Review Truyện Đam Mỹ Gả Cho Lão Công Nhà Giàu - Thiên Phong Nhất Hạc

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi PhươngThảo0710, 21 Tháng ba 2021.

  1. PhươngThảo0710 https://dembuon.vn/rf/20116/

    Bài viết:
    493
    Review Đam Mỹ Gả Cho Lão Công Nhà Giàu

    [​IMG]

    Tác giả: Thiên Phong Nhất Hạc

    Thể loại: Đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử, cưới trước yêu sau, hào môn thế gia.

    Đam mỹ Gả cho lão công nhà giàu là một bộ truyện rất nhẹ nhàng, không có tình tiết máu chó, không xoắn não, rất phù hợp cho đọc để thư giãn hoặc với những người lần đầu tiếp xúc thể loại đam mỹ.

    Truyện viết khá nhẹ nhàng, văn phong của tác giả rất tinh tế, lối diễn đạt mềm, mượt. Cốt truyện thuộc dạng thông thuộc, là kiểu cưới trước yêu sau, lâu ngày sinh tình nhưng thắng ở lỗi diễn đạt tự nhiên cùng tiến triển tình cảm của nhân vật.

    Tóm tắt sơ qua nội dung: An Vô Dạng là đứa con thứ, trên có một người chị bác học, dưới có một đứa em thông minh. Có lẽ chính bởi vì vậy nên An Vô Dạng bình thường không thích đọc sách, cần mẫn, nhạt nhòa không được ba mẹ để tâm quá nhiều. Trong một lần tham gia buổi tụ họp với bạn bè trong lớp, An Vô Dạng không may dính phải thứ không nên sau đó gặp được Hoắc Vân Xuyên, hai người lăn giường. Trải qua một đêm khổ sở, An Vô Dạng sau khi tỉnh dậy liền rời đi lại chẳng ngờ nghiệt duyên của hai người từ đó mà bén rễ.

    Bài review này tôi sẽ không đánh giá tình tiết trong truyện mà sẽ nghiêng về các nhân vật bởi truyện này có cốt truyện rất phổ thông, nhiều bạn cảm thấy khá đơn giản nhưng theo cá nhân tôi cảm thấy nếu đi sâu vào tuyến cảm xúc của nhân vật người đọc sẽ cảm nhận được nhiều điều sâu sắc hơn.

    An Vô Dạng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Rõ ràng gia đình không quá mức túng thiếu nhưng vẫn muốn kiếm tiền về tự mình chi tiêu mà không phải xin cha mẹ dù rằng trong nhà cậu là con thứ, mới mười tám tuổi. Thực tâm An Vô Dạng cảm thấy rất tự ti, so với người chị cùng người em trai thông minh, thành tích xuất sắc thì cậu lại thực bình thường, học hành không giỏi, giao tiếp với người khác cũng khó khăn. Cậu thường kiếm việc làm thêm vì luôn cảm thấy mình là người "tốn kém" nhất trong nhà.

    "Nghe thấy cha mẹ cùng em trai nói chuyện, trong lòng An Vô Dạng rất khó chịu, rốt cuộc chị cả cùng em út đều có khả năng thành tài, chỉ có chính mình, quả thực lãng phí tài nguyên giáo dục, dùng nhiều tiền như vậy không biết có thể vào trường học top hai không, kết quả còn không phải tìm không được công việc tốt hay sao."

    "Trong việc học tập rốt cuộc chính mình đã nát như vậy rồi, nếu như phương diện khác lại không nỗ lực, sẽ chân chính trở thành một kẻ vô dụng."

    Cũng bởi vì không thông minh, không được giỏi giang như chị cùng em nên trong nhà mọi người đối với An Vô Dạng đều là thái độ không thích, tựa như coi cậu là người vô hình. Từ nhỏ sống trong cảnh "ghét bỏ" như thế nên An Vô Dạng giao tiếp kém ngày càng trở nên nhạt nhòa. Thậm chí ba cậu khi nói về ba đứa con trong nhà cũng dành nhiều lời hơn nói về con cả và con út còn đứa con thứ chỉ nói là tính cách không tồi. Ba mẹ đối xử như vậy, đến cả ông bà ngoại cũng không ưng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhưng An Vô Dạng không thích đến bên này, cậu chán ghét ông ngoại bà ngoại luôn luôn quan tâm thành tích mà không quan tâm đến tâm tình của chính cậu.

    Huống chi bên người còn có em trai đi theo, chắc chắn là sẽ một bên khen em trai một bên quở trách cậu lười, không ngoan, không hiểu chuyện.

    Cha mẹ rồi ông ngoại bà ngoại quở trách cậu như vậy, cũng là chuyện làm cậu thấy rất phiền."

    Chị cậu cũng không thích cậu, nhiều khi cảm thấy đứa em này thực ngốc, IQ không cao đến EQ cũng thấp đến mức khiến người ta lo ngại.

    "Em không nói một tiếng đã đi rồi, có người xử sự như vậy sao?" Sau khi điện thoại được kết nối, An Vô Ngu bùm bùm một hơi: "Thật là, không thoải mái thì mở miệng, chúng ta sẽ mang em đi xem bác sĩ, tự mình âm thầm đi là có chuyện gì?"

    Ba ba nói em trai không muốn ảnh hưởng bọn họ ăn cơm, chính mình một người độc lập hiểu chuyện vân vân, An Vô Ngu nghe xong bùng nổ, rõ ràng chính là không biết cư xử, đâu ra độc lập hiểu chuyện?

    Nói dễ nghe là EQ thấp, nói khó nghe chính là tính cách khuyết tật!..

    An Vô Ngu nháy mắt không biết nói gì, cảm thấy người này EQ không cứu nổi, chẳng lẽ chính cậu không nhận ra, cha mẹ đối với mấy chị em bọn họ khác nhau sao?

    Thật sự tất cả đều là cha mẹ sai?

    Chị gái không nói lời nào nữa, An Vô Dạng liền nói: "Tạm biệt, hẹn gặp lại?"

    An Vô Ngu tức giận đến không muốn nói chuyện, bực bội mà cắt đứt điện thoại: "Ngu ngốc." Cô nói thầm, trẻ con không thể dạy, tức chết mất. "

    An Vô Dạng thực sự là" không biết cư xử "," ngu ngốc "? Không! An Vô Dạng có lẽ chỉ cảm thấy lúng túng không biết làm sao khi đứng trong một gia đình ngoại trừ mình chẳng có ai cả IQ cùng EQ đều thấp như cậu. Không tìm được tiếng nói chung lại vì tự ti gây cản trở giao tiếp khiến cậu không biết giao tiếp như thế nào? Bên cạnh đó ba mẹ không hiểu cho, chị em trong nhà cũng không hiểu cho càng khiến An Vô Dạng dần dần không thể hòa hợp vào bầu không khí trong nhà. Thật ra không phải cậu không biết làm nũng, chẳng qua cậu không tìm được người có thể mặc cậu làm nũng, lại thập phần cưng chiều làm theo ý cậu. Sự xuất hiện của Hoắc Vân Xuyên chính là để thay đổi nội tâm của cậu.

    An Vô Dạng có thể 5 giờ sáng gọi người ta dậy, mè nheo muốn ăn được trở đi ăn sáng. Đây là việc làm trước đó cậu chưa từng nghĩ tới. Đứng trước mặt Hoắc Vân Xuyên ba mươi tuổi thành thục, An Vô Dạng tựa như trở thành đứa trẻ, trở thành một đứa con lớn mà Hoắc Vân Xuyên luôn dùng thái độ" ngậm trong miệng thì sợ tan, cầm trên tay thì sợ vỡ "mà nâng niu, mà phủng cậu trong lòng bàn tay. Đến cả bạn bè của Hoắc Vân Xuyên cũng cảm thấy hóa ra An Vô Dạng có thể làm nũng với hắn ta.

    " Nếu như Hoắc Vân Xuyên trước kia, gặp được An Vô Dạng khóc hức hức như hiện tại, không đi lên đánh hai quyền đã không tồi rồi.

    Làm sao giống như bây giờ, tràn ngập kiên nhẫn mà dỗ dành.

    Một lần không được còn có hai lần, ba lần bốn lần.. "

    Hoắc Vân Xuyên chính là một nam nhân trưởng thành, ổn trọng. Hắn có thể vì An Vô Dạng mà thành một cột trụ cao trống cả bầu trời cho cậu lại có thể mềm mỏng, nhẹ nhàng dỗ dành mỗi khi cậu làm nũng hoặc bị hoocmon lúc mang thai làm ảnh hưởng đến tâm tình, có thể vì cậu mà bóc tôm, vì cậu mà làm ngựa cho cậu cưỡi. Một nam nhân trưởng thành lại thành công như thế ít ai có thể ngờ vì một chút tâm tình không nỡ của cậu mà tình nguyện chính mình chịu khổ, bữa cơm ăn thật nhanh rồi trông con cho cậu, vì cậu bị một lời bôi đen trên mạng mà kêu người tra địa chỉ, cho đối phương bài học. Tuy rằng lời lẽ trên mạng thật nhiều nhưng Hoắc Vân Xuyên luôn cố gắng bao bọc tiểu thiên sứ nhỏ bé của mình. Dù nhiều khi vấp phải một chút khó khăn nhưng chỉ cần một nụ cười cùng lời làm nũng của An Vô Dạng, hắn cảm thấy chút khó khăn đó có là gì.

    Nam nhân như Hoắc Vô Xuyên quả thực là người trong mơ của nhiều chị em. Muốn có thành thục, có thành thục. Muốn có tỷ mỷ chăm sóc, có tỷ mỷ. Muốn có tiền tài, địa vị, liền có. Muốn có yêu thương, cưng chiều, bảo vệ cũng liền có.. Đọc rồi mới thấy Hoắc Vân Xuyên yêu An Vô Dạng đến mức như thế nào? Bong bóng hồng giữa hai người đủ để khiến độc giản ghen tỵ, cảm thấy cẩu lương ngập tràn.

    Bởi vậy mới nói đây là bộ đam mỹ ngọt sủng tinh tế khiến nhiều người đọc quắt quéo đến tận tim gan.

    Nói về các nhân vật khác. Bố mẹ An Vô Dạng trong truyện khiến mình có cảm giác mâu thuẫn. Đôi lúc cảm thấy họ đối với cậu cũng khá quan tâm, không đến nỗi nào nhưng nhiều khi lại cảm thấy trong mắt họ chỉ có người chị cả thiên tài cùng đứa con út thông minh. An Thành là một nam nhân thành thật, đôn hậu những có lẽ cùng vì quá thành thật nên nhiều chuyện dẫu trong lòng cảm thấy không thoải mái nhưng vẫn làm theo ý kiến của vợ mình. Và có khi vô tâm vô phế đến mức khiến người khác khó chịu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    " Đinh Vi: "Ba con lúc trước đáp ứng con mua máy tính.."

    "Không mua." An Vô Dạng chủ động nói: "Con mượn dùng một chút cũng được, máy tính qua một hai năm nữa rồi nói."

    Cậu đã nói tới như vậy, Đinh Vi cũng thuận nước đẩy thuyền gật gật đầu.

    Tài chính trong nhà xác thật tương đối gấp gáp, khi khai giảng chính là học phí của ba đứa con.

    Hơn nữa nếu muốn mua, cũng không thể mua đồ rẻ tiền

    An Thành thần kinh thô hai ngày trước đã nói qua, nếu không dọn máy tính trong phòng con gái đến trường cho con thứ dùng.

    Đinh Vi thiếu chút nữa liền gật đầu, nhớ lại chuyện đó trong lòng cũng ngượng ngùng, nhiều ít có chút thừa nhận chính mình thiên vị con gái và con út. "

    Thậm chí còn không nhận ra bóng dáng của con mình.

    " Đột nhiên có thanh âm vang lên dọa cậu giật mình, hóa ra là người khác cùng ba cậu chào hỏi.

    "Tiểu Lâm sớm." Ba ba từ bên người đi qua.

    May mắn không có bị nhận ra, thật tốt quá.

    An Vô Dạng xuyên qua bả vai Hoắc Vân Xuyên, nhìn theo bóng dáng của ba ba rời đi, cậu thở phào một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng không biết vì cái gì trong lòng có chút mất mát.

    Ba thế nhưng không nhận ra bóng dáng của mình. "

    Rốt cuộc là do không nhìn thấy cậu hay là do không quan tâm đến đứa con thứ trong nhà?

    Còn mẹ An Vô Dạng, Đinh Vi, lại là một nữ cường thực thụ. Trong gia đình, mọi chuyện hầu hết đều do bà chỉ huy. Bà trước đó là thủ khoa thi đỗ đại học, đồng dạng chồng cũng là người thông minh nên đối với đứa con thứ không thích đọc sách, học tập không trội bằng con cả hay con út đều không bằng lòng, nhiều khi còn thiên vị hai người kia hơn.

    " Xét đến cùng, vẫn là bởi vì con thứ không thân với mình, không có hình dáng của đứa trẻ.

    Con gái năm nay hai mươi hai, lâu lâu liền hướng cha mẹ làm nũng, làm chuyện này nọ, tuy rằng có đôi khi làm ba mẹ tức giận đến ngứa răng, nhưng là không ngừng thân thiết.

    Còn con thứ thì không được như vậy, tương đối độc lập. "

    " Trong ba đứa con con thứ là tiêu tiền ít nhất, có thể gánh vác tiền tiêu vặt hằng ngày của mình, đối với bọn họ mà nói cũng giảm bớt gánh nặng.

    Nguyên bản đây là chuyện tốt, nhưng là có đôi khi làm cha mẹ vẫn cứ nhịn không được trách cứ con thứ không chịu tiến bộ, tương lai không tiền đồ.. "

    Tuy rằng về cuối truyện, tác giả có viết vài chi tiết mà tôi cho là có vớt vát chút tình cảm giữa hai bên nhưng so với trước đó vẫn là chưa đủ, vẫn chỉ là mặn nhạt không rõ.

    Bối cảnh gia đình An Vô Dạng khiến tôi có cảm giác rất giống một phần nhỏ trong câu chuyện của Reply 1988. Cũng đồng dạng là con thứ, cũng chị cả và em út thông minh còn đứa con thứ đôi khi không được coi trọng. Tôi vẫn nhớ như in cái phân cảnh mừng sinh nhật chung của hai chị em. Tuy rằng tôi hiểu ba mẹ họ phải nuôi ba đứa con đang độ ăn học gần sát tuổi nhau là vô cùng khó khăn nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy thay con thứ bất bình. Bộ truyện này tuy rằng có bối cảnh tương tự nhưng An Vô Dạng lại có phần khác Duk Sun, bề ngoài cậu rất hiểu chuyện nhưng đôi khi đó còn xuất phát từ" thần kinh thô "của cậu. An Vô Dạng thực hiểu rõ bản thân trong nhà nhưng luôn cố gắng không nghĩ quá nhiều. Tuy rằng khó chịu nhưng cậu lại lựa chọn im lặng, thậm chí là trở nên nhạt nhòa trước mắt họ hàng trong nhà. Tính cách đó, theo Hoắc Vân Xuyên chính là tiểu thiên sứ đơn thuần. Thực ra An Vô Dạng mới mười tám tuổi, chưa hẳn được coi là trưởng thành, nếu ở các gia đình khác có điều kiện tương tự đứa trẻ vẫn còn khá" trẻ trâu ". Gặp được Hoắc Vô Xuyên tựa như khiến cậu biến thành một con người khác, đôi khi trước mặt hắn cũng tỏ vẻ làm nũng giống một đứa trẻ chứ không phải vĩnh viễn là bộ dạng hiểu chuyện mù mờ không được coi trọng như trước mặt gia đình cậu.

    Còn về chị An Vô Dạng, An Vô Ngu, đánh giá khách quan tôi cảm thấy không phải cô hoàn toàn không quan tâm cậu nhưng vì cả hai người không cùng" thuộc một thế giới ", tựa như không có tiếng nói chung nên khó có thể hòa hợp.

    " Cũng không phải An Vô Ngu không thích em trai thứ hai, chỉ là.. Không có tiếng nói chung thôi. "

    Rõ ràng đâu chỉ không có tiếng nói chung? Đối với người chị bác học thông minh, những chuyện An Vô Dạng làm lại trở nên ngốc nghếch không hiểu chuyện, IQ thấp đến EQ cũng thấp.

    " Anh trai cảm thấy chị quá ích kỉ, thích so đo, chị lại cảm thấy anh trai không biết suy nghĩ, lười học hành. "

    Cũng chính vì vậy, đôi lần cô quan tâm đến em lại không biểu lộ đúng cách, thành ra hai người ngày càng không hiểu nhau. Giống như hai đường thẳng phân biệt chạy càng lúc càng xa.

    Em trai An Vô Phỉ là người duy nhất trong nhà để ý anh trai này nhưng có lẽ vì còn nhỏ nên nhiều suy nghĩ cùng hành động không quá tỏ rõ. Bất quá về sau mối quan hệ giữa hai anh em vẫn luôn thực tốt đẹp chứ không đến nỗi không xong như với ba người còn lại.

    Về gia đình Hoắc Vân Xuyên, có lẽ là vì An Vô Dạng mang thai đứa trẻ nhà họ Hoắc nên ban đầu có phần khách sáo nhưng càng về sau càng cảm thấy đứa trẻ đơn thuần nên được yêu thương nhiều hơn cũng vô thức đem cậu bao bọc trong lòng, phát hiện mối quan hệ của cậu với gia đình không tốt cũng vì cậu mà đau lòng. Đặc biệt là ông nội Hoắc gia, tư tưởng cực kỳ thoải mái lại luôn đứng về phía Hoắc Vân Xuyên, yêu thương hai người họ, nhiều khi tâm tính có chút giống như lão ngoan đồng.

    " Nói hươu nói vượn. "Hoắc Kính Trung đánh gãy lời con gái nói, cây gậy trong tay nặng nề nện trên mặt đất:" Nếu chỉ là vì sinh con mà kết hôn, tôi đây tình nguyện để Vân Xuyên cả đời cô đơn. "

    " Ba! "Nhóm phụ nữ trong nhà cao giọng kháng nghị:" Ngài làm sao có thể nói như vậy chứ? "

    " Được rồi. "Hoắc Kiêu gõ gõ cái bàn, để cho cả nhà yên tĩnh lại:" Lão gia tử nói đúng, tôi cũng không tán thành Vân Xuyên làm như vậy, thứ nhất là đối với nhà gái không tôn trọng, thứ hai là không tôn trọng Vân Xuyên."

    Bên cạnh đó còn có sự tham gia của ba người bạn của Hoắc Vân Xuyên. Tuy rằng đất diễn ít nhưng cũng là một phần ánh sáng ấm áp dành cho An Vô Dạng. Cậu từ lúc gặp mặt họ cho đến lúc về sau dần dần trở thành một phần trong nhóm nhỏ đó. Cũng được họ coi như em út mà chăm sóc, bảo vệ.

    Gả cho lão công nhà giàu là một câu chuyện đơn giản mà ấm áp. Trong truyện có cả tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình. Đâu đâu cũng là thứ ấm áp, trân quý nhất của đời người. Tuy rằng nội dung truyện không quá nổi bật nhưng tôi vô cùng yêu thích tình cảm của hai nhân vật chính. Giống như rượu ủ càng lúc càng nồng, hương thơm thấm đượm. Cho đến mãi sau này Hoắc Vân Xuyên đối với An Vô Dạng vẫn luôn yêu cậu nhất, mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng đều bảo hộ cậu trong lòng. Hai người mãi tận lúc về già vẫn thực ân ái khiến Hoắc An tuy rằng cũng là bảo bối Hoắc gia còn thường xuyên bị bỏ lơ.

    Nói chung đây là một câu chuyên tình cảm nhẹ nhàng, tình tiết đơn giản, không ngược, sủng ngọt từ đầu đến cuối, rất đáng để đọc.
     
    Thanh Trắc Nguyễn Văn thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng ba 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...