Đề bài: Anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận xã hội khoảng 200 chữ trình bày suy nghĩ của bản thân về những điều mà chúng ta có thể đánh mất nếu lựa chọn an nhàn khi còn trẻ. Trong bài thơ "Vội vàng", thi sĩ Xuân Diệu từng ngậm ngùi tiếc nuối thanh xuân: "Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi.." Đúng vậy, mùa xuân của thiên nhiên có thể đi qua rồi trở lại theo quy luật tuần hoàn, nhưng mùa xuân của cuộc đời thì một đi không trở lại. Sự trở về của mùa xuân đồng nghĩa với sự ra đi của tuổi xuân. Tuổi xuân của đời người vì thế vô cùng đáng quý. Tháng năm không trở lại, cơ hội chẳng đợi chờ, nếu lựa chọn an nhàn khi còn trẻ, ta sẽ thế nào? Lựa chọn an nhàn khi còn trẻ, ta sẽ để tuột khỏi tầm tay nhiều điều quý giá. Tuổi trẻ là lúc cả sức khỏe thể chất và sức khỏe tinh thần đều sung mãn nhất, chọn an nhàn - làm sao ta có thể phát triển bản thân một cách tốt nhất? An nhàn trong học tập, tri thức chẳng đủ đầy. An nhàn trong lao động, thành quả chẳng là bao. Chọn an nhàn khi còn trẻ là bản thân đang tự đóng lại rất nhiều cánh cửa đưa ta đến thành công, đến một cuộc đời tốt đẹp. Bởi "Trên đường thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng", an nhàn cũng là cách gọi khác của lười biếng mà thôi. Chọn an nhàn khi còn trẻ, năm mươi năm cuộc đời còn lại sẽ vất vả, nhọc nhằn. Bởi những tháng năm an nhàn ấy lấy đi của ta sức khỏe, nhiệt huyết, cơ hội, không mang đến cho ta nhiều hiểu biết và kinh nghiệm.. thì nửa đời năm mươi năm sau, chẳng phải sẽ hoang mang, vô định lắm sao? "Không ai có thể gặt hái thành công mà chưa từng gieo trồng". Khoảng thời gian "gieo trồng" đúng mùa vụ nhất của cuộc đời con người là tháng năm thanh xuân tuổi trẻ. Hãy gieo trên mảnh đất thanh xuân những hạt mầm của sự nỗ lực, cố gắng, ta sẽ nhận về những trái chín ngọt ngào. Vậy, đừng lựa chọn an nhàn những năm tháng thanh xuân để cả đời phải ân, tiếc nuối: Ta đã làm chi đời ta vậy?
Nửa đêm còn có lời đề nghị dễ thương vậy chứ, cảm ơn em nhé! Em share thoải mái nhé! Bài này thực ra là câu NLXH 2 điểm trong 1 đề chị soạn cho HS làm (nên ý tưởng được lấy từ câu Đọc hiểu em ạ) Nó là đề 5 của topic này: Đề Bài Ôn Tập Ngữ Văn 12 Tham Khảo mới nhất - 5 đề
Ui, cái nick dễ gây hiểu nhầm quá! Cứ nghĩ đào với liễu luôn gắn với phận nữ nhi mảnh mai cơ! Đại xá, đại xá!
Chúng ta chỉ có thể biết kết quả và tác động vào kết quả của hiện tại. Quá khứ đã qua và tương lai thì không thể đoán trước. Hôm nay bạn giàu có nhưng ngày mai bạn có thể nghèo khổ, hôm nay có thể khỏe mạnh, ngày mai có khi đã vô thường. Những biến động trong cuộc đời luôn đến bất chợt nhưng là hệ quả của những điều tất yếu xảy ra. Nhiều người dựa dẫm vào cha mẹ giàu có để chọn sống an nhàn, hưởng lạc. Có cha mẹ giàu có chắc gì đã an nhàn cả đời? Cha mẹ đâu có thể sống mãi với mình. Vì vậy, khi còn trẻ, nhất thiết phải tự lập và không nên chọn sống an nhàn.
Vậy mới nói, sự lười biếng, an nhàn là bước đi rất chậm để cái đói nghèo lúc nào cũng đuổi kịp. Rắc rối nảy sinh từ lười biếng, và thiệt hại trầm trọng nảy sinh từ sự nhàn hạ không cần thiết.