Anh à! Đêm nay trời mưa giông Em lại một mình trong lòng sợ lắm Giữa mênh mông của bốn bề quạnh vắng Sự lạc loài, bé nhỏ đến cô đơn Anh à! Có khi nào trong giấc ngủ chập chờn Hình bóng em lờn vờn ẩn hiện Anh ủi an nhẹ nhàng cất tiếng Khuya lắm rồi, Sao chẳng ngủ đi em? Gió giật mạnh chẳng chịu đứng im Giọt nước mắt rơi, con tim đau vì tủi Mấy tháng rồi em với đêm âm thầm lầm lũi Hơi ấm xưa giờ dong ruổi nơi đâu? Chẳng biết còn chờ đợi đến bao lâu Em bên anh lại bắt đầu như trước Ôi cuộc sống mấy ai nào hiểu được Dạ cồn cào, em mơ ước có anh thôi.. Dâng tràn đầy nỗi nhớ đó.. lên ngôi Xuân Thanh Trang