[Bài Thơ] Độc Tiểu Thanh Ký - Nguyễn Du

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Hạ Mẫn, 21 Tháng sáu 2018.

  1. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Độc Tiểu Thanh

    Nguyễn Du

    Độc-tiểu-thanh-ký.png



    Bản phiên âm.

    Tây Hồ hoa uyển tẫn thành khư,

    Độc điếu song tiền nhất chỉ thư.

    Chi phấn hữu thần liên tử hậu,

    Văn chương vô mệnh lụy phần dư.

    Cổ kim hận sự thiên nan vấn,

    Phong vận kỳ oan ngã tự cư.

    Bất tri tam bách dư niên hậu,

    Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?


    Dịch nghĩa

    Vườn hoa cạnh Tây Hồ đã thành bãi hoang,

    Ta chỉ viếng nàng qua bài ký đọc trước cửa sổ mà thôi.

    Son phấn có linh hồn chắc phải xót chuyện xảy ra sau khi chết,

    Văn chương không có mệnh mà cũng bị liên lụy, đốt đi còn sót lại một vài bài.

    Mối hận cổ kim, thật khó mà hỏi ông trời.

    Ta tự coi như người cùng một hội, một thuyền với nàng là kẻ vì nết phong nhã mà mắc phải nỗi oan lạ lùng.

    Chẳng biết ba trăm năm sau nữa,

    Thiên hạ có ai khóc Tố Như ta?

    Dịch thơ

    Hồ Tây cảnh đẹp hóa gò hoang,

    Thổn thức bên song mảnh giấy tàn.

    Son phấn có thần chôn vẫn hận,

    Văn chương không mệnh đốt còn vương.

    Nỗi hờn kim cổ trời khôn hỏi,

    Cái án phong lưu khách tự mang.

    Chẳng biết ba trăm năm lẻ nữa,

    Người đời ai khóc Tố Như chăng?

    Nguồn: Thơ chữ Hán Nguyễn Du , NXB Văn học, 1978
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng chín 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...