Cuộc Đời - Diễm Văn Khi người ta ôm chung giấc mộng Sẽ bên nhau cùng chống gió mưa Che chở nhau ánh nắng trưa Dù cho số phận đẩy đưa dòng đời. Khi con thuyền đến nơi bờ bến Người chung thuyền còn mến thương nhau? Bao năm nghĩa nặng tình sâu, Mỗi người một ngả còn đâu ngọt bùi! Khi khó khăn bên nhau chẳng ngại Lúc sang giàu ngoảnh lại mà trông Xung quanh mình, có ai không Còn đâu mà nhớ mà mong nụ cười? Nói là vậy, lòng người khó đoán, Cũng tại đời ai oán khó lường. Sống làm sao, lúc tay buông Mỉm cười nhắm mắt, yêu thương vẫn còn. Ps: Giàu sang không có tội, chỉ có tội khi làm giàu không chính đáng hoặc khi sang giàu quên tình xưa nghĩa cũ! Một tác phẩm rất hay của Đại thi hào Nguyễn Du là Văn tế thập loại chúng sinh cũng viết theo thể thơ Song thất lục bát. Bài thơ có đoạn: "Cũng có kẻ lỡ làng một kiếp Liều tuổi xanh buôn nguyệt bán hoa Ngẩn ngơ khi trở về già Ai chồng con tá biết là cậy ai? Sống đã chịu một đời phiền não Thác lại nhờ hớp cháo lá đa Đau đớn thay phận đàn bà, Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu?" Thời xưa những người đàn bà buôn phấn bán hoa thường không có gia đình vì bị bán vào lầu xanh và cũng chẳng thể có chồng con. Khi chết không ai thờ cúng sẽ thành hồn ma vất vưởng đói khát. Còn nhớ tục lệ cổ truyền làng mình (Cướp Cháo hoặc Cúng Cháo) nhiều năm về trước, vào ngày rằm tháng bảy (xá tội vong nhân) ở đình làng, đền làng sẽ tổ chức nấu cháo. Sau đó hái lá đa cuốn lại như cái phễu, múc cháo vào rồi cài vào một cái que cắm bên đường làng cho hồn ma chúng sinh đói khát ăn. Và hồn ma những người đàn bà ấy cũng trong số đó. Theo thời gian, tục lệ này nhiều năm nay không còn được duy trì nữa. Phải chăng cuộc sống hiện đại khiến người ta lãng quên những giá trị cũ.