Tên bài thơ: Đêm Tác giả: Tháp Nhân Đêm có mưa buồn tí tách rơi Có đôi mắt trũng vọng xa vời Có dòng sông nhỏ trên chiếc lá Mơ bước giang hồ nên mãi trôi Đêm viết bài thơ kể chuyện lòng Đưa hồn thăm lại kiếp long đong Bỗng trên giấy trắng nhòa thương nhớ Sầu những năm xưa xấp xấp chồng Đêm có bao giờ thương mến anh Nên trăng vờ chiếu sáng qua mành Buồn nên mây thoáng qua đầu núi Trôi mãi ngàn năm mộng chẳng lành Đêm chở ngậm ngùi qua cánh cửa Để phòng khuya ngập gió đìu hiu Anh mơ một giấc nào em đến Neo chiếc thuyền tình trên bến yêu.