Bỗng giật mình nhận ra Mùi dịu êm trong gió Ơ, mùa thu rồi đó Lá hoe vàng trên cây! Sao mình chẳng về đây? Hoa may thêm mùa biếc Con diều theo mùa nắng Lí lắc xanh cả đồng! Sao mình vẫn mênh mông Nơi nào không ngây ngất? Mùi mưa rơi lất phất Quện vào gió vị xưa? Sao mình chẳng quên mưa? Xối qua mùa năm ấy Xóa bàn chân hằn tấy Lỡ vướng đường hoa may? Sao mình chẳng đổi thay Quên người không say nắng? Quên người làm ta đắng Lỡ ngọt mùa yêu thương? Sao mình không vấn vương Những bóng hình rực rỡ Nhớ chi mùa dang dở Vẽ không nên một bài End