu suốt ngày cứ nguyền rủa Asisu đủ các loại. Bộ truyện kết thúc nàng cũng nhìn nhận lại, rốt cuộc người đáng thương ắt có chỗ đáng hận. Asisu chính là một trong số đó, cũng bởi vì quá yêu Menfuisu nên nàng mới cuồng loạn làm ra những hành động khiến người khác đau khổ.

    Tuy Mitalmun bị Asisu hại chết thê thảm nhưng chính Asisu càng bất hạnh so với nàng, nhìn đến bị người mà mình yêu chán ghét, bị gả đi xa quốc, bị vương Babylon chà đạp.. Rốt cuộc lỗi sai này là do ai? Ai là người phải chịu trách nhiệm?

    Là BÀ TÁC GIẢ_______.

    Chính là bà ta. Vì sao Asisu đã có hôn ước với Menfuisu mà bà còn mang Carol đến?

    Vì sao mang Carol đến bà lại khiến Mitalmun yêu Menfuisu?

    Vì sao Carol lại được quá nhiều người yêu thích tranh dành?

    Không công bằng.

    Không công bằng thì sao? Ai bảo Carol và Menfuisu chính là con ruột của bà ta mà những nhân vật phụ còn lại chỉ là bà mẹ kế ác độc chứ.

    Lúc này, nàng (Cố Ninh) càng đồng cảm với nàng (Asisu), thật không ngờ bầy giờ nàng lại xuyên thành Mitalmun lại bị chính nhân vật nàng đồng cảm hại chết?

    Thở dài một hơi nàng buồn rũ rượi a___ (Bắt đầu từ đây sẽ xưng hô là Mitalmun nhé)

    THời gian bây giờ chính là lúc Menfuisu hoàng đế trẻ tuổi đăng cơ, nàng vốn không muốn đi nhưng vì chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Menfuisu và Asisu có giống như trong truyền thuyết không cho nên nàng theo cốt truyện trốn rời đi đến Ai Cập cùng với sứ giả Hitaito.

    Nàng trên đường đi Ai Cập nên không biết rằng hiện tại bên trong vương cung Hitaito dang loạn thành một đoàn khi không tìm thấy nàng.

    Sau khi đi thuyền sứ đoàn lại băng qua sa mạc, lúc đặt chân đến Ai Cập cả người nàng đã mơ mơ màng màng, nàng thật không thích nổi khi đi ngang qua sa mạc chỉ có gió cát bay ập vào mặt khiến làn da trắng nõn tinh tế của nàng đau rát. Khi đó đoàn sứ giả mới nhận ra, công chúa tôn kính của bọn họ đã trốn rời đi theo chân đến Ai Cập, trong lòng bọn họ run sợ không thôi.

    Sợ nếu nàng có vấn đề gì xảy ra cái mạng nhỏ của cả đám liền xong. Ai bảo nàng được cả vương quốc mệnh danh là hóa thân của Ái lệ na nữ thần chứ. Ở Vương quốc không ai là không yêu quý nàng. Tuy phận là nữ nhân ở Hitaito địa vị vô cùng thấp nhưng không ai dám tỏ ý khinh thường vị công chúa này.

    Nếu nói Imhotep là vị thần trí tuệ của Ai Cập thì công chúa Mitalmun cũng đại khái như vậy. Nàng không chỉ có trí tuệ mà còn vô cùng thông minh nhanh nhẹn so với hoàng tử Izumin có hơn chứ không kém. Nếu Hitaito vương quốc có thể nữ nhân cầm quyền thì lão quốc vương không ngại truyền ngôi cho nàng.

    Không phụ sự mong đợi của nàng, đối với một nhan khống như nàng thì khi thấy được dung mạo của tỷ đệ Asisu thì trong lòng chỉ muốn đánh bà tác giả một trận. So với miêu tả trong truyện thì sắc đẹp của Asisu càng thêm quyến rũ sắc sảo còn Menfui sư càng thêm dã tính cuồng bạo cũng thật soái. Nói thật, từ nhỏ lớn lên nhìn quên một Izumin đối với nàng ôn nhu hòa hoãn thì khi thấy được vẻ dã tính của Menfuisu lại là một cảm nhận khác. Tuy vậy cũng chỉ nằm trong thưởng thức chứ không hơn, đối với nàng nếu đã thích thì bằng mọi cách phải có được nhưng Menfuisu lại không phải gu của nàng nên thôi.. đành tạm biệt vật.

    Asisu trong thế giới thực cũng không đọc ác như trong cốt truyện, ít nhất cho đến hiện tại nàng cho là vậy.

    Theo sử sách xưa có ghi chép lại, Ai Cập cổ thờ hàng trăm vị thần khác nhau các vị thần đều hiện diện dưới dạng con vật, nhưng trên tất cả là vị thần A Mun ngài là vị thần có ưu thế tối cao trong tôn giáo của Ai Cập cổ.

    Lễ đăng cơ được tổ chức vô cùng long trọng và thời gian kéo dài cũng rất lâu, lâu đến mức nàng nghĩ nàng có thể không thể chờ đến kết thúc buổi lễ. Nói thật, đối với là một cái hiện đại người nàng không bao giờ tin vào thần linh huống chi nàng còn là một nhà khoa học nhưng trong lòng nàng bây giờ lại đang không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện thần A Mun nhanh chóng buổi lễ kết thúc.

    Nàng cầu nguyện vừa dứt, tiếng gõ chiêng cũng vang lên lễ đăng cơ hoàn thành, nghe đến tiếng gõ nàng không hình tượng mà trợn mắt thở dài một tiếng. Những tên sứ giả thấy hành động của nàng cũng đành vô ngữ, biết sao được công chúa vương quốc bọn họ là cái dạng tính tình gì bọn họ còn không rõ sao?

    Sau buổi lễ sứ giả tiến lên cáo biệt hoàng đế và nữ hoàng Ai Cập ra về, bọn họ cũng ngỏ ý với nàng sẽ cùng hộ tống nàng về nước. Nhưng ta còn chưa gặp được người con gái nước Mỹ, có bộ tóc vàng kim mà người Ai Cập cổ yêu thích nhất, còn có đôi mắt nàng so với nước sông Nile xanh thẳm trong veo càng thêm thấu triệt rồi làn da mềm mại tinh tế của nàng.. nói chung nàng phải nhìn được nàng (Carol) rồi mới trở về..

    Còn biết bao tính toán cho cuộc hành trình du lịch thời cổ mà nàng ấp ủ bao năm nay, tuy đã đến đây mười lăm năm nhưng đây là lần đầu tiên nàng chính thức bước chân ra xã hội bên ngoài. Ở Hitaito nàng bị quản chế hết sức nghiêm ngặt, bên trong vương cung tùy ý nàng muốn nhưng.. hễ nhắc đến việc rời đi vương cung là toàn bộ người trong vương cung đều nâng cao cảnh giác canh giác nghiêm ngặt đến nỗi con ruồi bay qua cũng bị xác định là đực hay cái. Nàng bị hành động của bọn họ khí đến khóc cũng không được cười cũng cười không nổi. Ai bảo nàng được mệnh danh là hóa thân của nữ thần chứ..

    Cho nên lần này trốn ra, ngoài mục đích đến Ai Cập gặp cái nhân vật chính (con ruột) của bà tác giả ra.. nàng còn có mục đích cao cả hơn hết thảy.. Nàng phải đi hết các nước ở thời cổ này xem những nơi nổi tiếng mà trước kia chỉ thấy qua trang sách xem xem trước sông dài lịch sử nó có bộ dạng ra sao, đương nhiên những điều này không thể làm người khác biết được nhất là cái lão già đang nhìn nàng bằng đôi mắt đáng thương dường như muốn khóc đến nơi.

    Sau khi bị nàng cự tuyệt cùng nhau trở về, đám sứ giả một dạng biểu tình ' sống không còn gì luyến tiếc, cả đám đều đang cầu nguyện thần Hitaito phù hộ lần này trở về vương thượng sẽ không.. ân, nhẹ nhàng một chút a __ Cũng không phải bọn họ không mang công chúa cùng trở về mà chính nàng không muốn cùng bọn họ trở về a__ Bảo bảo không biết phải làm sao có được không?

    Tiễn một đám mặt như tro tàn trở về trong lòng nàng nhảy nhót vui sướng, bây giờ đã không có ai nhìn đến nàng có thể tự do tự tại mà làm những điều mình thích.

    Đầu tiên, nghe nói người Ai Cập yêu thích nhất hoàng kim đúng thật không sai. Bên trong cung điện rường cột được điêu khắc tỉ mỉ, những dồ dùng vật dụng trang trí đều là đồ thủ công mỹ lệ tinh xảo.. trên hết nhất những đồ này đều được làm từ hoàng kim, không hổ là vương quốc xa hoa nhất thời cổ lóe mù mắt nàng nếu đãi ở đây trong thời gian lâu nàng sợ nàng sẽ sinh ra sợ hãi đối với hoàng kim mất.

    Trong khoảng thời gian này nàng cũng đi thăm quan khắp Ai Cập, đi đến dòng sông Nile xanh thẳm mang theo mùi hương của hoa sen tinh khiết..

    Cuối cùng nàng cũng chờ đến một ngày, nàng chân chính nhìn đến người con gái sông Nile trong truyền thuyết, ' đúng là con ruột ' trong lòng nàng âm thầm cảm thán tuy nhìn qua rất chật vật nhưng không thể dấu đi khuôn mặt tinh xảo, làn da mềm mại tinh tế so với mỡ dê còn tốt hơn điều này khiến nàng vô cùng ghen tỵ bởi vì nàng dù chăm sóc bảo dưỡng da tốt như thế nào cũng không bằng một nửa của Carol, trên hết mái tóc óng ánh như được dát vàng dưới ánh nắng mặt trời vô cùng rực rỡ.. phải nói nàng giống như là con cưng của trời.

    Nàng bắt gặp ánh mắt lóe lên ác độc của Asisu, từ đây cốt truyện cũng đã bắt đầu nó dàn dần thay đổi số phận của từng người ở đây nhưng.. không có nàng ở trong đó. Nàng cũng nên lên đường, đi con đường của riêng mình thoát khỏi vận mệnh mang tên cốt truyện.

    Sự thay đổi của nàng cũng không hề gây ra thay đổi gì cho cốt truyện, sự xuất hiện của Carol làm các quốc gia có ý nghĩ chiếm lấy trong đó không bao gồm quốc gia Hitaito và anh trai Izumin của nàng, bởi vì bọn họ biết những thứ đó nàng hóa thân của thần cũng sẽ mang lại cho bọn họ.

    Izumin trong cốt truyện mê đắm Carol không thua kém gì Menfuisu nhưng vì không phải nam chính nên hắn cũng chỉ có thể đóng vai trò là đá kê chân làm vững chắc cho tình yêu của nhân vật chính. Nhưng bây giờ nàng đã xuyên qua, nàng không thể để cho cái anh trai từ bé sủng nàng đi vào vết xe đổ đấy được, nàng đã cố làm mọi cách cho dù lấy danh nữ thần mà tiên đoán nói trước cho hắn nhưng dù vậy cũng không thể chống lại sự lôi kéo của cốt truyện, Izumin vẫn đến Ai Cập, hắn vẫn bắt cóc Carol gây chiến tranh giữa Hitaito và Ai Cập nhưng hắn không mê luyến Carol như trong cốt truyện đã viết. Có lẽ cũng nhờ nàng từ nhỏ đã nhiều lần nhắc đến mưa dầm thấm đất nên đối với người con gái sông Nile có kinh diễm nhưng không mù quáng bắt lấy.

    Còn về tình cảm của Menfuisu và Carol khi không có sự chen ngang của Izumin có đẹp và bền chắc như trong cốt truyện không thì nàng không rảnh để ý đến, bởi vì bây giờ đang có một rắc rối lớn hơn đang quấn lấy nàng.
     
    Aquafinajenykhuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng mười một 2019
  4. Vong Xuyên

    Bài viết:
    10
    Chương kết thúc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên thảo nguyên xanh bát ngát, trời đã dần về tây những vệt nắng cuối cùng chiếu lên thân hình thiếu niên kéo dài trên mặt đất. Thiếu niên chính là công chúa Mitalmun cải dạng cho dễ bề đi đường, màu đỏ nắng chiều chiếu lên khuôn mặt tinh xảo của nàng như nhuộm lên làn da nàng càng thêm hồng nhuận. Đi theo phía sau nàng là nam nhân thon dài thân mình đang dùng ánh mắt sâu thẳm mà nhìn nàng khiến nàng cả người không thoải mái.

    Trời mới biết nàng phiền như thế nào, từ lúc nàng bước chân ra khỏi đất Ai Cập thì hắn vẫn luôn đi theo nàng không rời một bước, nói nam nhân này là ai? Không ai biết được, người biết duy nhất có lẽ cũng chỉ có mình nàng. Lúc trước thấy bóng hình quen thuộc nàng còn nghĩ là mình nhầm nhưng hóa ra là thật.

    "Ngươi tính đi theo ta đến bao giờ?" âm thanh mềm mại lại mang theo vài phần bất đắc dĩ. Nam nhân chính là cái Tang thi vương ở thế giới kia, không ngờ không chỉ có nàng xuyên qua mà hắn cũng xuyên qua đến đây, cũng đúng nàng xuyên được thì hắn cũng xuyên được chứ không có gì mà kinh ngạc.

    Nhưng nàng không biết, một khắc cuối cùng kia hắn hối hận, hối hận không cản nàng tự tìm chết cho nên một tia linh hồn chưa tan theo tro bụi của hắn đi theo nàng đến đây nhưng so ra thời gian hắn đến đay lâu hơn nàng.

    Hắn không biết lúc nàng mới sinh ra hắn có bao nhiêu cao hứng nhưng hắn lại không thể lưu lại bên nàng, suốt mười lăm năm hắn luôn nghĩ đến nàng, cũng có những lần hắn trộm nhìn nàng từ phía xa sợ nàng bắt gặp sẽ hận hắn.

    Bây giờ đứng trước mặt nàng hắn không biết phải nói gì, hắn đã tưởng tượng cảnh này không biết bao nhiêu lần nhưng lần này hắn quyết định dù nàng có đánh, mắng hay chán ghét hắn thế nào đi chăng nữa hắn cũng sẽ không buông tay nàng, hắn muốn là người đứng bên cạnh nàng mãi mãi không thay đổi.

    "Ta.."

    "Ngươi nên nhớ, chúng ta là kẻ thù, chính ta đã giết chết ngươi." giọng nàng hờ hững như đang nói một cái vấn đề nhẹ nhàng như hôm nay ăn gì.

    Đúng vậy. Bọn hắn là kẻ thù, chính nàng đã giết hắn.. nhưng.. hắn lỡ yêu kẻ thù của mình thì biết phải làm sao?

    Nắm tay buông ra nắm vào khiến lòng bàn tay đau rát nhưng hắn cũng chỉ đành cười khổ mà nhìn nàng, coi như hắn bồi bên cạnh nàng đi, ít nhiều là kẻ thù sẽ khiến nàng hận hắn như vậy có lẽ ở một góc nào đó bên trong lòng nàng cũng có một chỗ dành cho hắn.. cho dù đó là HẬN..

    * * * KẾT THÚC*****

    Đoạn đường truy thê của tang thi vương còn nhiều gian nan a.

    Cùng nhau lọt hố nào.. Moa ha ha..

    (Phiên ngoại Izumin.

    Hắn là thái tử điện hạ của vương quốc Hitaito, ngay từ nhỏ vận mệnh đã chú định hắn sẽ là người nắm quyền hành to lớn nhất đế quốc.

    Năm đó hắn hơn mười tuổi, Vương hậu Hitaito cũng là mẫu hậu của hắn sinh ra nàng công chúa duy nhất của đé quốc. Nàng được tất cả mọi người vô cùng yêu thương trong đó có cả hắn. Lúc nàng sinh ra trên trời giáng xuống điềm lành, theo sự trưởng thành của nàng trí tuệ của nàng cũng dần nổi bật được cả đế quốc tôn là ' hóa thân của nữ thân '.

    Hắn không biết từ lúc nào ánh mắt của hắn luôn dõi theo bóng hình của nàng, từ ánh mắt nụ cười, từng cái nhăn mày của nàng đếu in đậm bên trong tâm trí hắn.

    Rồi nàng đến Ai Cập tham gia buổi lễ lên ngôi của hoàng đế Ai Cập, nhưng sau đó nàng không từ mà biệt chỉ để lại một mẩu tin trở về Hitaito rằng: ' Nàng khắp nơi du lịch một thời gian '. Khi nhận được tin này không đợi vua cha r lệnh hắn vội chạy ngay đến Ai Cập nhằm cầu mong đuổi kịp mang nàng trở về. Bên ngoài vô cùng nguy hiểm, một cô gái như nàng làm sao có thể một mình lăn lộn.

    Cưới cùng, hắn vẫn đuổi không kịp nàng thay vào đó hắn đã gặp Carol, người con gái Sông Nile hắn đã nghe vô số lần qua lời kể của nàng, nàng nói đó là nữ thần ban xuống cho nàng năng lực tiên tri và cảnh báo hắn về những sự việc sẽ diễn ra.

    Đúng như lời nàng nói, cô gái Sông Nile quả thật rất đặc biệt. Nàng ấy có một mái tóc màu vàng kim chói lóa, da nàng mềm mại so với mỡ dê càng tốt hơn, nàng ấy có trí tuệ vô cùng, những thứ đó đã giúp Ai Cập ngày một tốt hơn, nhưng hắn vẫn không quên lời của nàng mà đi tranh đoạt cô gái Sông Nile. Vì hắn biết, ngay lúc này trong tâm trí của hắn chỉ có một bóng hình nhỏ xinh khuôn mặt lúc nào cũng mang vẻ nghiêm túc.

    Không biết từ bao giờ mà bóng hình nàng đã chiếm trọn tâm trí hắn, đến lúc này hắn mới chợt nhận ra hắn đã yêu nàng, muội muội của mình.

    Tuy Hitaito không có tục lệ trong dòng họ anh chị em kết hôn với nhau nhưng cũng không đến mức không thể chấp nhận.

    Đến một ngày nàng trở về, đi theo phía sau là một nam tử. Nhìn hành động của hai người là hắn biết giữa hai người không hề đơn giản. Nàng từ nhỏ là một người mang tiếng có thói sạch sẽ, mọi việc của nàng không ai có thể chạm vào, đây là lần đầu tiên hắn thấy bên cạnh nàng xuất hiện một người nam nhân khác ngoài hắn. Lúc này trong lòng hắn vang lên những hồi chuông cảnh báo, nhìn nàng và hắn đi chung gần như vậy hắn có một dự cảm bất an vô cùng mạnh mẽ)
     
    AquafinaAlissa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười một 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...