Song: Đạo Mộ Bút Ký: Mười Năm Nhân Gian 盗墓笔记·十年人间 Trình bày: Lão Can Ma (Lao乾媽) "我看到过人间无数的奇景, 我有着世界上最神奇最有故事的伙伴, 我们在峭壁高歌, 在雪山诵经, 在隔壁对酒, 在海上看月." "Tôi từng thấy vô số cảnh đẹp nhân gian, tôi có những người bạn kỳ lạ nhất, họ cũng có quá khứ đặc biệt nhất trên thế giới, chúng tôi hát vang trên vách đá, tụng kinh trên núi tuyết, uống rượu ở sa mạc, ngắm trăng trên biển lớn '. " Mười năm Trường Bạch tuyết bạc đầu. Một tiếng Thiên Chân, tuyết cuốn bay." Lời bài hát 光 是誰燃燭照亮 時間設下的迷藏 Guāng shì shéi rán zhú zhào lìang shíjiān shè xìa de mí cáng Ánh sáng, là ai châm đuốc chiếu soi bí ẩn bị thời gian ẩn giấu 光 置换明暗立场 肆意流淌 Guāng zhìhùan míng'àn lìchǎng sìyì líutǎng Ánh sáng, đảo ngược lập trường trắng đen, tùy ý tung hoành ngang dọc 看 谁站过的地方 棋局已百孔千疮 Kàn shéi zhànguò dì dìfāng qíjú yǐ bǎikǒngqiānchuāng Nhìn xem, nơi ai đứng ngày nào, nơi thế cục đã tổn hại, chẳng có đường tháo gỡ 看 眼前最真假相 假又何妨 Kàn yǎnqían zùi zhēn jiǎ xìang jiǎ yòu héfáng Nhìn xem, thật giả lẫn lộn ngay trước mắt, dù là giả cũng chẳng hề chi 怀揣着炽烈顽心走向 最宽容刑场 Húaichuāizhe chìliè wán xīn zǒuxìang zùi kuānróng xíngchǎng Hoài niệm về một thời ôm trái tim dại khờ cuồng nhiệt mà hướng đến pháp trường khoan dung nhất 裂过碎过 都空洞地回响 Lièguò sùiguò dōu kōngdòng de húixiǎng Từng vỡ tan, từng bể nát, nhưng nay đều là tiếng vang trống rỗng 到最后竟庆幸于夕阳 仍留在身上 Dào zùihòu jìng qìngxìng yú xīyáng réng líu zài shēnshang Đến cuối cùng, may mắn thay, ánh tà dương vẫn còn ở lại 来不及讲 故事多跌宕 Láibují jiǎng gùshì duō diēdàng Không còn kịp để kể câu chuyện thăng trầm * * * 有最奇崛的峰峦 成全过你我张狂 Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquán guò nǐ wǒ zhāngkúang Có kiệt tác của núi rừng thỏa mãn nỗi ngông cuồng tuổi trẻ 海上清辉与圆月 盛进杯光 Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Biển xanh với ánh trăng vàng làm rượu tràn ly 有最孤傲的雪山 静听过你我诵章 Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Có núi tuyết kiêu kỳ cô độc từng lặng lẽ nghe lời ta ca thán 世人惊羡的桥段 不过寻常 Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Những giai thoại được thế gian ca tụng hóa ra cũng chỉ là tầm thường * * * 光 可寻来路艰险 也可照前路坦荡 Guāng kě xún lái lù jiānxiǎn yě kě zhào qían lù tǎndàng Ánh sáng, có thể chiếu rọi con đường gian nan trắc trở, cũng có thể mở đường thênh thang bước đi 光 补填残陋世相 无须度量 Guāng bǔ tían cán lòu shìxiāng wúxū dùlìang Ánh sáng lấp đầy sự thiếu sót cảu thế gian, không chút đắn đo 看 你计算的无常 和你来时的彷徨 Kàn nǐ jìsùan de wúcháng hé nǐ lái shí de fǎnghúang Nhìn xem, dù người có tính toán chu toàn, đến cuối cùng cũng bàng hoàng mà thôi 看 终有勇气独挡 人世荒唐 Kàn zhōng yǒu yǒngqì dú dǎng rénshì huāngtáng Nhìn xem, phải có dũng khí để đối đầu lại sự hoang đường của nhân thế 怀揣着炽烈顽心走向 最宽容刑场 Húaichuāizhe chìliè wán xīn zǒuxìang zùi kuānróng xíngchǎng Hoài niệm về một thời ôm trái tim dại khờ cuồng nhiệt mà hướng đến pháp trường khoan dung nhất 裂过碎过 都空洞地回响 Lièguò sùiguò dōu kōngdòng de húixiǎng Từng vỡ tan, từng bể nát, nhưng nay đều là tiếng vang trống rỗng 到最后竟庆幸于夕阳 仍留在身上 Dào zùihòu jìng qìngxìng yú xīyáng réng líu zài shēnshang Đến cuối cùng, may mắn thay, ánh tà dương vẫn còn ở lại 来不及讲 故事多跌宕 Láibují jiǎng gùshì duō diēdàng Không còn kịp để kể câu chuyện thăng trầm * * * 有最奇崛的峰峦 成全过你我张狂 Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquánguò nǐ wǒ zhāngkúang Có kiệt tác của núi rừng thỏa mãn nỗi ngông cuồng tuổi trẻ 海上清辉与圆月 盛进杯光 Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Biển xanh với ánh trăng vàng làm rượu tràn ly 有最孤傲的雪山 静听过你我诵章 Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Có núi tuyết kiêu kỳ cô độc từng lặng lẽ nghe lời ta ca thán 世人惊羡的桥段 不过寻常 Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Những giai thoại được thế gian ca tụng hóa ra cũng chỉ là tầm thường 有最奇崛的峰峦 成全过你我张狂 Yǒu zùi qíjué de fēnglúan chéngquánguò nǐ wǒ zhāngkúang Có kiệt tác của núi rừng thỏa mãn nỗi ngông cuồng tuổi trẻ 海上清辉与圆月 盛进杯光 Hǎishàng qīng huī yǔ yúan yuè shèng jìn bēi guāng Biển xanh với ánh trăng vàng làm rượu tràn ly 有最残破的书简 记载过光阴漫长 Yǒu zùi cánpò dì shūjiǎn jìzǎiguò guāngyīn màncháng Có thẻ tre mục tàn, từng ghi lại khoảng thời gian dài đằng đẵng 无意拾过的片瓦 历数寒凉 Wúyì shíguò de pìan wǎ lìshǔ hán líang Mảnh ngói nát vô tình nhặt được, cũng đã trải qua bao băng giá 有最孤傲的雪山 静听过你我诵章 Yǒu zùi gū'ào de xuěshān jìng tīngguò nǐ wǒ sòng zhāng Có núi tuyết kiêu kỳ cô độc từng lặng lẽ nghe lời ta ca thán 世人惊羡的桥段 不过寻常 Shìrén jīng xìan de qíao dùan bùguò xúncháng Những giai thoại được thế gian ca tụng hóa ra cũng chỉ là tầm thường 有最清瘦的字迹 都已随记忆泛黄 Yǒu zùi qīngshòu de zìjì dōu yǐ súi jìyì fàn húang Có nét chữ viết tay mảnh khảnh ngày nào nay đã theo ký ức úa vàng 而我再度铺垫起 下个篇章 Ér wǒ zàidù pūdìan qǐ xìa gè piānzhāng Nhưng ta sẽ là người đặt bút đệm chữ cho chương tiếp theo.
Thề luôn xem phim mà khóc thét á. Rõ ràng là nhà mình mà mình lại phải mua vé để được vào trong. Có 1 câu vua Phổ Nghi nói mà xem từ đó đến giờ mà mình vẫn ấn tượng không biết đúng không: Ta đã từng rất ghét nơi này nhưng bây giờ ta sợ phải rời xa nó.
Nghe bài này lại nhớ tới câu: "Trường Bạch tuyết sơn, thập niên chi ước". Ngày Ngô Tà đứng trước cửa thanh đồng đợi Tiểu Ca mà bản thân mình sợ mười năm qua đi Tiểu Ca có như lúc trước cứ như thế mà quên đi tất cả mọi người không. Thật sự cảm thấy may mắn vì Tiểu Ca vẫn còn mối liên hệ với thế giới này!
Hán - Việt: Quang thị thùy nhiên chúc chiếu lượng thời gian thiết hạ đích mê tàng Quang trí hoán minh ám lập tràng tứ ý lưu thảng Khán thùy trạm quá đích địa phương kỳ cục dĩ bách khổng thiên sang Khán nhãn tiền tối chân giả tương giả hựu hà phương Hoài sủy trứ sí liệt ngoan tâm tẩu hướng tối khoan dung hình tràng Liệt quá toái quá đô không động địa hồi hưởng Đáo tối hậu cánh khánh hạnh vu tịch dương nhưng lưu tại thân thượng Lai bất cập giảng cố sự đa điệt đãng Hữu tối kỳ quật đích phong loan thành toàn quá nhĩ ngã trương cuồng Hải thượng thanh huy dữ viên nguyệt thịnh tiến bôi quang Hữu tối cô ngạo đích tuyết sơn tĩnh thính quá nhĩ ngã tụng chương Thế nhân kinh tiện đích kiều đoạn bất quá tầm thường Quang khả tầm lai lộ gian hiểm dã khả chiếu tiền lộ thản đãng Quang bổ điền tàn lậu thế tương vô tu độ lượng Khán nhĩ kế toán đích vô thường hòa nhĩ lai thời đích bàng hoàng Khán chung hữu dũng khí độc đáng nhân thế hoang đường Hoài sủy trứ sí liệt ngoan tâm tẩu hướng tối khoan dung hình tràng Liệt quá toái quá đô không động địa hồi hưởng Đáo tối hậu cánh khánh hạnh vu tịch dương nhưng lưu tại thân thượng Lai bất cập giảng cố sự đa điệt đãng Hữu tối kỳ quật đích phong loan thành toàn quá nhĩ ngã trương cuồng Hải thượng thanh huy dữ viên nguyệt thịnh tiến bôi quang Hữu tối cô ngạo đích tuyết sơn tĩnh thính quá nhĩ ngã tụng chương Thế nhân kinh tiện đích kiều đoạn bất quá tầm thường Hữu tối kỳ quật đích phong loan thành toàn quá nhĩ ngã trương cuồng Hải thượng thanh huy dữ viên nguyệt thịnh tiến bôi quang Hữu tối tàn phá đích thư giản ký tái quá quang âm mạn trường Vô ý thập quá đích phiến ngõa lịch sổ hàn lương Hữu tối cô ngạo đích tuyết sơn tĩnh thính quá nhĩ ngã tụng chương Thế nhân kinh tiện đích kiều đoạn bất quá tầm thường Hữu tối thanh sấu đích tự tích đô dĩ tùy ký ức phiếm hoàng Nhi ngã tái độ phô điếm khởi hạ cá thiên chương.