Làm Streamer Chuyên Nghiệp Ở Thời Đại Tương Lai Tên QT: Tinh Tế Chuyên Trách Chủ Bá Tác Giả: Panther Người dịch: Đan Đan Thể Loại: Đam mỹ, Chủ thụ, Xuyên việt, Tương lai, Hệ thống, Vô hạn lưu, Phát sóng trực tiếp Tình trạng bản gốc: Đã hoàn (147 chương) Tình trạng dịch: Đang làm Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Đan Đan Văn án: Đường Triều là một nhân viên quèn trong cục quản lý dự báo khí tượng, cậu chỉ vô tình ngủ quên trong lúc đang mở họp mà thôi, ai ngờ đột nhiên lại bị xuyên đến thời đại tương lai cơ giáp bay đầy trời, trở thành một cậu thiếu niên Đường Triều âm trầm. Nguyên chủ là một người có tính tình tàn nhẫn, trên mặt còn có một vết bớt xanh, hiện đang sống cùng với bà trong một khu ổ chuột nổi tiếng xa gần.. Đường Triều cảm thấy áp lực rất lớn~ Vô cùng may mắn rằng hàng tặng kèm là một cái hệ thống live stream~ Kể từ giờ phút này, cậu vừa là cậu nhóc nghèo nát Đường Triều, cũng vừa là siêu nam thần streamer nổi tiếng trên mạng - Đường Tam công tử PS: Dịu dàng phấn đấu thụ, Sự nghiệp làm chủ, Tình cảm là phụ
Chương 1 Bấm để xem "Hành tinh Hoa Hạ, hội nghị toàn thể lần thứ 572 diễn ra vào ngày 13 tháng này!" "Báu vật Hoa Hạ, cơ giáp cấp siêu S do đỉnh cấp cơ giáp công trình sư Phạm Văn cải tiến, đây sẽ là một biến hóa trọng đại trong lịch sử cơ giáp của Hoa Hạ!" "16 tháng 8! Buổi biểu diễn đầu tiên bắt đầu cuộc lưu diễn toàn hành tinh của Hứa Thanh Thanh sẽ mở màng ở sân vận động thủ đô!" "Hot! Streamer 6* trên Internet có thu nhập lên tới sáu ngàn vạn tinh tệ! Vung tiền như rác, mua biệt thự cao cấp ở Hành tinh Thiên Nguyên!" "Haizz! Thượng tướng Cố Vệ Đức bất hạnh tuổi xuân chết sớm, toàn hành tinh đều ai điếu!" * * * Đường Triều đọc lướt qua những tin tức đứng đầu trên Internet xong lập tức tắt. Không thể không thừa nhận.. Cậu trọng sinh, trọng sinh tới thời đại tương lai xa lạ. Làm một nhân viên quản lý quèn của cục quản lí khí tượng, cậu chỉ ngủ gật trong lúc đang họp thôi mà! Ai ngờ vậy mà cũng có thể trọng sinh lên người một thiếu niên trùng tên trùng họ đang ở độ tuổi xanh tươi mơn mởn! Phải biết là cậu sinh ra vào cuối những năm 80, sống tới giờ cũng đã ba bốn chục tuổi đầu rồi! Chỉ trong chớp mắt đã trở nên tươi ngon mọng nước rồi.. Đường Triều cạn lời. Sau đó xoa xoa bả vai có chút ê ẩm, mang dép lê đi đến trước gương đặt ở đầu giường. Nghiêng người, nghiêm túc đánh giá bản thân xa lạ này. Tóc đen dài quá vai rối thành một nùi, giống như nửa tháng chưa từng gội đầu vậy, sau đó là hai cái quầng thâm mắt to đùng. Toàn bộ tinh thần diện mạo đều nhìn ra vẻ suy sụp, làm người chán ghét.. Cảm giác vô cùng lôi thôi. Thứ làm Đường Triều rối rắm chính là toàn bộ gương mặt bên trái, từ khóe mắt trở xuống, có một cái bớt màu xanh lá to đùng, làm cả người càng trở nên âm u. Nếu không.. nhìn độ cong duyên dáng của cái cằm, nguyên chủ lớn lên cũng là rất đẹp. * * * "Triều Triều! Con dậy chưa? Đây là trứng gà mẹ Lưu Sâm đưa tới, bà đã nấu cho con, con ăn một chút đi!" Ngay lúc Đường Triều mơ màng, ngoài cửa có một giọng nói cẩn cẩn thận thận vang lên. Đường Triều mở cửa phòng ra, lập tức nhìn thấy một bà cụ tóc bạc đứng ở cửa, trong tay còn cầm hai cái trứng gà. Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, các loại dịch dinh dưỡng có đủ kiểu dáng và hương vị xuất hiện ùn ùn không dứt, có thể thay thế được rau dưa, trái cây, trứng thịt này nọ. Hơn nữa dựa theo điều kiện gia đình Đường Triều, hoàn toàn không ăn nổi thứ đồ ăn nguyên thủy này. Trọng sinh lại đây được hai ngày, Đường Triều đã hiểu rõ, nguyên chủ hiên tại đang học lớp 11 tại trường 12. Trường 12 là trường cấp ba duy nhất ở khu Khánh Hoa này. Mà khu Khánh Hoa lại là khu dân nghèo cực kỳ nổi danh trong thành phố. Chất lượng học sinh trong trường có thể đoán được. Mấy hôm trước nguyên chủ đánh nhau với bạn học, không cẩn thận bị đập một gậy vào đầu, hôn mê bất tỉnh. Sau đó mới bị đổi ruột thành Đường Triều. Ừm, tên bạn học đập cậu một gậy kia chính là Lưu Sâm, đã bị kiểm điểm. Mẹ Lưu Sâm ngày hôm trước đã đưa tới mấy bình dịch dinh dưỡng, khi đó Đường Triều còn đang hôn mê, không nghĩ tới hôm nay lại đưa tới hai cái trứng gà. Đường Triều tiếp nhận trứng gà, lại nhìn nhìn bà cụ đứng ở cửa, đột nhiên hỏi: "Bà, bà ăn chưa? Bà cũng ăn một cái đi." Nói xong, lại lấy ra một cái trứng gà đưa cho bà cụ. "A! Bà không ăn, bà uống dịch dinh dưỡng là được rồi." Đường Kim Tú được Đường Triều quan tâm mà cảm thấy rất kinh ngạc, hôm qua Đường Triều tỉnh lại lập tức trở nên khác hẳn lúc trước, cách ăn nói với bà cũng trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều. Đương Kim Tú thực sự không quen. Đường Triều không nói gì nhét trứng gà vào trong tay Đường Kim Tú, nói: "Bà, con lần này bị gõ một gậy xong cũng hiểu rõ rất nhiều chuyện, trước kia là con không đúng, chuyện của quá khứ không cần nhắc lại. Chúng ta về sau sống nương tựa lẫn nhau, con sẽ hiếu thảo với bà, được không?" Nếu để Đường Triều nói thì nguyên chủ không phải chỉ là làm không đúng thôi đâu! Nguyên chủ do bà cụ này nhặt được từ trong bãi rác, bà cụ lấy việc sửa quần áo kiếm sống cực cực khổ khổ nuôi lớn nguyên chủ. Nguyên chủ lúc còn nhỏ còn đỡ, tính tình rộng rãi cũng biết hiếu thuận với bà cụ. Ai ngờ, sau khi lớn lên, dần dần biết chính mình có lai lịch không tốt, hơn nữa trên mặt có bớt xanh gần như bị hủy dung, tính tình càng lúc càng trở nên táo bạo. Hơn nữa ở trong trường học, nguyên chủ cũng bị bạn học cho ra rìa, cảm giác tồn tại cực nhỏ. Cậu cũng không có động tay động chân gì với bà cụ nhưng mà lại thường xuyên lạnh nhạt không phản ứng bà. Lần này bị người ta đánh, cũng đều do cậu tự chuốc lất. Ai biểu cậu làm bạn nữ ngồi cùng bàn té ngã rồi lại không chịu xin lỗi làm chi? Kiếp trước Đường Triều là cô nhi, đừng nói là cha mẹ ruột, ngay cha mẹ nuôi cũng chưa từng từng có! Vì vậy cũng càng biết được sự quý giá của tình thân. Hai ngày gần đây, cậu vẫn luôn suy nghĩ xem có nên nói chuyện bị thay tim ra không. Nhưng mà suy tư một lúc rồi vẫn quyết định từ bỏ Cậu hoàn toàn không có chút hiểu biết gì đối với thời đại tương lai này cả, vẫn nên yên lặng xem xét thì tốt hơn. * * * "Triều Triều, con thật sự nghĩ như vậy sao?" Đương Kim Tú nghe vậy, vui vẻ nói. "Đúng vậy, bà!" Đường Triều tiến lên một bước, ôm chặt bà cụ. "Tốt, tốt, vậy là tốt rồi! Triều Triều trưởng thành là tốt rồi." Đương Kim Tú bắt đầu nói năng lộn xộn. Có trời mới biết bà Triều Triều lạc quan rộng rãi khi còn nhỏ biết bao nhiêu, nhưng mà bây giờ Triều Triều trưởng thành cũng không muộn. "Bà, ăn trứng gà đi!" Đường Triều lột vỏ trứng gà, sau đó nhét vào trong miệng Đường Kim Tú, cậu không làm như vậy, Đương Kim Tú chắc chắn sẽ cất trứng gà để dành cho cậu nữa! "Ngon! Ngon lắm, Triều Triều, con cũng ăn đi!" Đương Kim Tú nhẹ nhàng cắn một ngụm, sau đó giục Đường Triều. Đường Triều bất đắc dĩ, chỉ có thể lột vỏ, ăn! Trứng gà ở thời đại tương lai cũng có thể coi như hàng xa xỉ, nhưng vào sáng sớm cái hôm Đường Triều xuyên qua, cậu ăn sáng bằng ba cái trứng ốp la! Bây giờ cậu chẳng thèm mấy cái trứng gà này! Huống chi, trứng gà tuy rằng nhìn rất dễ thương, nhưng nhìn kiểu nào cũng y chang trứng gà công nghiệp, không phải dạng thuần thiên nhiên! * * * Đường Triều đợi Đường Kim Tú ra ngoài rồi mới quay về giường nằm xuống, bắt đầu rầu thúi ruột về chuyện khởi động cuộc sống như thế nào. Bây giờ cậu đang học lớp mười một, hết năm nay sẽ lên lớp mười hai. Hôm trước là ngày học cuối cùng của năm lớp mười một rồi cho nên cũng không cần phải sốt ruột chuyện học hành, ít ra cậu còn được thảnh thơi thêm hai tháng nữa. Đường Triều lật sách vở để ở đầu giường ra xem. 《 Lịch sử hành tinh Hoa Hạ 》 《 Nguyên lý cấu tạo của cơ giáp 》 《 Lý luận về thời không đa chiều 》 《 Những điều cần biết về nghề quân đội 》 《 Ký lục thời đại tương lai 》 * * * Ok, nhờ tiếp thu ký ức của nguyên chủ nên Đường Triều đều đọc được mấy chữ trên sách giáo khoa nhưng mà khi tụi nó tụm lại một chỗ thế này Đường Triều hoàn toàn không biết tụi nó đang nói tới vấn đề gì hết! Nguyên chủ rõ ràng chính là một tên học dốt! Đọc vài lần, Đường Triều hoàn toàn không hiểu nổi, đành phải đóng sách lại * * * Rà quét hoàn thành. Ký chủ tên họ: Đường Triều Tuổi: 17 tuổi Cấp bậc: Phàm nhân Vị diện cấp bậc: Hành tinh Hoa Hạ E cấp. Mặt khác các hạng: 0 Quét mặt hoàn thành. Phù hợp yêu cầu trói định. "Tích!" Đã trói định. * * * Đường Triều vừa mới khép sách vở lại lập tức nghe được tiếng thông báo đang vang lên không dứt ở bên tai. Lúc Đường Triều còn đang hoảng sợ, trước mắt đột nhiên tối sầm lại, sau đó, Đường Triều lại xuất hiện giữa một quảng trường rộng lớn. Xung quanh có một đống bức họa cuộn tròn trôi nổi lơ lửng. Mênh mông vô bờ bến, lúc này Đường Triều càng thêm cảm giác được chính mình nhỏ bé. Cảnh vật trước mắt đã hoàn toàn vượt qua tầm hiểu biết của Đường Triều! "Hey! Có ai ở đây không?" Sau khi Đường Triều lấy lại bình tĩnh rồi bắt đầu nhìn xung quanh, cậu lên tiếng hỏi dò Ngay cả cái chuyện trọng sinh còn có thể xảy ra, chuyện trước mắt này hình như cũng không phải không thể tiếp nhận được. Hơn nữa, đối mặt với hiện tượng siêu nhiên này, cho dù cái âm thanh vừa nãy có ý xấu gì đối với Đường Triều thì cậu cũng không thể phản kháng được. * * * "Xin chào, ký chủ! Ta là M30, hoan nghênh trói định hệ thống Đại Streamer. Xin mời lựa chọn bức họa cuộn tròn, hoàn thành nhiệm vụ đúng thời gian, chúc cậu may mắn!" Một âm thanh máy móc lạnh băng vang lên. "Hệ thống Đại Streamer? Hệ thống Đại Streamer là cái gì? M30 đúng không, vì sao lại cố ý lựa chọn tôi?" Đường Triều nghe được tiếng trả lời, lập tức hỏi lại lần nữa. "Xin chào, ký chủ! Ta là M30, hoan nghênh trói định hệ thống Đại Streamer. Xin mời lựa chọn bức họa cuộn tròn, hoàn thành nhiệm vụ đúng thời gian, chúc cậu may mắn!" Ừ.. Cũng có người trả lời lại cho cậu đó, chỉ là câu nói này cùng câu vừa rồi không khác nhau chút nào, ngay cả ngắt câu cũng không thay đổi! Đường Triều lại hỏi thêm vài lần, nhưng vẫn cứ luôn là câu trả lời giống hệt như cũ. Cái anh M30 này cao ngạo thật! Đường Triều không hỏi nữa, bắt đầu đi ra ngoài quảng trường, mặc kệ là đi tới nơi nào, xung quanh vẫn có vô số bức họa cuộn tròn trôi nổi. Cuối cùng, Đường Triều cũng chỉ có thể từ bỏ. Sau đó cậu cắn răng quyết tâm, thôi bỏ đi, dù sao cái mạng này cũng coi như là nhặt được, cứ tiếp tục như vậy cũng không có cách nào thoát ra ngoài. Nhưng mà cũng thật xin lỗi bà của nguyên chủ! Nghĩ đến đây, Đường Triều chụp đại một cái bức họa cuộn tròn đang bay ở gần mình nhất. Theo như M30 kia nói thì hình như đây là đường thoát duy nhất rồi!
Chương 2 Bấm để xem "Hành khách khoang hạng 3, xin mời nhanh chóng lên thuyền!" "Honey, tới nước Mỹ nhất định phải gửi thư cho anh đó nha!" "Em yêu, anh sẽ nhớ em lắm!" "Ở đây! Ở đây! Làm ơn xếp hàng!" "Woa! Con thuyền thật lớn!" * * * Tiếng ồn ào vang lên không dứt bên tai, Đường Triều đã đứng ở bến tàu, nhìn người đến người đi nhộn nhịp, khung cảnh xung quanh ai nấy cũng bận bận rộn rộn. Nếu không phải cậu vẫn còn đang mặc đồ ngủ của nguyên chủ, Đường Triều khẳng định cho rằng cậu lại trọng sinh lần nữa! Không ngờ sau khi Đường Triều cầm bức họa cuộn tròn lên cậu đã lập tức bị truyền tống đến nơi này rồi. * * * Ký chủ: Đường Triều Cấp bậc: Phàm nhân Cấp bậc vị diện: Hành tinh Hoa Hạ Vị trí thế giới: 《 Titanic 》 Yêu cầu nhiệm vụ: Cho người dân ở thời đại tinh tế chiêm ngưỡng cảnh đẹp của《 Titanic 》, sinh tồn sáu ngày ở trên thuyền. Thời gian có thể quay về hiện thực. Ghi chú: Thời lượng live stream mỗi ngày không được ít hơn mười tiếng. Cấp bậc nhiệm vụ: Cấp 0 Quà tặng tân thủ: Một bộ camera tự động: Có thể quay chụp mọi góc độ, giúp đỡ streamer hoàn thành nhiệm vụ live stream. Ghi chú: Phạm vi giới hạn nằm trong 300 mét xung quanh streamer. Một nhẫn cách âm: Có thể thay đổi trạng thái live stream hoặc không live stream bất cứ lúc nào. Ghi chú: Sau khi khởi động, lời nói khi live stream chỉ có cư dân mạng trên internet mới có thể nghe được. Kỹ năng khen thưởng: Thông hiểu đạo lí, giao lưu ngôn ngữ không có chướng ngại. Khen thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ: Không biết * * * Trong đầu lại vang lên âm thanh lạnh băng không hề có chút dao động nào của M30. Phải sinh tồn sáu ngày trên《 Titanic》? Đường Triều đã xem bộ điện ảnh này không dưới mười lần, cậu có thế nhớ rành mạch, năm ngày sau là《 Titanic 》chìm mẹ nó rồi! Còn việc ở tới ngày thứ sáu.. Không lẽ nhiệm vụ ẩn của cậu là ngăn chặn vụ chìm thuyền này sao? Chuyện như vậy mà đã là nhiệm vụ cấp 0 đơn giản nhất rồi đó hả? Trong lúc suy tư, Đường Triều bỗng nhiên phát hiện trên ngón tay phải của cậunhiều có thêm thứ gì đó, cúi đầu nhìn thử thì thấy đó là một cái nhẫn đồng thau cổ xưa. Không ngờ hệ thống phát quà tặng tân thủ nhanh như vậy! Đúng rồi, hình như cậu còn có một cái nhiệm vụ live stream nữa, nhưng là.. không cùng thời không như thế nào live stream? * * * "Phòng live stream số: 6898990, Ồ? Đây là Phòng live stream mới mở sao?" "Streamer! Cậu còn dám mặc áo ngủ live stream nữa hả, nhưng mà cậu đẹp trai thật đó nha!" "Đây là đâu vậy? Trông lạ thật!" "《 Dẫn mọi người đi chiêm ngưỡng vẻ đẹp sang trọng của Titanic》! Đây là Phòng live stream gì vậy?" "Titanic là cái gì? Là một tiểu hành tinh không biết tên nào đó sao?" * * * Đường Triều thử xoay xoay nhẫn, không ngờ trước mặt cậu đột nhiên lại bắn ra một cái giao diện 3d thật lớn, giao diện chia làm hai bộ phận, một phần là hình ảnh phòng live stream, một phần là hình ảnh xung quanh của Đường Triều. Đầu tiên Đường Triều nhìn thử những hình ảnh quay được, đúng là rất rõ ràng sắc nét! Sau đó lại nhìn qua nhìn lại trên đó một chút, hoàn toàn không có hình ảnh nào bị trùng nhau cả. Đường Triều đột nhiên nảy ra một ý, vội tập trung lực chú ý lên chiếc xe ngựa ở đằng trước. Sau đó, lại vội vàng nhìn giao diện live stream! Ân! Màn hình phát sóng trực tiếp đang đặc tả chiếc xe ngựa đó! Khống chế hình ảnh thật tốt! Đường Triều lại nhìn ngó khắp xung quanh, người nên lên thuyền thì lên thuyền, kẻ phải dọn hành lý thì dọn hành lý, toàn bộ đều ngoảnh mặt làm ngơ với cậu. Xem ra cái giao diện live stream này cũng chỉ có chính cậu mới có thể thấy được. Dù sao cũng không có việc gì quan trọng, Đường Triều ngồi đại xuống một cái thùng đựng hàng, nghiêm túc nghiên cứu cái giao diện live stream đang trôi nổi này. Người xem của phòng live stream cũng không nhiều, tổng cộng cũng mới có 6 người mà thôi. Điều này cũng khá đúng với mong muốn của Đường Triều, cậu là dạng người có thể lười biếng thì sẽ lười biếng, người xem mà nhiều lên, cậu còn không biết phải xử lí thế nào đâu! * * * "Anh Streamer ơi! Phong cảnh này thuộc hành tinh nào vậy? Khung cảnh nơi này cũng không tệ lắm đâu nha!" "Mấy người đi đường đó ăn mặc thật là cổ xưa, là đang đóng phim trên hành tinh nào sao?" "Streamer, cậu đừng ngồi yên một chỗ! Đi qua đi lại một chút đi!" * * * Chỉ có sáu người vào xem, thấy Đường Triều vẫn luôn ngồi yên không nhúc nhích thì đều chịu không nổi mà lên tiếng hỏi. Bọn họ vốn đang rảnh rang không có việc gì, thấy có phòng live stream mới mở, lập tức tò mò vào nhìn xem một cái. "Xin chào mọi người! Tôi tên Đường Tam! Hoan nghênh mọi người vào Phòng live stream《 Titanic 》!" Nếu đã biết nhiệm vụ của bản thân là làm một streamer, Đường Triều cũng thử lên tiếng chào hỏi. Tuy rằng cậu chưa bao giờ làm nghề streamer này bao giờ, nhưng mà chưa ăn qua thịt heo cũng thấy qua heo chạy. Lấy kinh nghiệm làm lớp phó lao động từ nhỏ tới giờ của cậucũng không tới nổi luống cuống tay chân! Còn chuyện tên thật sao? Không nói ra vẫn tốt hơn. "Ha ha, này lời dạo đầu cũng thật cổ lỗ xỉ!" "Xem streamer tuổi không lớn, cũng khá là đẹp trai đó!" "Streamer lại còn mặc đồ ngủ live stream nữa, tùy tiện thật đó!" * * * Các người xem cũng đều thiện ý trêu ghẹo, Đường Triều không khỏi sờ sờ cái mũi, cái mặt có vết bớt này của cậu cũng được xem như đẹp trai hả? "Được rồi! Tôi có một câu đó muốn đố mọi người nè!" Đường Triều không nghĩ nhiều, mở miệng hỏi. "Nói đi, nói đi." "Hôm qua, thượng tướng của đế quốc bất hạnh tuổi xuân chết sớm là ai?" "Cố Vệ Đức, Cố thượng tướng chứ còn ai nữa chứ." "Buổi biểu diễn của Hứa Thanh Thanh bắt đầu vào ngày mấy và được tổ chức ở đâu?" "Ngày 16 tháng 8, ở sân vận động thủ đô." Các người xem bắt đầu cạn lời "Streamer, cậu đố mấy cái vấn đề đơn giản này hả?" "Đúng đó, quá khinh thường chỉ số thông minh của chúng tôi rồi." "Streamer, chẳng lẽ cậu không lên Internet xem tin tức sao?" * * * "Làm không khí sôi động một chút thôi mà, ha ha!" Đường Triều cười to hai tiếng. Mấy vấn đề này đều là lúc trước cậu xem được trên Internet, hiện tại bắt đầu so sánh lại từng sự kiện một Xem ra cái live stream này người xem chủ yếu đều là dân chúng của hành tinh Hoa Hạ. * * * "Thuyền từ Southampton đến New York còn mười phút nữa sẽ nhổ neo, xin mời các hành khách còn chưa lên thuyền nắm chặt thời gian, nhanh chóng lên thuyền!" Giọng nam trầm thấp từ trên tàu Titanic phát ra, vang vọng toàn bộ cảng Southampton. "Không xong!" Đường Triều nghe vậy, đột nhiên nói nhỏ một tiếng. Cậu chỉ nghĩ đến chuyện lát nữa sẽ lên thuyền, bây giờ mới ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng! Cậu không có vé thuyền! "Thuyền Titanic là do công ty vận tải đường thủy White Star Line đến từ Anh quốc thiết kế, bản thân nó được thiết kế để cạnh tranh với những đối thủ trên Đại Tây Dương chẳng hạn chiếc tàu sang trọng và có tốc độ nhanh Lusitania và Mauretania của Công ty Cunard Line. Titanic và những chiếc tàu cùng xưởng với nónhư Olympic cùng Gigantic, đều thuộc lớp Olympic và được dự định trở thành những chiếc tàu lớn nhất, sang trọng nhất từng hoạt động. Hôm nay là ngày mà nó nhổ neo! Được! Các người xem thân ái! Hiện tại too sẽ dẫn mọi người mọi người cùng đi chiêm ngưỡng phong thái của Titanic!" Đường Triều đứng dậy, vừa chạy về phía chiếc thuyền lớn đằng kia, vừa luôn mồm giới thiệu. * * * "Ha ha! Streamer bịa chuyện nghiêm túc thật đó!" "Đúng vậy! Anh quốc? White Star Line? Olympic? Hoàn toàn chưa từng nghe qua!" "Nói thật, con thuyền này tuy rằng nhìn có chút sai sai, nhưng mà để chế tạo một con thuyền cổ xưa như vậy, chắc là tốn không ít tinh tệ đi?" * * * Đường Triều nhìn mấy cái làn đạn nói chuyện, vô cùng vô ngữ. Xem ra hành tinh Hoa Hạ này cũng không có liên quan gì nhiều với Trái Đất. Cũng không biết ở thời đại tương lai này, Trái Đất có còn tồn tại hay không? Nhưng mà mục tiêu lớn nhất bây giờ của cậu là làm sao để có được một tấm vé lên thuyền! Nếu không, đừng nói sáu ngày, cho dù là một ngày cậu cũng chơi không nổi. Ừm.. Hiện tại chắc là Jack đang đánh bài cùng người khác trong khoang thuyền đi? Không lẽ bây giờ phải nghĩ cách lừa gạt lấy vé thuyền của anh ta sao? * * * "Ê Ê! Cậu đi đứng kiểu gì vậy hả? Đây là hành lý của Cal Hockley, cậu mà đụng hư rồi thì có đền nổi hay không hả?" Ngay lúc Đường Triều đang chạy vội về phía trước thì bị một xe hành lý đụng vào người Vì quá đột ngột nên Đường Triều không né ra kịp, đụng vào cái rầm. "Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!" Bị đụng không quá đau, Đường Triều vội vàng đứng dậy, xin lỗi. "Hừ! Đúng là thứ người hạ đẳng! Cậu có biết thuyền sắp chạy rồi không? Nếu không lên kịp, cậu có chịu nổi nổi lửa giận của ngài Cal Hockley sao?" Tên thuyền viên mặc áo xanh kia vừa lo chỉnh lại hành lý, vừa mắng liên tục. Từ từ! Đường Triều nghe được một từ ngữ mấu chốt! Cal Hockley? Người này không phải là vị hôn phu của Rose sao? Thân thuyền Titanic chính là do xưởng sắt thép nhà gã chế tạo. Nghĩ đến đây, Đường Triều nảy ra ý hay. Ngay sau đó cậu lại ngã xuống đất thêm một lần nữa, lớn tiếng kêu: "Ai da! Cánh tay của tôi!" Đúng vậy, cậu muốn ăn vạ!
Chương 3 Bấm để xem "Cậu lại làm sao thế này? Tôi chưa làm gì hết nha, tay của cậui không liên quan tới tôi hết!" Thuyền viên áo xanh vội vàng sắp xếp hành lý trong tay xong, đi tới trước mặt Đường Triều, nôn nóng nói. Hắn còn phải sắp xếp hành lý xong xuôi trước khi thuyền chạy, ai mà ngờ bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy. "Rõ ràng là xe hành lý của anh quá nặng, vừa rồi lại còn không biết nhìn đường cho nên mới đụng phải tôi!" Đường Triều ôm chặt cánh tay phải, đau đớn nói. Thuyền viên áo xanh không biết làm sao, chỉ có thể lớn giọng nói: "Được rồi! Được rồi! Thuyền sắp chạy rồi, tôi cũng không trách cậu chuyện cậu làm rơi hành lý nữa, cậu đi nhanh đi." Nói xong thì đẩy hành lý xe định rời đi. "Không được, muốn chạy? Đừng có mơ!" Đường Triều vội vàng ngăn cản. Nực cười! Cậu còn chưa lấy được vé tàu đâu, sao có thể để hắn ta rời đi dễ dàng như vậy được Kéo qua kéo lại một lúc, người chung quanh bắt đầu chú ý tới nơi này, tò mò mà nhìn qua hóng chuyện. "Vậy bây giờ cậu muốn cái gì hả? Thuyền viên áo xanh nhìn Đường Triều đang cản đầu xe hành lý, cắn răng hỏi. " Cái xe hành lý quá nặng, là nó làm tôi ngã! Tôi muốn chủ nhân của nó lại đây, gặp tôi giải quyết việc này. "Đường Triều chỉ vào xe hành lý nói. " Không được! "Thuyền viên áo xanh nhanh chóng lắc đầu, nếu là để ngài Cal Hockley lại đây, hắn cũng đừng mong mà có thể leo lên thuyền. Nhưng mà trong cuộc sống thường ngày, luôn là có một số việc không như mong muốn của mình. * * * " Có chuyện gì xảy ra thế hả? "Một người đàn ông đội mũ dạ màu đen, mặc tây trang màu xám, tay cầm một thanh gậy chống bước xuyên qua đám người, đi lên trước hỏi. " Cal tiên sinh! "Thuyền viên áo xanh thấy được người hỏi chuyện, vội vàng cúi chào. " Ừ. "Cal hơi gật đầu, lại hỏi lần nữa:" Xảy ra chuyện gì? Vì sao không đưa hành lý lên thuyền đi? " Gã vốn đã lên thuyền, nhưng lúc đứng ở trên boong tàu nhìn ra xa, lại nhìn thấy nơi này xảy ra tranh cãi. Hơn nữa, xe hành lý bên cạnh hai người kia lại là của gã cho nên mới xuống dưới, định xem thử chuyện gì đã xảy ra. " Là vì lúc tôi đẩy xe hành lý không cẩn thận đụng ngã vị tiên sinh này. "Thuyền viên áo xanh chỉ Đường Triều, vội vàng giải thích, sau lại nói hết rõ ràng đầu đuôi câu chuyện. " Tôi đã biết. "Cal hơi hơi gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Đường Triều, đánh giá cậu từ trên xuống dưới một lượt:" Người Nhật Bản? " " Không phải, tôi là người Trung Quốc. "Đường Triều phủ nhận nói. Không thể không nói, tên Cal này nếu chỉ nhìn bề ngoài thì thật ra rất đẹp trai, thân sĩ, tràn ngập khí chất của quý tộc. " Nói đi, cậu muốn cái gì? "Mặc kệ là người Nhật Bản hay là người Trung Quốc, Cal cũng không thèm quan tâm, hỏi thẳng Đường Triều. " Tôi nói nè tiên sinh, là xe hành lý của anh đụng tay phải của tôi bị thương, đây là lễ nghi quý tộc của anh sao? "Đường Triều có chút buồn cười, tên Cal này đúng là ngạo mạn như lời đồn vậy. Cal vẫn chưa trả lời, thò tay vào trong túi lấy ra 3 đồng vàng, đưa cho Đường Triều nói:" Nhiêu đây đủ chưa? " " Tiên sinh, tôi có tự tôn của mình. "Đường Triều lời lẽ chính đáng. " Vậy thì cậu muốn cái gì? "Cal nhìn đám người chung quanh càng ngày càng nhiều, dần dần mất đi kiên nhẫn. Bảy phút nữa Titanic sẽ rời bến, gã không có nhiều thời gian ở chỗ này gây gỗ cùng Đường Triều. " Được rồi, tôi chỉ cần một vé thuyền đi tới New York là được, khoang hạng 3 cũng được. ". Đường Triều vội vàng nói ra mục đích của chính mình. " Đừng có mơ! "Cal mặt lạnh nhìn cậu. Nghe được yêu cầu này, gã có lý do tin rằng, người đàn ông ở trước mặt chắc chắn là cố ý! " Haizz, vậy được rồi. "Đường Triều than nhẹ một tiếng, cậu đã sớm đoán trước sẽ có kết quả thế này mà rồi mà. Nhìn quần chúng vây xem càng ngày càng nhiều, Đường Triều lập tức bước lên túm lấy tay Cal, lớn tiếng lên án:" Quý tộc? Quý tộc! Cho dù anh là quý tộc thì sẽ có quyền đụng người khác bị thương mà không cần chịu trách nhiệm gì sao, 《Tuyên ngôn Độc lập》không phải đã nói mọi người đều bình đẳng à, anh lấy quyền gì mà khinh thường bình dân chứ? " " Mau buông tay! Buông tay, cái thứ hạ đẳng dơ bẩn này, lấy cái tay dơ bẩn của mày khỏi người tao ngay lập tức! "Cal nhìn hai cái dấu tay đen xì trên áo, tức đến khó thở. Đường Triều nhìn cái dấu tay đen thui kia, không khỏi có chút xấu hổ, chắc là lúc ngồi ở thùng hàng đã dính phải. Cho dù như vậy, cậu vẫn nắm chặt tay Cal không buông. * * * " Trời đất ơi! Có chuyện gì xảy ra sao? Sao lại có nhiều người đến thế? " " Không biết, nghe nói là có quý tộc đụng một bình dân bị thương lại muốn chạy trốn. " " Haizz, bình dân chúng ta đúng là không có nhân quyền gì cả mà. " " Chứ còn gì nữa! " " Đúng là cái đám nhà tư bản đáng ghét! Một lũ sâu mọt! " * * * Cal thấy quần chúng vây xem xung quanh không ngừng chỉ trỏ lên người gã, hơn nữa tiếng nghị luận cũng càng lúc càng lớn, gã định gọi thuyền viên qua kéo thằng đáng ghét này ra ngoài. Nhưng mà, nghĩ nghĩ một hồi rồi cuối cùng vẫn từ bỏ. Gã vẫn không nên chọc cho đám quần chúng ở đây tức giận thì hơn. * * * " Thuyền từ Southampton đến New York còn năm phút nữa sẽ nhổ neo, xin mời các hành khách còn chưa lên thuyền nắm chặt thời gian, nhanh chóng lên thuyền! " Đúng lúc này, giọng nam trầm thấp lại lần nữa vang lên. " Được, tên lừa đảo đáng chết! Mày thắng! "Cal không thoát ra được, cuối cùng chỉ có thẻ từ bỏ, gã cần phải nhanh chóng lên thuyền. Đường Triều thấy sắc mặt Cal không giống nói dối, cười gượng hai tiếng liền vội vàng buông tay. " Hừ! "Cal hừ lạnh, sau đó nói với thuyền viên áo xanh:" Bây giờ cậu đưa hành lý lên thuyền nhanh lên. " " Vâng! Cal tiên sinh! "Thuyền viên áo xanh nói. Hắn phạm vào sai lầm lớn như vậy mà còn không có bị đuổi khỏi thuyền, đây là chuyện tốt nhất rồi. Cal chỉnh sửa lại tây trang, cao cao tại thượng mà nói với Đường Triều:" Bây giờ mày đi theo tao, tao dẫn mày lên thuyền. " Sau đó cũng không nói thêm câu nào, trực tiếp xoay người đi về thuyền Titanic. Đường Triều vội vàng đuổi kịp. Nhưng mà lúc đi ngang qua thuyền viên áo xanhcậu vẫn tốt bụng nói:" Anh bạn, xin lỗi. Nhưng mà tôi khuyên anh đừng nên lên thuyền. " Thứ nhận được là.. Hừm, là ánh mắt hung dữ căm tức của thuyền viên áo xanh. Đường Triều bất đắc dĩ nhún vai! Cho dù bây giờ cậu đứng ở đầu thuyền hô to, thuyền Titanic 5 ngày sau sẽ chìm! Mọi người đừng lên thuyền nữa! Thì chắc là cũng không ai tin tưởng đâu ha? Chờ đợi cậu có lẽ là bị ném xuống biển sâu. * * * " Tôi muốn dẫn cậu ta lên thuyền, tôi sẽ tự báo cho Bruce. "Cal nói với thuyền viên kiểm phiếu. Còn Đường Triều đang theo sát Cal, tò mò đánh gia con thuyền Titanic trong truyền thuyết này. " Vâng, Cal tiên sinh! Là cho vị này, ừm.. " " Đường Tam, tôi tên là Đường Tam. "Đường Triều nghe vậy, vội vàng nói. " Dạ, vâng. Có cần cho Đường Tam tiên sinh một vé khoang hạng nhất không? "Thuyền viên kiểm phiếu chưa từng gặp qua người bạn này của Cal lần nào. " Khoang hạng nhất? "Cal hừ lạnh một tiếng:" Không cần, chỉ cần để cậu ta lên thuyền là được. " Sau khi Đường Triều nghe xong, cũng không có lên tiếng phản đối, có thể lên thuyền là tốt rồi, cậu cũng chẳng có yêu cầu gì nhiều. * * * " Thuyền Titanic! Nhổ neo! " " Woa woa! " " Trời ơi, quá đồ sộ! " " New York, tôi tới đây! " " Tạm biệt quê hương của tôi! Southampton của tôi! * * * Thuyền vừa nhổ neo, toàn bộ Titanic đều là tiếng hoan hô vang dội. Đây du thuyền lớn nhất trong lịch sử từ trước đến nay, có thể nhìn xem thời khắc lịch sử này không thể nghi ngờ là một việc khiến nhiều người vô cùng hứng phấn! "Nghe đây! Cái tên lừa đảo đáng chết kia! Tốt nhất đừng để cho tao nhìn thấy mày lần nữa! Nếu không, tao nhất định phải ném mày xuống biển cho cá mập ăn!" Mới vừa đi vào khoang thuyền, Cal lập tức uy hiếp Đường Triều. "Tiên sinh! Tôi cam đoan! Tuyệt đối sẽ không quấy rầy đến anh!" Đường Triều vội vàng cam đoan. Cho cá mập ăn? Nói không chừng, Cal thật sự nói được làm được đó! Còn cái hệ thống Đại Streamer này Đường Triều còn chưa có nghiên cứu rõ ràng, cho nên cũng không biết khi chết trong đây thì có phải là sẽ chết thiệt ngoài đời luôn hay không nữa. "Hừ!" Cal nghe Đường Triều cam đoan liền xoay người, đi về khoang nghỉ ngơi của mình. Gã thật sự không muốn lại đứng chung với tên lừa đảo đáng ghét này thêm một khắc nào nữa! * * * "Ha ha! Streamer! Màn trình diễn của anh cũng giống thật thiệt nha!" "Kịch bản viết không tệ đó! Anh streamer ơi! Cậu lại còn dùng cách không biết xấu hổ như vậy để lên thuyền nữa chứ! Tui thích!" "Streamer chơi lớn thiệt, còn dám mời một đám người đông như thế để phối hợp diễn cùng với cậu! Chơi lớn thật đó nha!" "Streamer, cậu tìm diễn viên diễn vai Cal này chỗ nào vậy? Rất có khí chất!" "Ha ha, mọi người không phát hiện sao? Streamer mà đứng kế bên Cal một cái là hoàn toàn không có chút khí thế nào hết luôn!" "Tuy rằng không có đấu cơ giáp chém chém giết giết. Nhưng mà xem cái thuyền lớn như vậy cũng rất thú dzị!" * * * Đường Triều lên được boong tàu rồi, tùy tiện tìm đại một chỗ ngồi xuống, lại mở ra phòng live stream ra lần nữa. Đường Triều vẫn chưa tắt hệ thống live stream, cho nên chuyện vừa mới diễn ra lúc nãy người xem cũng đều nhìn thấy rõ ràng. Đường Triều đếm đếm.. Hiện tại có mười hai người xem, tăng thêm sáu người! Đọc lướt qua mấy cái làn đạn.. Hửm? Nói streamer không có khí thế? Cal là con nhàu siêu siêu giàu, cậu chỉ là một nhân viên khoa học nho nhỏ mà thôi! Gặp chuyện ly kỳ như vậy mà hai chân cậu không hề run lẩy bẩy thì đã là tốt lắm rồi đó! Nhưng mà.. Đường Triều nhớ tới cấp bậc đánh giá của hệ thống về cậu, hiện tại chỉ là một phàm nhân. Cũng không biết thăng cấp xong sẽ là cấp bậc gì nữa..