Đáng Trách Hay Đáng Thương Tác giả: U Độc Lệ Quân Thể loại: Thơ lục bát * * * "Ngày đó anh chạy ra đầu làng, tiếng pháo nổ khiến lòng anh đau như cắt vậy. Nhưng em có biết không, lúc anh tìm được chiếc nhẫn cỏ em vứt ngoài bờ đê ấy. Lúc đó anh biết anh không xứng với em rồi." Dương Phú Hoàng đứng nhìn cái đám cưới xa hoa ấy mà lòng đau thắt lại. Người con gái anh thương đang vui vẻ chui vào chiếc ô tô sang trọng. Không chú rể đón rước, chẳng có mặt thông gia, chỉ có mỗi một bà mai đến đón. Dương Phú Hoàng nhìn thôi còn thấy tủi, ấy thế mà cô ấy lại hạnh phúc đến vậy. Mà cũng đúng, vàng bạc đeo đầy người thế kia, cô ấy vui là đúng rồi. * * * Gieo hạt thì lúa sẽ xanh Em lên xe cưới bỏ anh thật rồi Thề nguyện mái lá mong manh Mưa sa gió cuốn, tình nhanh úa tàn Ngày cưới pháo nổ rộn vang Mình anh lặng lẽ ngỡ ngàng chốn xa Em chê chiếc nhẫn cỏ hoa Để đi theo gã bê tha ốm gầy Kim cương ai xối thành mây Em gom từng hạt, đổi ngày sang đêm Tóc em nhuộm ánh bạc thêm Tưởng đâu hào nhoáng sẽ đem yên bình Ai ngờ như bức tranh tình Tay đeo nhẫn bạc, một mình chơ vơ Đêm tàn gió cuốn hững hờ Anh xin khép mộng, thôi chờ mong em. * * *