Hỏi đáp Đã có khi nào gặp một cơn mưa nhưng bạn không muốn tránh hay chưa?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi April M.A, 8 Tháng bảy 2021.

  1. April M.A

    Bài viết:
    108
    Đã có khi nào gặp một cơn mưa nhưng bạn không muốn tránh hay chưa?
     
    Spring Home, AliceDaojoaquina thích bài này.
  2. joaquina

    Bài viết:
    6
    Mình quen anh qua một app hẹn hò. Anh dáng người to lớn còn mình thì bé xíu xiu à. Lần đầu tiên hẹn nhau sau 6 tháng trò chuyện, anh rụt rè dẫn mình đi xem phim, thậm chí còn không dám nắm tay mình. Cả buổi xem phim diễn ra thật ngượng ngùng vì phim không có nội dung gì đặc sắc cả, anh và mình ngồi bên cạnh nhau chẳng biết nói gì trong khi lòng mình cứ có một sự thôi thúc nào đó: "Anh ơi, lạnh". Anh lúng túng để ly cola xuống, đưa áo khoác của anh cho mình. Mình giật lấy tay anh, ôm chặt: "Không, cần cái này cơ". Anh bật cười, cố để không phát ra âm thanh quá lớn. Anh khẽ dựa đầu vào mình. Dựa vào vai anh thật ấm. Lúc về trời đổ cơn mưa nhè nhẹ, anh nói mình có cần lấy áo mưa ra không anh sẽ tấp xe vào lề. "Sao việc này mà anh cũng hỏi em." "Tại vì anh thích mưa, khi giọt nước chạm vào người anh, anh lại nhớ đến những khi còn nhỏ lòng không chút muộn phiền." "Không cần áo mưa đâu ạ, em cũng yêu mưa mà." Mình đã nghĩ bởi vì mình yêu anh rồi.

    Bây giờ mình và anh không còn ở bên nhau nữa nhưng anh à, đó là kí ức đẹp nhất của em về anh đấy.
     
    April M.AAliceDao thích bài này.
  3. April M.A

    Bài viết:
    108
    Vậy giờ, cậu có còn buồn mỗi khi thấy cơn mưa hay không?
     
  4. Nghiêm Nham

    Bài viết:
    59
    Nếu là 'không muốn tránh' thì chưa từng, tôi chỉ cho phép mình mắc mưa những lúc 'không thể tránh' thôi, như cái hồi năm nhất tôi tham gia phỏng vấn, đi nửa đường trời mưa rầm rầm, lúc đó nhà nghèo đi chiếc xe đạp cà tàng nên đành cứ thế đội mưa tới đó vì sợ tắc đường trễ giờ. Tất nhiên tôi cũng là một kẻ cuồng mưa nhưng cuồng gấp mấy tôi cũng sẽ không làm mấy việc như đứng dưới mưa đâu, sức khỏe là trên hết nghe, ốm phát là dại đó. Vào những mưa như thế, dù vui hay buồn, tôi sẽ chỉ ôm đống sách của mình ra, pha một ấm trà nóng rồi vừa nghe mưa vừa nhâm nhi vừa đọc sách. (tôi khá ghét coffee vì nó đắng như thuốc Bắc ấy, còn đắt nữa - nhận xét của một tên nhà nghèo)
     
    April M.A thích bài này.
  5. Đặng Katerine

    Bài viết:
    195
    Có chứ,

    Hôm đó vừa kết thúc kì thi cuối cùng trong đời học sinh có một cơn mưa chợt ngang qua, tớ lại không còn muốn tránh né nó nữa, tớ nghĩ ra là tuổi trẻ thời học sinh của mình cũng giống cơn mưa này vậy, cũng tinh nghịch như vậy.
     
    April M.A thích bài này.
  6. April M.A

    Bài viết:
    108
    Tôi thì thích cà phê, không phải loại cà phê phin đen ngòm và đắng ngắt, tôi uống cà phê đóng hộp. Khác với cậu, tôi chưa từng lo về việc dầm mưa bị cảm lạnh, vì bản thân không bao giờ ốm vặt vãnh. Có thể nói tôi giành lấy sức khỏe của cả nhà. Có những lúc tôi vừa muốn, cảm nhận bản thân ướt đẫm dưới mưa, lại vừa muốn thử, bản thân có thể bị ốm hay không. Nghe thật ngớ ngẩn nhưng là sự thật. Còn nữa, tôi cũng là một kẻ nghèo.
     
  7. April M.A

    Bài viết:
    108
    Phải rồi nhỉ. Nhưng thú thật mà nói, tớ chưa từng theo đúng nghĩa tắm mưa từ khi lớn. Có chăng chỉ là mưa nhỏ hạt, không đủ để làm ướt đẫm lòng người.
     
    Đặng Katerine thích bài này.
  8. Nghiêm Nham

    Bài viết:
    59
    Haha, dầm mưa thực ra nghe cũng rất thú vị, sở thích mỗi người đều đáng trân trọng và tuyệt vời như nhau, nhưng tôi chịu không nổi cái giá của việc đó, cũng khác với cậu, từ nhỏ tôi ốm liệt giường như cơm bữa rồi. Nói chính xác thì tôi ghét tất cả các loại cà phê, dù là cà phê sữa hay cà phê gói, tôi đều thấy nó như vị thuốc Bắc, mà hồi nhỏ thì tôi uống ngán thuốc Bắc lắm rồi, ngán cả thuốc Tây nữa, tôi không bao giờ muốn phải đụng tới mấy thứ như vầy nữa. ^^'
     
    April M.A thích bài này.
  9. April M.A

    Bài viết:
    108
    Chậc, tôi mà sẻ cho cậu chút sức khỏe của tôi thì tốt. Không lo ốm, không gì cả. Hi vọng tương lai cậu sẽ luôn vui vẻ và khỏe mạnh, làm được những gì cậu muốn làm, viết được

    Những gì cậu muốn viết, gặp được người cậu muốn gặp.. sống một cuộc sống cậu trông mong
     
    Nghiêm Nham thích bài này.
  10. iamChang Kẻ phản diện vô danh

    Bài viết:
    54
    Thú thật là hồi cấp 3 mình dầm mưa gần như cả năm vì cứ hôm nào mình mang ô hay áo mưa là trời sẽ nắng và dĩ nhiên cứ quên mang là trời sẽ mưa tầm mưa tã như vả vào mặt mình :(( (Cho nên đa số hôm nào mưa là mình chẳng thèm tránh nữa, cứ hiên ngang đi ngoài trời thế thôi. Đợt đấy bạn bè đi xe điện, mình thì đi xe đạp, đạp đã mỏi mà trời còn k tha nữa. Nhớ nhất là hôm gần về thì trời mưa, nhỏ thôi nên mình nghĩ nó sẽ tạnh cho mình về được khô người. Nhưng không, lúc ra về thì trời mưa to, sấm chớp đùng đùng, mình đành chấp nhận số phận leo lên xe đạp cắm đầu cắm cổ phi về. Trên đường cũng có vài người k mang áo mưa như mình nên cũng k bị lạc loài lắm. Khổ nổi, mình có 2 đứa bạn thiếu đòn lắm, bọn nó chạy xe điện, có áo mưa, mũ nón k ướt 1 chỗ nào nhưng cứ kè kè chạy 2 bên xe mình, hét to "hò dô ta, hai ba nhanh về nào". Anh em bốn phía gì quay ra nhìn mình cười k thể cười hơn, mình ngậm ngùi im lặng nhưng đúng là nhanh hơn thật. Về đến nhà thì mẹ mình hét cho 1 bài ca cái tội hay quên, hôm đó sét còn đánh ti vi nhà hàng xóm nữa nên mẹ mắng càng hăng. Mình đương nhiên nghe quen rồi, cười vài cái rồi hứa hẹn. Xong tối đang học bài thì con bạn nhắn tin, nhà nó bị sét đánh nổ cái ti vi to chà bá. Ta nói nó cười ngày mai vẫn chưa ngậm được mồm luôn.
     
    April M.A thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...