Độc Trình bày : A Nguyệt Nguyệt Tác từ: Lâm Ý Phạm Tác khúc : Lâm Ý Phạm Biên khúc: Vu Đầu Ma Ma Nếu bạn đã từng mệt mỏi vì phải giả vờ mạnh mẽ giữa thế giới ồn ào, đã từng đeo lên mặt nạ để bảo vệ phần yếu đuối trong lòng, thì "Độc - A Nguyệt Nguyệt" sẽ là bài hát dành cho bạn. Không màu mè, không phô trương, chỉ là những giai điệu lặng lẽ nhưng đầy sức nặng, gợi mở một không gian rất riêng. Ở đó, chúng ta được sống thật với những tổn thương chưa kịp lành. Bài hát có tên gốc là "Độc", nghĩa là "cô độc", được thể hiện bởi A Nguyệt Nguyệt, một nghệ sĩ indie mang chất giọng mềm mại nhưng chứa đựng tầng sâu cảm xúc. Từ phần lời đến giai điệu đều do Lâm Ý Phạm chấp bút và sáng tác, riêng phần biên khúc được thực hiện bởi Vu Đầu Ma Ma. Đây một cái tên quen thuộc trong giới làm nhạc Hoa ngữ underground. Ở ngay câu đầu tiên, bài hát đã đặt người nghe vào cảm giác "giống như sương trên mặt đất, quên đi cả hơi ấm", một hình ảnh vừa thơ, vừa buốt lạnh. Càng nghe, bạn sẽ càng nhận ra cái sự "độc" ở đây không chỉ là sự cô đơn, mà là một trạng thái tinh thần khi con người buộc phải giấu bản thân thật để tồn tại, để hòa vào thế giới đầy tính toán và kỳ vọng. Giai điệu của "Độc" không quá dồn dập hay bi lụy, mà nhẹ nhàng như một dòng thủy triều âm ỉ dâng lên, mang theo những xúc cảm đã lâu bị dồn nén. Nhạc cụ được xử lý tối giản, chủ yếu là tiếng piano và synth nền mơ màng, làm nổi bật chất giọng có phần mong manh nhưng đầy chân thật của A Nguyệt Nguyệt. Lời bài hát là một chuỗi độc thoại nội tâm, khi nhân vật trữ tình tự thú nhận mình đã "mang chiếc mặt nạ băng lạnh", đã từng cố giữ trật tự trong lòng bằng hình bóng của một ai đó, và từng nghĩ rằng nếu không ai đáp lại, thì thôi.. mộng đẹp cứ để trôi đi cũng được. Đó là một cách chấp nhận nỗi đau rất trưởng thành, nhưng cũng rất buồn. Bài hát này chính là sự thật thà đến tàn nhẫn của nó. Không có gì được tô vẽ, không có lời an ủi, chỉ là một đoạn hành trình mà ai rồi cũng sẽ trải qua: Học cách cô đơn, rồi học cách tha thứ cho chính mình khi đã từng yếu đuối. "Độc" không phải là bài hát để bạn mở trong lúc vui vẻ, nhưng sẽ là người bạn đồng hành dịu dàng trong những đêm khuya khi bạn mệt mỏi với thế giới, nhưng vẫn muốn một giọng hát nào đó hiểu mình. Lời bài hát 像地上霜 遗忘温度 来自月光 像海中鲸 跟随潮汐 四处流浪 愿无人应答时 好梦释放 就不必 逃离那远方 我戴上冰冷的 面具开始伪装 维持着内心的 秩序和以你假象 一腔愤懑对抗着 无尽的荒凉 啊~ 当簇拥的热闹 成为某种奢望 巨大的虚无感 不断地攻掠城墙 还能如何 对世界 毫无保留分享 任由宿命 将这悲观放大 啊~ 沉浮孤独 到底有多可怕 啊~ 可有一瞬 曾被真心感化 啊~ 呼~ 我戴上冰冷的 面具开始伪装 维持着内心的 秩序和以你假象 一腔愤懑对抗着 无尽的荒凉 啊~ 当簇拥的热闹 成为某种奢望 巨大的虚无感 不断地攻掠城墙 还能如何 对世界 毫无保留分享 任由宿命 将这悲观放大 啊~ 沉浮孤独 到底有多可怕 啊~ 可有一瞬 曾被真心感化 啊~ 呼~ 任由算计 对善意嘲讽吧 啊~ 化作白昼 被燃尽的烟花 啊~ 谁又甘愿 清醒着被抛下 啊~ 呼~ Pinyin Xìang dì shàng shuāng Yí wàng wēn dù Lái zì yuè guāng Xìang hǎi zhōng jīng Gēn súi cháo xī Sì chǔ líu làng Yùan wú rén yīng dá shí Hǎo mèng shì fàng Jìu bù bì Táo lí nà yuǎn fāng Wǒ dài shàng bīng lěng de Mìan jù kāi shǐ wěi zhuāng Wéi chí zhuó nèi xīn de Zhì xù hé yǐ nǐ jiǎ xìang Yī qiāng fèn mèn dùi kàng zhuó Wú jìn de huāng líang ā~ Dāng cù yōng de rè nào Chéng wéi mǒu zhǒng shē wàng Jù dà de xū wú gǎn Bù dùan dì gōng lüè chéng qíang Húan néng rú hé Dùi shì jiè Háo wú bǎo líu fēn xiǎng Rèn yóu sù mìng Jiāng zhè bēi guān fàng dà ā~ Chén fú gū dú Dào dǐ yǒu duō kě pà ā~ Kě yǒu yī shùn Zēng bèi zhēn xīn gǎn hùa ā~ Hu~ Wǒ dài shàng bīng lěng de Mìan jù kāi shǐ wěi zhuāng Wéi chí zhuó nèi xīn de Zhì xù hé yǐ nǐ jiǎ xìang Yī qiāng fèn mèn dùi kàng zhuó Wú jìn de huāng líang ā~ Dāng cù yōng de rè nào Chéng wéi mǒu zhǒng shē wàng Jù dà de xū wú gǎn Bù dùan dì gōng lüè chéng qíang Húan néng rú hé Dùi shì jiè Háo wú bǎo líu fēn xiǎng Rèn yóu sù mìng Jiāng zhè bēi guān fàng dà ā~ Chén fú gū dú Dào dǐ yǒu duō kě pà ā~ Kě yǒu yī shùn Zēng bèi zhēn xīn gǎn hùa ā~ Hu~ Rèn yóu sùan jì Dùi shàn yì cháo fěng bā ā~ Hùa zuò bái zhòu Bèi rán jìn de yān huā ā~ Shúi yòu gān yùan Qīng xǐng zhuó bèi pāo xìa ā~ Hu~ Lời Việt Như sương đọng giữa đất trời, Ấm nồng quên lãng dần trôi, Tựa trăng tỏa ánh xa xôi, Như cá voi lạc giữa khơi. Theo thuỷ triều xuôi khắp lối, Lang thang chẳng điểm nghỉ ngơi, Ước chi khi chẳng ai mời, Mộng lành buông lặng, thảnh thơi. Ta mang chiếc mặt nạ băng, Giả vờ như chẳng ngỡ ngàng, Gắng gìn giữ cõi lòng hoang, Giả tưởng dáng ai dịu dàng. Một lòng uất nghẹn chống chọi Trước cõi hoang lạnh mênh mang, A~ Khi những huyên náo chen chàng Trở thành khát vọng sang trang, Cảm giác trống rỗng muôn vàn Xâm lăng từng bức tường tan. Làm sao đối diện thế gian Chia sẻ chẳng chút ngụy trang? Mặc cho định mệnh ngổn ngang Khuếch đại ưu sầu chứa chan. A~ Chìm trong cô độc lênh đênh, Rốt cuộc đáng sợ mấy phần? A~ Chỉ một khoảnh khắc chân thành, Lòng ta từng cảm động dâng. A~ Hu~ Ta mang chiếc mặt nạ băng, Giả vờ như chẳng ngỡ ngàng, Gắng gìn giữ cõi lòng hoang, Giả tưởng dáng ai dịu dàng. Một lòng uất nghẹn chống chọi Trước cõi hoang lạnh mênh mang, A~ Khi những huyên náo chen chàng Trở thành khát vọng sang trang, Cảm giác trống rỗng muôn vàn Xâm lăng từng bức tường tan. Làm sao đối diện thế gian Chia sẻ chẳng chút ngụy trang? Mặc cho định mệnh ngổn ngang Khuếch đại ưu sầu chứa chan. A~ Chìm trong cô độc lênh đênh, Rốt cuộc đáng sợ mấy phần? A~ Chỉ một khoảnh khắc chân thành, Lòng ta từng cảm động dâng. A~ Hu~ Mặc người tính kế đâm châm, Dè bỉu tấm lòng thiện tâm. A~ Tựa pháo hoa bốc cháy ngầm, Rực rỡ giữa ban ngày thầm. A~ Ai cam tâm giữ tâm tầm, Tỉnh táo giữa đời lặng câm? A~ Hu~