Đề bài: Cảm nhận về vẻ đẹp nhân vật Thúy Vân trong bốn câu thơ: Vân xem trang trọng khác vời, Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang. Hoa cười ngọc thốt đoan trang, Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da. a) Mở bài: Đến với đoạn trích Chị em Thuý Kiều, ta ngỡ ngàng, xúc động trước vẻ đẹp của Thuý Vân qua tấm lòng ưu ái của Nguyễn Du: Vân xem trang trọng khác vời, Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang. Hoa cười ngọc thốt đoan trang, Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da. B) Thân bài: Y 1: Với bốn câu thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp trang trọng, quý phái của Thuý Vân qua nét vẽ tài hoa của đại thi hào Nguyễn Du. Bằng việc sử dụng bút pháp ước lệ, kết hợp với cách nói ẩn dụ, tác giả đã gợi tả vẻ đẹp Thuý Vân một cách sinh động với những nét tính cách riêng. Nàng hiện lên với khuôn mặt đầy đặn, sáng đẹp như trăng rằm. Nét mày cong đậm như nét con ngài, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong như ngọc, mái tóc của nàng óng ả hơn mây. Làn da trắng trẻo, mịn màng đến nỗi tuyết cũng phải nhường. Thật là một vẻ đẹp đoan trang, phúc hậu, ít ai có được. Một vẻ đẹp đạt đến sự chuẩn mực trong quan niệm của xã hội xưa. Ý 2: Vẻ đẹp đoan trang, phúc hậu đã dự báo trước về số phận của nàng. Nguyễn Du đã rất khéo léo trong nghệ thuật miêu tả, vừa gợi tả được vẻ đẹp ngoại hình lại vừa dự báo được số phận nhân vật. Thiên nhiên, tạo hóa sẽ nhường bước cho nàng. Cách nói mây thua, tuyết nhường cho thấy cuộc đời nàng rồi sẽ suôn sẻ, bằng lặng, không có sóng gió, chông gai. * Đánh giá: - Bốn câu thơ đã thể hiện trình độ bậc thầy của Nguyễn Du trong nghệ thuật khắc họa chân dung nhân vật. Miêu tả nhân vật lí tưởng bằng bút pháp ước lệ, tượng trưng. Sử dụng bút pháp thân phận hóa ngoại hình, tâm lí hóa nhân vật, khiến cho chân dung nhân vật Thuý Vân hiện ra trước mắt người đọc thật sống động. - Qua đó, thể hiện được tấm lòng ưu ái của Nguyễn Du đối với nhân vật, thi nhân đã hết lời ngợi ca, tôn vinh vẻ đẹp của họ. C) Kết bài: Đoạn thơ đã thể hiện tài năng bậc thầy và tấm lòng nhân đạo của tác giả. Tham khảo: Cảm nhận về vẻ đẹp nhân vật Thúy Vân Đến với đoạn trích Chị em Thúy Kiều, người đọc không khỏi ngỡ ngàng, xúc động trước vẻ đẹp cao quý, hoàn mỹ của Thúy Vân được khắc họa qua ngòi bút tài hoa của đại thi hào Nguyễn Du. Chỉ với bốn câu thơ: "Vân xem trang trọng khác vời, Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang. Hoa cười ngọc thốt đoan trang, Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da." Nguyễn Du đã dựng nên một bức chân dung sống động, sắc nét về Thúy Vân, một vẻ đẹp không chỉ khiến thiên nhiên nhường bước mà còn phản ánh số phận êm đềm, bình lặng của nàng. Trước hết, với bốn câu thơ trên, ta cảm nhận được vẻ đẹp trang trọng, quý phái của Thúy Vân. Qua bút pháp ước lệ, tượng trưng kết hợp với cách nói ẩn dụ, Nguyễn Du đã gợi tả vẻ đẹp của nàng một cách tinh tế và sinh động. Nét đẹp của Thúy Vân hiện lên hài hòa và viên mãn, khác hẳn với vẻ sắc sảo, tài hoa của Thúy Kiều. Khuôn mặt nàng "đầy đặn" và sáng đẹp như trăng rằm, biểu tượng của sự viên mãn, phúc hậu. Đôi lông mày cong đậm như nét vẽ của con ngài, tạo nên nét hài hòa và thanh thoát. Đặc biệt, nụ cười tươi như hoa cùng giọng nói trong trẻo như ngọc càng làm nổi bật sự đoan trang, dịu dàng vốn có của nàng. Không chỉ dừng lại ở đó, mái tóc óng ả của Thúy Vân còn được ví như mây, làn da trắng mịn màng tựa tuyết. Với cách nói "mây thua", "tuyết nhường", Nguyễn Du không chỉ gợi tả vẻ đẹp vượt trội của Thúy Vân mà còn khéo léo thể hiện sự nhún nhường của thiên nhiên trước con người. Đó không phải là một vẻ đẹp rực rỡ, sắc sảo hay mang tính thách thức, mà là nét đẹp hài hòa, viên mãn, đậm chất đoan trang và phúc hậu – một vẻ đẹp lý tưởng trong quan niệm xã hội phong kiến xưa. Tuy nhiên, qua vẻ đẹp ấy, Nguyễn Du cũng khéo léo dự báo về số phận của Thúy Vân. Nếu như Thúy Kiều mang vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tài năng xuất chúng nhưng lại dự báo một cuộc đời sóng gió, đầy biến động, thì Thúy Vân lại hiện lên với vẻ đẹp bình lặng, nhẹ nhàng, báo hiệu một cuộc sống êm đềm, ít sóng gió. Hai câu thơ "Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da" không chỉ gợi tả ngoại hình mà còn thể hiện dự báo của Nguyễn Du về cuộc đời bằng phẳng của nàng. Với một vẻ đẹp hiền hòa, Thúy Vân dường như sinh ra để gắn bó với những điều hạnh phúc, trọn vẹn, khác biệt hoàn toàn với số phận trắc trở của chị gái Thúy Kiều. Qua đó, ta càng cảm nhận được tài năng bậc thầy của Nguyễn Du trong việc khắc họa nhân vật. Chỉ với bốn câu thơ ngắn gọn, ông không chỉ miêu tả vẻ đẹp ngoại hình mà còn thể hiện chiều sâu tâm hồn và dự đoán số phận của nhân vật. Thúy Vân hiện lên như một bức tranh sống động, hài hòa cả về ngoại hình lẫn tính cách. Tác giả sử dụng bút pháp ước lệ, tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp lý tưởng của nàng, đồng thời vận dụng nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ để làm nổi bật sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Qua từng câu chữ, ta cảm nhận được tấm lòng ưu ái của Nguyễn Du dành cho nhân vật Thúy Vân. Đoạn thơ đã thể hiện sâu sắc tài năng nghệ thuật của Nguyễn Du trong việc khắc họa vẻ đẹp nhân vật bằng bút pháp truyền thống nhưng đầy sáng tạo. Đồng thời, qua việc tôn vinh vẻ đẹp của Thúy Vân, Nguyễn Du đã gửi gắm tư tưởng nhân đạo, trân trọng những giá trị cao quý của con người. Vẻ đẹp của Thúy Vân không chỉ là chuẩn mực thẩm mỹ trong xã hội phong kiến, mà còn là lời ngợi ca về những phẩm chất đáng quý trong cuộc sống. Như vậy, bốn câu thơ không chỉ đơn thuần là bức chân dung tuyệt mỹ của Thúy Vân mà còn là minh chứng rõ nét cho tài năng và tấm lòng nhân đạo của đại thi hào Nguyễn Du. Với ngôn từ tài hoa và nghệ thuật miêu tả độc đáo, ông đã đưa người đọc đến gần hơn với vẻ đẹp của con người trong Truyện Kiều – một vẻ đẹp hoàn mỹ và đầy ý nghĩa.