Đấng Sinh Thành (Ảnh minh họa có thể có bản quyển) Ơn cao tựa núi là cha Nghĩa rộng như biển bao la mẹ hiền Sinh con khó nhọc chẳng phiền Thành người tài đức nhìn ghiền lắm thay. Làm sao đếm được đắng cay Con có trả hết nợ vay ân tình? Phải chi có kiếp nhân sinh Nhớ hoài phụ mẫu phận mình khắc ghi! Nhật Thiên Thanh
Người Đưa Đò (Ảnh minh họa có thể có bản quyền) Một ngày của tháng mười năm nao Chữ viết đầu tiên khó biết bao Cũng như ấn tượng hằn trong trí Thầy với cô mang đến ước ao! Nửa cuộc đời ghi ơn khắc công Chữ nhân nghĩa vẹn tròn luôn thông Cũng khác chi bao bạn học cũ Thầy cùng cô có nhớ con không? Nhật Thiên Thanh
Tìm Đâu Tri Kỷ (Ảnh minh họa có thể có bản quyền) Mực tím lưu thương nhớ Xanh xanh trang sách mở Giấy thấm dòng lưu niệm Trắng tinh một giấc mơ Viết đôi lời thắm thiết Ngắn ngủi ngày ly biệt Còn đâu năm tháng ấy Dài mấy cũng không tiếc Mong người đừng nhạt nhòa Rằng vội quên rồi xóa Tình thương luôn gắn bó Bạn có tôi tâm hòa Nhớ về thời thiếu niên Hoài chỉ biết an nhiên Ngàn điều chưa thể nói Năm đó cùng bạn hiền.. Nhật Thiên Thanh
Tình Đầu (Ảnh minh họa có thể có bản quyền) Thanh xuân ơi, người còn nhớ? Thuở ban đầu ta kiếm cớ làm quen Trao thư liều lĩnh một phen Để rồi chúng bạn đều khen xứng tầm. Trai tài gái sắc nào nhầm Hai ta một cặp có lầm cũng cam Yêu thương quấn quýt mà ham Bên nhau muôn kiếp chẳng tham thêm gì. Nào ngờ phút chốc chia ly Đều do ngây dại sầu bi một thời Bây giờ nhớ lại tình ơi Vẫn còn nuối tiếc nào vơi nỗi niềm! Nhật Thiên Thanh
Hạ Ơi (Ảnh minh họa có thể có bản quyền) Thấm thoát thời gian trôi Xuân đi qua rất vội Mới thôi Hè đã tới Tìm đâu tuổi trẻ tôi! Nhớ hàn vi lúc nhỏ Cơm có bữa nào no Áo còn đôi miếng vá Chẳng ngại gì âu lo. Chỉ mong được đến trường Vui hát trong đời thường Với bao nhiêu khát vọng Trông ngóng điều phi thường. Đó đơn giản chỉ là Chờ Hạ đến cùng ta Ngao du với chúng bạn Thỏa sức mà hòa ca. Trao nhau đoạn tái bút Giữ lại vài giây phút Cất vào tim kỷ niệm Lưu luyến nhiều thêm chút. Song song hàng phượng đỏ Nơi chuyện trò to nhỏ Tiếng cười xen tiếng nói Giờ lấy đâu bày tỏ? Bao la trời sáng trong Tà áo điểm đường cong Tiếng ve đầy gợi nhớ Thổn thức ở bên lòng! Tôi mong mình sống lại Từng ký ức chưa phai Xa xôi người bạn cũ Biết có ai tìm ai? Nhật Thiên Thanh
TA (Ảnh mình họa có thể có bản quyền) Ta đơn độc giữa chốn hồng trần Mang phận gái bao điều thiệt thân Lẻ loi một bóng ai thương tiếc Lúc xuống cửu tuyền thoát nghĩa nhân. Khi yêu ta cũng âm thầm mơ Tình mãi bền lâu đẹp giống thơ Tuy nhiên thực tế nào như ý Người đến rồi đi hóa dại khờ. Trách ta hay trách người phôi pha Lời hứa đã bay theo gió xa Cách gì giữ lại cho nhau mãi? Phần số chẳng may ta với ta! Chỉ mong sống đẹp lòng mọi người Lương thiện nghĩa nhân lắm kẻ cười Khôn ngoan toan tính thêm đôi chút Lại bị chê bai tâm kém tươi. Thôi thì ta cứ mặc đời than Miệng lưỡi chua ngoa cũng chẳng can Phiền chi gánh nặng chuyện nhân thế Đơn giản hóa cho lòng được an! Nhật Thiên Thanh [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Nhật Thiên Thanh