Huyền Ảo [Dịch] Bạch Nhật Huyễn Tưởng Tiên - Minh Nguyệt Địa Thượng Sương

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Angels of Death, 5 Tháng mười hai 2023.

  1. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    [​IMG]

    Bạch Nhật Huyễn Tưởng Tiên

    Thể loại: Tiên Hiệp, Vô Sỉ, Huyễn Tưởng Tu Tiên, Tu Chân Vũ hiệp

    Tác giả: Minh Nguyệt Địa Thượng Sương

    Tình trạng raw: Chưa hoàn thành

    Edit: Team dịch Angels of Death

    Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Bạch Nhật Huyễn Tưởng Tiên (Dịch) !
     
    chiqudollLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng mười hai 2023
  2. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 1: Toàn thế giới chỉ có ta không có đặc hiệu? (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Phàm đứng ở trước cổng chính nguy nga to lớn, biểu hiện trên mặt đều là mờ mịt ngơ ngác.

    Hắn chưa bao giờ thấy qua cửa chính khí phái như thế, ngẩng đầu nhìn lại, thế mà lại không nhìn rõ cánh cửa này cao bao nhiêu.

    Nếu không phải hai cây cột vô cùng to lớn dựng lên trên bầu trời kia, hắn thậm chí cũng không biết đây là một cái cửa.

    Dưới chân của hắn là sàn nhà trắng noãn như ngọc, bốn phía mờ mịt nhẹ nhàng khí thể màu trắng.

    Trời là lọng che.

    Đất là mây.

    Người ở trên trời đi.

    "Đây là ta đi tới tiên cảnh sao?"

    "Ừm, chính là những thứ xung quanh này.. Kẻ có thể đến tiên cảnh.. Nhìn có chút hỗn tạp!"

    Lục Phàm trông thấy có vô số sinh vật thần kỳ đang không ngừng vượt qua cửa chính.

    Có một sinh vật giống rồng, bay trong mây và sương mù, xông vào cửa chính.

    Có một con chim thần hình như là Phượng Hoàng, toàn thân tỏa ra hào quang sáng rực, ở trên không xoay quanh hát vang, sau đó bay vào cửa chính, cái mông sau còn để lại một để lại một vệt giống như tấm thảm đỏ.

    Có sinh vật hình đá, ngọ nguậy thân thể đang trườn về phía trước, nhìn đặc biệt đàn hồi.

    Còn có một sinh vật hình cầu, từ bên cạnh Lục Phàm lăn đi.

    Bản thể của nó chính là một quả cầu lớn, phía trên quả cầu có một đôi mắt to như Carslan sáng long lanh, hơn nữa cái mắt to này hết sức đặc biệt, vô luận hình cầu nhấp nhô như thế nào thì hai mắt nó từ đầu đến cuối đều ở một vị trí cố định.

    Phát hiện Lục Phàm đang nhìn nó, nó còn thiên kiều bá mị vứt ra một cái mị nhãn với Lục Phàm.

    Lục Phàm: .

    Sao, quả cầu nhà ngươi còn muốn quyến rũ ta?

    Lục Phàm cảm giác thân thể khô nóng không thể hiểu được.

    Chết tiệt, sao ta lại có cảm giác quả cầu này rất gợi cảm?

    Hắn không có yêu thích chơi bóng, kể cả là có chơi thì cũng phải chơi đùa cùng với thiếu nữ xinh đẹp nữ nha.

    Lúc này Lục Phàm di chuyển ánh mắt, nhìn về phía những giống loài khác.

    Có rất nhiều, rất nhiều sinh vật vượt qua cửa chính, nhưng hắn không nói ra tên của tất cả sinh vật được.

    Hắn đứng ở ngay ngoài cửa, yên lặng nhìn xem sinh vật tới tới lui lui. Hình thù tướng mạo của những sinh vật này kỳ quái, cái gì cũng có, hết lần này đến lần khác phá vỡ trí tưởng tượng của hắn.

    Đương nhiên, trên sân cũng có rất nhiều sinh vật hình người có thể tưởng tượng được.

    Ví dụ như có những sinh vật hình người với đôi cánh mọc ra từ phía sau lưng, có những sinh vật hình người với cái đầu mọc ra các loại sừng nhọn, những sinh vật hình người có mọc ra lỗ tai thỏ, những sinh vật hình người toàn thân mọc ra lông thú, mỹ nữ tuyệt sắc mọc ra đuôi cáo đằng sau mông.

    Hít.. Mỹ nữ kia.

    Dáng người thật sự là vưu vật!

    Ánh mắt Lục Phàm nhịn không được nhìn chằm chằm thêm mấy giây.

    Ừ, ngoại trừ sinh vật hình người ra, còn có những người thoạt nhìn giống như là nhân loại.

    Sở dĩ Lục Phàm không dám xác nhận có phải là nhân loại hay không là bởi vì mỗi người đi ngang qua lại đều có đủ loại dị tượng thần kỳ quanh thân.

    Một số sau lưng có thần minh hư ảnh làm bạn, một số quanh thân có cảnh tượng biển xanh dâng lên xung quanh, một số sau lưng có trăng sáng treo cao, một số quanh thân có vô số bóng kiếm lấp lóe, còn một số bị tầng tầng thần quang bao phủ, hoàn toàn không thấy rõ dung mạo.

    Cho dù nhìn không có dị tượng rõ ràng như vậy nhưng quanh thân mỗi người đều sẽ bị một tầng vầng sáng nhàn nhạt bao phủ.

    Phải hình dung như thế nào nhỉ?

    Thật giống như tăng thêm một tầng kính lọc cao cấp!

    Khí chất +999

    Dung mạo +999

    Mỗi người đều có loại cảm giác tựa như ảo mộng không phải chân thật vậy.

    Lục Phàm móc ra điện thoại mang theo người, mở camera đưa ra trước nhìn thoáng qua bản thân mình.

    DM! Khuôn mặt vốn anh tuấn, hiện giờ xem thiếu chút nữa bị xấu phát khóc!

    Đầu đen, lỗ chân lông, nhỏ lấm tấm, có thể thấy rõ ràng!

    Vì sao các ngươi đều có kính lọc.

    Ta lại cứ chân thực như vậy, này, này!

    Có phải có chỗ nào không đúng hay không?

    Làm như thế nào để đổi làn da cho mình?

    Xin đấy.

    Nhanh dạy cho ta biết một chút đi!

    Lục Phàm nhớ lại quá trình đến nơi này.

    Đêm hôm ấy, hắn vì hoàn thành công việc mà lãnh đạo lâm thời sắp xếp, hắn tăng ca đến đêm khuya, đột nhiên toàn thân không thoải mái, trái tim co rút đau đớn, sau đó đầu óc choáng váng rồi ngủ thiếp đi.

    Thế giới rất nhanh rơi vào trong bóng tối.

    Sau đó hắn đã nhìn thấy một ông cụ mặt mũi hiền lành xuất hiện trong bóng tối.

    Ông cụ kia đầu to mông nhỏ, ăn mặc giống như thần đèn Aladin, mở miệng ra là hỏi hắn có ước nguyện gì, nếu nói ra thì ông có thể giúp hắn thực hiện một ước nguyện lớn.

    Lục Phàm chỉ coi như là mình đang nằm mơ, hắn lệ rơi đầy mặt lên án nhà tư bản vô lương tâm bóc lột, đồng thời lên án ông chủ không coi nhân viên của mình như con người.
     
    LieuDuongchiqudoll thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng mười hai 2023
  3. Angels of Death The Very Important Personal

    Bài viết:
    80
    Chương 2: Toàn thế giới chỉ có ta không có đặc hiệu? (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau đó hắn bèn ước nguyện với ông lão, hi vọng thế giới sau này của hắn không có áp bức, không có thống khổ, không có công việc. Hắn chỉ muốn tự do tự tại làm cá muối, thoải mái nằm ngửa hưởng thụ mà thôi!

    Ông lão cười cười, nói muốn thực hiện nguyện vọng này rất đơn giản, thay một thế giới khác sống là được rồi.

    Sau đó chính là đột ngột xuất hiện một trận trời đất quay cuồng.

    Đợi Lục Phàm lấy lại tinh thần tỉnh táo lại thì hắn cũng đã đi tới thế giới kỳ quái này rồi.

    Lục Phàm dùng sức nắm ngón tay của mình lại, khiếp sợ phát hiện, đây con mẹ nó cũng không phải là đang nằm mơ, thế mà hắn lại xuyên không rồi!

    Là ông lão thần bí kia mang hắn xuyên đến một thế giới như thế!

    Thế mà ông lão Aladin lại là thật!

    Lục Phàm chấn kinh!

    Nhưng có phải phương pháp ông lão thực hiện nguyện vọng của hắn đã có hiểu lầm gì rồi hay không, trực tiếp đưa cho hắn một trăm triệu không tốt sao, tại sao phải mang hắn xuyên qua chứ?

    Lục Phàm mất rất lâu thời gian mới tiếp nhận được hiện thực này.

    Hắn không cha không mẹ, không có bất cứ ràng buộc nào, thay một thế giới để sinh hoạt cũng không phải là không được.

    Thế nhưng rất nhanh, hắn lại lần nữa buồn bực.

    Bởi vì hắn xuyên qua đi tới thế giới này..

    Vì sao mỗi người đều kèm theo đặc hiệu chứ?

    Vì sao chỉ có một mình hắn không có đặc hiệu?

    Hệ thống bật hack của ta đâu?

    Hiện tại không chỉ có không có bật hack.

    Mà toàn thế giới chỉ có một mình ta là chó đất?

    Tâm trạng Lục Phàm rất phiền muộn, yên lặng quan sát bốn phía, hơi không thể nào tiếp thu được cục diện này.

    "Này, đạo hữu."

    Một giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên bên tai.

    Lục Phàm bỗng nhiên quay đầu lại thì nhìn thấy một nữ tử quần áo thanh lịch, mỉm cười đi về phía hắn.

    "Thật là trùng hợp, ta nhìn một cái đã cảm thấy ngươi và ta hết sức hữu duyên nha!"

    Giọng điệu của nữ tử thân thiết nói.

    Ngôn ngữ nói của nàng có âm tiết cổ quái mà Lục Phàm chưa từng nghe qua, nhưng lại có thể hiểu được ý tứ của nàng.

    Lục Phàm nhìn nữ tử đi tới, đột nhiên có loại xúc động muốn khóc.

    "Đúng vậy, ngươi và ta hết sức hữu duyên!"

    Chẳng biết tại sao ngôn ngữ cổ quái lại từ trong miệng của hắn bật ra được, kích động đáp lại nữ tử.

    Chẳng trách hắn sẽ kích động như thế, mặc dù nữ tử trước mắt này mắt ngọc mày ngài, tươi mát dễ thương, mặc dù là đại mỹ nữ 99 điểm, nhưng hoàn toàn không nhìn ra có vết tích đặc hiệu và kính lọc!

    Giống như hắn, chính là một nhân loại bình thường!

    Lục Phàm nhìn nữ tử trước mắt giống như nhìn thấy đồng hương, càng cảm thấy thân thiết hơn!

    Nữ tử trông thấy bộ dáng của Lục Phàm, cũng ngầm mỉm cười một tiếng: "Ừm, xem ra chúng ta là người cùng đồng đạo rồi."

    "Đúng đúng đúng! Chúng ta là người cùng đồng đạo!" Trong lòng Lục Phàm cảm khái rốt cục bản thân mình cũng gặp được đồng loại rồi.

    "Như vậy thì đi thôi, chúng ta cùng đi nhập học báo danh." Nữ tử lại nói.

    "Nhập học báo danh?" Lục Phàm sửng sốt, trong đôi mắt trong suốt toát ra vẻ mờ mịt mê man.

    Hắn đã tốt nghiệp rồi mà, hắn đã làm việc hai năm rưỡi rồi, vì sao hiện giờ còn phải đi học?

    Nữ tử vỗ trán một cái: "Vẻ mặt này ngươi là có chuyện gì xảy ra vậy? Đừng nói ngươi không phải là học sinh Học Viện đệ nhất Vạn Giới đấy! Nơi này ngoại trừ học sinh ra thì chính là lão sư, chẳng lẽ ngươi lại là lão sư?"

    "Lão sư? Không phải không phải!"

    Lục Phàm liên tục xua tay.

    "Vậy thì chính là học sinh rồi! Xin nhờ, chúng ta đều là người có phong cách, không phải vờ vịt nữa."

    Nữ tử đi đến trước mặt Lục Phàm vẫy vẫy tay.

    "Đi thôi, chúng ta cùng đi báo danh."

    "Đúng rồi, ta tên là Vân Kiều, ngươi tên là gì?"

    Nhìn ra được, nữ tử này cảm thấy hứng thú với Lục Phàm, muốn chủ động kết bạn.

    "À, ta gọi là Lục Phàm."

    Lục Phàm đáp lại.

    Hắn bây giờ không biết nên làm gì, chỉ có thể mang tâm trạng thấp thỏm, đi theo nữ tử cùng đi báo danh.

    Hiện giờ Lục Phàm đã tiếp nhận hơn phân nửa chuyện mình xuyên qua này rồi.

    Có lẽ ông lão thần bí kia là nghiêm túc?

    Phương thức ông lão thỏa mãn nguyện vọng của hắn chính là dẫn hắn tới đây sao?

    Chẳng lẽ nói, đi tới đây là có thể nằm ngửa hưởng thụ, làm một đầu cá ướp muối vui sướng sao?

    Nhưng Học Viện đệ nhất Vạn Giới này, sao nghe cũng không giống là nơi có thể hưởng thụ vậy!

    Lục Phàm đối với cái này vừa khẩn trương, vừa chờ mong.

    Sau khi hắn bước vào đại môn hùng vĩ, có thể trông thấy một đường lớn cầu vồng chín màu nối thẳng đến quảng trường lớn của học viện, nơi đó có đám người đang rộn rộn ràng ràng tụ tập.

    Lục Phàm phát hiện một hiện tượng đặc biệt có ý tứ chính là, vô luận là đồ vật có hình thù kỳ quái gì thì đến đường lớn chín màu đều sẽ hóa thành hình người.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...