ĐÊM KHUYA NHỚ Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng Thể loại: Thơ thất ngôn tự do Đêm rồi, thật sự buồn lắm, lại ngồi gảy gảy vài con chữ. Quả thực không được hay cho lắm, nhưng thôi mọi người chẳng may lướt qua thì gắng đọc tạm vậy. Khi nào cảm xúc Phụng cao hơn chút sẽ cố gắng cho ra một tác phẩm dễ đi vào lòng các bạn đọc hơn... Bóng ai cô tịch trên nóc mái Lưỡi đao ôm ngực nhớ về ai? Đêm dài mất ngủ nào ai muốn? Nhớ ai? Ai nhớ? Tiếng thở dài... Ngọn đèn mờ tối thư phòng nhỏ Quân cơ, chính sự nặng trong lòng Ngước đôi mắt sáng về nơi đó Nơi xa, người ấy bình an không? Bao giờ mới cho ra được cái kết đây? Thật sự phiền lòng với những hình ảnh cô đơn thế này...
Đêm khuya vằng vặc ánh trăng thâu Khúc sáo đưa xa một dáng sầu Bóng hình ai in bên cửa sổ Ánh mắt lặng nhìn sâu thật sâu...
Đêm thâu bốn phía ánh sao nêm Bóng trăng chiếu rọi trước hiên thềm Tấu chương chưa kịp phê hết lượt Chỉ kịp ngước nhìn cảnh về đêm!