Trọng Sinh [Dịch] Sự Ra Đời Của Quỷ Kiếm - Eveofchaos

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Tu Tim, 29 Tháng một 2021.

  1. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Tác phẩm: Sự ra đời của Quỷ kiếm

    [​IMG]

    Tác giả: Eveofchaos

    Dịch giả: Hàn Thuyên

    Thể loại: Huyền ảo, trọng sinh

    Số chương: 500

    Lịch đăng chương: 2 ngày/ chương


    Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Hàn Thuyên

    Văn án:

    "Vì vậy, đó là cách cuộc sống của tôi kết thúc, thật là lãng phí..".

    Đây là những suy nghĩ cuối cùng của một thanh niên trẻ tuổi, ạnh bị bắn tình cờ trong một cuộc ẩu đả giữa các băng nhóm địa phương. Anh không biết rằng mình sẽ sớm được chuyển kiếp ở một thế giới khác, một thế giới của tu luyện huyền huyễn!

    Sự ra đời của quỷ kiếm kể về một người con của một gia đình giàu có, về một kẻ sống không có mục đích trong kiếp trước, về một con quỷ với sức mạnh giúp anh ta hồi sinh.

    Anh ấy là Noah Balvan, sau khi chuyển kiếp sẽ phải chiến đấu cho địa vị xã hội của mình và đương đầu với nhiều khó khăn của thế giới mới mà anh tái sinh để có được sức mạnh, được quyền sống tự do với những người thân yêu!
     
    Gill, Linh Yumi, AmiLee1 người nữa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng hai 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 1: Sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bóng tối."

    Đây là suy nghĩ đầu tiên của anh ấy sau khi tỉnh dậy.

    "Tôi đang ở đâu?"

    Anh ấy cố gắng cử động chân tay, nhưng cảm giác chạm vào có gì đó khác với những gì anh đã quen.

    "Chờ đã, tôi có thể nghĩ!"

    "Tôi nhớ rõ mình đã bị bọn côn đồ đó bắn vào ngực. Tôi hôn mê à?"

    Anh ấy lại cố gắng cử động hoặc mở mắt, nhưng điều duy nhất anh có thể cảm nhận được là cảm giác chật chội, và thứ duy nhất anh có thể thấy là bóng tối.

    "Tôi đoán tôi vẫn còn sống. Có vẻ như tôi thậm chí không thể đạt được cái chết nhanh chóng trong cuộc đời mình. Chà, ít nhất ở đây cũng ấm."

    Có một hơi ấm liên tục trong cơ thể anh ấy, làm cho không khí khá ấm cúng.

    "Ít nhất sau khi tôi tỉnh dậy, bố mẹ tôi sẽ để tôi thoát khỏi gia đình một thời gian. Có lẽ tôi nên nhân cơ hội này rời khỏi ngôi nhà đó và đi ra nước ngoài, ít nhất phải có một dịch vụ dọn dẹp thuê tôi."

    Anh ấy nghĩ đến khả năng khai thác trải nghiệm cận kề cái chết đó như một phương tiện để thoát khỏi cái lồng mà anh gọi là nhà.

    Anh cân nhắc xem bố mẹ mình sẽ phản ứng như thế nào khi anh nói với họ rằng anh sẽ bỏ học đại học để làm một người rửa bát.

    "Bố sẽ không làm phiền con quá nhiều, nhưng mẹ chắc chắn sẽ phát điên mất. Hiện nay, điều duy nhất tôi có thể làm ở nhà mà không bắt đầu chiến đấu là đọc sách. Có lẽ tôi cũng sẽ mất điều đó."

    Kể từ khi anh nhớ ra, anh thích chơi game, đọc sách và say xỉn.

    Anh ấy thấy mọi thứ khác thật phiền phức, và điều này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học tập của anh ấy kể từ thời trung học.

    Vì vậy, hoàn cảnh của anh ngày càng khó mà trụ được khi bố mẹ anh thà la mắng suốt ngày còn hơn chấp nhận trường đại học không phù hợp với anh.

    "Tôi đoán một phần lớn của tình huống đó là do lỗi của tôi, sau tất cả, tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình để say sưa hoặc bị cô lập trong cuốn sách nào đó. Quả thật không phải là một công việc tốt khi là một người con trai."

    Sự hối hận nổi lên trong anh sau khi anh nghĩ vậy.

    Nếu biết rõ hơn vào thời điểm đó, anh đã không dùng rượu như một phương tiện để trút giận, và có lẽ tình hình gia đình anh đã yên ổn hơn.

    "Chà, tôi không thể thay đổi những gì đã xảy ra, và tôi thực sự không có nhiều lựa chọn để giữ cho mình bình tĩnh trong khi luôn giả vờ."

    Khi mười bốn tuổi, anh nhận ra rằng có điều gì đó không hoàn toàn đúng với mình.

    Anh ấy sẽ thấy bạn bè của mình chạy theo những cô gái hoặc quần áo đẹp, nhấn mạnh tình yêu và địa vị xã hội trong một nhóm người.

    Tuy nhiên, anh ấy chỉ cảm thấy tò mò về tình dục mà không bao giờ có thể thực sự gắn bó với ai đó.

    Còn đối với xã hội loài người, anh xem nó như một mớ luật lệ do con người tạo ra để buộc họ phải chung sống với nhau.

    "Đó không phải là những quy tắc do đàn ông tạo ra sao? Là một người đàn ông, tôi nên có quyền bỏ qua chúng và sống theo cách mình muốn."

    Thời gian cứ trôi qua trong khi anh đang suy nghĩ, mà anh không nhận ra rằng tốc độ suy nghĩ của mình đang thấp hơn bình thường.

    "Cuối cùng, đó là một thế giới được cai trị bởi tiền bạc. Nếu bạn có nó, bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn; nếu không, bạn chỉ có thể kết thúc cuộc đời là một trong những bánh răng của xã hội, làm việc và tích lũy tiền cho đến khi bạn chết."

    "Thật là một cách sống đáng thương. Bạn bị bó buộc bởi các quy tắc của con người phải làm việc để tích lũy các mảnh giấy, trong khi những mảnh giấy đó chỉ có giá trị nhờ các quy tắc giống như bạn đang tuân theo. Tự do đích thực chỉ có thể đạt được khi thu thập đủ giấy tiền. Có còn giá trị khi sống một cuộc sống như thế này không?

    Lý trí của anh ấy thỉnh thoảng dừng lại khi anh ấy ngủ hoặc cố đánh thức cơ thể mình.

    Bằng cách này, ngày tháng trôi qua.

    " Có lẽ tôi đang hôn mê vĩnh viễn, và tôi sẽ phải chờ cái chết thực sự để được giải thoát khỏi bóng tối này.'

    Bóng tối xung quanh anh bắt đầu ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, điều duy nhất khiến anh tỉnh táo là cảm giác ấm áp trong cơ thể.

    Đó là thời điểm mà ánh sáng xuất hiện trong thế giới bóng tối, dường như nó trở nên lớn hơn khi thời gian trôi qua.

    "Cuối cùng, một sự thay đổi! Tôi nên làm theo!"

    Đột nhiên, một lực nén nào đó đẩy anh từ không gian chật chội mà anh đang ở về phía ánh sáng.

    Đó dường như là một quá trình chậm chạp và đau đớn mà anh cảm thấy áp lực.

    Sau một thời gian, thế giới bóng tối trở thành một thế giới ánh sáng chói lọi đến nỗi mắt anh đau.

    Anh ấy bắt đầu nghe thấy một số tiếng cổ vũ và giọng nói nói một ngôn ngữ không xác định.

    Khi mắt anh đã quen với ánh sáng, cuối cùng anh cũng có thể nhìn thấy những gì xung quanh mình: Một người phụ nữ trung niên mập mạp đang nhìn anh với vẻ lo lắng, chạm nhẹ vào ngực anh.

    Điều kỳ lạ là bàn tay cô dường như bao trùm toàn bộ cơ thể anh.

    "Chuyện quái quỷ đang xảy ra!"

    Anh chưa kịp suy nghĩ thì người phụ nữ béo đã lật anh sang một bên và vỗ nhẹ vào mông anh.

    Không hiểu sao anh lại cảm thấy đau đớn vì cái tát nhẹ đó.

    "Cô đang làm cái quái gì vậy, đàn bà?"

    Anh nói, nhưng những gì thoát ra khỏi miệng anh chỉ là một tiếng kêu chói tai.

    Sau khi nghe thấy tiếng kêu đó, sắc mặt của những người trong phòng giãn ra, bà béo bế đứa bé trên tay một người phụ nữ xinh đẹp nhợt nhạt đang nằm trên chiếc giường kiểu cũ.

    "Đó là một cậu bé, thưa phu nhân, và là một người khá tò mò, theo cách cậu ấy nhìn mọi thứ."

    Mặc dù không hiểu gì về những gì người phụ nữ béo nói, nhưng người thanh niên trong thân hình một đứa trẻ có thể nhanh chóng đoán ra tình huống mà anh ta đang gặp phải.

    "Tôi có được tái sinh không? Không phải hôn mê sao?"

    Người phụ nữ ôm đứa trẻ không mảnh vải che thân và cố gắng cho nó ăn.

    "Eo--!"

    Trước khi anh ta có thể nói, hay đúng hơn là hét lên bất cứ điều gì, một chất lỏng tràn xuống trong miệng, và anh ta chìm trong cơn choáng váng trong bữa ăn đầu tiên.

    "Tôi sẽ đặt tên cho bạn là Noah, vâng, Noah Balvan, đó là một cái tên hay."

    Noah nhìn người phụ nữ đang cho anh ăn với đôi mắt khép hờ.

    Người phụ nữ có mái tóc đen dài không được buộc trên lưng và đôi mắt xanh như băng bên dưới đôi lông mày mỏng.

    "Chắc chắn, mẹ tôi đẹp. Noah nên là cái tên mà cô ấy đặt cho tôi, ít nhất đó là một cái tên hay."

    Cửa phòng mở ra, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi với mái tóc đen ngắn, khuôn mặt nghiêm nghị đi thẳng về phía người phụ nữ trên giường.

    "Lily cho tôi gặp đứa trẻ."

    Nói rồi, người đàn ông trực tiếp ôm Noah vào lòng và nâng cậu lên không trung để có thể nhìn rõ hơn về đứa bé.

    Người phụ nữ béo và hai người hầu gái khác ở bên giường cúi đầu trước tầm mắt của người đàn ông.

    Ngay cả Lily cũng kìm lại giọng nói tức giận của mình khi chứng kiến cảnh Noah đột ngột bị lấy mất khỏi lồng ngực của cô.

    "Uh, hơi xanh xao và gầy gò, nhưng dường như có một chút trí tuệ nào đó trong nó. Có lẽ nó sẽ không thể làm người bảo vệ cho gia tộc chính, nhưng nó có thể thành công với vai trò cố vấn. Nó sẽ làm rất tốt, Hoa loa kèn."

    Sau khi nói xong, người đàn ông đưa đứa bé lại cho mẹ và đi về phía lối ra.

    Nhìn thấy cảnh này, Lily nhẹ nhàng nói:

    "Rhys, nó là con trai của anh và nó tên là Noah, anh ấynó không thể có ý nghĩa hơn là một người bảo vệ đơn thuần sao?"

    Dừng lại ở rìa lối ra, Rhys quay lại nhìn Lily và nói một cách tự nhiên nhất:

    "Cho dù nó có huyết mủ của ta, nó cũng có của cô lẫn vào, con điếm nên coi như mình đủ may mắn nếu có thể bảo vệ con cháu của gia tộc chính."

    Và ông ta đi ra khỏi phòng, để lại Lily với đôi mắt ngấn nước đang ôm Noah.

    Cô không nhìn thấy ngôi mộ đang nhìn chằm chằm vào đứa bé trong tay mình khi cha đứa trẻ đi qua cửa.

    "Có vẻ như gia đình này không đơn giản như vậy, tôi nên cố gắng hết sức để học ngôn ngữ của thế giới này càng nhanh càng tốt."

    Nghĩ vậy, anh nhắm mắt đi ngủ.
     
    AmiLeeQuỳnh Anh Kelly thích bài này.
  4. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 2: Rồng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Năm tháng đã trôi qua kể từ khi Noah tái sinh trên thế giới này.

    Đó là mùa xuân, hoặc ít nhất nó có vẻ như vậy đối với những gì anh ta nhìn thấy về môi trường bên ngoài.

    Ngôi biệt thự mà anh sống giống một biệt thự ở nông thôn từ kiếp trước, nhưng nó có kích thước của một lâu đài và chủ yếu được làm bằng gỗ, với một bức tường làm bằng đá ở xung quanh.

    Vào lúc đó, anh đang trong vòng tay của người mẹ mới của mình, nhìn trộm xung quanh khi cô đang đi qua biệt thự nói chuyện với anh.

    Cô không biết rằng Noah đã hiểu được hầu hết những gì cô nói.

    "Ngôn ngữ của thế giới này không quá khó, cũng bởi vì nó có rất nhiều điểm tương đồng với tiếng Anh của thế giới trước đây của tôi. À, đó cũng là nhờ Lily không bao giờ rời xa tôi và liên tục nói chuyện với tôi."

    Anh đã dành phần lớn năm tháng trong vòng tay của mẹ, đi dạo quanh dinh thự Balvan, cùng Lily giải thích những điều ngẫu nhiên nhất cho anh.

    Nhờ đó, anh có một ý tưởng chung về vị trí của mình trong gia đình và cách cấu trúc của dinh thự.

    Dinh thự được chia thành hai vòng, bên ngoài và bên trong.

    Vòng trong bao gồm một tòa nhà bốn tầng, và đó là nơi sinh sống của gia đình chính; vòng ngoài có hai tòa nhà hai tầng và ba tầng một, và các vệ binh, người hầu và khách lần lượt là nơi sinh sống của họ.

    Lúc này, họ đang ở tầng một của tòa nhà dành cho khách, nơi dành riêng cho họ vì anh mang dòng máu của gia tộc chính trong mình, và vì Lily là vợ lẽ yêu quý của Rhys.

    Cha của Noah, Rhys, là con trai thứ ba và con trai út của tộc trưởng cũ của gia đình Balvan, Thomas.

    Như vậy, dù không vào được vòng trong nhưng họ vẫn có thể sống thoải mái ở vòng ngoài.

    "Con phải trưởng thành mạnh mẽ lên, con yêu, những người ở vòng trong sẽ coi con là đồ khốn nạn và sẽ không tiếc tay ngược đãi, bắt nạt con, đặc biệt là cháu trai và cháu gái hợp pháp của tộc trưởng."

    Tâm trạng của Noah trở nên nặng nề hơn sau khi nghe điều đó.

    "Tôi đã sống một cuộc đời không có ý nghĩa, trong một thế giới đầy rẫy những thỏa hiệp và bây giờ khi tái sinh, tôi được yêu cầu phải chịu đựng sự bắt nạt vì địa vị xã hội của tôi chỉ để trở thành công cụ cho gia đình chính sử dụng. Có vẻ như tôi sẽ sống một cuộc đời khác không còn ý nghĩa."

    Lily vẫn tiếp tục nói, nhưng tâm trí của Noah đã quay đi, cố gắng tìm ra cách hành động tốt nhất cho cuộc sống này.

    "Nếu tôi ở lại đây, tôi có thể sẽ có rất nhiều lợi ích, dù sao thì nhà Balvan có vẻ khá giàu có. Tôi chỉ không biết đủ về môi trường bên ngoài của dinh thự, vì vậy tôi không thể chắc chắn về những khả năng mà thế giới bên ngoài mang lại."

    Noah đã tính đến việc chạy trốn khỏi gia đình.

    Anh đánh giá cao tình cảm và sự cố gắng của người mẹ mới này, nhưng những cảm xúc này khác xa tình yêu mà lẽ ra anh phải dành cho một người cha.

    "Tôi đã có một gia đình, và mọi chuyện không suôn sẻ lắm. Lần này tôi không cần phải trải qua nhiều trải nghiệm khác nhau để hiểu con người của mình nên tôi luôn có thể chọn những thứ phù hợp với mình nhất. Nếu cuộc sống ở vòng trong quá khó khăn vì lý do duy nhất là một đứa con hoang, tôi sẽ không ngại từ bỏ biệt thự. Thêm vào đó, tôi đã có 25 năm kinh nghiệm trước đó và kiến thức về một thế giới tiên tiến hơn, khả năng của tôi sẽ còn rất nhiều."

    Từ trang phục của con người, cấu trúc của các tòa nhà và tình trạng của đồ nội thất, anh có thể đoán rằng đây là một thế giới không có điện, so với thế giớtrước đây của anh đã tiến rất xa trong lĩnh vực công nghệ.

    "Tuy nhiên, đây cũng là một bất lợi; thói quen của tôi là của xã hội công nghiệp hóa và suy nghĩ của tôi là của một chàng trai thế kỷ 21, tôi không biết những người ở đây sẽ phản ứng thế nào. Tôi phải cẩn thận."

    Đôi khi anh ấy nghĩ về tương lai của mình, đôi khi lại nghe mẹ nói, cứ như vậy, ngày trôi qua, đêm dần đến.

    Lily bước ra ban công để ngăm nhìn những vì sao xuất hiện trên bầu trời đêm, và Noah đã tận dụng cơ hội này để nghiên cứu môi trường bên ngoài dinh thự.

    Bên ngoài bức tường phòng thủ, có đàn cừu đang gặm cỏ, có một con đường đá lớn bắt đầu từ cổng chính của dinh thự và kéo dài rất xa, cắt cánh đồng xanh thành hai nửa.

    Một cánh đồng dường như đang được trồng ngô ở phía bên phải của anh ấy, và một khu rừng ở bên trái anh ấy dường như không thể nhìn thấy rõ khi ở quá xa.

    Đó là một khung cảnh đẹp, một khung cảnh mà Noah không quen nhìn thấy, và bây giờ là thế giới mới của anh ấy.

    Sau đó, anh nhìn lên bầu trời, anh thấy bóng tối bao trùm màu đỏ của những đám mây do hoàng hôn.

    Ban đầu nó giống như một chấm nhỏ ở phía xa, càng ngày càng lớn khi nó đi theo hướng của họ.

    Sau đó anh mới nhận ra có điều gì đó không ổn. Bóng tối không phải do màn đêm buông xuống mà do hình bóng của một thứ gì đó nhấp nhô xuyên qua những đám mây.

    Nó rất nhanh, và nó ngày càng gần hơn.

    Một lúc nào đó, tiếng gầm rú chạy khắp vùng đất đang tĩnh lặng.

    Nó đến từ bầ trời.

    Một thân cánh đen lao từ trên mây theo đường chéo, phóng nhanh về phía đàn cừu bên ngoài bức tường của lâu đài.

    Nó dài 8 mét và có đôi cánh lớn màu đen có vảy, thực sự thì lớp vảy bao phủ khắp cơ thể nó.

    Nó lao xuống với tốc độ cao đến nỗi không thể phân biệt được giữa lúc nó thoát khỏi đám mây và chạm mắt đất lúc nào.

    Đột nhiên, bức tường bị lấp đầy bởi một vầng sáng màu tím, và những chữ rune xuất hiện trên bề mặt của nó.

    Đột nhiên, bức tường bị lấp đầy bởi một vầng sáng màu tím, và những chữ rune xuất hiện trên bề mặt của nó.

    Vách tường phát ra đều đặn phát ra những âm thanh lớn đều đặn, màu tím từ bức tường lan về phía đàn cừu.

    Con quái vật dường như bị phân tâm khi hạ xuống và cố gắng dừng lại giữa không trung dang rộng đôi cánh của mình.

    Nhưng tốc độ quá cao của nó, nó không thể dừng lại, mà rơi thẳng xuống mắt đất nơi có hào quang màu tím, tạo ra một hố lớn.

    Khoảng khắc vầng hào quang màu tím chạm vào con rồng, khói bốc lên từ cái hố, và một tiếng gầm khác, một tiếng thét đau đớn, vang lên trong hoàng hôn.

    Con rồng lại bay lên trời nhanh nhất có thể và nhìn chằm chằm bằng đôi mắt độc vào dinh thự.

    Khói thuốc cứ từ trong vết thương ở bụng nó chảy ra.

    Rõ ràng, vầng hào quang màu tím đã làm con rồng bị thương.

    Con rồng chứa đầy sự căm thù khi nó hít vào và sau đó phun ra một lưỡi lửa đỏ về phía dinh thự có hình một cây thương khi ngọn lửa tiến gần vòng ngoài.

    Lily đã chết điếng vì sợ hãi khi thấy ngọn lửa lao về phía mình, trong khi Noah vẫn đang sững sờ trước những gì anh nhìn thấy, thậm chí không nhận ra mối nguy hiểm mà anh đang gặp phải.

    Tuy nhiên, trước khi ngọn lửa có thể chạm đến bức tường bên ngoài, một bóng người xuất hiện giữa không trung.

    Anh ta giơ tay phải lên và lẩm bẩm điều gì đó, sau đó ngọn lửa đâm vào một thứ gì đó giống chiếc khiên chắn trên không.

    Sự kéo dài giữa ngọn lửa và chiếc khiên kéo dài vài giây trước khi ngọn lửa bị dập tắt, và hình người lơ lửng lại hiện ra.

    Ông ta là một người đàn ông lớn tuổi, với bộ râu trắng trải thẳng dài đến thắt lưng và mái tóc dài bồng bềnh bay trong gió.

    Anh ta đang mặc một chiếc áo choàng với tay áo rộng, nhưng chiếc áo bên phải giờ đã bị đốt cháy, để lộ cánh tay mảnh khảnh nhưng rắn chắc.

    Anh ta nhìn con rồng và con rồng cũng vậy.

    Sự bế tắc đó kéo dài khoảng mười giây trước khi con rồng gầm lên một lần nữa và quay đầu rời đi nhanh chóng về phía khu rừng.

    Người đàn ông chần chừ thêm một chút trên không trung nhìn về phía con rồng đi tới.

    Sau khi chắc chắn rằng con rồng đã biến mất, ông ta mới thở phào và biến mất.

    Lily vẫn còn bị đóng băng vì sợ hãi và không nhận ra cô đang siết chặt cơ thể nhỏ bé của Noal.

    Nỗi đau này là điều khiến anh trở lại thực tại và cất tiếng rên rỉ nhỏ để đánh thức mẹ mình khỏi cơn hoảng hốt.

    Lily choàng tỉnh, làm dịu cái ôm chặt Noah, và cô định nói gì đó thì bị một giọng nói già dặn và trầm ấm cắt ngang.

    "Vì vậy, đây là cháu trai mới nhất của tôi, đúng không?"
     
    AmiLee thích bài này.
  5. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 3: Quyền lực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong kiếp trước Noah không tin vào sự tồn tại của linh hồn, suy cho cùng thì cuộc sống chỉ dựa vào kinh nghiệm và thực tế, không có chỗ cho những suy nghĩ tôn giáo hay tâm linh.

    Tuy nhiên, sau khi tái sinh, anh ấy bắt đầu xem xét ý tưởng có thể có nhiều hơn thứ mắt người và máy móc hiện đại có thể nhìn thấy.

    Khi đang nhìn chằm chằm vào ông lão đứng trên mép ban công, không biết xuất hiện từ khi nào, tâm trí cậu hơi rối loạn.

    "Có một con rồng xuất hiện và đuổi bắt một con cừu. Vì thế, thế giới mới này chắc chắn có rồng. Sau đó, bức tường sáng lên và làm tổn thương con rồng, phải không? Con rồng nổi giận và muốn đốt cháy tất cả, nhưng ông già này có vẻ là ông của tôi, đã chặn nó bằng một tay khi đang bay, rồi nhìn chằm chằm vào con rồng để nó bay đi."

    Sau khi tóm tắt ngắn gọn những sự kiện trước đó, anh chỉ có một suy nghĩ.

    "Tôi rốt cuộc đang ở đâu thế này? Ông ấy có thể bay và chiến đấu với con rồng, và họ muốn tôi bảo vệ họ? Có gì không ổn với điều đó? Chờ đã, nếu họ muốn tôi bảo vệ họ, có nghĩa là tôi phải học được một hoặc cả hai điều đó."

    Dòng suy nghĩ của anh bị gián đoạn khi Thomas bước vào ban công và từ từ hướng về phía họ.

    "Vâng, Chúa thượng tổ. Đây là Noah, con trai của Rhys và tôi."

    Cúi đầu xuống, Lily nhẹ nhàng đưa Noah tới gần Thomas để ông có cái nhìn rõ hơn về đứa bé.

    Có lẽ Lily muốn dùng dịp này để tạo ra một chút tình yêu trong Thomas dành cho cháu trai của mình để ông có thể bảo vệ cậu trong tương lai, hoặc có lẽ cô chỉ sợ hãi cứng đờ khi nhìn thấy tộc trưởng già mà cô không thể làm gì khác ngoài vạch trần con trai cô với đôi tay run rẩy.

    Noah, trong khi đó, đang nhìn ông lão với ánh mắt mãnh liệt.

    Thomas thậm chí không nhận thấy niềm đam mê và sự tò mò mà cái nhìn chắm chằm của anh ấy.

    "Mọi người trên thế giới này đều có thể bay và chiến đấu với những con rồng chết tiệt. Ông già ơi, con rất dễ thương. Hãy dạy con cách bay."

    Tuy nhiên, chỉ có một số âm thanh bi bô phát ra từ miệng anh ấy, chúng giống lời nói, nhưng không có nghĩa.

    Vì vậy, Noah vươn cánh tay nhỏ bé của mình về phía Thomas, để thu hút ông ấy, thể hiện vẻ mặt hạnhphúc khi nhìn thấy vị tộc trưởng đang đến gần.

    "Ông chiến đấu với rồng, và ông vẫn yêu họ hàng của mình phải không?"

    Không phải nói thêm, toàn bộ sự việc về rồng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong anh.

    Rốt cuộc, rồng chỉ là huyền thoại trong thế giới của anh ấy lại xuất hiện dũng mạnh và lợi hại ở nơi này.

    Trong khi sức mạnh của con người là không thể tưởng tượng, trong thế giới này, có thể chống lại rồng và chiến thắng nó.

    "Oh".

    Nhìn đứa trẻ vui vẻ giang tay về phía mình, Thomas không khỏi lộ ra một tia ấm áp trên khuôn mặt nghiêm túc.

    Sau đó, ông bế Noah ra khỏi nách và mỉm cười nhìn cậu chằm chằm.

    "Ồ, đứa bé có vẻ khá quan tâm đến tôi, chắc chắn sẽ là một đứa trẻ thông minh. Có thể cậu ấy có thể trở thành một kẻ tư vấn tốt trong gia đình. Tôi sẽ để mắt đến nó theo thời gian".

    Sau khi nghe điều đó, Lily vô cùng ngây ngất và vội vã nói lời cảm ơn trân trọng nhất mà cô có thể nói được.

    "Cảm ơn, Tộc trưởng. Tôi tin rằng sự an toàn của nó có thể được đảm bảo cả đời chỉ với một cái nhìn của ông."

    Cô ấy cúi đầu khi nói vậy, với cả hai tay tạo thành hình cầu nguyện.

    "Không có ai có thể làm hại nó đâu. Đây, hãy mang con trai của Rhys về phòng. Những chuyện hôm nay không nên để một đứa trẻ nhỏ xem."

    Thomas trao lại Noah cho Lily và biến mất khỏi ban công.

    Lily không thể ngăn được sự phấn khích của mình sau khi ông ấy rời đi và không ngừng cổ vũ Noah.

    "Con có nghe không? Ông ấy sẽ để mắt đến con. Tộc trưởng của gia tộc Balvan sẽ để mắt đến con trai tôi. Hahaha, điều này thật tuyệt vời. Và ông ấy nói rằng con có thể trở thành một người tư vấn, điều này thật tuyệt vời. Con trai tôi có thể được bảo vệ bởi một người pháp sư hùng mạnh, và cũng có thể suôt đời không phải ra chiến trường."

    Là một người vợ lẽ, Lily biết rằng khả năng Noah không phải là sáng giá nhất so với những hậu duệ khác của gia đình chính, vì vậy co đột nhiên yên tâm khi nghe một số đảm bảo từ tộc trưởng.

    Mang Noah trở về chỗ ngủ của họ ở trung tâm tầng một, cô không để ý rằng đứa bé trong tay cô đang im lặng và ánh mắt cậu ngày càng kiên định.

    "Một cố vấn ư. Tư vấn cho những người có quyền lực như vậy có ích gì. Mọi vấn đề chỉ có thể được giải quyết như ông già đã làm với ngọn lửa. Để nghĩ rằng một sức mạnh như thế thực sự tồn tại. Tôi phải học được. Tuy nhiên, tôi có thể phải mạo hiểm một chút, có vẻ như sự thuần khiết của huyết thống được coi trọng trong gia đình Balvan, vì vậy việc thể hiện một số tài năng có thể thu hút sự chú ý không mong muốn từ các hậu duệ của gia đình chính. Tuy nhiên, tôi cần một số thông tin để thực sự hiểu chuyện gì đang xảy ra."

    Từ tất cả những cuốn sách anh đọc được, anh có thể tưởng tượng rằng cuộc chiến giành quyền kế vị hoặc thậm chí chỉ là sự ghen tị của một người có địa vị cao hơn anh có thể kết thúc bằng máu.

    "Tôi đã chết một lần, và đó chỉ là sự tình cờ. Tôi không muốn bị đưa vào một kế hoạch chính trị và cuối cùng lại chết một lần nữa, thật bất lực về điều đó."

    Anh chưa bao giờ cảm thấy quyết tâm chạy khắp cơ thể nhỏ của mình như thế, trong khi Lily đang chuẩn bị đưa anh vào nôi.

    "Một thế giới mà quyền lực không được trao cho những người đàn ông từ xã hội mà họ tạo ra, một sức mạnh dường như đến từ bên trong mỗi cá nhân, một sức mạnh chỉ thuộc về chính họ. Lily gọi ông ấy là" người tu luyện ", tôi phải tìm ra điều gì đó về nó. Tôi phải học cách đi và đọc càng nhanh càng tốt để có thể có một số hình thái độc lập và sớm bộc lộ năng khiếu trong lĩnh vực văn học. Nó có thể đưa tôi đến những cuốn sách mô tả thực chất một người tu luyện là gì và làm thế nào để trở thành một người tu luyện."

    Kể từ ngày đó, anh bắt đầu ắn uống nhiều hơn để phát triển mạnh mẽ và thoát khỏi vóc dáng nhỏ bé này.

    Noah bắt đầu chủ động cố gắng tập đi, đầu tiên là trong nôi và sau đó là dưới đất, khiến những người giúp việc và mẹ cậu lo lắng mỗi khi cậu ngã vì cố gắng đứng trên đôi chân của mình.

    Tuy nhiên nỗi đau đó không là gì.

    "Một viên đạn vào ngực còn đau hơn."

    Và như vậy, sau 8 tháng chào đời, Noah đã đứng vững và bước đi những bước đầu tiên.

    "Điều này chậm quá, tôi cần phải tập luyện thêm. Tôi nên bắt đầu chạy để khỏe mạnh hơn và cơ thể thoải mái hơn."

    Mặc dù anh thất vọng về việc mình lớn lên chậm chạp, Lily và những người hầu gái vẫn sững sờ.

    "Đứa bé này đã cố gắng đứng dậy trong ba tháng, và bây giờ nó đã làm được. Quan trong nhất là mỗi lần ngã, nó sẽ không khóc mà cố đứng dậy lần nữa. Có lần nếu chúng tôi không ngăn cản, nó có thể đã bị một chấn thương lớn."

    Những người giúp việc trò chuyện hoàn toàn bị Lily phớt lờ vì cảm giác tự hào bao trùm khi cô nhìn thấy đứa con của mình mới tám tháng tuổi đã biết đi.

    "Đây hẳn là phúc lộc của tộc trưởng, ta đã biết chuyện tốt nhất định sẽ đến từ ngày đó."

    May mắn hay không, thành tích của Noah có thể được thừa hưởng từ nhân vật siêu nhiên Thomas Balvan. Tuy nhiên sự ngạc nhiên ở tầng một của tòa nhà dành cho khách vẫn chưa kết thúc.

    Sau khi đã chắc chắn giữ thăng bằng tôt, Noah bước những bước chậm rãi và cẩn thận theo hướng của mẹ.

    Chậm rãi nhưng chắc chắn, và với một chút vững vàng được tạo ra bởi bức tường bên cạnh, anh đến trước mặt người mẹ đang mỉm cười của mình.

    "Đến với mẹ nào, con yêu, hôm nay con đã làm một công việc tuyệt vời. Mẹ rất vui."

    Nói rồi cô ấy nửa quỳ trên mặt đất, dang rộng đôi tay chờ đợi Noah đến ôm lấy cô ấy.

    Noah nhìn cô và mỉm cười, sau đó dang rộng cánh tay về phía cô và hét lên vào giây phút cuối cùng trước cái ôm:

    "Mẹ ơi!"

    Và rồi anh xà vào vòng tay Lily, trong khi đó mẹ anh và những người hầu gái tròn mắt ngạc nhiên.

    "Như vậy là đủ để tôi được đi học sớm."
     
    AmiLee thích bài này.
  6. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 4: Hơi thở của trời và đất

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian cứ thế trôi đi, và những tin đồn về một thần đồng lan truyền khắp gia đình Balvan.

    "Tôi nghe nói cậu bé có thể nói chuyện trôi chảy chỉ một năm sau khi được sinh ra."

    "Tôi nghe nói rằng đứa trẻ đó bắt đầu chạy xung quanh mỗi buổi sáng trước khi ăn chỉ ba tháng sau khi nó học cách đứng lên."

    "Các người sẽ không tin tôi đâu, nhưng tôi đã thấy đứa trẻ đó đi một mình trong thư viện của tòa nhà dành cho khách, cố gắng lôi sách ra khỏi giá. Tin tôi đi, tôi đang dọn dẹp ở đó và tôi đã nhìn thấy nó. Nó nhìn vào các ký hiệu trên cuốn sách như thể nó có thể đọc được. Và lúc đó nó chỉ mới hai tuổi."

    "Điều đó là không thể, mẹ nó mới yêu cầu cho nó một giáo viên và đã được chấp thuận mới hai năm trước, nó đã biết đọc trước khi được dạy ư?"

    "Tôi chỉ nói những gì tôi nhìn thấy. Tôi không chắc nó đang đọc, nhưng chắc chắn trông nó như đang cố gắng làm điều đó."

    Những tin đồn như thế lan truyền khắp nơi trong tòa nhà dành cho khách, từ người hầu này sang người hầu khác.

    Mọi người đều chờ đợi điều kỳ diệu tiếp theo mà cậu bé có thể phá vỡ giới hạn phát triển của mình.

    Năm năm trôi qua từ khi Noah ra đời, anh luôn nỗ lực để hoàn thiện bản thân và hi vọng có chỗ đứng vững chắc trong gia đình.

    Anh vẫn chạy bộ hàng ngày, thêm một vài bài tập nhẹ dù cơ thể còn rất yếu ớt.

    Điều đó mang lại cho anh vóc dáng mảnh mai nhưng hồng hào, anh cảm thấy cơ thể mình khỏe lên hàng ngày.

    Tuy nhiên ngay cả khi anh mạnh mẽ hơn những đứa trẻ cùng lứa khác, anh vẫn chỉ là một đứa bé.

    Anh chỉ có thể tập nửa giờ mỗi ngày vì đó là giới hạn cơ thể của anh ấy.

    Thời gian còn lại được dành để ăn, ngủ và đọc sách.

    Hai năm trước, anh đã có được một người thầy, để anh không lẻn ra ngoài vào ban đêm cố gắng giải mã những ký hiệu được gọi là chữ viết.

    Tên của ông thầy là Li Neregnes. Ông ta là một học giả được gia đình chính thuê để dạy dỗ cho các hậu duệ của họ, vị trí của ông ta khá cao so với một vị khách.

    Cha của Noah, Rhys, đã đích thân đến chỗ cậu, nói rằng quá trình hướng dẫn cần được thực hiện nghiêm túc và không phải như trò chơi.

    Rõ ràng, vị trí học giả còn quan trọng hơn anh trong con mắt của Rhys, vì đó là lần đầu tiên Noah nhìn thấy cha mình từ lần được sinh ra.

    Li Neregnes là một người đàn ông ngoài sau mươi tuổi, với mái tóc hoa râm buộc đuôi ngựa và bộ râu nhưng ngắn gọn.

    Tuy nhiên, ngay cả nhân vật cao cả này cũng phải thay đổi quan điểm của mình với Noah khi phát hiện ra anh đã học được cách đọc trong vòng chưa đầy sáu tháng được giảng day.

    Sau đó, anh còn đọc xong mọi cuốn sách mà học giả đưa nhanh chóng, anh còn có thời gian đọc thêm sách ở thư viện tầng trệt.

    Những người hầu đã quen với việc anh đến chọn sách đến nỗi họ còn quên nhắc anh trả lại chúng.

    Năm năm tuổi, Noah đã có hiểu biết chung về về địa hình gần lâu đài, về địa vị xã hội của gia đình Balvan, quan trọng anh đã tìm ra những điều liên quan đến những người tu luyện.

    Lâu đài Balvan nằm ở vùng nông thôn gần Rừng Thường Xanh, khu rừng mang tên của loại cây tạo nên nó. Con đường đá lớn của cổng chính dẫn đến một con đường lớn hơn, chạy thẳng vào thành phố lớn gần nhất, Mossgrove, do gia đình Shosti cai trị.

    Gia đình Balvan là thuộc hạ của gia đình Shosti và hàng năm phải cống nạp vàng hoặc hàng hóa để duy trì quyền cai trị của mình đối với vùng nông thôn này.

    Họ là chủ sở hữu của 50 km vuông xung quanh lâu đài Balvan và nhận thuế hàng năm từ các ngôi làng trong khu vực, nhưng phải bảo vệ họ khỏi sự tấn công của bọn cướp hoặc ma thú.

    Ma thú!

    Trong thế giới đó, có những loài động vật có năng khiếu bẩm sinh là hấp thụ năng lượng từ thế giới và sử dụng năng lượng đó để thúc đẩy sự tiến hóa của mình.

    Ngọn lửa hình cây thương được con rồng sử dụng dụng cách đây nhiều năm là một kiểu sử dụng năng lượng của thế giới để tăng cường sức mạnh cho ngọn lửa của nó, giúp nó có thể tấn công ở phạm vi rông và có sức hủy diệt hơn.

    Khoảng một năm trước, Noah cũng tìm thấy một cuốn sách về tu luyện.

    Đó là một cuốn sách cũ và nặng, được viết bởi một người tu luyện muốn truyền bá khái niệm tu luyện cho người dân thường và sau này đã trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học.

    Tên của tác giả đã mất theo thời gian, nhưng cuốn sách vẫn được mọi người quen gọi là "Hệ thống âm dương".

    Theo cuốn sách đó, năng lượng của tự nhiên được gọi là "Hơi thở của Trời và Đất", những người tu luyện và ma thú hấp thụ và lưu trữ hơi thở đó để nâng cao sức mạnh cho cơ thể, kéo dài tuổi thọ và sử dụng các kỹ năng ma thuật. "Hơi thở" có thể được sử dụng như một phương tiện để tăng cường thể chất và các kỹ thuật võ thuật hoặc có thể được liên kết với năng lượng tinh thần để giải phóng các đòn tấn công nguyên tố. Bảy loại nguyên tố là ánh sáng, bóng tối, lửa, nước, đất, gió và sét, năng khiếu của một ai đó với một trong những loại nguyên tố này được quyết định khi sinh ra. Nói chung, mọi người đều có năng khiếu đối với một nguyên tố nào đó, nhưng sự khác biệt về năng lượng tinh thần làm giảm khả năng điều khiển nguyên tố đó.

    Noah đang có buổi học với Li Neregnes về triết học trong một căn phòng ở tầng một, nhưng tâm trí anh lại không ngừng quay cuồng về những điều được mô tả trong "Hệ thống âm dương".

    "Ma thú có khả năng bẩm sinh điều khiển và hấp thụ "Hơi thở", chúng sẽ học cách sử dụng nó một cách tự nhiên trong cuộc sống của mình, có thể nói, huyết thống của chúng khá thuận lợi trong vấn đề này. Tuy nhiên, Trời và Đất rất công bằng, chúng đều thiếu trí tuệ để sử dụng món quà này một cách tốt hơn."

    "Mặt khác, con người có thể tạo ra mũi tên từ đá và cung tên từ cây, nhưng họ cần các kỹ thuật để hấp thụ và sử dụng "Hơi thở" và thậm chí là cả các thiết bị đặc biệt để hiểu được năng khiếu của họ với các nguyên tố."

    "Không có gì ngạc nhiên khi cuốn sách này không bị phá hủy bởi người tu luyện và vẫn tồn tại cho đến bây giờ, ngay cả khi bạn biết lý thuyết chung đằng sau sức mạnh đó, bạn không thể làm gì nhiều nếu không có kỹ thuật thích hợp. Điều tốt nhất mà cuốn sách này có thể làm là giúp người bình thường hiểu rõ hơn về siêu nhiên."

    Mặc dù Li đang mải mê giải thích, ông ấy bắt đầu nhận ra rằng Noah chỉ gật đầu với ông ấy mỗi khi ông nhìn Noah, trong khi mắt anh đang nhìn vào cùng một điểm của cuốn sách trước mặt.

    Bực tức, Li lấy một thanh gỗ từ sau lưng gõ vào cánh tay trái của Noah.

    Giật mình, Noah ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào ông thầy đang giữ chặt cây gỗ vừa đánh mình.

    "Con còn đang suy nghĩ viễn vông chuyện tu luyện đó sao? Ta phải nói với con bao nhiêu lần: Đừng lãng phí thời gian của mình. Con chỉ là con vợ lẽ của một gia đình quý tộc cỡ trung, cho dù nhà Balvan có chút kỹ thuật đi chăng nữa, cũng không dành cho con. Hơn nữa, văn học được lựa chọn cho con, tu luyện chỉ là giết hoặc bị giết, không có gì cao quý trong đó cả."

    Li mắng mỏ, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên tâm trí Noah đi lang thang.

    Thực ra, từ khi học xong "Hệ thống âm dương", anh hoàn toàn không còn hứng thú với việc học văn học.

    Anh đã đạt được mục tiêu của mình là hiểu về thế giới tu luyện, vì thế học những bài học này trở thành một công việc khó chịu.

    "Nhưng thưa thầy, ngay cả người khôn ngoan nhất cũng phải cúi đầu trước con ma thú yếu nhất, Nếu thầy không có sức mạnh để bảo vệ mình mọi kiến thức của thầy đều vô dụng."

    "Bốp!"

    Một cú đánh khác của cây gậy đáp vào tay phải anh.

    Trước sự bất lực của ông thầy, Noah chỉ ôm cánh tay và rên rỉ một chút trong khi chẳng hề có chút sợ hãi nào trong ánh mắt.

    "Thằng nhóc này bị làm sao vậy, tôi đã dậy dỗ con trai của tộc trưởng, đến hai lăm tuổi nó vẫn sợ cây gậy của tôi. Còn đứa bé này.."

    Đây là những suy nghĩ của Li, không có khả năng thuần hóa một đứa trẻ năm tuổi.

    "Đừng bận tâm, chỉ cần đi nghỉ ngơi và đừng lang thang trong thư viện cả đêm như mọi khi. Ta sẽ gặp lại con sau hai ngày nữa, và tốt nhất con nên quên đi đống rác tu luyện đó."

    Ông xoa bóp thái dương, và chỉ lối ra cho Noah.

    Theo lời ông, Noah đứng dậy, dọn sách, cúi chào, rồi ra khỏi phòng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng hai 2021
  7. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 5: Huấn luyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cuộc sống của Noah cứ tiếp diễn.

    Mái tóc đen của anh cứ dài ra nên mẹ anh thường chải chúng cho anh.

    Lily tiếp tục ở tầng một của tòa nhà dành cho khách, thỉnh thoảng gặp Rhys trong đêm khuya.

    Cô thường cầu xin ông làm nhiều hơn cho con trai mình, giải thích sở thích tu luyện và võ thuật của Noah nhưng Rhys luôn từ chối, trốn tránh sau các quy tắc của gia đình chính.

    "Ta không thể làm gì cho thằng bé, Lily. Quy tắc đã nêu rõ: Vị trí của Noah chỉ cho phép nó tiếp xúc với các kỹ thuật cấp thấp và điều đó chỉ được phép nếu nó thể hiện một số công công lao trong việc bảo vệ gia đình và hoàn thành một vài nhiệm vụ. Có thể gửi nó đến đó và xem nó thể hiện thế nào."

    Mặt Lily tối sầm lại sau khi nghe những lời đó.

    Sự thật là Noah đã không dành thời gian ở thư viện nữa sau khi anh ấy lên tám tuổi, thay vào đó anh ấy sẽ đến tòa nhà bảo vệ làm việc để đổi lấy một số mẹo chiến đấu.

    Với giọng van nài nhất mà Lily có thể nói ra được, cô hỏi Rhys:

    "Con trai chúng ta thông minh, nó đã đoán ra không thể tìm thấy bất cứ điều gì liên quan đến tu luyện trong thư viện và chuyển sự chú ý sang các vệ binh với hy vọng kiếm được thứ gì đó có giá trị với nó. Nó mới mười tuổi, cần phải mười ba tuổi để gia nhập vệ binh chính thức, nhưng nó đã làm việc cho họ từ hai năm trước. Ngài đã không cho nó bất cứ điều gì như hai người con trai của mình."

    "Im mồm."

    Một cái tát giáng xuống má trái Lily.

    Cô ấy hét nhẹ, và thu mình lại trong tư thế nửa quỳ, cúi đầu xuống và mùi máu bao quanh miệng.

    "Hãy nhớ vị trí của mình. Hãy nhớ rằng chính ta cho ngươi sinh đứa con hoang đó, chỉ vì ngươi có thể xoa dịu nỗi đau về người vợ đã chết của ta. Sao ngươi dám so sánh con ngươi và những đứa con mà Rebecca đã sinh cho ta với con trai của một con điếm. Đừng bao giờ quên rằng ta là người cho phép các ngươi được sống."

    Run rẩy một chút, Lily trả lời:

    "Tôi xin lỗi, thưa ngài!"

    Và sau đó cô hoàn toàn quỳ gối và đầu chạm đất.

    "Chà chà, ngươi tốt hơn nên đứng lên và đừng làm ta tức giận thêm."

    Cùng lúc đó, trong tòa nhà bảo vệ, một đứa trẻ mười tuổi đang xách hai xô nước lớn đến một nhóm lính canh đang đổ mồ hôi dưới ánh mặt trời.

    Tất nhiên đứa trẻ này chính là Noah đang làm việc cho các vệ sĩ.

    Vì anh ấy hiểu rằng mình không thể đạt được bất cứ điều gì khi chỉ đọc sách, anh ấy đã bắt đầu tìm kiếm những cách khác để đến gần các kỹ thuật tu luyện.

    Ngoài việc đột nhập vào tòa nhà bên trong và lấy cấp sách, điều này là không thể xảy ra, anh chỉ có lựa chọn duy nhất là gia nhập đội hộ vệ gia đình và đạt đủ điều kiện để vào nhà trong.

    Ông thầy mắng anh cả nửa ngày trời, rồi bỏ anh về nhà, trong khi mẹ anh chỉ ôm anh và nói:

    "Hãy cẩn thận."

    Mặc dù Noah có thể nhìn thấy một chút thất vọng trong mắt Lily, anh vẫn không thể không làm theo quyết định của mình.

    Anh không muốn từ bỏ và sống một cuộc sống vô nghĩa và anh hy vọng sẽ làm được nhiều hơn là một người đàn ông bình thường.

    "Tuy nhiên mẹ tôi thực sự yêu tôi. Sau ngần ấy thời gian, mẹ tôi vẫn không ngừng gặp cha tôi, có lẽ vì lợi ích của tôi mà mẹ phải chịu đựng tính cách của người cha ấy."

    Gần đây, bất cứ khi nào anh trở về phòng của mình, anh đều phát hiện ra vài vết bầm tím mới trên cơ thể mẹ mình, tuy nhiên, anh chưa bao giờ thấy mẹ mình không nở một nụ cười khi gặp anh.

    "Tôi nghĩ rằng mình nên cố gắng hơn một chút trong cuộc sống này. Tôi không nghĩ mình sẽ sống hạnh phúc nếu không cố gắng hết sức để chăm sóc mẹ mình được tốt hơn."

    Một nụ cười nở nhẹ trên khuôn mặt anh sau dòng suy nghĩ ấy.

    Đáng buồn thay, điều đó bị cắt ngang bởi một người bảo vệ đã hét lên với anh ấy:

    "Này, cậu kia, cậu đang làm cái quái gì vậy, cười như một tên ngốc trong khi vẫn xách nước cho chúng ta à?"

    Anh quay trở lại thực tại và nhanh chóng đến nhóm bảo vệ để giao nước.

    "Tôi xin lỗi các ngài, tôi hy vọng buổi tập của các ngài diễn ra tốt đẹp. Có lẽ ngài cần xoa dịu tâm trí về việc luyện tập của mình khó đến mức nào, đâu là những vị trí khó duy trì hơn, làm thế nào để.."

    "Câm miệng đi, tên cuối cùng mà cậu lừa được đã được đội trưởng cử đi dọn nhà tiêu trong ba tháng. Sẽ không có ai nói với cậu về điều gì nữa đâu, nếu cần cậu giúp chúng tôi theo cách thông thường, tôi cá rằng sẽ có nhiều hơn một ứng cử viên như cậu."

    Người bảo vệ đã cắt ngang lời của Noah trước khi anh bắt đầu.

    Tuy nhiên, anh ấy đã đúng, trong hai năm trước, Noah đã có được một số kỹ năng bằng cách giả vờ ngay thơ trước một người bảo vệ cô đơn và mệt mỏi.

    Anh thường chọn những người có vẻ bị loại trừ hoặc bị bắt nạt để anh có thể làm thân với họ, và sau đó anh sẽ yêu cầu họ thực hiện các kỹ thuật của mình để tạo ấn tượng và nâng cao tinh thần cho họ.

    Tuy nhiên, vào năm ngoái, những người có chức vụ cao hơn của tòa nhà bảo vệ đã nhìn ra ý định của anh và trừng phạt những người bảo vệ đã tiết lộ những thông tin quan trọng.

    Họ không dám trừng phạt anh vì anh vẫn còn là một đứa trẻ, ngay cả khi anh vi phạm quy tắc, anh vẫn có dòng máu của gia đình chính trong huyết quản của mình.

    Đối với "cách giúp đỡ thông thường", về cơ bản chỉ như việc các lính canh đánh Noah vài lần cho đến khi anh nằm bẹp trên đất như một hình thức huấn luyện chiến đấu.

    Phải nói việc huấn luyện chiến đấu vẫn là ý tưởng của Noah sau khi anh không thể lừa thêm được bất kỳ tên lính canh nào.

    Rốt cuộc, kiếp trước anh căn bản không có kinh nghiệm chiến đấu, nên cần phải bù lại.

    "Tôi đoán không còn lựa chọn nào khác. Đi một vòng thôi, chắc cho vui."

    Nhóm lính canh đã reo hò khi nghe câu trả lời của Noah và bắt đầu chơi một số trò chơi tay để quyết định xem ai sẽ là người dạy cho đứa trẻ vô liêm sỉ này một bài học.

    Trong lúc đó, Noah đến kho kiếm luyện để chọn một thanh kiếm ngắn theo thói quen.

    Tòa nhà của lính canh có một sân lớn ở trung tâm để tạo cho lính canh một nơi rộng rãi và riêng tư huấn luyện.

    Noah chỉ vào được nhờ sự ngây thơ giả tạo ban đầu và sự siêng năng làm việc nhà cho họ.

    Tiền cọc ở bên sân, nên vài phút sau, anh quay trở lại với nhóm vệ binh cùng một thanh kiếm ngắn cùn bằng thép.

    Lúc đó lính canh đã quen với việc cậu bé này có thể sử dụng thanh kiếm bằng tay trái khá khéo léo.

    "Hahaha! Nhóc con, hôm nay đến lượt tôi, tôi vẫn còn tức điên về lần trước."

    Người bảo vệ cao gần hai mét và vạm vỡ, anh ta bị hói và có bộ râu dài xoăn, ngực đầy lông và cơ bắp cuồn cuộn.

    Từ cơ thể của anh ta, có thể nói anh ta là một người lính hoàn hảo.

    "Thôi nào, Micky, nó chỉ có một thanh kiếm cùn thôi mà."

    Nghe thầy điều này, Micky càng giận giữ hơn khi bị Noah lừa.

    "Sử dụng vũ khí sẽ không công bằng với cậu vì cậu chỉ là một đứa bé, tôi sẽ dùng tay không bọc giáp bảo vệ. Tôi biết cậu đang luyện kỹ thuật quay vòng Bằng - Lửa, vì thế đừng mong tôi nhẹ tay."

    Micky phóng nhanh về phía Noah trong khi dùng hai cánh tay che đầu và ngực.

    Noah đã vào tư thế mà anh học được cách sử dụng kiếm và chờ cơ hội thích hợp, chuyển trọng lượng của mình lên chân trước, sẵn sàng chạy nước rút bất cứ lúc nào.

    Khi người lính canh còn cách anh một mét rưỡi, Noah chạy nhanh, hạ thấp người để né tránh sự tấn công của lính canh và trốn khỏi tầm mắt của anh ta.

    Noah chỉ bằng một nửa chiều cao người lính canh.

    Trong khi chạy nước rút, anh đã chém chéo thanh kiếm của mình vào chân phải tên lính canh.

    "Toang!"

    Tiếng va chạm của kim loại vang lên, người lính canh đã dùng tay bọc giáp đỡ được kiếm của Noah.

    Không đợi thêm, lính canh nhằm vào vai của Noah. Trái với dự đoán của anh ta, Noah không tránh mà anh vặn cổ tay trái cầm thanh kiếm một cách kỳ lạ. Thanh kiếm biến mất trong một giây và xuất hiện trở lại trên cổ Micky trong khi anh ta còn chưa nhận ra.

    "Cuối cùng thì tôi cũng đã làm được trong thực chiến, đến lúc phải giả vờ thua rồi."

    Nghĩ vậy, Noah buông thanh kiếm ra và để tên lính canh đánh trúng ngực mình. Noah bay xa hai mét, chạm đất, anh khuỵu gối và ho ra một chút máu.

    "Cậu thật may mắn vì tôi đã dễ dàng với cậu. Nếu tôi dùng toàn bộ sức lực có thể cậu sẽ phải nằm liệt giường sáu tháng."

    Sau đó, Micky được cổ vũ, vui mừng vì đã chiến thắng một đứa trẻ mười tuổi.

    "Anh siêu mạnh, Micky, bây giờ tôi nên về nhà và nghỉ ngơi thôi. Sức mạnh siêu phàm của anh thật khó tiêu hóa."

    Noah nói, đứng dậy và đi nhanh về phía tòa nhà của mình.

    Khi anh đang trên đường đi ra, anh nghe thấy nhóm lính canh đang cười với một tiếng hét giận dữ ở giữa những tiếng cười đó như gọi tên anh..

    Trong một căn phòng trong tòa nhà bảo vệ, hai bóng người đang nhìn chằm chằm vào nhóm lính canh, khi bọn họ chế giễu người lính chọc đầu.

    "Anh nghĩ gì về nó?"

    Một trong hai người hỏi.

    "Rõ ràng nó đã thắng nhưng vẫn giả vờ thua cuộc. Nó ý thức về vị trí của mình trong gia đình, nó cố gắng hạ thấp càng nhiều càng tốt, nhưng nó không hề từ bỏ việc tìm kiếm quyền lực của mình. Nó chắc chắn là một thiên tài, những tin đồn không phải là giả. Tôi không nghĩ nó sẽ học được kỹ thuật cổ tay rắn trong vòng chưa đầy hai năm.."
     
  8. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 6: Sư phụ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cậu nghĩ về nó như thế nào, đội trưởng?"

    Người đàn ông bên cửa sổ suy nghĩ một lát rồi nói:

    "Nếu Micky sử dụng vũ khí và toàn bọ sức mạnh của mình, đứa trẻ đó sẽ không có bất kỳ cơ hội nào. Tuy nhiên, cậu bé đã sử dụng ngoại hình nhỏ bé để làm lợi thế cho mình, sử dụng những vệ binh để rèn luyện cho bản thân mình. Tính toán, thao túng, không sợ đau và quyết tâm cao độ. Sự việc xảy ra với con rồng mười năm trước đã in sâu vào tâm trí nó. Nghĩ lại một đứa trẻ lại không ngừng tìm kiếm sức mạnh và quyền lực như vậy khiến ta hơi sợ."

    Sự im lặng chạy khắp phòng khi hai người đàn ông không ngừng nhìn chằm chằm vào những người lính canh trong sân.

    Đám đông đã thôi chế nhạo Micky và kéo nhau đi uống rượu để kết thúc một ngày.

    "Chúng ta nên làm gì với đứa trẻ đó, đội trưởng?"

    "Nếu đứa trẻ đó được thả tự do như thế này, một số rắc rối lớn có thể xảy ra bất kỳ lúc nào. Rõ ràng là nó sẽ không ngừng học hỏi để nang cao kỹ năng của mình, ta chỉ không biết nó sẽ tiến xa đến đâu."

    "Vậy, chúng ta nên làm gì?" Người đàn ông lặp lại.

    Sau nhiều năm cùng làm việc, họ đã ngầm hiểu được kết quả của cuộc trò chuyện.

    Thấy đội trưởng nhắm mắt suy nghĩ, anh ta vẫn im lặng chờ lệnh.

    Đội trưởng mở mắt và thở dài nhẹ, anh ta nói:

    "Chúng ta sẽ huấn luyện nó."

    Trong khi đó, Noah đã trở lại phòng của mình và phát hiện mẹ anh vẫn đóng cửa phòng của mình.

    Anh có thể nghe thấy những tiếng rên nhẹ nếu cố tình chú ý. Nhưng anh đã chọn đi tắm để rửa sạch bụi bặm của những công việc trong ngày, sau đó anh ăn một bữa thịnh soạn và đi ngủ.

    Khoảng nửa đêm, một người hầu đến phòng đánh thức anh với một bát nước.

    Sau khi người hầu đi ra, anh rửa mặt và ngồi xuống ở tư thế khoanh chân trên sàn, thở một cách kỳ lạ nhưng nhịp nhàng.

    Hành động của anh ấy vô cùng thành thạo, có thể thấy anh ấy đã làm điều này nhiều lần đến mức nào.

    Sau khoảng một giờ, anh ấy thôi thiền định và cơ thể toát đầy mồ hôi.

    "Kỹ thuật quay vòng Băng Hỏa chỉ là một cách tăng cường sức mạnh của cơ thể thông qua việc hấp thụ cưỡng bức năng lượng dương vào giữa trưa và năng lượng âm vào giữa đêm, khác xa so với tiêu chuẩn của một người tu luyện. Thêm vào đó, cơ thể mình giờ đã bão hòa với năng lượng, giới hạn có thể đạt đến hiện giờ chỉ là sức mạnh của một đứa trẻ mười bốn, mười lăm tuổi cho đến khi cơ thể lớn thêm và cho phép mình hấp thu nhiêu năng lượng hơn."

    Sau đó, anh ấy đứng dậy và nhặt một thanh kiếm ngắn bằng kim loại dưới gầm giường. Anh liên tục xoay cổ tay, thanh kiếm biến mất và xuất hiện lại ở một vị trí khác.

    Sau khi thực hiện bài tập này bằng cả hai tay một lúc, anh đặt lại thanh kiếm dưới giường, và chìm sau vào suy nghĩ.

    "Kỹ thuật cổ tay rắn chỉ là một thủ thuật để gây bất ngờ cho kẻ thù của mình và kết liễu chúng trong một cú đánh, nó chưa thực sự đáng được gọi là một kỹ thuật chiến đấu. Việc sử dụng nó thậm chí còn bị giới hạn bởi số lượng "Hơi thở" mà mình có thể giữ được trong cổ tay mình Còn những kỹ thuật khác mà mìnhhọc được từ lính canh hay những loại vũ khí khác, mình vẫn chưa thể sử dụng được. Mình nên làm gì bây giờ? Lính canh đã cảnh giác, họ sẽ không tiết lộ thêm bất kỳ thông tin nào nữa. Mình có cần chờ đợi ba năm nữa để được chính thức trở thành vệ sĩ cho gia đình chính không? Quá lâu, đặc biệt là những năm chờ đợi này nếu mình không học thêm được gì sẽ rất lãng phí."

    Dòng suy nghĩ của anh cứ tiếp diễn trong một thời gian dài và anh bắt đầu tính đến những cách bất chính hơn nữa.

    "Mình có thể đánh cắp một số cuốn sách từ lính canh không, nhưng điều đó đòi hỏi mình phải biết kỹ thuật nào đáng để mạo hiểm, ai có chúng dưới dạng một cuốn sách nhỉ và sau khi có được nó mình bắt buộc phải trốn khỏi lâu đài. Có án tử cho các tội về tu luyện và tương tự."

    Khuôn mặt của Lily đang mỉm cười đột nhiên hiện lên tâm trí của anh, một chút kìm kẹp hình thành trong cổ họng.

    "Mình không thể rời đi sau tất cả. Nói chính xác là mình chưa muốn rời đi. Không chỉ vì mẹ, mà các kỹ thuật khác mình còn chưa biết. Mình biết gia đình chính có địa vị, nhưng mình cũng không chắc về thế giời bên ngoài như thế nào. "

    Ánh sáng chiếu vào cửa sổ của anh, mặt trời đang mọc.

    " Thôi quên điều đó đi, có lẽ mình đã quá tham lam. Mình luôn biết rằng rồi một lúc nào đó mình sẽ bắt kịp những đứa trẻ của gia đình chính. Cơ thể mình vẫn đang phát triển, và kỹ thuật quay vòng Băng lửa vẫn cần học cho đến khi đủ mười tám tuổi. Trong trường hợp xấu nhất, có thể mình vẫn được nhận vào vòng trong nhờ công lao trong việc bảo vệ và qua mắt một số người của gia đình chính.'

    "Không, đó không phải trường hợp xấu nhất, trường hợp xấu nhất phải là mình lừa họ và mình sẽ bị họ giết vì tức giận. Cuộc sống ở đây quá yên bình, mình bắt đầu quên đi vị trí của bản thân. Sẽ chẳng có gì đáng ngạc nhiên nếu có một người hầu nào đó cung cấp thông tin vòng trong cho mình sau khi mình thể hiện khả năng trong những ngày đầu."

    " Ngươi nghĩ xong chưa, ta chờ đợi cũng chán rồi. "

    Sau khi anh nghe thấy giọng nói đó, cơ thể của Noah cứng đờ anh chạy nhanh đến điểm đối diện của căn phòng về phía cửa thoát hiểm.

    Anh ấy va phải một ai đó và ngã xuống đất. Một ít máu bắt đầu chảy ra từ mũi đến miệng.

    Kẻ anh va vào đã đứng ở phía cửa.

    " Tôi không thể trốn thoát. "

    Noah quay lại và lấy thanh kiếm từ gầm giường, nhưng người đàn ông va vào anh đã nói với giọng bình tĩnh"

    "Thư giãn đi, ta ở đây không phải để làm hại cậu. Ta nghĩ có thể cậu sẽ thích đề nghị của ta."

    Sau khi người đó nói vậy, Noah đã dừng lại và suy nghĩ một chút. Anh nhìn người đàn ông. Ông ta trong giống như bao người khác, khoảng bốn mươi tuổi, chiều cao trung bình, không có râu và một mái tóc màu vàng hơi dài. Ông ta có thể hiện sự vui tươi và nở một nụ cười nhẹ.

    "Ông là ai?" Noah hỏi.

    "Ta là đội phó của đội cảnh vệ vòng ngoài, William Challi. Ta đến đây theo lệnh của đội trưởng đội vệ binh, chúng ta muốn tuyển dụng và đào tạo cậu trước khi cậu gây rối thêm nữa."

    Noah có chút không nói nên lời sau khi nghe những lời nói từ William.

    Sau một lúc cân nhắc, anh hỏi:

    "Tôi chẳng gây rối gì cả? Một số lính gác tự nguyện cho tôi một số chỉ dẫn huấn luyện đấy chứ."

    Anh nở một nụ cười hòa nhã nhất mà anh có được, dù sao thì anh cũng chỉ là một đứa trẻ.

    "Khốn thật, chúng ta biết cậu đã học được kỹ thuật cổ tay rắn và già vờ thua trong trận đấu với Micky. Hơn nữa cậu có muốn tiếp tục lừa đảo những người lính gác bằng những cách tai quái để học kỹ thuật quay vòng Băng lửa không? Cái đó chỉ là sự bắt chước."

    Noah chuyển sang sợ hãi khi biết rằng khả năng ngụy trang của mình dễ bị phát hiện đến mức thất vọng, kỹ thuật hoàn chỉnh nhất mà anh có thể học được lại chỉ là sự bắt chước.

    Nhìn người đàn ông đang cười trước mặt mình, cuối cùng câu hỏi quan trọng nhất trong đầu anh cũng hiện ra.

    "Ngươi sẽ khiến ta trở thành một người tu luyện để chiến đấu với rồng không?

    William hơi sửng sốt trước sự trung thực của một câu hỏi như vậy.

    Ông nhìn vào mắt Noah, và cảm nhận được sự quyết tâm của anh, ông chọn trả lời một cách trung thực.

    " Con đường tu luyện là con đường cá nhân, người có kỹ thuật tốt nhất có thể cả đời sẽ không đạt được tới cấp độ của tộc trưởng, trong khi người chỉ với một chiêu hô hấp đơn giản có thể cắt đôi bầu trời. Ta sẽ không giấu giếm đâu. Ta không thể dạy cậu những kỹ thuật tốt nhất mà gia đình Balvan có, nhưng chắc chắn ta sẽ đưa cậu vào con đường tu luyện. Thành thật mà nói, đó là điều tốt nhất với vị trí của cậu hiện tại. "

    " Ta chấp nhận! "

    Trước khi dứt lời, William đã bị Noah cắt ngang.

    Nhìn Noah giờ đây, một phần lương thiện của anh dường như đã biến mất, thay vào đó là sự kiên định và đôi mắt đầy toan tính.

    "Đúng là một đứa trẻ đáng sợ, ta không thể hạ thấp cảnh giác dù chỉ một giây."

    William cười và vui vẻ nói:

    " Vậy thì từ nay về sau hãy gọi ta là Sư phụ!"
     
  9. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 7: Các kỹ thuật

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một ngày sau khi nhận William làm sư phụ của mình, Noah đã đi vào sáng sớm để đến tòa nhà bảo vệ theo yêu cầu của William.

    Ngày hôm qua anh đã giải thích tình hình cho mẹ mình, và nhìn thấy những vết bầm tím mới trên cơ thể bà ấy, anh không khỏi cảm thấy bận lòng.

    Anh bước vào tòa nhà và đi đến tầng một, những người bảo vệ ở cầu thang đã được thông báo về việc anh sẽ đến, họ để anh đi qua mà không gây khó dễ.

    Trước khi đặt chân lên bậc thang cuối cùng, anh nghe thấy giọng nói của William ở cuối hành lang.

    "Cậu đến sớm."

    Nhìn bộ dạng ngáp dài lúc này của Sư phụ mình, ông ta đang mặc bộ đồ thể dục màu trắng, cậu cảm thấy có chút run sợ.

    Anh biểu hiện nghiêm trọng và cúi đầu nhẹ hai tay nắm nhau phía trước.

    "Ta là người ham học hỏi, thưa Sư phụ."

    William không nhìn anh ấy và ra hiệu lệnh cho anh đi theo.

    Họ cùng nhau bước vào một căn phòng rộng rãi với đầy vũ khí trên tường và một số hình nộm bằng gỗ thưa thớt xung quanh.

    Kìm nén một cái ngáp khác, William chỉ xuống sàn:

    "Ngồi đi, buổi sáng ta không tỉnh táo lắm, nên ta muốn giải thích mọi chuyện một lần, sau đó cậu có thể đặt câu hỏi cho ta."

    Noah gần như ngay lập tức ngồi xếp trên sàn.

    Sự khao khát hiện rõ trong mắt anh.

    William sắp xếp suy nghĩ một chút và sau đó giải thích bằng vẻ mặt nghiêm túc:

    "Trước tiên, ta muốn giải thích để cậu hiểu tại sao đội trưởng lại chọn cậu vào đội bảo vệ. Chúng ta không muốn cậu tiếp tục lừa gạt những tên lính canh để học hỏi kỹ năng của họ, đặc biệt với vị trí là một đứa trẻ như cậu. Trong tình huống này, chúng ta đã quyết định sử dụng lòng tham của cậu cho nhu cầu của chúng ta hơn là trừng phạt cậu. Hãy nhớ cảm ơn đội trưởng khi cậu gặp ông ta."

    Một giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng Noah, cuối cùng anh cũng đã nhận ra mình từng liều lĩnh đến mức nào.

    "Vẻ ngoài của đứa trẻ không là điều bận tâm với những người có quyền lực, có lẽ đúng hơn khi nói rằng họ không quan tâm cậu có phải là một đứa trẻ hay không."

    "Thứ hai, chúng ta sẽ không cho cậu bất cứ thứ gì, một người bảo vệ phải thu thập công trạng để nhận được những phần thưởng xứng đáng, và cậu sẽ không khác gì. Tuy nhiên, vì cậu bây giờ là đệ tử của ta, ta sẽ dạy cậu một cái gì đó để bắt đầu. Hãy xem nó như một khoản vay mà cậu sẽ hoàn trả thông qua việc phục vụ trong đội vệ binh. Cậu có hiểu không? Cậu sẽ phải đổ máu cho gia đình để có được những gì cậu muốn."

    William nhìn vào mắt Noah với ý định thăm dò.

    Tình trạng hiện giờ của anh ấy không còn là bí mật, vì vậy thật hợp lý khi nghi ngờ ý chí bảo vệ gia đình Balvan của anh ấy.

    "Mình muốn biết ông ta có ý gì. Ông ta sợ rằng, vì mình là con vợ lẽ, nên mình có thể đã tích tụ sự căm thù đối với người nhà Balvans và sử dụng các vệ binh như những công cụ để phát triển bản thân với ý định trả thù. Ông ta không sai, nhưng sâu thẳm bên trong mình, ông ta hoàn toàn không biết được lý do là gì."

    Có vẻ mâu thuẫn với suy nghĩ, nhưng Noah vẫn cúi đầu chỉ để gương mặt trở nên kiên quyết hơn.

    "Ta hiểu rồi!"

    William nhìn chằm chằm vào anh ấy, cố gắng thấu hiểu gương mặt đó.

    "Nếu cậu ta nói dối, chắc chắn là người nói dối rất giỏi." William nghĩ.

    Sau đó, ông ta từ bỏ việc thăm dò đứa trẻ trước mặt và tiếp tục giải thích:

    "Vậy thì mọi chuyện đã ổn thỏa. Bây giờ cậu là thành viên trẻ nhất mà các vệ sĩ của gia đình Balvan từng có. Nhiệm vụ của chúng ta chủ yếu là giải quyết các vấn đề với bọn cướp và ma thú trong lãnh thổ của gia đình Balvan, vì nhiệm vụ của đội vệ binh trong vòng trong là bảo vệ các thành viên của gia đình chính. Ta sẽ giải thích thêm về các nhiệm vụ sau, bây giờ hãy chú ý, ta đang bắt đầu với phần mà cậu suýt mất trắng.

    Không cần phải nói sự chú ý của Noah đã tăng vọt.

    " Cậu đã đọc hệ thống Âm dương nên ta có thể bỏ qua phần nói về "Hơi thở" và các yếu tố liên quan. Tu luyện của con người có thể chia thành ba trung tâm sức mạnh: Dantian, cơ thể và biển ý thức có liên hệ sâu sắc với nhau. "

    " Dantian ở bụng dưới của bạn, nó thường được hình thành năm mười lăm tuổi. Nó là nơi mà người tu luyện tích lũy "Hơi thở" và một khi tích tụ, nó sẽ nuôi dưỡng cơ thể và tinh thần. "

    " Cơ thể là lớp vỏ bọc của một người tu luyện, nó có thể được nuôi dưỡng bằng cách tràn ngập "Hơi thở", nó càng mạnh mẽ thì tâm trí và dantian của cậu càng ổn định. Cậu đã bắt đầu nuôi dưỡng nó bằng Kỹ thuật Băng Hỏa quay vòng. "

    " Biển ý thức nằm ở trung tâm não bộ của cậu, đó là nơi năng lượng tinh thần của cậu được tạo ra và tích lũy. Mở rộng biển ý thức sẽ giúp cậu có thêm không gian để lưu giữ năng lượng tinh thần và tăng sức mạnh cho nó, Người ta còn nói rằng, ở một mức độ nào đó còn có thể dự đoán được các sự việc sắp xảy ra.

    "Bây giờ, cậu có thể bắt đầu với các câu hỏi của mình."

    Noah nhắm mắt và lập lại những gì sư phụ nói trong đầu để ghi nhớ. Sau khi nhẩm lại các thông tin một vài lần, anh tìm thấy hai điều không chắc chắn.

    "Sư phụ, ta có hai câu hỏi: Người không phải đã nói thuật quay vòng Băng hỏa chỉ là kỹ thuật bắt trước kỹ thuật tu luyện hay sao? Nếu dantian được hình thành ở tuổi mười lăm, điều này có nghĩa là ta không thể tu luyện tiếp trong vòng năm năm nữa?"

    Câu trả lời của William là ngay lập tức, vì có lẽ ông ta đã thấy trước những nghi ngờ đến trong đầu đệ tử của mình.

    "Các phương pháp dưỡng sinh cơ thể sử dụng" Hơi thở "trong datian để tràn ngập khắp cơ thể và nuôi dưỡng nó. So sánh, kỹ thuật quay vòng Băng hỏa chỉ là một quá trình cưỡng bức lưu trữ" Hơi thở "trong cơ thể sẽ được sử dụng một cách tự nhiên. Sự khác biệt nằm ở số lượng" Hơi thở "được sử dụng, bên cạnh thực tế là kỹ thuật cậu thực hành chỉ có thể tích lũy một phần mười so với những phương pháp sử dụng dantian có thể thực hiện được. Hơn nữa, cậu có thể cảm nhận rõ ràng rằng kỹ thuật đó gắn liền với thể chất các giới hạn của cơ thể, trong khi các phương pháp nuôi dưỡng cơ thể thực sự có thể cho phép cậu phá vỡ các giới hạn đó."

    "Đối với người bình thường, độ tuổi thông thường hình thành dantian là mười lăm. Tuy nhiên, ba trung tâm sức mạnh có mối liên hệ mật thiết với nhau. Dantian có thể đến sơm nhờ thực hành kỹ thuật quay vòng băng hỏa. Ai biết được, dantian của cậu có thể đã đến rồi."

    Mắt Noah sáng lên sau khi nghe điều đó.

    "Điều này có nghĩa là mình có thể đẩy nhanh quá trình bằng cách huấn luyện hai trung tâm sức mạnh còn lại. Chờ đã có điều gì đó rất lạ, có lẽ nào khi ai đó tập luyện cả ba trung tâm cùng một lúc, tốc độ tăng trưởng sẽ tăng theo cấp số nhân?"

    Vẻ bối rối hiện rõ trên gương mặt anh.

    Lông mày đan vào nhau, anh nhìn sư phụ và định hỏi thêm vài câu, nhưng bị cắt ngang.

    "Cậu sẽ hiểu nhiều hơn khi bắt đầu tu luyện. Tu luyện bẩm sinh là một hành động chống lại Trời và Đất vì chúng ta lấy sức mạnh của nó và biến nó thành của mình, vì vậy quá trình này vô cùng lâu dài và đau đớn. Ba trung tâm sức mạnh kết nối với nhau, nếu chỉ luyện tập một trung tâm sẽ ảnh hưởng đến hai trung tâm còn lại, còn nếu bỏ lại phía sau một trung tâm, sẽ làm chậm hai trung tâm còn lại. Nhưng như ta đã nói, cậu sẽ hiểu rõ hơn khi bắt đầu tu luyện."

    William ngồi xuống mặt đất và lấy ra một đống giấy dưới bộ đồ của mình.

    "Ta sẽ cung cấp cho cậu một phương pháp huấn luyện biển ý thức và cho cậu một môn võ cùng một phương pháp dưỡng thể mà không cần đến dantian. Những tờ giấy này chỉ là mô tả chung chung của các kỹ thuật, vì vậy hãy đến gần hơn và đọc kỹ chúng. Hãy nhớ chọn những kỹ thuật phù hợp với tính cách và nhu cầu của cậu."

    Trước khi ông ta đặt những tờ giấy xuống đất, Noah đã quỳ gối trước mặt ông ta.

    "Thằng nhóc chết tiệt này thậm chí còn không nhanh như vậy khi nó chạy khỏi ta."

    Khẽ thở dài, William nói thêm "

    " Hãy lưu ý rằng cậu sẽ phải thay đổi phương pháp nuôi dưỡng cơ thể sau khi cậu hình thành một dantian và kỹ thuật sử dụng "Hơi thở" để thể hiện sức mạnh thực sự của chúng. Hiện tại cậu bị giới hạn bởi cơ thể của mình."

    Sau lời cảnh báo cuối cùng, ông ta đặt những mảnh giấy xuống sàn, bên phải là dưỡng sinh và bên trái là võ thuật, đồng thời ông cũng mỉm cười khi thấy đệ tử của mình đang đọc chúng một cách háo hức.

    Có vẻ như anh ấy có thể tiêu thụ chúng bằng một cái nhìn.

    "Cậu ta chắc chắn có ý chí của một người tu luyện, ta tự hỏi liệu cậu ta có thể đi bao xa."
     
  10. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 8: Bất lực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước tiên Noah đã chọn những tờ giấy bên trái, những tờ giấy võ thuật.

    "Năm tờ "

    Phong cách kiếm Balvan, một phong cách kiếm hai tay được tạo ra bởi nhà Balvan, cân bằng trong cả tấn công và phòng thủ, hoàn hảo cho binh lính." Hơi thở "sẽ tạo sức mạnh cho đòn tấn công lực đẩy, có thể làm vỡ đá. Hạng 1;

    Phong cách Phantom saber, một phong cách kiếm bằng một tay được tạo ra từ các bước di chuyển đặc biệt khó chống lại, tấn công tốt và phòng thủ yếu." Hơi thở "có thể làm cho cơ thể biến mất và tóm lấy kẻ thù khi xuất hiện. Hạng 2;

    Phong cách kiếm Flow, kiểu kiếm hai tay tập trung vào việc làm chệch hướng tấn công của đối thủ và phản đòn đúng lúc, phòng thủ xuất sắc." Hơi thở "có thể tạo ra một lá chắn không khí trong một thời gian. Hạng 2;

    Phong cách cọ sát, một phong cách không sử dụng vũ khí, chỉ dùng tay không, khả năng tấn công và cơ động tuyệt vời để ra đòn." Hơi thở "sẽ làm cứng bàn tay của người dùng, khiến họ có thể dừng các lưỡi kiếm hoặc giải phóng một sóng xung kích làm tổn thương các cơ quan nội tạng của đối phương. Sự cứng của bàn tay có thể tồn tại vĩnh viễn khi luyện tập. Hạng 2."

    Noah chìm sâu trong suy nghĩ.

    " Sư phụ, tại sao lại chia thành hạng? "

    Như thể mong đợi câu hỏi, William nghiêm túc giải thích:

    " Cấp bậc đại diện cho tiềm năng của kỹ thuật sử dụng "Hơi thở", về cơ bản nó xác định mức độ mạnh mẽ của hiệu ứng và sức hủy diệt chúng. Có một cấp bậc cho mọi kỹ thuật và phép thuật, và có một cấp bậc cho cả người tu luyện, ta sẽ giải thích phần cấp bậc của người tu luyện một khi dantian của cậu hình thành. "

    Noah bắt đầu nghĩ lại, nhìn vào tấm khăn trải giường trên tay mình.

    "Mình đoán mình đã có thể từ chối phong cách kiếm Balvan vì nó xếp hạng 1. Phong cách cọ sát có vẻ tuyệt vời, đặc biệt là phần tay cứng vĩnh viễn, nhưng mình đã trở nên quen thuộc với kiếm trong những năm này, vì thế mình nên gắn bó với nó."

    Sau khi nghĩ xong, trong tay anh chỉ còn hai tờ.

    "Phong cách Phantom saber là hình dạng cổ tay rắn bắt nguồn từ đây, mình sẽ có lợi khi học được kiểu này, nhưng có cảm giác đó là một phương pháp giết người, liệu một con rồng có bị hạ gục vì thủ thuật tàng hình không?"

    Như thế, chỉ còn lại một tờ trong tay Noah.

    " Ta chọn phong cách song kiếm làm võ thuật. "

    William vui vẻ mỉm cười và không ngừng gật đầu.

    " Lựa chọn tốt, vì cậu cần sử dụng hai thanh kiếm, nên sẽ khó hơn một chút khi bắt đầu, nhưng cậu sẽ sớm hiểu rằng đó là một phong cách phù hợp cho mọi tình huống. "

    Noah chuyển sự chú ý của mình sang nhóm các nuôi dưỡng cơ thể.

    Anh không để ý rằng nụ cười trên mặt William đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lo lắng.

    "Mh, có lẽ mình đã mong đợi quá nhiều từ một nhóm các phương pháp mà không cần đến dantian. Mọi kỹ thuật có vẻ tương tự như kỹ thuật quay vòng Băng lửa, chúng chỉ thêm một số điểm đặc biệt như thêm sức mạnh hoặc là tốc độ. Ít nhất chúng đều là cấp hai, nó tốt hơn tình trạng hiện tại của mình."

    Anh gần như đã sẵn sàng lựa chọn phương pháp dưỡng sinh giúp tăng cường tốc độ khi đến tờ cuối cùng.

    "Cấp ba".

    Sự lo lắng trên khuôn mặt William ngày càng lớn hơn khi ông ta nhìn chằm chằm vào đứa trẻ trước mặt bằng ánh mắt khẩn cầu.

    "Xin đừng chọn cái đó. Nó không phải là một kỹ thuật mà là sự tra tấn thuần túy."

    Ông ta không muốn đặt phương pháp đó vào khối mà Noah phải chọn, nhưng đội trưởng của ông ta nghĩ khác, vì vậy ông ta đã không có lựa chọn nào khác.

    " William, chúng ta phải tôn trọng mong muốn của cậu ấy. Nếu cậu ấy vào được đội vệ binh và sau đó phát hiện ra rằng chúng ta đã giấu kín phương pháp đó với cậu ấy, cậu ấy có thể mất lòng tin vào chúng ta và trở nên thù địch. "

    Đó là những lời đội trưởng đã nói với ông ấy ngày hôm trước.

    " Tuy nhiên, ta không nghĩ rằng một đứa trẻ có thể hiểu được nổi đau mà chúng ta đang nói đến ở đây. "

    Trong khi William đang chìm trong lo lắng và suy nghĩ, Noah đang đọc phương pháp hạng ba trên tay.

    "Sự rèn luyện của Bảy địa ngục, phương pháp nuôi dưỡng cơ thể đỉnh cao của những người không cần dantian, nó tương đương với các phương pháp yêu cầu phải có dantian về sức mạnh, nếu người luyện tập sống sót sau quá trình luyện tập, anh ta sẽ đạt cấp ba, cơ thể có thể ngăn chặn võ công hạng một và phép thuật hạng không gần như không thể gây hại. Ngoài ra, vì nó là một cơ thể được hình thành bởi" Hơi thở ", nó sẽ có sự hòa hợp tốt với" Hơi thở ", tăng tốc độ phục hồi và thao tác liên quan. Phương pháp luyện tập bao gồm phá một số huyệt cố định ở một vị trí cụ thể để tạo ra một dòng xoáy hấp thụ đưa Hơi thở của Trời và đất vào trong cơ thể rồi tái tạo lại các huyệt đạo đó. Sau đó người luyện tập phải nghỉ ngơi và để huyệt mới ổn định và thích ứng với cơ thể một thời gian. Quá trình phải lặp lại sáu lần. Cảnh báo: Cực kỳ nguy hiểm, người luyện tập không được bất tỉnh trong quá trình điều khiển" Hơi thở ", nếu không có thể xảy ra các lỗi tái tạo, gây liệt vĩnh viễn hoặc tử vong. Cảnh báo: Vô cùng đau đớn."

    Ngẩng đầu lên, Noah cuối cùng cũng nhận thấy vẻ mặt lo lắng của Sư phụ.

    " Sư phụ, ta nghĩ rằng, để lựa chọn đúng đắn, ta phải hiểu một cách rõ ràng hơn về sự khác biệt giữa các cấp bậc của các kỹ thuật khác nhau.

    William cố gắng che giấu sự lo lắng của mình bằng một nụ cười nhẹ và nói:

    "Chắc chắn rồi. Hãy thử nhìn nó theo cách này, cậu càng thêm nhiều biến số vào một đòn tấn công, thì đòn tấn công càng mạnh. Điểm yếu nhất là cơ thể, chỉ bao gồm việc tăng cường, như củng cố một bức tường. Sau đó đến võ thuật vốn là sự pha trộn giữa cơ thể và" Hơi thở ", nên tất nhiên, sức mạnh của nó sẽ cao hơn một lần rưỡi so với cơ thể bình thường. Cuối cùng là đến phép thuật, sử dụng một nguyên tố cụ thể của" Hơi thở "cậu tích lũy trong dantian của mình trộn lẫn với năng lượng tinh thần để tạo ra các phép thuật, vì vậy phép thuật là mạnh nhất và có sức hủy diệt lớn nhất. Nói chung, cấp bậc cao nhất của một người tu luyện quyết đinh ở thể xác, trong khi mức độ tu luyện và năng lượng tinh thần của mọi người khá tương đồng. Bây giờ, chỉ cần coi mức dantian như một dạng nguyên liệu: Càng cao, hiệu ứng của nó cho võ thuật và phép thuật càng mạnh mẽ."

    Noah đưa mắt nhìn lại tờ giấy trong tay.

    "Ưu điểm của kỹ thuật này khá tuyệt vời, mình chỉ không biết nó có đáng để mạo hiểm hay không thôi?"

    "Một người đàn ông với dantian phải mất bao lâu để có được cơ thể cấp ba với con đường chính thống?"

    William do dự một chút trước khi trả lời, và sau đó ông ấy đã chọn nói sự thật.

    "Nếu ngay từ đầu một người luyện kỹ thuật cơ thể cấp ba, mà không trải qua các kỹ thuật cho cơ thể cấp một và hai, thì sẽ mất từ năm đến mười lăm năm."

    "Hiện tại ta đang ở cấp độ cơ thể nào? Sẽ mất bao lâu với các phương pháp chính thống khi ta có được một dantian và để đạt được cơ thể cấp hai? Bao nhiêu với kỹ thuật này?"

    Một loạt câu hỏi tuôn ra từ miệng Noah.

    Nếu phải mạo hiểm tính mạng, anh ấy muốn đảm bảo lợi ích cao nhất khi mạo hiểm.

    "Hiện tại, cơ thể của cậu đang ở dưới một nửa cấp một, vì cơ thể cậu vẫn đang phát triển và cậu được đào tao theo phương pháp không cần dantian, kết quả sẽ thấp hơn nhiều nếu so sánh với những lợi ích mà các kỹ thuật cùng hạng mang lại. Vẫn nên cần một dantian. Nếu cậu bắt đầu luyện tập bầy giờ, vào thời điểm cậu có dantian, cơ thể cậu có thể đạt cấp một rưỡi, có thể nói, cậu có thể đạt hạng ba trong vòng năm đến chín năm nữa. Còn nếu học cách tra tấn đó, cậu có thể mất từ ba đến năm năm.

    Noah hơi sững sờ.

    Phương pháp chính thống dường như không quá chậm.

    Anh tự tin với lịch học dày đặc của mình, anh sẽ đạt được cơ thể cấp ba trong thời gian ngắn nhất, lãng phí thêm khoảng bốn đến năm năm nữa, nhưng cũng tránh được nguy hiểm cho tính mạng.

    Anh định từ chối ý định sử dụng kỹ thuật Bảy Địa ngục thì anh nhìn vào đôi mắt đầy xấu hổ của sư phụ mình.

    Sau đó, anh ấy nghĩ ra điều gì đó và hỏi với một nụ cười cay đắng:

    " Để có được một phương pháp nuôi dưỡng cơ thể cấp ba thích hợp có khó không? "

    Lần này, William xấu hổ vì bị hỏi đúng trọng tâm.

    " Cậu phải vào vòng trong và yêu cầu với gia đình chính. "

    Vẫn mỉm cười chua chát, Noah đưa tờ giấy cho Sư phụ của mình.

    " Vậy thì, tôi chọn phương pháp Rèn luyện của Bảy địa ngục."
     
  11. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Chương 9: Biển ý thức

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sự lo lắng của William đã thành sự thật, ông không thể không cảm thấy buồn. Sau một lúc suy tư, ông đứng thẳng dậy và đi vòng quanh.

    Ông ấy nói:

    "Ta chấp nhận quyết định của cậu, và ta sẽ giúp cậu rèn luyện theo phương pháp đó, nhưng ta có một số điều kiện. Đầu tiên, ta muốn rèn luyện năng lượng tinh thần của cậu trong sáu tháng, và nếu sau thời gian đó, nếu ta nhận thấy cậu chưa sẵn sàng, ta sẽ không cho phép cậu luyện tập theo phương pháp đó. Điều kiện thứ hai là cậu phải luyện tập phong cách song kiếm với ta. Cậu có chấp nhận không?

    Noah nhìn ông ta một chút bối rối và nhẹ nhàng thắc mắc:

    " Ta có thể biết lý do đằng sau những điều kiện đó không? "

    William dừng lại tại chỗ và trả lời:

    " Để chịu đựng được những cơn đau đó và vẫn có thể điều khiển được "Hơi thở", cậu cần một tinh thần mạnh mẽ hơn người bình thường. Nếu cậu rèn luyện biển ý thức của mình một thời gian, cậu sẽ có nhiều cơ hôi sống sót hơn. Đối với điều kiện thứ hai, ta sẽ rèn luyện cậu theo hình thức gây tổn hại, ta không thực sự cảm thấy tốt về điều đó. Nhưng cậu có thể nâng cao khả năng chịu đau của mình.

    Noah đã hơi ngạc nhiên với câu trả lời này.

    "Sư phụ, người không cần phải ép mình luyện tập cho ta nếu người không muốn."

    "Không ai ở vòng trong sẽ giúp cậu làm điều đó, những người ở vòng ngoài có thể sử dụng" Hơi thở "đủ thành thạo là đội trưởng và ta. Tuy nhiên, độ chính xác của ta khi sử dụng nó tốt hơn nhiều, vì vậy ta được chọn để dạy cậu."

    Noah chìm vào suy nghĩ.

    "Mặc dù ông ấy đã cố gắng lừa dối mình trước đó, nhưng ông ấy không phải là một người xấu. Chà, mình chỉ có thể lựa chọn tin tưởng ông ấy hoặc quay lại với những người lính canh, mình không còn lựa chọn nào cả."

    "Ta đồng ý."

    Cuối cùng Noah đã quyết định.

    "Tuyệt vời."

    William trả lời, sau đó ông ta lấy ra một mảnh giấy khác được gấp từ trong túi quần.

    Ông ta đưa tờ giấy cho Noah rồi bắt đầu giải thích.

    "Bên trong tờ giấy đó có viết một chữ rune gọi là Kesier rune theo tên loài ma thú mà chúng ta biết được. Người ta nói rằng những con ma thú này có một năng lượng tinh thần mãnh mẽ đến nổi chúng có thể bóp chết một người đàn ông trưởng thành. Chúng tương tự những con khỉ lớn, mỗi loài của chúng có một số lượng chữ rune khác nhau trên lưng, chúng càng có nhiều chữ rune thì năng lượng tinh thần của chúng càng mạnh mẽ. Khi con người phát hiện ra rằng họ có thể sử dụng chữ rune để tiếp thêm năng lượng tinh thân cho họ, một cuộc tiêu diệt lớn đã bắt đầu, và loài Kesier còn lại không nhiều. Phương pháp để rèn luyện năng lượng tinh thần là kết quả nhiều năm thử nghiệm những chữ rune này. Ngày nay, có tất cả ba bộ chữ rune, mỗi bộ có ba chữ rune, tổng số là chín chữ rune.

    William dừng lại một chút rồi chỉ vào tờ giấy gấp trên tay Noah.

    " Cái mà ta đưa cho cậu là chữ rune đầu tiên của bộ chữ rune đầu tiên. Khi cậu đọc nó, cậu sẽ cảm thầy một cơn đau khủng khiếp ở trung tâm não bộ của cậu, nguyên nhân là do lần tương tác đầu tiên với biển ý thức. Thực tế là có phương pháp không đau để tương tác lần đầu với biển ý thức, nhưng sẽ mất một tuần, nhưng sau khi biết cậu là người táo bạo, ta nghĩ rằng phương pháp này sẽ hợp với cậu hơn. Hãy thử đọc chữ rune, khi cơn đau ập đến, hãy tập trung vào nó để đi vào biển ý thức của cậu.

    Noah mỉm cười một chút khi bị gọi là kẻ táo bạo, anh ấy chỉ mong muốn trở nên mạnh mẽ hơn, điều đó không giống với mọi người sao?

    Anh từ từ mở tờ giấy trên tay cho đến khi thấy một nét chữ.

    Ngay lập tức, anh cảm thây đầu mình như muốn tách ra.

    Anh rên rỉ, chịu đựng cơn đau và đọc chữ rune một lần nữa.

    Anh cảm thấy mình đang ở một thế giới khác. Cảm giác ở trên mặt đất biến mất, không còn mùi hôi nữa, chỉ còn lại tiếng sóng biển khơi.

    Anh mở mắt và nhìn xung quanh.

    Anh đang ngồi xếp trên không trung, tạo dáng người trong suốt.

    Phía trên anh là bóng tối được ngăn cách với anh bởi một quả cầu kết giới, bên dưới anh là biển xanh với những con sóng nhẹ trên bề mặt.

    Sau vài giây đó, anh trở lại phòng với William đang chăm chú nhìn anh, có vẻ như đó chỉ là một khoảnh khắc.

    "Sư phụ, người có thể giải thích không?"

    Noah hỏi, hoàn toàn cảm nhận đươc trải nghiệm ngoài cơ thể.

    "Cậu vừa nhìn thấy biển ý thức của mình. Hãy xem nó là một không gian cá nhân, nơi lưu trữ những suy nghĩ, cảm xúc và năng lượng tinh thần của cậu. Chiều không gian càng lớn thì càng có nhiều ảnh hưởng đến chất lượng của ý thức. Nước bên trong đại diện cho khả năng suy nghĩ của cậu, hãy cẩn thận khi cậu rèn luyện năng lượng tinh thần hoặc sử dụng phép thuật vì nó sẽ rút cạn nguồn nước đó, và một khi cậu không còn nó, khả năng suy nghĩ của cậu sẽ rất hạn chế cho đến khi biển ý thức được bổ sung lại. Cậu thậm chí còn mất mọi thành quả luyện tập, tâm trí cậu sẽ bị phá vỡ, và cậu chỉ sống như một cái xác không có ý thức và suy nghĩ."

    William đang nói chuyện với vẻ mặt nghiêm trọng, thật khó tưởng tượng có bao nhiêu người bị phá vỡ thành quả luyện tập khi cố gắng vượt qua giới hạn của bản thân hoặc cố gắng quá mức.

    "Chỉ có gia đình Shosti hoặc các gia đình quý tộc tương tự mới có thể đạt được chúng. Bây giờ những lời giải thích như vậy là quá đủ cho hôm nay rồi, hãy trở về phòng và bắt đầu thực hành với chữ rune đầu tiên. Ta sẽ gửi cậu các biểu mẫu và mô tả về phong cách song kiếm tới chỗ cậu, và cả một thanh kiếm nữa. Ta sẽ gặp lại cậu sau một tuần để kiểm tra sự tiến bộ của cậu với cả hai bài luyện tập. Hãy nhớ đừng để cạn kiệt năng lượng tinh thần của cậu."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...