DẤU CHÂN CỦA CÁT.. Thơ - Miền Cát Trắng Biển chiều nay Chợt vắng bước chân em Tim của sóng chạm nỗi buồn se sắt Hoàng hôn xuống mình anh trong nắng nhạt Dõi xa xăm hỏi sóng nghĩ điều gì? Sóng bảo rằng từ ngày ấy em đi Thuyền lặng lẽ Giăng cánh buồm tìm kiếm Em lạc đâu Tận đáy lòng của biển Sóng bạc đầu Nỗi nhớ cứ hằn đau Anh một mình.. Mãi nặng lòng biển sâu Ru nỗi nhớ Vào chuyện tình của đá Lâu đài cát Xin đừng về hoang dã Để suốt đời Biển in dấu chân em Chẳng bên nhau Ta cũng chẳng thể quên Vẫn giữ trong nhau Ngọt ngào câu thương nhớ Chuyến đò cuộc đời Muộn rồi nơi bến đỗ Xin được làm Bạn tri kỷ cuộc đời anh Em ước làm Làn sóng giữa biển xanh Để hôn mãi Cát bờ anh ngây ngất Để được thấy Dã tràng ngày đêm xe cát Biển ngàn đời.. vẫn mãi ở bên em.. NTPL - MCT TĐ 20.03.2020 Ảnh intenet