Tình yêu khi quá sâu đậm phải chăng cũng có thể trở thành những nỗi đau khôn nguôi? Đến đây tôi chợt nghĩ đến một câu hát trong Cam Lòng của Vương Trình Chương: Tình yêu khi nào đã trở thành con dao hai lưỡi, càng yêu thương nhau lại càng muốn tổn thương nhau.. Lời bài hát: Còn gì nữa những lúc yếu đuối không có em ở bên Mưa rơi ướt đẫm tâm hồn anh Rất nhiều điều anh muốn nói với em Nhưng chắc có lẽ em đã biết được lòng anh Và nếu mai mình gặp lại nhau trên những lối xưa Xin em hãy giữ anh ở lại đây Khoảng thời gian mình đã quên mất nhau Anh hứa sẽ trả em bằng nỗi đau Người đi mang theo bao giông tố đến bên đời Còn gì đâu khi mình phải chia tay như thế này Và khi con tim không ngừng nhớ đến điên dại Thì hoang mang lại đến nơi đây Xin đừng nghĩ yêu thương nhau Là mang đến (những nỗi đau) Hãy cứ khóc vì giờ không thể nào Cho nhau được nữa Niềm tin đã phôi phai mau Anh xin em Lần sau cuối anh xin hãy quên anh đi Đừng tìm lại giấc mơ đã xa.. rồi