Xuyên Không [Dịch] Giáo Sư Cổ Ngữ Runes Của Hogwarts - Hàn Du Tư

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi annguyet32, 23 Tháng mười 2021.

  1. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Giáo sư Cổ ngữ Runes của Hogwarts

    [​IMG]

    Tác giả: Hàn Du Tư



    Dịch giả: Sen



    Thể loại: Đồng nhân HP, Xuyên không, Huyền Ảo, Phiêu lưu, Hành động.



    Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Sen



    Văn án:

    Ba năm sau khi tốt nghiệp Hogwarts, Felix lại lần nữa bước chân vào ngôi trường phép thuật này, chỉ là lần này, anh đến với thân phận là một giáo sư!

    Trí tuệ Muggle cùng phép thuật kết hợp, sẽ va chạm thanh dạng tia lửa gì?

    PS1. Giáo sư Cổ ngữ Runes;

    PS2. Dòng thời gian, ba đứa nhỏ nhân vật chính chỉ là năm hai;






     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  2. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 1: Felix Heip

    Bấm để xem
    Đóng lại
    London, tháng 7 năm 1992.

    Khu phía tây của một tòa nhà ở trung tâm thương mại, những công nhân văn phòng được đào tạo bài bản thường xuyên bận rộn, với những cuộc thảo luận và tiếng bàn phím tanh tách. Và trong một phòng họp nhỏ tạm thời, một cuộc trò chuyện nghiêm túc đang diễn ra.

    "Felix, cậu thực sự quyết định vậy sao? Tuy mới vào công ty chưa được một năm, nhưng tôi thề, tài năng của cậu đã được mọi người trong công ty công nhận. Nếu cậu ở lại đây, hãy tin tôi, cậu sẽ đạt được một thành tích tuyệt vời!" Một người đàn ông Anh trung niên điển hình mở miệng nói, anh ta mặc một bộ vest công sở tinh tế, mái tóc hơi xoăn được vuốt lên gọn gàng.

    Ngồi đối diện với anh là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, đẹp trai, có đôi mắt xanh nhạt đặc biệt ấn tượng. Vào lúc này, Felix mỉm cười, "Ông chủ, tôi đã quyết định rồi."

    Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Felix hồi lâu, thấy anh không chút suy nghĩ dao động, bất đắc dĩ thở dài nói: "Được, anh thắng rồi."

    Felix lộ ra nụ cười ấm áp, đứng lên, cầm bộ đồ của mình trên ghế lên, bắt tay người đàn ông trung niên cũng đứng dậy. Người đàn ông trung niên nghiêng người về phía trước, mở hai tay ra ôm chặt lấy anh, thấp giọng lẩm bẩm: "Mỗi người đều có nguyện vọng riêng, đúng không? Tôi nghĩ chúng tôi đã mất đi một người mới tiềm năng.

    Felix chớp chớp đôi mắt xanh nhạt," Rồi chúng ta sẽ gặp được những người tốt hơn. "

    Sau nửa giờ, Felix thu dọn đồ đạc và bước ra khỏi tòa nhà. Gần ra tới cửa, anh quan sát dòng người trên phố, trong lòng tràn ngập mong đợi.

    * * *

    Felix xách một chiếc hộp nhỏ đi trên phố, thỉnh thoảng dừng lại tránh những chiếc xe chạy qua, mà anh cũng hứng thú ngắm nhìn kiểu dáng và thiết kế của chiếc xe.

    " Xe cổ! "

    Bước chân nhanh nhẹn, dường như chuyến đi dài không làm anh mệt mỏi mà ngược lại còn tràn đầy hứng thú.

    Đi bộ gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng anh cũng trở về nơi tạm trú ở thành phố này, hay còn nói là nhà.

    Cảnh tượng đường phố càng ngày càng quen thuộc, Felix nhìn thấy không chỉ một người quen," Chào buổi chiều! Bà Murphy. "

    " Chào buổi chiều! Cậu Heip. "

    Sau khi ứng phó với một số gương mặt quen thuộc, Felix cuối cùng đã đứng trước cửa nhà của mình.

    Lấy chìa khóa ra và mở cửa.

    Bước vào và đóng cửa.

    " Ô hô! "Felix vui vẻ hét lên, nhắm mắt lại, dang tay, và vào lúc này, ngôi nhà bình thường bỗng chốc trở nên sống động.

    Vali thoát khỏi lòng bàn tay, nổi lơ lửng bay đến trước ngăn tủ, cửa tủ tự động mở ra, mấy chục bộ quần áo treo trên khẽ vén vạt áo để chiếc vali thoải mái nằm đi vào.

    Bộ com-lê và áo sơ mi trắng của Felix tự động cởi ra, chiếc cà vạt xoay và xoay nhảy ra khỏi cổ, treo trên thanh của tủ quần áo, đặt cung với ba chiếc cà vạt tinh xảo đầy màu sắc khác.

    Thắt lưng bên hông tự động nới lỏng, khi anh bước tới phía trước, chiếc quần tây cũng thuận lợi rơi xuống, Felix vẫy tay một cái, một bộ quần áo ngủ bằng lụa cao cấp bay ra, mặc lên người anh, tự động cài cúc.

    Felix khẽ búng ngón tay, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên. Anh vẫn khẽ nhắm mắt, khua tay như nhạc trưởng, trong bếp có tiếng lách cách, một lúc sau, một tách cà phê thơm lừng bốc khói nghi ngút lơ lửng trước mặt anh.

    Anh vân vê cái cốc, nhấp một ngụm theo điệu nhạc, nở nụ cười hài lòng.

    * * *

    Felix Heip không chỉ là một người tự do vừa từ chức, mà còn là một phù thủy trưởng thành.

    Anh tốt nghiệp trường Hogwarts, trường dạy phép thuật tốt nhất và duy nhất ở Anh.

    Mười năm đã trôi qua kể từ Felix ở cô nhi viện nhận được lá thư thông báo với chiếc huy hiệu lộng lẫy. Mười năm qua không chỉ giúp cậu tốt nghiệp trường Hogwarts một cách suôn sẻ, mà còn biến cậu từ một cậu bé thành một người đàn ông 21 tuổi trưởng thành.

    " Thời gian trôi qua thật nhanh, mình đã tốt nghiệp được 3 năm rồi. "Felix ngồi ở trên ghế sô pha, hơi xúc động.

    Ngay sau đó giọng trầm thấp lẩm bẩm" Xuyên không cũng đã 21 năm rồi. "

    Không sai, ngoài một người tự do vừa từ chức, một phù thủy che giấu thân phận ra, Felix còn có một bí mật sâu kín nhất, đó là anh là một người xuyên không.

    Có trời mới biết anh đã tính toán xong quỹ đạo cuộc đời của mình, anh đã ngạc nhiên và vui mừng biết bao khi nhận được thư mời từ thế giới phù thủy!

    Thế giới của Harry Potter!

    Cuộc phiêu lưu kỳ diệu của ba đứa trẻ!

    Nhưng thật không may, họ hoàn toàn không phải là những người cùng thế hệ.

    Khi anh vào trường Hogwarts, ngây ngốc hỏi thông tin về Harry Potter, anh nhận ra rằng anh lớn hơn cậu nhóc chín tuổi. Nói cách khác, từ khi anh nhập học đến khi tốt nghiệp, thậm chí còn không được gặp trực tiếp cậu nhóc một lần.

    Felix phải thừa nhận rằng anh không phải là một" Potterhead ", và anh ta chỉ có một chút kiến thức về cốt truyện.

    Cuối cùng anh cũng không đoán trước được tương lai, anh không biết mình sẽ du hành đến thế giới huyền diệu thực sự, nếu biết, anh nhất định sẽ học thuộc từng chữ một!

    Chân thức mà nói những hiểu biết của anh về cốt truyện là từ các video ngắn trọng điểm, chẳng hạn như một bước ngoặt trong phim.

    Cũng chính nhờ điều này mà anh có thể nhớ những đoạn kịch tính một cách mờ nhạt.

    Nhưng muốn nhớ chi tiết? Đó chỉ là vọng tưởng.

    Cũng may những gì anh ấy thực sự quan tâm là phép thuật kỳ diệu, một thế giới phép thuật sống động và có thể chạm vào. Mà những thứ này, anh đều nhận được.

    Chạng vạng tối.

    Felix ngồi vào bàn làm việc, lặng lẽ lật xem một cuốn sách ma thuật, đồng hồ điểm tích tắc khiến lòng anh có chút bứt rứt, trong lòng mất bình tĩnh.

    Anh ấy đang đợi một lá thư.

    Một lá thư quan trọng!

    Thời gian trôi đi một chút, cuối cùng -- ngoài cửa sổ truyền đến tiếng" cạch cạch ", một con cú đứng lặng lẽ bên ngoài cửa sổ, gõ nhẹ vào cửa sổ.

    " Cuối cùng cũng đến rồi! "Tim Felix đập kịch liệt, một chiếc đũa thần trượt ra, nhẹ nhàng vẫy vẫy, cửa sổ tự động mở ra, để con cú bay vào.

    Cú mèo quanh quẩn hai vòng trên đỉnh đầu, thả lại một phong thư rơi ở trên bàn sách, nhẹ nhàng mổ lông.

    Felix nhanh chóng nhặt phong thư lên, ở mặt sau của phong thư có một con dấu bằng sáp, một chiếc huy hiệu hình khiên và chữ"... "

    Lớn được bao quanh bởi một con quạ, một con sư tử, một con lửng và một con rắn.

    Anh mở phong bì và lôi lá thư ra, trong đó viết:

    Thân ái, ngài Felix Heip:

    Chúng tôi vui mừng thông báo với bạn rằng đơn xin việc của bạn (Muggle học) đã được chấp nhận. Buổi phỏng vấn sẽ được tổ chức vào 10 giờ sáng ngày 21 tháng 7. Vui lòng chuẩn bị trước.

    Ngoài ra: Vui lòng vào trường thông qua bột Floo (Địa điểm: Văn phòng Hiệu phó trường Hogwarts) Nếu sử dụng các phương thức khác, vui lòng thông báo trước.

    Hiệu phó (nữ) Minerva McGonagall

    Felix không kìm được lắc tay, đem tách trà nóng trên bàn uống một hơi cạn sạch!

    Nếu các bạn yêu thích" Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  3. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 2: Nửa đời trước của tôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh chờ đợi ngày này đã ba năm.

    Ba năm, rất lâu rồi.

    Felix ngồi dựa vào trên ghế, tinh thần thư thái, quyện với hương trà, như thể trí nhớ của anh quay ngược về mười năm trước.

    Khi đó, anh là một thiếu niên 11 tuổi, mang trong mình những ước mơ và hoài bão, như một công nhân mới vào thành phố làm việc chăm chỉ.

    Felix thừa nhận rằng anh rất tham vọng, bất cứ ai trưởng thành và biết trước một phần cốt truyện đều không thiếu ý tưởng cho sự nghiệp. Vì vậy, một cách tự nhiên, anh được phân vào Nhà Slytherin.

    Nhưng Nhà này lấy tham vọng, huyết thống và vinh quang làm mấu chốt, đối với anh cũng không phải là tốt. Vào thời điểm đó, Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai đã mất chưa đầy một năm, khái niệm "thuần chủng" còn lại của hắn vẫn chiếm lĩnh thế giới, và Slytherin được xem như là một đại gia tộc thuần chủng, nội bộ của nó càng bất ổn hơn.

    Mà vừa đúng lúc này, một học sinh từ cô nhi viẹne Muggle được phân đến Slytherin (mặc dù một trong những cha mẹ của cậu ấy có thể là một phù thủy, ở bối cảnh lúc ấy không phải là không thể), đối với họ như thể đánh một cú mạnh vào tưởng tượng của họ- Trên thực tế, ví dụ như Felix không phải là không có, nhưng khá hiếm.

    Nếu Felix chỉ là một người bình thường, thậm chí là một kẻ ngang ngược bình thường, thì sự nghiệp học đường kéo dài 7 năm của anh có khả năng đi kèm với những từ như "bạo lực học đường", "bắt nạt" và "thờ ơ", những điều này là có khả năng ảnh hưởng đến cả đời anh.

    Nhưng đáng tiếc Felix không phải người bình thường, mà là một cậu bé được buff (cậu bé) - thông qua luyện tập lặp đi lặp lại, anh có thể ép sức mạnh của một số phép thuật thực tế tiến xa hơn lý thuyết.

    Tất nhiên, không phải tăng không giới hạn.

    Ví dụ, nếu trình độ lý thuyết phép thuật của anh là level 1, thì anh có thể làm cho một phép thuật cụ thể đạt đến level 2 hoặc thậm chí level 3 thông qua thực hành lặp đi lặp lại, càng cấp cao thì càng khó.

    Tuy anh không được buff có một sức mạnh to lớn nhưng nó cũng giúp anh vượt qua giai đoạn ngượng ngùng ban đầu. Nhìn lại sự nghiệp học hành của anh trong ba năm trước, có thể coi đây là một kiệt tác được thế giới quan tâm:

    Trước khi nhập học, vì tò mò về phép thuật và tâm lý ảo tưởng và độc thuộc về người trưởng thành, ngoại trừ việc thử một số phép đơn giản, cậu đã dành phần lớn thời gian cho hai thần mà mình thành thạo thứ tự là "Lời nguyền tê liệt (Petrificus Totalus)" và "Bùa bảo vệ (Protego)".

    Một công một thủ, phù hợp với tâm lý chơi game của anh ở kiếp trước.

    Tương đối mà nói, Petrificus Totalus đơn giản hơn chút, ở trải qua hơn ngàn lần luyện tập làm phép, Felix đã ép nó lên level 2, mà Protego chỉ là miễn cưỡng phóng ra ở level 1.

    Cái này đối với người có trình độ lý thuyết gần như bằng 0 như anh, quả là một kỳ tích! Thế giới phép thuật lẽ ra phải trao cho anh ta một huy chương Merlin.

    Bằng "Lời nguyền tê liệt" level 2, trong tuần đầu tiên nhập học, Felix đã đánh bại toàn bộ học sinh năm nhất nhà Slytherin và hạ guc một nam sinh năm hai bằng một lời nguyền hắc ám, rồi treo anh ta trong phòng tắm trong một đêm gió lạnh.

    Hành động này ảnh hưởng cực lớn, ít nhất khiến cho người vừa trở thành Chủ nhiệm trẻ tuổi nhất nhà Slytherin từ trước tới nay – Snape đau đầu không dứt.

    Snape không thể một bên giải quyết những mâu thuẫn nội bộ vô cùng phức tạp trong Nhà một bên phải đối mặt với áp lực bên ngoài từ phụ huynh của các học sinh. Công bằng mà nói, đây là bài kiểm tra năng lực quản lý của Giáo sư mới - Snape.

    Và điều khiến Snape đau đầu vẫn tiếp tục ập đến, Felix vào cuối học kỳ năm nhất đã đánh bại toàn bộ phù thủy năm hai, khiến cho ghế của bữa tiệc cúp Nhà trở nên trống rỗng.

    Đương nhiên là Felix phải ở lại trường lao động cưỡng chế trong suốt kỳ nghỉ - mà đây chính xác là điều anh mong muốn.

    Nếu không, anh hoài nghi mình sẽ bị một vài phụ huynh tìm tới cửa phóng một vài lời nguyền hắc ám!

    Ở trong hoàn cảnh lúc ấy, đó cũng không phải ảo tưởng.

    Mà đến năm hai, Felix dưới sự áp chế của Snape kiềm chế đi không ít, không có đưa học sinh Slytherin đến phòng cứu thương quy mô lớn, mà là đưa từng người từng người một.

    Lúc năm thứ ba kết thúc, Felix trở thành học sinh Slytherin có thực lực mạnh nhất, là vua không ngai vàng. Điều này mang đến hiệu quả là rõ rệt, toàn bộ học viện không ai dám không cung kính với anh. Dĩ nhiên, ngoài trường học một số người vẫn khoác lác, tuyên bố sẽ ở trong trường đánh cho anh đẹp mặt.

    Đúng vậy, Felix ở trường học ngây người suốt ba năm, nhiều nhất là đến Hẻm Xéo mua tài liệu học tập, chưa bao giờ đi qua những nơi khác.

    Thời học trò đáng buồn..

    Tất nhiên, trong bất kỳ câu chuyện nào cũng có những bước ngoặt, và những bước ngoặt thuộc về Felix là ở năm tư.

    Trong kỳ nghỉ năm thứ tư, Felix cuối cùng cũng bước ra khỏi trường học, trong một lần đi nghỉ, anh đã hạ gục bảy phù thủy trưởng thành, những người cố gắng tấn công anh và gửi chúng vào Azkaban.

    Cái này ở lúc ấy coi như là một tin tức lớn, nhưng còn tin tức lớn hơn ở phía sau. Vào năm học thứ năm của Felix, trong một buổi dạ tiệc, Shafik, một trong 28 gia tộc thuần huyết, đã đề xuất một cuộc đấu tay đôi giữa gia tộc thuần huyết.

    Felix đến nay cũng có thể hồi tưởng ra khuôn mặt luôn luôn trầm ổn của Giáo sư Snape há to mồm, nét mặt cụ Dumbledore trừng hai mắt, rất thú vị!

    Rơi vào hồi ức, Felix lộ ra một nụ cười như đứa trẻ.

    Cái gọi là cuộc đấu trong gia tộc thuần huyết là một phương thức đấu rất cổ xưa, đó là một cuộc đấu được phát động từ những xung đột lập trường của các gia tộc, quyết đấu cho đến khi một bên hoàn toàn gục ngã hoặc chết!

    Ngay cả trong thời đại hỗn loạn và mất trật tự nhất, kiểu đấu tay đôi như thế này cũng cực kỳ hiếm. Nhưng không thể không thừa nhận, kiểu đấu tay đôi này vẫn tồn tại, hơn nữa cũng không bị xóa bỏ.

    Felix đứng trước Shafik, ở trước mặt mọi người sử dụng nghi thức đấu tay đôi cổ xưa (một trong những bước cần thiết trong một cuộc đấu gia tộc) làm bẽ mặt gia tộc của Shafik, Shafik Fick năm sáu đã gục ngay xuống mặt đất, cơ thể anh ta đung đưa.

    Cho dù hiệu trưởng Dumbledore ở dạ tiệc thuyết phục anh, anh vẫn không rút lại ý định đấu tay đôi, anh còn nhớ đến lúc ấy bản thân nói với Dumbledore vậy, "Hiệu trưởng, Shafig ở trong lúc nghỉ hè tập kích em hai lần! Tổng cộng bốn người! Lần đầu tiên một người, lần thứ hai ba người. Thầy biết bọn họ dùng thần chú gì không?"

    Dumbledore tóc bạc, đôi mắt thâm thúy mà đầy trí tuệ, nhưng ông không nói gì.

    Còn Felix bình tĩnh nói: "Là Lời nguyền Không Thể Tha Thứ, trừ lời nguyền Độc đoán, ngoài ra hai lời nguyền kia đều dùng. Dĩ nhiên, bọn họ không thành công. Em rất khó tưởng tượng, sau 4 năm từ khi Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai sụp đổ, còn có người làm ra chuyện như vậy."

    Dumbledore có chút mỏi mệt nói: "Gia tộc Shafig không phải Tử Thần Thực Tử -- ít nhất là không hoàn toàn, bọn họ chẳng qua là ôm ý niệm thuần chủng.. một gia tộc ngoan cố."

    "Nhưng đối em không có khác biệt lớn, đúng không? Bọn họ vào một ngày nghỉ đã cử đi bốn người, theo em được biết nhà Shafig số lượng người cũng không đông, bốn người.. Gia tộc của bọn họ đều là người già, còn trẻ vị thành niên, có đến 10 người không?"

    Nhà Shafig căn bản không đánh nổi, sức chiến đấu của Felix trong kỳ nghỉ hè lúc đã được công nhận, mà 4 người nhà Shafig về sau được đưa đến Azkaban, người còn sức chiến đấu còn chưa đến bốn người!

    Bọn họ vì danh dự của mình ra chiêu màu mè, rườm rà, nhưng hiệu quả lại rất nhỏ, bởi vì trước mặt một gia tộc thuần huyết, vinh quang gia tộc là quan trọng nhất.

    Cuộc đấu chưa hoàn thành này đã gây ra một sự náo động trong toàn bộ thế giới phép thuật Anh. Sau nửa năm với nhiều biến cố khác nhau, nó kết thúc với việc gia tộc Shafik bị rút vĩnh viễn khỏi thế giới phép thuật Anh. Cuộc đấu gia đình thuần huyết, kéo dài trong gần một nghìn năm, cũng dưới ảnh hưởng của một số người, nó đã chính thức bị bãi bỏ bởi luật pháp.

    Sự kiện này được gọi là sự kiện quyết đấu ngày 7 tháng 8, ảnh hưởng của nó rất sâu, đối với một số gia tộc cổ hủ mà nói, nó không kém gì sự sụp đổ của Voldemort!

    Trong kỳ nghỉ năm thứ năm, Felix đã đến thăm một số gia tộc thuần huyết, tóm lại, anh đã hoàn thành các cuộc gặp mặt thân thiện và đạt được sự đồng thuận thân thiện về một số vấn đề nhất định.

    Felix rất được an ủi, nhiều gia tộc thuần huyết cũng phân rõ phải trái mà!

    Trong hai năm cuối ở trường Hogwarts, Felix vô hại với con người và động vật, khám phá những bí ẩn của phép thuật. Cho đến khi tốt nghiệp, anh xin ở lại trường dạy học nhưng bị cụ Dumbledore từ chối với lý do còn quá trẻ, những thời gian khác, anh sống rất thoải mái, đám Slytherin cũng rất ngoan.

    Tổng kết lại quãng thời gian 7 năm đi học, anh đã trải qua khá hạnh phúc.

    Tất nhiên, giáo sư Snape không nhất định nghĩ như vậy. Theo tin đồn mới nhất của trường Hogwarts, tính cách tồi tệ của một vị giáo sư nào đó có liên quan đến một học sinh hư mà ông đã dạy trong những năm đầu!

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  4. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 3: Phỏng vấn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    10 giờ sáng ngày 21 tháng 7.

    Felix ăn mặc rất chỉnh tề, anh đứng trong lò sưởi, rắc một nắm bột Floo và hét lên "Văn phòng Hiệu phó Hogwarts". Sau khi ngọn lửa xanh lục vụt qua, bóng dáng anh biến mất.

    Hiệu phó Hogwarts, Giáo sư McGonagall đang phân loại tài liệu của trường với vẻ mặt nghiêm túc.

    Giáo sư của lớp Biến hình nổi tiếng là người nghiêm khắc, nhưng lúc này tâm trạng của cô ấy rất tốt. Nhà Gryffindor đã giành được cúp Nhà đã lâu chưa gianh được trong những năm học trước, điều này khiến tâm trạng của Chủ nhiệm nhà Gryffindor rất vui vẻ cho đến hiện tại.

    "Bùng!"

    Một ngọn lửa xanh yếu ớt lóe lên trong lò sưởi, một người đàn ông trẻ tuổi, phong độ bước ra.

    Felix nhìn cảnh vật xung quanh, không có gì thay đổi cả, đã lâu không gặp! Anh dịu dàng cười với McGonagall: "Giáo sư McGonagall, chào cô, đã lâu không gặp."

    Giáo sư McGonagall mím môi một cái, điều đó có nghĩa là tâm trạng cô ấy đang xấu đi nhanh chóng, hoặc cô ấy đã chuyển sang chế độ làm việc, "Đã lâu không gặp, Felix."

    Giáo sư McGonagall cũng đã dạy anh, là một trong những giáo sư của anh. Đối với học sinh nổi tiếng này, tâm trạng của cô rất phức tạp, đương nhiên sẽ không phức tạp như Giáo sư Snape.

    Ở giải cúp Nhà những năm trước, Gryffindor 7 lần thất bại thê thảm liên tiếp, mà trải nghiệm này cùng Felix có quan hệ rất lớn.

    Ngoại trừ ba năm đầu, hoan cảnh học tập của Felix quá tệ khiến cậu phải chống chọi lại nên bị trừ rất nhiều điểm, những năm sau đó, sau khi cưỡng ép hòa nhập với lũ Slytherin, cậu dường như cuối cùng cũng nhận ra rằng minh là một học sinh Slytherin, nên chiến đấu vì danh dự của Nhà.

    Mà mấy năm tiếp theo, có thể dùng một câu hình dung, "Vinh quang lại về Slytherin".

    * * *

    Felix bước tới, nhìn đồng hồ quả quýt, "Tôi hy vọng mình đã không bỏ lỡ buổi phỏng vấn."

    Giáo sư McGonagall bị cắt đứt hồi ức, đứng lên dẫn anh đi tới phòng Hiệu trưởng, "Sô cô la Ếch." Cô đọc mật khẩu, đưa Felix đi vào. Trước khi đi, cô mở miệng nói: "Sách của cậu rất hay, xem ra ba năm qua cuộc sống của cậu hết sức phong phú."

    "Cám ơn cô, Giáo sư McGonagall." Anh hơi sửng sốt, nở nụ cười, ngay sau đó bước lên cầu thang.

    Tốt nghiệp ba năm, anh cũng không phải là lăn lộn không công. Nhất là lần đầu xin việc thất bại, anh nhiều lần suy nghĩ và hoài nghi sự nghiệp học sinh của mình quá sống đọng nên anh đã nghe theo lời khuyên của thầy Hiệu trưởng Dumbledore, "Hãy đi nhiều hơn và nhìn nhiều hơn".

    Anh đã dành một năm để lang thang trong thế giới phù thủy, và hai năm còn lại làm việc trong thế giới Muggle, uh, nghiên cứu về Muggles.

    Kết quả rất đáng chú ý, ba cuốn sách trong ba năm, hai cuốn nghiên cứu Muggle, và một cuốn Cổ ngữ Runes.

    Còn tích lũy một khoản tài sản không nhỏ.

    Đi qua những bậc thang dài, Felix bước vào văn phòng hiệu trưởng, nơi chứa đầy sách và các sản phẩm giả kim thuật. Trên bức tường là những bức chân dung của các hiệu trưởng trường Hogwarts đời trước.

    Bên bàn hiệu trưởng, một con phượng hoàng đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

    Dumbledore đang cúi đầu nghiên cứu cái gì đó, toàn bộ phòng làm việc rất là an tĩnh.

    "Hiệu trưởng Dumbledore, chào buổi sáng." Felix lên tiếng chao hỏi. Khi anh nói, căn phòng lập tức trở nên sống động.

    Những bức chân dung rối rít mở mắt, nhìn Felix, chỉ chỉ trỏ trỏ, xì xào bàn tán.

    Trong đó, một vị trong bức tranh cực kỳ khoa trương, "Ha! Slytherin ưu tú nhất đến rồi!"

    Người đàn ông trong bức chân dung có một bộ râu dê, lông mày mảnh, và một chiếc áo choàng Slytherin, ông ta là Phineas Black, người được học sinh bình chọn là hiệu trưởng trường Hogwarts không được hoan nghênh nhất, và cũng là người đến từ Slytherin.

    Felix phong độ phơi phới đến chào.

    Lúc này, Hiệu trưởng Dumbledore cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, tướng mạo rất khác người thường, râu trắng bạc kéo dài đến ngực, áo choàng không chỉnh tề, đeo một cặp kính bán nguyệt ánh.

    Nhưng những thứ này cũng không bằng ánh mắt của ông, đôi mắt của sáng ngời, đôi đồng tử màu xanh lam của ông dường như sáng lấp lánh.

    Felix có chút bừng tỉnh thần, thời gian cũng không để lại quá nhiều dấu vết ở trên người vị hiệu trưởng này, vừa tựa như lưu lại quá nhiều dấu vết.

    "A, a! Là Felix," Dumbledore đứng lên, sải bước đi tới, động tác của ông rất khỏe khoắn, "Ta vẫn đang chờ anh đến."

    Felix hơi câu nệ cùng hiệu trưởng bắt tay, dù sao cũng là tới cửa tìm việc, hơn nữa bị người ta cự tuyệt ba lần.

    Hai người ngồi vào ghế, ánh mắt Dumbledore xuyên qua tròng kinh mỏng manh nhìn anh, đồng thời vẫy đũa phép, "Muốn uống chút gì không? Nước bí đỏ? Trà?" Ngay sau đó chớp mắt, "Chỗ ta chỗ này còn có loại bia bơ mới."

    "Một ly trà ạ, cám ơn."

    Dumbledore vung khẽ đũa phép, một cốc trà nóng bay tới trước người anh, Felix nhấp một ngụm. Một vị đắng xộc vào mũi, là trà cũ. Xem ra hiệu trưởng bình thường không hay uống trà.

    "Sybill (1) đưa lá trà cho ta, mặc dù cá nhân ta không nếm ra là ngon hay dở, nhung theo cô ấy nói, nó có nguồn gốc từ phương đông xa xôi."

    Bịp bợm!

    Felix rủa thầm, trong hai người ít nhất có một người là bịp bợm.

    Sau khi uống trà, cuộc trò chuyện bắt đầu đi vào vấn đề.

    "Felix, anh đã làm rất tốt trong những năm gần đây. Ta đã đọc sách của anh, không thể không nói, anh ở phương diện Muggle học, vô cùng mới me, vô cùng nhập tâm.. đã cho ông già ta rất nhiều ý nghĩ."

    Felix mỉm cười, "Cảm ơn lời khen của ngài, thế giới của Muggle rất tuyệt vời, đặc biệt là mấy chục năm gần đây, họ phát triển rất nhanh. Về chữ viết.. Có lẽ do tôi cũng là Muggle nên đối với họ cũng có một phần hiểu biết."

    Cụ Dumbledore lắc đầu, "Xuất thân cũng không thể xóa đi cố gắng của anh. Nhiều người trong thế giới phù thủy là người gốc Muggle, nhưng họ không giỏi về Muggle học. Nhiều nhất, họ chỉ hiểu rõ về một số lẽ thường, nhưng điều này còn lâu mới được coi là hiểu."

    Tất nhiên, vì kiếp trước tôi là một Muggle thuần túy.

    Dumbledore vung cây đũa phép, lấy ra một cuốn sách trên bàn. Tựa đề là "Cuộc đấu tranh của Muggle: Từ triệu năm trước", là một trong những tác phẩm của Felix. Anh hơi ngạc nhiên, vì vừa rồi Dumbledore nói đã đọc sách của mình.

    "Cuốn sách này rất truyền cảm hứng cho ta, ta đã đọc nó không chit một lần, đặc biệt là khi anh nhìn vào lịch sử khoa học và công nghệ - có phải là từ chỗ này không? Từ góc độ lịch sử khoa học kỹ thuật, tới trình bày Muggle từng bước một hạ gục một con dã thú như thế nào, trải qua triệu năm, phát triển đến trinh độ bây giờ. Không thể không nói, đây là một kỳ tích."

    "Anh còn chỉ ra rằng cứ cách một đoạn thời gian, trình độ khoa học kĩ thuật của Muggles sẽ nhảy vọt nhanh chóng, khoảng thời gian ngày căng ngày càng ngắn, thậm chí dự đoán rằng bước nhảy vọt tiếp theo sẽ không còn xa nữa- rất có tính dẫn dắt!" Dumbledore đối với cuốn sách của anh khen không dứt miệng.

    Felix khiêm tốn nói: "Tôi không tạo ra loại tư duy này. Thực tế, rất nhiều nhà xã hội học trong thế giới Muggle, a, chính là các học giả Muggle nghiên cứu về Muggle, các bài viết của họ đã giúp tôi rất nhiều."

    Dumbledore nói một cách bình tĩnh, "Rất nhiều Muggles thông minh giống họ, nhưng ít người trong thế giới phép thuật thừa nhận điều này."

    "Tôi đồng ý với ý của ngài, Giáo sư Dumbledore."

    Dumbledore ngay sau đó chớp mắt, dường như lướt qua chủ đề vừa rồi, hóm hỉnh nói: "Nói như vậy, anh đã đọc qua không ít sách của Muggle? Thành thật mà nói, quà Giáng sinh của ta đều là sách. Họ dường như nghĩ rằng ta thích sách hơn. Nhưng thực ra, ta đã đọc qua hầu hết chúng. So với điều đó, tôi thích một đôi tất len hơn."

    "Dĩ nhiên, nếu đó là một cuốn sách từ thế giới Muggle, ta không nghĩ rằng mình sẽ từ chối nó."

    Ánh mắt lấp lánh ám chỉ..

    Ít nhất anh đã biết Giáng sinh nên tặng cái gì..

    "Đúng vậy, mặc dù họ không có phép thuật, một số người trong số họ sẵn sàng dành hơn mười năm để hoàn thành một cuốn sách chuyên giải thích một vấn đề hoặc một lý thuyết." Felix nhẹ giọng nói, "Rất chật vật. Cũng vì vậy nên cũng rất quý."

    Dumbledore có chút an ủi, "Xem ra mấy năm nay anh thu được rất nhiều thứ." Ngay sau đó lại đột nhiên hỏi, "Vậy vì sao anh lại cố chấp muốn tới Hogwarts dạy học vậy?"

    Phần chú thích của phù thủy Sen :(^^)

    (1) Sybill Patricia Trelawney: Là một phù thủy máu lai và là giáo sư bộ môn Tiên tri tại Trường Hogwarts. Cô là cháu gái của Nhà chiêm tinh vĩ đại Cassandra Trelawney.

    Chính Trelawney đã đưa ra lời tiên tri về người có khả năng đánh bại Voldemort, trong cuộc nói chuyện giữa của cô với Albus Dumbledore. Vào cuối năm học 1993-1994, cô đã dự đoán chính xác sự trốn thoát của Peter Pettigrew và sự trở lại của Voldemort.

    Hai năm sau, Trelawney đã rất đau khổ bởi Dolores Umbridge, người đã sa thải cô và cố gắng trục xuất cô khỏi Lâu đài Hogwarts, nhưng giáo sư Dumbledore đã kịp thời xuất hiện và giữ cô ở lại trường. Cô đã tham gia trận chiến tại Hogwarts, thả những quả cầu pha lê vào các Tử thần Thực, chăm sóc những người bị thương.

    [​IMG]

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  5. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 4: Lý luận của Felix

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Felix hình như có chút không hiểu, hỏi: "Tôi không hiểu, Hiệu trưởng?"

    Dumbledore nắm hai tay trước người, lộ ra ánh mắt dò xét, "Ý của ta là, tiền đồ của anh rất rộng lớn, nhưng anh một mực cố chấp trở lại Hogwarts! Ta muốn biết vì sao."

    Hiệu trưởng ý tứ rất rõ ràng, danh tiếng của không tồi, tốt nghiệp ba năm, viết ba cuốn sách, mỗi một cuốn cũng khá đặc sắc. Nhất là hai cuốn sách Muggle học này, mặc dù bán không tốt -- ít nhất là so với một vị khác giáo sư mà ông phỏng vấn -- vị kia cũng là một nhà văn, nhưng lượng tiêu thụ sách của hai người khác nhau một trời một vực.

    Nhưng cũng không thể phủ nhận là, sức ảnh hưởng của hai cuốn sách này là vô cùng rộng lớn. Một cuốn "Lịch sử đấu tranh của Muggle: Nói từ triệu năm trước" và cuốn còn lại là "Cách nghĩ của Muggles" đã trở thành cuốn sách hướng dẫn cho bộ phận giải quyết các vấn đề Muggle của Bộ Phép Thuật.

    Ít nhất thì Dumbledore đã thảo luận một ít nội dung của cuốn sách với bạn bè của mình, trong đó có Cục trưởng Cục Sử dụng sai Phép thuật lên Vật dụng chế tác Muggle, cũng có thanh viên của Wizengamot, bọn họ đối với hai cuốn sách này khen không dứt miệng.

    Felix suy nghĩ một chút, nói: "Hiệu trưởng Dumbledore, tôi rất có tình cảm với Hogwarts, nó chính là nhà của tôi, nó khiến tôi cảm thấy thân thiết! Hơn nữa, tôi cũng rất mong muốn dạy học sinh, đây là điều tôi mong muốn.."

    Dumbledore ngắt lời anh, đôi mắt xanh biếc đầy vẻ sắc bén, anh hoàn toàn không nhìn ra đó là ánh mắt của một cụ già trăm tuổi. "Chúng ta đều biết rằng đâylà không phải là thật, ta muốn biết anh thực sự nghĩ gì. Điều này rất quan trọng và nó liên quan đến việc liệu anh có nhận được một vị trí giảng dạy hay không."

    Felix có chút đổ mồ hôi. Anh theo bản năng dùng Bế quan bí thuật, ngay sau đó ngừng lại.

    Đó cũng không phải là một quyết định sáng suốt. Bế quan bí thuật không phải vạn năng, nhất là cấp bậc của anh tương đối thấp, càng không cần phải nói đến việc đối mặt với vị phù thủy vĩ đại nhất thế kỉ.

    Cũng may anh sớm đã có kế hoạch trước, vì thế đã chuẩn bị một ít đồ nhỏ để đối phó với trường huống này --

    Ví dụ như, mấy giọt Phúc Lạc Dược (Felix Felicis) (1).

    Suy tính hai giây ngắ ngủi, anh liền quyết định tuân theo trực giác, "Ăn ngay nói thật".

    Felix cuối cùng mở miệng, hắn thành khẩn nói: "Vì muốn nghiên cứu sâu hơn sự bí ẩn của pháp thuật."

    Dumbledore gật đầu, làm ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe.

    "Hiệu trưởng, từ lúc tôi nhập học đến tốt nghiệp, ngài vẫn luôn là hiệu trưởng của tôi, cho nên ngài đối với kinh nghiệm của tôi nhất định hiểu. Tôi trước năm học thứ năm, vì ứng phó một vài phiền toái, tôi đã dành nhiều thời gian cho việc luyện tập phép thuật mà đã không để mắt đến một số môn lý thuyết." Cái này là lời thật, vì không muốn bị tấn công và đanh lén, anh luôn phải khẩn trương.

    "Lúc đó tôi đang theo đuổi sức mạnh, theo đổi một câu thần chú uy lực, nhưng tôi đã nhầm. Mãi cho đến cuối năm hai, khi tôi cuối cùng cũng có thời gian rảnh để nhận thức những bí ẩn của phép thuật, tôi mới nhận ra tôi đã bõ lỡ những gì." "Đây cũng là thật, mặc dù được buff đã khiến anh trở nên mạnh mẽ hơn một cách nhanh chóng, nhưng nó cũng khiến anh ta đi sai hướng -- phiến diện theo đuổi phép thuật uy lực, mà không để mắt đến tầm quan trọng của lý thuyết.

    Dumbledore khẽ gật đầu, giọng điệu lần nữa trở nên ôn hòa, đồng thời mang theo sự tò mò," Cho nên, phương hướng nghiên cứu của anh, là Cổ ngữ Runes? "

    Điều này không khó đoán, sau cùng, ba cuốn sách của Felix, ngoài Muggle học, còn có một cuốn khác tên là" Khám phá cổ ngữ Runes ". Mà Muggle học không thể được gọi là nghiên cứu về phép thuật.

    " Đúng vậy! Càng nghiên cứu phép thuật, càng không thể bỏ được cổ ngữ Runes, nhất là khi cần truy tìm cội nguồn và nghiên cứu phép thuật cổ đại thì không thể không có. Tôi là lúc học năm sáu, năm bảy mới phát hiện ra điều này, nhưng thật đáng tiếc chính là, tôi trong kỳ thi OWLs, Cổ ngữ Runes chỉ đạt điểm A, không cách nào tiếp tục học, vì vậy tôi chỉ có thể chọn cách tự học. "Điều này càng đúng, và nó là một sai lầm do tuổi trẻ và sự thiếu hiểu biết của Felix.

    Felix tiếp tục nói, dưới tác dụng Phúc Lạc Dược, trực giác của anh rất bén nhạy, nói càng ngày càng trôi chảy," Tôi xác thực có tâm tư riêng, Hogwarts có thư viện lớn nhất thế giới, bên trong có rất nhiều sách liên quan tới Cổ ngữ Runes. "

    " Nhưng trên thị trường! "

    " Sách trên thị trường sách tôi cũng xem qua, thật đáng tiếc, lý thuyết chiếm đa số, thực hành quá ít -- bọn họ dường như chỉ đơn thuần coi Cổ ngữ Runes là làm một môn ngôn ngữ, chỉ dùng để phiên dịch những văn bản của người xưa. Hơn nữa trong quá trình nghiên cứu về Muggle, tôi ngoài ý muốn có một nguồn cảm hứng mới. Tôi đã cố gắng đem cả hai kết hợp lại! Như ngài biết đấy, cổ ngữ Runes cũng là kiến thức không thể thiếu của thuật giả kim. "

    Dumbledore cảm thấy rất hứng thú," Ý của anh là nói -- nếu như ta không có nghe lầm, anh là muốn đem thuật giả kim kết hợp cùng đồ vật của Muggle? "

    Felix có vẻ hơi hào hứng, anh đinh đạc nói:" Đúng vậy, nhưng đây mới chỉ là giai đoạn đầu, tức là biến đổi đồ vật Muggle và biến chúng thành sản phẩm phép thuật. Ví dụ, máy điều hòa không khí là một loại thiết bị làm mát, có thể giữ nhiệt độ trong nhà ở mức dễ chịu. Muggles cần phải dùng điện -- cũng chính là một loại năng lượng -- để thiết bị đó hoạt động. Mà việc chuyển đổi chúng thành các sản phẩm phép thuật căng đơn giản hơn. Cốt lõi là một "Bùa đóng băng (Glacius), cộng với một Bùa báo động (Intruder Charm). "

    "Dĩ nhiên, sự ổn định cần được xem xét, và điều này đòi hỏi phải cần dùng đến Cổ ngữ Runes."

    "Và những gì tôi đang làm bây giờ là kết hợp trí tuệ của Muggles với phép thuật của các phù thủy. Ngài biết đấy, Muggles luôn có rất nhiều ý tưởng mới lạ. Một số ý tưởng của họ rất khó biến thành hiện thực. Nhưng nếu phép thuật tham gia vào, nó sẽ rất đơn giản!"

    Dumbledore gật đầu một cái, bình luận: "Bước đầu tiên là cải tạo, bước thứ hai là sáng tạo, một ý tưởng tuyệt vời."

    Hai người đã thảo luận về vấn đề này rất lâu, suốt ba tiếng đồng hồ, Dumbledore mới chợt nhận ra. Vừa rồi ông quả thực rất đắm chìm trong cuộc thảo luận với Felix, có thể nói Felix là một trong những học sinh ưu tú nhất mà ông tiếp xúc trong mấy chục năm gần đây.

    Đặc biệt là dưới sự gợi ý của mình, anh chàng học sinh này trải qua ba năm thăng trầm, giờ đã bùng lên như tia lửa rực rỡ!

    Mặc dù anh ta là một Slytherin.

    Thật tiếc khi anh ta là một Slytherin!

    Dumbledore trầm mặc, ông đang do dự, thời gian như lập tức trở lại năm mươi năm trước.

    Quá giống, hiện tại quá giống!

    Cùng là xuất thân từ cô nhi viện của Muggle, cùng là Slytherin, cùng ưu tú, tao nhã và lễ phép, cùng có chấp niệm với sức mạnh, ta nên lựa chọn như thế nào?

    Thời gian chứng minh, lựa chọn của ông mấy chục năm trước có lẽ là sai, nếu như năm đó ông không dùng ngọn lửa phép thuật để buộc chàng trai trẻ thừa nhận lỗi lầm, nếu ông quan tâm hơn một chút, thậm chí nếu ông có thể phát hiện ra lòng lang dạ thú của hắn sớm hơn, có lẽ đã không có một Chúa tể Hắc ám đáng sợ.

    Bây giờ thì sao?

    Trước mắt dường như lại là cùng lựa chọn tương tự bày trước mặt ông, ông nên quyết định như thế nào?

    Vẻ mặt ông có chút hoảng hốt, ông nhìn cậu học sinh trẻ tuổi, đẹp trai xuất chúng đối diện, dường như nhìn thấy bóng người khác.

    Voldemort!

    Mà Felix ngồi đối diện có vẻ hơi buồn bực, những lời anh nói đều là lời nói thật, mặc dù là phải lựa chọn nói thật. Mới vừa nãy trò chuyện rất vui vẻ, làm thế nào mà bây giờ ve mặt Dumbledore hiện lên sự phức tạp cùng đau thương?

    Tôi nói sai câu nào rồi sao?

    Làm tổn thương ông ấy rồi?

    Rốt cuộc đây là tình huống gì?

    Felix rất nhức đầu!

    Phần chú thích của phù thủy Sen :(^^)

    (1) Phúc Lạc Dược (Felix Felicis) còn được gọi là "Chất lỏng may mắn", là một loại thuốc khiến người uống gặp may mắn trong một khoảng thời gian nhất định, trong khoảng thời gian ấy mọi hành động, cố gắng của người sử dụng đều sẽ thành công. Nó đã biến một ngày bình thường thành một ngày phi thường.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  6. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 5: Quyết định

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, lần nữa khôi phục yên lặng.

    Một lúc lâu sau, Dumbledore dường như phục hồi tinh thần lại, ông đã có quyết định.

    Dumbledore cân nhắc rồi nói, "Rất xin lỗi, Felix, Giáo sư Burbage còn chưa có ý định về hưu.."

    Felix lộ ra vẻ mặt thất vọng.

    "Nhưng," Dumbledore nhanh chóng mở miệng, "Nhìn ra được, anh rất am hiểu về Cổ ngữ Runes."

    "Đúng vậy, thưa Hiệu trưởng." Felix nghĩ gì đó, kiềm chế lại hy vọng đang dâng lên trong lòng, ánh mắt gắt gao nhìn Dumbledore.

    Ông lão đối diện không vòng vo, trực tiếp biểu lộ ý nghĩ của mình, "Ta hi vọng anh tới làm Giáo sư Cổ ngữ Runes, không biết anh có nguyện ý hay không?"

    "Tôi đương nhiên nguyện ý!" Felix thốt lên, ngay sau đó nói chậm lại: "Đúng vậy, tôi nguyện ý. Nhưng mà Giáo sư Babbling (1).."

    "A, Bathsheda," Dumbledore dường như lẩm bẩm cảm thán một câu, sau đó giải thích nói, "Bà ấy đã vì Hogwarts mà cống hiến hơn 50 năm, mấy năm này bà một mực hy vọng có thể nghỉ phép một đoạn thời gian, đi xem một chút sự biến hóa của thế giới."

    "Nghỉ phép một đoạn thời gian? Ý của ngài là để cho tôi tạm dạy thay Cổ ngữ Runes? Là một năm học? Hay là một học kỳ?" Felix hơi nhíu mày, đây cũng không phải mong muốn của anh.

    Bộ sưu tập sách của Hogwarts quá phong phú, trở thành giáo sư của trường sẽ có nhiều tiện ích. Điều anh muốn không phải là nửa năm hay một năm, ít nhất là năm năm mười năm?

    Dumbledore bị chọc phát cười, râu trắng run lên một cái, ông nghiêm trang trả lời, "Felix, Giáo sư Babbling cũng không phải là phù thuỷ thuần huyết, bà ấy có dòng máu thần kỳ, cái này liền khiến cho -- Khái niệm thời gian của bà ấy với chúng ta có chút khác biệt."

    Dòng máu khác? Felix nhớ lại dáng vẻ của Giáo sư Babbling, dường như từ nhập học đến tốt nghiệp, luôn chưa từng thay đổi..

    Chẳng lẽ bà ấy là hỗn huyết? Lai với các chủng người khác?

    Cái này cũng có thể, thế giới phép thuật không thiếu những sự tồn tại như vậy, các dòng hỗn huyết thường gặp nhất là loài người cùng người khổng lồ, Veela, người lùn, yêu tinh hỗn huyết. Theo anh biết, trong trường học không chỉ có một vị.

    Còn chưa kịp nghĩ ra kết quả thì đã nghe Dumbledore nói tiếp: "Trong mắt Giáo sư Babling, đi nghỉ 10 - 20 năm là chuyện bình thường. Thực ra, bà ấy đã phàn nàn với ta rằng không có kỳ nghỉ nào. Lúc đó, bà ấy đã đề xuất một số cái tên để thay thế bà dạy, và trong số đó có anh, Felix."

    Felix bừng tỉnh, anh cùng vị giáo sư này quan hệ cũng khá tốt, mặc dù anh ở năm học thứ sáu và bảy không cách nào chọn Cổ ngữ Runes, nhưng trong quá trinh tự học anh luôn tìm đến bà học hỏi, cho dù là sau khi tốt nghiệp cũng chưa từng ngừng gửi thư qua lại.

    Có thể nói, tốt nghiệp sau vẫn cùng anh thường giữ liên lạc với các giáo sư, trừ Dumbledore, bao gồm cả Babbling.

    Giáo sư Dumbledore nói: "Sự xuất hiện của anh sẽ khiến Giáo sư Babling rất vui. Bà ấy đã tích lũy rất nhiều tâm nguyện phải hoàn thành trong những năm qua, và nó gần như dài kín một tờ giấy da."

    Felix thấy một chuyện tốt như vậy, đương nhiên anh không ngừng gật đầu đồng ý.

    Từ phòng hiệu trưởng đi ra, Felix dài thở dài nhẹ nhõm, quá trình phỏng vấn này mặc dù có chút trắc trở, nhưng cuối cùng, kết quả vẫn tốt. Bản thân cuối cùng lại trở lại cái chỗ này.

    Trung tâm của thế giới phép thuật Anh--Hogwarts. Lần này, với tư cách là một giáo sư.

    Sau khi trấn tĩnh lại, anh trở lại văn phòng Giáo sư McGonagall, tình cờ nhìn thấy cảnh Thần hộ mệnh Phượng Hoàng bay đi, trong lòng bừng tỉnh, có vẻ như Dumbledore đã thông báo kết quả cho Giáo sư McGonagall thông qua Thần hộ mệnh

    Quả nhiên, Giáo sư McGonagall nâng kinh lên, "Ta đã nhận được lời nhắn của Hiệu trưởng Dumbledore, Felix, không, ta bây giờ phải gọi cậu là Giáo sư Heip."

    "Cô vẫn là có thể gọi tôi là Felix, tôi vĩnh viễn là học sinh của cô."

    Giáo sư McGonagall hơi hừ một tiếng, "Giáo sư Snape cũng chưa chắc sẽ vui."

    Felix gãi đầu một cái, hồi đó anh rất giận Snape. Nhưng McGonagall nhanh chóng bỏ qua chủ đề, cô vung đũa phép, một tá giấy da từ chiếc tủ lớn trong văn phòng bay ra, những giấy da này được đập thành một chồng ngay ngắn, cho thấy chủ nhân là người rất nghiêm túc và chỉn chu.

    "Những thứ này là thời khóa biểu của cậu, danh sách học sinh, nghĩa vụ và quyền hạn, mua vật phẩm, cá nhân ta nghĩ cậu cần sử dụng. Tất nhiên, câu hỏi cấp thiết nhất là liệu tài liệu giảng dạy của cậu có cần phải thay đổi hay không?"

    "Tài liệu giảng dạy?" Felix hơi nghi hoặc.

    "Không sai, tài liệu giảng." McGonagall lặp lại "Nhiều giáo sư có triết lý giảng dạy riêng. Về nguyên tắc, Hogwarts khuyến khích điều này, vì vậy họ có thể tự quyết định cách lên lớp, tỷ lệ giữa lý thuyết và thực hành. Tất nhiên nó cũng bao gồm cả việc lựa chọn tài liệu giảng dạy."

    McGonagall nhìn anh, "Ta biết cậu còn viết một quyển sách về Cổ ngữ Runes."

    Felix biết điều đó, sau khi cân nhắc một lúc, anh quyết định không thay đổi. "Sách giáo khoa của Giáo sư Babling rất hay. Tôi đã được hưởng lợi rất nhiều khi còn đi học."

    "Được rồi." Giáo sư McGonagall dường như đối với ý kiến của anh này không gật cũng không lắc, nhưng Felix lại nghe được tiếng thì thầm của cô, âm thanh quá nhỏ, anh không nghe rõ, nhưng hình như dính đến một vị giáo sư khác.

    "Nếu như.. Giáo sư cũng như thế này là được.."

    Felix cũng không hỏi, là giáo sư mới, trước khi chính thức nhận chức, anh không muốn gặp thêm rắc rối.

    Là một Slytherin, anh làm mọi việc với một mục đích mạnh mẽ.

    Một lúc sau, Giáo sư McGonagall ngẩng đầu lên, nhìn Felix đang bất động, nói: "Giáo sư Heip, cậu có thể đi. Chúng tôi sẽ gửi cho cậu công văn bổ nhiệm và thời gian nhận chức, nếu như có bổ sung tin tức cũng sẽ kèm theo thư."

    Felix mỉm cười, "Giáo sư McGonagall, tôi muốn chuẩn bị nhiều hơn. Cô biết đấy, mặc dù tôi đã đạt được một số thành tựu trong lĩnh vực phép thuật, nhưng dù sao thì tôi vẫn còn rất trẻ và không có kinh nghiệm giảng dạy. Về điểm này, cô là người có kinh nghiệm, tôi thực sự cần sự hướng dẫn của cô."

    Không biết là có phải là ảo giác không, Felix nhận thấy dường như Giáo sư McGonagall vừa mỉm cười. Tất nhiên, cũng có thể là khóe miệng của cô ấy co giật, nghe nói những người nghiêm mặt nhiều năm có thể bị đơ mặt.

    Suy nghĩ của Felix bị lệch nhịp.

    "Felix, cậu vẫn luôn lịch sự, lễ phép như vậy." McGonagall dường như thở dài vì xúc động, dừng công việc đang làm, "Cậu muốn biết điều gì?"

    "Tôi muốn xem thông tin học sinh trước, chẳng hạn như kết quả học tập, số điểm khác nhau ở từng linh vực, một số phù thủy nhỏ ưu tú hoặc rất nổi danh, sẽ tốt hơn nếu có sự đánh giá của mọi người."

    Giáo sư McGonagall liếc nhìn anh, lặng lẽ vẫy chiếc đũa thần của mình. Cánh cửa tủ lớn mở ra, từ bên trong bay ra một bầu trời đầy những cuộn giấy da. Felix nhanh chóng lấy đũa thần ra và vẫy nhẹ. Một chiếc bút lông trên bàn biến thành một cái bàn dài.

    Giáo sư McGonagall hiểu ý, đem những cuộn giấy da xếp trên bàn dài, "Thuật Biến hình rất tốt."

    "Là nhờ cô dạy dỗ." Felix khiêm tốn nói.

    "Ta nhớ cậu vào năm học thứ ba, những nhân xét về thuật Biến hình của cậu không cao lắm."

    Felix có chút xấu hổ, lúc đó còn đang bận chiến đấu với đám Slytherin năm 7. Ngày nào cũng không có đủ thời gian luyện phép, làm sao có thời gian luyện thuật Biến.

    Sau giai đoạn đó anh mớ bắt đầu luyên tập thuật Biến Hình.

    Giáo sư McGonagall không quan tâm đến điểm số của anh ấy vì cô ấy biết rất rõ tình hình của Felix vào thời điểm đó. Thành thật mà nói, cô ấy đã luôn chỉ trích việc sử dụng Mũ phân loại để tiến hành phân loại. Trong một thời gian dài, cô ấy tin rằng Felix nên được phân đến Gryffindor.

    Chỉ tại sự liều lĩnh, khụ khụ, nghị lực dũng cảm đó, ai mà tin đó không phải là Gryffindor!

    Nếu cậu ta ở Griffindor, cậu ta sẽ là người liều lĩnh nhất Nhà!

    "Đây là những thông tin mà cậu muốn, nhưng không có phần nhận xét. Về một số phù thủy nhỏ ưu tú, ta chỉ có thể đứng ở lập trường của ta và nói một số tên trong nhà Gryffindor."

    "Vậy nó cũng rất hữu dụng." Felix nói.

    "Oliver Wood năm sau, Percy Weasley năm năm, Alia Spinnet năm tư, Angelina Johnson năm ba, Hermione Granger năm hai", McGonagall siết chặt môi, "Tất nhiên là có cặp song sinh Weasley, Fred và George, trời ơi, nếu họ đặt một nửa trí thông minh về những trò đùa của họ vào việc học.."

    "Chỉ có những cái tên này sao? Ta nhớ tới Harry Potter nổi tiếng trường học, cậu bé không phải ở Gryffindor sao?" Felix có chút tò mò, kiếp trước cái tên này rất nổi tiếng với vết sẹo sấm sét.

    "Harry.." Nhìn ra được cái tên đó khiến cô bị cuốn theo. "

    Phần chú thích của phù thủy Sen :(^^)

    (1) Bathsheda Babbling: Là Giáo sư nghiên cứu về Runes cổ đại tại Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, Giáo sư Babbling là một chuyên gia trong nghiên cứu Cổ ngữ Runes, có khả năng hiểu và dịch các cổ ngữ, ký hiệu và bảng chữ cái cổ đại, và kiến thức của cô ấy là đủ tinh vi và đủ rộng để cô dạy môn này cho học sinh.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Nếu các bạn yêu thích" Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  7. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 6: Phiếu đề cử

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Harry Potter là người như thế nào?

    Giáo sư McGonagall chắc chắn là một trong những người có tư cách nhất để trả lời câu hỏi này. Công bằng mà nói, ngoại trừ một Giáo sư Độc dược nào đó, các giao sư khác trong đều có cái nhìn tốt về Harry.

    Thành khẩn, hiểu lễ phép, có tinh thần chính nghĩa; nhưng mặt khác, cậu cũng "hơi" có chút bốc đồng, liều lĩnh -- cái này không hoàn toàn là chuyện xấu, ít nhất nó cũng phù hợp với Griffindor.

    Tuy nhiên, trên đây đều là đánh giá cá nhân, nếu xét về mặt học..

    Tôi chỉ có thể nói, không thể nói tỉ mỉ! Nếu nói tỉ mỉ, ó tiềm năng rất lớn!

    Nó hoàn toàn giống với mô típ của một số giáo viên trong cuộc họp phụ huynh ở kiếp trước.

    Cuối cùng, giáo sư McGonagall đã giới thiệu về Harry như thế này: "Harry là một phù thủy nhỏ rất thân thiện, và Quidditch chơi rất tốt."

    Điều đó khiến Felix hơi gãi đầu, tôi đang hỏi cậu ấy giỏi ở điểm nào. Cô lại nói với tôi rằng anh ấy rất thân thiện? Không có gì khác để khen ngoại trừ điều này sao?

    Nhưng giỏi Quidditch.. xem ra rất có tài năng về thể thao!

    Thành thật mà nói, Felix có một chút ghen tị. Không phải ghen tị với việc nổi tiếng trên sân Quidditch, nhưng theo anh thấy, những người có thể lực tốt, ít nhất là có một nửa tiềm năng trở thanh một tay quyết đấu giỏi.

    Quyết đấu phụ thuộc vào điều gì? Sức mạnh của phép thuật, kỹ năng sử dụng, trí lực, kinh nghiệm và năng lực phản ứng.

    Có thể nói. Anh sở hữu đầy đủ 4 đặc điểm đầu tiên, nhưng khả năng phản ứng cuối cùng nha, chỉ có thể nói là bình thường thôi, miễn cưỡng không gây trở ngại. Nhưng đừng nghĩ Felix yếu đuối, anh được buff nên sức mạnh phép thuật của anh vượt xa trình độ thật anh có.

    Ngay từ cuối năm tư, anh ta có thể chống lại ba phù thủy trưởng thành và cưỡng ép đối phương phải tự xuyên thủng hàng phòng ngự.

    Càng không cần phải nói anh bây giờ.

    Vẫn lấy ông Giáo sư Độc dược không muốn nêu tên làm ví dụ, so sanh với nhau, lý thuyết về phép thuật của Felix có thể hơi thua một chút, nhưng sức mạnh của phép thuật chắc chắn hơn đối thủ không chỉ một bậc.

    Mà cái này, đều là anh luyện tập ngày đêm mà ra!

    Một thần chú tấn công được luyện tập hơn mười nghìn lần, bạn dám tin? Lấy thần chú tấn công mạnh nhất của anh "Lời nguyền tê liệt" làm ví dụ, câu thần chú này là phép thuật sớm nhất mà anh tiếp xúc, bây giờ anh được đánh giá là đang ở đỉnh level 6, nhưng đang chậm chạp không cách nào đột phá lên level 7.

    Nền tảng phép thuật không kìm được anh tiếp tục đi về phía trước.

    Nhưng phép thuật level 6 nghĩa là gì? Chỉ hai năm trước, với hai câu thần chú level 6 và một chút kỹ năng, anh ta đã ngay lập tức hạ gục 7 Thần sáng trong thế giới phép thuật Hoa Kỳ!

    Tốc độ không gì sánh kịp cùng phép thuật mạnh mẽ là những gì Felix tự đanh giá về mình.

    Chính vì Felix vào cuối năm tư đã buộc minh phải vượt lên 2 level và thành thạo hai câu thần chú level 6, nên anh mới có đủ tự tin để đối mặt với thế giới bên ngoài.

    Felix có chút xúc động, nếu anh cũng có năng lực phản ứng xuất sắc, có lẽ cũng không phải dựa vào cắn '. Thuốc mới có thể sử dụng chiêu thức lớn.

    Nhưng cũng may, sau khi tốt nghiệp ba năm nay, anh không hề lăn lộn vô ích, một phép thuật mới đã thành hình.

    Tại đây, Felix chân thành cảm ơn những phù thủy hắc ám vì sự nghiệp phép thuật của anh ấy mà đã có những đóng góp không thể xóa nhòa!

    Cám ơn các ngươi lấy thân thử nghiệm.

    Felix ngồi ở một bên khác, lật xem tài liệu do Giáo sư McGonagall cung cấp, thỉnh thoảng chép lại một số thông tin, đồng thời ghi lại một số thống kê --đây cũng là tuyệt kỹ trà trộn trong thế giới Muggle hai năm của anh.

    Nghe nói hai năm qua anh làm việc cho ba công ty, mỗi lần anh nghỉ việc, công ty đều lưu luyến không buông, đây không phải là do anh ta phù phép "Bùa Lú" lên họ!

    Vào buổi chiều, Felix uống trà chiều với Giáo sư McGonagall, trong đó Felix đã hỏi một câu hỏi.

    "Trợ lý?" McGonagall có chút khó hiểu.

    "Trợ lý có thể được hiểu là người hỗ trợ Giáo sư xử lý một số công việc như phân loại tài liệu nghiên cứu, sửa bài, giám sát kỳ thi và nghe giảng." Felix đính chính. "Đương nhiên, có một số lợi ích nhỏ."

    Giáo sư McGonagall hiểu ra một chút.

    Cô khẽ đảo mắt, trợ lý gì? Tôi nghĩ rằng cậu chỉ muốn được lười biếng!

    Quả nhiên như Giáo sư Snape đã nói, "Felix đó là một Slytherin tiêu chuẩn!" Sau khi nhận được vị trí giảng dạy, anh bắt đầu thay đổi cách thức trốn việc của mình!

    "Tôi không nghĩ việc một giáo sư ném công việc của mình cho sinh viên là điều đúng đắn." Giáo sư McGonagall mím mô nghiêm nghị nói.

    "Giáo sư McGonagall, cô hiểu lầm tôi rồi, tôi thực sự muốn bồi dưỡng ra những học sinh ưu tú."

    Giáo sư McGonagall nhìn nét mặt của anh.

    Giáo sư McGonagall đã nhìn vào khuôn mặt của bạn.

    "Là thật mà. Theo giả định của tôi, trong năm đầu tiên, tôi sẽ không thành lập câu lạc bộ giáo sư của riêng mình. Sau cùng, tôi cần thời gian để làm quen với môi trường và việc giảng dạy."

    Cái gọi là câu lạc bộ giáo sư có nghĩa là một số giáo sư sẽ mời học sinh từ các Nhà khác nhau, những người đã đạt thành tích tốt trong các khóa học của họ để dành thời gian tập hợp lại với nhau và nghiên cứu phép thuật.

    Được gọi là bồi dưỡng riêng.

    Ví dụ như Câu lạc bộ Biến hình của Giáo sư McGonagall sẽ thỉnh thoảng tổ chức các sự kiện để dạy một số phép thuật và kỹ năng sẽ không liên quan đến các lớp học và kỳ thi.

    Giáo sư McGonagall gật đầu một cái, bởi vì Felix là người mới, cô căn bản không nói với anh chuyện này.

    "Ý của cậu là muốn phát hiện trước những nhân taig? Để chuẩn bị cho câu lạc bộ vào năm sau?", McGonagall hỏi.

    "Không sai!"

    Giáo sư McGonagall cúi đầu suy nghi, cô cảm thấy rằng điều này có thể làm được, và có rất nhiều lợi ích cho học sinh. Chỉ cần thêm một vài gợi ý là đủ để các học sinh ưu tú đổ xô theo họ - là nhà lãnh đạo xuất sắc duy nhất tốt nghiệp câp bậc ưu tú trong những thập kỷ gần đây, Felix hoàn toàn đúng quy cách.

    Về phần học sinh kém? Ai quan tâm học sinh kém nghĩ như thế nào? Cái này cùng học sinh kém một tí quan hệ cũng không có!

    Câu lạc bộ của giáo sư không có học sinh kém.

    "Vậy thì tiêu chuẩn của cậu là gì?" Giáo sư McGonagall hỏi, cơ hội kiểu này không phải thường có, cô sẵn sàng sử dụng quyền lực vì lợi ích của Nhà, không, phải công bằng, nhưng cứ ưu tiên đề cử nhân tài của Nhà mình đã.

    Felix suy nghĩ một chút, đại khái nói lên mấy cái, "Ừm.. Đầu tiên là chủ động người học tập, là người nguyện ý chủ động học tập, về kiến thức thì phải là người hiểu biết, tiếp theo nha, trí nhớ tốt, phải đọc truyện của phù thủy Sen và thứ tư.. cấp học không nên quá cao, dù sao là người trợ lý đầu tien, tôi nghĩ nên giành chút thời gian bồi dưỡng."

    "Đúng rồi, thanh tích về Cổ ngữ Runes cũng không quan trọng, tôi có cách giảng dạy đặc biệt." Anh bổ sung một câu.

    Felix lại nghĩ, cảm thấy những yêu cầu này gần như đủ rồi.

    Thực ra anh chỉ muốn tìm một công cụ bằng người giúp anh làm đủ thứ việc vặt. Nhưng công cụ bằng người cũng có cấp bậc, loại công cụ học tập kém, cấp bặc thấp còn không mạnh bằng phép thuật của anh.

    Mà công cụ ưu tú thì khác, không chỉ sử dụng thoải mái mà chỉ cần đào tạo một chút, bạn có thể phát triển thành trợ giảng, trợ lý nghiên cứu ma thuật, thậm chí là cộng sự, có thể nói là một vốn bốn lời.

    Giáo sư McGonagall đến điểm tâm cũng không ăn, nhanh chóng lướt qua danh sách những phù thủy nhỏ Griffindor ở trong đầu một lần, Wood không được, có mâu thuẫn với Quidditch; Percy không sai, nhưng em ấy đã học năm năm, mà trong năm học còn phải chuẩn bị thi OWLs..

    Cặp song sinh Weasley? Cô sợ rằng đi không đến hai ngày sẽ bị trả về! Nhưng hai người này có tiềm năng rất lớn..

    Ngay sau đó, một cái tên nhảy đến trong đầu cô.

    "Cô nói là Hermione Granger?" Felix hơi kinh ngạc, cái tên này hình như là một trong bộ ba phiêu lưu thì phải?

    Cùng lớp với Harry Potter, năm nay mới học năm hai?

    "Không sai, cô bé gần như hoàn mỹ, phù hợp mọi yêu cầu của cậu -- yêu thích kiến thức, trí nhớ xuất sắc, cấp học không lớn." Giáo sư McGonagall khen, cô đối cô bé Granger rất có thiện cảm, bởi vì có tin đồn, Granger có một biệt hiệu chính là "McGonagall nhỏ".

    Nhìn Felix có chút do dự, Giáo sư McGonagall lại đề cử cặp song sinh Weasley, nhưng nói trước với anh về những trò đùa tinh quái khủng khiếp của họ.

    "Đợi đến khi khai giảng tôi sẽ nói chuyện với bọn họ một chút." Felix cuối cùng cũng chưa có quyết định.

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  8. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 7: Soạn bài

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn xong tài liệu, Felix nói lời tạm biêt.

    Trên đường trở về, anh thuận đường đi một chuyến Hẻm Xéo, từ tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn mua hai bộ tài liệu giảng dạy Cổ ngữ Runes từ năm thứ ba đến năm thứ bảy. Một bộ mới nguyên, bộ còn lại là "bảo bối" mà anh tốn rất nhiều thời gian chon tỉ mỉ từ trong đống sách cũ.

    Tài liệu giảng dạy cũ này đến từ bốn học sinh ưu tú, tuy chữ viết khác nhau, nhưng ghi chú đều rất cặn kẽ, anh cảm thấy mình có thể tham khảo một chút, coi như nghiên cứu thêm.

    Ngày hôm sau, anh ấy bắt đầu việc chuẩn bị bài học đầy hứng khởi và căng thẳng, và lần đầu tiên xem qua tài liệu giảng dạy -- nó đơn giản đến không ngờ!

    Giáo sư Babling không hổ là chuyên gia về Cổ ngữ Runes, tài liệu giảng dạy được lựa chọn rất đặc biệt: Chủ yếu dựa trên các quan điểm chính hiện nay, nhưng cũng xen kẽ với một tỷ lệ nhất định tính thực tế của Runes.

    Quan điểm chính hiện nay cho rằng Cổ ngữ Runes là một loại văn tự cổ xưa được sử dụng bởi các phù thủy cổ đại để ghi lại các phép thuật, và các nhà nghiên cứu hiện đại chịu trách nhiệm dịch những bản thảo phép thuật còn sót lại đó.

    Đây chỉ là một phần chân tướng, trên thực tế, mặc dù đều được gọi là "Cổ ngữ Runes" nhưng lịch sử của chúng trải ra một khoảng thời gian rất dài -- vào thời xa xưa, nó là một kí tự bí ẩn dùng để chứa sức mạnh phép thuật của các phù thủy và được sử dụng rộng rãi với phép thuật cổ đại và giả kim thuật cổ đại.

    Và những phép thuật ẩn chứa trong Cổ ngữ Runes mới là thứ Felix theo đuổi, đồng thời nó cũng thuộc phạm trù nghiên cứu của anh.

    Ngay sau đó, anh ta đọc ghi chú của mấy học sinh ưu tú, bên trong liên quan đến các phần về những điểm quan trọng và khó khăn, hiểu các ý tưởng và giải pháp giải quyết đối với anh rất ý nghĩa -- điều này có thể giúp anh ta hiểu cách nhìn của những phù thủy nhỏ về môn học này.

    Cho nên nói anh thích học sinh ưu tú, dù sao vật họp theo loài.

    Có những ghi chép của học sinh ưu tú, cùng với giáo trình mà anh ấy nhận được từ Giáo sư McGonagall, anh đã rất rõ ràng về nội dung giảng dạy mà anh ấy phải hoàn thành.

    Tiếp theo, là xem xét về hình thức giảng dạy.

    Dù đã có được vị trí giảng viên mà mình mong muốn, bộ sưu tập sách ngàn năm tuổi của trường Hogwarts lại một lần nữa mở ra cánh cửa cho anh, nhưng tốt xấu gì thì anh cũng là một học sinh tốt nghiệp huyền thoại. Trở lại trường cũ, anh không thể để mọi người phàn nàn về cách dạy kém của anh ấy, đúng không?

    Anh không chịu nổi sự mất mặt này! Từ Slytherin đi ra, không được phép như vậy!

    "Nên làm như thế nào mới gây hấp dẫn cho học sinh?" Felix nghĩ đi nghĩ lại, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu là chiến thuật biển cả. Felix phản phục suy tính, trong đầu toát ra ý niệm đầu tiên chính là giao bài tập về nhà.

    Giờ khắc này, anh không chiến đấu một mình! Trong kiếp trước của anh, bài tập về nhà gây ra ám ảnh tâm lý với không chỉ anh mà còn rất nhiều học sinh khác.

    Trong phòng nhỏ truyền tới một điệu cười "khặc khặc" quái dị.

    Trở lại vấn đề chính, Felix lấy ra một tờ giấy da dê, ở phía trên viết xuống bốn chữ "Bài tập về nhà", lập tức dẫn ra hai nhánh, một là ưu điểm, trên đó viết "Nhanh chóng củng cố kiến thức đã học", nhánh còn lại là nhược điểm, trên đó viết "dễ gây tâm lý kháng cự."

    Tất nhiên Felix phải lập được thành tích, nhưng anh cũng biết trình độ của đám phù thủy nhỏ không đứng đắn kia là như thế nào - nếu không muốn ép Giáo sư Bins trở thành "giáo sư không được yêu thích nhất", anh phải thả lỏng một chút.

    "Mấu chốt là nó thú vị và có thể đoán trước được, nhưng thú vị và bài tập về nhà là hai thứ đối nghịch.." Felix lẩm bẩm, "có lẽ có thể bắt đầu với việc dùng Cổ ngữ Runes để viết nhật ký và các bài luận văn nhỏ."

    Thời gian suy tư nhanh chóng trôi qua..

    "Thi cuối kỳ cũng rất quan trọng, có thể cân nhắc thêm một phần thực hành."

    Cổ ngữ Runes vốn khô khan, nhưng thực ra nó là kiến thức cần thiết để nghiên cứu sâu về những bí ẩn của phép thuật. Một đầu kết nối với phép thuật cổ đại và đầu kia kết nối với thuật giả kim cổ đại.

    Cái trước đại diện cho một lực lượng mạnh mẽ, và cái sau đại diện cho một sáng tạo phép thuật huy hoàng một thời.

    "Phép thuật cổ đại không thể thực hiện, tôi hiện tại cũng chưa thể tìm ra. Nhưng đó là một ý tưởng khả thi để hoàn thành hoặc ít nhất là sửa chữa một sản phẩm giả kim với những gì bạn đã học.." Felix bước vào một loại "động não", nhiều suy nghĩ khác nhau và cảm hứng bùng lên, cây bút lông trên bàn nhảy múa thật nhanh, mang ra những ý nghĩ trong đầu.

    Mãi cho đến chạng vạng tối, Felix hoàn thanh thiết kế sơ bộ về chương trình học.

    "Không hổ là ta." Anh hài lòng nhìn thành quả của mình: Đó là ba tập giấy da dày chứa đầy chữ viết và sơ đồ.

    Vấn đề còn lại, chính là loại sản phẩm giả kim nào được sử dụng làm phương tiện giảng dạy.

    Đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, bởi vì Felix không có kế hoạch chuẩn bị năm sản phẩm giả kim cho các lớp từ lớp ba đến lớp bảy -- nó quá rắc rối và chiếm nhiều thời gian nghiên cứu của anh.

    Anh ta chuẩn bị chọn một món đồ giả kim thích hợp và phân chia độ khó khác nhau.

    Ví dụ, sinh viên năm nhất năm thứ ba chỉ cần hoàn thành một số [kết nối], [thông qua], [cân bằng], [phối hợp], v. V, tương tự như nhiệm vụ kết nối dây và đẩy và kéo công tắc trong các thí nghiệm vật lý.

    Đối với năm bảy, tôi không nói để mọi người chế tạo tên lửa, nhưng sẽ chế tạo một chiếc ô tô chịu lực, tổng không phải tôi làm khó mọi người đung không?

    "Nên lấy cái gì làm vật thí nghiệm? Đầu tiên không thể quá đơn giản, đơn giản liền không phân chia được độ khó; nhưng cũng không thể quá phức tạp, nếu không tự tôi cũng mệt mỏi."

    Hogwarts phù thủy nhỏ, không có một nghìn cũng có tám trăm, dù là chỉ có một phần ba chọn Cổ ngữ Runes, đối với người nghĩ làm "đổi mới giảng dạy" như anh mà nói, đó là một khối lượng công việc khó có thể chịu đựng được.

    Felix có chút nhức đầu, anh mong muốn cân bằng giữa "Hiệu suất" và "Chất lượng"..

    Sau ba ngày liên tiếp, Felix lục tung cả tủ sách của mình, nhưng không tìm được điểm vào phù hợp.

    "Có quá ít sách Cổ ngữ Runes trên thị trường, và những cuốn áp dụng vào thực tế lại càng hiếm!" Felix than thở trong lòng, điều này khiến cậu càng khao khát thư viện của trường Hogwarts hơn.

    Đó chính là kho báu One Piece của anh a!

    Felix khi còn đi học đã nghe đủ loại truyền thuyết kỳ lạ, chẳng hạn như bốn người sáng lập trường Hogwarts mỗi người đều để lại một bảo tàng bí ẩn, nhưng theo ý kiến của anh, nếu có thể nắm vững tất cả kiến thức pháp thuật trong thư viện thì thành tựu của người đó sẽ thấp hơn bất kỳ ai trong bốn người sáng lập.

    Kho báu lớn đang ở trước mắt, vậy mà phần lớn người lại làm như không thấy!

    Chính anh cũng không phải là bỏ lỡ đến bây giờ tỉnh ngộ, bằng không mấy năm này anh một mực có ý đồ trở lại Hogwarts làm gì? Còn không phải là nghĩ về thứ mà anh đã bỏ lỡ đấy sao?

    Sau khi không thu hoạch được gì, Felix đi ra khỏi căn nhà nhỏ, chuẩn bị ra cửa giải sầu một chút.

    "Anh Heip, mấy ngày nay không thấy anh!" Một cô gái thanh lịch vô tình gặp được anh.

    "Linda, tôi gần đây vội vàng chuẩn bị công việc mới."

    "Anh tìm được việc làm rồi?"

    * * *

    Sau cuộc hội thoại ngắn ngủi, cô gái miễn cưỡng rời đi.

    Không thể không nói, tinh cách Felix ôn tồn lễ độ cùng tướng mạo anh tuấn, khiến anh rất được hàng xóm chao đón.

    Đường West End, London.

    Felix lang thang không mục đích, so với những người đi bộ vội vã trên đường, anh trông nhàn nhã hơn, như một người đến từ hai thế giới.

    Mặc dù nói như vậy cũng không sai.

    Nửa đường, Felix đi ngang qua một phòng khám nha khoa, nhìn mặt tiền cửa hàng sạch sẽ và ngăn nắp, ánh mắt dừng lại, một ý nghĩ quẩn quanh trong đầu anh từ lâu lại xuất hiện.

    Không gấp, mấy ngày nữa trở lại.

    Anh tiếp tục bước đi, cuối cùng dừng lại trong một quán game. Nghe thấy tiếng "Yofakjinda" và "Dog Sine" quen thuộc, Felix như bị quỷ thần xui khiến bước vào.

    Ánh sáng bên trong hơi mờ, đám thanh niên trẻ tuổi đang điên cuồng gõ nút, lắc phím điều khiển không biết mệt mỏi, trong miệng thốt ra những từ "huhuhaha" kỳ lạ.

    Trò chơi cận chiến a

    Felix thực sự cảm thấy được trở lại thời thơ ấu của mình, đương nhiên không phải là tuổi thơ của kiếp này, mà là kiếp trước. Những nhân vật quen thuộc trên màn ảnh khiến anh cảm thấy thân thiết, đặc biệt là những tiểu tỷ tỷ ăn mặc mỏng manh.

    "Kỹ năng của Fireman thật tuyệt!"

    "Cú đánh lớn của Ice Girl toàn màn hình, ngươi biết cái gì!"

    Felix không nói bật cười, quả nhiên, toàn thế giới mọt game lấy được tên đều không khác mấy, chiêu thức đặc sắc + giới tính.

    Đang định quay người rời đi, đột nhiên một tia sáng lóe lên, khoan đã, ta vừa rồi đang nghĩ cái gì?

    Cận chiến?

    Mô hình người? Đúng ha, là mô hình người!

    Mắt Felix sáng lên, cuối cùng anh đã tìm thấy một sản phẩm giả kim thuật phù hợp với năm năm, đủ phức tạp và không khó. Đây không phải chỉ là một hình người sao? Không đúng, đây không phải chỉ là một con rối phép thuật thôi sao?

    Những suy nghĩ từ ngày qua đêm của anh những ngày này cuối cùng cũng có thể kết thúc.

    Lấy các nhân vật trong trò chơi cận chiến làm mẫu, dùng Cổ ngữ Runes làm phương tiện để tái tạo một số nhân vật trong trò chơi!

    Loại rối phép thuật (mô hình người) này được trẻ em trong thế giới phù thủy chấp nhận, và phù thủy gốc Muggle cũng không có chướng ngại tâm lý.

    Về phần độ khó, điều chỉnh cũng dễ dàng, đối với học sinh năm ba và năm tư, các trò có thể hoàn thành việc khắc ấn Runes lên trên thân của con rối phép thuật, để lại một số điểm kết nối và cấu trúc nhánh cho các em hoàn thiện.

    Học sinh năm cuối cần tự làm và hoàn thành ít nhất một module chức năng.

    Felix càng nghĩ càng hưng phấn, bản thân thậm chí có thể tạo một giải đấu lớn về con rối cận chiến mà!

    Dù sao, trẻ em trong thế giới phù thủy quá khổ rồi, phương pháp giải trí thực sự là đơn lẻ. Quidditch có cái gì tốt?

    Anh không thích Quidditch, tuyệt đối không phải vì anh thi rớt lớp Bay năm nhất đâu nha!

    Trong đầu Felix hiện ra một bức tranh:

    Hai học sinh gặp nhau, mỗi người cầm một con rối phép thuật có kích thước bằng một bàn tay trong tư thế tỷ thí kinh điển.

    Mau làm một trận tỉ thí phép thuật thú vị đi!

    Felix chìm vào vọng tưởng gì đó, không kìm lòng được khóe miệng nhếch lên.

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  9. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 8: Con rối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chế tác một con rối phép thuật "chân chính" cần gì?

    Đầu tiên phải hiểu, con rối phép thuật là gì? Đơn giản mà nói, chính là công cụ bảo vệ nhà. Theo Felix biết, trường Hogwarts có một nhóm con rối bằng đá, công việc chế tác cực kỳ phức tạp, trải qua ngàn năm bất tử, luôn bảo vệ an toan cho Hogwarts.

    Nhưng đối với việc dạy học, cũng không cần phải quá nghiêm khắc.

    Tìm một ít đất sét thượng hạng, trộn với lượng phân rồng vừa phải, lại kết hợp nó với một chút máu sinh vật huyền bí -- dĩ nhiên, máu rồng là tốt nhất, nhưng đồ dùng học tập nha, đương nhiên phải dùng hàng rẻ.

    Nhưng anh ngược lại có thể làm một số con rối chiến đấu cao cấp, làm thành một bộ sưu tập riêng..

    Felix nhanh chóng gửi đơn báo cáo và xin phép cho Giáo sư McGonagall, sau một số thủ tục phức tạp, cuối cùng Giáo sư McGonagall cũng đồng ý với ý tưởng của anh và cho anh thử.

    Cùng với lá thư bổ nhiệm chính thức còn kèm theo một chiếc túi nhỏ chứa một ít Galleon.

    Felix nhanh chóng hoàn thành các vật liệu về con rối phép thuật phiên bản học sinh. Đất sét do chính tay anh đào, còn phân rồng và máu sinh vật huyền bí thì được mua từ chợ đen. Sau đó, anh dành thêm ba ngày để lang thang trong Hẻm Xéo và Hẻm Knockturn, cũng như một số chợ đen phép thuật ở các quốc gia khác nhau, và cuối cùng đã thu thập được những vật liệu để làm con rối phép thuật "bản nâng cấp" cho mình.

    Sau đó, Felix viết thư cho những người bạn học cũ Slytherin "thân yêu" của mình, tạm thời mượn các gia tinh của họ, chuẩn bị xây dựng một dây chuyền sản xuất phiên bản phép thuật.

    Felix dọn sạch căn nhà mình, đồng thời thi triển "Bùa Nở rộng", cải tạo căn phòng thành một quảng trường nhỏ.

    Trước mặt của anh là một hàng gia tinh.

    "Các vị, kế tiếp liền nhờ các vị rồi!" Ở Felix biểu diễn phương pháp luyện chế mô hình con rối một lần, sau đó liền lui về tuyến hai, giao nhiệm vụ cho các gia tinh.

    Về phần anh, bản thân anh cũng rất bận rộn nhé! Ngoài việc thiết kế các con rối chiến đấu "bản nâng cấp", thêm các mạch Runes mạnh mẽ ở nhiều cấp độ khác nhau cho chúng, còn phải tính đến vấn đề lương thực của các yêu tinh trong nhà, để chúng có thể chuyên tâm vào công việc.

    Felix cũng không phải là thuận miệng đặt chuyện, có lời của gia tinh làm chứng: "Ngài Heip thật sự là quá vĩ đại!" x N lần

    Thời gian từng ngày qua đi, trong nháy mắt, thời gian nửa tháng lặng lẽ trôi qua.

    Felix nhìn qua hàng trăm mô hình con rối ma thuật, trong lòng cảm thấy rất hài lòng, mặc dù những mô hình này không có bất kỳ mạch Runes nào, miễn cưỡng có thể tính là một món đồ bản thô.

    Nhưng thế này là đủ.

    Khi chia tay, Felix đã chuẩn bị một bữa tối chia tay thịnh soạn cho các gia tinh.

    "Ngài thật sự quá hào phóng!" xN lần

    Lại một làn sóng cảm ơn, Felix đã đưa những "nhân viên tình nguyện" này về.

    Trong tuần tiếp theo, Felix dựa theo từng cấp học, bắt đầu khắc các văn bản ma thuật cổ có độ khó khác nhau, đồng thời sử dụng các phép thuật tăng cường để ngăn chặn thiệt hại, dù sao cái này cũng đều là tiền cả!

    Felix đem bản thân mệt mỏi đến chết đi sống lại, dần dần ổn định.

    "Lần sau ai nói gì cũng không làm như này nữa! Quá con mẹ nó mệt mỏi!"

    Felix cảm giác mình bị vắt kiệt, sắc mặt tái nhợt, nhưng sự hiểu biết của bản thân đối Cổ ngữ Runes lại tiến thêm một bước.

    Tùy ý cầm một con rối phép thuật thuật bán thành phẩm. Đây là một hình người có kích thước bằng bàn tay (khoảng nửa thước). Trông giống như một thanh niên thu nhỏ, mặc đồng phục học sinh phương Đông và đeo một đôi găng tay đen, gắn biểu tượng mặt trời vàng vào sau găng tay và áo khoác.

    Mất vài phút để lắp thêm mạch Cổ ngữ Runes, anh vẫy đũa phép, con rối ma thuật lập tức di chuyển.

    Đầu tiên, thử di chuyển tay chân, đá và đấm, sau đó giơ ngón trỏ lên để tạo hình dáng kinh điển. Sau vài giây dừng lại, anh vẫy đũa. Một quả cầu lửa có kích thước bằng quả bóng phóng ra từ mạch Runes, từ ngón tay đến điểm xa nhất, phóng xa tầm nửa mét..

    "A a a a.."

    Con rối phép thuật của Felix, mặc dù được lấy cảm hứng từ một trò chơi chiến đấu, nhưng anh không sao chép nó hoàn toàn, ở vẻ bề ngoài, phương diện chiêu thức đã có một số thay đổi.

    Những con rối phép thuật được chia thành 12 hình dạng khác nhau gồm mỹ nam, mỹ nữ, người già và trẻ em, đủ cho bọn học sinh lựa chọn loại mình thích.

    Và mỗi con rối, ngoài các chiêu thức chiến đấu cơ bản của nhân vật, còn thiết kế các "kỹ năng giải phóng chiêu thức". Nhưng xét tình hình thực tế, Felix cũng không làm cho nó quá phức tạp, mà đại khái chia thành bốn loại: "Lửa", "băng", "sấm sét" và "cắt".

    Lấy lửa làm thí dụ, xét đến vấn đề an toàn (không thể đánh giá thấp các phù thủy nhỏ), "kỹ năng giải phóng chiêu thức" được phóng ra bởi con rối phép thuật phiên bản học sinh phổ biến nhất là ngọn lửa, nhiều nhất là khiến chúng trông ngầu hơn.

    Về điểm này, anh ấy rất hiểu biết, thậm chí anh ấy còn sửa đổi kỹ năng của một nhân vật, đại chiêu là biến thành một con chim lửa -- không sai, đó là một con chim phượng hoàng.

    Felix rất hài lòng, có lẽ anh có thể mang đến Hogwarts một xu hướng mới!

    Sau khi hoàn thiện thiết bị dạy học, Felix tập trung vào con rối chiến đấu "bản nâng cấp" của mình.

    Tổng cộng sáu cái.

    Nếu phải đặt tên để thỏa mãn trí tưởng tượng của mình, có thể tóm tắt nó thành các từ khóa sau:

    Ngọn lửa đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Hàn băng đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Sấm sét đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Cắt đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Tốc độ đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Biến hình đại sư xinh đẹp tiểu tỷ tỷ;

    Haha, các tính năng nhất quán đến không ngờ~

    Nói tóm lại, phiên bản bộ sưu tập của figure đã thêm hai loại mới là sát thủ tốc độ và biến hình can thiệp. 6 nhân vật này không phải là hàng lậu, mà là anh đã tốn rất nhiều nguyên liệu cao cấp, yểm những kí tự Cổ ngữ Runes phức tạp và phép thuật bảo vệ mới hoàn thành sản phẩm giả kim này.

    Lấy ngọn lửa đại sư làm ví dụ, thứ được yểm trên người cô ấy là ngọn lửa phép thuật cực mạnh, nhiệt độ cực cao, đồng thời có thể bắn nhanh ở khoảng cách 20 mét. Sức mạnh có thể làm nổ tung nửa bức tường và duy trì cường độ cuộc giao tranh này trong mười phút.

    Dựa theo suy đoán của anh, sáu con rối phép thuật này, chọn ngẫu nhiên một con cũng có thể dễ dàng đanh ngã một học sinh năm bảy.

    Và sáu con rối này hợp nhất, có đánh xa, có cận chiến, có tốc độ, có tích trữ, có tấn công mạnh và có can thiệp. Đã có thể chiến đấu một mình, cũng có thể đánh theo đôi, hoặc ba hoặc bốn con, tối đa sáu con hợp thanh đội và sức mạnh của nó cũng theo đó tăng lên theo cấp số nhân.

    Chà, Felix cảm thấy lòng tràn đầy ác ý, sáu con rối này, đánh ôngGiáo sư Độc dược không muốn nêu tên trong mười phút, không có vấn đề gì lớn!

    Lỗ hổng duy nhất là nó đòi hỏi cần phù thủy điều khiển.

    Nhưng vấn đề là bản thân Felix mạnh hơn nhiều so với con rối phép thuật..

    Felix lắc đầu, có vẻ như vẫn còn rất nhiều chỗ để cải thiện.

    Ít nhất họ phải được ban cho một trí tuệ chiến đấu nhất định.

    Nhìn các vật liệu còn lại, anh suy nghĩ một lúc, quyết định trộn lẫn một số vật liệu kém, làm thêm năm con rối, mạnh hơn phiên bản dành cho học sinh và yếu hơn phiên bản của nhà sưu tập.

    Hãy coi đó là phần thưởng khai giảng lớp học, một phần thưởng cho năm cấp, mỗi cấp một con!

    Hoàn hảo

    Felix lấy ra một hộp nhỏ, đem đồ dùng dạy học thả vào trong rương -- không cần phải nói, cái hộp này này cũng yểm "Bùa Nở rộng".

    Đối với sáu con rối của mình, Felix không suy nghĩ nhiều, anh vẫy đũa phép, làm cho các cô bay lên, bay vào trong chiếc nhẫn màu xanh lục đeo ở ngón trỏ bên tay trái anh.

    Vật thể này, trông giống như một chiếc nhẫn lưu trữ, về bản chất cũng là một chế phẩm để củng cốc "Bùa Nở rộng" được vững chắc và Cổ ngữ Runes được ổn định.

    Ngoài ra còn có một mạch Cổ ngữ Runes ẩn giấu được yểm trên đó để giảm thiểu dao động phép thuật, nhìn từ bên ngoài, nó giống như một chiếc nhẫn trang trí bằng đá quý.

    Nhưng chiếc nhẫn này, lại cất giữ một phần ba tài sản mà anh cất công đi ngược xuôi làm ra!

    Nhưng thỏ khôn ba hang (1), Felix đã có hai hang, còn thiếu một cái hang cuối cùng.

    Mà cái hang thứ ba này, mấy hôm trước anh đã làm ra.

    Phần chú thích của phù thủy Sen :(^^)

    (1) Thỏ khôn ba hang: Là một thành ngữ của Trung Quốc, lần đầu tiên xuất phát từ "Chính sách thời Chiến quốc · Chính sách thứ tư của Tề".

    Thỏ khôn ba hang ám chỉ những con thỏ khôn sẽ chuẩn bị một số nơi ẩn náu, được dùng như một ẩn dụ để chỉ nơi ẩn nấp.

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
  10. annguyet32 Sen

    Bài viết:
    1
    Chương 9: Ba hang

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Felix nhẹ nhàng xoa cổ tay, ở cổ tay có một hoa văn màu da, to bằng móng tay, nếu không phóng to và kiểm tra kỹ, sẽ ít người nhận ra họa tiết này.

    Cái hoa văn này, thật ra chính là một mạch Cổ ngữ Runes, bên trong ẩn giấu một không gian nhỏ.

    Trong không gian, là một cây đũa phép dự phòng.

    Dù sao hoa văn quá nhỏ, lại chỉ có thể dấu ít đồ vật. Hơn nữa cái mạch Cổ ngữ Runes này luôn trong trạng thái đóng kín, phải thỏa mãn điều kiện mới có thể mở ra.

    Mà điều kiện để mở, chính là nhỏ một giọt máu của mình vào.

    Đây là bí mật lớn nhất của anh hiện tại, và cũng là thứ khó phát hiện nhất --

    Nếu một ngày anh rơi vào tình thế bất lợi, hoặc bị tước vũ khí, mất đũa phép, hoặc thậm chí là chiếc nhẫn bị cướp, thì mạch phép thuật này sẽ là thứ giúp anh lật ngược thế cờ.

    Chỉ cần không phải giết anh tại chỗ, thì anh sẽ có cơ hội chuyển bại thành thắng.

    Chiếc nhẫn bên tay trái ở ngoài sáng, hoa văn mạch Runes cổ tay phải ở trong tối, một sáng một tối, gần như hoàn hảo.

    Mà bây giờ, Felix còn chuẩn bị hoàn thành xây dựng hang thứ ba.

    Sở dĩ cẩn thận như vậy, không phải là bởi vì Hogwarts là đầm rồng hang hổ, cất giấu nguy hiểm lớn gì, hoặc là anh chuẩn bị làm những gì, mà là anh biết, từ khi anh trở thành Giáo sư Cổ ngữ Runes của Hogwarts trở đi, anh coi như đã chính thức tham gia vào "cốt chuyện".

    Với sự hiểu biết hời hợt của mình về cốt truyện, anh khó có thể nhìn xa được, vì vậy anh phải đề phòng sớm.

    Anh không tin vào cái gọi là "câu chuyện cổ tích", mà chỉ tin vào sức mạnh của chính mình.

    Nhưng dù không hiểu cốt truyện như thế nào, anh vẫn biết một số điều cơ bản nhất.

    Ví dụ, cuộc phiêu lưu của Harry Potter ở kiếp trước đã làm được tám bộ phim, tính theo một năm học, tức là tám năm trong thế giới phù thủy. Điều này phù hợp với trí tưởng tượng của Felix: Bảy năm phiêu lưu trong trường, cộng với một năm sau khi tốt nghiệp để đánh bại hoàn toàn Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai, không vấn đề gì.

    Lý luận rất chặt chẽ.

    Đã qua một năm học, và nếu không có gì xảy ra, Voldemort sẽ hoàn toàn chết trong bảy năm nữa.

    Nghĩ đến điều này, Felix cảm thấy nhẹ nhõm.

    Hiện tại anh chắc chắn không phải là đối thủ của Voldemort, nhưng tương lai thì khó nói trước.

    Felix một bên lên kế hoạch cho chiến lược tương lai của mình, một bên đi ra ngoài, đi dạo trên các đường phố ở London.

    Nửa giờ sau, anh đang đứng trước cửa phòng khám nha khoa - nơi mà anh đã phát hiện ra cách đây một tháng.

    Felix đẩy cửa bước vào, tiếng chuông ở cửa vang lên rõ ràng.

    Một người đàn ông trung niên mặc áo blouse trắng thò đầu bước ra khỏi phòng sau, liếc mắt nhìn Felix hỏi: "Anh tới đây khám răng sao?"

    Felix trả lời ngắn gọn: "Tôi muốn lắp răng giả."

    Nha sĩ gật đầu, dẫn anh đến một chiếc ghế, "Mời ngồi. Tên tôi là Will Granger. Anh có thể gọi tôi là Bác sĩ Granger."

    "Tôi là Felix Heip."

    Bác sĩ Granger yêu cầu anh nằm xuống ghế, dùng thứ gì đó giống đèn pha đồ chơi soi vào hàm răng Felix. Khuôn mặt anh ta có chút bối rối, "Anh Heip, răng của anh đang trong tình trạng tốt. Chúng sạch sẽ và cân xứng.."

    Felix chỉ vào phía trên bên trái của má, "Tôi muốn lắp một chiếc răng khôn."

    Bác sĩ Granger đã bị sốc, đây thực sự là một yêu cầu kỳ lạ, răng khôn không hữu ích cho lắm. Anh chân thành nói: "Anh Heip, tôi không khuyên anh nên lắp một chiếc răng khôn, bởi vì.."

    Tiếp theo, Bác sĩ Granger thể hiện sự chuyên nghiệp của mình, dạy cho anh đầy đủ hai mươi phút kiến thức nha khoa.

    Trong lúc đó, một cô bé tóc xù đi vào, khoảng 12, 13 tuổi, cô liếc mắt nhìn hai người bọn họ, đặc biệt là khi nhìn thấy biểu hiện thao thao bất tuyệt của bác sĩ Granger, cô lộ ra bộ mặt "lại đến rồi".

    Cuối cùng, Felix phải ngắt lời anh ta, "Bác sĩ Granger, hãy làm như vậy, anh có thể giúp tôi làm ra một chiếc răng giả trước và tôi sẽ xem qua rồi quyết định sau, có nên lắp răng hay không."

    Bác sĩ Granger suy nghĩ một lúc, cho rằng rất có lý. Anh lấy giấy bút ra để ghi kích thước hàm răng của Felix, sau khi múa bút trên giấy, anh nhanh chóng xác nhận kích thước và hình dạng của chiếc răng khôn.

    Ngay sau đó anh ta liền đi vào trong phòng, bắt đầu làm việc.

    Felix thích thú nhìn đồ đạc trong phòng khám, đặc biệt là những chiếc tủ nhỏ treo trên một bức tường, có thể nhìn rõ mô hình chiếc răng phóng đại qua kính.

    Ngay khi anh đang chăm chú quan sát, một giọng nói tự tin xuất hiện bên trái anh

    "Lắp răng giả không phải là lựa chọn tốt nhất, nhất là răng khôn có cũng được mà không có cũng không sao".

    Felix quay đầu lại, nhìn về phía cô gái nhỏ, lập tức nghe thấy cô nói thêm: "Sẽ đau."

    "Đau sao? Đau như thế nào?"

    "Đầu tiên cần khoan một lỗ trên nướu bằng một mũi khoan nhỏ, sau đó khoan lỗ tương tự trên răng khôn nhân tạo của anh, kết nối chúng bằng vít, sau đó cố định lại và điều chỉnh vị trí."

    Felix đột nhiên chó chút đau răng..

    Cô gái nhỏ tiếp tục, "Ngay cả khi răng được lắp xong, không phải chỉ cần thực hiện một lần và mãi mãi. Ngược lại, nếu nướu bị tổn thương, chúng sẽ dễ bị tổn thương, gây ra răng ban đầu bị nới lỏng, tróc ra, nhất định phải sửa chữa.."

    "Đừng nói nữa!" Anh đã có hình ảnh trong đầu.

    Mặc dù anh có thể sử dụng phép thuật để sửa chữa và giảm đau, nhưng hiện tại vì lời nói của cô bé mà sợ hãi.

    Nhìn thấy vẻ mặt không thoải mái của Felix, cô gái nhỏ rũ mái tóc dài bồng bềnh và chạy vào góc nhà đọc sách, có vẻ tâm trạng rất vui vẻ.

    Qua gần hai mươi phút, Bác sĩ Granger lần nữa đi ra.

    Anh ta đang kéo một cái khay màu trắng bạc trên bàn tay, trên đó là một chiếc răng nhân tạo đã được đánh bóng và chỉnh sửa.

    "Nó trông rất tuyệt, phải không?" Bác sĩ Granger khen ngợi tay nghề của mình.

    Nhưng Felix chỉ gật đầu, anh bị những gì cô gái nhỏ vừa nói hù dọa.

    Theo hướng dẫn của bác sĩ Granger, anh đã thử chiếc răng khôn nhân tạo này, tất nhiên là không có lỗ khoan hay vết quấn dây, chỉ là một phép thử cho thoải mái.

    "Rất tốt!" Felix khen ngợi. "Nhưng tôi quyết định không lắp răng nữa".

    "Thật không? Có vẻ như anh đã quyết định đúng." Tiến sĩ Granger không tức giận về việc kinh doanh bị mất, mà thay vào đó rất mừng cho anh.

    Tuy nhiên, vị khách lại đưa ra yêu cầu mới "Tôi muốn mua chiếc răng này làm kỷ niệm".

    "Kỷ niệm?" Lại là một yêu cầu kì quái, bác sĩ Granger nghĩ thầm, ngay cả cô gái nhỏ đang đọc sách cũng lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn anh.

    "Không sai, kỷ niệm."

    "Được rồi." Cuối cùng, bác sĩ Granger chỉ thu chi phí chiếc răng giả.

    Khi Felix bước ra khỏi phòng khám, bác sĩ Granger trong lòng vẫn cảm thấy có điều gì đó rất khác thường, anh phàn nàn với con gái: "Một khách hàng rất lạ, con có nghĩ vậy không, Hermione?"

    Hermione Granger ngẩng đầu, nhìn Felix bóng dáng biến mất ở góc phố, lắc đầu, lại cúi đầu đọc sách.

    Nếu các bạn yêu thích "Giáo sư cổ ngữ Runes của Hogwarts", hãy theo dõi truyện và giới thiệu với bạn bè. Chúc các bạn có một ngày tốt lành! - Sen-
     
    nguyenhaiyen123 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...