Đông Đông đã đến trên hàng cây lá đỏ Đông trượt dài trên những con đường xa. Đông nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng đôi chút Nép bên hiên, đôi lúc vút quay cuồng. Từng đợt mưa gảy tiếng đàn sa Bà chúa tuyết e ấp trong gió Bỗng phóng nhanh Hàng cây lá đổ Đông đã về! Đông đã về! Nắm đôi tay, mắt biếc kề môi Rít hơi thuốc thấm nhuần hương đời bạc. Ta đây rồi, người đang ở nơi đâu? Tách cà phê bỗng hóa đặc hóa đắng. Người đến, người đi, Ta bến đỗ đợi chờ Chờ người trong buổi mai sương sớm Chờ người, ngày đông hóa ngàn đông.