[Lyrics + Vietsub] Đành Thôi - Trần Diệc Minh, Hướng Thần, Triều Ca Dạ Huyền

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 8 Tháng sáu 2025 lúc 8:06 AM.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    246

    Có những bản nhạc khi nghe qua, ta chỉ thấy hay. Nhưng cũng có những bản nhạc, ngay từ tiếng đàn đầu tiên đã khiến tim mình rung lên như chạm phải hồi ức xa xăm. Với mình, "Đành Thôi" là một khúc như thế vừa buồn, da diết, nhưng đẹp đến lặng người.

    Bài hát là sự kết hợp giữa ba nghệ sĩ: Trần Diệc Minh, Hướng Thần và Triều Ca Dạ Huyền. Mỗi người một màu giọng riêng, nhưng khi hòa vào nhau lại tạo nên một bản nhạc thống nhất, thấm đẫm cảm xúc. Giọng hát trầm ấm, mềm như tơ lụa của Trần Diệc Minh hòa quyện cùng những nhấn nhá dịu dàng của Hướng Thần và phần phối khí cổ phong đầy tinh tế của Triều Ca Dạ Huyền đã khiến bài hát như một cuốn hồi ký tình yêu cổ trang.

    Ngay từ câu mở đầu "Một chén ráng chiều, trăng cong vành nhỏ..", bài hát đã vẽ ra khung cảnh thơ mộng mà man mác: Một buổi chiều tà, ánh hoàng hôn nhạt dần, một vầng trăng non vừa hé. Nhưng đằng sau vẻ đẹp ấy là một nỗi chia ly nghẹn ngào: "Chỉ một niệm sai, mất nàng rời khỏi, như mất cả thế gian bi thiết". Tình yêu trong bài hát là một mối duyên dở dang, khi đã lỡ một bước, là lỡ cả đời.

    Điều khiến mình thực sự yêu "Đành Thôi" không chỉ là ca từ như thơ, mà còn là cái cách nó đưa người nghe đi qua từng tầng cảm xúc: Từ day dứt, tiếc nuối, đến buông bỏ và cuối cùng là chấp nhận. Tựa như lời tự nhủ của một người đã từng yêu sâu đậm, từng cố chấp níu giữ, nhưng rồi cũng phải thở dài mà nói: "Yêu cũng đành, hận cũng đành, thôi thì đành thôi vậy..".

    Phần phối khí đậm chất cổ phong – tiếng đàn tỳ bà lặng lẽ như giọt lệ rơi, tiếng mưa rơi trên mái ngói hòa cùng tiếng ngựa lặng lẽ gõ nhịp đêm. Tất cả tạo nên một không gian rất "truyện xưa", rất "tình xưa". Nếu bạn từng yêu những bộ phim cổ trang Hoa ngữ, hay từng rơi nước mắt vì một mối tình không trọn vẹn, bạn sẽ thấy mình đâu đó trong giai điệu này.

    "Đành Thôi" không phải là một bản nhạc để nghe vội. Nó dành cho những ngày lòng mình lặng lại, để ngồi xuống, chậm rãi mà lắng nghe từng lời, từng tiếng đàn. Có thể bạn sẽ không khóc, nhưng chắc chắn sẽ thấy tim mình se lại.

    Nếu hôm nay bạn mệt mỏi, hay chỉ đơn giản là muốn tìm một góc nhỏ để nép mình lại, hãy thử bật "Đành Thôi" lên. Biết đâu, trong những nốt nhạc chậm rãi ấy, bạn sẽ tìm được một chút an yên cho riêng mình.




    Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nhóa mọi người.


    Lời bài hát

    一盏流霞一弯月牙 一别锦牵挂

    一念之差失去了她 竟如失天下

    雨落青瓦风弹琵琶 我彻夜无话

    欲行夜策马 询问佛塔

    此愁能否有解答

    鸳鸯绣在罗帕 可故人去了哪

    半生求不得双全法

    门前开满蒹葭 不敌岁月风沙

    青丝易白发

    爱也罢 恨也罢 就此作罢

    一生只一刹那

    若迟迟放不下 怎渡漫漫苦海无涯

    悲也罢 欢也罢 就此作罢

    枯枝也会开出新芽

    那满城烟花 不实在我梦里落下

    一盏流霞一弯月牙 一别锦牵挂

    一念之差失去了她 竟如失天下

    雨落青瓦风弹琵琶 我彻夜无话

    欲行夜策马 询问佛塔

    此愁能否有解答

    鸳鸯绣在罗帕 可故人去了哪

    半生求不得双全法

    门前开满蒹葭 不敌岁月风沙

    青丝易白发

    爱也罢 恨也罢 就此作罢

    一生只一刹那

    若迟迟放不下 怎渡漫漫苦海无涯

    悲也罢 欢也罢 就此作罢

    枯枝也会开出新芽

    那满城烟花 不实在我梦里落下

    爱也罢 恨也罢 就此作罢

    一生只一刹那

    若迟迟放不下 怎渡漫漫苦海无涯

    悲也罢 欢也罢 就此作罢

    枯枝也会开出新芽

    那满城烟花 不实在我梦里落下

    Pinyin

    Yī zhǎn líu xía yī wān yuè yá yī bié jǐn qiān gùa

    Yī nìan zhī chā shī qù le tā jìng rú shī tiān xìa

    Yǔ luò qīng wǎ fēng dàn pí pá wǒ chè yè wú hùa

    Yù xīng yè cè mǎ xún wèn fó tǎ

    Cǐ chóu néng fǒu yǒu jiě dá

    Yuān yāng xìu zài luó pà kě gù rén qù le nǎ

    Bàn shēng qíu bù dé shuāng quán fǎ

    Mén qían kāi mǎn jiān jiā bù dí sùi yuè fēng shā

    Qīng sī yì bái fà

    Ài yě bà hèn yě bà jìu cǐ zuò bà

    Yī shēng zhǐ yī chà nà

    Ruò chí chí fàng bù xìa zěn dù màn màn kǔ hǎi wú yá

    Bēi yě bà huān yě bà jìu cǐ zuò bà

    Kū zhī yě hùi kāi chū xīn yá

    Nà mǎn chéng yān huā bù shí zài wǒ mèng lǐ luò xìa

    Yī zhǎn líu xía yī wān yuè yá yī bié jǐn qiān gùa

    Yī nìan zhī chā shī qù le tā jìng rú shī tiān xìa

    Yǔ luò qīng wǎ fēng dàn pí pá wǒ chè yè wú hùa

    Yù xīng yè cè mǎ xún wèn fó tǎ

    Cǐ chóu néng fǒu yǒu jiě dá

    Yuān yāng xìu zài luó pà kě gù rén qù le nǎ

    Bàn shēng qíu bù dé shuāng quán fǎ

    Mén qían kāi mǎn jiān jiā bù dí sùi yuè fēng shā

    Qīng sī yì bái fà

    Ài yě bà hèn yě bà jìu cǐ zuò bà

    Yī shēng zhǐ yī chà nà

    Ruò chí chí fàng bù xìa zěn dù màn màn kǔ hǎi wú yá

    Bēi yě bà huān yě bà jìu cǐ zuò bà

    Kū zhī yě hùi kāi chū xīn yá

    Nà mǎn chéng yān huā bù shí zài wǒ mèng lǐ luò xìa

    Ài yě bà hèn yě bà jìu cǐ zuò bà

    Yī shēng zhǐ yī chà nà

    Ruò chí chí fàng bù xìa zěn dù màn màn kǔ hǎi wú yá

    Bēi yě bà huān yě bà jìu cǐ zuò bà

    Kū zhī yě hùi kāi chū xīn yá

    Nà mǎn chéng yān huā bù shí zài wǒ mèng lǐ luò xìa

    Lời Việt

    Một chén ráng chiều, trăng cong vành nhỏ, biệt ly vương vấn tha thiết,

    Chỉ một niệm sai, mất nàng rời khỏi, như mất cả thế gian bi thiết.

    Mưa rơi mái ngói, gió khẽ đàn tỳ, ta lặng lẽ suốt canh khuya,

    Ngựa rong đêm vắng, đến chùa tìm hỏi, liệu sầu này có đường chia?

    Uyên ương thêu trên khăn lụa, cố nhân nay ở nơi xa,

    Nửa đời chẳng cầu được song toàn pháp.

    Trước sân lau mọc đầy hoa, nào địch nổi tháng năm vùi dập,

    Tóc xanh dễ hóa trắng ngà.

    Yêu cũng đành, hận cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Một đời, chỉ thoáng phút này.

    Nếu mãi chẳng buông, thì làm sao vượt biển khổ mênh mông không bến đây?

    Buồn cũng đành, vui cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Cành khô rồi cũng nở chồi cây.

    Pháo hoa rực rỡ khắp trời, chẳng rơi xuống giấc mộng này của ta.

    Một chén ráng chiều, trăng cong vành nhỏ, biệt ly vương vấn tha thiết,

    Chỉ một niệm sai, mất nàng rời khỏi, như mất cả thế gian bi thiết.

    Mưa rơi mái ngói, gió khẽ đàn tỳ, ta lặng lẽ suốt canh khuya,

    Ngựa rong đêm vắng, đến chùa tìm hỏi, liệu sầu này có đường chia?

    Uyên ương thêu trên khăn lụa, cố nhân nay ở nơi xa,

    Nửa đời chẳng cầu được song toàn pháp.

    Trước sân lau mọc đầy hoa, nào địch nổi tháng năm vùi dập,

    Tóc xanh dễ hóa trắng ngà.

    Yêu cũng đành, hận cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Một đời, chỉ thoáng phút này.

    Nếu mãi chẳng buông, thì làm sao vượt biển khổ mênh mông không bến đây?

    Buồn cũng đành, vui cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Cành khô rồi cũng nở chồi cây.

    Pháo hoa rực rỡ khắp trời, chẳng rơi xuống giấc mộng này của ta.

    Yêu cũng đành, hận cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Một đời, chỉ thoáng phút này.

    Nếu mãi chẳng buông, thì làm sao vượt biển khổ mênh mông không bến đây?

    Buồn cũng đành, vui cũng đành, thôi thì đành thôi vậy,

    Cành khô rồi cũng nở chồi cây.

    Pháo hoa rực rỡ khắp trời, chẳng rơi xuống giấc mộng này của ta.
     
    Tiên Nhi, iam.wonwooHoa Nguyệt Phụng thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...