Tác giả: Lục Tiểu Hồng Đêm Nay Cô Đơn Trăng sáng ngoài hiên ta thổn thức, Lòng bỗng xôn xao tim lạnh giá. Căn nhà hoang vắng chẳng còn ai, Giường đơn gối chiếc một mình ta nằm. Trăng rằm mười lăm chỉ là vậy, Cuộc đời là chuỗi ngày không yên ả. Tất cả gợi sâu trong con tim này, Thôi đi đi cuộc đời ta là vậy. Thân này cứ để tới già như thế, Bất giác ta cảm thấy quá mỏi mệt. Đàn ông chỉ là thứ vô tri vô giác, Kết thúc!